Quyển 2 - Chương 8: Quan hệ giữa đồng nghiệp
Thủy tụ nhân gia
17/04/2014
Sở Du vội giải thích với cô: “Sư tỷ, cô hiểu lầm rồi, tôi cảm thấy cô xinh đẹp lạnh lùng như giọt sương cho nên mới tặng cho cô danh hiệu như vậy. Tuy rằng Lý Mạc Sầu kia là nhân vật phản diện, nhưng tôi còn nhớ
dưới ngòi bút của Kim Dung đã viết về nàng ấy như thế này.” Rồi anh bèn
nắm lấy vai của Thượng Cần, miêu tả cô sống động như thật, “…Khinh công
của nàng vượt bậc, đi lại như gió, nhẹ nhàng bay bổng, mỹ cảm tha thướt
kia khiến nam tử phải dừng bước, không thể không động lòng…” Anh nói mà
mặt tươi như hoa, thần thái phấn chấn, Thượng Cần nhìn đến bật cười, nói đến chỗ hưng phấn anh còn làm ra mấy động tác khoa tay múa chân. Dỗ
dành một hồi, mới khiến Thượng Cần không giận nữa. Nhưng cô vẫn còn hơi
không vui, “Nữ ma đầu kia cả đời không thành thân, nhưng tôi không muốn
giống ả ta đâu.”
Anh biện bạch: “Sao có thể chứ? Sư tỷ có dáng vẻ hút hồn, mắt ngọc
mày ngài, làn da trắng muốt, là một mỹ nhân tuyệt sắc, người nào cưới
được cô về đều đáng hãnh diện, ai lại không thích cô, không muốn cưới cô chứ?” Mấy câu nói này của anh đơn thuần chỉ là tâng bốc, cho nên anh
vừa nói cũng vừa cười.
Thượng Cần lắc đầu, “Cho nên người ta nói tìm chồng không nên tìm người làm luật sư, mở miệng ra không bao giờ nói thật.”
***
Thang máy đi xuống, hai người dựa vào một góc.
Thượng Cần hỏi anh: “Ăn cơm chưa? Muốn cùng nhau ăn cơm không?”
“Tôi ăn rồi, ăn cơm xong mới đến đây, còn cô?”
“Chưa làm xong vụ kiện, cho nên tăng ca thêm một chút.”
Thượng Cần lắc đầu, “Thời buổi này chẳng trách người ta có phân biệt giới tính với nghề, đôi lúc tôi cũng hiểu nghề luật sư này hình như cũng hay ưu ái cho phái nam, nhìn anh xem, khi ra tòa mặc đồ luật sư, có tiếng nói vang dội trên tòa án, người ta nghe chỉ cảm thấy anh nói rõ ràng mạch lạc liền bất giác cho anh thêm vài phần thắng, cho nên thành tích của anh tốt, thật khiến người ta hâm mộ.”
Sở Du chỉ mỉm cười, chỉ là anh thật sự rất ít khi mặc đồ gì khác, ngoại trừ lúc lên tòa mặc đồ luật sư, thì đa số đều mặc complet, đồ tây dù sao cũng mang đến cho người khác cảm giác chính trực khi nhìn.
Hai người cùng bước ra tầng trệt, Thượng Cần lại hỏi anh: “Nghe nói vợ trước của anh bị tai nạn? Sao rồi?”
“Tốt rồi, ngày mốt là xuất viện.” Không ngờ, thấm thoát Tô Mân đã ở bệnh viện được mười bốn ngày.
Hôm nay Thượng Cần không lái xe, anh lịch sự nói: “Để tôi đưa cô về, trễ thế này một mình cô ngồi xe lỡ như có gì không an toàn.”
Thượng Cần nói, “Thật ra tôi đang định đến bar uống một ly, phụ nữ độc thân mà, về nhà cũng chỉ tịch mịch đối diện với căn phòng lạnh lẽo, chi bằng đi uống vài ly, ngà ngà trở về cũng ngủ ngon hơn. Nếu không thì chúng ta cùng đi uống vài ly đi?”
“Hôm nay không tiện, tôi còn lái xe nữa, còn phải đến bệnh viện.”
Thượng Cần lắc đầu: “Đúng là người chú trọng sức khỏe, là người chồng tốt, anh như vậy, người khác có muốn dụ dỗ cũng dụ dỗ không được.”
Anh vừa lái xe vừa nói đùa với cô: “Sử tỷ là người tử tế, uống rượu với cô tôi cũng yên tâm, vả lại uống rượu chứ đâu phải đòi mạng, nếu cô thật sự mời tôi, tôi thay đồ rồi sẽ qua đó.”
Hai người cười ha ha.
Cuối cùng anh đưa Thượng Cần về nhà, rồi sau đó đến bệnh viện, khi đến nơi đã là mười giờ.
Nghĩ rằng Tô Mân đã ngủ, cho nên anh mở cửa rất nhẹ. Đẩy cửa ra, đèn lớn đã tắt, chỉ còn ngọn đèn nhỏ, nhưng lại không thấy ai trên giường, Tô Mân cũng kéo giường phụ của anh lại, chăn cũng trải sẵn cho anh, nhưng cô cũng không nằm trên đó. Anh đang nghi ngờ, gọi một tiếng Tiểu Mân, lại nghe thấy tiếng rên rỉ của cô truyền đến từ nhà vệ sinh.
Anh lập tức đẩy cửa, cửa mở ra, anh nhất thời hoảng hốt.
Tô Mân nằm trên sàn nhà vệ sinh, không mặc gì cả, vòi hoa sen trên đầu còn đang ào ào phun nước xuống.
Thượng Cần lắc đầu, “Cho nên người ta nói tìm chồng không nên tìm người làm luật sư, mở miệng ra không bao giờ nói thật.”
***
Thang máy đi xuống, hai người dựa vào một góc.
Thượng Cần hỏi anh: “Ăn cơm chưa? Muốn cùng nhau ăn cơm không?”
“Tôi ăn rồi, ăn cơm xong mới đến đây, còn cô?”
“Chưa làm xong vụ kiện, cho nên tăng ca thêm một chút.”
Thượng Cần lắc đầu, “Thời buổi này chẳng trách người ta có phân biệt giới tính với nghề, đôi lúc tôi cũng hiểu nghề luật sư này hình như cũng hay ưu ái cho phái nam, nhìn anh xem, khi ra tòa mặc đồ luật sư, có tiếng nói vang dội trên tòa án, người ta nghe chỉ cảm thấy anh nói rõ ràng mạch lạc liền bất giác cho anh thêm vài phần thắng, cho nên thành tích của anh tốt, thật khiến người ta hâm mộ.”
Sở Du chỉ mỉm cười, chỉ là anh thật sự rất ít khi mặc đồ gì khác, ngoại trừ lúc lên tòa mặc đồ luật sư, thì đa số đều mặc complet, đồ tây dù sao cũng mang đến cho người khác cảm giác chính trực khi nhìn.
Hai người cùng bước ra tầng trệt, Thượng Cần lại hỏi anh: “Nghe nói vợ trước của anh bị tai nạn? Sao rồi?”
“Tốt rồi, ngày mốt là xuất viện.” Không ngờ, thấm thoát Tô Mân đã ở bệnh viện được mười bốn ngày.
Hôm nay Thượng Cần không lái xe, anh lịch sự nói: “Để tôi đưa cô về, trễ thế này một mình cô ngồi xe lỡ như có gì không an toàn.”
Thượng Cần nói, “Thật ra tôi đang định đến bar uống một ly, phụ nữ độc thân mà, về nhà cũng chỉ tịch mịch đối diện với căn phòng lạnh lẽo, chi bằng đi uống vài ly, ngà ngà trở về cũng ngủ ngon hơn. Nếu không thì chúng ta cùng đi uống vài ly đi?”
“Hôm nay không tiện, tôi còn lái xe nữa, còn phải đến bệnh viện.”
Thượng Cần lắc đầu: “Đúng là người chú trọng sức khỏe, là người chồng tốt, anh như vậy, người khác có muốn dụ dỗ cũng dụ dỗ không được.”
Anh vừa lái xe vừa nói đùa với cô: “Sử tỷ là người tử tế, uống rượu với cô tôi cũng yên tâm, vả lại uống rượu chứ đâu phải đòi mạng, nếu cô thật sự mời tôi, tôi thay đồ rồi sẽ qua đó.”
Hai người cười ha ha.
Cuối cùng anh đưa Thượng Cần về nhà, rồi sau đó đến bệnh viện, khi đến nơi đã là mười giờ.
Nghĩ rằng Tô Mân đã ngủ, cho nên anh mở cửa rất nhẹ. Đẩy cửa ra, đèn lớn đã tắt, chỉ còn ngọn đèn nhỏ, nhưng lại không thấy ai trên giường, Tô Mân cũng kéo giường phụ của anh lại, chăn cũng trải sẵn cho anh, nhưng cô cũng không nằm trên đó. Anh đang nghi ngờ, gọi một tiếng Tiểu Mân, lại nghe thấy tiếng rên rỉ của cô truyền đến từ nhà vệ sinh.
Anh lập tức đẩy cửa, cửa mở ra, anh nhất thời hoảng hốt.
Tô Mân nằm trên sàn nhà vệ sinh, không mặc gì cả, vòi hoa sen trên đầu còn đang ào ào phun nước xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.