Chương 38: Tàn trang
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
02/10/2015
Quan tài đá bên trên phát ra khí tức, không biết vì cái gì Nhiếp Ly có vài phần cảm giác quen thuộc.
Từng cỗ một năng lượng gợn sóng tứ tán ra, hẳn là Linh hồn lực một vị cường giả không tiêu tan.
Linh hồn lực là một loại lực lượng Vĩnh hằng, mặc dù trải qua nghìn năm, cũng có thể bám vào vật thể nào đó vĩnh viễn không tiêu tan.
Quan tài đá này là một khối khối phiến đá liền tiếp mà thành, không có dấu vết mở ra, chỉ sợ là những cường giả kia của Cổ Lan Thành, cũng không thể mở quan tài đá ra.
Nhiếp Ly cảm giác được trong cơ thể mình Linh Hồn Hải rung động bắt đầu khởi động.., Linh Hồn Hải ở chỗ sâu trong cơ thể từng trận tiếng long ngâm càng rõ ràng, hắn cất bước đi đến bên cạnh quan tài đá, nhìn xem các loại chú văn thần bí phía trên quan tài, trong đầu lập tức hiện lên nguyên một đám ý niệm, tay phải hắn đặt ở phía bên trên nắp quan tài đá.
Từng đạo cột sáng đột nhiên phóng lên trời, chỉ thấy phía trên quan tài đá từng đạo bạch quang chảy xuôi.
Oanh một tiếng!
Ánh sáng bạch quang cường đại kia từ cột sáng oanh kích trên người Nhiếp Ly.
"A!" Nhiếp Ly cảm giác toàn thân gân cốt đều như muốn bị oanh nát, kinh khủng đau đớn ý chí Nhiếp Ly cứng cỏi như vậy đều không thể chịu đựng được.
Đạo đạo quang kia giống như là nghìn vạn đạo châm nhỏ, hướng toàn thân Nhiếp Ly hung hăng mà đâm vào.
Linh Hồn Hải giống như là muốn phát nổ.
Xa xa thời khắc Diệp Tử Vân chú ý Nhiếp Ly chứng kiến Nhiếp Ly thống khổ gào thét, thoáng bối rối....
Chuyện gì xảy ra?
Nhiếp Ly làm sao vậy?
Diệp Tử Vân tranh thủ thời gian hướng Nhiếp Ly chạy đi đến, nhưng vừa mới tiếp cận đến khoảng cách quan tài đá còn khoảng cách năm ~ sáu, một tiếng bành nổ lên một cỗ lực lượng cường đại đem nàng bắn ngược bay ra ngoài.
Nàng căn bản không cách nào tới gần quan tài đá!
cái gì Nhiếp Ly vì có thể đi?
mấy đạo bạch quang đánh trúng Diệp Tử Vân, trên người bị thương mấy chỗ, máu tươi đầm đìa, nàng không để ý đau đớn, Không Gian Giới trên ngón tay xuất ra một thanh trường kiếm Bạch ngân cấp, hướng cấm chế chung quanh quan tài đá chém tới.
Oanh!
Diệp Tử Vân lần nữa bị bắn ra, cỗ lực lượng này nàng căn bản không có thể đối kháng, chẳng qua là tán bạch quang cũng đã làm bản thân nàng bị trọng thương, Nhiếp Ly ở giữa bạch quang, nên cỡ nào nghiêm trọng? Liên tiếp hai lần bị cỗ lực lượng cấm chế bắn ra, Linh Hồn Hải của Diệp Tử Vân chấn động, lục phủ ngũ tạng đều bị trọng thương, mi mắt của nàng càng ngày càng nặng.
Nhiếp Ly, ngàn vạn không xảy ra chuyện gì! trong đầu Diệp Tử Vân hiện lên một cái ý niệm cuối cùng, rồi hôn mê.
Giờ này khắc này, Nhiếp Ly thân ở giữa bạch quang, hơi nước bốc lên toàn thân lấy, đau đớn kịch liệt làm trên người hắn mồ hôi chảy ra khối khối, mồ hôi tiếp xúc đến bạch quang, lập tức bốc hơi thành hơi nước.
"Khát!" Nhiếp Ly cảm giác. Hắn dốc sức liều mạng giãy giụa, hắn hiểu được chỉ cần ý thức của hắn có một chút buông lỏng, hắn liền sẽ bị bạch quang này oanh thành bụi phấn.
Oanh oanh oanh!
Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly không ngừng chấn động, nứt ra, nhưng mà cũng không ngừng tự chữa trị mà khép lại,.
Linh Hồn Hải chậm rãi tạo thành một vòng xoáy, như là một đầu Cự Kình không ngừng cắn nuốt đạo bạch quang kia.
Nhiếp Ly vẻn vẹn lưu lại một tia ý thức cuối cùng, trông coi Linh Hồn Hải, lúc này hắn liền sinh ra nghi hoặc, vật kia giấu ở trong Linh Hồn Hải hắn, rút cuộc là cái gì?
Chả quản nó đâu rồi, nếu nó có thể hấp thu những đạo bạch quang kia, vậy thì cứ hấp thu!
Nhiếp Ly dùng một tia lực lượng cuối cùng, điên cuồng mà thúc giục Linh Hồn Hải, đem những bạch quang kia thu nạp đi vào toàn bộ.
Oanh oanh oanh!
Bạch quang không ngừng mà nhảy vào Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly, nhưng mà cứ như biến mất những bạch quang kia không thấy trong Linh Hồn Hải một tia gợn sóng cũng không thấy.
Nhiếp Ly cảm giác được, những đạo bạch quang kia tuy rằng biến mất vô tung vô tích, vẫn đem Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly khuếch trương ra bên ngoài vài phần, bên trong tràn ngập Linh hồn lực.
Cuồng bạo Linh hồn lực, di chuyển đến cơ bắp toàn thân, làm cơ bắp càng thêm rắn chắc, tạp chất bên trong da thịt cũng nhanh chóng theo mồ hôi bài xuất bên ra ngoài cơ thể. thân thể Nhiếp Ly dường như đều đang phạt mao tẩy tủy.
Hống!
Nhiếp Ly gào thét, tuy rằng tu vi hiện tại vẫn là kém đến nhiều lắm, nhưng loại lực lượng tăng cường này cảm giác vẫn là không tệ.
Mở to mắt, trước mắt hết thảy dần dần trở nên rõ ràng.
Nhiếp Ly từ Không Gian Giới tren ngón tay vội vàng lấy ra mấy bình nước, ừng ực ừng ực uống vào, toàn thân da thịt khô quắt bởi vì thiếu nước, thật thần kỳ da thịt nhanh chóng trở nên trơn bóng như lúc đầu, lúc này Nhiếp Ly so với trước càng thêm anh tuấn.
Phía trước mặt, nắp quan tài đá từ từ mở ra.
Nhiếp Ly cho là mình sẽ thấy, một cỗ thi thể đã mục nát, bởi vì bộ quan tài đá này bề ngoài không giống như bị người khác mở ra, nhưng làm Nhiếp Ly bất ngờ là trông quan tài đá không có gì cả.
Tại sao có thể như vậy?
Nhiếp Ly cho là mình nhìn lầm, thế nhưng trong quan tài đúng là trống không, không có thi thể, không dấu vết thi thể, dưới đáy quan tài đá bóng loáng, không có một tí bã vụn.
Nếu như thi thể hoàn toàn mục nát, ít nhất vẫn là sẽ lưu lại một chút ít xương cốt.
dưới đáy Quan tài đá đặt lấy hai kiện đồ vật.
Một món trong đó là một tờ tàn trang, còn có một dây trang sức cột đầu bảo thạch.
Giấy tàn trang cũng không biết dùng làm bằng vật liệu gì, mỏng như cánh ve, thậm chí có vài phần trong suốt, trên đó viết rậm rạp chằng chịt văn tự khó hiểu.
Nếu như là những người khác chứng kiến tờ tàn trang này, khẳng định không nhận ra nó rút cuộc là cái gì, nhưng mà lúc Nhiếp Ly chứng kiến, khiếp sợ đến giống như là bị sét đánh, ánh mắt lâm vào trạng thái ngốc trệ. Kiếp trước hắn đối với thứ này thật sự là quen thuộc.
Đây là Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang!
Nhiếp Ly làm sao lại quên, kiếp trước hắn bởi vì đã lấy được lực lượng cường đại Thời Không Yêu Linh Chi Thư, bởi vì ở trong không gian Thời Không Yêu Linh Chi Thư mấy trăm năm, mới học đến tri thức rộng, cũng bởi vì trận chiến cùng Thánh Đế, máu tươi nhuộm Thời Không Yêu Linh Chi Thư mà trùng sinh rồi trở về.
Đoán chừng đồ vật thần bí kia trong Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly có quan hệ với Thời Không Yêu Linh Chi Thư!
Nhưng mà kiếp trước, Thời Không Yêu Linh Chi Thư là không trọn vẹn.
đằng sau Thời Không Yêu Linh Chi Thư có tám trang bị xé toang, nguyên vẹn Thời Không Yêu Linh Chi Thư rút cuộc là như thế nào, Nhiếp Ly chưa bao giờ thấy qua.
Bởi vì văn tự bên trên Thời Không Yêu Linh Chi Thư quá tối nghĩa, Nhiếp Ly chưa bao giờ xem hiểu qua, mỗi lần đều muốn nhớ kỹ hình chữ phía trên, cách mấy giờ lại nhìn, liền phát hiện trong đầu mình một đều không có chút ấn tượng.
Kiếp trước Nhiếp Ly muốn tìm kiếm được tám cái tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư còn dư lại, hoàn toàn không có bất kỳ manh mối, không nghĩ tới trùng sinh ở kiếp này, lại tìm được ở chỗ này Thời Không Yêu Linh Chi Thư một chương tàn trang.
Đáng tiếc trong tay hắn hiện tại không có Thời Không Yêu Linh Chi Thư, hắn muốn tiến về điểm cuối Vô Tận Hoang Mạc, tiến vào sa mạc Thần cung, mới có thể đạt được bản Thời Không Yêu Linh Chi Thư! (cái này là cuốn sách còn cái trên chỉ là 1 trang giấy trong 8 trang bị xé)
Không biết hơn một chương tàn trang, Thời Không Yêu Linh Chi Thư sẽ sinh biến hóa ra cái dạng gì?
Nhiếp Ly đem Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang giấu kỹ sát làn da ngực, tựa hồ là cảm ứng được Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly bắt đầu khởi động..., cung kiếp trước giống nhau Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư giống nhau, hiệu quả tẩm bổ Linh hồn lực.
ánh mắt Nhiếp Ly rơi vào cái vòng cổ bảo thạch, hắn toát ra một tia kinh ngạc: "Lại là một khối Thâm Thúy Bảo Thạch, đây chính là kiện thứ đồ vật hiếm có!" Truyền kỳ cường giả Diệp Mặc chỉ sợ cũng chưa từng thấy Thâm Thúy Bảo Thạch, Thâm Thúy Bảo Thạch là truyền thế trân bảo!
Bất quá, Thâm Thúy Bảo Thạch tuy rằng trân quý, cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư so sánh thì chẳng là gì cả
" vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch đưa cho Tử Vân cũng không tệ lắm!" Nhiếp Ly cười tủm tỉm mà thầm nghĩ, cùng Diệp Tử Vân cảm tình thâm sậu, nếu nói Nhiếp Ly đem Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cho Diệp Tử Vân hắn cũng sẽ không chút do dự, bất quá cho Diệp Tử Vân cũng vô dụng, ngược lại vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch, đối với tu luyện là rất có ích lợi, đã có vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch, tốc độ tu luyện Diệp Tử Vân có thể nhanh gấp ba trở lên.
Đối với Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang tại sao lại xuất hiện ở nơi đây, Nhiếp Ly trong nội tâm vẫn tràn đầy nghi hoặc, nếu như quan tài đá là trống không, có nghĩa là Không Minh Đại Đế cũng không có ở chỗ này, như vậy Không Minh Đại Đế đi nơi nào?
Chuyện này, thật đúng là nỗi băn khoăn trùng trùng điệp điệp.
Nhiếp Ly đem hai kiện thứ đồ vật nhặt lên, quay đầu về sau lúc này mới phát hiện Diệp Tử Vân ngã trên mặt đất bất tỉnh
"Tử Vân làm sao vậy?" Nhiếp Ly trong lòng giật mình, thả người hướng Diệp Tử Vân lướt đi.
Nhiếp Ly đã rơi vào bên người Diệp Tử Vân, phát hiện trên người Diệp Tử Vân nhiều chỗ tổn thương, ngực, cánh tay, chỗ đùi đều có mấy đạo vết thương, thật sâu Nhiếp Ly vội vàng đem tay khoác lên cổ tay Diệp Tử Vân, Linh hồn lực thẩm thấu tiến vào trong cơ thể Diệp Tử Vân phát hiện Diệp Tử Vân không có việc gì, lúc này mới thở dài một hơi.
Nhìn Diệp Tử Vân trọng thương hôn mê, Nhiếp Ly trong nội tâm không khỏi có chút cảm động, nhất định là Diệp Tử Vân nghe được hắn la lên, liền muốn cứu hắn, nhưng mà Diệp Tử Vân không cách nào tới gần quan tài đá, cưỡng ép trùng kích mà nói bị cấm chế chung quanh quan tài đá chấn đả thương.
Tổn thương hẳn là những bạch quang chiếu xạ lưu lại đấy.
Nhìn bộ dạng Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly tràn đầy thương tiếc, hắn đem vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch đeo lên cổ Diệp Tử Vân, Thâm Thúy Bảo Thạch phát ra đạo ánh sáng nhạt màu xanh đậm, tia sáng kia chiếu xạ trên vết thương Diệp Tử Vân tổn thương tốt giảm đi một ít.
"Mất máu quá nhiều, phải chữa thương trước mấy vết thương lớn mới được!" Nhiếp Ly trầm mặc, nhìn đôi má thanh lệ của Diệp Tử Vân, suy nghĩ một chút, bất chấp nhiều như vậy, nhiều lắm là bị Diệp Tử Vân hiểu lầm mà thôi, tổng so với có thương tích thì chả đáng gì. Nhiếp Ly ngồi chồm hổm, chậm rãi cởi bỏ quần áo trên người Diệp Tử Vân, Diệp Tử Vân vai thon mượt mà còn có dài cánh tay ngọc tất cả đều hiện ra trước mắt Nhiếp Ly, đỡ trước ngực Diệp Tử Vân là một cái dây lưng lụa màu tím viền tơ, một loại hương vị trang nhã.
Một đôi ngọc phong thiếu nữ cùng tiền thế so sánh với thua kém rất nhiều (zú lép….), tuy rằng cũng không nở nang nhưng cũng ngạo nghễ ưỡn lên, một loại xinh đẹp đáng yêu (có thánh nào chảy nước miếng chưa…lấy khăn giấy chưa quây tay nào).
Nhiếp Ly đem quần áo Diệp Tử Vân cởi xuống, dời ánh mắt đi, chuyên chú quan sát vết thương trên người Diệp Tử Vân, từ Không Gian Giới Chỉ trên ngón tay xuất ra một lọ thuốc mỡ trị liệu miệng vết thương, chậm rãi bôi lên miệng vết thương miệng vết thương chậm rãi đình chỉ đổ máu
Từng cỗ một năng lượng gợn sóng tứ tán ra, hẳn là Linh hồn lực một vị cường giả không tiêu tan.
Linh hồn lực là một loại lực lượng Vĩnh hằng, mặc dù trải qua nghìn năm, cũng có thể bám vào vật thể nào đó vĩnh viễn không tiêu tan.
Quan tài đá này là một khối khối phiến đá liền tiếp mà thành, không có dấu vết mở ra, chỉ sợ là những cường giả kia của Cổ Lan Thành, cũng không thể mở quan tài đá ra.
Nhiếp Ly cảm giác được trong cơ thể mình Linh Hồn Hải rung động bắt đầu khởi động.., Linh Hồn Hải ở chỗ sâu trong cơ thể từng trận tiếng long ngâm càng rõ ràng, hắn cất bước đi đến bên cạnh quan tài đá, nhìn xem các loại chú văn thần bí phía trên quan tài, trong đầu lập tức hiện lên nguyên một đám ý niệm, tay phải hắn đặt ở phía bên trên nắp quan tài đá.
Từng đạo cột sáng đột nhiên phóng lên trời, chỉ thấy phía trên quan tài đá từng đạo bạch quang chảy xuôi.
Oanh một tiếng!
Ánh sáng bạch quang cường đại kia từ cột sáng oanh kích trên người Nhiếp Ly.
"A!" Nhiếp Ly cảm giác toàn thân gân cốt đều như muốn bị oanh nát, kinh khủng đau đớn ý chí Nhiếp Ly cứng cỏi như vậy đều không thể chịu đựng được.
Đạo đạo quang kia giống như là nghìn vạn đạo châm nhỏ, hướng toàn thân Nhiếp Ly hung hăng mà đâm vào.
Linh Hồn Hải giống như là muốn phát nổ.
Xa xa thời khắc Diệp Tử Vân chú ý Nhiếp Ly chứng kiến Nhiếp Ly thống khổ gào thét, thoáng bối rối....
Chuyện gì xảy ra?
Nhiếp Ly làm sao vậy?
Diệp Tử Vân tranh thủ thời gian hướng Nhiếp Ly chạy đi đến, nhưng vừa mới tiếp cận đến khoảng cách quan tài đá còn khoảng cách năm ~ sáu, một tiếng bành nổ lên một cỗ lực lượng cường đại đem nàng bắn ngược bay ra ngoài.
Nàng căn bản không cách nào tới gần quan tài đá!
cái gì Nhiếp Ly vì có thể đi?
mấy đạo bạch quang đánh trúng Diệp Tử Vân, trên người bị thương mấy chỗ, máu tươi đầm đìa, nàng không để ý đau đớn, Không Gian Giới trên ngón tay xuất ra một thanh trường kiếm Bạch ngân cấp, hướng cấm chế chung quanh quan tài đá chém tới.
Oanh!
Diệp Tử Vân lần nữa bị bắn ra, cỗ lực lượng này nàng căn bản không có thể đối kháng, chẳng qua là tán bạch quang cũng đã làm bản thân nàng bị trọng thương, Nhiếp Ly ở giữa bạch quang, nên cỡ nào nghiêm trọng? Liên tiếp hai lần bị cỗ lực lượng cấm chế bắn ra, Linh Hồn Hải của Diệp Tử Vân chấn động, lục phủ ngũ tạng đều bị trọng thương, mi mắt của nàng càng ngày càng nặng.
Nhiếp Ly, ngàn vạn không xảy ra chuyện gì! trong đầu Diệp Tử Vân hiện lên một cái ý niệm cuối cùng, rồi hôn mê.
Giờ này khắc này, Nhiếp Ly thân ở giữa bạch quang, hơi nước bốc lên toàn thân lấy, đau đớn kịch liệt làm trên người hắn mồ hôi chảy ra khối khối, mồ hôi tiếp xúc đến bạch quang, lập tức bốc hơi thành hơi nước.
"Khát!" Nhiếp Ly cảm giác. Hắn dốc sức liều mạng giãy giụa, hắn hiểu được chỉ cần ý thức của hắn có một chút buông lỏng, hắn liền sẽ bị bạch quang này oanh thành bụi phấn.
Oanh oanh oanh!
Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly không ngừng chấn động, nứt ra, nhưng mà cũng không ngừng tự chữa trị mà khép lại,.
Linh Hồn Hải chậm rãi tạo thành một vòng xoáy, như là một đầu Cự Kình không ngừng cắn nuốt đạo bạch quang kia.
Nhiếp Ly vẻn vẹn lưu lại một tia ý thức cuối cùng, trông coi Linh Hồn Hải, lúc này hắn liền sinh ra nghi hoặc, vật kia giấu ở trong Linh Hồn Hải hắn, rút cuộc là cái gì?
Chả quản nó đâu rồi, nếu nó có thể hấp thu những đạo bạch quang kia, vậy thì cứ hấp thu!
Nhiếp Ly dùng một tia lực lượng cuối cùng, điên cuồng mà thúc giục Linh Hồn Hải, đem những bạch quang kia thu nạp đi vào toàn bộ.
Oanh oanh oanh!
Bạch quang không ngừng mà nhảy vào Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly, nhưng mà cứ như biến mất những bạch quang kia không thấy trong Linh Hồn Hải một tia gợn sóng cũng không thấy.
Nhiếp Ly cảm giác được, những đạo bạch quang kia tuy rằng biến mất vô tung vô tích, vẫn đem Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly khuếch trương ra bên ngoài vài phần, bên trong tràn ngập Linh hồn lực.
Cuồng bạo Linh hồn lực, di chuyển đến cơ bắp toàn thân, làm cơ bắp càng thêm rắn chắc, tạp chất bên trong da thịt cũng nhanh chóng theo mồ hôi bài xuất bên ra ngoài cơ thể. thân thể Nhiếp Ly dường như đều đang phạt mao tẩy tủy.
Hống!
Nhiếp Ly gào thét, tuy rằng tu vi hiện tại vẫn là kém đến nhiều lắm, nhưng loại lực lượng tăng cường này cảm giác vẫn là không tệ.
Mở to mắt, trước mắt hết thảy dần dần trở nên rõ ràng.
Nhiếp Ly từ Không Gian Giới tren ngón tay vội vàng lấy ra mấy bình nước, ừng ực ừng ực uống vào, toàn thân da thịt khô quắt bởi vì thiếu nước, thật thần kỳ da thịt nhanh chóng trở nên trơn bóng như lúc đầu, lúc này Nhiếp Ly so với trước càng thêm anh tuấn.
Phía trước mặt, nắp quan tài đá từ từ mở ra.
Nhiếp Ly cho là mình sẽ thấy, một cỗ thi thể đã mục nát, bởi vì bộ quan tài đá này bề ngoài không giống như bị người khác mở ra, nhưng làm Nhiếp Ly bất ngờ là trông quan tài đá không có gì cả.
Tại sao có thể như vậy?
Nhiếp Ly cho là mình nhìn lầm, thế nhưng trong quan tài đúng là trống không, không có thi thể, không dấu vết thi thể, dưới đáy quan tài đá bóng loáng, không có một tí bã vụn.
Nếu như thi thể hoàn toàn mục nát, ít nhất vẫn là sẽ lưu lại một chút ít xương cốt.
dưới đáy Quan tài đá đặt lấy hai kiện đồ vật.
Một món trong đó là một tờ tàn trang, còn có một dây trang sức cột đầu bảo thạch.
Giấy tàn trang cũng không biết dùng làm bằng vật liệu gì, mỏng như cánh ve, thậm chí có vài phần trong suốt, trên đó viết rậm rạp chằng chịt văn tự khó hiểu.
Nếu như là những người khác chứng kiến tờ tàn trang này, khẳng định không nhận ra nó rút cuộc là cái gì, nhưng mà lúc Nhiếp Ly chứng kiến, khiếp sợ đến giống như là bị sét đánh, ánh mắt lâm vào trạng thái ngốc trệ. Kiếp trước hắn đối với thứ này thật sự là quen thuộc.
Đây là Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang!
Nhiếp Ly làm sao lại quên, kiếp trước hắn bởi vì đã lấy được lực lượng cường đại Thời Không Yêu Linh Chi Thư, bởi vì ở trong không gian Thời Không Yêu Linh Chi Thư mấy trăm năm, mới học đến tri thức rộng, cũng bởi vì trận chiến cùng Thánh Đế, máu tươi nhuộm Thời Không Yêu Linh Chi Thư mà trùng sinh rồi trở về.
Đoán chừng đồ vật thần bí kia trong Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly có quan hệ với Thời Không Yêu Linh Chi Thư!
Nhưng mà kiếp trước, Thời Không Yêu Linh Chi Thư là không trọn vẹn.
đằng sau Thời Không Yêu Linh Chi Thư có tám trang bị xé toang, nguyên vẹn Thời Không Yêu Linh Chi Thư rút cuộc là như thế nào, Nhiếp Ly chưa bao giờ thấy qua.
Bởi vì văn tự bên trên Thời Không Yêu Linh Chi Thư quá tối nghĩa, Nhiếp Ly chưa bao giờ xem hiểu qua, mỗi lần đều muốn nhớ kỹ hình chữ phía trên, cách mấy giờ lại nhìn, liền phát hiện trong đầu mình một đều không có chút ấn tượng.
Kiếp trước Nhiếp Ly muốn tìm kiếm được tám cái tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư còn dư lại, hoàn toàn không có bất kỳ manh mối, không nghĩ tới trùng sinh ở kiếp này, lại tìm được ở chỗ này Thời Không Yêu Linh Chi Thư một chương tàn trang.
Đáng tiếc trong tay hắn hiện tại không có Thời Không Yêu Linh Chi Thư, hắn muốn tiến về điểm cuối Vô Tận Hoang Mạc, tiến vào sa mạc Thần cung, mới có thể đạt được bản Thời Không Yêu Linh Chi Thư! (cái này là cuốn sách còn cái trên chỉ là 1 trang giấy trong 8 trang bị xé)
Không biết hơn một chương tàn trang, Thời Không Yêu Linh Chi Thư sẽ sinh biến hóa ra cái dạng gì?
Nhiếp Ly đem Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang giấu kỹ sát làn da ngực, tựa hồ là cảm ứng được Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang, Linh Hồn Hải của Nhiếp Ly bắt đầu khởi động..., cung kiếp trước giống nhau Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư giống nhau, hiệu quả tẩm bổ Linh hồn lực.
ánh mắt Nhiếp Ly rơi vào cái vòng cổ bảo thạch, hắn toát ra một tia kinh ngạc: "Lại là một khối Thâm Thúy Bảo Thạch, đây chính là kiện thứ đồ vật hiếm có!" Truyền kỳ cường giả Diệp Mặc chỉ sợ cũng chưa từng thấy Thâm Thúy Bảo Thạch, Thâm Thúy Bảo Thạch là truyền thế trân bảo!
Bất quá, Thâm Thúy Bảo Thạch tuy rằng trân quý, cùng Thời Không Yêu Linh Chi Thư so sánh thì chẳng là gì cả
" vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch đưa cho Tử Vân cũng không tệ lắm!" Nhiếp Ly cười tủm tỉm mà thầm nghĩ, cùng Diệp Tử Vân cảm tình thâm sậu, nếu nói Nhiếp Ly đem Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cho Diệp Tử Vân hắn cũng sẽ không chút do dự, bất quá cho Diệp Tử Vân cũng vô dụng, ngược lại vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch, đối với tu luyện là rất có ích lợi, đã có vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch, tốc độ tu luyện Diệp Tử Vân có thể nhanh gấp ba trở lên.
Đối với Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang tại sao lại xuất hiện ở nơi đây, Nhiếp Ly trong nội tâm vẫn tràn đầy nghi hoặc, nếu như quan tài đá là trống không, có nghĩa là Không Minh Đại Đế cũng không có ở chỗ này, như vậy Không Minh Đại Đế đi nơi nào?
Chuyện này, thật đúng là nỗi băn khoăn trùng trùng điệp điệp.
Nhiếp Ly đem hai kiện thứ đồ vật nhặt lên, quay đầu về sau lúc này mới phát hiện Diệp Tử Vân ngã trên mặt đất bất tỉnh
"Tử Vân làm sao vậy?" Nhiếp Ly trong lòng giật mình, thả người hướng Diệp Tử Vân lướt đi.
Nhiếp Ly đã rơi vào bên người Diệp Tử Vân, phát hiện trên người Diệp Tử Vân nhiều chỗ tổn thương, ngực, cánh tay, chỗ đùi đều có mấy đạo vết thương, thật sâu Nhiếp Ly vội vàng đem tay khoác lên cổ tay Diệp Tử Vân, Linh hồn lực thẩm thấu tiến vào trong cơ thể Diệp Tử Vân phát hiện Diệp Tử Vân không có việc gì, lúc này mới thở dài một hơi.
Nhìn Diệp Tử Vân trọng thương hôn mê, Nhiếp Ly trong nội tâm không khỏi có chút cảm động, nhất định là Diệp Tử Vân nghe được hắn la lên, liền muốn cứu hắn, nhưng mà Diệp Tử Vân không cách nào tới gần quan tài đá, cưỡng ép trùng kích mà nói bị cấm chế chung quanh quan tài đá chấn đả thương.
Tổn thương hẳn là những bạch quang chiếu xạ lưu lại đấy.
Nhìn bộ dạng Diệp Tử Vân, Nhiếp Ly tràn đầy thương tiếc, hắn đem vòng cổ Thâm Thúy Bảo Thạch đeo lên cổ Diệp Tử Vân, Thâm Thúy Bảo Thạch phát ra đạo ánh sáng nhạt màu xanh đậm, tia sáng kia chiếu xạ trên vết thương Diệp Tử Vân tổn thương tốt giảm đi một ít.
"Mất máu quá nhiều, phải chữa thương trước mấy vết thương lớn mới được!" Nhiếp Ly trầm mặc, nhìn đôi má thanh lệ của Diệp Tử Vân, suy nghĩ một chút, bất chấp nhiều như vậy, nhiều lắm là bị Diệp Tử Vân hiểu lầm mà thôi, tổng so với có thương tích thì chả đáng gì. Nhiếp Ly ngồi chồm hổm, chậm rãi cởi bỏ quần áo trên người Diệp Tử Vân, Diệp Tử Vân vai thon mượt mà còn có dài cánh tay ngọc tất cả đều hiện ra trước mắt Nhiếp Ly, đỡ trước ngực Diệp Tử Vân là một cái dây lưng lụa màu tím viền tơ, một loại hương vị trang nhã.
Một đôi ngọc phong thiếu nữ cùng tiền thế so sánh với thua kém rất nhiều (zú lép….), tuy rằng cũng không nở nang nhưng cũng ngạo nghễ ưỡn lên, một loại xinh đẹp đáng yêu (có thánh nào chảy nước miếng chưa…lấy khăn giấy chưa quây tay nào).
Nhiếp Ly đem quần áo Diệp Tử Vân cởi xuống, dời ánh mắt đi, chuyên chú quan sát vết thương trên người Diệp Tử Vân, từ Không Gian Giới Chỉ trên ngón tay xuất ra một lọ thuốc mỡ trị liệu miệng vết thương, chậm rãi bôi lên miệng vết thương miệng vết thương chậm rãi đình chỉ đổ máu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.