Chương 22: Chán Ghét
Dumy
12/12/2023
Sự đụng chạm bên ngoài hiện tại thật sự không đủ, anh muốn từ cơ thể cô nhiều hơn nữa. Áo khoác ngoài hiện đã bị cởi ra, dây áo của chiếc đầm cũng đã bị kéo thấp xuống lộ ra áo bra cúp ngực không dây màu be bao trọn bầu ngực căng tròn. Chân váy cũng đã bị đẩy qua mông lộ ra quần lót mỏng manh chỉ đủ che lấy nụ hoa e ấp xinh đẹp.
Dù trên người cô quần áo vẫn chưa cởi thứ gì nhưng như vậy lại khiến cho ham muốn của anh càng tăng cao.
Bàn tay theo bản năng tự nhiên mà với ra sau lưng cô mở khoá bra, 2 khối tròn đầy đặn trắng mịn bật ra, phía trên còn có 2 nụ hồng mai đã cứng lại hiên ngang vươn thẳng lên như mời gọi.
Hình ảnh trước mắt kích thích đến ngẹt thở, nhanh chóng cúi đầu vùi cả khuôn mặt si mê điên cuồng mà hít lấy hương thơm từ cơ thể cô toả ra. Môi lưỡi mút lấy đầu ngực mà hút lấy như trẻ con bú mẹ, lưỡi đảo qua lại liên tục, miệng há to như muốn nuốt trôi cả một bên ngực vào trong.
Sự bình tĩnh thường ngày dường như đã biến mất, bây giờ chỉ còn dục vọng xâm chiếm lấy lý trí. Anh muốn nhiều hơn nữa!
Ngón trỏ cũng ngón cái mới đầu chỉ miết nhẹ ở ngoài quần lót nhưng khe hở ấm nóng bên trong như đang muốn hút lấy ngón tay anh vào, như không muốn nó đợi lâu hơn, ngón tay anh đã luồn qua mép quần lót tiến vào bên trong sờ lên hai cánh hoa đầy đặn trơn mịn mà vuốt lấy.
Đúng lúc này cơ thể của cô vì bị khiêu khích mà sinh ra phản ứng, chợt bừng tỉnh, thoát ra cơn ngủ sâu, mở mắt to quan sát.
"A a a a "
Tiếng hét kinh sợ vang vọng lên trong đêm yên tĩnh, tay chân nhanh chóng dùng hết sức bình sinh mà đẩy mạnh cơ thể đang quấn lấy cơ thể mình ra
"Anh... cái tên dâm đãng này, anh... làm gì vậy"
Đàm Dịch Khiêm đang chìm trong dục cảm bất ngờ bị cô đẩy ra làm hắn cơ bản không có phản ứng kịp mà bật ngửa ra đằng sau mất mặt ngã từ giường lớn xuống đất.
Vội lấy gối đầu che lại phần cơ thể lộ ra, kéo lại dây áo rồi phủ lại chân váy xuống dưới bao trùm lấy đôi chân không một chỗ hở.
"Em nói xem, hôm nay là đám cưới của chúng ta, đêm nay là đêm tân hôn, chú rể nên làm gì cô dâu?"
Bình tĩnh từ dưới đất đứng lên, Đàm Dịch Khiêm tiến lại đứng trước giường lớn đôi mắt còn mang theo dục vọng nhìn vào mắt cô nói lý lẽ.
"Anh đứng im đó cho tôi, không được lại gần đây. Anh mà còn lại gần tôi sẽ la lên đó!"
Không quan tâm đến lời hắn nói, cô lớn tiếng hù doạ.
"Em định la lên để mọi người tới xem đêm động phòng của chúng ta sao?"
Đôi mắt nóng rực nhìn cô khẽ cười.
"Anh biết đám cưới này tôi lấy anh chỉ là hình thức, anh không được chạm vào tôi. Chỉ nghĩ tới chuyện đêm đó cùng anh tôi đã thấy ghê tởm rồi! Với lại tôi là phụ nữ mang thai, anh không thể làm chuyện đó với tôi được. Tôi và anh từ nay phòng ai nấy ngủ, không được sự cho phép của tôi anh không được tiến vào căn phòng này. Còn bây giờ anh cút ra khỏi phòng tôi ngay"
Chiếc gối cô đang ôm nhanh chóng đập thẳng vào mặt anh rồi sau đó chiếc đèn ngủ cũng theo đó mà bay tới. Không kịp tránh khiến cạnh của chiếc đèn ngủ đập mạnh vào trán anh, không lâu sau một dòng máu đỏ tươi chói mắt chảy ra men theo khuôn mặt.
"Em chán ghét anh vậy sao?"
Thoát khỏi dục vọng, đôi mắt mang theo tia trào phúng, ngón tay chạm lấy giọt máu đang chảy ở khuôn mặt mà miết lấy.
"Đúng, tôi chán ghét anh, từ trước tới nay luôn như vậy, bây giờ tôi còn thêm ghê tởm anh nữa. Nếu không phải do anh thì cuộc đời tôi sẽ không như bây giờ, anh dập tắt ước mơ của tôi, khiến tôi phải làm mẹ lúc chưa sẵn sàng, khiến tôi và bạn trai không thể tái hợp, đã vậy tôi còn phải lấy kẻ đã cưỡng gian mình, làm trò cười cho thiên hạ. Bị mọi người chỉ trỏ trêu đùa, Hoắc Khuynh Tư tôi từ trước đến nay chưa bao giờ thê thảm như bây giờ. Anh nói xem tôi có nên hận anh không?"
Câu trả lời đầy trách móc cùng thù hận của cô làm bản thân anh lúc này như một tên khốn nạn, đúng vậy là do anh đã cưỡng bức cô nhưng anh muốn cô biết được anh thực sự đã yêu cô rất lâu rất lâu rồi mà cô lại chưa từng để ý tới một kẻ si tình là anh!
"Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ ra khỏi đây, nếu cần gì thì em cứ gọi anh!"
Tránh làm cho không khí thêm phần tồi tệ hơn, anh chua xót quay lưng bước ra khỏi căn phòng mà anh từng nghĩ sẽ là căn phòng hạnh phúc của anh và cô!
Dù trên người cô quần áo vẫn chưa cởi thứ gì nhưng như vậy lại khiến cho ham muốn của anh càng tăng cao.
Bàn tay theo bản năng tự nhiên mà với ra sau lưng cô mở khoá bra, 2 khối tròn đầy đặn trắng mịn bật ra, phía trên còn có 2 nụ hồng mai đã cứng lại hiên ngang vươn thẳng lên như mời gọi.
Hình ảnh trước mắt kích thích đến ngẹt thở, nhanh chóng cúi đầu vùi cả khuôn mặt si mê điên cuồng mà hít lấy hương thơm từ cơ thể cô toả ra. Môi lưỡi mút lấy đầu ngực mà hút lấy như trẻ con bú mẹ, lưỡi đảo qua lại liên tục, miệng há to như muốn nuốt trôi cả một bên ngực vào trong.
Sự bình tĩnh thường ngày dường như đã biến mất, bây giờ chỉ còn dục vọng xâm chiếm lấy lý trí. Anh muốn nhiều hơn nữa!
Ngón trỏ cũng ngón cái mới đầu chỉ miết nhẹ ở ngoài quần lót nhưng khe hở ấm nóng bên trong như đang muốn hút lấy ngón tay anh vào, như không muốn nó đợi lâu hơn, ngón tay anh đã luồn qua mép quần lót tiến vào bên trong sờ lên hai cánh hoa đầy đặn trơn mịn mà vuốt lấy.
Đúng lúc này cơ thể của cô vì bị khiêu khích mà sinh ra phản ứng, chợt bừng tỉnh, thoát ra cơn ngủ sâu, mở mắt to quan sát.
