Quyển 1 - Chương 9: Quan hệ cạp váy*
Thủy tụ nhân gia
27/02/2014
Chuyển ngữ: nhoclubu
***
Sở Du suy nghĩ một lát rồi nở nụ cười, ung dung trả lời bà Từ: “Hai chúng cháu tôn trọng nhau, tới thời điểm chín muồi tự nhiên sẽ kết thôi.”
Bà Từ mỉm cười.
Trong lòng Từ Mỹ Quân lại có suy nghĩ khác, thật ra lời này của Sở Du là dạng ‘ba phải’ cái gì cũng được, cái gì gọi là ‘thời cơ chín muồi’, thật ra ý tứ không khác gì với ‘còn chưa đến lúc’.
Sở Du bưng rượu lên: “Bác trai, cháu kính bác một ly.”
Mọi người lập tức chuyển đề tài, tiếp tục cười nói vui vẻ.
Giữa buổi tiệc, Sở Du đi toilet, Từ Hồng Quân bỗng nhiên chui vào như cá trạch, anh giữ chặt lấy Sở Du, “Em rể.”
Trong lòng Sở Du không thích kiểu xưng hô trực tiếp như vậy của Từ Hồng Quân, anh và Từ Mỹ Quân còn chưa tới mức bàn tới chuyện hôn nhân, lại xưng hô với mình là em rể nhanh như vậy, anh thật là không quen.
Còn có nguyên nhân khác, anh đối với người tên Từ Hồng Quân này, trong lòng có chút chán ghét.
Từ Hồng Quân không phải là người đứng đắn đàng hoàng, cũng không có nghề nghiệp ổn định, nói là cùng bạn bè hợp tác làm ăn kinh doanh, rồi lần nào cũng kết thúc thất bại, cho nên hiện giờ đã ba mươi, vẫn không có nghề ngỗng gì, không nghiêm chỉnh.
Nể mặt Từ Mỹ Quân, xem như anh cũng khách sáo, anh hỏi Từ Hồng Quân: “Có chuyện gì?”
Hai người nói chuyện ở hàng lang, Từ Hồng Quân thân thiết nắm vai anh, đi thẳng vào vấn đề, “Gần đây tài chính của anh có chút eo hẹp.”
Anh lập tức hiểu được ý của Từ Hồng Quân. Anh lễ phép lấy tay của Từ Hồng Quân xuống, giọng điệu nói chuyện cũng giống hắn, “Gần đây em cũng có chút việc phải chi tiêu, em định mua nhà.”
Từ Hồng Quân cũng không phải tên ngốc, hiểu là Sở Du đang từ chối mình, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn trơ mặt hỏi: “Hiện giờ giá nhà đang duy trì ở mức cao, người thức thời thì nên mua vàng chứ đừng vội mua nhà. Đợi đến khi giá nhà hạ xuống, lúc đó ra tay mới tốt.”
Sở Du im lặng.
Từ Hồng Quân còn nói thêm: “Cậu kiếm tiền không giỏi bằng anh đâu, tiền vốn bọn anh đạt được là một vốn bốn lời, còn cậu cũng chỉ dựa vào nguồn tài nguyên của chính mình. Như cậu đây, nhận thêm nhiều đơn kiện thì tiền tài sẽ ào ào mà đến.”
Từ Hồng Quân giơ hai ngón tay lên, “Thật ra anh chỉ cần hai vạn tệ thôi, cậu giúp anh ứng phó trước, dù sao cậu cũng sẽ kết hôn với em gái anh mà, đến lúc đó, hôn lễ của hai đứa anh sẽ tặng quà lớn.”
Với lời hứa hẹn của người như thế, Sở Du luôn không dám hùa theo. Anh đành phải khách sáo chối từ: “Chuyện này bàn sau đi, thật sự trong tay đang rất eo hẹp.”
Anh không để ý tới Từ Hồng Quân nữa mà về phòng trước, trong phòng, Từ Mỹ Quân đang bàn bạc gì đó với ba mẹ cô.
