Chương 9: Tôi Muốn Em
Dumy
12/12/2023
Giọng nói ngọt ngào cùng hành động thân mật của cô làm hắn cảm giác giống như phi tần ở lãnh cung bất ngờ được hoàng thượng sủng ái, hoan hỉ không thôi.
"Mày là ai mà dám xen vào chuyện của tụi tao? Muốn sống thì mau cút khỏi đây, đừng có làm lỡ chuyện tốt của tụi tao?"
Một tên bụng bự khuôn mặt hung dữ lấn lại đe doạ, tay giơ lên định nắm lấy cổ áo sơ mi của anh.
Thức tỉnh suy nghĩ, phản ứng nhanh chóng, một tay anh ôm lấy hông Hoắc Khuynh Tư đẩy ra phía sau, tay còn lại chụp lấy bàn tay đang hướng về phía mình vặn cả cánh tay hắn về phía sau, có thể nghe thấy tiếng xương răng rắc vang lên. Thấy đồng bọn bị đánh, tên còn lại cũng lao lên ứng cứu. Mắt thấy tên đó đang tiến tới, 1 chân Đàm Dịch Khiêm nhấc lên lưu loát đạp đối phương 1 cước, thành công đá kẻ địch bay tới góc tường. Tên bị vặn tay đau đớn hét lên.
Cả 2 tên này không xứng làm đối thủ của anh. Lúc còn học ở trong học viện quân y, anh đã được đề bạt theo học 1 khoá cùng lục quân để có thể tác chiến ứng cứu cho nhau, những thế võ cơ bản này không thể làm khó được anh, huống hồ lại là 2 tên say rượu.
Hai gã kia thấy anh không tầm thường, lại có võ nên thức thời mà sợ sệt lùi lại rút lui. Mỹ nhân kia không thể đụng vào được rồi!
Thấy 2 tên đó đã đi khỏi, Đàm Dịch Khiêm quay lại nhìn Hoắc Khuynh Tư thì thấy cô đang ngồi bệt xuống đất, 2 chân soãi ra, lưng dựa vào tường, đầu thì gục qua 1 bên vai, mai tóc dài xoã xuống che hết gần nửa khuôn mặt. Miệng khó chịu nói nhỏ:
"Thật khó chịu, nóng quá!"
Lúc đến dự sinh nhật của Quý Đình Đình do không kịp thay đồ nên cô đành phải mặc bộ đồ công sở tới. Áo sơ mi trắng tay dài bằng voan tay phồng mềm mại cùng chân váy màu hồng pastel bằng vải Denim, thoạt nhìn tuy đơn giản nhưng mặc trên người cô lại mang lại sự dịu dàng cùng phong thái thanh xuân tươi trẻ. Khuôn mặt non mềm, làn da mịn màng loáng bóng.
Trông cô thật giống như nữ sinh trung học!
Do ngồi xuống nên chân váy bị kéo lên cao quá nửa đùi, nếu cúi thấp xuống có thể thấy được cô đang bị lộ hàng. Cổ áo sơ mi bị cô lôi kéo, nút áo theo đó cũng bị bung ra có thể nhìn thấy được bầu ngực lấp ló bên trong.
Chết tiệt! Hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ?
Đàm Dịch Khiêm ngồi xổm xuống, vội cởi áo khoác ngoài che lên người cô, bàn tay vốn dĩ nắm giữ đầu vai cô hướng về phía trước, dè dặt cẩn trọng sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, tay nhẹ nhàng vỗ má cô gọi khẽ:
"Hoắc tiểu thư, cô ổn không? Có nơi nào không thoải mái có thể nói cho tôi biết!"
Chất cồn bây giờ thật sự đã ngấm sâu vào trong cơ thể, đầu đau quá, cơ thể thật nóng!
Ánh mắt mê man của cô lúc này khẽ mở lên, 1 tay dùng chút khí lực còn sót lại vươn lên hướng về khuôn mặt của anh mà sờ mó vuốt ve lung tung.
"Anh giỏi quá, đuổi được bọn người xấu đi rồi! Người giỏi sẽ có quà, anh muốn tôi thưởng gì nào?"
Nụ cười ngây ngô mang theo nét quyến rũ như khiêu khích dục vọng của anh.
Lúc này khuôn mặt của cô và anh dựa vào thật sát nhau, anh có thể thấy rõ được khuôn mặt của cô trên thực tế không được trang điểm đậm lắm, lông mi dày 1 cách kỳ lạ, cong vút, hàng mi thanh tú nhíu chặt do sự khó chịu của men rượu mang lại, đôi môi căng mọng gợi cảm khẽ cong như mời gọi người ta tới hôn nó.
Ánh mắt của hắn nóng bỏng, trong con ngươi có 2 luồng lửa mạnh hừng hực đang bùng cháy. Bĩnh tĩnh kiềm chế tình cảm của bản thân trước cô bao lâu nay chợt tan biến hết, hiện tại thật sự chỉ muốn đem cô đè dưới thân mà hung hăng chiếm lấy, để thoả mãn tình cảm chất chứa trong lòng hắn bấy lâu nay.
"Tôi muốn gì em đều cho tôi sao?"
Giọng khàn khàn trầm đục của hắn vang lên thật gần, hơi thở nóng bỏng phả bên tai cô.
"Tất nhiên rồi, Hoắc Khuynh Tư tôi không phải là người lừa đảo? Nói xem, anh muốn tôi thưởng cho anh cái gì?"
Khoát tay xuống 1 bên vai của anh, nắm lấy cổ áo anh kéo sát lại gần mặt mình mà nhìn thẳng vào mắt anh.
"Vậy đêm nay tôi muốn có em!"
"Mày là ai mà dám xen vào chuyện của tụi tao? Muốn sống thì mau cút khỏi đây, đừng có làm lỡ chuyện tốt của tụi tao?"
Một tên bụng bự khuôn mặt hung dữ lấn lại đe doạ, tay giơ lên định nắm lấy cổ áo sơ mi của anh.
Thức tỉnh suy nghĩ, phản ứng nhanh chóng, một tay anh ôm lấy hông Hoắc Khuynh Tư đẩy ra phía sau, tay còn lại chụp lấy bàn tay đang hướng về phía mình vặn cả cánh tay hắn về phía sau, có thể nghe thấy tiếng xương răng rắc vang lên. Thấy đồng bọn bị đánh, tên còn lại cũng lao lên ứng cứu. Mắt thấy tên đó đang tiến tới, 1 chân Đàm Dịch Khiêm nhấc lên lưu loát đạp đối phương 1 cước, thành công đá kẻ địch bay tới góc tường. Tên bị vặn tay đau đớn hét lên.
Cả 2 tên này không xứng làm đối thủ của anh. Lúc còn học ở trong học viện quân y, anh đã được đề bạt theo học 1 khoá cùng lục quân để có thể tác chiến ứng cứu cho nhau, những thế võ cơ bản này không thể làm khó được anh, huống hồ lại là 2 tên say rượu.
Hai gã kia thấy anh không tầm thường, lại có võ nên thức thời mà sợ sệt lùi lại rút lui. Mỹ nhân kia không thể đụng vào được rồi!
Thấy 2 tên đó đã đi khỏi, Đàm Dịch Khiêm quay lại nhìn Hoắc Khuynh Tư thì thấy cô đang ngồi bệt xuống đất, 2 chân soãi ra, lưng dựa vào tường, đầu thì gục qua 1 bên vai, mai tóc dài xoã xuống che hết gần nửa khuôn mặt. Miệng khó chịu nói nhỏ:
"Thật khó chịu, nóng quá!"
Lúc đến dự sinh nhật của Quý Đình Đình do không kịp thay đồ nên cô đành phải mặc bộ đồ công sở tới. Áo sơ mi trắng tay dài bằng voan tay phồng mềm mại cùng chân váy màu hồng pastel bằng vải Denim, thoạt nhìn tuy đơn giản nhưng mặc trên người cô lại mang lại sự dịu dàng cùng phong thái thanh xuân tươi trẻ. Khuôn mặt non mềm, làn da mịn màng loáng bóng.
Trông cô thật giống như nữ sinh trung học!
Do ngồi xuống nên chân váy bị kéo lên cao quá nửa đùi, nếu cúi thấp xuống có thể thấy được cô đang bị lộ hàng. Cổ áo sơ mi bị cô lôi kéo, nút áo theo đó cũng bị bung ra có thể nhìn thấy được bầu ngực lấp ló bên trong.
Chết tiệt! Hắn đang nghĩ cái gì vậy chứ?
Đàm Dịch Khiêm ngồi xổm xuống, vội cởi áo khoác ngoài che lên người cô, bàn tay vốn dĩ nắm giữ đầu vai cô hướng về phía trước, dè dặt cẩn trọng sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, tay nhẹ nhàng vỗ má cô gọi khẽ:
"Hoắc tiểu thư, cô ổn không? Có nơi nào không thoải mái có thể nói cho tôi biết!"
Chất cồn bây giờ thật sự đã ngấm sâu vào trong cơ thể, đầu đau quá, cơ thể thật nóng!
Ánh mắt mê man của cô lúc này khẽ mở lên, 1 tay dùng chút khí lực còn sót lại vươn lên hướng về khuôn mặt của anh mà sờ mó vuốt ve lung tung.
"Anh giỏi quá, đuổi được bọn người xấu đi rồi! Người giỏi sẽ có quà, anh muốn tôi thưởng gì nào?"
Nụ cười ngây ngô mang theo nét quyến rũ như khiêu khích dục vọng của anh.
Lúc này khuôn mặt của cô và anh dựa vào thật sát nhau, anh có thể thấy rõ được khuôn mặt của cô trên thực tế không được trang điểm đậm lắm, lông mi dày 1 cách kỳ lạ, cong vút, hàng mi thanh tú nhíu chặt do sự khó chịu của men rượu mang lại, đôi môi căng mọng gợi cảm khẽ cong như mời gọi người ta tới hôn nó.
Ánh mắt của hắn nóng bỏng, trong con ngươi có 2 luồng lửa mạnh hừng hực đang bùng cháy. Bĩnh tĩnh kiềm chế tình cảm của bản thân trước cô bao lâu nay chợt tan biến hết, hiện tại thật sự chỉ muốn đem cô đè dưới thân mà hung hăng chiếm lấy, để thoả mãn tình cảm chất chứa trong lòng hắn bấy lâu nay.
"Tôi muốn gì em đều cho tôi sao?"
Giọng khàn khàn trầm đục của hắn vang lên thật gần, hơi thở nóng bỏng phả bên tai cô.
"Tất nhiên rồi, Hoắc Khuynh Tư tôi không phải là người lừa đảo? Nói xem, anh muốn tôi thưởng cho anh cái gì?"
Khoát tay xuống 1 bên vai của anh, nắm lấy cổ áo anh kéo sát lại gần mặt mình mà nhìn thẳng vào mắt anh.
"Vậy đêm nay tôi muốn có em!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.