Yêu Phải Vợ Trước

Chương 3

Trạm Thanh

26/06/2013

Cái hôn kia câu dẫn nhiều cảm giác không muốn nhớ lại. Thương hắn, bị hắn hấp dẫn, ánh mắt truy đuổi hắn, từng là cuộc sống bình thường của nàng. Trong nửa năm kết hôn kia, cho dù hắn bận rộn không thôi, cơ hồ mỗi ngày tăng ca đến đêm khuya, nàng vẫn là mỗi ngày lén lút chờ hắn, muốn xem đến hắn vào cửa, mới bằng lòng đi ngủ. Mà cái hôn kia câu động trí nhớ, cái loại này nồng nàn yêu say đắm như là theo trong trí nhớ bị phóng xuất ra đến, làm cho nàng nhớ lại rất nhiều tình cảm không muốn hồi tưởng. Đêm đó, nàng nằm ở trên giường bệnh, liền ngọn đèn mỏng manh ngóng nhìn hắn. Hắn liền nằm ở trên giường gấp bên cạnh giường bệnh, nàng chỉ cần nghiêng thân mình là có thể nhìn đến hắn. Nhìn hắn, nàng bỗng nhiên sợ hãi lên. Sợ cảm tình chính mình lại lần nữa tro tàn lại cháy, sợ chính mình yêu say đắm lại làm cho hắn thống khổ, cũng làm cho chính mình thống khổ. Cái loại yêu say đắm quá chấp nhất này một lần liền đủ, nàng đã thay đổi, tìm thật nhiều tâm lực một lần nữa ổn định lại sinh hoạt của mình, thế nào có thể lại quay đầu lại đâu ???. Đêm đó, trước khi đi vào giấc ngủ một cái ý niệm cuối cùng trong đầu, muốn rời xa hắn. Cho dù nàng là người nhu nhược đi! Nàng không nghĩ lại cho chính mình cơ hội rơi vào biển tình khôn cùng. “ Có thể đi rồi, ta đã làm xong thủ tục xuất viện.” Sở Thác từ bên ngoài trở lại phòng bệnh, trong tay còn cầm một chồng biên lai. Anh Phàm đã đem áo ngủ mặc đêm qua, dụng cụ rửa mặt đã dùng qua đơn giản thu thập xong, an vị ở bên giường chờ hắn trở về. “ Bao nhiêu tiền? Ta một chút đem tiền trả lại ngươi.” Nàng nói xong còn muốn đi lấy biên lai trong tay hắn. Sở Thác đem biên lai nhanh chóng nhét vào trong túi tiền, hướng nàng liếc mắt khiêu khích một cái, xem nàng có dám hay không thân thủ đi lấy. Nàng tức giận liếc hắn một cái. Nhưng phản ứng của nàng chọc hắn lại càng không thích, một đôi mày rậm đều nhíu lại. “ Coi như là ta đưa cho ngươi tiền nuôi dưỡng đi, ngươi không phải là người đề nghị chúng ta ly hôn sao ???”. Nàng sửng sốt một chút, hắn đã đoạt lấy túi xách trong tay nàng, dẫn đầu đi ra ngoài. Anh Phàm đảo cặp mắt trắng dã, nàng nào có đề nghị chuyện ly hôn? Còn có, tiền nuôi dưỡng ??? Lão huynh hắn rốt cuộc nơi nào khó chịu, vẫn là nàng đạp trúng đuôi của hắn ???. “ Nhanh chút a, ngươi chần chần chừ chừ đang làm cái gì ???” Hắn còn chưa có tức giận xoay người thúc giục nàng. Anh Phàm miệng mấp máy một chút, nhỏ giọng niệm: “ Đang nhìn ngươi có hay không có cái đuôi.” Sở Thác cho dù có nghe được, cũng lựa chọn bất động thanh sắc. Hai người rất nhanh tới bãi đỗ xe, hắn giúp nàng mở cửa xe, làm cho nàng ngồi vào xe đua màu đen của hắn. Xe rất nhanh ra đường lộ, mãi cho đến mau 20 phút, Anh Phàm mới nhớ tới chính mình đều không có nói cho hắn địa chỉ nhà. Nàng do dự có nên hay không đề nghị chính mình trở về, tựa hồ không nên cho hắn biết nơi ở của nàng, để tránh những liên lụy không cần thiết. Đương nhiên nàng không cho rằng hắn còn có thể xuất hiện, nhưng là không cho hắn biết có vẻ hảo? Nhưng là nên tìm cái cớ gì đâu? Nàng còn tại do dự, lại phát hiện hắn một chút đều không có đi nhầm phương hướng, trên thực tế cách nhà nàng không xa. “ Ngươi như thế nào không hỏi địa chỉ nhà ta?” Nàng không yên hỏi. Sở Thác không nhìn nàng, cũng không trả lời, im lặng lái xe. Rất nhanh xe chạy vào khu nhà ở của nàng, ở phụ cận tìm chỗ đậu xe, hắn cầm theo túi xách của nàng, dẫn đầu xuống xe. Anh Phàm hoang mang xuống xe, khi hắn hướng khu nhà nàng ở đi đến, hoang mang của nàng biến thành không vui. “ Vì sao ngươi biết ta đang ở nơi nào ???” Nàng dừng lại bước chân cự tuyệt đi tới. Sở Thác quay đầu xem nàng, cũng dừng lại bước chân, nhưng là nhưng cũng không đi hướng nàng. “ Ngươi nghĩ ở chỗ này thảo luận sao ???” Nàng xem xem bốn phía, vừa vặn có hàng xóm đi qua, nàng còn hướng người ta lộ ra một chút miễn cưỡng tươi cười, xem như chào hỏi. Theo sau nàng lo lắng một chút, vẫn là đi theo hắn đi vào thang máy. Đến lầu năm, nàng không tình nguyện lấy ra chìa khóa mở cửa. Sở Thác vừa vào cửa thì bắt đầu nơi nơi đánh giá phòng ở của nàng. Phòng ở này có kết cấu một phòng khách một phòng ngủ, bởi vì kết cấu ngay ngắn, phòng cũng không nhỏ, cảm giác cũng không tệ, là một nới thích hợp cho người độc thân. Phòng ở khắp nơi có dấu vết của nàng, trải qua bố trí, nhưng thật ra có vài phần hương vị nhà. “ Phòng ở là mua?” Hắn ở phòng ở nơi nơi đảo quanh, ngay cả ban công đều phải nhìn qua. Động tác của hắn chọc nàng có chút khó chịu, học hắn hai tay khoanh trước ngực, đứng giữa phòng khách trừng mắt hắn. Sở Thác có vẻ rất vừa lòng, bởi vì hắn tại phòng ở này không tìm được dấu vết nam nhân khác, nói cách khác ít nhất nàng chưa cùng nam nhân khác ở chung, không biết vì sao, loại suy nghĩ kỳ dị này làm hắn cảm thấy thỏa mãn. Ý thức được điểm này, hắn đối chính mình lén lút nhíu mày. “ Này trọng yếu sao ???” Anh Phàm lạnh lùng đối với hắn. “Ngươi vẫn là không chịu nói rốt cuộc làm sao mà biết địa chỉ của ta sao ???” “ Này trọng yếu sao ??? Làm cho ta biết ngươi ở đâu không được sao ??? Sợ ta bám ngươi không tha ??? ” Hắn đi đến trước mặt nàng, cúi đầu nhìn nàng. Nàng âm thầm cắn răng, lần đầu tiên hận bộ dạng chính mình không đủ cao, khí thế ở trên thực dễ dàng hơn nhiều. “ Trước kia ngươi sẽ không, nhưng chúng ta đã rất nhiều năm không gặp, trời biết sẽ như thế nào ??? Nói sau, ta phải biết ngươi nơi nào tìm được địa chỉ của ta, mới có thể phòng bị những người khác.” Hắn cúi đầu tới gần nàng, nàng lại lui về sau một bước. Động tác này chọc hắn nheo lại mắt. “ Tư liệu chủ xe.” Hắn khô ráp mở miệng. Nàng đổ trừu khẩu khí. “Ngươi làm sao có thể như vậy ??? Cái nghiệp vụ viên kia… Ta muốn tìm hắn tính toán sổ sách! Cho dù hắn là bằng hữu của ngươi, cũng được tiết lộ tư liệu khách hàng.” “ Hắn không tiết lộ, là ta chính mình cầm xem. Còn có, điều này trọng yếu sao ??? Cho dù không như vậy, ngày đó ta chỉ cần đi theo ngươi về nhà, liền biết ngươi ở đâu.” Đôi mắt hắn vẫn như cũ chặt nhìn chằm chằm nàng, không buông tha trên mặt nàng gì rất nhỏ biến hóa. ( TL: em đã hiểu tại sao người ta vẫn gọi gian thương, gian thương. Là thương nhân ai cũng gian manh…; TT: tội chị, bây giờ đã trở thành tiểu bạch thỏ bị con sói để ý rồi, những ngày tháng sau này sẽ ‘cực kỳ thú vị’ a >^.^<) “ Vì sao ??? ” Nàng phòng bị hỏi. “ Cho nên ngày hôm qua trước khi ta xảy ra tai nạn xe cộ, ngươi là theo dõi ta ??? ”. “ Vì sao muốn biết ngươi ở đâu ??? Vì sao theo dõi ngươi ??? ” Hắn trả lời. “ Ngày hôm qua là muốn tới tìm ngươi, mới đến dưới lầu, liền nhìn đến ngươi lái xe muốn xuất môn, ta liền theo sau. Về phần vì sao muốn biết ngươi ở đâu, điều này ngươi còn dám hỏi sao ??? Ba năm trước là ai một câu cũng chưa nói, liền rời khỏi ??? Chẳng lẽ ngươi không biết là nên làm cho ta biết ngươi đi nơi nào, sống như thế nào sao ???” “ Ta lưu lại giấy ly hôn, này còn không rõ ràng sao ??? Ta thuận theo nguyện vọng của ngươi, cùng ngươi ly hôn. Còn chuyện sau đó, ta như thế nào qua ngày chính là chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm. Lại nói, ngươi thực muốn biết ta ở nơi nào như vậy, bằng thân phận lão bản xí nghiệp Tuấn Thiên của ngươi, chẳng lẽ tra không đến sao ??? Có thể thấy được ngươi chưa từng nghiêm túc đi tìm ta, hơn nữa cuộc sống chúng ta trong lúc đó không phải vẫn qua tốt đó sao, ngươi hiện tại cần gì phải muốn thay đổi hiện trạng đâu ???” Nàng càng nói càng khó chịu. Trước kia nàng lấy hắn làm trung tâm, hắn nói cái gì nàng đều thuận theo, đơn giản vì hắn là mục tiêu duy nhất trong sinh mệnh của nàng. Nhưng là hiện tại, nàng cự tuyệt lại làm cái nữ nhân không có chính kiến. “ Ta……” Hắn bị nàng một trận trách móc, thế nhưng không thể đáp lại. ( TL: đáng đời anh. Cầu cho anh bị cho lơ lun. TT: chậc, người ta mất tích không tra, anh vô tình quá, anh sẽ bị báo ứng cho xem ~.~”) Không sai, hắn nếu nghiêm túc muốn tìm nàng là có thể tìm được. Nhưng là năm đó hắn bận quá, rất nhiều chuyện đều tại bên người vội vàng mà qua, hiện thời nghĩ đến xử lý không đủ thỏa đáng. Kỳ thực năm đó khi ngoài ý muốn phát sinh, nàng lựa chọn tránh khỏi vòng bảo hộ của hắn, hắn chỉ biết hắn trước kia cho rằng nàng thuần túy là cảm tình mê luyến đều là thực sự. Nàng quả thật yêu hắn. Đãi ở bệnh viện chiếu cố nàng mấy ngày nay, hắn cũng cảm giác thực áy náy, có lỗi phụ thân nàng phó thác. Nhưng là mãi cho đến khi đó, hắn cũng không cảm thấy chính mình đối nàng có tình cảm nam nữ, nhưng trong hai ngày ngắn ngủi này, hắn lại cảm thấy cảm xúc bị nàng làm xao động, nhưng lại một chút cũng không muốn tách ra khỏi nàng. Buổi sáng ngày hôm qua hắn lái xe đến chỗ ở của nàng tìm nàng, cũng là bởi vì hắn quên không được người nữ nhân dùng tính nhẫn nãi thành công ép giá. Nàng làm cho hắn khắc sâu ấn tượng đến không thể cười cười liền đã quên. Hắn cũng thực buồn bực chính mình thay đổi, không tự chủ được thay đổi như thế. Như vậy bảo hắn thế nào cùng nàng giải thích, tự bản thân phản ứng không bình thường đâu ??? Như là hôm nay khi hơi sớm xuất viện, nàng muốn trả tiền thuốc men cho hắn đều làm cho hắn giống như phát hỏa, ý tưởng hắn đối với nàng, nghĩ bị cho là thái độ thật nhất thanh nhị sở, khiến hắn thật khó chịu. Năm đó rõ ràng là hắn tưởng ly hôn. Lúc ấy hắn chính là dồn hết tâm sức mở rộng sự nghiệp, không có thời gian lưu cho người nhà hoặc là tình nhân, với hắn mà nói, Anh Phàm quả thật là cái gánh nặng. Mà nay nghĩ đến, hắn năm đó quả thật phụ lòng nàng, ít nhất nên có kiên nhẫn một chút. ( TL: muộn rùi anh, sao anh không nghĩ sớm hơn. TT: bởi vậy mới nói, đàn ông thường khi đánh mất rồi mới biết hối hận, thật là khờ quá a). “ Mặc kệ như thế nào, ta là muốn biết ngươi sống như thế nào. Ta…… Không có thực hiện hứa hẹn với phụ thân ngươi, hảo hảo chiếu cố ngươi.” Hắn trong giọng nói có chút chua xót. Nói đến phụ thân của nàng, Anh Phàm sắc mặt cũng nhu lại. “ Không, ngươi hứa hẹn với cha ta là một cuộc hôn nhân nửa năm. Cha ta không có yêu cầu ngươi chiếu cố ta cả đời, hẳn là hắn biết ngươi cũng không yêu ta. Nhưng là hắn thật không yên lòng nữ nhi cố chấp của hắn, cho nên hắn mới miễn cưỡng chính mình cầu xin ngươi theo ta kết hôn nửa năm. Là ta không tốt, nếu ta có thể sớm một chút tự lập, cha liền sẽ không không yên lòng, ngươi cũng không cần vì bằng hữu mà cứng rắn kết hôn với ta.” “ Phụ thân ngươi sẽ yêu cầu như vậy, không chỉ vì suy tính này. Hắn lưu lại cổ phần công ty cùng rất nhiều tài sản, nếu ngươi không được bảo hộ, hắn lo lắng ngươi sẽ bị những kẻ có tâm tư tước đoạt quyền lợi……” “ Cho nên không cần lại bởi vì ý thức trách nhiệm mà chiếu cố ta, Sở Thác, ngươi làm đã đủ, lại nhiều liền biến thành ta nợ ngươi, cho nên đừng…… Ta sống rất khá, ngươi không cần lo lắng.” Nàng hít vào một hơi. “ Ngươi đi đi! ” Sở Thác xem nàng kiên quyết, chỉ có thể thở dài, có chút tịch mịch xoay người rời đi. Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Anh Phàm hơi hơi phát run thân mình ngã lên sofa. “ Ngươi làm như vậy là đúng, Khương Anh Phàm.” Nàng thấp giọng an ủi chính mình. Nhưng là vì sao nàng vừa nhắm mắt lại, sẽ hồi tưởng hắn đêm qua hôn nàng triền miên ??? Vì sao chóp mũi của nàng dường như còn lưu lại hơi thở của hắn ???.Khương Anh Phàm trở lại đi làm vài ngày, Sở Thác cũng không lại xuất hiện, lẽ ra nàng nên nhẹ nhàng thở ra mới đúng, nhưng là mấy ngày nay nàng thường xuyên đang làm việc lại nghĩ đến hắn, trước khi đi vào giấc ngủ, nàng cũng thường xuyên nhớ tới bộ dáng của hắn ngày đó hôn môi của nàng. Nàng đau lòng phát giác đến, chính mình thế nhưng không ngừng nghĩ nếu hắn yêu nàng, sẽ là như thế nào tình cảnh. Lí trí của nàng nghiêm trọng cảnh cáo nàng, nhưng lòng của nàng không cách nào không suy nghĩ vấn đề này. Dù sao nàng từng yêu hắn, khát vọng cảm giác được người yêu là thế nào lớn lao. Nhưng là