Chương 2: Không Có Thiện Cảm
Dumy
11/12/2023
"Tiểu thư, xảy ra chuyện gì vậy ạ"
Nghe thấy tiếng hét lớn, người giúp việc liền chạy tới xem.
"Dì Lâm, tên biến thái này sao lại ở đây? Bảo vệ ở cổng chính đi đâu hết rồi sao lại để người lạ vào nhà vậy chứ?"
Hoắc Khuynh Tư la lớn kèm ánh mắt dè chừng nhìn về bác sĩ Đàm.
"A! Không phải người lạ đâu tiểu thư, đây là bác sĩ Đàm, bác sĩ đang khám bệnh điều trị cho Hoắc lão phu nhân ạ!"
Dì Lâm sau khi nhìn về phía bác sĩ Đàm liền lên tiếng giải thích.
"Cái tên dê xồm này mà lại là bác sĩ của bà nội tôi sao? Thật không thể tin được, đúng là xui xẻo mà"
Hoắc Khuynh Tư gay gắt lên tiếng, ánh mắt của cô nếu là mũi tên thì chắc anh đã không còn sống tới bây giờ rồi.
"Tiểu thư này, tôi vừa cứu cô khỏi chết đuối đấy, cô không cảm ơn thì thôi còn ở đấy chỉ trích, vu khống tôi nữa"
Lúc này Đàm Dịch Khiêm mới điềm tĩnh lên tiếng.
"Hừ, tôi lúc nào bị chết đuối mà cần anh cứu chứ. Thưa vị tiên sinh này, tôi đang lặn xuống để nhặt đồ đó, anh lại từ đâu lao ra ngăn tôi lại, đã thế còn sờ soạng tôi nữa. Đó không gọi là biến thái, dê xồm thì là gì chứ?"
Hoắc Khuynh Tư tức giận lớn tiếng đáp trả.
"Cô thật là vô lý, theo tình hình lúc đó ai lại không nghĩ cô đang bị chết đuối chứ?"
"Anh...anh..."
Hoắc Tư Khuynh đang định nói tiếp thì Hoắc Thiên Kình - chủ tịch tập đoàn Hoắc thị từ nhà chính bước ra nghiêm giọng hỏi:
"Chuyện gì xảy ra, sao lại ồn ào như vậy?"
"Ba, ba lại đây mà xem, tên biến thái này nhân cơ hội không có người hắn có ý đồ xấu với con đó!"
Hoắc Tư Khuynh tức giận lên tiếng chỉ trích.
Hoắc Thiên Kình thấy bác sĩ Đàm đang chống tay đứng dậy, quần áo từ trên xuống dưới đều ướt sũng thì vội hỏi:
"Bác sĩ Đàm, có chuyện gì xảy ra sao?"
Môi mỏng nhếch nhẹ, Đàm Dịch Khiêm từ tốn trả lời:
"Chỉ là hiểu lầm thôi chủ tịch Hoắc, không có gì to tát cả"
"Sao lại hiểu lầm được, rõ ràng hắn ta có ý đồ xấu, bị con phát hiện nên muốn trốn tội đây mà!"
Hoắc Khuynh Tư không hài lòng với câu trả lời của Đàm Dịch Khiêm nên hung hăng ngẩng mặt lên đối diện với ánh mắt bình tĩnh của hắn mà trừng lớn mắt nhìn.
"Dì Lâm, cụ thể mọi chuyện như thế nào kể rõ cho tôi nghe" .
Hoắc Quân Nghị muốn phân rõ phải trái nên quay sang hỏi dì Lâm đứng gần đó.
Sau khi nghe rõ sự việc, Hoắc Quân Nghị lên tiếng giảng hoà:
"Đúng thật chỉ là hiểu lầm, con người bác sĩ Đàm không thể làm ra loại chuyện đó được, Khuynh Tư, chưa hiểu rõ sự việc mà con đã đổ tội cho người khác rồi, mau xin lỗi bác sĩ Đàm đi!"
"Ba, sao ba lại tin bắt con xin lỗi hắn ta chứ, rõ ràng hắn là tên biến thái mà!"
Hoắc Khuynh Tư không phục lên tiếng phản bác.
"Con không nghe lời ba phải không, ba chiều con quá rồi con lại dám cãi lời ba vậy hả?"
"Con..."
"Chủ tịch Hoắc, sự việc không có gì nghiêm trọng cả, tất cả chỉ là hiểu lầm, tôi cũng có 1 phần lỗi trong đó, chủ tịch đừng trách mắng Hoắc tiểu thư nữa. Tôi có
việc, xin phép về trước"
Đàm Dịch Khiêm lên tiếng muốn kết thúc sự việc rồi lịch sự cúi đầu chào ra về.
"Anh đã làm sai lại còn nói như tất cả chuyện này do lỗi của tôi nữa chứ! Anh đứng lại đó cho tôi!"
"Khuynh Tư, im ngay cho ba, bác sĩ Đàm, con gái tôi do tôi nuông chiều quá đâm hư, mong anh bỏ qua. Để tôi nói người tiễn anh ra cổng"
Hoắc Thiên Kình lúc này thực sự tức giận lớn tiếng gọi dì Lâm ra tiễn khách.
Lúc Đàm Dịch Khiên đi ngang qua chỗ Hoắc Khuynh Tư đứng anh vẫn cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng như vạn tiễn muốn bắn về phía anh.
"Cô gái này, thật xinh đẹp nhưng lại hung dữ quá!"
Suy nghĩ này vừa loé lên trong đầu anh liền nhếch môi lắc đầu khẽ cười. Mình đúng là thần kinh có vấn đề thật rồi!
Nghe thấy tiếng hét lớn, người giúp việc liền chạy tới xem.
"Dì Lâm, tên biến thái này sao lại ở đây? Bảo vệ ở cổng chính đi đâu hết rồi sao lại để người lạ vào nhà vậy chứ?"
Hoắc Khuynh Tư la lớn kèm ánh mắt dè chừng nhìn về bác sĩ Đàm.
"A! Không phải người lạ đâu tiểu thư, đây là bác sĩ Đàm, bác sĩ đang khám bệnh điều trị cho Hoắc lão phu nhân ạ!"
Dì Lâm sau khi nhìn về phía bác sĩ Đàm liền lên tiếng giải thích.
"Cái tên dê xồm này mà lại là bác sĩ của bà nội tôi sao? Thật không thể tin được, đúng là xui xẻo mà"
Hoắc Khuynh Tư gay gắt lên tiếng, ánh mắt của cô nếu là mũi tên thì chắc anh đã không còn sống tới bây giờ rồi.
"Tiểu thư này, tôi vừa cứu cô khỏi chết đuối đấy, cô không cảm ơn thì thôi còn ở đấy chỉ trích, vu khống tôi nữa"
Lúc này Đàm Dịch Khiêm mới điềm tĩnh lên tiếng.
"Hừ, tôi lúc nào bị chết đuối mà cần anh cứu chứ. Thưa vị tiên sinh này, tôi đang lặn xuống để nhặt đồ đó, anh lại từ đâu lao ra ngăn tôi lại, đã thế còn sờ soạng tôi nữa. Đó không gọi là biến thái, dê xồm thì là gì chứ?"
Hoắc Khuynh Tư tức giận lớn tiếng đáp trả.
"Cô thật là vô lý, theo tình hình lúc đó ai lại không nghĩ cô đang bị chết đuối chứ?"
"Anh...anh..."
Hoắc Tư Khuynh đang định nói tiếp thì Hoắc Thiên Kình - chủ tịch tập đoàn Hoắc thị từ nhà chính bước ra nghiêm giọng hỏi:
"Chuyện gì xảy ra, sao lại ồn ào như vậy?"
"Ba, ba lại đây mà xem, tên biến thái này nhân cơ hội không có người hắn có ý đồ xấu với con đó!"
Hoắc Tư Khuynh tức giận lên tiếng chỉ trích.
Hoắc Thiên Kình thấy bác sĩ Đàm đang chống tay đứng dậy, quần áo từ trên xuống dưới đều ướt sũng thì vội hỏi:
"Bác sĩ Đàm, có chuyện gì xảy ra sao?"
Môi mỏng nhếch nhẹ, Đàm Dịch Khiêm từ tốn trả lời:
"Chỉ là hiểu lầm thôi chủ tịch Hoắc, không có gì to tát cả"
"Sao lại hiểu lầm được, rõ ràng hắn ta có ý đồ xấu, bị con phát hiện nên muốn trốn tội đây mà!"
Hoắc Khuynh Tư không hài lòng với câu trả lời của Đàm Dịch Khiêm nên hung hăng ngẩng mặt lên đối diện với ánh mắt bình tĩnh của hắn mà trừng lớn mắt nhìn.
"Dì Lâm, cụ thể mọi chuyện như thế nào kể rõ cho tôi nghe" .
Hoắc Quân Nghị muốn phân rõ phải trái nên quay sang hỏi dì Lâm đứng gần đó.
Sau khi nghe rõ sự việc, Hoắc Quân Nghị lên tiếng giảng hoà:
"Đúng thật chỉ là hiểu lầm, con người bác sĩ Đàm không thể làm ra loại chuyện đó được, Khuynh Tư, chưa hiểu rõ sự việc mà con đã đổ tội cho người khác rồi, mau xin lỗi bác sĩ Đàm đi!"
"Ba, sao ba lại tin bắt con xin lỗi hắn ta chứ, rõ ràng hắn là tên biến thái mà!"
Hoắc Khuynh Tư không phục lên tiếng phản bác.
"Con không nghe lời ba phải không, ba chiều con quá rồi con lại dám cãi lời ba vậy hả?"
"Con..."
"Chủ tịch Hoắc, sự việc không có gì nghiêm trọng cả, tất cả chỉ là hiểu lầm, tôi cũng có 1 phần lỗi trong đó, chủ tịch đừng trách mắng Hoắc tiểu thư nữa. Tôi có
việc, xin phép về trước"
Đàm Dịch Khiêm lên tiếng muốn kết thúc sự việc rồi lịch sự cúi đầu chào ra về.
"Anh đã làm sai lại còn nói như tất cả chuyện này do lỗi của tôi nữa chứ! Anh đứng lại đó cho tôi!"
"Khuynh Tư, im ngay cho ba, bác sĩ Đàm, con gái tôi do tôi nuông chiều quá đâm hư, mong anh bỏ qua. Để tôi nói người tiễn anh ra cổng"
Hoắc Thiên Kình lúc này thực sự tức giận lớn tiếng gọi dì Lâm ra tiễn khách.
Lúc Đàm Dịch Khiên đi ngang qua chỗ Hoắc Khuynh Tư đứng anh vẫn cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng như vạn tiễn muốn bắn về phía anh.
"Cô gái này, thật xinh đẹp nhưng lại hung dữ quá!"
Suy nghĩ này vừa loé lên trong đầu anh liền nhếch môi lắc đầu khẽ cười. Mình đúng là thần kinh có vấn đề thật rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.