Từ Hồng Quân hậm hực theo sau anh, vừa vào phòng, Từ Hồng Quân lập tức cao giọng nói với mẹ hắn: “Mẹ, vừa rồi em rể của con mới nói, cậu ta định mua nhà, chuẩn bị nhà để kết hôn.”
Sở Du kinh ngạc, tên Từ Hồng Quân này há miệng thật là nhanh hơn cả gió xuân.
Bà Từ đầu tiên là ngẩn ra, rồi lại bật cười: “Thật sao? Sở Du, cháu thật sự muốn mua nhà à? Được lắm, khu chung cư gần nhà hai bác đúng lúc sắp bắt đầu rao bán, cháu mua nhà ở đó gần nhà hai bác lắm, về nhà cũng tiện lợi.”
Từ Mỹ Quân lặng lẽ nhìn Sở Du.
Sở Du cười gượng, “Việc này, chỉ là mới nghĩ thôi, để nói sau!”
Đúng lúc này, điện thoại của anh đột nhiên reo lên.
Anh thật sự cám ơn cú điện thoại này, lập tức bắt máy.
Là điện thoại của bệnh viện, bác sĩ báo với anh: “Luật sư Sở, nếu anh có đến bệnh viện, xin ghé qua văn phòng của tôi một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Anh lập tức trả lời, “Bây giờ tôi qua đó ngay.”
Những người trong bàn tiệc hỏi anh: “Có chuyện gấp à?”
Ông Từ liền nói: “Đúng lúc cũng ăn xong rồi, mọi người cùng nhau về thôi!”
Sở Du lập tức nói ngay: “Cháu ngồi xe taxi, Mỹ Quân lái xe của cháu đưa mọi người về nhà nhé!” Anh đưa chìa khóa xe cho Từ Mỹ Quân, nhân tiện vỗ vai cô: “Lái xe cẩn thận!”
Từ Mỹ Quân nhìn anh, ánh mắt cô phức tạp, trong lòng cô hiểu rõ, anh là đến bệnh viện…
(*) lợi dụng quan hệ hôn nhân để kết cấu mưu cầu danh lợi.
***
Sở Du suy nghĩ một lát rồi nở nụ cười, ung dung trả lời bà Từ: “Hai chúng cháu tôn trọng nhau, tới thời điểm chín muồi tự nhiên sẽ kết thôi.”
Bà Từ mỉm cười.
Trong lòng Từ Mỹ Quân lại có suy nghĩ khác, thật ra lời này của Sở Du là dạng ‘ba phải’ cái gì cũng được, cái gì gọi là ‘thời cơ chín muồi’, thật ra ý tứ không khác gì với ‘còn chưa đến lúc’.
Sở Du bưng rượu lên: “Bác trai, cháu kính bác một ly.”
Mọi người lập tức chuyển đề tài, tiếp tục cười nói vui vẻ.
Giữa buổi tiệc, Sở Du đi toilet, Từ Hồng Quân bỗng nhiên chui vào như cá trạch, anh giữ chặt lấy Sở Du, “Em rể.”
Trong lòng Sở Du không thích kiểu xưng hô trực tiếp như vậy của Từ Hồng Quân, anh và Từ Mỹ Quân còn chưa tới mức bàn tới chuyện hôn nhân, lại xưng hô với mình là em rể nhanh như vậy, anh thật là không quen.
Còn có nguyên nhân khác, anh đối với người tên Từ Hồng Quân này, trong lòng có chút chán ghét.
Từ Hồng Quân không phải là người đứng đắn đàng hoàng, cũng không có nghề nghiệp ổn định, nói là cùng bạn bè hợp tác làm ăn kinh doanh, rồi lần nào cũng kết thúc thất bại, cho nên hiện giờ đã ba mươi, vẫn không có nghề ngỗng gì, không nghiêm chỉnh.
Nể mặt Từ Mỹ Quân, xem như anh cũng khách sáo, anh hỏi Từ Hồng Quân: “Có chuyện gì?”
Hai người nói chuyện ở hàng lang, Từ Hồng Quân thân thiết nắm vai anh, đi thẳng vào vấn đề, “Gần đây tài chính của anh có chút eo hẹp.”
Anh lập tức hiểu được ý của Từ Hồng Quân. Anh lễ phép lấy tay của Từ Hồng Quân xuống, giọng điệu nói chuyện cũng giống hắn, “Gần đây em cũng có chút việc phải chi tiêu, em định mua nhà.”
Từ Hồng Quân cũng không phải tên ngốc, hiểu là Sở Du đang từ chối mình, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn trơ mặt hỏi: “Hiện giờ giá nhà đang duy trì ở mức cao, người thức thời thì nên mua vàng chứ đừng vội mua nhà. Đợi đến khi giá nhà hạ xuống, lúc đó ra tay mới tốt.”
Sở Du im lặng.
Từ Hồng Quân còn nói thêm: “Cậu kiếm tiền không giỏi bằng anh đâu, tiền vốn bọn anh đạt được là một vốn bốn lời, còn cậu cũng chỉ dựa vào nguồn tài nguyên của chính mình. Như cậu đây, nhận thêm nhiều đơn kiện thì tiền tài sẽ ào ào mà đến.”
Từ Hồng Quân giơ hai ngón tay lên, “Thật ra anh chỉ cần hai vạn tệ thôi, cậu giúp anh ứng phó trước, dù sao cậu cũng sẽ kết hôn với em gái anh mà, đến lúc đó, hôn lễ của hai đứa anh sẽ tặng quà lớn.”
Với lời hứa hẹn của người như thế, Sở Du luôn không dám hùa theo. Anh đành phải khách sáo chối từ: “Chuyện này bàn sau đi, thật sự trong tay đang rất eo hẹp.”
Anh không để ý tới Từ Hồng Quân nữa mà về phòng trước, trong phòng, Từ Mỹ Quân đang bàn bạc gì đó với ba mẹ cô.
Từ Hồng Quân hậm hực theo sau anh, vừa vào phòng, Từ Hồng Quân lập tức cao giọng nói với mẹ hắn: “Mẹ, vừa rồi em rể của con mới nói, cậu ta định mua nhà, chuẩn bị nhà để kết hôn.”
Sở Du kinh ngạc, tên Từ Hồng Quân này há miệng thật là nhanh hơn cả gió xuân.
Bà Từ đầu tiên là ngẩn ra, rồi lại bật cười: “Thật sao? Sở Du, cháu thật sự muốn mua nhà à? Được lắm, khu chung cư gần nhà hai bác đúng lúc sắp bắt đầu rao bán, cháu mua nhà ở đó gần nhà hai bác lắm, về nhà cũng tiện lợi.”
Từ Mỹ Quân lặng lẽ nhìn Sở Du.
Sở Du cười gượng, “Việc này, chỉ là mới nghĩ thôi, để nói sau!”
Đúng lúc này, điện thoại của anh đột nhiên reo lên.
Anh thật sự cám ơn cú điện thoại này, lập tức bắt máy.
Là điện thoại của bệnh viện, bác sĩ báo với anh: “Luật sư Sở, nếu anh có đến bệnh viện, xin ghé qua văn phòng của tôi một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Anh lập tức trả lời, “Bây giờ tôi qua đó ngay.”
Những người trong bàn tiệc hỏi anh: “Có chuyện gấp à?”
Ông Từ liền nói: “Đúng lúc cũng ăn xong rồi, mọi người cùng nhau về thôi!”
Sở Du lập tức nói ngay: “Cháu ngồi xe taxi, Mỹ Quân lái xe của cháu đưa mọi người về nhà nhé!” Anh đưa chìa khóa xe cho Từ Mỹ Quân, nhân tiện vỗ vai cô: “Lái xe cẩn thận!”
Từ Mỹ Quân nhìn anh, ánh mắt cô phức tạp, trong lòng cô hiểu rõ, anh là đến bệnh viện…
(*) lợi dụng quan hệ hôn nhân để kết cấu mưu cầu danh lợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.