Chương 104: Tiền Tài Con Đường!
Hắc Tâm Lão Ma
22/05/2021
Đám người Tô gia bọn họ có mặt tại Trần gia Đại Mộc Lâm khu nơi đây,
điều mà mấy chục năm qua Tô gia không người nào có thể làm được, có thể
đem người Trần gia đánh cho tan đàn xẻ nghé, trấn áp tất cả, đem chúng
nhốt lại vào phòng tối.
Còn là tự do thu gom tài phú vào trong tay, hoàn toàn là dựa cả vào Tô Trục Lưu vị sư huynh này. Không có vị này sư huynh đại triển thần uy, đem tất cả cao thủ của Trần gia tại Đại Mộc Lâm khu trấn áp sạch sẽ, cũng không có bọn họ đám người có thể nở mặt nở mũi như ngày hôm nay.
“Không ít! Thật sự là không có ít!” Cầm đống tiền mà Tô Trụ dâng lên, Tô Trục Lưu ánh mắt càng mỵ ra, nụ cười trên môi cũng càng ngày càng đậm đà rồi.
Trấn áp tất cả người Trần gia, đây chẳng qua là hắn muốn phun ra một ngụm ác khí chất chứa bấy lâu nay trong lòng. Trần gia tại Chấn Nam Thành luôn hành sự bá đạo, không có đặt bất kỳ thế lực nào vào trong mắt, trong đó có Tô gia của bọn họ, vì chuyện này trong lòng của hắn đã bất mãn từ lâu, hắn thầm thề trong lòng, như có cơ hội mà nói, nhất định phải đem Trần gia đâm người đạp dưới chân.
Bây giờ hắn liền đã làm được rồi, dù nơi đây Đại Mộc Lâm khu chỉ là mộ khu tạp dịch của Trần gia, nhưng mà đem tất cả trấn áp, để bọn chúng quỳ dưới chân mình, cảm giác vẫn là rất tuyệt vời, đủ thỏa mãn lòng hư vinh của hắn hiện tại.
Còn về thu hoạch được số lượng tiền tài lớn như thế này, đây hoàn toàn là ngoài ý muốn, hắn cũng là không có nghĩ đến, một khu nghèo túng nơi này đám người lại giàu có đến như thế.
“Ba người các ngươi nói cho ta biết những cái này tiền tài từ đâu mà đến?” Tô Trục Lưu liếc mắt nhìn xuống ba tên bại tướng cách mình không xa đây, lên tiếng hỏi.
Năm ngàn hai trăm đồng vàng, như đem chúng mua Nội Khí Đan, cũng là phải có được năm mươi viên, có số tài nguyên này, hắn liền đột phá Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ trong một thời gian ngắn là không có vấn đề, có điều hắn cũng là không có vì vui mừng mà mụ mị đầu óc, hắn hiểu được đến, số tiền lớn đến như thế này, không thể nào xuất hiện tại một nơi được xem như là lưu đày như Đại Mộc Lâm khu này được, đằng sau nó chắc chắn liền sẽ có bí mật gì mà hắn không được biết đây.
Ba người bên dưới, đặc biệt là Trần Hành cùng Trần Phục kia, là hai người cung cấp cho hắn nhiều đồng vàng hơn cả, theo như Tô Trụ nói, có đến gần năm ngàn đồng vàng là lấy từ trên người của hai người này xuống, cùng với lại tu vi hai người này cũng là cao nhất tại đây, nhất là Lưu Hành.
Với Liên Hoàn Quyền đại thành chi cảnh, chỉ chút xíu nữa đã đem hắn đánh bại, không thể nào khinh thường, theo hắn thấy, chủ sự tất cả những lớn nhỏ sự vụ bên trong Đại Mộc Lâm khu của Trần gia này, chính là cái này Trần Hành.
“Tô Trục Lưu! Ngươi cũng đừng có nên đắc ý quá sớm, lần này ngươi dành chiến thắng chẳng qua là may mắn, không lâu nữa ‘Lão Đại' chân chính của chúng ta trở lại, khi đó ngươi liền sẽ lãnh đủ!”
Trần Hành không có trả lời câu hỏi của Tô Trục Lưu là số tiền kia từ đâu mà đến, mà là cảnh cáo cùng uy hiếp Tô Trục Lưu về sự lợi hại của Lão Đại Trần Vân Thanh nhà hắn.
Lần này hắn rơi vào hoàn cảnh thê thảm như hiện tại đúng thật sự là không may, hắn vẫn còn là ấm ức chuyện mình không thể nào đem Tô gia đám người dẹp gọn, còn là bị bọn chúng bắt lại, đánh đến hang ổ như hiện tại.
Nhớ lại chiều hôm qua sự tình, sau khi Trần Vân Thanh rời đi, hắn dẫn đầu một đám người đi đem Tô gia đám người gây hấn với lại Trần gia bọn họ trấn áp, mọi chuyện ban đầu cực kỳ là thuận lợi, với thực lực có thể sánh ngang với lại Yêu Giả sơ kỳ của mình, hắn là đánh đâu thắng đó, ngay cả tên trước mắt hắn đây là Tô Trục Lưu cũng là bị hắn đánh cho lên bờ xuống ruộng.
Nhưng hắn có nằm mơ cũng là không có nghĩ đến, Tô Trục Lưu cùng hắn giao chiến sắp ra đi lại nữa đường đột phá, từ Yêu Giả bát trọng hậu kỳ, tên này đột phá lên Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ.
Như vậy còn không có tính, ngay cả Cuồng Phong Đao Pháp của y cũng đột phá từ tiểu thành lên đại thành.
Tu vi đột phá, Yêu Kỹ đột phá, thực lực của Tô Trục Lưu liền là có biến hóa nghiên trời lệch đất, lấy Yêu Giả thất trọng hậu kỳ cảnh giới như hắn, dù có Liên Hoàn Quyền đại thành, cũng không phải là đối thủ, chuyện sau đó liền là nghiên về một bên chiến đấu.
Trần Hành hắn bị chế phục, những người khác tu vi kém cỏi hơn cũng liền là không thể nào chống lại, chỉ trong một đêm, Tô Trục Lưu liền dẫn đường san bằng Đại Mộc Lâm khu nơi này, đem tất cả mọi người trấn áp lại cả, mới có một chuyện tên này kiêu ngạo ngồi tại chủ viện Đại Mộc Lâm khu bọn họ bây giờ.
Nhưng là hắn biết, Tô Trục Lưu cùng Tô gia đám người này đắc ý không được bao lâu, một khi Trần Vân Thanh trở lại, tên này ngày lành cũng là đã đến cùng rồi, như theo hắn tính, không có chuyện gì biến cố xảy ra, Trần Vân Thanh chắc là đang trên đường về nơi đây, chỉ cần tôn kia đại ca trở lại, mọi chuyện đều sẽ trở lại quỹ đạo vốn có của nó.
“Trần Vân Thanh! Được! Ta cũng muốn xem y lợi hại như thế nào!” Tô Trục Lưu đối với lại Trần Hành gật đầu một cái lên tiếng nói.
Trần Vân Thanh! Trần Vân Thanh! Cái tên này khi đến Đại Mộc Lâm khu Trần gia nơi này Tô Trục Lưu hắn không chỉ là nghe một lần, mà là rất nhiều lần. Mỗi một tên Trần gia đệ tử bị hắn đánh bại, đều là nói cho hắn biết chờ xem Trần Vân Thanh trở lại sẽ đem hắn xử lý như thế này xử lý như thế kia, nói thật nghe hoài hắn cũng phát ngán, hắn không muốn để ý đến người này cũng là không có được.
Trần Vân Thanh trong lòng đám người Trần gia đệ tử nơi đây có được cực cao uy vọng, được truyền rất thần kỳ, rất nhiều người tâng bốc tên kia là Yêu Giả vô địch thủ gì đó.
Tô Trục Lưu hắn đây không có tin Trần Vân Thanh lợi hại đến như thế, lấy hắn Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cùng với lại Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Cuồng Phong Đao Pháp tu luyện đến đại thành, thực lực dường như không kém những cái Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ là bao, sẽ không thể thua cho Trần Vân Thanh được.
Chờ đó mà xem, một khi Trần Vân Thanh xuất hiện, hắn sẽ đem Trần Vân Thanh đánh như là một con chó chết trước mắt của Trần gia đám người, để cho bọn họ xem, thần tượng mà mình xem như là Yêu Giả vô địch thủ sẽ có bộ dáng thê thảm như thế nào.
‘Haiz..Trần Vân Thanh như xuất hiện, tiền tài của ta xem như không thể nào lấy lại được rồi!’ Trần Phục không có quan tâm lắm đến lời nói cũng như ý nghĩ mạnh miệng của Tô Trục Lưu, hắn là chỉ tập trung chú ý vào xấp kim phiếu đang từ từ rơi vào trong Túi Không Gian của Tô Trục Lưu kia, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Những cái kia tiền tài, là do hắn nâng giá bán của Bồi Khí Đan lên để mà lấy chênh lệch, bên kia còn lại là phần kim phiếu của Tô Hành, cũng giống như là hắn một dạng, tên kia chính là tham ô chênh lệch giá Uẩn Hồng Sâm mới có được hai ngàn đồng vàng, giờ đây bị Tô Trục Lưu trấn lột đi sạch.
Mà đã Tô Trục Lưu lấy đi, số tiền kia sớm hay muộn gì rồi cũng sẽ rơi vào trong tay của Trần Vân Thanh. Trần Phục hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ sẽ cho là một tên mới đột phá Yêu Giả cửu trọng như Tô Trục Lưu sẽ là đối thủ của Trần Vân Thanh cả.
“Tô Thang! Bên ngươi như thế nào?” Tô Trục Lưu di chuyển ánh mắt từ Trần Hành ba người qua Tô Thang phía dưới, lên tiếng hỏi.
Hắn là không có muốn truy vấn thêm Trần Hành về chuyện tiền tài con đường nữa, trong lời nói vừa rồi của Trần Hành có hai ý, thứ nhất là đề cao thực lực của Trần Vân Thanh tên kia, thứ hai là cũng có ý nói cho hắn biết, đồng vàng mà đám người này có được hoàn toàn là đến từ Trần Vân Thanh ban phát, bọn chúng cũng không biết, chỉ cần có thể đem Trần Vân Thanh trấn áp, tất cả mọi chuyện đều có thể được giải quyết, ngay cả số người lớn kia từ đâu đến cũng là có câu trả lời.
“Trục Lưu sư huynh! Tất cả Độc Giác Mã cùng Đại Mộc Thụ mà Trần gia đám người khai thác những ngày qua ta đều đã cho người đem qua bên Tô gia khu vực của chúng ta, không bao lâu nữa chúng sẽ được chuyển về Chấn Nam Thành bổn gia!” Tô Thang mỉm cười, cung kính lên tiếng nói.
Chiếm được Đại Mộc Lâm khu của Trần gia, việc đầu tiên mà hắn làm chính là cho người đưa tất cả hơn một trăm con Độc Giác Mã cùng xe đi về hướng Đại Mộc Lâm khu Tô gia nhà bọn hắn.
Còn là tự do thu gom tài phú vào trong tay, hoàn toàn là dựa cả vào Tô Trục Lưu vị sư huynh này. Không có vị này sư huynh đại triển thần uy, đem tất cả cao thủ của Trần gia tại Đại Mộc Lâm khu trấn áp sạch sẽ, cũng không có bọn họ đám người có thể nở mặt nở mũi như ngày hôm nay.
“Không ít! Thật sự là không có ít!” Cầm đống tiền mà Tô Trụ dâng lên, Tô Trục Lưu ánh mắt càng mỵ ra, nụ cười trên môi cũng càng ngày càng đậm đà rồi.
Trấn áp tất cả người Trần gia, đây chẳng qua là hắn muốn phun ra một ngụm ác khí chất chứa bấy lâu nay trong lòng. Trần gia tại Chấn Nam Thành luôn hành sự bá đạo, không có đặt bất kỳ thế lực nào vào trong mắt, trong đó có Tô gia của bọn họ, vì chuyện này trong lòng của hắn đã bất mãn từ lâu, hắn thầm thề trong lòng, như có cơ hội mà nói, nhất định phải đem Trần gia đâm người đạp dưới chân.
Bây giờ hắn liền đã làm được rồi, dù nơi đây Đại Mộc Lâm khu chỉ là mộ khu tạp dịch của Trần gia, nhưng mà đem tất cả trấn áp, để bọn chúng quỳ dưới chân mình, cảm giác vẫn là rất tuyệt vời, đủ thỏa mãn lòng hư vinh của hắn hiện tại.
Còn về thu hoạch được số lượng tiền tài lớn như thế này, đây hoàn toàn là ngoài ý muốn, hắn cũng là không có nghĩ đến, một khu nghèo túng nơi này đám người lại giàu có đến như thế.
“Ba người các ngươi nói cho ta biết những cái này tiền tài từ đâu mà đến?” Tô Trục Lưu liếc mắt nhìn xuống ba tên bại tướng cách mình không xa đây, lên tiếng hỏi.
Năm ngàn hai trăm đồng vàng, như đem chúng mua Nội Khí Đan, cũng là phải có được năm mươi viên, có số tài nguyên này, hắn liền đột phá Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ trong một thời gian ngắn là không có vấn đề, có điều hắn cũng là không có vì vui mừng mà mụ mị đầu óc, hắn hiểu được đến, số tiền lớn đến như thế này, không thể nào xuất hiện tại một nơi được xem như là lưu đày như Đại Mộc Lâm khu này được, đằng sau nó chắc chắn liền sẽ có bí mật gì mà hắn không được biết đây.
Ba người bên dưới, đặc biệt là Trần Hành cùng Trần Phục kia, là hai người cung cấp cho hắn nhiều đồng vàng hơn cả, theo như Tô Trụ nói, có đến gần năm ngàn đồng vàng là lấy từ trên người của hai người này xuống, cùng với lại tu vi hai người này cũng là cao nhất tại đây, nhất là Lưu Hành.
Với Liên Hoàn Quyền đại thành chi cảnh, chỉ chút xíu nữa đã đem hắn đánh bại, không thể nào khinh thường, theo hắn thấy, chủ sự tất cả những lớn nhỏ sự vụ bên trong Đại Mộc Lâm khu của Trần gia này, chính là cái này Trần Hành.
“Tô Trục Lưu! Ngươi cũng đừng có nên đắc ý quá sớm, lần này ngươi dành chiến thắng chẳng qua là may mắn, không lâu nữa ‘Lão Đại' chân chính của chúng ta trở lại, khi đó ngươi liền sẽ lãnh đủ!”
Trần Hành không có trả lời câu hỏi của Tô Trục Lưu là số tiền kia từ đâu mà đến, mà là cảnh cáo cùng uy hiếp Tô Trục Lưu về sự lợi hại của Lão Đại Trần Vân Thanh nhà hắn.
Lần này hắn rơi vào hoàn cảnh thê thảm như hiện tại đúng thật sự là không may, hắn vẫn còn là ấm ức chuyện mình không thể nào đem Tô gia đám người dẹp gọn, còn là bị bọn chúng bắt lại, đánh đến hang ổ như hiện tại.
Nhớ lại chiều hôm qua sự tình, sau khi Trần Vân Thanh rời đi, hắn dẫn đầu một đám người đi đem Tô gia đám người gây hấn với lại Trần gia bọn họ trấn áp, mọi chuyện ban đầu cực kỳ là thuận lợi, với thực lực có thể sánh ngang với lại Yêu Giả sơ kỳ của mình, hắn là đánh đâu thắng đó, ngay cả tên trước mắt hắn đây là Tô Trục Lưu cũng là bị hắn đánh cho lên bờ xuống ruộng.
Nhưng hắn có nằm mơ cũng là không có nghĩ đến, Tô Trục Lưu cùng hắn giao chiến sắp ra đi lại nữa đường đột phá, từ Yêu Giả bát trọng hậu kỳ, tên này đột phá lên Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ.
Như vậy còn không có tính, ngay cả Cuồng Phong Đao Pháp của y cũng đột phá từ tiểu thành lên đại thành.
Tu vi đột phá, Yêu Kỹ đột phá, thực lực của Tô Trục Lưu liền là có biến hóa nghiên trời lệch đất, lấy Yêu Giả thất trọng hậu kỳ cảnh giới như hắn, dù có Liên Hoàn Quyền đại thành, cũng không phải là đối thủ, chuyện sau đó liền là nghiên về một bên chiến đấu.
Trần Hành hắn bị chế phục, những người khác tu vi kém cỏi hơn cũng liền là không thể nào chống lại, chỉ trong một đêm, Tô Trục Lưu liền dẫn đường san bằng Đại Mộc Lâm khu nơi này, đem tất cả mọi người trấn áp lại cả, mới có một chuyện tên này kiêu ngạo ngồi tại chủ viện Đại Mộc Lâm khu bọn họ bây giờ.
Nhưng là hắn biết, Tô Trục Lưu cùng Tô gia đám người này đắc ý không được bao lâu, một khi Trần Vân Thanh trở lại, tên này ngày lành cũng là đã đến cùng rồi, như theo hắn tính, không có chuyện gì biến cố xảy ra, Trần Vân Thanh chắc là đang trên đường về nơi đây, chỉ cần tôn kia đại ca trở lại, mọi chuyện đều sẽ trở lại quỹ đạo vốn có của nó.
“Trần Vân Thanh! Được! Ta cũng muốn xem y lợi hại như thế nào!” Tô Trục Lưu đối với lại Trần Hành gật đầu một cái lên tiếng nói.
Trần Vân Thanh! Trần Vân Thanh! Cái tên này khi đến Đại Mộc Lâm khu Trần gia nơi này Tô Trục Lưu hắn không chỉ là nghe một lần, mà là rất nhiều lần. Mỗi một tên Trần gia đệ tử bị hắn đánh bại, đều là nói cho hắn biết chờ xem Trần Vân Thanh trở lại sẽ đem hắn xử lý như thế này xử lý như thế kia, nói thật nghe hoài hắn cũng phát ngán, hắn không muốn để ý đến người này cũng là không có được.
Trần Vân Thanh trong lòng đám người Trần gia đệ tử nơi đây có được cực cao uy vọng, được truyền rất thần kỳ, rất nhiều người tâng bốc tên kia là Yêu Giả vô địch thủ gì đó.
Tô Trục Lưu hắn đây không có tin Trần Vân Thanh lợi hại đến như thế, lấy hắn Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cùng với lại Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Cuồng Phong Đao Pháp tu luyện đến đại thành, thực lực dường như không kém những cái Yêu Giả cửu trọng hậu kỳ là bao, sẽ không thể thua cho Trần Vân Thanh được.
Chờ đó mà xem, một khi Trần Vân Thanh xuất hiện, hắn sẽ đem Trần Vân Thanh đánh như là một con chó chết trước mắt của Trần gia đám người, để cho bọn họ xem, thần tượng mà mình xem như là Yêu Giả vô địch thủ sẽ có bộ dáng thê thảm như thế nào.
‘Haiz..Trần Vân Thanh như xuất hiện, tiền tài của ta xem như không thể nào lấy lại được rồi!’ Trần Phục không có quan tâm lắm đến lời nói cũng như ý nghĩ mạnh miệng của Tô Trục Lưu, hắn là chỉ tập trung chú ý vào xấp kim phiếu đang từ từ rơi vào trong Túi Không Gian của Tô Trục Lưu kia, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Những cái kia tiền tài, là do hắn nâng giá bán của Bồi Khí Đan lên để mà lấy chênh lệch, bên kia còn lại là phần kim phiếu của Tô Hành, cũng giống như là hắn một dạng, tên kia chính là tham ô chênh lệch giá Uẩn Hồng Sâm mới có được hai ngàn đồng vàng, giờ đây bị Tô Trục Lưu trấn lột đi sạch.
Mà đã Tô Trục Lưu lấy đi, số tiền kia sớm hay muộn gì rồi cũng sẽ rơi vào trong tay của Trần Vân Thanh. Trần Phục hắn từ trước đến giờ chưa bao giờ sẽ cho là một tên mới đột phá Yêu Giả cửu trọng như Tô Trục Lưu sẽ là đối thủ của Trần Vân Thanh cả.
“Tô Thang! Bên ngươi như thế nào?” Tô Trục Lưu di chuyển ánh mắt từ Trần Hành ba người qua Tô Thang phía dưới, lên tiếng hỏi.
Hắn là không có muốn truy vấn thêm Trần Hành về chuyện tiền tài con đường nữa, trong lời nói vừa rồi của Trần Hành có hai ý, thứ nhất là đề cao thực lực của Trần Vân Thanh tên kia, thứ hai là cũng có ý nói cho hắn biết, đồng vàng mà đám người này có được hoàn toàn là đến từ Trần Vân Thanh ban phát, bọn chúng cũng không biết, chỉ cần có thể đem Trần Vân Thanh trấn áp, tất cả mọi chuyện đều có thể được giải quyết, ngay cả số người lớn kia từ đâu đến cũng là có câu trả lời.
“Trục Lưu sư huynh! Tất cả Độc Giác Mã cùng Đại Mộc Thụ mà Trần gia đám người khai thác những ngày qua ta đều đã cho người đem qua bên Tô gia khu vực của chúng ta, không bao lâu nữa chúng sẽ được chuyển về Chấn Nam Thành bổn gia!” Tô Thang mỉm cười, cung kính lên tiếng nói.
Chiếm được Đại Mộc Lâm khu của Trần gia, việc đầu tiên mà hắn làm chính là cho người đưa tất cả hơn một trăm con Độc Giác Mã cùng xe đi về hướng Đại Mộc Lâm khu Tô gia nhà bọn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.