Chương 48: Có Kẻ Ganh Tỵ
Dumy
12/12/2023
Khi hai người đang cười đùa thì ở một gốc cây to gần đó có một đôi mắt tràn ngập căm tức, khuôn mặt xinh đẹp đã trở nên hung tợn, hàm răng nghiến chặt phát ra tiếng, tất cả những hành động thân mật của Đàm Dich Khiêm và Hoắc Khuynh Tư ban nãy đã bị Cao Nhã Quân vô tình nhìn thấy rồi nhanh chóng đưa điện thoại lên chụp lại.
Đang trên đường cùng mọi người xuống núi, vì có điện thoại liên quan tới những vấn đề riêng tư nên cô đã tách khỏi đoàn kiếm một chỗ vắng để nghe, thần xui quỷ khiến thế nào cô lại chứng kiến một màn đặc sắc như vậy!
Đôi gian phu dâm phụ này, giữa ban ngày ban mặt mà lại ôm hôn thắm thiết, hèn gì sự chủ động tấn công của cô không được đáp lại, thì ra phía sau lại lén lút qua lại với vị Hoắc tiểu thư đã có chồng này.
Xem ra Đàm Dịch Khiêm anh không hề đơn giản, mưu mô gian dâm cùng con gái của chủ tịch của bệnh viện, thật không tầm thường! Muốn cặp kè cùng cô ta để leo lên vị trí phó giám đốc bệnh viện sao? Haha, vị trí đó nên là của anh trai cô mới đúng.
Những bức ảnh này sẽ có lúc cô cần tới chúng, hai người hãy đợi đấy, nếu cô không có được thứ mình muốn thì bất cứ ai cũng đừng hòng có được.
Con gái của tập đoàn Hoắc thị thì sao? Loại đàn bà có chồng mà dâm đãng lăng loà như cô ta nếu bị phát hiện thì có còn thái độ kiêu ngạo lên mặt dạy đời người khác được không chứ?
———//———
"Hoắc tiểu thư, già này xin đại diện cho cả bản cảm ơn tấm lòng hảo tâm của tập đoàn Hoắc thị cũng như của tất cả mọi người đã vất vả mấy hôm nay. Ở đây có một chút bánh do chúng tôi tự tay làm, là đặc sản của bản này, già mong mọi người hãy nhận lấy, coi như là quà cảm ơn!"
Trưởng bản cùng mọi người và mấy đứa trẻ bao quanh lấy nhóm người của Hoắc Khuyh Tư bịn rịn không muốn chia tay.
"Cảm ơn trưởng bản rất nhiều, bánh này chúng cháu xin nhận. Không làm phiền mọi người nữa, chúng cháu phải đi rồi, mọi người ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ, nếu có cơ hội chúng cháu sẽ quay lại đây. Mọi người không cần tiễn nữa đâu ạ!"
Hoắc Khuynh Tư cũng rất muốn ở lại chơi một hai ngày nữa nhưng công việc lại không cho phép, cảnh đẹp ở đây còn nhiều nơi cô còn chưa được đi, nhất định phải quay lại!
"Chị Khuynh Tư, em rất thích hộp màu chị tặng, em muốn sau này có thể trở thành hoạ sĩ, còn có thể trở nên xinh đẹp tốt bụng như chị nữa, chị nhớ quay lại đây thăm em với mọi người nhé!"
Cô bé nhỏ gầy với đôi mắt to tròn đang ngấn nước ngước lên nhìn, tay nắm chặt lấy vạt áo cô như không muốn rời xa.
"Được, A Hiên, chị sẽ trở lại, em nhớ phải ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ, học thật giỏi nhé"
Ngồi xuống vuốt lấy mái tóc xoăn tự nhiên của cô bé, Hoắc Khuynh Tư mỉm cười vui vẻ vỗ về.
"Mọi người đi cẩn thận nhé!"
"Tạm biệt"
"Tạm biệt!"
Vừa đi được một lúc đã có tin nhắn gửi đến điện thoại cô, là của Đàm Dịch Khiêm.
"Bảo bối, cuối tuần anh sẽ trở về, ngoan ngoãn ở nhà đợi anh. Đi đường cẩn thận."
Dưới tin nhắn còn có mặt cười cùng hình trái tim.
Hoắc Khuynh Tư khẽ mỉm cười, ánh mắt ngập tràn nhu tình, sau đó cũng nhanh chóng nhắn lại
"Ai thèm đợi anh, không phải có người để lại thư nói sẽ đi một thời gian dài không về sao?"
Hình icon đang hờn dỗi được gửi kèm theo.
"Vậy ai nhớ anh không chịu được phải tìm tới nơi rừng núi hoang sơ này để được gặp anh?"
Đàm Dịch Khiêm cố tình trêu ghẹo lại cô.
"Em không lên đây để gặp anh, em đi làm từ thiện. Mà nếu không lên thì làm sao bắt gặp được anh trêu hoa ghẹo nguyệt chứ? Tốt nhất anh tránh xa cái cô bác sĩ họ Cao kia cho em, nếu không thì đừng có về nhà gặp em nữa!"
Nhắc tới cô bác sĩ họ Cao kia Hoắc Khuynh Tư lại cảm thấy bất an, tuy Đàm Dịch Khiêm không có tình ý với cô ta, nhưng ai biết được khi một cô gái xinh đẹp thông minh cố tình quyến rũ, ngày ngày đều có cơ hội gặp gỡ thì anh sẽ chống đỡ được bao lâu chứ!
"Em ghen sao? Tuân lệnh vợ, ngoài em ra anh sẽ không cho ai chạm vào người, chỉ để cho em chơi đùa thôi được không?"
Đàm Dịch Khiêm nói trúng tim đen khiến cô tức tối.
"Háo sắc như anh ai tin được chứ? Bác sĩ Cao người ta dù sao cũng xinh đẹp như vậy!"
"Trong mắt anh em luôn là xinh đẹp nhất, chỉ có em mới khiến nơi đó của anh cứng được thôi, đủ để phục vụ tốt mình em!"
"Vậy không phải là quá yếu đuối sao?"
Hình icon nghi ngờ vuốt cằm được gửi kèm theo làm Đàm Dịch Khiêm lúc nhận được tin nhắn vô thức bật cười ra tiếng, lắc nhẹ đầu.
"Đợi khi anh trở về anh sẽ cho em thấy yếu đuối là như thế nào?"
"Đồ dê xồm, không nói chuyện cùng anh nữa, mẹ đang gọi điện cho em."
"Được, em nghe điện thoại của mẹ đi, về tới nhà nhớ gọi điện cho anh, yêu em!"
Người đàn ông này, từ lúc nào lại biết nói những câu ngọt ngào như người yêu vậy chứ? Thật khác so với vẻ ngoài cao lãnh điềm tĩnh mà cô thấy bấy lâu nay...
Đang trên đường cùng mọi người xuống núi, vì có điện thoại liên quan tới những vấn đề riêng tư nên cô đã tách khỏi đoàn kiếm một chỗ vắng để nghe, thần xui quỷ khiến thế nào cô lại chứng kiến một màn đặc sắc như vậy!
Đôi gian phu dâm phụ này, giữa ban ngày ban mặt mà lại ôm hôn thắm thiết, hèn gì sự chủ động tấn công của cô không được đáp lại, thì ra phía sau lại lén lút qua lại với vị Hoắc tiểu thư đã có chồng này.
Xem ra Đàm Dịch Khiêm anh không hề đơn giản, mưu mô gian dâm cùng con gái của chủ tịch của bệnh viện, thật không tầm thường! Muốn cặp kè cùng cô ta để leo lên vị trí phó giám đốc bệnh viện sao? Haha, vị trí đó nên là của anh trai cô mới đúng.
Những bức ảnh này sẽ có lúc cô cần tới chúng, hai người hãy đợi đấy, nếu cô không có được thứ mình muốn thì bất cứ ai cũng đừng hòng có được.
Con gái của tập đoàn Hoắc thị thì sao? Loại đàn bà có chồng mà dâm đãng lăng loà như cô ta nếu bị phát hiện thì có còn thái độ kiêu ngạo lên mặt dạy đời người khác được không chứ?
———//———
"Hoắc tiểu thư, già này xin đại diện cho cả bản cảm ơn tấm lòng hảo tâm của tập đoàn Hoắc thị cũng như của tất cả mọi người đã vất vả mấy hôm nay. Ở đây có một chút bánh do chúng tôi tự tay làm, là đặc sản của bản này, già mong mọi người hãy nhận lấy, coi như là quà cảm ơn!"
Trưởng bản cùng mọi người và mấy đứa trẻ bao quanh lấy nhóm người của Hoắc Khuyh Tư bịn rịn không muốn chia tay.
"Cảm ơn trưởng bản rất nhiều, bánh này chúng cháu xin nhận. Không làm phiền mọi người nữa, chúng cháu phải đi rồi, mọi người ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ, nếu có cơ hội chúng cháu sẽ quay lại đây. Mọi người không cần tiễn nữa đâu ạ!"
Hoắc Khuynh Tư cũng rất muốn ở lại chơi một hai ngày nữa nhưng công việc lại không cho phép, cảnh đẹp ở đây còn nhiều nơi cô còn chưa được đi, nhất định phải quay lại!
"Chị Khuynh Tư, em rất thích hộp màu chị tặng, em muốn sau này có thể trở thành hoạ sĩ, còn có thể trở nên xinh đẹp tốt bụng như chị nữa, chị nhớ quay lại đây thăm em với mọi người nhé!"
Cô bé nhỏ gầy với đôi mắt to tròn đang ngấn nước ngước lên nhìn, tay nắm chặt lấy vạt áo cô như không muốn rời xa.
"Được, A Hiên, chị sẽ trở lại, em nhớ phải ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ, học thật giỏi nhé"
Ngồi xuống vuốt lấy mái tóc xoăn tự nhiên của cô bé, Hoắc Khuynh Tư mỉm cười vui vẻ vỗ về.
"Mọi người đi cẩn thận nhé!"
"Tạm biệt"
"Tạm biệt!"
Vừa đi được một lúc đã có tin nhắn gửi đến điện thoại cô, là của Đàm Dịch Khiêm.
"Bảo bối, cuối tuần anh sẽ trở về, ngoan ngoãn ở nhà đợi anh. Đi đường cẩn thận."
Dưới tin nhắn còn có mặt cười cùng hình trái tim.
Hoắc Khuynh Tư khẽ mỉm cười, ánh mắt ngập tràn nhu tình, sau đó cũng nhanh chóng nhắn lại
"Ai thèm đợi anh, không phải có người để lại thư nói sẽ đi một thời gian dài không về sao?"
Hình icon đang hờn dỗi được gửi kèm theo.
"Vậy ai nhớ anh không chịu được phải tìm tới nơi rừng núi hoang sơ này để được gặp anh?"
Đàm Dịch Khiêm cố tình trêu ghẹo lại cô.
"Em không lên đây để gặp anh, em đi làm từ thiện. Mà nếu không lên thì làm sao bắt gặp được anh trêu hoa ghẹo nguyệt chứ? Tốt nhất anh tránh xa cái cô bác sĩ họ Cao kia cho em, nếu không thì đừng có về nhà gặp em nữa!"
Nhắc tới cô bác sĩ họ Cao kia Hoắc Khuynh Tư lại cảm thấy bất an, tuy Đàm Dịch Khiêm không có tình ý với cô ta, nhưng ai biết được khi một cô gái xinh đẹp thông minh cố tình quyến rũ, ngày ngày đều có cơ hội gặp gỡ thì anh sẽ chống đỡ được bao lâu chứ!
"Em ghen sao? Tuân lệnh vợ, ngoài em ra anh sẽ không cho ai chạm vào người, chỉ để cho em chơi đùa thôi được không?"
Đàm Dịch Khiêm nói trúng tim đen khiến cô tức tối.
"Háo sắc như anh ai tin được chứ? Bác sĩ Cao người ta dù sao cũng xinh đẹp như vậy!"
"Trong mắt anh em luôn là xinh đẹp nhất, chỉ có em mới khiến nơi đó của anh cứng được thôi, đủ để phục vụ tốt mình em!"
"Vậy không phải là quá yếu đuối sao?"
Hình icon nghi ngờ vuốt cằm được gửi kèm theo làm Đàm Dịch Khiêm lúc nhận được tin nhắn vô thức bật cười ra tiếng, lắc nhẹ đầu.
"Đợi khi anh trở về anh sẽ cho em thấy yếu đuối là như thế nào?"
"Đồ dê xồm, không nói chuyện cùng anh nữa, mẹ đang gọi điện cho em."
"Được, em nghe điện thoại của mẹ đi, về tới nhà nhớ gọi điện cho anh, yêu em!"
Người đàn ông này, từ lúc nào lại biết nói những câu ngọt ngào như người yêu vậy chứ? Thật khác so với vẻ ngoài cao lãnh điềm tĩnh mà cô thấy bấy lâu nay...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.