Chương 68: Hẹn Hò
Lâm Linh
12/01/2023
“ Nên là chị quyết định theo đuổi anh ấy, ban đầu thì cự tuyệt lắm cơ, nhưng về sau lúc quen được rồi thì cứ lẽo đẽo theo chị mãi. Nhớ lại lúc đó nhìn anh ấy cưng thật, còn bây giờ ấy hả, đôi lúc cứ như con sói. Mưu mô, xảo quyệt. “
Thanh Hoa chợt nhớ đến hình ảnh trước kia của Tử Văn thì liền nở một nụ cười dịu dàng.
“Oh, nghe chuyện tình của chị và anh Tử Văn đẹp quá đi, khác hẳn một trời một vực với em… “
Giọng Trương Mỹ từ hào hứng rồi từ từ nhỏ dần.
“ Còn chuyện của em như thế nào? Từ đó đến giờ em chỉ kể rằng em từng có chồng thôi, ngoài việc đó ra em chẳng nói gì thêm cả. “
“ Ừm...nó không hề đẹp đẽ như của chị đâu. “
“ Không sao, em cứ kể đi. “
Dù gì thì chuyện này cũng chẳng mấy tốt đẹp, cả mình lẫn anh ta, mình nghĩ tốt nhất không nên kể nhiều về chuyện này, Trương Mỹ ngẫm nghĩ.
" Em kể ngắn gọn thôi nhé. "
Cô kể lại cho Thanh Hoa nghe từ lúc Trương Mỹ gặp Cửu Mạnh cho đến lúc ly hôn. Sau một hồi kể lại những hồi ức cay đắng kia. Trương Mỹ cố nuốt ngược nước mắt vào trong, mắt nhìn những hàng cây xanh trải dài trên đường đang chạy lùi về sau.
" Ra là vậy, tội em quá, cái tên Cửu Mạnh đó đúng là một tên hỗn đảng mà. "
Thanh Hoa tức giận nói.
Nhưng chị thắc mắc điều này, nếu như trong khoảng thời gian em không nghe được thì em làm cách nào để biết mọi người nói gì? Đến chị cũng không biết là em bị như thế luôn đấy. "
" Do em nhìn khẩu hình miệng đó chị. Nhưng cũng gặp chút khó khăn trong việc giao tiếp. "
[...]
Sau vụ việc Fanya hãm hại Trương Mỹ, cả công ty đều đồn ầm cả lên về việc đó. Người thì bênh Trương Mỹ, người thì bênh Fanya. Cũng có vài người tò mò, đến hỏi thẳng cô về việc đó, nhưng Trương Mỹ cũng chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện.
Đang đi tham quan và mua đồ lưu niệm cho Vũ Đình thì Ảnh Quân đột nhiên tiến đến gần và nhét vào tay cô một mảnh giấy, sau đó liền rời đi.
" Gì vậy? "
Trương Mỹ tò mò mở mảnh giấy ra, bên trong ghi rằng *Tối nay, tám giờ, gặp anh ở cửa sau của khách sạn, chúng ta đi ăn.*
Cô tủm tỉm cười rồi gấp tờ giấy lại, cất vào túi xách của mình. Nhưng không may, mọi hành động của Ảnh Quân và Trương Mỹ đều thu vào tầm mắt của Fanya. Trong cặp mắt của cô ta ánh lên sự chết chóc, khiến cho người khác phải rùng mình.
" Cái con nhỏ chết tiệt này, nó dám câu dẫn Ảnh Quân của mình làm cho anh ấy mê điếu đổ. Giờ thì nó lại đi đâu nữa với anh ấy đây. Nếu bây giờ không đi du lịch thì mình đã hành nó sống không bằng chết rồi. "
Fanya cắn răng nghiến lợi nhìn Trương Mỹ. Sau đó cô ta theo dõi từng cử chỉ, từng hành động của Trương Mỹ để biết được sắp tới cô và anh sẽ làm gì, đi đâu.
Đến chiều tối, Trương Mỹ ở trong phòng, soạn tới soạn lui, không biết mặc cái gì. Cô không nghĩ là sẽ đi chơi với Ảnh Quân nên không mang gì đẹp đẽ cả, chỉ có đồ bơi và đầm đi biển thôi.
Thanh Hoa vừa trở về từ phòng Tử Văn, thấy từ trên giường đến dưới sàn, chỗ nào cũng có đồ của Trương Mỹ nằm ngổn ngang. Cô tò mò hỏi.
" Sao em bày ra nhiều đồ thế? Định đi đâu à? "
" Em có hẹn với Ảnh Quân, nhưng không biết mặc gì hết. "
" Cần chị phụ em chọn đồ không? "
Thanh Hoa tốt bụng hỏi.
" Vâng, cảm ơn chị. "
Sau một hồi loay hoay chọn đồ, Trương Mỹ quyết định mặc một bộ đầm màu tím lilac, điểm xuyến thêm những cánh hoa nhỏ xinh màu trắng.
Cô tắm rửa sạch sẽ, Thanh Hoa thì phụ cô làm tóc, làm xong cô cũng giúp Trương Mỹ trang điểm luôn.
" Em đánh màu mắt này sẽ trông hợp với bộ đầm hơn đấy. Xịt thêm chút dầu thơm này. "
" Cảm ơn chị. "
Sửa soạn xong xui, cô vừa bước ra ngoài thì Fanya vô tình đụng trúng cô. Trên tay còn cầm ly nước cam nữa, nên nó đã đổ hết lên chiếc đầm mà Trương Mỹ và Thanh Hoa đã bỏ ra hàng tiếng để chọn.
" Tôi thật sự xin lỗi cô, tôi không cố ý đâu. "
Fanya ríu rít xin lỗi, ánh mắt rưng rưng nhìn cô. Trương Mỹ nhìn thấy nét giả tạo đó của Fanya mà không khỏi tặc lưỡi khó chịu, đẩy cô ta ra xa.
" Tôi không sao nên cô tránh ra đi, tôi không muốn thấy cô nữa. Mỗi lần cô xuất hiện trước mặt tôi là tôi liền gặp xui xẻo. À không, phải nói đúng hơn là cô hãm hại tôi. "
Trương Mỹ liếc mắt nhìn Fanya rồi bỏ vào phòng thay một bộ đồ khác. Còn cô ta, sau khi thấy cửa phòng đóng, liền chạy vụt đi đến chỗ của Ảnh Quân.
Thấy Fanya chạy đến, anh đã thấy khó chịu, xoay người định bước đi chỗ khác chờ Trương Mỹ. Nhưng Fanya đã kịp nắm tay Ảnh Quân kéo lại.
" Anh khoan đi đã, Trương Mỹ nhờ em chuyển lời cho anh. "
Cô thở hổn hển nói.
Nghe đến Trương Mỹ, Ảnh Quân cố gắng náng lại vài phút để nghe Fanya nói.
" Nói nhanh. "
Anh cau mày nói.
" Trương Mỹ nói anh đến điểm hẹn trước rồi nhắn địa chỉ qua cho cô ấy. Trương Mỹ mất khá nhiều thời gian, sợ anh chờ lâu nên mới thế. "
" Tôi chờ cô ấy. "
" Nếu anh không tin thì tôi có đoạn ghi âm của cô ấy đấy. "
Fanya nói xong liền lấy điện thoại ra cho Ảnh Quân nghe đoạn ghi âm. Quả đúng thật là giọng của Trương Mỹ, anh nghe xong cũng miễn cưỡng rời đi.
" Tạm tin cô lần này. "
Fanya thấy Ảnh Quân rời đi thì liền nở một nụ cười quỷ dị. Đoạn ghi âm đó là cô ta thuê người chỉnh giọng sao cho thật giống với Trương Mỹ. Dĩ nhiên sẽ mất một số tiền khá lớn, nhưng vì Ảnh Quân, Fanya sẽ không từ thủ đoạn để được ở bên cạnh anh.
Thanh Hoa chợt nhớ đến hình ảnh trước kia của Tử Văn thì liền nở một nụ cười dịu dàng.
“Oh, nghe chuyện tình của chị và anh Tử Văn đẹp quá đi, khác hẳn một trời một vực với em… “
Giọng Trương Mỹ từ hào hứng rồi từ từ nhỏ dần.
“ Còn chuyện của em như thế nào? Từ đó đến giờ em chỉ kể rằng em từng có chồng thôi, ngoài việc đó ra em chẳng nói gì thêm cả. “
“ Ừm...nó không hề đẹp đẽ như của chị đâu. “
“ Không sao, em cứ kể đi. “
Dù gì thì chuyện này cũng chẳng mấy tốt đẹp, cả mình lẫn anh ta, mình nghĩ tốt nhất không nên kể nhiều về chuyện này, Trương Mỹ ngẫm nghĩ.
" Em kể ngắn gọn thôi nhé. "
Cô kể lại cho Thanh Hoa nghe từ lúc Trương Mỹ gặp Cửu Mạnh cho đến lúc ly hôn. Sau một hồi kể lại những hồi ức cay đắng kia. Trương Mỹ cố nuốt ngược nước mắt vào trong, mắt nhìn những hàng cây xanh trải dài trên đường đang chạy lùi về sau.
" Ra là vậy, tội em quá, cái tên Cửu Mạnh đó đúng là một tên hỗn đảng mà. "
Thanh Hoa tức giận nói.
Nhưng chị thắc mắc điều này, nếu như trong khoảng thời gian em không nghe được thì em làm cách nào để biết mọi người nói gì? Đến chị cũng không biết là em bị như thế luôn đấy. "
" Do em nhìn khẩu hình miệng đó chị. Nhưng cũng gặp chút khó khăn trong việc giao tiếp. "
[...]
Sau vụ việc Fanya hãm hại Trương Mỹ, cả công ty đều đồn ầm cả lên về việc đó. Người thì bênh Trương Mỹ, người thì bênh Fanya. Cũng có vài người tò mò, đến hỏi thẳng cô về việc đó, nhưng Trương Mỹ cũng chỉ trả lời qua loa cho xong chuyện.
Đang đi tham quan và mua đồ lưu niệm cho Vũ Đình thì Ảnh Quân đột nhiên tiến đến gần và nhét vào tay cô một mảnh giấy, sau đó liền rời đi.
" Gì vậy? "
Trương Mỹ tò mò mở mảnh giấy ra, bên trong ghi rằng *Tối nay, tám giờ, gặp anh ở cửa sau của khách sạn, chúng ta đi ăn.*
Cô tủm tỉm cười rồi gấp tờ giấy lại, cất vào túi xách của mình. Nhưng không may, mọi hành động của Ảnh Quân và Trương Mỹ đều thu vào tầm mắt của Fanya. Trong cặp mắt của cô ta ánh lên sự chết chóc, khiến cho người khác phải rùng mình.
" Cái con nhỏ chết tiệt này, nó dám câu dẫn Ảnh Quân của mình làm cho anh ấy mê điếu đổ. Giờ thì nó lại đi đâu nữa với anh ấy đây. Nếu bây giờ không đi du lịch thì mình đã hành nó sống không bằng chết rồi. "
Fanya cắn răng nghiến lợi nhìn Trương Mỹ. Sau đó cô ta theo dõi từng cử chỉ, từng hành động của Trương Mỹ để biết được sắp tới cô và anh sẽ làm gì, đi đâu.
Đến chiều tối, Trương Mỹ ở trong phòng, soạn tới soạn lui, không biết mặc cái gì. Cô không nghĩ là sẽ đi chơi với Ảnh Quân nên không mang gì đẹp đẽ cả, chỉ có đồ bơi và đầm đi biển thôi.
Thanh Hoa vừa trở về từ phòng Tử Văn, thấy từ trên giường đến dưới sàn, chỗ nào cũng có đồ của Trương Mỹ nằm ngổn ngang. Cô tò mò hỏi.
" Sao em bày ra nhiều đồ thế? Định đi đâu à? "
" Em có hẹn với Ảnh Quân, nhưng không biết mặc gì hết. "
" Cần chị phụ em chọn đồ không? "
Thanh Hoa tốt bụng hỏi.
" Vâng, cảm ơn chị. "
Sau một hồi loay hoay chọn đồ, Trương Mỹ quyết định mặc một bộ đầm màu tím lilac, điểm xuyến thêm những cánh hoa nhỏ xinh màu trắng.
Cô tắm rửa sạch sẽ, Thanh Hoa thì phụ cô làm tóc, làm xong cô cũng giúp Trương Mỹ trang điểm luôn.
" Em đánh màu mắt này sẽ trông hợp với bộ đầm hơn đấy. Xịt thêm chút dầu thơm này. "
" Cảm ơn chị. "
Sửa soạn xong xui, cô vừa bước ra ngoài thì Fanya vô tình đụng trúng cô. Trên tay còn cầm ly nước cam nữa, nên nó đã đổ hết lên chiếc đầm mà Trương Mỹ và Thanh Hoa đã bỏ ra hàng tiếng để chọn.
" Tôi thật sự xin lỗi cô, tôi không cố ý đâu. "
Fanya ríu rít xin lỗi, ánh mắt rưng rưng nhìn cô. Trương Mỹ nhìn thấy nét giả tạo đó của Fanya mà không khỏi tặc lưỡi khó chịu, đẩy cô ta ra xa.
" Tôi không sao nên cô tránh ra đi, tôi không muốn thấy cô nữa. Mỗi lần cô xuất hiện trước mặt tôi là tôi liền gặp xui xẻo. À không, phải nói đúng hơn là cô hãm hại tôi. "
Trương Mỹ liếc mắt nhìn Fanya rồi bỏ vào phòng thay một bộ đồ khác. Còn cô ta, sau khi thấy cửa phòng đóng, liền chạy vụt đi đến chỗ của Ảnh Quân.
Thấy Fanya chạy đến, anh đã thấy khó chịu, xoay người định bước đi chỗ khác chờ Trương Mỹ. Nhưng Fanya đã kịp nắm tay Ảnh Quân kéo lại.
" Anh khoan đi đã, Trương Mỹ nhờ em chuyển lời cho anh. "
Cô thở hổn hển nói.
Nghe đến Trương Mỹ, Ảnh Quân cố gắng náng lại vài phút để nghe Fanya nói.
" Nói nhanh. "
Anh cau mày nói.
" Trương Mỹ nói anh đến điểm hẹn trước rồi nhắn địa chỉ qua cho cô ấy. Trương Mỹ mất khá nhiều thời gian, sợ anh chờ lâu nên mới thế. "
" Tôi chờ cô ấy. "
" Nếu anh không tin thì tôi có đoạn ghi âm của cô ấy đấy. "
Fanya nói xong liền lấy điện thoại ra cho Ảnh Quân nghe đoạn ghi âm. Quả đúng thật là giọng của Trương Mỹ, anh nghe xong cũng miễn cưỡng rời đi.
" Tạm tin cô lần này. "
Fanya thấy Ảnh Quân rời đi thì liền nở một nụ cười quỷ dị. Đoạn ghi âm đó là cô ta thuê người chỉnh giọng sao cho thật giống với Trương Mỹ. Dĩ nhiên sẽ mất một số tiền khá lớn, nhưng vì Ảnh Quân, Fanya sẽ không từ thủ đoạn để được ở bên cạnh anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.