Chương 20: Huyết Ma Toàn Phong
Long bất bại
20/05/2022
Mặc dù tu vi của Tiết Đoạn Lãng không bằng Tiết Đồ, nhưng là con trai
của môn chủ, tài nguyên tu luyện mà hắn ta nhận được đều là thứ tốt
nhất, thủ đoạn đương nhiên cũng bất phàm.
Ban đầu, Tiết Đoạn Lãng nghĩ, một tên Mục Long quèn không đáng để hắn ta ra tay. Nhưng bây giờ, bản lĩnh của Mục Long đã khiến hắn ta đổi ý rồi, nên vừa ra tay là sát chiêu!
"Huyết Hải Thao Thiên!"
Một tiếng thét lạnh buốt giống như băng tuyết mùa đông, ngoài cái lạnh thấu xương, còn có sát khí đằng đằng.
Chân khí màu đỏ tập trung trên Huyết Lãng Cuồng Đao, dùng hết sức chém ra, ẩn hiện trong đó có một biển máu đang tuôn trào dữ dội.
Đao quang khủng khiếp, giống như vầng trăng đẫm máu ẩn hiện sau màn sương mù máu dày đặc, vào thời khắc mấu chốt, sát ý lộ ra, lao về phía Mục Long!
Sắc mặt của Mục Long hơi thay đổi, hắn cảm nhận được sức mạnh của đao quang, không dám lơ là.
Ở tu vi Thoái Phàm cảnh, có thể ngưng tụ đao quang cũng đủ để chứng minh thiên phú của Tiết Đoạn Lãng, một đao này đủ để giết người cùng cấp độ trong vài giây.
Mặc dù Tiết Đoạn Lãng chỉ ở tầng tám Thoái Phàm cảnh, nhưng hắn ta lại mơ hồ có một loại khí thế Thoái Phàm cảnh vô địch, còn bá đạo hơn Mục Thiên Dao nhiều.
"Phá!"
Mục Long gầm lên một tiếng giận dữ, vang dội cả núi rừng!
Đao quang đã hoàn toàn khơi dậy tinh thần chiến đấu trong huyết mạch của Mục Long, huyết mạch Ma Viên trong người hắn đang sôi sục rồi!
Đôi mắt của Mục Long đã biến thành màu vàng, từ trong cơ thể bộc phát ra một luồng khí tức kinh ngạc, đây là một loại chiến ý cực kỳ bạo ngược, cả người giống như chiến thần giáng thế.
Huyết mạch của Ma Viên khi gặp kẻ mạnh thì càng đánh càng hăng, không ngán thứ gì!
Mục Long giáng ra một quyền, chân khí màu vàng cuồng bạo nhanh chóng bị chiến ý bạo ngược trong lòng hắn phóng đại đến cực điểm, giống như rồng vàng xuất thế.
Ầm ầm!
Đao quang, quyền ảnh, một đỏ một vàng, ngay lúc hai người chạm mặt nhau, một luồng linh quang cực kỳ chói mắt phát ra khiến mọi thứ xung quanh đều bị mất màu.
Khoảnh khắc đó, giữa thiên địa chỉ còn lại hai màu này!
"Chiến! Chiến! Chiến!”
"Giết! Giết! Giết!"
"Thiên đạo bất túc úy, tổ tông bất túc pháp!"
Khoảnh khắc huyết mạch hoàn toàn khuấy động, những tiếng gầm rú hư ảo vang vọng từ sâu trong huyết mạch của Mục Long, chiến ý hừng hực lại một lần nữa tăng vọt!
Răng rắc!
Tiếng gãy nứt vang vọng bốn bề, đao quang màu đỏ tan tành.
Quyền ảnh màu vàng giống như một tinh tú thượng cổ bất diệt, cuồng bạo và bá đạo, trong nháy mắt đánh Tiết Đoạn Lãng bay xa mười mét.
Một quyền tưởng chừng như đơn giản nhưng lại vô cùng kinh thiên động địa!
“Giết!”, giọng nói hung bạo của Mục Long lại vang lên.
"Phúc Hải Trầm Uyên!"
Sau khi huyết mạch của Mục Long sôi trào, lại tiếp tục thi triển chiêu thức này, uy lực của hắn còn mạnh hơn trước.
Cự chưởng màu vàng giống như tay của chiến thần, khoảnh khắc đánh về phía Tiết Đồ, trong lòng cường giả Bích Cung cảnh này vậy mà lại lóe lên một tia sợ hãi.
"Không, ta là cường giả Bích Cung cảnh, sao có thể có loại ảo giác này?"
"Kết thúc đi!"
Tiết Đồ nghiến răng nghiến lợi, trên thanh trường kiếm màu máu chói lóa, phản chiếu khuôn mặt méo mó.
"Huyết Ma Toàn Phong!"
Đây là chiêu thức mạnh nhất trong "Huyết Ma Thần Công", từ khi bắt đầu luyện công đến nay, Tiết Đồ chưa từng thi triển chiêu này.
Chắc hắn ta cũng không ngờ có một ngày, lần đầu tiên hắn ta thi triển chiêu này vậy mà lại để đối phó với một thiếu niên Thoái Phàm cảnh.
Huyết Ma Toàn Phong của chân nguyên ngưng tụ gặp gió càng mạnh hơn, trong tích tắc đã lớn thành ba thước. Xương sọ màu máu trên đó giống như thật, phát ra âm thanh ù ù ma mị, giống như một oan hồn trườn ra khỏi địa ngục, hung dữ khát máu.
Chiêu thức này quả thực kinh người, chưởng ấn màu vàng của Mục Long lập tức bị đánh bại, ngay cả bản thân Mục Long cũng lập tức bị Huyết Ma Toàn Phong này nhấn chìm hoàn toàn!
"Ta muốn hắn chết, giết chết hắn cho ta!"
Giọng nói của Tiết Đoạn Lãng lạnh đến thấu xương, như thể đến từ Cửu U tuyệt địa.
Hắn ta đứng dậy khỏi mặt đất, một tay cầm đao, tay kia siết chặt thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào da thịt, mặc cho máu tuôn ra mà không hề hay biết.
Đôi mắt của hắn ta đỏ rực giống như một con quỷ, nhìn về phía Huyết Ma Toàn Phong, vẻ mặt đầy oán hận, cả người run lên.
Từ nhỏ hắn ta đã có thiên phú dị thường, tu hành đao pháp, trải qua sinh tử, mài giũa nên một đao tâm bất khả chiến bại, nhưng giây trước, đao tâm của hắn ta đã bị gãy nát.
Hắn ta thua rồi, thua bởi một tên tiểu tử tầng ba Thoái Phàm cảnh, đối phương chỉ sử dụng một quyền.
Hắn ta bị đánh bại hoàn toàn, căm hận đến nỗi phát điên.
Thân là thiên chi kiêu tử, sao hắn ta có thể chịu đựng được thất bại như vậy? Chỉ có máu mới có thể rửa sạch nỗi nhục này!
Giờ phút này, gì mà công pháp tuyệt học, hắn ta không thèm quan tâm nữa, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó là chém Mục Long thành trăm mảnh.
“Thiếu chủ yên tâm, bị Huyết Ma Toàn Phong cuốn vào, không bao lâu nữa tên tiểu tử này sẽ bị róc còn mỗi bộ xương khô thôi!”, Tiết Đồ chế nhạo.
Lúc này, Mục Long dùng chân khí cuồng bạo mạnh mẽ bao quanh cơ thể da thịt của mình, gắng sức chống đỡ.
Bên trong Huyết Ma Toàn Phong giống như âm phủ địa ngục, chân nguyên màu máu biến thành vô số bộ xương màu máu, đang không ngừng ăn mòn chân khí của hắn, càng ngày càng mạnh.
Mặc dù chân khí màu vàng của hắn rất bá đạo, nhưng cũng chỉ có thể so sánh với chân nguyên, chứ không phải chân nguyên!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, bại vong chỉ là vấn đề thời gian.
"Không được, ta không thể chết ở đây”.
“Xem ra, chỉ có thể như thế thôi!”, nhìn những bộ xương màu máu xung quanh, càng ngày càng dữ tợn, đang há miệng khổng lồ nuốt chửng tất thảy, trái tim Mục Long hẫng một nhịp.
Nếu không muốn bị chôn vùi trong luyện ngục thì chỉ có thể đập tan luyện ngục và lật tung âm phủ!
"Thao Thiết Chân Huyết, hợp nhất!"
Trong Huyết Ma Toàn Phong, tiếng hét lạnh băng của Mục Long vang lên.
Ban đầu, Tiết Đoạn Lãng nghĩ, một tên Mục Long quèn không đáng để hắn ta ra tay. Nhưng bây giờ, bản lĩnh của Mục Long đã khiến hắn ta đổi ý rồi, nên vừa ra tay là sát chiêu!
"Huyết Hải Thao Thiên!"
Một tiếng thét lạnh buốt giống như băng tuyết mùa đông, ngoài cái lạnh thấu xương, còn có sát khí đằng đằng.
Chân khí màu đỏ tập trung trên Huyết Lãng Cuồng Đao, dùng hết sức chém ra, ẩn hiện trong đó có một biển máu đang tuôn trào dữ dội.
Đao quang khủng khiếp, giống như vầng trăng đẫm máu ẩn hiện sau màn sương mù máu dày đặc, vào thời khắc mấu chốt, sát ý lộ ra, lao về phía Mục Long!
Sắc mặt của Mục Long hơi thay đổi, hắn cảm nhận được sức mạnh của đao quang, không dám lơ là.
Ở tu vi Thoái Phàm cảnh, có thể ngưng tụ đao quang cũng đủ để chứng minh thiên phú của Tiết Đoạn Lãng, một đao này đủ để giết người cùng cấp độ trong vài giây.
Mặc dù Tiết Đoạn Lãng chỉ ở tầng tám Thoái Phàm cảnh, nhưng hắn ta lại mơ hồ có một loại khí thế Thoái Phàm cảnh vô địch, còn bá đạo hơn Mục Thiên Dao nhiều.
"Phá!"
Mục Long gầm lên một tiếng giận dữ, vang dội cả núi rừng!
Đao quang đã hoàn toàn khơi dậy tinh thần chiến đấu trong huyết mạch của Mục Long, huyết mạch Ma Viên trong người hắn đang sôi sục rồi!
Đôi mắt của Mục Long đã biến thành màu vàng, từ trong cơ thể bộc phát ra một luồng khí tức kinh ngạc, đây là một loại chiến ý cực kỳ bạo ngược, cả người giống như chiến thần giáng thế.
Huyết mạch của Ma Viên khi gặp kẻ mạnh thì càng đánh càng hăng, không ngán thứ gì!
Mục Long giáng ra một quyền, chân khí màu vàng cuồng bạo nhanh chóng bị chiến ý bạo ngược trong lòng hắn phóng đại đến cực điểm, giống như rồng vàng xuất thế.
Ầm ầm!
Đao quang, quyền ảnh, một đỏ một vàng, ngay lúc hai người chạm mặt nhau, một luồng linh quang cực kỳ chói mắt phát ra khiến mọi thứ xung quanh đều bị mất màu.
Khoảnh khắc đó, giữa thiên địa chỉ còn lại hai màu này!
"Chiến! Chiến! Chiến!”
"Giết! Giết! Giết!"
"Thiên đạo bất túc úy, tổ tông bất túc pháp!"
Khoảnh khắc huyết mạch hoàn toàn khuấy động, những tiếng gầm rú hư ảo vang vọng từ sâu trong huyết mạch của Mục Long, chiến ý hừng hực lại một lần nữa tăng vọt!
Răng rắc!
Tiếng gãy nứt vang vọng bốn bề, đao quang màu đỏ tan tành.
Quyền ảnh màu vàng giống như một tinh tú thượng cổ bất diệt, cuồng bạo và bá đạo, trong nháy mắt đánh Tiết Đoạn Lãng bay xa mười mét.
Một quyền tưởng chừng như đơn giản nhưng lại vô cùng kinh thiên động địa!
“Giết!”, giọng nói hung bạo của Mục Long lại vang lên.
"Phúc Hải Trầm Uyên!"
Sau khi huyết mạch của Mục Long sôi trào, lại tiếp tục thi triển chiêu thức này, uy lực của hắn còn mạnh hơn trước.
Cự chưởng màu vàng giống như tay của chiến thần, khoảnh khắc đánh về phía Tiết Đồ, trong lòng cường giả Bích Cung cảnh này vậy mà lại lóe lên một tia sợ hãi.
"Không, ta là cường giả Bích Cung cảnh, sao có thể có loại ảo giác này?"
"Kết thúc đi!"
Tiết Đồ nghiến răng nghiến lợi, trên thanh trường kiếm màu máu chói lóa, phản chiếu khuôn mặt méo mó.
"Huyết Ma Toàn Phong!"
Đây là chiêu thức mạnh nhất trong "Huyết Ma Thần Công", từ khi bắt đầu luyện công đến nay, Tiết Đồ chưa từng thi triển chiêu này.
Chắc hắn ta cũng không ngờ có một ngày, lần đầu tiên hắn ta thi triển chiêu này vậy mà lại để đối phó với một thiếu niên Thoái Phàm cảnh.
Huyết Ma Toàn Phong của chân nguyên ngưng tụ gặp gió càng mạnh hơn, trong tích tắc đã lớn thành ba thước. Xương sọ màu máu trên đó giống như thật, phát ra âm thanh ù ù ma mị, giống như một oan hồn trườn ra khỏi địa ngục, hung dữ khát máu.
Chiêu thức này quả thực kinh người, chưởng ấn màu vàng của Mục Long lập tức bị đánh bại, ngay cả bản thân Mục Long cũng lập tức bị Huyết Ma Toàn Phong này nhấn chìm hoàn toàn!
"Ta muốn hắn chết, giết chết hắn cho ta!"
Giọng nói của Tiết Đoạn Lãng lạnh đến thấu xương, như thể đến từ Cửu U tuyệt địa.
Hắn ta đứng dậy khỏi mặt đất, một tay cầm đao, tay kia siết chặt thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào da thịt, mặc cho máu tuôn ra mà không hề hay biết.
Đôi mắt của hắn ta đỏ rực giống như một con quỷ, nhìn về phía Huyết Ma Toàn Phong, vẻ mặt đầy oán hận, cả người run lên.
Từ nhỏ hắn ta đã có thiên phú dị thường, tu hành đao pháp, trải qua sinh tử, mài giũa nên một đao tâm bất khả chiến bại, nhưng giây trước, đao tâm của hắn ta đã bị gãy nát.
Hắn ta thua rồi, thua bởi một tên tiểu tử tầng ba Thoái Phàm cảnh, đối phương chỉ sử dụng một quyền.
Hắn ta bị đánh bại hoàn toàn, căm hận đến nỗi phát điên.
Thân là thiên chi kiêu tử, sao hắn ta có thể chịu đựng được thất bại như vậy? Chỉ có máu mới có thể rửa sạch nỗi nhục này!
Giờ phút này, gì mà công pháp tuyệt học, hắn ta không thèm quan tâm nữa, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó là chém Mục Long thành trăm mảnh.
“Thiếu chủ yên tâm, bị Huyết Ma Toàn Phong cuốn vào, không bao lâu nữa tên tiểu tử này sẽ bị róc còn mỗi bộ xương khô thôi!”, Tiết Đồ chế nhạo.
Lúc này, Mục Long dùng chân khí cuồng bạo mạnh mẽ bao quanh cơ thể da thịt của mình, gắng sức chống đỡ.
Bên trong Huyết Ma Toàn Phong giống như âm phủ địa ngục, chân nguyên màu máu biến thành vô số bộ xương màu máu, đang không ngừng ăn mòn chân khí của hắn, càng ngày càng mạnh.
Mặc dù chân khí màu vàng của hắn rất bá đạo, nhưng cũng chỉ có thể so sánh với chân nguyên, chứ không phải chân nguyên!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, bại vong chỉ là vấn đề thời gian.
"Không được, ta không thể chết ở đây”.
“Xem ra, chỉ có thể như thế thôi!”, nhìn những bộ xương màu máu xung quanh, càng ngày càng dữ tợn, đang há miệng khổng lồ nuốt chửng tất thảy, trái tim Mục Long hẫng một nhịp.
Nếu không muốn bị chôn vùi trong luyện ngục thì chỉ có thể đập tan luyện ngục và lật tung âm phủ!
"Thao Thiết Chân Huyết, hợp nhất!"
Trong Huyết Ma Toàn Phong, tiếng hét lạnh băng của Mục Long vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.