Chương 85: Chủ Động (H+)
Lâm Linh
12/01/2023
Mặc dù chỉ là màn dạo đầu nhưng đối với một người có sinh lý cao Ảnh Quân thì rất cuồng nhiệt. Cứ mỗi lần "lâm trận" là anh lại hôn Trương Mỹ theo kiểu Pháp khá là mạnh bạo, khiến cô có chút sợ anh.
" Từ từ… ah~ Anh cứ như vậy làm em sợ. Để hôm khác được không anh. "
Trương Mỹ sợ sệt đặt tay lên cơ ngực trần mát lạnh của Ảnh Quân đẩy nhẹ, vương đôi mắt xám tro đã hơi ngấn lệ nhìn Ảnh Quân. Thấy khuôn mặt đáng thương đó cùng với lời nói có phần nũng nịu làm tim anh mềm nhũn. Cô như thế thì làm sao Ảnh Quân cưỡng lại được, anh cũng ráng kiềm chế lại và nhẹ nhàng với cô.
" Ngoan, anh xin lỗi, anh hấp tấp quá! Em chiều anh được không? Anh nhịn suốt mấy tháng rồi. "
Ảnh Quân vỗ về, vuốt ve mái tóc Trương Mỹ. Đợi cô lấy lại bình tĩnh, anh mới từ từ hôn lên môi cô, một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng vẫn khiến Trương Mỹ khó lòng dứt ra. Trong lòng cô đang đấu tranh tư tưởng rất nhiều.
Ngày mai lên máy bay mà bây giờ "làm" thì sáng mai dậy không nổi, nhưng mà Ảnh Quân đã nhịn cũng khá lâu rồi…, Trương Mỹ cắn môi thầm nghĩ.
Trong lúc cô đang bận tâm suy nghĩ thì anh vẫn tiếp tục công việc của mình. Ảnh Quân rê đôi môi của mình xuống cần cổ trắng trẻo đó cắn mút, khiến nó chi chít những dấu hôn đỏ chói thể hiện tính chiếm hữu.
" Ah, anh nhẹ thôi, anh làm vừa đau vừa nhột em nữa. "
" Thì phải ráng chịu chứ sao, anh đâu thể nào làm nhẹ được. Làm nhẹ thì vài ngày là nó tan đi rồi. "
Ảnh Quân nói rồi lướt đôi môi mình xuống đôi gò bông mềm mại kia, tay anh xoa nắn nó một cách rất ôn nhu, tay kia thì thành thạo cởi những thứ vướng víu kia. Yết hầu nam tính kia khẽ lay động khi thấy Trương Mỹ giờ đây đã không còn mảnh vải che thân.
Cô e thẹn, quay đầu nhìn sang một bên, không dám nhìn Ảnh Quân. Hai gò má cũng vì ngượng mà ửng hồng.
" Bình thường em đã đẹp rồi, nhưng ở bộ dạng này luôn là đẹp nhất với anh. "
Anh nở một nụ cười lãng tử, bàn tay xoa xoa nhẹ lên má cô.
Bầu không gian đầy ám muội, nam trên nữ dưới, cùng với âm thanh hôn hít, cắn mút khiến người ta phải xấu hổ. Dưới sự mơn trớn đầy dịu dàng của Ảnh Quân, Trương Mỹ nhanh chóng đạt đến khoái cảm, thân nhiệt cũng dần nóng lên.
Anh xấu xa cắn nhẹ vào vành tai cô, tay thì vuốt ve sống lưng. Trương Mỹ giật bắn người, bật ra tiếng rên khe khẽ, nước mắt vì khoái cảm mà tuôn ra. Bởi những chỗ đó là chỗ nhạy cảm của Trương Mỹ.
" Hức... Anh… anh đừng có cắn tai em. "
Ảnh Quân vứt bỏ chiếc khăn ra sàn nhà. Tay trượt dần xuống vùng nhạy cảm của cô.
" Em ướt rồi. Vậy mà bảo hôm khác làm là không được đâu, phải giải tỏa thì mới thoải mái chứ. "
Trương Mỹ ngượng ngùng nói:
" Kh… khoan đã, hôm nay… em muốn 'làm' cho anh. "
Ảnh Quân nghe xong liền trố mắt ra nhìn cô. Dường như không tin được những gì mình vừa nghe, anh hỏi lại một lần nữa.
" Em vừa nói cái gì? "
" Đã bảo là em muốn 'làm' cho anh! Ngượng chết đi được, mà lại bắt em nói thêm lần nữa. "
Đầu óc Ảnh Quân như muốn bùng nổ, đây là lần đầu tiên mà Trương Mỹ mở miệng nói sẽ là người chủ động nên trong lòng anh như đang múa may quay cuồng.
" Em nói thật á?! Nếu như em không thích thì không cần phải ép bản thân mình làm đâu. "
" Thật. Tại anh lúc nào cũng làm em sung sướng rồi, nên em cũng muốn làm gì đó cho anh. "
Cả hai người đổi vị trí cho nhau. Ảnh Quân tò mò quan sát Trương Mỹ, không biết cô sẽ làm gì. Còn Trương Mỹ đang khá lo lắng, vì đây là lần đầu tiên cô chủ động, cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Trương Mỹ nhìn ** *** trước mặt, bắt đầu hối hận về câu nói khi nãy. Tay cô run rẩy chạm vào "nó" rồi ngước mắt lên nhìn anh. Thấy Ảnh Quân đang chằm chằm quan sát mình thì Trương Mỹ vô cùng xấu hổ.
" Anh đừng có nhìn em! Anh mà nhìn là anh tự giải quyết luôn đấy. "
" Rồi rồi, anh không nhìn. Em cứ tự nhiên. "
Ảnh Quân cười cười nói rồi ngước nhìn lên trần nhà. Nhưng sớm hay muộn gì thì anh vẫn sẽ nhìn thôi, phải ghi nhớ cái khoảnh khắc này chứ.
Trương Mỹ vụng về xoa nắn "thằng nhỏ". Động tác có phần chậm chạp khiến anh như trải nghiệm cực hình, nhưng mà là cực hình ngọt ngào. Khi thật sự không chịu nổi nữa, Ảnh Quân đã chỉ cách cô làm.
" Một tay em xoa ở bên dưới nữa, nhưng nhẹ thôi. Tay kia em vuốt dọc theo thân nó, xoa nhẹ phần đỉnh đầu. "
Cô gật gù, vừa làm theo lời anh vừa quan sát nét mặt anh xem như thế nào. Có hài lòng không.
" Như này hả? "
" Ah~ phải, đúng rồi. "
Ảnh Quân thở hắt ra một hơi tràn đầy thoả mãn. Thấy anh như thế thì Trương Mỹ được nước làm tới, nhưng được một lúc thì với sự vụng về của Trương Mỹ đã lỡ làm anh đau. Ảnh Quân giật người một cái rồi từ từ ngồi dậy.
" Ah! Phần đầu là chỗ nhạy cảm của anh nên em nhẹ thôi. Mạnh quá là anh không thấy sướng mà chỉ thấy thốn thôi. "
" Em xin lỗi. "
Cô nghe lời anh mà dùng lực nhẹ lại.
Nhìn vật nam tính trước mắt, chẳng hiểu sao trong người Trương Mỹ ngứa râm ran, ánh mắt cũng dần tràn ngập sự mê muội như bị thôi miên.
" Từ từ… ah~ Anh cứ như vậy làm em sợ. Để hôm khác được không anh. "
Trương Mỹ sợ sệt đặt tay lên cơ ngực trần mát lạnh của Ảnh Quân đẩy nhẹ, vương đôi mắt xám tro đã hơi ngấn lệ nhìn Ảnh Quân. Thấy khuôn mặt đáng thương đó cùng với lời nói có phần nũng nịu làm tim anh mềm nhũn. Cô như thế thì làm sao Ảnh Quân cưỡng lại được, anh cũng ráng kiềm chế lại và nhẹ nhàng với cô.
" Ngoan, anh xin lỗi, anh hấp tấp quá! Em chiều anh được không? Anh nhịn suốt mấy tháng rồi. "
Ảnh Quân vỗ về, vuốt ve mái tóc Trương Mỹ. Đợi cô lấy lại bình tĩnh, anh mới từ từ hôn lên môi cô, một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng vẫn khiến Trương Mỹ khó lòng dứt ra. Trong lòng cô đang đấu tranh tư tưởng rất nhiều.
Ngày mai lên máy bay mà bây giờ "làm" thì sáng mai dậy không nổi, nhưng mà Ảnh Quân đã nhịn cũng khá lâu rồi…, Trương Mỹ cắn môi thầm nghĩ.
Trong lúc cô đang bận tâm suy nghĩ thì anh vẫn tiếp tục công việc của mình. Ảnh Quân rê đôi môi của mình xuống cần cổ trắng trẻo đó cắn mút, khiến nó chi chít những dấu hôn đỏ chói thể hiện tính chiếm hữu.
" Ah, anh nhẹ thôi, anh làm vừa đau vừa nhột em nữa. "
" Thì phải ráng chịu chứ sao, anh đâu thể nào làm nhẹ được. Làm nhẹ thì vài ngày là nó tan đi rồi. "
Ảnh Quân nói rồi lướt đôi môi mình xuống đôi gò bông mềm mại kia, tay anh xoa nắn nó một cách rất ôn nhu, tay kia thì thành thạo cởi những thứ vướng víu kia. Yết hầu nam tính kia khẽ lay động khi thấy Trương Mỹ giờ đây đã không còn mảnh vải che thân.
Cô e thẹn, quay đầu nhìn sang một bên, không dám nhìn Ảnh Quân. Hai gò má cũng vì ngượng mà ửng hồng.
" Bình thường em đã đẹp rồi, nhưng ở bộ dạng này luôn là đẹp nhất với anh. "
Anh nở một nụ cười lãng tử, bàn tay xoa xoa nhẹ lên má cô.
Bầu không gian đầy ám muội, nam trên nữ dưới, cùng với âm thanh hôn hít, cắn mút khiến người ta phải xấu hổ. Dưới sự mơn trớn đầy dịu dàng của Ảnh Quân, Trương Mỹ nhanh chóng đạt đến khoái cảm, thân nhiệt cũng dần nóng lên.
Anh xấu xa cắn nhẹ vào vành tai cô, tay thì vuốt ve sống lưng. Trương Mỹ giật bắn người, bật ra tiếng rên khe khẽ, nước mắt vì khoái cảm mà tuôn ra. Bởi những chỗ đó là chỗ nhạy cảm của Trương Mỹ.
" Hức... Anh… anh đừng có cắn tai em. "
Ảnh Quân vứt bỏ chiếc khăn ra sàn nhà. Tay trượt dần xuống vùng nhạy cảm của cô.
" Em ướt rồi. Vậy mà bảo hôm khác làm là không được đâu, phải giải tỏa thì mới thoải mái chứ. "
Trương Mỹ ngượng ngùng nói:
" Kh… khoan đã, hôm nay… em muốn 'làm' cho anh. "
Ảnh Quân nghe xong liền trố mắt ra nhìn cô. Dường như không tin được những gì mình vừa nghe, anh hỏi lại một lần nữa.
" Em vừa nói cái gì? "
" Đã bảo là em muốn 'làm' cho anh! Ngượng chết đi được, mà lại bắt em nói thêm lần nữa. "
Đầu óc Ảnh Quân như muốn bùng nổ, đây là lần đầu tiên mà Trương Mỹ mở miệng nói sẽ là người chủ động nên trong lòng anh như đang múa may quay cuồng.
" Em nói thật á?! Nếu như em không thích thì không cần phải ép bản thân mình làm đâu. "
" Thật. Tại anh lúc nào cũng làm em sung sướng rồi, nên em cũng muốn làm gì đó cho anh. "
Cả hai người đổi vị trí cho nhau. Ảnh Quân tò mò quan sát Trương Mỹ, không biết cô sẽ làm gì. Còn Trương Mỹ đang khá lo lắng, vì đây là lần đầu tiên cô chủ động, cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Trương Mỹ nhìn ** *** trước mặt, bắt đầu hối hận về câu nói khi nãy. Tay cô run rẩy chạm vào "nó" rồi ngước mắt lên nhìn anh. Thấy Ảnh Quân đang chằm chằm quan sát mình thì Trương Mỹ vô cùng xấu hổ.
" Anh đừng có nhìn em! Anh mà nhìn là anh tự giải quyết luôn đấy. "
" Rồi rồi, anh không nhìn. Em cứ tự nhiên. "
Ảnh Quân cười cười nói rồi ngước nhìn lên trần nhà. Nhưng sớm hay muộn gì thì anh vẫn sẽ nhìn thôi, phải ghi nhớ cái khoảnh khắc này chứ.
Trương Mỹ vụng về xoa nắn "thằng nhỏ". Động tác có phần chậm chạp khiến anh như trải nghiệm cực hình, nhưng mà là cực hình ngọt ngào. Khi thật sự không chịu nổi nữa, Ảnh Quân đã chỉ cách cô làm.
" Một tay em xoa ở bên dưới nữa, nhưng nhẹ thôi. Tay kia em vuốt dọc theo thân nó, xoa nhẹ phần đỉnh đầu. "
Cô gật gù, vừa làm theo lời anh vừa quan sát nét mặt anh xem như thế nào. Có hài lòng không.
" Như này hả? "
" Ah~ phải, đúng rồi. "
Ảnh Quân thở hắt ra một hơi tràn đầy thoả mãn. Thấy anh như thế thì Trương Mỹ được nước làm tới, nhưng được một lúc thì với sự vụng về của Trương Mỹ đã lỡ làm anh đau. Ảnh Quân giật người một cái rồi từ từ ngồi dậy.
" Ah! Phần đầu là chỗ nhạy cảm của anh nên em nhẹ thôi. Mạnh quá là anh không thấy sướng mà chỉ thấy thốn thôi. "
" Em xin lỗi. "
Cô nghe lời anh mà dùng lực nhẹ lại.
Nhìn vật nam tính trước mắt, chẳng hiểu sao trong người Trương Mỹ ngứa râm ran, ánh mắt cũng dần tràn ngập sự mê muội như bị thôi miên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.