Yêu Thầy... Có Được Không?

Chương 31

pf2912

17/12/2017

-Bao nhiêu đây?

-Ko.-Cô phồng mồm ngồi phịch xuống giường

-Em càng ngày càng bướng rồi..

-Anh.. người yêu rồi còn phạt người ta nói Bạo lực gia đình đó..

-Em nói đúng.. Nhưng mà, 1 là phạt hết giận, 2 là Ko phạt vẫn giận; chọn cái nào? Tôi cũng nghĩ tới việc sẽ Ko phạt em nữa, nên bình đẳng..

-Chuẩn

-Lại nghĩ lại rồi, chọn đi. 20 giây, bắt đầu…-Anh nhẹ nhàng nói, lời nói nhẹ như gió thoảng mây xanh, nội dung câu nói mới chính là nặng đè chết người

Nghĩ đi lại nghĩ lại, anh giận rất mệt, rất phiền, thôii.. chịu vài roi cho anh bớt giận vậy..

-Em chịu phạt mà.. đừng giận nữa…-Cô kéo kéo tay áo anh, từ đằng sau ôm lấy anh, tựa cằm lên đầu anh

-Ra kia đứng úp mặt vào tường 30′ kiểm điểm.-Lạnh lùng, thập phần đáng sợ. Cô đảm bảo anh có thể là diễn viên đại tài, ôn nhu được, dịu dàng được, vui vẻ được, lạnh lùng được, băng lãnh được, cao ngạo được, cái gì cũng làm được hết… Lếch cái thân ra góc tường đứng úp mặt vào tường ngoan ngoãn, thật xấu hổ, quỳ cho dù mỏi hơn đứng nhưng như vậy công xấu hổ gấp nghìn lần… Chính cô cũng Ko hiểu sao lại vậy..

-Thẳng chân lên. Đứng nghiêm.-Anh là rất chăm chú làm việc nhưng vẫn nhìn cô. Có mắt thần đó… Cô bèn ngoan ngoãn đứng thẳng chân, thấy cái gì đó gọi là nhục nhã a?? Cô đã đi làm rồi đó

-Ra đây-Lạnh lùng cất tiếng gọi. Cô lật đật đi ra. Vỗ vỗ đùi.

-…

Tiếp tục vỗ vỗ đùi

-Còn Ko mau nằm xuống đây?-Anh nhíu mày, giọng có hơi mất kiên nhẫn. Cô là rất rất xấu hổ, xấu hổ muốn đào hố chui xuống.. Nằm sấp đánh mông có giống tiểu hài tử Ko?? Cô đã 21 tuổi đầu rồi nha..

-Tội tự biết, Ko giới hạn, bao giờ thấy đủ mới thôii.. Tôi cho phép em la khóc nhưng tuyệt đối Ko được xin tha. Có nghe rõ chưa?

-…Dạ…rõ..-Cô run lẩy bẩy, anh lấy đâu ra cơn tức giận này đây? Mấy hôm nay đều rất vui vẻ cơ mà..

-5′ nhé.

-Dạ????-Cô chính thức Ko hiểu anh đang nói cái gì? Phạt cô trong 5′? Tự nhiên anh hiền đột xuất a~

“Bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”..

Hàng loạt bàn tay rơi xuống mông nhỏ, dù có sự che chắn của quần nhưng vẫn cảm nhận được mông đang nóng dần lên, rát dần lên…

“Bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”

…………

-Ai cho xoa đấy? -Anh đẩy tay cô ra, tiếp tục nâng tay lên rồi hạ tay xuống

-Hic.. anh nhẹ bớt…-2 lớp quần chẳng tránh được bao nhiêu thương tích, tay anh là tay thép đó nha

“Bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”

…..

“Bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”,”bốp”

Hết 5′ tra tấn mông nhỏ bằng tay, anh dừng cho cô nghỉ 1 chút..

-Anh… anh… hic…đánh nhiều quá… đau quá..hic..-Da thịt của cô vốn Ko dày, lâu ngày Ko bị giáo huấn qua, lần này anh đánh vậy, sơ sơ cũng tầm 100 cái. Mông cô nóng sắp cháy luôn rồi, rát dễ sợ..

-Cho em nghỉ 5’… Ra giường mà nằm nghỉ, cấm xoa mông.-Anh đỡ cô đứng dậy rồi đi ra ngoài..

Cô lếch cái thân tàn ra giường nằm sấp, nghỉ cái đầu anh á, nằm như vậy thấy đau hơn, cái đau cứ gặm nhấm từ từ.. Thật Ko chịu nổi, cô lấy tay xoa mông vài cái, anh chắc Ko biết đâu mà..

-Ẹ..hèm, làm gì đó?-Anh quay vào, trên tay là cốc sữa với vài cái bánh quy. Để khay đồ ăn lên bàn, anh tiến tới nhìn cô 1 lúc. Biểu cảm thật đa dạng: bất ngờ, hoảng hốt, lo sợ, run lẩy bẩy..

-Em thật là Ko nghe lời, muốn mông chịu khổ dài dài hả?

-Ko có… hic.. em xin lỗi.. lần sau Ko dám vậy đâu.. hic.. tại em… hic.. đau quá…

-Ai cũng biết vậy,nhưng mà sai luật rồi, phạt em 10 thước gỗ.

-Hic.. đau lắm rồi.. đừng mà.. cho em nợ.. hôm khác em trả..



-Khỏi. Nằm im đó, vừa rồi mới chỉ là đầu tiên, còn chưa kết thúc, cứ chuẩn bị tinh thần. -Anh quay lưng lấy cái thước gỗ, rồi nhưng ngay bằng thấy cái thước dẻo, lấy ra luôn, chuẩn bị sát phạt cái mông đáng thương đã sớm đỏ thẫm..

-10 thước gỗ.

“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”

“Chat”,”chat”,”chat”,”chat”,”chat”

-Hic.. hic.. cho em xoa.. hic..1 tẹo thôii..-Siêu thành khẩn cầu xin, anh tất nhiên mủi lòng bèn giơ tay xoa xoa cô mấy cái.

-Chúng ta tiếp tục.-Anh nhìn cô từ nãy giờ chịu phạt khá ngoan ngoãn, vậy là biết lỗi đi?

-Em có biết lỗi Ko?

-Biết.. hic… em biết mà..

-Ừ, biết tội nặng thế nào rồi đấy..-Cảnh báo 1 câu rồi lại cầm thước gỗ vung lên hạ xuống.. tầm 30 thước mới ngưng.

-Cởi quần ngủ ra, nằm sấp lấy gối kê cao mông lên.-Anh lạnh giọng, cất thước gỗ vào tủ rồi tiếp tục cầm trên tay cái thước dẻo

-Hic… anh ơi.. em đau lắm rồi.. hic.. đừng đánh nữa mà…

-Dám làm dám chịu.

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

……..

-Hic.. nhẹ thôii anh.. đau quá…-Sau mỗi thước mông cô đều nảy lên, đau kinh khủng luôn..

-Nhẹ thì đánh làm gì?-Nhìn mông cô đã có chỗ tím tím thì liền dịch thước xuống phần đùi non mà đánh.

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”

-Được rồi, cho em nghỉ 5′. Cởi cả quần trong ra, nằm sấp xuống, luật như cũ.-Anh lại đi ra ngoài, 1 lát sau quay lại trên tay là đôi đũa dài thật dài..

-Hic… anh.. đừng đánh nữa… hic.. em đau lắm.. mông.. nứt ra rồi.. hic..-Cô cầu xin, vì biết lỗi nên Ko dám nháo mà chỉ dám cầu xin. Anh dù có mủi lòng nhưng quyết phạt cô 1 trận cho chừa

-Để tôi xoa cho em 1 lúc..-Nhìn hạ thân cô chỗ nào cũng tím hết rồi , anh hơi mạnh tay đi? Chẳng trách anh được, anh lần này giữ cho cô quần nên Ko nhìn thấy gì hết, anh có tài năng xuất chúng , đánh mà Ko chỗ nào Ko dính chưởng hết.

-Được rồi… Tha cho em hôm nay, nhưng mà, tôi vẫn thấy chưa đủ. Từ ngày mai, mỗi tối đều sang nhận 30 thắt lưng. Bao giờ thấy đủ mới tha..

-Anh…hic..Ko được.. hic.. tím bầm hết rồi.. mai đau lắm.. hic.. Ko có được đâu.. hic..

-Đau chồng thêm đau mới nhớ lâu. Em dám bỏ tôi ở đây, tôi liền cho em Ko xuống giường nổi, xem em còn dám bỏ đi Ko?-Anh nhướn mày, nhắc đến vẫn là thấy rất giận.

-Hic…lần sau có.. hic..bỏ..đi.. em…sẽ..nói..hic..mà..

-Thôi được rồi, Ko nức nở nữa, nín khóc , nín khóc nào…-Anh vỗ vỗ lưng cô, dịu dàng thổi thổi cho cô

-Cố chịu đau 1 chút, bôi thuốc rồi sẽ mau hết…-Anh nhẹ nhàng lấy thuốc ra đầu ngón tay, bôi đều đều

-Hic…a.. đau..đừng bôi nữa…hic..

-Ko bôi sẽ Ko khỏi mấy được đâu, nhiễm trùng đó, nằm ngoan đi.. để tuần sau còn đi làm..

Bôi thuốc xong thì người anh cũng đầy mồ hôi, chính là căng thẳng cực độ.

-Linh, tôi còn nợ em 1 lời xin lỗi. Hôm đó tôi Ko nên nói những lời tàn nhẫn và làm những việc Ko phải với em. Rất xin lỗi em.



-Ko có gì đâu… Anh như vậy cũng đúng mà, là do em..-Cô yếu ớt lên tiếng

-Vì việc này tôi cũng có lỗi, nên tôi đã quyết định giảm nhẹ cho em hình phạt. Mấy hôm sau Ko cần chịu phạt nữa mà dưỡng thương cho tốt… Nhưng… Ko bị đánh cũng Ko có nghĩa là Ko phạt, chép phạt 400 dòng câu”Em xin lỗi”; mỗi dòng 2 câu. Nhớ chưa??

-Hic…dạ nhớ…

-Ngoan..Ko khóc nữa.. Em có thấy từ nãy giờ tôi dỗ em giống dỗ trẻ sơ sinh Ko hả??-Anh mỉm cười

-..hic..anh bắt nạt em..hic.. mách bố anh cho coi…

-Lấy bố tôi ra doạ hả? Mà nói cho em biết tin vui này, bố mẹ tôi đã đi du lịch rồi, tháng sau mới về..

-Hứ.. Ko yêu anh nữa..

“Bốp”-Vỗ nhẹ vào mông cô 1 cái, cô đau hét lên 1 cái..

-Nói vớ vẩn, em Ko yêu tôi tôi liền bắt em yêu tôi..-Anh cười, nụ cười này có chút gì đó..đen tối

-Người đâu lại bá đạo như vậy?

-Là do bố mẹ sinh ra, tôi cũng Ko rõ..

-Sữa, bánh.. ăn đi..-Anh bê khay đồ ăn ra trước mặt cô..

-Aaa..-Cô há mồm , ý muốn anh đút mà..

-Ăn đi.. Sữa Ko cần uống đỡ phải ngồi dậy.-Đút từng cái bánh vào miệng cô, đến cái thứ 5 thì cô Ko ăn nữa mà dí vào miệng anh.

-Em cắn rồi, ăn nốt đi..

-Anh ăn đi..

-Ở bẩn.-Nói vậy ổng nhét luôn vào mồm sau vài tích tắc..

-Hứ. Mà anh.. cất đôi đũa đi. Để đây làm gì??-Lại ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi đũa dài ơi là dài trên đầu giường, thật đáng sợ a~

-Để đây để đánh chứ còn làm gì?-Anh trêu đùa, trêu cô là 1 thừa vui tao nhã nha..

-Thôii.. đau lắm, đừng đánh nữa…. Anh….

-Hôn 1 cái thì cất.-Anh ghé má sát vào miệng cô, đây là lợi dụng, có mục đích rõ ràng, là ban đêm nhưng có đèn đàng hoàng nha~

-Hứ…”Chụt”-Hôn 1 cái lên má anh. 2 giây sau, liền bị anh xoay mặt ra hôn . Anh lại luồn lách, cô lại Ko thở được và cắn cho anh 1 cái thật đau..

-Linh.. Em muốn giết người yêu à? Mai trên báo sẽ đăng tin:”Cô gái cắn lưỡi người yêu chết với thương tích nặng ở mông “-Anh cười lớn, đi vào phòng vệ sinh súc miệng 1 cái… lại ra nhảy lên giường mà trêu ngươi cô. Cuối cùng đôi đũa vẫn yên vị trí cũ , em ấy bị lãng quên

(Au cuối cg Ko hiểu là ổng mang đôi đũa vào làm j?)

Sau khi trêu

-Đau lắm Ko?-Với tay xoa xoa mông cho cô, thật là.. từng lằn thước anh cũng cảm nhận được . Nặng tay quá rồi

-Đau lắm, đau muốn chết..

-Đau vậy nhớ kĩ Ko được làm tôi đau lòng, sẽ đè em ra đánh đó..-Tiếp tục xoa xoa

-Ưm…

-Ngủ đi, nghỉ ngơi đi.-Anh xoay người cô, đẩy đầu với vào ngực mình rồi ôm cô mà ngủ. Cô cọ cọ đầu vào ngực anh, rúc trong đó mà ngủ.. Thật ấm áp, có cảm giác được che chở và bảo vệ..

-Tôi yêu em, nhóc con. Cũng thật xin lỗi em… Tôi yêu em nhiều lắm, nhưng, chúng ta Ko thể tiến xa hơn.. xin lỗi em nhiều lắm…

Có chất lỏng gì nóng nóng chảy vào tóc cô, nhưng cô hề hay biết..

___________________________

Chap này tặng bạn KAMHAH

Có ai tò mò sao Sơn Oppa lại khóc Ko ? Còn nói mấy câu :”Xin lỗi” ..

Ko ai vote tuôi dỗi, Ko ra chap luôn a~

Tặng chap sau cho bạn nào giựt được tem

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thầy... Có Được Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook