Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
Chương 136: Chồng cô rất tinh mắt
tg S-Oc
25/04/2021
Hoặc Minh Dương dường như rất vui, biểu tình không cứng ngắc như trước.
“Cô thấy tôi và Thanh Nhi có chuyện gì sao?” Anh hỏi ngược lại, không biết ánh mắt của Diệp Tĩnh Gia có vấn đề không.
Diệp Tĩnh Gia không có tự tin chống lại Hoắc Minh Dương, như thế chẳng khác nào trứng chọi đá. Một khi xảy ra tranh chấp thì cục đá vẫn luôn hơn trứng gà: “Tôi chỉ đề nghị..
“Cảm ơn đề nghị của cô, nhưng mà chồng cô rất tinh mắt”
Lời nói của Hoắc Minh Dương làm trong lòng Diệp Tĩnh Gia ấm áp hơn, có thứ gì đó như được giải tỏa, anh ta là chồng cô...
“Tôi...được... Đàn ông như Hoắc Minh Dương muốn loại phụ nữ nào chẳng có, ở nhà họ Hoắc lâu vậy, cô cũng chưa từng thấy anh ta ở cùng phụ nữ khác, dù là Tô Thanh Anh, anh cũng có chừng mực.
Cơ bản không cố ý lấy lòng, thì anh cùng người đàn ông khác không giống nhau.
“Được, tôi đã biết” Diêp Tĩnh Gia cũng cảm thấy cô không tin Hoắc Minh Dương là điêu không nên: “Tôi ra ngoài trước, không phiền anh làm việc, anh có muốn ăn gì không, tôi giúp anh chuẩn bị” Miệng nhỏ cô đóng mở, môi cô như đang bôi gì đó, dưới ánh sáng lập lòe của ánh đèn lại lấp lánh, nhìn thật mê người: “Không vội, cô lại đây đã"
Hoặc Minh Dương nói xong liền ngôi xuống, chờ cô lại ngôi.
Diệp Tĩnh Gia đi từng bước đến gần, không biết Hoắc Minh Dương đang định làm gì: “Tôi đây, anh muốn gì... Cô còn chưa nói xong đã bị Hoắc
Minh Dướng kéo lòng ngực, hung hăng áp vào bờ môi của Diệp Tĩnh Gia.
Cô đã quen với việc bất thình lình xảy ra đụng chạm thân mật với Hoắc Minh Dương, dường như cô cũng không chán ghét: “Ừm..."
“Sao cô lại phát run như vậy?” Qua một lúc, Diệp Tĩnh Gia mất đi trực giác, Hoắc Minh Dương bỗng buông cô ra, cảm giác cô đang căng thẳng, thì chê cười.
Diệp Tĩnh Gia nghĩ đến Diệp Bách Niên, hiện tại là cơ hội, cô phải giữ chặt để có thể có thai, nên càng hôn sâu hơn, hung hăng đem chính bản thân đặt vào lòng của Hoắc Minh Dương.
Anh cũng không cự tuyệt cô, ngược lại rất thích Diệp Tĩnh Gia đụng chạm như vậy, chỉ là bản thân anh không ý thức được điều này.
Diệp Tĩnh Gia tỉnh lại đã là 3 giờ sáng hôm sau.
Tối hôm qua là 7 giờ, hiện tại 3 giờ sáng...Người đàn ông bên cạnh cô còn đang ngủ say, cảm giác của cô đã khác, đang ở trong ngực anh, tưởng rằng không ngủ được, dần dần cô ngủ lại.
Ngày hôm sau, trái ngược với sự sảng khoái của Hoắc Minh Dương, Diệp Tĩnh Gia lại có chút thẹn thùng: “Hai người đêm ôm qua có chuyện gì
“Cô thấy tôi và Thanh Nhi có chuyện gì sao?” Anh hỏi ngược lại, không biết ánh mắt của Diệp Tĩnh Gia có vấn đề không.
Diệp Tĩnh Gia không có tự tin chống lại Hoắc Minh Dương, như thế chẳng khác nào trứng chọi đá. Một khi xảy ra tranh chấp thì cục đá vẫn luôn hơn trứng gà: “Tôi chỉ đề nghị..
“Cảm ơn đề nghị của cô, nhưng mà chồng cô rất tinh mắt”
Lời nói của Hoắc Minh Dương làm trong lòng Diệp Tĩnh Gia ấm áp hơn, có thứ gì đó như được giải tỏa, anh ta là chồng cô...
“Tôi...được... Đàn ông như Hoắc Minh Dương muốn loại phụ nữ nào chẳng có, ở nhà họ Hoắc lâu vậy, cô cũng chưa từng thấy anh ta ở cùng phụ nữ khác, dù là Tô Thanh Anh, anh cũng có chừng mực.
Cơ bản không cố ý lấy lòng, thì anh cùng người đàn ông khác không giống nhau.
“Được, tôi đã biết” Diêp Tĩnh Gia cũng cảm thấy cô không tin Hoắc Minh Dương là điêu không nên: “Tôi ra ngoài trước, không phiền anh làm việc, anh có muốn ăn gì không, tôi giúp anh chuẩn bị” Miệng nhỏ cô đóng mở, môi cô như đang bôi gì đó, dưới ánh sáng lập lòe của ánh đèn lại lấp lánh, nhìn thật mê người: “Không vội, cô lại đây đã"
Hoặc Minh Dương nói xong liền ngôi xuống, chờ cô lại ngôi.
Diệp Tĩnh Gia đi từng bước đến gần, không biết Hoắc Minh Dương đang định làm gì: “Tôi đây, anh muốn gì... Cô còn chưa nói xong đã bị Hoắc
Minh Dướng kéo lòng ngực, hung hăng áp vào bờ môi của Diệp Tĩnh Gia.
Cô đã quen với việc bất thình lình xảy ra đụng chạm thân mật với Hoắc Minh Dương, dường như cô cũng không chán ghét: “Ừm..."
“Sao cô lại phát run như vậy?” Qua một lúc, Diệp Tĩnh Gia mất đi trực giác, Hoắc Minh Dương bỗng buông cô ra, cảm giác cô đang căng thẳng, thì chê cười.
Diệp Tĩnh Gia nghĩ đến Diệp Bách Niên, hiện tại là cơ hội, cô phải giữ chặt để có thể có thai, nên càng hôn sâu hơn, hung hăng đem chính bản thân đặt vào lòng của Hoắc Minh Dương.
Anh cũng không cự tuyệt cô, ngược lại rất thích Diệp Tĩnh Gia đụng chạm như vậy, chỉ là bản thân anh không ý thức được điều này.
Diệp Tĩnh Gia tỉnh lại đã là 3 giờ sáng hôm sau.
Tối hôm qua là 7 giờ, hiện tại 3 giờ sáng...Người đàn ông bên cạnh cô còn đang ngủ say, cảm giác của cô đã khác, đang ở trong ngực anh, tưởng rằng không ngủ được, dần dần cô ngủ lại.
Ngày hôm sau, trái ngược với sự sảng khoái của Hoắc Minh Dương, Diệp Tĩnh Gia lại có chút thẹn thùng: “Hai người đêm ôm qua có chuyện gì
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.