Chương 20: Ảnh đế cùng nghệ sĩ nhỏ hạng ba
Lục Manh Tinh
24/05/2022
Edit: Mei Mei ~
⛈⛈⛈⛈⛈⛈
"Ông như vậy khiến tôi rất khó xử." Xe từ từ di chuyển trên đường, Nghê Hạ lạnh lùng nhìn về phía trước nói.
Hạ Tông Nguyên thở dài: "Tiểu Hàm, bố chỉ muốn trò chuyện cùng con."
Nghê Hạ nhíu mày.
Hạ Tông Nguyên vội vàng nói: "Con yên tâm, trong xe không có người ngoài."
"Thầy Hạ, bây giờ tôi là một nữ diễn viên, vừa rồi ánh mắt của đạo diễn có chút kỳ quái, ông không sợ khi bị truyền ra sẽ có những thứ không dễ nghe?"
Hạ Tông Nguyên nhăn đầu: "Xin lỗi, vừa rồi bố không suy nghĩ kỹ, chỉ là rất lâu rồi không gặp con, bố....."
"Sau này chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội gặp gỡ ở trên đoàn phim." Nghê Hạ lạnh lùng ngắt lời ông "Nhưng tôi hy vọng đến lúc đó ông có thể không lộ ra dấu vết gì, chỉ đối xử với tôi như một vãn bối bình thường là được."
"Được, cái này thì bố biết." Hạ Tông Nguyên nhìn sườn mặt Nghê Hạ, muốn nói lại thôi.
Nghê Hạ nhìn về phía trước, không nhìn thấy được dáng vẻ ấy của ông, Hạ Tông Nguyên bất lực, cuối cùng vẫn hỏi ra: "Tiểu Hàm, con và Lâm Ngộ Thành kia, là tình huống gì vậy?"
Nghê Hạ không cảm xúc: "Tai tiếng trong giới giải trí luôn lên xuống lên xuống, điểm này ông không phải là người hiểu rõ nhất sao."
"Nhưng chuyện người yêu cũ là sự thật?"
Nghê Hạ không lên tiếng.
Hạ Tông Nguyên buồn bực một trận: "Chị con cũng vậy, chuyện này cũng không nói với bố, bây giờ chuyện đã lộ ra không phải đang làm phiền con sao?"
"Chị ấy không nói cho ông chỉ có thể giải thích rằng ông quan tâm chị ấy quá ít." Nghê Hạ mang theo chút trào phúng: "Mặt khác, chuyện này không phiền đến tôi, ông không cần nhọc lòng."
"Được, bố không nhọc lòng." Hạ Tông Nguyên nói: "Tiểu Hàm, dạo gần đây bố vẫn luôn liên lạc với chị con, nhưng không gọi được số điện thoại của con bé, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hiện tại con có thể nói cho bố biết không?"
"Nếu chị ấy muốn nói chị ấy sẽ nói, tóm lại, bây giờ chị ấy rất tốt."
"Này......"
Hạ Tông Nguyên vẫn rất lo lắng, Nghê Hạ nhìn thần sắc của ông, trong lòng mơ hồ có chút không đành lòng, nhưng cô lại kiềm chế không đi nói gì cả.
Lâu sau, Nghê Hạ mới nói: "Chị đổi số điện thoại rồi, tôi cho ông, ông tự hỏi đi."
"À được!" Hạ Tông Nguyên tâm hoa nộ phóng* ngay: "Vậy Tiểu Hàm, số điện thoại của con......"
*Tâm hoa nộ phóng: Cực kì vui mừng, suиɠ sướиɠ
Môi của Nghê Hạ mím lại thành một đường, sau một lúc im lặng, cô cúi đầu, sửa số của Hạ Dĩ San thành một tin nhắn và gửi cho Hạ Tông Nguyên.
Không biết cư dân mạng đào tài nguyên ở đâu ra, hình ảnh thời đại học của Nghê Hạ thế mà đều xông ra hết.
Nghê Hạ nhìn hình Hạ Dĩ San ngây ngô cùng với Lâm Ngộ Thành tuấn lãng, thật sự cạn lời. Nhìn vẻ mặt của Hạ Dĩ San, hai chữ si mê kia đều viết đầy trên mặt.