nàng rất rõ ràng biết hậu quả mê luyến như vậy, vài năm trước hắn không yêu nàng, hiện tại hắn cũng sẽ không yêu nàng, nàng không nên lại làm cho lẫn nhau lâm vào bi kịch không cần thiết. Khát vọng bản thân chính là một loại cảm xúc nguy hiểm. Nàng khát vọng tình thân, nhưng nàng thuở nhỏ mẫu thân liền qua đời, chỉ có phụ thân bận rộn một mình nuôi nấng nàng lớn lên. Sự nghiệp phụ thân bận rộn, có thể thời gian chiếu cố nàng không nhiều lắm, cho nên nàng luôn ở trong trạng thái không thỏa mãn khao khát thân tình. Nàng sớm nên điều chỉnh khát vọng chính mình, không nên hy vọng gì đó không chiếm được. Nếu không phải như thế, nàng gặp được Sở Thác, thích Sở Thác, có lẽ liền sẽ không như vậy chấp nhất. Nếu nàng không cần như thế chấp nhất, như vậy hắn cùng với nàng cũng không cần bắt đầu một đoạn hôn nhân hữu danh vô thực. Nàng ở trong hôn nhân vô cùng tịch mịch, nàng khát vọng tình thân cùng tình yêu không có giống nhau được đến, cho nên này lại là làm gì? “Anh Phàm.” Lang Tiếu Vân đánh gãy suy nghĩ của nàng. “ Số liệu này nhầm rồi, sẽ ảnh hưởng đến kết quả phân tích thị trường, làm lại cho ta một lần nữa.” Anh Phàm tiếp nhận hồ sơ từ thủ trưởng kiêm bạn tốt đưa qua, mở ra tư liệu thẩm định, đúng là ghi sai số liệu, đến nỗi ảnh hưởng kết quả phân tích. Nàng lộ ra thần sắc ảo não. “Thực xin lỗi, Lang tỉ. Ta lập tức bổ sung.” Nàng chạy nhanh xin lỗi, cảm kích Lang Tiếu Vân không có đương trường bão nổi, dù sao nàng phạm sai lầm thật sự rất lớn. Các nàng là làm phân tích thị trường, nếu phân tích ra kết quả là sai lầm, như vậy khách hàng tiêu tiền tìm bọn họ làm việc, không phải là làm không công sao? “ Đầu của ngươi thực sự không sao?” Lang Tiếu Vân ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm nàng. “ Bình thường ngươi rất cẩn thận, cũng không gặp ngươi phạm qua loại sai lầm này, nhưng mấy ngày nay tinh thần của ngươi có chút hoảng hốt, có phải hay không đầu còn choáng váng ??? Kết quả kiểm trao thế nào ???” Anh Phàm thở dài. “ Ta không sao, thực sự, làm ơn đừng gia nhập hàng ngũ lải nhải. Không có việc gì đi nằm viện đã có điểm khoa trương, mời không cần lại bảo ta nghỉ ngơi.” “ Hàng ngũ lải nhải? Ai? Sở Thác sao? Các ngươi nối lại tình xưa? ” Lang Tiếu Vân tò mò hỏi. “ Căn bản không có tình xưa, thế nào nối lại? ” Anh Phàm mãnh mắt trợn trắng. “ Chờ ta một chút, lập tức đem tư liệu sửa cho ngươi.” Nàng nói xong chạy nhanh trở lại trước máy tính, cố gắng chuyên tâm công tác, tránh cho chính mình lại ngẩn người. Lang Tiếu Vân còn nhìn chằm chằm nàng xem một hồi lâu, mới quay lại tiếp tục công tác. Anh Phàm chạy nhanh mở ra hồ sơ, đem công tác làm tốt. Này vừa bận liền bận đến hơn bảy giờ, đợi đến nàng đi ra văn phòng, trời đều đã đen. Nhìn thành thị đèn hoa mới lên, bóng người di động, nàng lại cảm giác được một chút tịch liêu nổi lên trong lòng. “ Khẳng định là thời tiết lạnh, duyên cớ mùa thu đến, bằng không chính là ta già đi.” Anh Phàm thì thào nhớ kỹ, đối chính mình tâm tình khó hiểu cảm thấy không vui. Đi qua dãy phố, nàng ở bãi đậu xe máy tìm xe máy của mình, theo tín hiệu chía khóa xe tìm vị trí xe mình đỗ. Chìa khóa là lấy ra đến đây, nhưng ngẩng đầu ngơ ngác làm rơi chìa khóa. Một người nam nhân mặc áo sơmi, cổ áo đã mở mấy khỏa nút thắt, trên cánh tay tay áo cũng cuốn lên, một tay ôm lấy áo khoác tây trang, tà ỷ ở xe máy của nàng không vui nhìn nàng. Trong khoảng thời gian ngắn nàng chính là đứng ở tại chỗ, cùng hắn mắt trừng mắt. “ Không phải mua xe, làm chi chạy xe máy đi làm? ” Sở Thác buồn thanh âm hỏi. Nàng tiếp tục trừng mắt nhìn hai mắt hắn, giống như không xác định chủ ý muốn hay không trả lời hắn. Nhìn ra do dự của nàng, mày của hắn nhăn lại, bắt đầu có mục tiêu trừng mắt. “ Không phải nơi nào đều dễ dàng đỗ xe, cho nên cho dù mua xe, cũng sẽ không mỗi ngày lái.” Nàng không tình nguyện trả lời. “ Ngươi tới làm cái gì? Tuấn Thiên muốn phá sản sao? Ta là không phải nên bắt đầu bán tháo cổ phiếu của mình? ” Nàng châm chọc hỏi. ( TL: chị có cần trù ếm vậy không ??? Chị cũng có cổ phần đó nghen.) Trả lời của nàng làm cho hắn đáy mắt nôn nóng càng sâu, tức giận càng sâu. “ Ta cũng không nghĩ đến, nhưng là……” Hắn nôn nóng sờ qua tóc chính mình, đầu tóc ngắn nhất thời có chút hỗn độn. “ Nhưng là mấy ngày qua, ta chính là muốn gặp ngươi.” Nàng kinh ngạc khẽ nhếch miệng, hoàn toàn không nghĩ tới phải nhận được loại đáp án này. Hắn…… Muốn gặp nàng ??? Đột nhiên lòng của nàng gia tốc đập mạnh, chỗ sâu trong đáy mắt của nàng bắt đầu kích động. Có lẽ hắn cũng thấy được cảm xúc của nàng dao động, nhanh chóng đứng dậy, đem nàng nhét vào trong lòng, kỹ càng đem nàng ôm trụ. Hơi thở ấm áp của hắn vây quanh nàng, nàng tựa vào trong ngực của hắn, cảm giác được tiếng tim đập mạnh, nàng phân không rõ là của nàng hay là của hắn. Nàng không tiếng động nhắm lại mắt, cảm giác được ban đêm này ảo tưởng cùng khát vọng như là bị mở ra, tất cả đều bay đi ra. Tay hắn chế trụ thắt lưng của nàng, đem nàng kéo tựa vào trên người hắn, thân hình mềm mại của nàng dựa vào vòm ngực rắn chắc của hắn, khiến cho hắn một trận thở dài. Cảm giác ôm nàng, chết tiệt quả không sai, làm linh hồn nôn nóng lại bất an của hắn được bình tĩnh. Hắn nhịn không được nâng lên mặt nàng, cúi người hôn nàng. ( TL: anh yêu chị ấy mà. TT: vậy mà lúc đầu còn muốn bỏ người ta, thiết, sĩ diện hảo ~.~”) Nàng hơi hơi mở mắt, nhìn thấy trong mắt hắn kích tình, cảm thấy tâm nhất dung, làm cánh môi kia phủ lên môi nàng, nàng chỉ có thể tùy ý hắn bộc trực cắn nuốt hôn môi nàng. ( TL: hôn làm gì đến cắn nuốt thế ko biết?) Nàng không có đáp lại, nhưng hắn hôn môi như vậy vội vàng mà nhiệt liệt, làm cho nàng hôn mê. “Anh Phàm.” Ánh mắt hắn tinh xán như sao, tia nôn nóng kì dị khi nảy thế nhưng tiêu thất. Nàng mân miệng không tiếng động theo dõi hắn. “ Ngươi muốn làm cái gì? ” Khuôn mặt nàng ửng đỏ, nhưng vẻ mặt là bình tĩnh. “ Ngươi hy vọng cái gì ở ta? Lưu luyến một đoạn tình cảm ngắn ngủi? Vẫn là dục vọng? Ngày đó khi ngươi hôn ta, ta chú ý tới, ngươi tựa hồ lại không giống trước kia, chỉ xem ta là nữ nhi bằng hữu phó thác. Hiện tại trong mắt ngươi ta là một nữ nhân? Cho nên ngươi hiện tại muốn gặp ta? ”. Lời nói của nàng như châm chọc, chọc giận hắn, hiển nhiên cái hôn cảm động của hắn vừa rồi không thể đả động nàng, hắn đầu tiên là ảo não trừng mắt nàng, lập tức chậm rãi thả lỏng mày, bắt đầu nở ra một chút cười, hàm xúc tà ác tươi cười. “ Xem ra ngươi hiện tại kĩ thuật hôn rất khá, tiểu cô nương trưởng thành? ” Hắn nhíu mày hỏi. Mặt nàng hơi hơi quẫn hồng, nhưng vẫn như cũ đón nhận ánh mắt khiêu khích của hắn. “ Là so với trước kia khá hơn, người dù sao đều sẽ lớn lên, ngươi không thích người khác không nhất thiết không thích.” Chỉ một thoáng trong mắt Sở Thác hiện lên một chút tức giận, giống như muốn bắt lấy nàng thật chặt. Nhưng hắn không có làm thế, chính là nhìn chằm chằm nàng. Anh Phàm dương mắt trừng hắn, thật cao hứng chính mình rốt cục làm cho hắn nói không nên lời. Nàng cũng không phải là tiểu cô nương ba năm trước, nàng hiện tại lõi đời hơn, sẽ không lại bị nam nhân này ảnh hưởng mà xoay quanh. Nhưng mà lời nói kế tiếp của hắn làm cho đắc ý của nàng hoàn toàn sụp đổ… “ Như vậy lên giường với ta đi.” Hắn nhàn nhạt nói, khóe miệng còn mang theo ý cười. Nàng trừng lớn mắt, phải dùng hết ý chí mới không làm cho mình há miệng như ngốc tử nhìn hắn. “ Cái gì…… Cái gì? ” Nàng rất muốn bình tĩnh một chút, nhưng hiển nhiên không thể làm được. Phản ứng của nàng làm hắn thích ý, khóe miệng hắn ý cười càng sâu, có vẻ càng gợi cảm. “ Ta nói lên giường với ta, như vậy mới có thể kiểm chứng, ngươi không phải nói ngươi rất có kinh nghiệm, như vậy cũng nên có cơ hội so sánh.” ( TL: anh vô sỉ quá. TT: ti bỉ quá a, *liếc mắt khinh thường* ~.~”) Cơ hội so sánh? Bị chồng trước của mình mở miệng yêu cầu lên giường, hảo có cái cơ hội so sánh, nàng thực sự không biết nên cười to vẫn là đánh chửi hắn một chút. Nhưng là chẳng lẽ muốn nàng hiện tại thừa nhận nàng căn bản không có kinh nghiệm? Nhìn đến hắn hiện tại đắc ý tươi cười, nàng liền hỏa đại, đã nghĩ đánh chút tên đang nở nụ cười đáng giận. Nàng thật hy vọng chính mình là một nữ nhân thành thục, thực có thể hưởng thụ ngắn ngủi kích tình, có thể được đến vui vẻ cũng sẽ không bị thương hại. “ Cơ… cơ hội so sánh?” Nàng bắt đầu lắp bắp. Hắn gật đầu. “ Đúng vậy, không dám sao? Nếu ngươi không dám, ta cũng không phải loại người thích miễn cưỡng người khác. Chúng ta đây trước hết đi ăn cơm đi!” “ Cái gì?” Vì sao không dám cùng hắn lên giường sẽ biến thành cùng hắn đi ăn cơm? Còn có biểu cảm của hắn là ý gì? Biểu cảm đồng tình? Giống như nói nàng phô trương thanh thế, “ Hảo, lên giường liền lên giường, liền một lần, sau đó ngươi không cần lại xuất hiện ở sinh hoạt của ta. Chúng ta đều là nam nữ hiện đại, hừ!” Hắn giật giật mi mắt, nàng đã bước đi. Nàng đem chìa khóa cắm vào ổ khóa xe máy, sau đó cầm mũ bảo hiểm. “A, ta chỉ có một cái mũ bảo hiểm…” “ Ta đi mua.” Hắn lập tức nói, chung quanh tìm tòi một chút, rất nhanh tìm được một cửa hàng có bán mũ bảo hiểm. “ Ngươi sẽ không trốn phải không? ”. “ Trốn? Trốn cái gì mà trốn? ” Nàng đáy mắt nổi lên một chút chột dạ. Hắn gật đầu khen ngợi, thế này mới chịu ly khai, đi tới cửa hàng bán mũ bảo hiểm. Nàng ảo não gõ mũ bảo hiểm của mình một cái. Nàng cho rằng hắn sẽ cự tuyệt lái xe, cho rằng hắn sẽ kiên trì ngồi xe của hắn, như vậy nàng sẽ có lí do nói không muốn bỏ xe máy của nàng ở đây, mà đồng thời có cơ hội cự tuyệt đi cùng hắn, dù sao “Kinh nghiệm” của nàng đều là hư cấu. Đang lo lắng có phải hay không muốn bỏ lại hắn chạy trốn, Sở Thác đã trở lại, trong tay quả nhiên cầm một cái mũ bảo hiểm mới. “ Đi thôi, muốn ta chở ngươi sao? ” Hắn hỏi. “ Ta chở ngươi, không dám ngồi sao? ” Nàng ngẩng đầu hỏi. Hắn chính là nhún vai, ngồi phía sau xe. Mới ra đường cái, Anh Phàm thật muốn thét chói tai. Bởi vì xe máy chỗ ngồi rất nhỏ, nàng cùng hắn có thể nói là dính cùng nhau, thậm chí cặp chân dài của hắn vòng ra trước, cùng nàng dính vào nhau. Nàng trừ bỏ muốn duy trì cân bằng, chú ý lái xe, còn phải không cho chính mình phân tâm, trong thời tiết mát mẻ này, nàng đều hơi hơi đổ mồ hôi. Bởi vì sợ chính mình không chuyên tâm lái xe sẽ xảy ra chuyện, nàng vừa thấy ven đường có bảng hiệu khách sạn ô tô, liền quay đầu hỏi hắn: “Nơi này có thể đi?” Chỉ thấy khóe miệng hắn nở ra một chút cười. “Lái xe máy vào khách sạn ô tô? ”. “ Thế nào? Có ý kiến sao? Tưởng hối hận sao? Ta đây……” Nàng còn chưa nói xong, hắn liền lạnh lạnh nói một câu. “ Không, không ý kiến.” Thanh âm của hắn còn mang theo ý cười, là xem nàng rốt cuộc không dám làm đi? Hừ, đi vào liền đi vào, cho dù lái xem máy vào khách sạn ô tô rất quái lạ, nàng cũng không sợ hãi. Lời tuy như thế, nhưng khi bọn họ đem xe vào khách sạn ô tô, bên trong đều là xe ô tô xếp hàng, Anh Phàm thật muốn bóp chết chính mình. Còn có, nàng đội là nón bảo hiểm mini, mà Sở Thác đội là là bảo hiểm che cả mặt, mất mặt cũng chỉ có nàng mất mặt, thật sự là đủ. Ngồi phía sau nàng Sở Thác ẩn nhẫn cười, muốn nhìn nữ nhân này có thể chống đỡ tới khi nào. Hắn lấy ra bóp da trả tiền thuê phòng, để tránh nàng ngay cả tiền thuê phòng đều muốn chính mình trả, như vậy hắn chỉ sợ sẽ bị cho rằng là ngưu lang. Mặt lúng túng cầm chìa khóa, đem máy xe đậu vào chỗ đổ ô tô, nàng bất an theo hắn đi vào phòng khách sạn. Kỳ thực phòng thực sạch sẽ, cũng thực thoải mái, nhưng là đứng ở bên kia, nhìn hắn vẻ mặt kiên quyết, nàng bỗng nhiên có chút hối hận chính mình cậy mạnh. “ Ta trước đi tắm rửa.” Nàng đem chìa khóa ném, nhìn cũng không liếc mắt nhìn hắn một cái, liền trốn trong phòng tắm. Sau đó nàng ảo não ôm đầu chính mình, rên rỉ ra tiếng. Cái này nên làm cái gì bây giờ đâu?.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Phải Vợ Trước

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook