Yêu Thầy... Có Được Không?

Chương 24

pf2912

24/07/2017

-Linh, anh thích em. Làm bạn gái anh nhé.-Hắn cầm bó hoa đưa cho cô, giữa sân trường. Giữa sân trường đó.

-Anh có bị điên Ko mà tỏ tình chỗ này?-Cô nói thầm, cô ghét bị lôi ra làm chủ đề bàn tán. Hiện giờ cái tên đứng trước mặt cô đã thành công làm cho mọi người xôn xao. Hắn là ai? Là hotboy, nổi tiếng đẹp trai, sát gái. Sao lại đi tỏ tình với cô? Lên cơn sao??

-Anh điên vì em đó.-Hắn nói, đủ lớn để mấy người đang vây quanh nghe thấy. Họ rú hét ầm ầm.

-Xin lỗi. Tôi phải về rồi, làm ơn tránh đường..-Cô quay lưng đi, lách thật nhanh qua đám người, bước thật nhanh về nhà. Quả là ác mộng..

Anh vẫn chưa về, he he, vậy là đỡ phải học luôn, có thời gian để chơi.. Cô ngồi bấm điện thoại, lướt Facebook, tay ôm con gấu bông to đùng.

-Tôi về rồi.-Anh mở cửa, nói vọng vào. Nhóc này, Ko có anh liền Ko học hành gì, chơi luôn rồi.

-Linh, ra uống sữa, ăn bánh đi. Em ăn chưa? Học về đói.-Anh đứng cửa phòng cô, bảo cô ra ngoài ăn. Anh đã chuẩn bị sẵn ra bàn, cô chỉ việc ăn. Cô ngồi ăn nhồm nhoàm, tay vẫn cầm điện thoại.

“Cốp”

-Bỏ điện thoại xuống coi. Ăn uống cho đàng hoàng, rồi vào học.-Cô xoa xoa cái đầu đáng thương…

-Suốt ngày cốc đầu, đầu em Ko phải là cái đầu nữa rồi. Tại thầy hết đó.

-Em ngoan thì tôi cốc đầu hả??-Anh nhướn mày, gan cô càng ngày càng lớn đi, dạo này cãi anh xơi xơi vậy.

-Cãi thầy vậy đó, cẩn thận mông em. Tôi đi tắm, bê sách vở sang phòng làm bài đi rồi tôi ra xem.-Anh nói rồi bước vào phòng, hôm nay anh quả thực bực bội. Con nhóc này còn được tỏ tình nữa đó, tin truyền đến tận phòng giáo viên rồi… Học hành Ko lo…

-Linh, lo học hành đi nhé. Yêu đương gì giờ này…-Đang làm bài, tự nhiên anh nói, đầu óc cô hiện trống rỗng.

-Yêu đương gì thầy??

-Ko phải có người tỏ tình sao?

-Sao thầy biết hay vậy?

-Tôi biết sao kệ tôi, nhớ lời tôi dặn đó. Đừng làm ảnh hưởng đến những việc khác.

-Em Ko có yêu, Ko có yêu. Thầy đừng hiểu nhầm, từ chối rồi. Thầy đừng hiểu nhầm.-Cô liên tục giải thích, chính là sợ anh hiểu nhầm, cô vẫn thích anh cơ mà..

-Ừ. Nói vậy thôii, học đi. Suy nghĩ lung tung Ko tập trung tôi đánh cho nát mông..-Tốt bụng cảnh báo, cô đang làm bài mà tinh thần tụt xuống vì anh.

-Thầy suốt ngày dọa đánh.. Xì…-Cô bĩu môi

-Được rồi, làm bài đi. Ngoan thì Ko ai đánh đâu.-Với tay xoa xoa đầu học trò

Hắn ta vẫn lẽo đẽo theo cô như cái đuôi vậy. Giờ ra chơi đi theo, giờ về theo, lúc nào Ko học là theo hết. Cô với Nhi đi cùng nhau mà mất tự nhiên.

-Tôi có người yêu rồi, anh đừng theo tôi nữa. Mắc công tôi giải thích với người yêu..-Cô đang đi, đột nhiên quay người lại, nói thẳng vào mặt hắn.

-2 người còn chưa cưới nhau, anh vẫn có quyền theo đuổi.-Cô mặc kệ hắn ta, quay sang nói chuyện với Nhi.

-Mày có người yêu hả con? Bạn bè mày còn chưa nói với tao nữa..-Nhỏ huých vai cô.

-Lấy đâu ra, nói vậy thôii chứ hắn cứ theo, phiền quá.-Cô nói thầm.

-À..-Nhỏ gật gù.

-Nhi, nghe nói em có người yêu rồi hả? Tôi nói rồi đó, học hành tập trung nhé. Ảnh hưởng tới học tập tôi cấm luôn yêu đương.-Anh lại nghe được tin, trong lòng có chút hụt hẫng. Nhóc con đã tỏ tình với mình , còn chưa trả lời mà đã có người yêu.

-Em biết rồi. Em Ko có yêu đương gì đâu..

-Hay ha.. Em nói với người ta em có người yêu mà lại giấu tôi?

-Em Ko giấu thầy mà, thầy Ko tin em à?

-Ko. Em làm mất niềm tin của tôi bao nhiêu lần rồi? Với lại, em đã làm gì để tôi tin em nào?

-Thầy…-Mắt cô chảy nước mắt, Ko ngờ anh lại chưa bao giờ tin tưởng cô. Cô thấy rất tủi thân, bị người mình yêu thương và tin tưởng tuyệt đối mất niềm tin thì còn gì đau hơn? Cô chạy về phòng, khoá trái cửa, ôm gối khóc nức nở. Anh ngồi đó, Ko hiểu tại sao mình phát ra những lời như vậy, cũng Ko hiểu sao bản thân lại thấy bứt rứt khó chịu khi nghe cô được tỏ tình hay cô có người yêu. Anh lại nghĩ nên để cô 1 mình, vậy chắc tốt hơn. Cô lại bị tổn thương vì anh nữa rồi…

Cô bên phòng mong ngóng anh sang dỗ cô, vậy mà mãi Ko thấy đâu.lại càng tủi thân, khóc to hơn. Tiếng khóc đánh động sang tận phòng anh. Anh liền sang , thấy khoá cửa liền lấy chùa khoá mở cửa từ bên ngoài. Vào thấy cô thu lu 1 đống trong góc.

-Linh, thôii Ko khóc nữa, khóc nhiều mắt sưng lên đó.-Anh ra chỗ cô vỗ vỗ lưng cho cô, nhẹ nhàng dỗ dành. Anh dỗ cô, đúng điều cô muốn, nhưng con người quả nhiên rất tham lam, có được sự dịu dành của anh liền muốn anh giải thích, nhưng vẫn là Ko dám hỏi.

-Tôi nói vậy có gì sai Ko?-Cô suy nghĩ, suy nghĩ. Đúng là Ko sai. Cô lắc lắc đầu.

-Vậy sao em giận dỗi bỏ sang bên này?

-Em Ko biết….-Cô biết chứ, lí do của cô Ko thể nói ra được, cô Ko thích anh Ko tin cô. Nói vậy có khi bị anh đè ra đánh luôn đó.

-Ko được giận dỗi vô cớ. Hiểu chưa? Tôi nói vậy hơi nặng lời, nhưng nó là thật. Em chưa làm gì để tôi tin tưởng em nhưng lại làm mất niềm tin của tôi quá nhiều. Tôi lúc đầu còn tưởng em hiền, ngoan, bây giờ mới thấy em rất bướng, lại nghịch ngợm, lười nữa.

-Em xin lỗi.-Cô cúi đầu..

-Ừ, tôi Ko cấm em yêu đương, nhưng, nếu vì chuyện tình cảm mà bỏ bê học hành hay ảnh hưởng đến sức khỏe. Tôi nhất định cho em 1 tháng Ko xuống nổi giường. Nhớ chưa?

-Nhớ rồi.-Cô gật gật đầu.



-Em đang nói với ai?

-Nhớ rồi ạ.

-Em mà tự ý chạy khỏi phòng lúc đang học nữa tính vào tội Ko tôn trọng giáo viên đấy. Thầy giáo còn ngồi đấy mà em chạy ra, đóng cửa cái” Sầm”. Thái độ vậy Ko được đâu, hiểu Ko?

-Dạ hiểu.

-Vậy, là em sai hay tôi sai?-Suy nghĩ 1 chút..

-Là cả 2 sai.

-Sao tôi lại sai?

-Tại thầy làm học trò tổn thương sâu sắc.

-Trời ơi.. Chịu em.

-Hi hi.-Cô cười, thầy cũng cười, vừa mới khóc ầm ĩ bây giờ lại cười nhăn nhở. Đúng là vẫn trẻ con. Thầy nhìn thế, thật ra.. cô rất buồn, nhưng cô lại nghĩ cô sẽ lấy lại niềm tin của anh.

-Sang học tiếp rồi nghỉ.-Anh kéo cô dậy, đi sang phòng anh. Lại ngồi vào ghế, cô cũng ngoan ngoãn ngồi vào, học xong cho cô về phòng nghỉ.

Anh đã suy nghĩ rất nhiều, anh Ko hiểu bản thân sao lại có cảm giác khó chịu bực bội khi con bé được người tỏ tình với có người yêu? “Tinh” Chuyên gia tình trường, là ai? Là bạn thân anh.

-A lô.

-Gọi gì?? Đang hẹn hò..-Đầu dây bên kia ồn ào, bạn anh trả lời giọng rất khó chịu.

-Này tao hỏi cái, ra chỗ nào nói chuyện điện thoại đi.

-Đợi tí.. “Em đợi anh đi nói chuyện điện thoại tí nhé” “Vâng”-Đúng là sát gái mà.

-Sao? Có chuyện gì gọi anh? Anh đang bận.

-Anh cái đầu mày. Này, ông bảo, nếu mà với 1 người A, người A được tỏ tình và người A có người yêu. Người B biết được chuyện, cảm thấy rất khó chịu, bứt rứt, bực bội. Thì sao??

-Ừm.. thì người B ghen, người B thích người A. Hỏi ngu, làm phiền người ta. Điên. “Rụp”-Bạn anh dập máy, trên môi nở nụ cười, bạn mình cũng biết yêu rồi cơ đấy. Cục băng từ chối 1 núi thư tình cũng biết động lòng rồi, tò mò ghê, cô gái nào may mắn quá…

Anh ngồi đó ngẩn ngơ, bạn anh điên rồi. Anh mà ghen gì, Ko quan tâm. Nói đi nói lại, Ko quan tâm vẫn phải quan tâm. Anh ghen? Anh ghen. Haizz.. Ghen, anh Ko thừa nhận.

-Thầy, hôm nay chủ nhật dẫn em đi chơi đii. Cái chỗ có bãi cỏ ngồi dưới gốc cây mát mát ý…-Mắt cô lòng lanh, chả là ẻm vừa xem phim Hàn Xẻng, thấy cảnh đấy rất lãng mạn, liền mơ tưởng tới anh nên đòi anh dẫn đi.

-Học xong chưa đó?

-Rồi, nè em đưa thầy kiểm tra luôn.-Lôi từ sau lưng sách vở ra đưa anh, cô đã tính toán cẩn thận rồi nha~

-Này, sai rồi. Đi chơi về sửa lại mấy chỗ tôi khoanh đó

-Thầy hôm nay đẹp trai ghê…

-Có nhớ sửa chưa???

-Rồi, thầy đi mau đi. Em thầy quần áo rồi..

-Em chuẩn bị kĩ ghê, tự nhiên hôm nay dở chứng đòi đi chơi, mọi khi thích ở nhà chơi mà?

-Lâu lâu phải đi chơi..

-Đi 1 mình đi, kéo tôi theo làm gì?

-Thầy.. nỡ để em 1 mình sao? Đi với thầy cơ…-Cô kéo kéo áo anh, kéo đến khi anh gật đầu rồi thầy quần áo mới thôii

Bãi cỏ C

-Thầy, cho em hỏi 1 câu?-Cô lợi dụng dựa vào vai anh.

-Nói đi.

-Thầy, em trưởng thành chưa? Bao giờ thầy mới trả lời em??

-Trả lời gì??

-Bao giờ thầy mới nhận lời tỏ tình của em?

-Trời… còn nhỏ vậy mà đòi tôi trả lời. Em 10 năm nữa mới đủ trình.-Anh vòng tay vỗ đầu cô

-Em sẽ đợi.-Cô khẳng định chắc nịch

-Chỉ sợ em sớm thay đổi.

-Ko có đâuu-Cô bĩu môi



-Này, lần trước em có ghen đúng Ko? Lần bạn học của tôi mà ngồi trong quán cà phê.

-Đâu có…-Cô đỏ mặt

-Nhìn mặt em phản bội em kìa, coi như có đi. Vậy ghen rất khó chịu đúng Ko?-Gật gật.

-Vậy, đừng làm tôi khó chịu? Hiểu??

-Em đâu làm thầy khó chịu?

-Não em làm bằng gì vậy hả? Gợi ý thế rồi cũng Ko hiểu.

-hả??

-Tôi, chính thức, cấm em, thân thiết quá mức với 1 thằng con trai nào,”thân thiết” là quan hệ hẹn hò nọ kia đó. Bạn bè thì được, Ko cho động chạm gì vào nhau. Nhớ?

-Sao tự nhiên cấm em? Thầy có quyền gì hả?? Chuyện đời tư của em mà… Hôm trước thầy vừa nói Ko cấm yêu đó

-Giờ tôi cấm.

-Cắt đứt quan hệ với tôi thì em tự do.-Thản nhiên nói, căn bản là anh biết trước đáp án

-Em ghét thầy, thầy Ko chấp nhận tình cảm của em còn Ko cho em đi yêu người khác, em phải làm sao đây?? Em muốn có người quan tâm..-Anh thô Bạo giữ cằm cô quay sang đối diện mình

-Tôi, chưa đủ quan tâm em sao? Tôi có nói là Ko chấp nhận tình cảm của em à?? Con nhỏ ngu ngốc này…

-Vậy là thầy đồng ý??

-Ko. Tôi chỉ muốn chúng ta thử, mối quan hệ hết sức bí mật, Ko ai ngoài tôi và em biết, và sẽ Ko làm chuyện gì vượt giới hạn cả.-Anh đã suy nghĩ rất nhiều tối qua, anh có đủ hiếu biết về bản thân cũng như về chuyện tình cảm( Anh ấy hồi đại học toàn ngồi thư viện đọc các thể loại sách trên trời dưới biển, có cả sách bè tình yêu) . Anh tự thấy mình đã Ko thành thật với bản thân lâu nay, nói đúng ra, anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. Càng ngày càng quan tâm hơn, sẵn sàng hi sinh vì cô, lo lắng cho cô, làm mọi việc, Ko phải yêu sao?? Anh còn ghen với đám học trò vắt nước mũi chưa sạch. Anh lỡ rơi vào lưới tình rồi, vậy thôii, cứ thử trong này vậy.

-Thầy…. nói gì cơ?????-Cô lắp bắp, còn tự tay Nhéo vào mình.

“Cốp”

-Đau Ko?

-Bươu đầu rồi… đau quá…

-Vậy, Ko phải là mơ. Tôi, sẽ thử làm bạn trai của em. Thử, tôi ko chắc chắn sẽ làm bạn trai em công khai, cũng ko nghĩ mình sẽ bỏ mặc em.. Em đừng hi vọng về mấy cái phim Hàn vớ vẩn. Tôi ko lãng mạn, ước mơ mãi chỉ là mơ ước.

-Thầy.. độc ác.-Cô đấm thùm thụp vào ngực anh, dù chỉ đáng mức gãi ngứa cho anh.

-Em muốn thế mà? Yên tâm, tôi cũng Ko thể để mối quan hệ này quá bí mật, sẽ nói với bố em và bố tôi 1 tiếng. 2 người họ Ko nói cũng sớm nhận ra thôii..

-Ưm.. Thầy tự nhiên chấp nhận nhanh vậy? Tỏ tình được mấy tháng rồi.. Tưởng thầy quên luôn rồi.

-Suýt quên đó…-Anh mỉm cười.

-Đi ăn. Mừng ngày 2 ta là 1 cặp..-Anh nhìn cô trẻ con như vậy, lắc đầu. Với anh thì được, ra ngoài xã hội mà ngây thơ vậy Ko được..

-Ừm. Lấy tiền của bố em trả, tôi Ko bao.

-Xì.. Keo kiệt.. Mà thầy có nghiêm túc với em Ko đó??

-Tôi phải hỏi em đó, đã tỏ tình với tôi, em, phải thực lòng, nghiêm túc, trung thành.

-Giống cún con vậy?

-Chính xác. Nhưng suy nghĩ kĩ đi đã, làm bạn gái cũng phải có quy tắc, đừng làm những điều tôi ghét. Học trò còn nương tay, bạn gái sẽ thẳng thừng dạy dỗ.

-…..

-Tôi Ko thích kiểu nửa vời hay kiểu giả tạo, em suy nghĩ kĩ. Bao giờ có câu trả lời thì nói, chuyện tình cảm Ko được nóng vội.

-……

-Đi ăn mì vằn thắn. Em ăn được Ko?

-Món đó.. ngon, đi thầy.-Cô Ko thích mì vằn thắn nhưng anh có vẻ thích, cô có lẽ đi theo anh cũng được.

_________________

Giới thiệu nhân vật

-Hắn- Trần Gia Khánh: là công tử nhà giàu, hotboy, chuyên đi chụp ảnh quảng cáo mấy hãng thời trang,đẹp trai, sát gái, học… dở tệ. Nhưng được cái hát rất hay. Thầy bồ hơn thay áo, đột nhiên Ko thích người tự bơi đến mà thích bơi đi tìm người.

-Bạn anh-Cậu-Nguyễn Thanh Tú: Đào hoa, phong lưu, sát gái hơn rất cả mọi người trên thế giới này. Đã vào tầm ngắm cậu thì Ko ai ko đổ, dù là sắt thép hay mềm mỏng… Bạn đại học của anh, khá giỏi, làm ở 1 công ti nước ngoài. 1 tháng kiếm được bộn tiền..

=====================

Mọi người góp ý về chuyện, nhận xét giùm em

Ai thích nói ý tưởng của bản thân thì au ủng hộ hết mình. Ý tưởng hay / dở au chào đón hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thầy... Có Được Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook