Chương 112: Đạo tâm như ma
Long bất bại
30/06/2022
Đương nhiên Mục Long ở phía trước sẽ không biết được tất cả những điều
này, hắn vẫn không ngừng tấn công, đột phá, điều này đã trở thành chấp
niệm trong lòng hắn, thậm chí vì thế có thể trả giá bằng mạng sống của
mình.
Khí tức trên người hắn vẫn vô cùng hỗn loạn, sinh ra dao động cực lớn, bên trong ánh mắt có hai ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt...
Đây là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
"Long ca, mau dừng lại, nếu cứ tiếp tục như vậy, huynh sẽ không toàn mạng...", Hoan Nhi vô cùng sốt ruột, vừa nói vừa khóc nức nở.
Nhưng mà nàng ta bất lực.
Từ những năm tháng dài đằng đẵng trước kia, nàng ta đã bắt đầu tìm kiếm thể Thiên Yêu, tìm khắp chư thiên vạn giới, lúc tìm được Mục Long, sức mạnh của tháp Yêu Thần đã bị tiêu hao hết.
Bây giờ nàng ta cũng chẳng còn sức để bước ra khỏi tháp Yêu Thần, sao có thể giúp đỡ Mục Long được?
"Long ca, xin lỗi, là Hoan Nhi vô dụng, Hoan Nhi không giúp được, huynh mau dừng lại đi, Hoan Nhi cầu xin huynh đó...", trong tháp Yêu Thần, Hoan Nhi ngồi xổm trên mặt đất, nước mắt không ngừng trượt xuống từ má.
Trong những năm tháng dài vô tận kia, ngoại trừ hư không chuyển động loạn xạ thì chính là vũ trụ hỗn độn, nàng ta đến từ Thái Cổ, vượt qua con sông thời gian chỉ vì tìm kiếm một người.
Vào giây phút tìm được Mục Long, nàng ta đã hoàn thành sứ mệnh, đồng thời trái tim phủ bụi kia đã được mở ra, nàng ta cho rằng nàng ta sẽ không còn cô độc, nhưng bây giờ...
Lúc này, Mục Long đã tẩu hỏa nhập ma, không nghe được bất kỳ âm thanh nào, trong lòng của hắn chỉ có một giọng nói, đó chính là đột phá, âm thanh này để hắn trầm luân, kéo hắn sa đọa, không thể cứu rỗi được...
"Mẫu thân, Vân tiên tử, Đan sư tỷ... Ta, sẽ không làm mọi người phải thất vọng..."
"Mẹ nó chứ đồ gông xiềng kia... Phá cho ông đây!"
Ánh sáng trong mắt Mục Long đã bị ngọn lửa màu đen nuốt hết, dưới ngọn lửa hừng hực, trong miệng hắn phát ra một tiếng gầm thét thê lương mà bi tráng.
Cùng lúc đó, huyết mạch dung hợp hai loại Yêu Thần của hắn, huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên và Thao Thiết lúc này cũng như bị thiêu đốt, từng đợt khí tức cực kỳ kinh khủng tuôn ra từ trong cơ thể Mục Long.
Chiến ý Ma Viên, chiến trời chiến đất, đương nhiên cũng có thể chiến thắng nội tâm của mình; Thao Thiết cắn nuốt mặt trăng mặt trời càn khôn, ngay cả bản thân cũng dám cắn nuốt, có thể nói là vô cùng hung ác, hai loại huyết mạch tồn tại vì nghịch thiên.
Lần đột phá này chính là một trận chiến không có khói lửa, kẻ địch của Mục Long chính là nội tâm của hắn, hắn lấy chấp niệm của mình để sử dụng hai huyết mạch nghịch thiên đến mức lớn nhất, chỉ vì chiến thắng bản thân, chém đứt gông xiềng không thể phá vỡ kia.
"Không... Đây không phải tẩu hỏa nhập ma, đây là... Đạo tâm như ma!", người đàn ông râu quai nón nhìn chằm chằm Mục Long, giọng nói gần như run rẩy, cảm xúc trong mắt ông ta đã hoàn toàn bị rung động thay thế, hai mắt cứ như muốn lồi ra.
Đạo tâm như ma, thay vì nói là một loại trạng thái, không bằng nói là một loại cảnh giới, chỉ là cảnh giới này cũng không phải là cảnh giới tu vi, mà là trình độ đạo tâm kiên định.
Tu đạo trước tu tâm, nhưng nếu không có một đạo tâm kiên định thì cho dù ngươi có thiên phú trác tuyệt như thế nào, chung quy cũng chỉ thoảng qua như mây khói, qua đi trong chớp mắt thôi.
Đạo tu hành vô cùng gian nan nguy hiểm, ngoại trừ kẻ địch bên ngoài thì còn có tâm ma của bản thân, đây là kiếp nạn chắc chắn phải có trong tu hành, hơn nữa cảnh giới càng cao, thời gian tu hành càng lâu, tâm ma sinh ra sẽ càng thêm kinh khủng.
Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu cao thủ mạnh mẽ thần uy cái thế, lại gặp phải đại kiếp tâm ma, kết quả là tu vi cả người hóa thành tro, hoàn toàn tan đi trong trời đất, không còn tồn tại.
Bởi vậy đám đệ tử của các tông môn sẽ thường xuyên đi vào thế tục, hành tẩu thế gian, đây là "luyện tâm hồng trần".
Chỉ có một đạo tâm vững như đá, quyết chí thề không dời mới có thể chiến thắng tất cả trắc trở, tu pháp bất lão, leo lên đạo trường sinh.
Giờ phút này đạo tâm của Mục Long đã ở trạng thái nhập ma, có thể nói là vô cùng hiếm có trên thế gian.
Lấy một cách so sánh thì tâm ma giống như lửa, mà đạo tâm của người bình thường giống như đá, phải không ngừng chịu đựng ngọn lửa tâm ma nung khô, dần dần sẽ càng thêm kiên cố, nếu không chịu được thì sẽ bị nung thành tro.
Mà đạo tâm như ma lại giống như kết tinh của ngọn lửa tâm ma, giống như cá không sợ nước, chim không sợ độ cao, vốn được sinh ra từ bên trong tâm ma thì sao phải sợ tâm ma?
Mặc cho ma hỏa của ngươi như biển, ta vẫn có thể thản nhiên mỉm cười.
Một tu sĩ không sợ tâm ma, đây là khái niệm gì? Có nghĩa là hắn không cần cố gắng rèn luyện đạo tâm, chỉ cần cố gắng tùy ý đột phá mà không cần lo lắng tâm cảnh không đủ dẫn đến việc tẩu hỏa nhập ma, bị tâm ma xâm lấn.
Đạo tâm như ma này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, không hề liên quan đến tu vi cao hay thấp, nó cho thấy tư chất và nội tâm của một người có mạnh hay không.
Ở sâu trong tháp Tụ Linh, người đàn ông râu quai nón càng xem càng cảm thấy chấn động, mạnh như ông ta, tu hành mấy trăm năm rồi, mặc dù đạo tâm rất mạnh, nhưng so với đạo tâm như ma này lại giống như đom đóm tranh nhau phát sáng với mặt trăng vậy, hoàn toàn không đáng để nhắc tới.
"Hắn... mới mười sáu tuổi, mười sáu tuổi đã có thể làm được đạo tâm như ma, rốt cuộc tư chất của hắn khủng bố đến mức nào? Rốt cuộc hắn đã trải qua cái gì?"
Ông ta căn bản không nghĩ ra, nhưng cũng có chút may mắn, may mà lúc trước không có tùy tiện ra tay trợ giúp Mục Long, nếu không ông ta sẽ trở thành kẻ có tội.
Nhưng mà nếu như ông ta biết, lúc trước ở thành Hàn Giang hắn từng lấy cảnh giới Thoái Phàm lĩnh ngộ tiến vào cảnh giới huyền diệu thiên nhân hợp nhất, trồng sen trong hư không thì sẽ có suy nghĩ thế nào?
Trong lúc vô hình, ông ta càng quan sát Mục Long cẩn thận hơn, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Đạo tâm như ma, tạo hóa cỡ này là một loại mê hoặc trí mạng với tất cả tu sĩ, nhưng loại trạng thái này quá huyền diệu, chỉ có thể hiểu ý chứ không thể nói bằng lời.
Trong tháp Yêu Thần, Hoan Nhi thấy cảnh này, đôi mắt đẹp linh động ngập nước lập tức tràn ngập vẻ khó tin.
"Đạo tâm như ma... hóa ra... mình ngốc thật, Long ca là thể Thiên Yêu, truyền thừa Yêu tộc, trên người có đại số mệnh, bây giờ đạo tâm như ma, ngày sau có thể không sợ tâm ma, đây mới là Long ca".
"Quá tốt rồi...", Hoan Nhi lau khô nước mắt, trên gương mặt xinh đẹp đáng yêu hiện ra nụ cười mừng rỡ, xuất phát từ đáy lòng.
Cùng lúc đó, những ý niệm yếu ớt tán loạn trong lòng Mục Long đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Khí tức trên người hắn vẫn vô cùng hỗn loạn, sinh ra dao động cực lớn, bên trong ánh mắt có hai ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt...
Đây là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
"Long ca, mau dừng lại, nếu cứ tiếp tục như vậy, huynh sẽ không toàn mạng...", Hoan Nhi vô cùng sốt ruột, vừa nói vừa khóc nức nở.
Nhưng mà nàng ta bất lực.
Từ những năm tháng dài đằng đẵng trước kia, nàng ta đã bắt đầu tìm kiếm thể Thiên Yêu, tìm khắp chư thiên vạn giới, lúc tìm được Mục Long, sức mạnh của tháp Yêu Thần đã bị tiêu hao hết.
Bây giờ nàng ta cũng chẳng còn sức để bước ra khỏi tháp Yêu Thần, sao có thể giúp đỡ Mục Long được?
"Long ca, xin lỗi, là Hoan Nhi vô dụng, Hoan Nhi không giúp được, huynh mau dừng lại đi, Hoan Nhi cầu xin huynh đó...", trong tháp Yêu Thần, Hoan Nhi ngồi xổm trên mặt đất, nước mắt không ngừng trượt xuống từ má.
Trong những năm tháng dài vô tận kia, ngoại trừ hư không chuyển động loạn xạ thì chính là vũ trụ hỗn độn, nàng ta đến từ Thái Cổ, vượt qua con sông thời gian chỉ vì tìm kiếm một người.
Vào giây phút tìm được Mục Long, nàng ta đã hoàn thành sứ mệnh, đồng thời trái tim phủ bụi kia đã được mở ra, nàng ta cho rằng nàng ta sẽ không còn cô độc, nhưng bây giờ...
Lúc này, Mục Long đã tẩu hỏa nhập ma, không nghe được bất kỳ âm thanh nào, trong lòng của hắn chỉ có một giọng nói, đó chính là đột phá, âm thanh này để hắn trầm luân, kéo hắn sa đọa, không thể cứu rỗi được...
"Mẫu thân, Vân tiên tử, Đan sư tỷ... Ta, sẽ không làm mọi người phải thất vọng..."
"Mẹ nó chứ đồ gông xiềng kia... Phá cho ông đây!"
Ánh sáng trong mắt Mục Long đã bị ngọn lửa màu đen nuốt hết, dưới ngọn lửa hừng hực, trong miệng hắn phát ra một tiếng gầm thét thê lương mà bi tráng.
Cùng lúc đó, huyết mạch dung hợp hai loại Yêu Thần của hắn, huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên và Thao Thiết lúc này cũng như bị thiêu đốt, từng đợt khí tức cực kỳ kinh khủng tuôn ra từ trong cơ thể Mục Long.
Chiến ý Ma Viên, chiến trời chiến đất, đương nhiên cũng có thể chiến thắng nội tâm của mình; Thao Thiết cắn nuốt mặt trăng mặt trời càn khôn, ngay cả bản thân cũng dám cắn nuốt, có thể nói là vô cùng hung ác, hai loại huyết mạch tồn tại vì nghịch thiên.
Lần đột phá này chính là một trận chiến không có khói lửa, kẻ địch của Mục Long chính là nội tâm của hắn, hắn lấy chấp niệm của mình để sử dụng hai huyết mạch nghịch thiên đến mức lớn nhất, chỉ vì chiến thắng bản thân, chém đứt gông xiềng không thể phá vỡ kia.
"Không... Đây không phải tẩu hỏa nhập ma, đây là... Đạo tâm như ma!", người đàn ông râu quai nón nhìn chằm chằm Mục Long, giọng nói gần như run rẩy, cảm xúc trong mắt ông ta đã hoàn toàn bị rung động thay thế, hai mắt cứ như muốn lồi ra.
Đạo tâm như ma, thay vì nói là một loại trạng thái, không bằng nói là một loại cảnh giới, chỉ là cảnh giới này cũng không phải là cảnh giới tu vi, mà là trình độ đạo tâm kiên định.
Tu đạo trước tu tâm, nhưng nếu không có một đạo tâm kiên định thì cho dù ngươi có thiên phú trác tuyệt như thế nào, chung quy cũng chỉ thoảng qua như mây khói, qua đi trong chớp mắt thôi.
Đạo tu hành vô cùng gian nan nguy hiểm, ngoại trừ kẻ địch bên ngoài thì còn có tâm ma của bản thân, đây là kiếp nạn chắc chắn phải có trong tu hành, hơn nữa cảnh giới càng cao, thời gian tu hành càng lâu, tâm ma sinh ra sẽ càng thêm kinh khủng.
Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu cao thủ mạnh mẽ thần uy cái thế, lại gặp phải đại kiếp tâm ma, kết quả là tu vi cả người hóa thành tro, hoàn toàn tan đi trong trời đất, không còn tồn tại.
Bởi vậy đám đệ tử của các tông môn sẽ thường xuyên đi vào thế tục, hành tẩu thế gian, đây là "luyện tâm hồng trần".
Chỉ có một đạo tâm vững như đá, quyết chí thề không dời mới có thể chiến thắng tất cả trắc trở, tu pháp bất lão, leo lên đạo trường sinh.
Giờ phút này đạo tâm của Mục Long đã ở trạng thái nhập ma, có thể nói là vô cùng hiếm có trên thế gian.
Lấy một cách so sánh thì tâm ma giống như lửa, mà đạo tâm của người bình thường giống như đá, phải không ngừng chịu đựng ngọn lửa tâm ma nung khô, dần dần sẽ càng thêm kiên cố, nếu không chịu được thì sẽ bị nung thành tro.
Mà đạo tâm như ma lại giống như kết tinh của ngọn lửa tâm ma, giống như cá không sợ nước, chim không sợ độ cao, vốn được sinh ra từ bên trong tâm ma thì sao phải sợ tâm ma?
Mặc cho ma hỏa của ngươi như biển, ta vẫn có thể thản nhiên mỉm cười.
Một tu sĩ không sợ tâm ma, đây là khái niệm gì? Có nghĩa là hắn không cần cố gắng rèn luyện đạo tâm, chỉ cần cố gắng tùy ý đột phá mà không cần lo lắng tâm cảnh không đủ dẫn đến việc tẩu hỏa nhập ma, bị tâm ma xâm lấn.
Đạo tâm như ma này chỉ có thể gặp mà không thể cầu, không hề liên quan đến tu vi cao hay thấp, nó cho thấy tư chất và nội tâm của một người có mạnh hay không.
Ở sâu trong tháp Tụ Linh, người đàn ông râu quai nón càng xem càng cảm thấy chấn động, mạnh như ông ta, tu hành mấy trăm năm rồi, mặc dù đạo tâm rất mạnh, nhưng so với đạo tâm như ma này lại giống như đom đóm tranh nhau phát sáng với mặt trăng vậy, hoàn toàn không đáng để nhắc tới.
"Hắn... mới mười sáu tuổi, mười sáu tuổi đã có thể làm được đạo tâm như ma, rốt cuộc tư chất của hắn khủng bố đến mức nào? Rốt cuộc hắn đã trải qua cái gì?"
Ông ta căn bản không nghĩ ra, nhưng cũng có chút may mắn, may mà lúc trước không có tùy tiện ra tay trợ giúp Mục Long, nếu không ông ta sẽ trở thành kẻ có tội.
Nhưng mà nếu như ông ta biết, lúc trước ở thành Hàn Giang hắn từng lấy cảnh giới Thoái Phàm lĩnh ngộ tiến vào cảnh giới huyền diệu thiên nhân hợp nhất, trồng sen trong hư không thì sẽ có suy nghĩ thế nào?
Trong lúc vô hình, ông ta càng quan sát Mục Long cẩn thận hơn, sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Đạo tâm như ma, tạo hóa cỡ này là một loại mê hoặc trí mạng với tất cả tu sĩ, nhưng loại trạng thái này quá huyền diệu, chỉ có thể hiểu ý chứ không thể nói bằng lời.
Trong tháp Yêu Thần, Hoan Nhi thấy cảnh này, đôi mắt đẹp linh động ngập nước lập tức tràn ngập vẻ khó tin.
"Đạo tâm như ma... hóa ra... mình ngốc thật, Long ca là thể Thiên Yêu, truyền thừa Yêu tộc, trên người có đại số mệnh, bây giờ đạo tâm như ma, ngày sau có thể không sợ tâm ma, đây mới là Long ca".
"Quá tốt rồi...", Hoan Nhi lau khô nước mắt, trên gương mặt xinh đẹp đáng yêu hiện ra nụ cười mừng rỡ, xuất phát từ đáy lòng.
Cùng lúc đó, những ý niệm yếu ớt tán loạn trong lòng Mục Long đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.