Chương 270: Xích Linh tôn giả
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
19/02/2016
Không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
Nhiếp Ly trong lòng cũng có chút ngạc nhiên, bất quá nghĩ lại liền minh bạch. Dựa vào Thiên Linh căn thất phẩm, Tiêu ngữ sớm đạt đến Thiên Mệnh Cảnh Giới, nhưng vì có 1 chút nguyên nhân nên mấy năm tu luyện đều không có kết quả, sau khi được Nhiệp Ly châm cứu cơ thể Tiêu Ngữ liền bộc phát.
Thân thể Tiêu Ngữ đột nhiên phát sáng, cả làn da nhẵn nhụi đều nổi lên một tia ửng đỏ nhàn nhạt. Lực lượng cuồng bạo sôi trào mãnh liệt, ở xung quanh người Tiêu Ngữ tựa như một cơn gió bạo.
“lượng lược thật kinh khủng” Nhiếp Ly bị lực lượng đó chấn áp lùi về phía sau mấy bước, rồi nhìn về phía Tiêu Ngữ nghĩ thầm: “Vạn Đạo Minh Long quyết cũng là môn công pháp cực kỳ cao thâm, không biết Minh Vực Chưởng Khống Giả lấy nó từ đâu.”
Tiêu Ngữ một khi đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới, ngưng tụ được hồn mệnh, tốc độ tu luyện sẽ cực kỳ nhanh.
Ngay sau đó đạo thứ hai, thứ ba, trọn vẹn ngưng tụ ba đạo mới ngưng.
Ba đạo hồn mệnh sau khi ngưng tụ, trong lòng Tiêu Ngữ tràn đầy kinh ngạc, hắn tuyệt đối không nghĩ tới tu vĩ của mình lại có thể đột phá nhanh tới vậy.
Cái khí tức cuồng bao kia sau khi thức tỉnh, rất nhanh cũng dần lắng xuống trở nên yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng. Tiêu Ngữ chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt xẹt qua một đạo dị sắc.
Vạn Đạo Minh Long quết có thể đem tu vi bản thân ẩn dấu để không bị người ta phát giác. Sau khi Tiêu Ngữ cảm thấy khí tức đã bình ổn, hắn cúi đầu nhìn thấy quần áo trên cơ thể rối tung, áo tuột đến ngực, hai vai để lộ phân nửa, không khỏi có chút xấu hổ.
Hắn chỉnh lại y phục rồi quay lại nhìn về phía Nhiếp Ly chân thành nói: “Nhiếp Ly, cảm ơn ngươi. Nếu không phải nhờ có người thì ta chỉ sợ không không thể đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ việc nói với ta, ta nhất định toàn lực giúp đỡ.”
Khuôn mặt Tiêu Ngữ rất nghiêm túc, bởi vì hắn mãi không cách nào đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới, mà ngay cả đạo sư của hắn cũng phải bó tay. Nếu không phải được Nhiếp Ly giúp thì hắn sẽ không biết phải dậm chân tại Địa Mệnh cảnh giới bao lâu nữa.
Nhiếp Ly tay phải duỗi ra rồi nói: “Nếu vậy thì trả thù lao đi, giúp ngươi đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới. Tốt xấu gì cũng phải cho ta mấy khối linh thạch nếu không cả tối nay của ta coi như mất không a.”
Nghe được lời này của Nhiếp Ly…, Tiêu Ngữ liền lấy linh thạch ra rồi nói: “Ta chỗ này tổng cộng còn thừa lại mười khối linh thạch, đều cho người hết a.”
“Ngươi dù gì cũng là nhi tử của Minh Vực Chưởng Khống Giả, sao lại nghèo như vậy? Được rồi, nếu lấy tất cả của người cũng không tốt đẹp gì, ta chỉ lấy 5 viên, dù sao ngươi cũng đưa ta đến Vũ Thần Tông vậy coi như huề. Ta giúp ngươi chữa thương, chúng ta coi như không ai nợ ai.” Nhiếp Ly khoát tay áo, cầm 5 viên linh thạch mỉm cười nói: “đổi hai cây châm lấy 5 khối linh thạch, buổi tối hôm nay cũng không uổng phí tẹo nào”
Tiêu Ngữ nhìn Nhiếp Ly, ánh mắt có chút phức tạp, Nhiếp Ly đâu phải chỉ bỏ 2 cây châm đơn giản như vậy mà giúp hắn đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới. Tiêu Ngữ cũng không biến nên báo đáp thế nào (p/s: dùng thân báo đáp :v), Nhiếp Ly nói như vậy chỉ là để không muốn mình nhớ nhân tình của hắn sao?
Nhiếp Ly mong muốn không ai nợ ai sao? Tiêu Ngữ trong nội tâm thở dài một cái.
“Này, Tiêu Ngữ, ngươi làm gì mà nhìn ta ghê vậy, làm ta nổi da gà.” Nhiếp Ly khoát tay áo, làm bộ dáng không chịu được nói: “ta không phải gay đâu nhá”
Nghe được Nhiếp Ly nói. Tiêu Ngữ mặt đen lại, Nhiếp Ly vừa mới giúp hắn, giờ hắn lại bị Nhiếp Ly chọc muốn phát điên.
Tiêu Ngữ phẩn uất đứng lên, rồi đi ra ngoài, tới cửa thì dừng lại, nhẹ giọng nói một câu: “Dù sao đi nữa thì chuyện tối nay cũng phải cảm ơn ngươi.” Sau khi nói xong, Tiêu Ngữ đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Nhiếp Ly nhìn Tiêu Ngữ đóng cửa phòng lại, hắn sau đó mới nằm uỵch xuống giường, nhìn lên trần nhà thì thào nói: “Lại còn phải cảm ơn ta, mà sao ta cứ cảm thấy 5 khối linh thạch vẫn thua lỗ nhỉ, đáng lẽ phải lấy hết mới đúng a”
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm ngày thứ hai, trong rừng những chú chim thi nhau hót vang, cứ như một giai điệu chào buổi sáng. (p/s: cái này mình chế
Nhiếp Ly trong lòng cũng có chút ngạc nhiên, bất quá nghĩ lại liền minh bạch. Dựa vào Thiên Linh căn thất phẩm, Tiêu ngữ sớm đạt đến Thiên Mệnh Cảnh Giới, nhưng vì có 1 chút nguyên nhân nên mấy năm tu luyện đều không có kết quả, sau khi được Nhiệp Ly châm cứu cơ thể Tiêu Ngữ liền bộc phát.
Thân thể Tiêu Ngữ đột nhiên phát sáng, cả làn da nhẵn nhụi đều nổi lên một tia ửng đỏ nhàn nhạt. Lực lượng cuồng bạo sôi trào mãnh liệt, ở xung quanh người Tiêu Ngữ tựa như một cơn gió bạo.
“lượng lược thật kinh khủng” Nhiếp Ly bị lực lượng đó chấn áp lùi về phía sau mấy bước, rồi nhìn về phía Tiêu Ngữ nghĩ thầm: “Vạn Đạo Minh Long quyết cũng là môn công pháp cực kỳ cao thâm, không biết Minh Vực Chưởng Khống Giả lấy nó từ đâu.”
Tiêu Ngữ một khi đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới, ngưng tụ được hồn mệnh, tốc độ tu luyện sẽ cực kỳ nhanh.
Ngay sau đó đạo thứ hai, thứ ba, trọn vẹn ngưng tụ ba đạo mới ngưng.
Ba đạo hồn mệnh sau khi ngưng tụ, trong lòng Tiêu Ngữ tràn đầy kinh ngạc, hắn tuyệt đối không nghĩ tới tu vĩ của mình lại có thể đột phá nhanh tới vậy.
Cái khí tức cuồng bao kia sau khi thức tỉnh, rất nhanh cũng dần lắng xuống trở nên yên tĩnh như mặt nước phẳng lặng. Tiêu Ngữ chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt xẹt qua một đạo dị sắc.
Vạn Đạo Minh Long quết có thể đem tu vi bản thân ẩn dấu để không bị người ta phát giác. Sau khi Tiêu Ngữ cảm thấy khí tức đã bình ổn, hắn cúi đầu nhìn thấy quần áo trên cơ thể rối tung, áo tuột đến ngực, hai vai để lộ phân nửa, không khỏi có chút xấu hổ.
Hắn chỉnh lại y phục rồi quay lại nhìn về phía Nhiếp Ly chân thành nói: “Nhiếp Ly, cảm ơn ngươi. Nếu không phải nhờ có người thì ta chỉ sợ không không thể đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cứ việc nói với ta, ta nhất định toàn lực giúp đỡ.”
Khuôn mặt Tiêu Ngữ rất nghiêm túc, bởi vì hắn mãi không cách nào đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới, mà ngay cả đạo sư của hắn cũng phải bó tay. Nếu không phải được Nhiếp Ly giúp thì hắn sẽ không biết phải dậm chân tại Địa Mệnh cảnh giới bao lâu nữa.
Nhiếp Ly tay phải duỗi ra rồi nói: “Nếu vậy thì trả thù lao đi, giúp ngươi đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới. Tốt xấu gì cũng phải cho ta mấy khối linh thạch nếu không cả tối nay của ta coi như mất không a.”
Nghe được lời này của Nhiếp Ly…, Tiêu Ngữ liền lấy linh thạch ra rồi nói: “Ta chỗ này tổng cộng còn thừa lại mười khối linh thạch, đều cho người hết a.”
“Ngươi dù gì cũng là nhi tử của Minh Vực Chưởng Khống Giả, sao lại nghèo như vậy? Được rồi, nếu lấy tất cả của người cũng không tốt đẹp gì, ta chỉ lấy 5 viên, dù sao ngươi cũng đưa ta đến Vũ Thần Tông vậy coi như huề. Ta giúp ngươi chữa thương, chúng ta coi như không ai nợ ai.” Nhiếp Ly khoát tay áo, cầm 5 viên linh thạch mỉm cười nói: “đổi hai cây châm lấy 5 khối linh thạch, buổi tối hôm nay cũng không uổng phí tẹo nào”
Tiêu Ngữ nhìn Nhiếp Ly, ánh mắt có chút phức tạp, Nhiếp Ly đâu phải chỉ bỏ 2 cây châm đơn giản như vậy mà giúp hắn đột phá đến Thiên Mệnh cảnh giới. Tiêu Ngữ cũng không biến nên báo đáp thế nào (p/s: dùng thân báo đáp :v), Nhiếp Ly nói như vậy chỉ là để không muốn mình nhớ nhân tình của hắn sao?
Nhiếp Ly mong muốn không ai nợ ai sao? Tiêu Ngữ trong nội tâm thở dài một cái.
“Này, Tiêu Ngữ, ngươi làm gì mà nhìn ta ghê vậy, làm ta nổi da gà.” Nhiếp Ly khoát tay áo, làm bộ dáng không chịu được nói: “ta không phải gay đâu nhá”
Nghe được Nhiếp Ly nói. Tiêu Ngữ mặt đen lại, Nhiếp Ly vừa mới giúp hắn, giờ hắn lại bị Nhiếp Ly chọc muốn phát điên.
Tiêu Ngữ phẩn uất đứng lên, rồi đi ra ngoài, tới cửa thì dừng lại, nhẹ giọng nói một câu: “Dù sao đi nữa thì chuyện tối nay cũng phải cảm ơn ngươi.” Sau khi nói xong, Tiêu Ngữ đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Nhiếp Ly nhìn Tiêu Ngữ đóng cửa phòng lại, hắn sau đó mới nằm uỵch xuống giường, nhìn lên trần nhà thì thào nói: “Lại còn phải cảm ơn ta, mà sao ta cứ cảm thấy 5 khối linh thạch vẫn thua lỗ nhỉ, đáng lẽ phải lấy hết mới đúng a”
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm ngày thứ hai, trong rừng những chú chim thi nhau hót vang, cứ như một giai điệu chào buổi sáng. (p/s: cái này mình chế
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.