"A a a a "
Tiếng hét kinh sợ vang vọng lên trong đêm yên tĩnh, tay chân nhanh chóng dùng hết sức bình sinh mà đẩy mạnh cơ thể đang quấn lấy cơ thể mình ra
"Anh... cái tên dâm đãng này, anh... làm gì vậy"
Đàm Dịch Khiêm đang chìm trong dục cảm bất ngờ bị cô đẩy ra làm hắn cơ bản không có phản ứng kịp mà bật ngửa ra đằng sau mất mặt ngã từ giường lớn xuống đất.
Vội lấy gối đầu che lại phần cơ thể lộ ra, kéo lại dây áo rồi phủ lại chân váy xuống dưới bao trùm lấy đôi chân không một chỗ hở.
"Em nói xem, hôm nay là đám cưới của chúng ta, đêm nay là đêm tân hôn, chú rể nên làm gì cô dâu?"
Bình tĩnh từ dưới đất đứng lên, Đàm Dịch Khiêm tiến lại đứng trước giường lớn đôi mắt còn mang theo dục vọng nhìn vào mắt cô nói lý lẽ.
"Anh đứng im đó cho tôi, không được lại gần đây. Anh mà còn lại gần tôi sẽ la lên đó!"
Không quan tâm đến lời hắn nói, cô lớn tiếng hù doạ.
"Em định la lên để mọi người tới xem đêm động phòng của chúng ta sao?"
Đôi mắt nóng rực nhìn cô khẽ cười.
"Anh biết đám cưới này tôi lấy anh chỉ là hình thức, anh không được chạm vào tôi. Chỉ nghĩ tới chuyện đêm đó cùng anh tôi đã thấy ghê tởm rồi! Với lại tôi là phụ nữ mang thai, anh không thể làm chuyện đó với tôi được. Tôi và anh từ nay phòng ai nấy ngủ, không được sự cho phép của tôi anh không được tiến vào căn phòng này. Còn bây giờ anh cút ra khỏi phòng tôi ngay"
Chiếc gối cô đang ôm nhanh chóng đập thẳng vào mặt anh rồi sau đó chiếc đèn ngủ cũng theo đó mà bay tới. Không kịp tránh khiến cạnh của chiếc đèn ngủ đập mạnh vào trán anh, không lâu sau một dòng máu đỏ tươi chói mắt chảy ra men theo khuôn mặt.
"Em chán ghét anh vậy sao?"
Thoát khỏi dục vọng, đôi mắt mang theo tia trào phúng, ngón tay chạm lấy giọt máu đang chảy ở khuôn mặt mà miết lấy.
"Đúng, tôi chán ghét anh, từ trước tới nay luôn như vậy, bây giờ tôi còn thêm ghê tởm anh nữa. Nếu không phải do anh thì cuộc đời tôi sẽ không như bây giờ, anh dập tắt ước mơ của tôi, khiến tôi phải làm mẹ lúc chưa sẵn sàng, khiến tôi và bạn trai không thể tái hợp, đã vậy tôi còn phải lấy kẻ đã cưỡng gian mình, làm trò cười cho thiên hạ. Bị mọi người chỉ trỏ trêu đùa, Hoắc Khuynh Tư tôi từ trước đến nay chưa bao giờ thê thảm như bây giờ. Anh nói xem tôi có nên hận anh không?"
Câu trả lời đầy trách móc cùng thù hận của cô làm bản thân anh lúc này như một tên khốn nạn, đúng vậy là do anh đã cưỡng bức cô nhưng anh muốn cô biết được anh thực sự đã yêu cô rất lâu rất lâu rồi mà cô lại chưa từng để ý tới một kẻ si tình là anh!
"Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ ra khỏi đây, nếu cần gì thì em cứ gọi anh!"
Tránh làm cho không khí thêm phần tồi tệ hơn, anh chua xót quay lưng bước ra khỏi căn phòng mà anh từng nghĩ sẽ là căn phòng hạnh phúc của anh và cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.