Yêu Thầy... Có Được Không?

Chương 8

pf2912

18/07/2017

Anh bước qua phòng làm việc của bố cô.”Cạch”

-Xong rồi Hả?-Bố cô ngẩng đầu lên nhìn anh

-Vâng ạ.-Anh gật đầu

-Con bé quả thật bướng bỉnh…

-Sao ?

-Cắn môi đến chảy máu luôn..

-Nói chuyện với thầy giáo mà như với bạn. Cái thằng này…-Bố cô đi ra chỗ ghế anh đang ngồi véo tai anh 1 cái.

-Thầy bảo thoải mái như với bố mà..-Anh lầm bầm

-Hoá ra nói chuyện với bố em cg thế này hả? Vô lễ. Thôi đc rồi… Chúng ta nói chuyện 1 chút rồi xuống ăn cơm. Chỉ sợ em Ko xuống ăn nổi..-Ông cười, anh thì lạnh sống lưng.

-Em biết thầy gọi em đến đây làm j mà đúng Ko??-Ông nhếch miệng, ngồi xuống ghế của mình

-Dạ..Hôm qua em vào Bar uống rượu.

-Em uống rượu Ko phải là sai, cái sai là uống đến Ko biết trời đất j hết..

-Để thầy phải chở về rồi..-Anh vẫn bình thản , mặt Ko cảm xúc. Sắp lên thớt tới nơi rồi còn Ko biết điều tỏ ra sợ sệt 1 chút

-Thật là hết nói nổi em mà. Haiz.. Thầy giáo rồi còn làm mấy chuyện như vậy.. Lớn rồi, uống rượu thì đc nhg mà uống say bí tỉ thế làm ảnh hưởng đến nhiều việc xung quanh. Em uống rượu rồi em mệt thì đâu có lên lớp đc, làm tổn hại đến sức khỏe, hại nhg người yêu quý em phải lo lắng, Ko kể đến nhg chỗ đó rất phức tạp.

-Em biết mà thầy, là em sai.-Từ bé đến giờ lần nào thầy phạt là y như rằng lần đó anh phải nghe bài ca con cá

-Em hiểu rồi chứ j? Yên tâm, lần này nhất định sẽ đánh em nằm sấp cả tháng. Lâu lâu ở nước ngoài ngứa mông rồi ha.. quen tự tung tự tác rồi. Về nước thầy sẽ giúp em lập lại kỉ cương, đừng vào mấy chỗ đó, nguy hiểm. Em mà có chuyện j là tôi Ko biết ăn nói với bố mẹ em thế nào đâu.

-Vâng.

-Thầy Ko cấm em làm việc j cả. Em lớn lắm rồi, chỉ là trước khi làm việc j đó hãy nghĩ cho bản thân em và nhg người khác.

-Vâng.

-Em còn làm tổn hại đến sức khỏe em thử xem? Cấm hút thuốc, uống bia rượu thì uống ít thôi. Có phải gần đây em hút thuốc Ko??-Ông vẫn nhàn nhạt nói.

-Em mới thôii ạ.

-Từ nay để thầy thấy em hút thuốc hay ở trạng thái say như hôm qua thì đừng trách thầy.

-Vâng ạ.

-Chịu phạt đc chưa??

-Rồi ạ.

-Lỗi j?

-Em uống say, hút thuốc

-Hết rồi à? Ko quan tâm đến sức khỏe, thức trắng đêm để làm việc, Ko ăn uống j thì tính thế nào?

-Dạ..-Tại sao cái j thầy cg biết vậy, thầy phái thám tử theo dõi anh hả?

-Ra nằm sấp xuống giường bên kia.-Ông chỉ phía cái giường trg góc phòng, chả là ông để cái giường kẻ đây để hôm nào làm việc muộn thì nghe lại luôn. Về sau mới thấy nó có nhiều công dụng.

Anh lò dò ra nằm sấp lên giường, mặt đỏ lên. Già đầu rồi còn bị bắt nằm sấp đánh nữa, thật mất mặt.

-Thương tình thầy giữ lại cho em cái quần. Thắt lưng.-Anh lại chậm rì rì cởi thắt lưng ra đưa cho thầy rồi nằm sấp xuống.

-50 thắt lưng. Em ngứa đòn thầy cho em ăn no thì thôii, nhớ luật Ko??



-Dạ, Ko che, Ko né, Ko xoa, Ko gồng, nếu vi phạm đánh lại từ đầu.

-Tốt.Bắt đầu.-Ông nhịp nhịp thắt lưng lên mông anh, thói quen này của ông cg thực đáng sợ đi.

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”-Mỗi thắt lưng đáp xuống mông anh đều đau thấu xương, anh cắn răng chịu đựng. May mà có quần dày đỡ bớt, khi ông phạt tuyệt đối Ko nương tay 1 chút nào, giống hệt hồi trước.

-Quần dày. Cố tình mặc để bớt đau à?? Học trò tôi cg biết tính toán phết chứ..? Cởi quần.-Ông đánh mạnh như vậy thấy anh vẫn bình thản là biết quần dày rồi.. Anh chậm rì rì cởi quần, mặt đỏ hơn trái cà chua, xấu hổ quá đi mất. Ông thấy 3 lằn tím ngắt trên mông anh, may mà Ko giao nhau, ko thì có khi chảy máu cg nên.

-Thôii đc rồi, nghĩ em mới tỉnh rượu còn mệt nên thay = thước gỗ. -Ông nói rồi ra mở ngăn Bàn lấy thước, dù sao ông cg Ko nỡ nhìn mông học trò máu be bét ,lại nhịp nhịp trên mông anh 1 lúc, đánh liên tiếp 10 thước. Anh đau muốn chết, ông có phải muốn giết anh Ko mà đánh nhanh , mạnh , còn chập 10 thước vào đúng 1 chỗ. Sau 10 thước chỉ có đúng 1 con lươn Hiện lên..

“CHAT”,”CHAT””CHAT”,”CHAT”,”CHAT”-5 thước kế tiếp vẫn trùng vào vị trí của 10 thước kia. Quả thật đáng sợ, lằn thước có khi tím bầm chảy máu cg nên, thật ra chảy máu thì vẫn chưa nhg tím bầm thì có rồi.

-Thầy.. có thể chuyển qua chỗ khác Ko?-Anh cố gắng lắm mới mở miệng xin 1 câu. Bình thường dù có đau anh cg Ko xin, lòng tự trọng của anh Ko cho phép.

-Em nói j?-Ông cố tình trêu đùa

-Ko có j ạ.-Vừa thả lỏng người để nói chuyện với thầy thì lập tức 15 thước nữa hạ xuống, tạo thành 1 con lươn mới. Anh trên khẽ trong cổ họng..

Dịch chuyển thước xuống vùng tiếp giáp giữa mông và đùi, đây là phần đánh đau nhất. Chỗ này là chỗ anh dùng để dính với mặt ghế, da ở đây rất nhạy cảm.

-Đếm.-Ông lạnh lùng phun ra 1 từ

“CHAT”-1

“CHAT”-2

“CHAT”,”CHAT”,”CHAT”-…3,4,5..-5 thước trùng nhau, anh đau muốn kêu lên, nhg tiếng kêu của anh sắp thoát ra khỏi miệng liền bị anh kìm lại. Ông cứ Ko đánh là nhịp nhịp thước trên mông anh, làm anh căng thẳng mà Ko tài bài thả lòng nổi

-Thả lỏng ra, hay đánh lại từ đầu??-Nghe vậy, anh liền thả lỏng người

“CHAT”-6

“CHAT”-7

“CHAT”-8

“CHAT”,”CHAT”-9..10-Ở phần giao nhau giữa mông với hiện ra đúng 1 con lươn sau 10 thước.

“CHAT”-…11

“CHAT”-….12

“CHAT”-………1…3

“CHAT”-………14

“CHAT”-………..15- 5 thước này vẫn ở phần giao nhau giữa mông và đùi.

-Còn 2 thước, tha.-Ông cất thước vào ngăn bàn, lấy lọ thuốc bôi cho anh. Tay ông bôi đều đều, anh rên khẽ làm ông ko khỏi buồn cười.

-Đau cứ bảo đau, sao lại phải cố nhịn? Hồi xưa thầy còn thấy em gào khóc loạn lên mỗi khi bị phạt cơ đấy..-Ông cười

-Đấy là chuyện xưa rồi, thầy đừng nhắc lại.-Anh đứng dậy kéo quần, chỉnh sửa lại trang phục. Ông thấy mặt anh Ko biểu cảm nhg ông biết anh đau và còn xấu hổ.

-Sao? Đã hết bận đc chưa? Lại kèm Linh nhé??-Ông vỗ đầu anh, ngồi xuống ghế, mắt trang ngập ý cười.

-Vâng.-Anh cg mỉm cười, lâu lắm ông mới thấy anh cười.

-Ngồi xuống ghế nói chuyện 1 chút, em vội đi đâu à?

-Ko ạ. Hôm nay em rảnh mà, em giải quyết xong công việc để hôm nay nghỉ ngơi đây.-Anh nhìn cái ghế 1 lúc, cuối cg cũng quyết định ngồi xuống, mặt khẽ nhăn vì mông đang đày thương tích chạm mặt ghế.

-Em lớn rồi, thầy mong đây là lần cuối thầy phải dùng cách này. -Ông chống cằm.

-Vâng.-Anh gật đầu

-Em thỉnh thoảng nên đi du lịch hay đi dạo 1 chút, đừng vùi đầu vào công việc, cg đừng nghĩ ngợi nhiều.-Ông đi sang vòng tay ôm lấy anh..



-Thầy biết thầy Ko thể thấy bố mẹ ruột của em, nhg hãy coi thầy là bố nuôi hoặc 1 người bạn mà nói chuyện. Hãy kiếm cho em người bạn thân..-Ông thì thầm vào tai anh

-Vâng.-Anh thật chạnh lòng, trg khi thầy giáo của anh dành sự ôn như, yêu thương cho anh thì bố mẹ anh đang ở đâu chứ? Họ cắm đầu vào công việc, Ko để người con này vào mắt chút nào.. Anh lại thấy anh càng Ko nên nhận tình cảm của thầy, thầy còn có gia đình, còn có con cái..

-Em lại nghĩ cái j vậy? Đừng có nghĩ lung tung, thầy đã nói thầy coi em như con trai thì phải là vậy.-Ông hiểu anh đến mức chỉ cần nhìn vào mắt anh là biết anh nghĩ j. Anh và ông đã có 1 thời gian ở cg nhau đủ để hiểu nhau.

-Thầy hiểu bố mẹ em mà, họ rất thương em. Họ lại bày tỏ tình yêu của mình qua cách khác thầy.- Ông ôn như nói, với tay xoa bù đầu tóc anh lên. Anh nhiều lúc Ko hiểu tại sao trên đời có người đối tốt với học trò cũ vậy chứ? Anh cg chưa có người thầy nào ấm áp như vậy, có thể nói ông trái ngược hoàn toàn với anh, nhiều lúc anh Ko thích ứng nổi với sự ấm áp của ông.

Nói là giận anh vậy nhg ông đánh vậy chỉ là cảnh báo anh chứ Ko hẳn là trách phạt. Thật ra với chừng này tội anh có khi bị phạt nhiều hơn thế này rất nhiều, ông vẫn là thiên vị với anh.

-Thầy, em sang phòng Linh 1 chút. Bâyh cg 12h trưa rồi, em gọi em ấy xuống ăn cơm luôn ạ.-Anh đứng lên, xem đồng hồ đeo tay rồi sang phòng nhóc con kia.

Ông ở trg phòng làm việc vẫn mỉm cười, thằng nhóc này vẫn Ko dám đáp lại tình cảm của ông.

“Cạch”

Anh đi vào phòng thấy nhóc con kia vẫn nằm sấp ngủ.

-Dậy xuống ăn cơm rồi lên ngủ tiếp.-Anh lấy nhẹ người cô

-Ưm…. -Cô xoay người-Thầy xuống trước đi em xuống ngay đâyy..-Cô lười biếng vươn vai, đứng dậy, mông đỡ nhiều rồi.

-Ừm. Nhanh lên bố em đợi đấy.-Anh nói rồi đóng cửa ra ngoài.

Bữa cơm gia đình nhanh choang kết thúc, anh và cô ở lại phòng bếp dọn dẹp, rửa bát. Bố cô lên phòng nghỉ trưa.

-Dọn rồi để đấy tôi rửa, em còn đau đúng chưa?-Anh lấy găng tay đeo vào, bắt đầu công việc. Thật ra vận động nhiều anh cg rất đau, nhất là khi ngồi, cô cg vừa bị anh phạt, cô yếu hơn anh nên đâu chịu đc.

-Em đỡ rồi thầy, để em tráng bát đũa phụ thầy. Thầy hình như hôm nay hơi mệt…

-Ừm..-Anh chăm chú rửa bát, cô đứng sát thầy, cúi thấp đầu, cô hình như đang đỏ mặt a~ Cô cứ 1 lúc lại quay sang nhìn trộm thầy, dáng vẻ thầy tập trung làm việc quả thật đẹp.

-Mặt thầy dính bọt xà phòng.-Cô kiễng chân với tay mãi mới lâu đc vết xà phòng trên má thầy.

-Cảm ơn em…. Đừng có nhìn trộm tôi nữa, tập trung vào làm việc đi. Làm xong tha hồ ngắm.

-Ai nhìn thầy, em tự nhiên quay sang chứ?-Cô đỏ mặt cãi cùn

-Vậy mà tôi thấy có ai có mấy phút lại quay sang nhìn 1 chút..

-Thầy rửa bát đi!-Cô thẹn quá bèn giục anh rửa bát. Anh và cô vui vẻ rửa xong bát, 2 người cg lên phòng cô.

-Thầy.. Nằm nghỉ đi. Phòng em có mỗi 1 cái giường, em sang phong làm việc bố em nghe cg đc.

-Ko đc, em nằm nghỉ đi. Vừa mới bị thương xong. Nằm xuống.-Thấy thái độ của anh, cô liền nằm xuống, nằm ngửa chạm mông vào đệm cg hơi đau.

-Hay thầy lên đây nằm nghỉ 1 chút? Em thấy thầy có vẻ mệt mỏi.-Cô mãi Ko nghĩ ra cách j đành dùng biện pháp cuối

-Có đc Ko?-Anh hỏi, cô gật gật đầu. Thấy cô như vậy, mắt anh đầy ý cười, bước tới giường, ngồi xuống.

-Tôi thấy con gái các em hay ngại lắm. Em Ko ngại à?

-Tất nhiên rồi. Nhg thầy đang mệt mà, lại còn bắt em nằm, đây Ko phải cách cuối sao? Giường em cg rộng mà..

-Tôi nằm đấy.-Anh nói rồi ngả lưng xuống giường. Im lặng đc 1 lúc, nhóc con kia đã ngủ say, anh bên này vì mông đau nhức nên khó ngủ. Nhóc con kia đột nhiên quay sang ôm lấy anh như gối ôm, miệng còn nói mớ

-Thầy đừng giận nữa….,đừng Ko quan tâm em…

-Đc rồi. Ngủ đi.-Anh vỗ vỗ người cô, cô thấy có hơi ấm nên cảm thấy an tâm nâng nghe ngon. Anh cg dần chìm vào giấc ngủ.

Ông ngủ dậy, mở cửa đi vào thấy 2 bạn trẻ ôm nhau ngủ tình tứ, liền bật cười. Nhẹ đóng cửa rồi đi ngoài, ông nghĩ giới trẻ thời nay thật là….

_______________

Chap này tặng mấy bạn đang ktra. Chúc các bạn ktra tốt, còn mấy bạn ktra rồi thì chúc các bạn đc điểm tốt. =))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thầy... Có Được Không?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook