Yêu Thêm Lần Nữa

Quyển 2 - Chương 6: Đôi chim loan trong phòng tắm

Thủy tụ nhân gia

08/04/2014

Tuy rằng bồn tắm lớn khá rộng rãi, nhưng đột ngột chứa thêm một người, mực nước liền dâng cao lên, giống như nhiệt tình sôi trào cũng mãnh liệt sục sôi theo.

Triệu Huyên khẽ giương mặt lên, nhìn cô.

Trịnh Mẫn Châu ngồi đối diện với anh trong bồn tắm lớn, cô khẽ tung bọt nước, không biết vô tình hay cố ý mà khều đến trên mặt Triệu Huyên, miệng cũng nửa giận nửa trách anh: “Anh đó, kết hôn chỉ mới nửa năm, anh lại đến Đại Lục hết bốn tháng, thời gian đó chỉ trở về dăm ba bữa, nếu không phải em đuổi đến đây thăm anh, thì anh chuẩn bị đưa em vào lãnh cung rồi đúng không?”

“Làm gì có chuyện đó, ngày nào chúng ta cũng nói chuyện điện thoại mà.”

Trịnh Mẫn Châu có chút không vui: “Gọi điện thoại có thể giống với gặp người thật hay sao? Thật sự là chưa từng biết Triệu đại công tử đây vẫn tôn sùng chủ nghĩa tình yêu trong sáng thuần khiết cơ đấy.”

Trong lòng Triệu Huyên lại nghĩ, anh cưới cô, ít nhiều là bởi vì nhân tố lợi ích thương nghiệp, cả hai nhà đều là tài phiệt, vừa mấy đời thân nhau, cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối mới có thể xúc tiến sự ổn định và hòa bình lâu dài giữa hai gia tộc. Cho nên dù không thích cô, cưới cô cũng như Hán Vũ Đế cưới Trần A Kiều, nhưng khi nạp thiếp ít ra cũng từng vinh sủng A Kiều, trên thể diện, bản thân cũng không thể quá phận.

Anh mỉm cười với cô, duỗi tay ra ôm lấy cô vào lòng mình, hai người quấn lấy nhau trong bồn tắm lớn, nước liền bị khuấy động, dập dềnh lên xuống, từng đợt tràn ra ngoài.

Trịnh Mẫn Châu khá hưng phấn, cô nghiêng người ngồi bên hông anh, giành lấy thế chủ động.

Cô cúi đầu hôn lấy cổ anh, khe khẽ cắn mút, Triệu Huyên run lên, nhắm mắt lại, anh thả lỏng, nhẹ tay nắm giữ nơi mềm mại của cô. Trong cổ họng của cô lập tức phát ra tiếng rên yêu kiều.

Anh cũng là người đàn ông nhiệt huyết sôi trào, lại đa tài đa nghệ trên giường, biết làm thế nào để khơi gợi dục vọng của phụ nữ càng thêm sôi sục, tay từ từ dò xét xuống dưới, khiêu khích một cách chậm rãi và trầm ổn, cả người cô liền nảy lên, toàn thân run rẩy.

Triệu Huyên quay đầu qua, lần này đến anh chủ động, anh ngậm lấy môi cô, triền miên cùng đầu lưỡi cô, đầu lưỡi anh tham lam luồn vào bên trong môi cô, mỗi một động tác đều khiêu khích mỗi một dây thần kinh mẫn cảm của cô, mà mỗi một lần dưới tay khẽ vân vê lại mang đến sự tê dại rất nhỏ trong cơ thể cô.

Anh quay lưng cô lại, để cô ngồi trên người mình, nhẹ nhàng cắn vành tai, đầu vai cô, hơi thở trầm ổn thong thả. Trịnh Mẫn Châu ưỡn người đứng lên, nửa muốn đòi lấy, nửa muốn rút lui.



Tay Triệu Huyên lại mò lên trên, đụng vào nơi mượt mà của cô, Trịnh Mẫn Châu liền run rẩy, trong cổ họng không tự chủ được mà liền tục phát ra tiếng rên rỉ.

Đột nhiên, anh mạnh mẽ ném cô vào trong nước, ngay sau đó nâng thắt lưng cô lên, cô cũng dùng sức nổi trên mặt nước, hai người cùng dựa vào mép bồn, sau đó, anh tách hai chân cô ra, mãnh mẽ tiến vào.

Nước vờn quanh trên người cả hai, không phân biệt rõ là mồ hôi hay là nước, trên người hai người đều ẩm ướt đỏ ửng.

Anh dùng rất nhiều sức, cố gắng thúc vào nơi sâu nhất, mỗi một lần dữ dội đi vào đều khiến cô điên đảo, người ở dưới thân không ngừng rên rỉ, động tác của anh cũng càng lúc càng nhanh. Trịnh Mẫn Châu bị chuyển động của anh khiến cơ thể không ngừng phát run, mà thứ cảm giác căng tràn này khiến cô sung sướng như lên tận trên mây, cô chỉ có một cảm giác, hiện giờ anh không thể dừng lại, không thể rời đi, nếu không cô sẽ chết, cô không thể không có người đàn ông này, tuyệt đối không thể.

Dục vọng tuôn trào, kích tình ồ ạt, ùn ùn kéo đến, không ngừng vây lấy cả hai. Hai người đều như mất phương hướng, liên tục đòi lấy thân thể của đối phương.

Đột nhiên, Triệu Huyên ngừng lại, anh mình vào mắt của Trịnh Mẫn Châu, cô đang đắm chìm trong khoái cảm sắp lên tới đỉnh, sắc mặt ửng đỏ, đôi môi hé mở, khóe mắt phớt hồng như cánh hoa đào. Anh nhìn chăm chú vào mắt cô, sau khi nhìn thật lâu, rốt cuộc anh nhắm mắt lại, thả lỏng người, cúi đầu xuống, đầu chôn ở bên tai cô.

Một tiếng gầm khẽ, cuối cùng anh cũng phóng thích chính mình. Đè trên người cô, vừa như không vui, vừa như thấy phiền muộn bất an.

Trịnh Mẫn Châu quấn chân lên người anh, tuy rằng anh đã phóng ra, nhưng cô vẫn không muốn anh rời khỏi mình, vẫn kẹp chặt anh trong cơ thể chính mình.

Triệu Huyên biết, nhu cầu trên giường của người phụ nữ này khác xa so với biểu hiện thường ngày của cô, cô không phải là người trong lòng anh, biểu hiện của cô ở trên giường khác biệt quá nhiều, nhưng cho dù anh bên ai, hoan ái bao nhiêu, anh luôn luôn cảm thấy lòng mình chua xót mà không hiểu tại sao, làm tình vốn là một chuyện phóng thích cơ thể sung sướng nhất, nhưng sau mỗi lần thỏa mãn dục vọng lại cảm thấy trong lòng càng thêm tịch mịch, mà sự tịch mịch này ngoại trừ anh ra, không ai có thể cảm nhận được.

Trịnh Mẫn Châu hơi mệt mỏi, cô buông anh ra, hai người lại nằm trong nước, cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn, vỗ về ngực anh, khẽ hỏi anh: “Em không về, ở lại Đại Lục với anh luôn được không?”

Đầu tiên anh tùy tiện ừ một tiếng, sau đó lại hả một tiếng, hơi ngạc nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Thêm Lần Nữa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook