Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
Chương 173: Đút cơm cho ăn
tg S-Oc
25/04/2021
Ngay khi đầu ngón tay sắp đụng
phải mặt của anh thì cô nhanh chóng
thu tay về.
Hoắc Minh Dương và cô không có
bất cứ quan hệ nào, cho nên cô cũng
không có lý do gì muốn chạm vào.
Nghĩ đến mình phải nhẫn tâm một
chút nhưng vẫn kìm lòng không được
trở lại trong phòng vừa rồi, tùy tiện lấy
ra chăn,mên đắp cho anh.
Chăn,mền vừa đắp đến trên người
đàn ông, anh lập tức mở mắt ra, dọa
cho Diệp Tĩnh Gia nhảy dựng, trở tay
không kịip-“Anh đã tỉnh"
"Ừ, buổi tối ăn gì?" Không biết có
phải nguyên nhân vừa tỉnh ngủ hay
không, mà giọng nói của anh có chút
khàn khàn, cuống họng rất khô, Diệp
Tĩnh Gia săn sóc đi phòng bếp rót chén
nước.
Thoạt nhìn đã hiểu được bổ cục
của ngôi nhà này.
"Diệp Tĩnh Gia" Hoắc Minh Dương
gọi cô.
"Làm sao vậy?" Cô đem cốc nước
cho anh, uống một ngụm rồi đặt ở một
bên.
Ngay khi cô đáp lại, Hoắc Minh
Dương kéo cô lại, sau đó thân thể xoay
một cái, áp cơ thể cô ở dưới.
Chuỗi hành động này dọa sợ Diệp
Tĩnh Gia nói không ra lời. Anh... Đây là
muốn làm cái gì?" Động tác này không
biết kéo dài trong bao lâu, hai người cứ
nhìn nhau như vậy, Diệp Tĩnh Gia phá
vỡ sự im lặng.
“Tôi nên làm gì với cô bây giờ." Tựa
hồ là mệt mỏi, Hoắc Minh Dương trực
tiếp ghé vào cần cổ của cô, ngửi mùi
thơm cơ thể cô.
Cũng không có ý tứ muốn đứng
dậy một chút nào.
Cô đang mang thai, vô ý thức eo
bụng kéo ra khoảng cách với anh.
Cảm giác cô đang trốn tránh mình,
Hoáắc Minh Dương trở lên không vui:
“Cô cứ muốn đẩy tôi ra như vậy." Diệp
Tĩnh Gia không biết nên nói cái gì cho
phải, dù sao nói cái gì thì người đàn
ông này cũng sẽ không tin tưởng.
"Tôi muốn đi nấu cơm, anh đứng
lên đi" Cô muốn nhanh chóng chấm
dứt tra tấn này.
Sợ người đàn ông này làm tổn
thương đứa bé.
Rất khó tin tưởng cô và Hoắc Minh
Dương còn có thể không có một chút
khoảng cách nào như vậy, cứ gần nhau
như vậy.
Người đàn ông này làm tất cả cũng
không có cách nào để cho cô tiếp
nhận.
Diệp Tĩnh Gia không biết mình nghĩ
như thế nào, cũng không muốn miệt
mài theo đuổi, một khi miệt mài theo
đuổi thì..., hiện tại cô và Hoắc Minh
Dương lại bắt đầu cãi nhau, không biết
từ khi nào bắt đầu.
"Đi nấu cơm" Anh thả lỏng người,
Diệp Tĩnh Gia vội vàng đứng lên.
Cô không muốn có thêm vướng
bận về người đàn ông này. "Đi nấu
phải mặt của anh thì cô nhanh chóng
thu tay về.
Hoắc Minh Dương và cô không có
bất cứ quan hệ nào, cho nên cô cũng
không có lý do gì muốn chạm vào.
Nghĩ đến mình phải nhẫn tâm một
chút nhưng vẫn kìm lòng không được
trở lại trong phòng vừa rồi, tùy tiện lấy
ra chăn,mên đắp cho anh.
Chăn,mền vừa đắp đến trên người
đàn ông, anh lập tức mở mắt ra, dọa
cho Diệp Tĩnh Gia nhảy dựng, trở tay
không kịip-“Anh đã tỉnh"
"Ừ, buổi tối ăn gì?" Không biết có
phải nguyên nhân vừa tỉnh ngủ hay
không, mà giọng nói của anh có chút
khàn khàn, cuống họng rất khô, Diệp
Tĩnh Gia săn sóc đi phòng bếp rót chén
nước.
Thoạt nhìn đã hiểu được bổ cục
của ngôi nhà này.
"Diệp Tĩnh Gia" Hoắc Minh Dương
gọi cô.
"Làm sao vậy?" Cô đem cốc nước
cho anh, uống một ngụm rồi đặt ở một
bên.
Ngay khi cô đáp lại, Hoắc Minh
Dương kéo cô lại, sau đó thân thể xoay
một cái, áp cơ thể cô ở dưới.
Chuỗi hành động này dọa sợ Diệp
Tĩnh Gia nói không ra lời. Anh... Đây là
muốn làm cái gì?" Động tác này không
biết kéo dài trong bao lâu, hai người cứ
nhìn nhau như vậy, Diệp Tĩnh Gia phá
vỡ sự im lặng.
“Tôi nên làm gì với cô bây giờ." Tựa
hồ là mệt mỏi, Hoắc Minh Dương trực
tiếp ghé vào cần cổ của cô, ngửi mùi
thơm cơ thể cô.
Cũng không có ý tứ muốn đứng
dậy một chút nào.
Cô đang mang thai, vô ý thức eo
bụng kéo ra khoảng cách với anh.
Cảm giác cô đang trốn tránh mình,
Hoáắc Minh Dương trở lên không vui:
“Cô cứ muốn đẩy tôi ra như vậy." Diệp
Tĩnh Gia không biết nên nói cái gì cho
phải, dù sao nói cái gì thì người đàn
ông này cũng sẽ không tin tưởng.
"Tôi muốn đi nấu cơm, anh đứng
lên đi" Cô muốn nhanh chóng chấm
dứt tra tấn này.
Sợ người đàn ông này làm tổn
thương đứa bé.
Rất khó tin tưởng cô và Hoắc Minh
Dương còn có thể không có một chút
khoảng cách nào như vậy, cứ gần nhau
như vậy.
Người đàn ông này làm tất cả cũng
không có cách nào để cho cô tiếp
nhận.
Diệp Tĩnh Gia không biết mình nghĩ
như thế nào, cũng không muốn miệt
mài theo đuổi, một khi miệt mài theo
đuổi thì..., hiện tại cô và Hoắc Minh
Dương lại bắt đầu cãi nhau, không biết
từ khi nào bắt đầu.
"Đi nấu cơm" Anh thả lỏng người,
Diệp Tĩnh Gia vội vàng đứng lên.
Cô không muốn có thêm vướng
bận về người đàn ông này. "Đi nấu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.