Chương 238: Cưỡng đoạt pháp tắc
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
27/01/2016
Sợi dây thừng kia không ngừng quật, khiến Tiêu Ngữ mình đầy thương tích.
"Nếu ngươi quỳ xuống xin tha, rồi mắng Minh là con chó đẻ, ta có thể suy nghĩ, cho người thoải mái một chút. Bằng không ta biến ngươi trở thành sủng vật, mỗi ngày mỗi đêm không ngừng chà đạp để giải mối hận trong lòng!" Tử Vong Chi Thần điên cuồng đắc ý, cười to.
"Ngươi mới là con chó đẻ đấy!" Tiêu Ngữ lạnh lùng gắt lên, mắng.
Tử Vong Chi Thần lặng người chút, rồi nói: "Ngươi đã muốn uống rượu phạt thì đừng trách ta! Hừ hừ..."
Phốc phốc phốc!
Năm sáu sợi dây thừng như biến thành Tinh Cương, phốc phốc phốc, trực tiếp xuyên thủng thân thể Tiêu Ngữ, máu tươi bắn ra rất thê thảm. Một sợi thậm chí đã đánh gẫy xương sườn, khiến Tiêu Ngữ rên lên thê thảm.
"Hặc hặc, ha ha, kêu to lên, kêu to lên, tốt nhất có thể làm cho thằng già Minh cũng nghe thấy!" Tử Vong Chi Thần khoan khoái cười, vô cùng dễ chịu.
Máu tươi từ khóe miệng Tiêu Ngữ chảy xuống, hắn lạnh nhìn hư không, giận giữ quát: "Con chó đẻ đấy, có gan liền giết ta!"
"Hặc hặc, ha ha, giết ngươi? Giết ngươi chẳng có gì to tát cả. Ta phải từ từ làm nhục ngươi, nhìn ngươi đau khổ. Cứ nghĩ đến những ngày tháng bị tra tấn, ta hôm nay cũng có thể trả thù, cảm giác phục thù thật khiến người ta thoải mái! Chờ ta hấp thu mấy tên Thứ Thần này, khôi phục thân thể, rồi đem ngươi đi tìm thằng già Minh kia tính sổ!" Tử Vong Chi Thần âm trầm nói. "Ta sẽ cho các ngươi mãi mãi không thể siêu sinh!"
Đúng lúc Tử Vong Chi Thần đang càn rỡ, bàn tay không lồ trong hư không kia bỗng vỡ vụn.
"Xảy ra chuyện gì?" Âm thanh của Tử Vong Chi Thần có chút run lên, bởi hắn cảm giác được một cỗ khí tức khổng lồ phóng lên trời.
Nhiếp Ly còn chưa chết!
Bên kia, một thân ảnh chậm rãi hiện ra sau bàn tay khổng lồ dần sụp đổ. Trên người này có hai cái cánh đen trắng phân biệt đang phe phẩy. Hắc Bạch Pháp Tắc Chi Lực huyền phù trong hư không như những ngọn lửa bình thường. Trên hai cánh tay Nhiếp Ly, có đôi hộ tí màu xám trắng, bề mặt đang bốc lên từng luồng Tử Khí.
Hai tròng mắt Nhiếp Ly chất chứa một loại sát khí vô cùng kinh khủng, đang nhìn chằm chằm vào trái tim màu đen trong hư không kia.
"Điều đó không có khả năng! Ngươi cũng lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực!" Tử Vong Chi Thần giật mình, nghẹn ngào. Hắn cảm giác được, chính mình đang mất đi khống chế đối với Tử Vong Chi Lực - hắn đang bị người khác từ từ cướp đi lực lượng!
"Lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực, cũng không phải khó. Tiếp theo, ngươi có thể chết!" Nhiếp Ly bình tĩnh nói, giọng điệu rất chân thực và đáng tin. Hắn từ từ bước tới phía trái tim màu đen kia.
"Ta mới thật sự là Tử Vong Chi Thần, muốn cướp đoạt Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực? Đừng hòng!" Tử Vong Chi Thần phẫn nộ, điên cuồng hét lên. Vô số gai xương bắn về phía Nhiếp Ly.
Nhưng khi chúng bay đến, chỉ còn cách Nhiếp Ly vài mét, thì đột ngột dừng lại, rồi tan thành mây khói.
Nhiếp Ly vẫn bình tĩnh tiến tới, nhàn nhạt nói: "Trên thực tế, khi Thần Cách vỡ, ngươi đã không còn là Tử Vong Chi Thần so với Thứ Thần không khác nhau mấy. Chỉ là đối lĩnh ngộ đối với Tử Vong Pháp Tắc rõ hơn người mà thôi, vậy nên Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực mới hướng về. Nhưng nếu có người lĩnh ngộ sâu hơn ngươi thì Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực lại hướng về người đó."
"Ngươi là có ý gì?" Âm thanh của Tử Vong Chi Thần có chút mất bình tĩnh.
"Ta đã lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc vượt qua ngươi, cho nên, tư cách của ngươi, đã bị tước đoạt!" Nhiếp Ly lạnh lùng nói ra.
"Điều đó không có khả năng, ta là Tử Vong Chi Thần, ta đã khống chế Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực vài vạn năm rồi mà ngươi chỉ mới lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực, làm sao có thể sẽ vượt qua ta?" Tử Vong Chi Thần phẫn nộ, bạo hống. Gai xương tuôn xuống như mưa, bắn về phía Nhiếp Ly, song chỉ cách hắn vài mét lại đều nổ tung, không có cách nào gây thương tổn.
Nhiếp Ly vẫn bình tĩnh bước tới, nói: "Giống như người ở tầng nào đó, chỉ có thể nhìn xuống. Còn ta ở tầng khác cao hơn, có thể nhìn được ngươi và những gì trên đầu ngươi..."
Nghe được lời Nhiếp Ly, giọng nói của Tử Vong Chi Thần run rẩy, nói: "Ngươi là người tới từ giới bên kia?"
Không nghĩ tới Tử Vong Chi Thần cũng biết tới sự tồn tại của giới kia. Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Cứ cho là vậy!"
Nghe vậy, Tử Vong Chi Thần hầu như tuyệt vọng. Khi bị Minh đánh bại, hắn cũng nói lời tương tự. Tại giới kia, tồn tại vô số siêu cấp cường giả, bọn họ chứng kiến tất cả sự việcTiểu Linh Lung Thế Giới phát sinh. Linh Thần, bất quá là con sâu, con kiến mà thôi.
Những Linh Thần này chẳng qua chỉ là Pháp Tắc Chi Linh, so với giới kia, là tồn tại thấp nhất.
"Ta không cam! Tu luyện vài vạn năm, lại không bằng người mới chạm vào, ta muốn giết ngươi!" Tử Vong Chi Thần như nổi điên. Hắn điều khiển gai xương tấn công nhưng đều vô ích. Ngay khi định chuyển mục tiêu sang Tiêu Ngữ, sợi dây thừng đang trói buộc kia bỗng kêu bạch một tiếng rồi đứt đoạn.
Tiêu Ngữ rơi xuống nhanh chóng mặc một bộ y phục khác, nhìn chăm chú về phía Nhiếp Ly, là Nhiếp Ly đã cứ hắn! Hắn không nghĩ tới, Nhiếp Ly có thể ép Tử Vong Chi Thần tới mức này. Tuy rằng Nhiếp Ly tu vi mới là Hắc Kim, nhưng lĩnh ngộ bất cứ thứ gì đều vượt hắn.
Nhiếp Ly sau này có thể đạt tới trình độ nào? Tiêu Ngữ cũng rất khó tưởng tượng, hắn từng nghe phụ thân nói, Tiểu Linh Lung Thế Giới do một vị đại năng lăng không tạo. Bên ngoài tuyệt thế các cường giả tuy có thể chứng kiến sự việc bên trong nhưng không vào được. Duy chỉ có người của Tiểu Linh Lung Thế Giới mới có thể tự do ra vào. Mặt khác, mỗi loại pháp tắc chi lực cấu thành thế giới này, thật ra đều ẩn chứa một bộ pháp quyết tu luyện.
Nhiếp Ly hiện tại lĩnh ngộ ba loại, bước thêm bước nữa có thể ngưng tụ Thần Cách. Tu vi của hắn về sau, thật khó tưởng tượng!
Mỗi bước của Nhiếp Ly đều khiến không gian trở nên rung động, cái này chính là Tử Vong Chi Lực đang tập chung, nghe theo hắn chứ không phải Tử Vong Chi Thần!
Tử Vong Chi Thần bây giờ đã không thể uy hiếp Nhiếp Ly!
Còn Nhiếp Ly, hắn đang đắm chìm tại một trạng thái kỳ dị. Trong cơ thể, Hổ Nha Hùng Miêu Yêu Linh dung hợp Hắc Bạch Pháp Tắc Chi Lực không có hấp thu Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực, nhưng mà Ảnh Yêu Yêu Linh lại dung hợp Hắc Ám Pháp Tắc Chi Lực cùng Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực tới mức hiểu rõ đạo lí, làm Ảnh Yêu Yêu Linh trở nên cường đại.
"Điều đó không có khả năng, vì sao lại như vậy! Ta không cam tâm!" Tử Vong Chi Thần cuồng loạn gào thét nhưng cũng không tránh khỏi sự thật.
"Ngươi không cam tâm cũng vô ích!"
Nhiếp Ly chậm rãi tới gần trái tim màu đen kia. Tay phải hắn đặt lên, trái tim dần dần biến mất.
Tử Vong Chi Thần phẫn nộ, gầm rú chửi bới rồi cũng tan biến
Toàn bộ cổ mộ đều từ từ tan rã.
Nhiếp Ly thở dài một tiếng, nếu không phải gặp tình huống này, bị nhốt trong Cổ Mộ, hắn cũng lười đi giết Tử Vong Chi Thần. Chứng kiến hắn tan biến, trong lòng Nhiếp Ly có chút cảm xúc.
Trong thế giới này, Linh Thần, kể cả Tử Vong Chi Thần, Vũ Diễm..., cũng chỉ quân cờ. Người lợi hại nhất chính là kẻ đã sáng tạo nên Tiểu Linh Lung Thế Giới, nếu không thể thoát khỏi giới này, thì vẫn là quân cờ thôi
Nếu Minh Vực Chưởng Khống Giả biết cách tới Long Khư Giới Vực, vậy có thể thông qua hắn tiến vào!
Tiêu Ngữ ăn đan dược khôi phục rồi lướt đến rồi bên cạnh Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Tiêu Ngữ, hỏi: "Ngươi có sao không?"
"Không có việc gì." Tiêu Ngữ lắc đầu, nói. "Lần này, cảm ơn ngươi cứu giúp!"
Nhiếp Ly cười nhạt, nói: "Không chỉ cứu ngươi mà cũng là vì tự cứu mình a."
Nghe vậy, Tiêu Ngữ liếc Nhiếp Ly, hắn đối với Nhiếp Ly lại có nhận thức mới, con người tri ân bất cầu báo!
"Ta nói, ngươi nãy như thế nào không chịu thay đồ, giờ lại mặc quần áo mới, thật sự là kẻ háo sắc a!" Sắc mặt Nhiếp Ly có chút quái dị nhìn Tiêu Ngữ, hắn cảm thấy hành vi Tiêu Ngữ dị thường, nhưng mà kiếp trước loại người háo sắc, hắn đã gặp nhiều, Tiêu Ngữ chỉ là một trong số đó.
Thấy vậy, ấn tượng tốt của Tiêu Ngữ đối với Nhiếp Ly khó lắm mới có lại bị sụp đổ. Hắn hừ một tiếng, nói: "Ai cần ngươi lo? Đại gia ta cam tâm tình nguyện!"
"Được rồi." Nhiếp Ly giang tay ra, mặc dù có điểm nghi vấn, nhưng mà cũng không có suy nghĩ nhiều.
Lúc này, những Thứ Thần kia cùng tránh thoát trói buộc, lướt đến trước Nhiếp Ly, hồi tưởng lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Bọn hắn không biết toàn bộ quá trình rút cuộc là như thế nào, nhưng mà có thể xác định, Nhiếp Ly đã cứu bọn hắn.
Vừa rồi Tử Vong Chi Thần dùng Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực tạo thành bàn tay khổng lồ lại không có thương tổn tới Nhiếp Ly, khiến bọn họ đánh giá thực lực hắn ở mức e sợ.
"Cảm ơn công tử cứu giúp, Ngâm Long Thế Gia ta ghi nhớ trong lòng, công tử nếu có phân công, chúng ta nhất định tận tâm tận lực!"
"Ta, Hỏa Linh Nhất Tộc cũng thế, cảm ơn công tử cứu giúp, công tử nếu có yêu cầu gì, chúng ta nguyện ý vì công tử cống hiến sức lực."
Những Thứ Thần này đều là người tinh khôn, ngoại trừ ơn cứu mạng của Nhiếp Ly, bọn họ cũng nhận thấy thực lực đáng sợ, tương lai không cách nào tưởng tượng hắn sẽ đạt tới trình độ nào, giao hảo với người này, là vô cùng tốt.
"Nếu ngươi quỳ xuống xin tha, rồi mắng Minh là con chó đẻ, ta có thể suy nghĩ, cho người thoải mái một chút. Bằng không ta biến ngươi trở thành sủng vật, mỗi ngày mỗi đêm không ngừng chà đạp để giải mối hận trong lòng!" Tử Vong Chi Thần điên cuồng đắc ý, cười to.
"Ngươi mới là con chó đẻ đấy!" Tiêu Ngữ lạnh lùng gắt lên, mắng.
Tử Vong Chi Thần lặng người chút, rồi nói: "Ngươi đã muốn uống rượu phạt thì đừng trách ta! Hừ hừ..."
Phốc phốc phốc!
Năm sáu sợi dây thừng như biến thành Tinh Cương, phốc phốc phốc, trực tiếp xuyên thủng thân thể Tiêu Ngữ, máu tươi bắn ra rất thê thảm. Một sợi thậm chí đã đánh gẫy xương sườn, khiến Tiêu Ngữ rên lên thê thảm.
"Hặc hặc, ha ha, kêu to lên, kêu to lên, tốt nhất có thể làm cho thằng già Minh cũng nghe thấy!" Tử Vong Chi Thần khoan khoái cười, vô cùng dễ chịu.
Máu tươi từ khóe miệng Tiêu Ngữ chảy xuống, hắn lạnh nhìn hư không, giận giữ quát: "Con chó đẻ đấy, có gan liền giết ta!"
"Hặc hặc, ha ha, giết ngươi? Giết ngươi chẳng có gì to tát cả. Ta phải từ từ làm nhục ngươi, nhìn ngươi đau khổ. Cứ nghĩ đến những ngày tháng bị tra tấn, ta hôm nay cũng có thể trả thù, cảm giác phục thù thật khiến người ta thoải mái! Chờ ta hấp thu mấy tên Thứ Thần này, khôi phục thân thể, rồi đem ngươi đi tìm thằng già Minh kia tính sổ!" Tử Vong Chi Thần âm trầm nói. "Ta sẽ cho các ngươi mãi mãi không thể siêu sinh!"
Đúng lúc Tử Vong Chi Thần đang càn rỡ, bàn tay không lồ trong hư không kia bỗng vỡ vụn.
"Xảy ra chuyện gì?" Âm thanh của Tử Vong Chi Thần có chút run lên, bởi hắn cảm giác được một cỗ khí tức khổng lồ phóng lên trời.
Nhiếp Ly còn chưa chết!
Bên kia, một thân ảnh chậm rãi hiện ra sau bàn tay khổng lồ dần sụp đổ. Trên người này có hai cái cánh đen trắng phân biệt đang phe phẩy. Hắc Bạch Pháp Tắc Chi Lực huyền phù trong hư không như những ngọn lửa bình thường. Trên hai cánh tay Nhiếp Ly, có đôi hộ tí màu xám trắng, bề mặt đang bốc lên từng luồng Tử Khí.
Hai tròng mắt Nhiếp Ly chất chứa một loại sát khí vô cùng kinh khủng, đang nhìn chằm chằm vào trái tim màu đen trong hư không kia.
"Điều đó không có khả năng! Ngươi cũng lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực!" Tử Vong Chi Thần giật mình, nghẹn ngào. Hắn cảm giác được, chính mình đang mất đi khống chế đối với Tử Vong Chi Lực - hắn đang bị người khác từ từ cướp đi lực lượng!
"Lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực, cũng không phải khó. Tiếp theo, ngươi có thể chết!" Nhiếp Ly bình tĩnh nói, giọng điệu rất chân thực và đáng tin. Hắn từ từ bước tới phía trái tim màu đen kia.
"Ta mới thật sự là Tử Vong Chi Thần, muốn cướp đoạt Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực? Đừng hòng!" Tử Vong Chi Thần phẫn nộ, điên cuồng hét lên. Vô số gai xương bắn về phía Nhiếp Ly.
Nhưng khi chúng bay đến, chỉ còn cách Nhiếp Ly vài mét, thì đột ngột dừng lại, rồi tan thành mây khói.
Nhiếp Ly vẫn bình tĩnh tiến tới, nhàn nhạt nói: "Trên thực tế, khi Thần Cách vỡ, ngươi đã không còn là Tử Vong Chi Thần so với Thứ Thần không khác nhau mấy. Chỉ là đối lĩnh ngộ đối với Tử Vong Pháp Tắc rõ hơn người mà thôi, vậy nên Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực mới hướng về. Nhưng nếu có người lĩnh ngộ sâu hơn ngươi thì Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực lại hướng về người đó."
"Ngươi là có ý gì?" Âm thanh của Tử Vong Chi Thần có chút mất bình tĩnh.
"Ta đã lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc vượt qua ngươi, cho nên, tư cách của ngươi, đã bị tước đoạt!" Nhiếp Ly lạnh lùng nói ra.
"Điều đó không có khả năng, ta là Tử Vong Chi Thần, ta đã khống chế Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực vài vạn năm rồi mà ngươi chỉ mới lĩnh ngộ Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực, làm sao có thể sẽ vượt qua ta?" Tử Vong Chi Thần phẫn nộ, bạo hống. Gai xương tuôn xuống như mưa, bắn về phía Nhiếp Ly, song chỉ cách hắn vài mét lại đều nổ tung, không có cách nào gây thương tổn.
Nhiếp Ly vẫn bình tĩnh bước tới, nói: "Giống như người ở tầng nào đó, chỉ có thể nhìn xuống. Còn ta ở tầng khác cao hơn, có thể nhìn được ngươi và những gì trên đầu ngươi..."
Nghe được lời Nhiếp Ly, giọng nói của Tử Vong Chi Thần run rẩy, nói: "Ngươi là người tới từ giới bên kia?"
Không nghĩ tới Tử Vong Chi Thần cũng biết tới sự tồn tại của giới kia. Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Cứ cho là vậy!"
Nghe vậy, Tử Vong Chi Thần hầu như tuyệt vọng. Khi bị Minh đánh bại, hắn cũng nói lời tương tự. Tại giới kia, tồn tại vô số siêu cấp cường giả, bọn họ chứng kiến tất cả sự việcTiểu Linh Lung Thế Giới phát sinh. Linh Thần, bất quá là con sâu, con kiến mà thôi.
Những Linh Thần này chẳng qua chỉ là Pháp Tắc Chi Linh, so với giới kia, là tồn tại thấp nhất.
"Ta không cam! Tu luyện vài vạn năm, lại không bằng người mới chạm vào, ta muốn giết ngươi!" Tử Vong Chi Thần như nổi điên. Hắn điều khiển gai xương tấn công nhưng đều vô ích. Ngay khi định chuyển mục tiêu sang Tiêu Ngữ, sợi dây thừng đang trói buộc kia bỗng kêu bạch một tiếng rồi đứt đoạn.
Tiêu Ngữ rơi xuống nhanh chóng mặc một bộ y phục khác, nhìn chăm chú về phía Nhiếp Ly, là Nhiếp Ly đã cứ hắn! Hắn không nghĩ tới, Nhiếp Ly có thể ép Tử Vong Chi Thần tới mức này. Tuy rằng Nhiếp Ly tu vi mới là Hắc Kim, nhưng lĩnh ngộ bất cứ thứ gì đều vượt hắn.
Nhiếp Ly sau này có thể đạt tới trình độ nào? Tiêu Ngữ cũng rất khó tưởng tượng, hắn từng nghe phụ thân nói, Tiểu Linh Lung Thế Giới do một vị đại năng lăng không tạo. Bên ngoài tuyệt thế các cường giả tuy có thể chứng kiến sự việc bên trong nhưng không vào được. Duy chỉ có người của Tiểu Linh Lung Thế Giới mới có thể tự do ra vào. Mặt khác, mỗi loại pháp tắc chi lực cấu thành thế giới này, thật ra đều ẩn chứa một bộ pháp quyết tu luyện.
Nhiếp Ly hiện tại lĩnh ngộ ba loại, bước thêm bước nữa có thể ngưng tụ Thần Cách. Tu vi của hắn về sau, thật khó tưởng tượng!
Mỗi bước của Nhiếp Ly đều khiến không gian trở nên rung động, cái này chính là Tử Vong Chi Lực đang tập chung, nghe theo hắn chứ không phải Tử Vong Chi Thần!
Tử Vong Chi Thần bây giờ đã không thể uy hiếp Nhiếp Ly!
Còn Nhiếp Ly, hắn đang đắm chìm tại một trạng thái kỳ dị. Trong cơ thể, Hổ Nha Hùng Miêu Yêu Linh dung hợp Hắc Bạch Pháp Tắc Chi Lực không có hấp thu Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực, nhưng mà Ảnh Yêu Yêu Linh lại dung hợp Hắc Ám Pháp Tắc Chi Lực cùng Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực tới mức hiểu rõ đạo lí, làm Ảnh Yêu Yêu Linh trở nên cường đại.
"Điều đó không có khả năng, vì sao lại như vậy! Ta không cam tâm!" Tử Vong Chi Thần cuồng loạn gào thét nhưng cũng không tránh khỏi sự thật.
"Ngươi không cam tâm cũng vô ích!"
Nhiếp Ly chậm rãi tới gần trái tim màu đen kia. Tay phải hắn đặt lên, trái tim dần dần biến mất.
Tử Vong Chi Thần phẫn nộ, gầm rú chửi bới rồi cũng tan biến
Toàn bộ cổ mộ đều từ từ tan rã.
Nhiếp Ly thở dài một tiếng, nếu không phải gặp tình huống này, bị nhốt trong Cổ Mộ, hắn cũng lười đi giết Tử Vong Chi Thần. Chứng kiến hắn tan biến, trong lòng Nhiếp Ly có chút cảm xúc.
Trong thế giới này, Linh Thần, kể cả Tử Vong Chi Thần, Vũ Diễm..., cũng chỉ quân cờ. Người lợi hại nhất chính là kẻ đã sáng tạo nên Tiểu Linh Lung Thế Giới, nếu không thể thoát khỏi giới này, thì vẫn là quân cờ thôi
Nếu Minh Vực Chưởng Khống Giả biết cách tới Long Khư Giới Vực, vậy có thể thông qua hắn tiến vào!
Tiêu Ngữ ăn đan dược khôi phục rồi lướt đến rồi bên cạnh Nhiếp Ly.
Nhiếp Ly nhìn thoáng qua Tiêu Ngữ, hỏi: "Ngươi có sao không?"
"Không có việc gì." Tiêu Ngữ lắc đầu, nói. "Lần này, cảm ơn ngươi cứu giúp!"
Nhiếp Ly cười nhạt, nói: "Không chỉ cứu ngươi mà cũng là vì tự cứu mình a."
Nghe vậy, Tiêu Ngữ liếc Nhiếp Ly, hắn đối với Nhiếp Ly lại có nhận thức mới, con người tri ân bất cầu báo!
"Ta nói, ngươi nãy như thế nào không chịu thay đồ, giờ lại mặc quần áo mới, thật sự là kẻ háo sắc a!" Sắc mặt Nhiếp Ly có chút quái dị nhìn Tiêu Ngữ, hắn cảm thấy hành vi Tiêu Ngữ dị thường, nhưng mà kiếp trước loại người háo sắc, hắn đã gặp nhiều, Tiêu Ngữ chỉ là một trong số đó.
Thấy vậy, ấn tượng tốt của Tiêu Ngữ đối với Nhiếp Ly khó lắm mới có lại bị sụp đổ. Hắn hừ một tiếng, nói: "Ai cần ngươi lo? Đại gia ta cam tâm tình nguyện!"
"Được rồi." Nhiếp Ly giang tay ra, mặc dù có điểm nghi vấn, nhưng mà cũng không có suy nghĩ nhiều.
Lúc này, những Thứ Thần kia cùng tránh thoát trói buộc, lướt đến trước Nhiếp Ly, hồi tưởng lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Bọn hắn không biết toàn bộ quá trình rút cuộc là như thế nào, nhưng mà có thể xác định, Nhiếp Ly đã cứu bọn hắn.
Vừa rồi Tử Vong Chi Thần dùng Tử Vong Pháp Tắc Chi Lực tạo thành bàn tay khổng lồ lại không có thương tổn tới Nhiếp Ly, khiến bọn họ đánh giá thực lực hắn ở mức e sợ.
"Cảm ơn công tử cứu giúp, Ngâm Long Thế Gia ta ghi nhớ trong lòng, công tử nếu có phân công, chúng ta nhất định tận tâm tận lực!"
"Ta, Hỏa Linh Nhất Tộc cũng thế, cảm ơn công tử cứu giúp, công tử nếu có yêu cầu gì, chúng ta nguyện ý vì công tử cống hiến sức lực."
Những Thứ Thần này đều là người tinh khôn, ngoại trừ ơn cứu mạng của Nhiếp Ly, bọn họ cũng nhận thấy thực lực đáng sợ, tương lai không cách nào tưởng tượng hắn sẽ đạt tới trình độ nào, giao hảo với người này, là vô cùng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.