Chương 9: Học Hè Trên Trường
changkolemon
12/08/2024
Chớp mắt cái cũng đến tháng 8, tuy gần sang thu mà trời vẫn oi bức vô cùng. Năm nay vô cùng khác những kì nghỉ hè trước đó, một phần vì kì nghỉ hè này trong lòng tôi đã tương tư một chàng thiếu niên suốt đêm dài và năm nay trường tôi cho học sinh đi học sớm hơn dự kiến ( cụ thể là 1 tháng. Ở Việt Nam chắc các trường đều thế) để củng cố và ôn tập lại kiến thức trước khi bước vào năm học mới.
Buổi sáng ngày đầu tiên đến trường sau 2 tháng nghỉ hè, tôi vội lấy cặp sách và vớ lấy cái bánh mì trên bàn rồi đi học luôn vì đồng hồ lúc này đã điểm 7:10 ( mà trường thì 7:15 đóng cổng) Bước vào cổng trường đập vào mắt tôi là 4 bạn sao đỏ lớp bên đang lúi húi ghi gì đó vào sổ. ( chắc ghi tên tôi) Tôi hoảng quá liền vấp phải hòn đá gần đó và té ngã. Tưởng chừng như khuôn mặt vào bộ nhá mà tôi gìn giữ suốt 14 nồi bánh chưng vừa qua sẽ tan thành mây khói NHƯNG KHÔNG!. Đột nhiên tôi được đỡ lấy bởi một lồng ngực to lớn, ngẩng mặt lên nhìn thì hoá ra đó là Minh. Giây phút ấy hai má tôi bất giác ửng hồng. Bốn con mắt nhìn nhau, lúc ấy thời gian như ngưng đọng lại, tôi đột nhiên cảm thấy tê tê ở má bên trái. Hoá ra là cậu ấy cho tôi một bạt tai ( nhẹ thôi á) để tôi tỉnh lại giữa cơn đê mê của tình yêu chớm nở thời học trò. Tôi tức giận mắng cậu ta:
- Sao mày vô duyên thế? Tao đơ ra thì mày lay vai tao cho tao trở về với thực tại chứ? Sao tát tao?
- Mày nhìn xem tay mày đã để đúng vị trí chưa ? - Minh thản nhiên đáp.
Lúc này tôi bất chợt nhận ra tay mình đã đặt lên cơ bụng của cậu ấy lúc nào không hay. Trong tình huống này thì chị em sẽ làm gì đây ah? Cho em xin ý kiến với!!!@ Còn riêng em thì em chạy luôn chứ còn mặt mũi nào mà ở đấy nghĩ cách đối phó nữa. Thề luôn, ngại vcl ra ý.
Do đi học muộn nên tôi bị phạt đứng trước cửa lớp suốt 2 tiết và người chịu phát cùng với tôi không ai khác chính là Minh vì cậu ấy là sao đỏ mà không đeo băng lại còn quên cả mang sổ chấm thi đua. Cả dãy hành lang suốt hai tiết ấy thật trống vắng mà yên tĩnh. Chỉ thấy có một đôi bạn đang đứng phạt trước cửa lớp, bạn nam mặt đeo kính nhìn khôi ngô tuấn tú, bạn nữ khuôn mặt sáng sủa, làn da sáng mịn màng. Nói chung, hai con người này ở gần nhau thì tạo thành một loại sắc đẹp KHÔNG TÌ VẾT khiến người khác ngưỡng mộ.
Vì vẫn còn ngại ngùng chuyện sáng nay nên tôi không có nói gì thêm với cậu ấy. Nhiều lần cũng định ngỏ lời nhưng không biết nói từ đâu. > Tiếng trống ra chơi vang lên, học sinh từ các lớp học thi nhau lao ra sân trường như đàn ong vỡ tổ, nhiều không đếm xuể. Đến lúc ấy thì tôi với Minh mới được thả về lớp. Định đứng dậy, nhưng sao đầu gối tê nhức. Cứ thế, tôi lại một lần nữa ngã nhào vào lòng cậu ấy trước mặt giáo viên và các bạn học. Ôi, cảnh tượng này, nó ngại ngùng gì đâu á. Lúc đấy có một cái hố thì tôi sẽ nguyện ý chui xuống đó dù ở dưới có gì đi chăng nữa. Lần này , tôi không còn đơ ra như lần trước nữa, lập tức rời khỏi vòng tay của chàng thiếu niên cao to, vạm vỡ và xin lỗi ríu rít rồi lại quay sang giải thích cho mọi người sự việc vừa rồi.
Giáo viên không nghe tôi giải thích, gằn giọng quát:
- Hai cô cậu còn là học sinh mà đã yêu đương nhắng nhít rồi. Ngày mai mời phụ huynh hai em lên đây gặp tôi nếu không tôi báo cáo với ban giám hiệu nhà trường để đình chỉ học bọn em !! Nghe rõ chưa?
Nói xong, người giáo viên ấy liền quay đi, để lại tôi sững người giữa ngàn lời bàn tán của bạn bè. Có đứa còn nói: Hai đứa này xong đời rồi, cô Hà nổi tiếng là nghiêm khắc mà còn dám thể hiện tình cảm trước mặt cô luôn! - Nghe nói là cô Hà lại còn ghét thằng Minh nữa vì mẹ nó với cô ấy hồi còn đi học là hai người không đội trời chung - Một bạn học khác nói thêm.
Tôi liền ngoảnh mặt lại thì nhìn thấy khuôn mặt điển trai của nam sinh ấy, tôi liền nói: Tao xin lỗi vì đã làm liên luỵ tới mày. Bây giờ biết tính thế nào đây?
- Thì mời phụ huynh như lời cô nói thôi chứ còn sao nữa? - Giọng bất mãn đáp.
- Nhưng mẹ mày với cô Hà không ưa nhau thì lúc gặp mặt sẽ có hoạ lớn đấy! - Tôi lo lắng đáp.
- Mày không cần quan tâm đến gia đình tao quá làm gì.Hãy lo thân mày trước đi Linh ạ, mẹ mày cấm mày yêu đương mà bây giờ bị mời phụ huynh với lý do này thì cũng toang không kém gì tao đâu!! - Minh vừa nói vừa xoay người bỏ đi để lại tôi lại một mình giữa đám đông.
~~ Tối hôm đó, trong giờ cơm~~
- Cả nhà ăn cơm đi, mẹ đi họp lớp với mấy người bạn hồi đại học. Chắc là sẽ về muộn nên mọi người không cần chờ mẹ đâu nha! - Mẹ tôi vừa nói vừa cầm túi xách đi ra cửa chính.
- Mẹ ơi, con có chuyện muốn nói ạ! - Tôi lí nhí nói trong miệng.
- Có chuyện gì vậy con?
- Hôm nay cô giáo bảo con về nhà mời phụ huynh lên gặp cô ạ! - Tôi cúi đầu nói.
- Sao mới đi học buổi đầu tiên mà đã phải mời phụ huynh rồi? Có chuyện gì thế? - Mẹ tôi lớn tiếng hỏi.
- Dạ... chuyện là.... - Tôi ngập ngừng trả lời.
- Nói! Nhanh! - Giọng mẹ tôi càng ngày càng lớn đến giật mình.
Sau đó tôi kể đầu đuôi câu chuyện diễn ra ngày hôm nay và nói:
- Ngày mai mẹ nhớ đến gặp cô giáo nhé ạ, nếu không là con bị đình chỉ học.
- Mới có tí tuổi đầu mà đã yêu đương nhăng nhít rồi hả? Mẹ dặn mày thế nào? - Mẹ tôi vừa nói vừa kéo tôi vào phòng đóng chặt cửa lại.
( Và chuyện gì đến cùng sẽ đến, tối đấy , tai và mông đít tôi được chăm sóc kỹ càng. Úi, đau lắm á!!!#Q#$#)
~~ Cũng là bữa tối nhưng của một gia đình khác ~~
- Mẹ ơi, mai mẹ lên trường gặp cô Hà nhé! Nếu mai mẹ không gặp thì con sẽ bị thôi học đấy ạ! - Minh vừa ăn vừa nói.
- Sao, lại có chuyện j?
Sau khi kể từ đầu đến cuối không sót một chữ nào thì Minh cũng có kết cục thảm hại như tôi. Sau đó, bác Lan ( mẹ Minh) gọi điện cho mẹ tôi nói về chuyện của hai chúng tôi. Tôi cũng không hiểu tại sao mình có thể sống sót qua buổi tối tận thế ấy!
Chương sau sẽ là cuộc đấu võ mồm của Minh, Linh, cô giáo Hà, mẹ Minh, mẹ Linh nhé cả nhà!
Buổi sáng ngày đầu tiên đến trường sau 2 tháng nghỉ hè, tôi vội lấy cặp sách và vớ lấy cái bánh mì trên bàn rồi đi học luôn vì đồng hồ lúc này đã điểm 7:10 ( mà trường thì 7:15 đóng cổng) Bước vào cổng trường đập vào mắt tôi là 4 bạn sao đỏ lớp bên đang lúi húi ghi gì đó vào sổ. ( chắc ghi tên tôi) Tôi hoảng quá liền vấp phải hòn đá gần đó và té ngã. Tưởng chừng như khuôn mặt vào bộ nhá mà tôi gìn giữ suốt 14 nồi bánh chưng vừa qua sẽ tan thành mây khói NHƯNG KHÔNG!. Đột nhiên tôi được đỡ lấy bởi một lồng ngực to lớn, ngẩng mặt lên nhìn thì hoá ra đó là Minh. Giây phút ấy hai má tôi bất giác ửng hồng. Bốn con mắt nhìn nhau, lúc ấy thời gian như ngưng đọng lại, tôi đột nhiên cảm thấy tê tê ở má bên trái. Hoá ra là cậu ấy cho tôi một bạt tai ( nhẹ thôi á) để tôi tỉnh lại giữa cơn đê mê của tình yêu chớm nở thời học trò. Tôi tức giận mắng cậu ta:
- Sao mày vô duyên thế? Tao đơ ra thì mày lay vai tao cho tao trở về với thực tại chứ? Sao tát tao?
- Mày nhìn xem tay mày đã để đúng vị trí chưa ? - Minh thản nhiên đáp.
Lúc này tôi bất chợt nhận ra tay mình đã đặt lên cơ bụng của cậu ấy lúc nào không hay. Trong tình huống này thì chị em sẽ làm gì đây ah? Cho em xin ý kiến với!!!@ Còn riêng em thì em chạy luôn chứ còn mặt mũi nào mà ở đấy nghĩ cách đối phó nữa. Thề luôn, ngại vcl ra ý.
Do đi học muộn nên tôi bị phạt đứng trước cửa lớp suốt 2 tiết và người chịu phát cùng với tôi không ai khác chính là Minh vì cậu ấy là sao đỏ mà không đeo băng lại còn quên cả mang sổ chấm thi đua. Cả dãy hành lang suốt hai tiết ấy thật trống vắng mà yên tĩnh. Chỉ thấy có một đôi bạn đang đứng phạt trước cửa lớp, bạn nam mặt đeo kính nhìn khôi ngô tuấn tú, bạn nữ khuôn mặt sáng sủa, làn da sáng mịn màng. Nói chung, hai con người này ở gần nhau thì tạo thành một loại sắc đẹp KHÔNG TÌ VẾT khiến người khác ngưỡng mộ.
Vì vẫn còn ngại ngùng chuyện sáng nay nên tôi không có nói gì thêm với cậu ấy. Nhiều lần cũng định ngỏ lời nhưng không biết nói từ đâu. > Tiếng trống ra chơi vang lên, học sinh từ các lớp học thi nhau lao ra sân trường như đàn ong vỡ tổ, nhiều không đếm xuể. Đến lúc ấy thì tôi với Minh mới được thả về lớp. Định đứng dậy, nhưng sao đầu gối tê nhức. Cứ thế, tôi lại một lần nữa ngã nhào vào lòng cậu ấy trước mặt giáo viên và các bạn học. Ôi, cảnh tượng này, nó ngại ngùng gì đâu á. Lúc đấy có một cái hố thì tôi sẽ nguyện ý chui xuống đó dù ở dưới có gì đi chăng nữa. Lần này , tôi không còn đơ ra như lần trước nữa, lập tức rời khỏi vòng tay của chàng thiếu niên cao to, vạm vỡ và xin lỗi ríu rít rồi lại quay sang giải thích cho mọi người sự việc vừa rồi.
Giáo viên không nghe tôi giải thích, gằn giọng quát:
- Hai cô cậu còn là học sinh mà đã yêu đương nhắng nhít rồi. Ngày mai mời phụ huynh hai em lên đây gặp tôi nếu không tôi báo cáo với ban giám hiệu nhà trường để đình chỉ học bọn em !! Nghe rõ chưa?
Nói xong, người giáo viên ấy liền quay đi, để lại tôi sững người giữa ngàn lời bàn tán của bạn bè. Có đứa còn nói: Hai đứa này xong đời rồi, cô Hà nổi tiếng là nghiêm khắc mà còn dám thể hiện tình cảm trước mặt cô luôn! - Nghe nói là cô Hà lại còn ghét thằng Minh nữa vì mẹ nó với cô ấy hồi còn đi học là hai người không đội trời chung - Một bạn học khác nói thêm.
Tôi liền ngoảnh mặt lại thì nhìn thấy khuôn mặt điển trai của nam sinh ấy, tôi liền nói: Tao xin lỗi vì đã làm liên luỵ tới mày. Bây giờ biết tính thế nào đây?
- Thì mời phụ huynh như lời cô nói thôi chứ còn sao nữa? - Giọng bất mãn đáp.
- Nhưng mẹ mày với cô Hà không ưa nhau thì lúc gặp mặt sẽ có hoạ lớn đấy! - Tôi lo lắng đáp.
- Mày không cần quan tâm đến gia đình tao quá làm gì.Hãy lo thân mày trước đi Linh ạ, mẹ mày cấm mày yêu đương mà bây giờ bị mời phụ huynh với lý do này thì cũng toang không kém gì tao đâu!! - Minh vừa nói vừa xoay người bỏ đi để lại tôi lại một mình giữa đám đông.
~~ Tối hôm đó, trong giờ cơm~~
- Cả nhà ăn cơm đi, mẹ đi họp lớp với mấy người bạn hồi đại học. Chắc là sẽ về muộn nên mọi người không cần chờ mẹ đâu nha! - Mẹ tôi vừa nói vừa cầm túi xách đi ra cửa chính.
- Mẹ ơi, con có chuyện muốn nói ạ! - Tôi lí nhí nói trong miệng.
- Có chuyện gì vậy con?
- Hôm nay cô giáo bảo con về nhà mời phụ huynh lên gặp cô ạ! - Tôi cúi đầu nói.
- Sao mới đi học buổi đầu tiên mà đã phải mời phụ huynh rồi? Có chuyện gì thế? - Mẹ tôi lớn tiếng hỏi.
- Dạ... chuyện là.... - Tôi ngập ngừng trả lời.
- Nói! Nhanh! - Giọng mẹ tôi càng ngày càng lớn đến giật mình.
Sau đó tôi kể đầu đuôi câu chuyện diễn ra ngày hôm nay và nói:
- Ngày mai mẹ nhớ đến gặp cô giáo nhé ạ, nếu không là con bị đình chỉ học.
- Mới có tí tuổi đầu mà đã yêu đương nhăng nhít rồi hả? Mẹ dặn mày thế nào? - Mẹ tôi vừa nói vừa kéo tôi vào phòng đóng chặt cửa lại.
( Và chuyện gì đến cùng sẽ đến, tối đấy , tai và mông đít tôi được chăm sóc kỹ càng. Úi, đau lắm á!!!#Q#$#)
~~ Cũng là bữa tối nhưng của một gia đình khác ~~
- Mẹ ơi, mai mẹ lên trường gặp cô Hà nhé! Nếu mai mẹ không gặp thì con sẽ bị thôi học đấy ạ! - Minh vừa ăn vừa nói.
- Sao, lại có chuyện j?
Sau khi kể từ đầu đến cuối không sót một chữ nào thì Minh cũng có kết cục thảm hại như tôi. Sau đó, bác Lan ( mẹ Minh) gọi điện cho mẹ tôi nói về chuyện của hai chúng tôi. Tôi cũng không hiểu tại sao mình có thể sống sót qua buổi tối tận thế ấy!
Chương sau sẽ là cuộc đấu võ mồm của Minh, Linh, cô giáo Hà, mẹ Minh, mẹ Linh nhé cả nhà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.