Cùng với những bức ảnh, có rất nhiều người tự nhận là cùng lớp cùng trường, thủ đoạn theo đuổi Lâm Ngộ Thành của Hạ Dĩ San bọn họ đều kể lại giống như đúc, có bao nhiêu gây cấn liền có bấy nhiêu. Càng chết người hơn là, Dương Văn thế mà còn "vô tình" tiết lộ trong một bài phỏng vấn rằng cô ta cũng là người từng biết về chuyện đó.
Ngay cả những minh tinh cũng nói như vậy, vậy những chuyện này đều là sự thật. Vì thế, khu bình luận của Nghê Hạ lại bị chà đạp đến mức thảm không nỡ nhìn. Rất nhiều fans của Lâm Ngộ Thành đều tới công kích cô không biết xấu hổ, đến bây giờ còn không biết đường chết mà quấn lấy Lâm Ngộ Thành cầu hợp lại.
Nghê Hạ không xem bình luận nhiều, cô chỉ là cảm thấy rất kì quái, các cư dân mạng rốt cuộc là ở phương diện nào nhìn ra cô quấn lấy Lâm Ngộ Thành cầu hợp lại?!
"Con nhỏ Dương Văn này, thật là thêm dầu vào lửa."
"Cô ta chắc chắn đang rất vui vẻ khi nhìn em khó chịu, nhìn em bị fans mắng. Haiz, giả bộ thật giỏi, còn làm ra vẻ bản thân không cẩn thận nói ra." Cảnh Tố nói.
"Thôi kệ đi." Nghê Hạ đau đầu.
"Vâng vâng vâng, ngày mai còn phải đi tiệc sinh nhật của đạo diễn Phạm đó. À đúng rồi, chị mang lễ phục qua đây rồi, em xem xem."
Đoàn phim cho nghỉ ba ngày vì trùng với sinh nhật của Phạm Khuê Ân. Anh ta tổ chức một bữa tiệc sinh nhật ở Thượng Hải, với tư cách là nữ chính trong bộ phim mới của anh ta Nghê Hạ tất nhiên có tên trong danh sách được mời.
"Không cần xem, cứ như vậy đi." Nghê Hạ làm tổ trên ghế sô pha: "Ngày mai đến đón em là được, bây giờ em muốn nghỉ ngơi."
Cảnh Tố nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Nghê Hạ, cũng không nói thêm gì nữa, bản thân rời đi.
Sau khi Cảnh Tố đi, căn nhà có vẻ rất yên tĩnh, Nghê Hạ mở phim truyền hình, trên TV chính là bộ phim cổ trang mà lúc trước Lâm Ngộ Thành đóng, Nghê Hạ tạm dừng hai giây, chuyển kênh.
Sau khi chuyển mấy kênh thì không còn tâm trạng để xem tiếp, thời điểm muốn tắt máy bỗng chuyển sang chương trình phỏng vấn, nữ MC vẻ mặt tò mò bát quái hỏi chuyện, mà người đàn ông đối diện lại từ đầu đến cuối cười nhạt đáp lại, làm cho người ta nhớ tới quân tử khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc.
Nghê Hạ buông remote xuống, salad trái cây trên tay, rất có hứng thú xem tiếp.
Đúng lúc này, chuông điện thoại vừa lúc vang lên, Nghê Hạ cũng không nhìn mà nhận điện thoại: "A lô."
"A lô."
Âm thanh từ tính thâm trầm, cô rất quen thuộc với giọng nói này. Nghê Hạ vô thức buông dĩa trái cây xuống, ngồi nghiêm chỉnh: "Ừm, có việc?"
"Đang làm gì vậy?" Thanh lãnh bằng phẳng, giọng điệu bình thường của Hoắc Thiệu Hàng.
Nghê Hạ nhìn người đang được phỏng vấn trên TV, trả lời: "Tôi đang....chuẩn bị lời thoại."
Vừa dứt lời, TV đột nhiên truyền ra âm thanh tê tâm liệt phế của fans, cùng với tiếng la hét là một số khẩu hiệu. Toàn bộ tinh thần của Nghê Hạ đều chấn động, hóa ra chương trình phỏng vấn đang trong phần hỏi nhanh đáp nhanh, Hoắc Thiệu Hàng không biết đã nói gì khiến các fans dưới khán đài lại thét lên liên tục.
Nghê Hạ vội vàng che microphone lại, chỉnh nhỏ tiếng.
Bên kia trầm mặc vài giây: "Chuẩn bị lời kịch sẵn tiện xem TV?"
"À.....TV mở đó."
"Em xem gì vậy?"
Nghê Hạ không biết tại sao buổi tối Hoắc Thiệu Hàng lại gọi điện đến, cô chỉ có thể mở chế độ hỏi đáp: "Xem tin tức, không phải mới bảy giờ sao...."
"À, bản tin thời sự."
".....Ừm."
"Nghê Hạ, tôi nghe được giọng nói của fans tôi." Trong giọng nói của Hoắc Thiệu Hàng có một tia ý cười: "Khẩu hiệu của các em ấy vẫn luôn không thay đổi."
"......."
"Em thiếu kĩ thuật nói dối."
"......."
Nghê Hạ 囧 lại 囧, cô thật là cảm động chỉ số thông minh của mình.
"Được rồi, trở lại chuyện chính." Hoắc Thiệu Hàng cũng không trêu ghẹo cô nữa, nhàn nhạt nói: "Ngày mai là sinh nhật của Phạm Khuê Ân, em có đi không?"
"Ừm, tôi có."
"Vậy tốt, vậy ngày mai tôi đến đón em, ở đâu?"
Nghê Hạ ngẩn người: "Tại sao anh phải đến đón tôi?"
Hoắc Thiệu Hàng: "Đón bạn nữ đi cùng của tôi, không phải rất bình thường sao?"
"Bạn nữ đi cùng?" Nghê Hạ nghi hoặc: "Từ khi nào mà tôi trở thành bạn....."
"Nghê Hạ, em nhớ lần trước em nói muốn chịu trách nhiệm chứ?" Hoắc Thiệu Hàng buồn bã nói: "Tôi nghĩ, không cần chịu trách nhiệm, em chỉ cần làm bạn nữ đi cùng của tôi là được, coi như là bù đắp lời xin lỗi về lần trước của em."
"......." Nghê Hạ há miệng thở dốc, không nói nên lời.
"Sao, đã có bạn nam đi cùng rồi?"
"Chưa......."
"Ừm, vậy thì được, địa chỉ ở đâu?"
Nghê Hạ phát ngốc nói địa chỉ nhà của Hạ Dĩ San. Thật lâu sau, bên kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút, Nghê Hạ buông di động, ngồi xụi lơ trên sô pha, cô nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử đã chết trên màn hình, tâm trạng lên xuống phập phồng, sao anh còn nhớ sự kiện cô hôn anh lần trước đó chứ......
Ngày hôm sau.
Nghê Hạ đi xuống lầu, nhìn thấy chiếc Maybach đỗ bên bồn hoa, cô do dự tiến lên vài bước, sau đó cửa kính xe hạ xuống. Ánh đèn trong xe, cô thấy được Hoắc Thiệu Hàng ngồi ở hàng ghế sau, ánh mắt bình tĩnh dừng trên người cô.
Anh mặt một bộ vest lịch sự, cà vạt xanh đậm, áo sơ mi trắng, áo khoác sẫm màu, bộ trang phục này càng làm cho anh trở nên nghiêm nghị, cũng càng đẹp trai hơn. Anh như vậy quá hấp dẫn người khác.
Nghê Hạ dừng vài giây, sau đó tiến lên mở cửa xe, bởi vì bên trong áo khoác chính là lễ phục cho nên có hơi bất tiện, cô thận trọng khi lên xe. Hoắc Thiệu Hàng có lẽ đã nhận ra, rất tự nhiên vươn tay giúp cô sửa lại quần áo, phong thái lịch lãm.
"Cảm ơn anh."
"Ừm." Hoắc Thiệu Hàng gật đầu, không nói nữa.
Suốt chặng đường, Nghê Hạ cũng muốn hỏi chút gì đó, nhưng ngại trợ lý lái xe nên đành nhịn xuống. Bên trong xe quá mức yên tĩnh, Nghê Hạ nhìn ngoài cửa xe, cố gắng xem nhẹ không khí lưu động trong xe.
Bởi vì góc độ này cho nên Nghê Hạ không nhận ra ánh Hoắc Thiệu Hàng đang nhìn cô.
Vì tiệc tối cho nên Nghê Hạ nghiêm túc trang điểm, cô ngồi yên tĩnh ở đó, giống như một con búp bê sứ tạc bằng ngọc, xinh đẹp đến mức người ta không dám chạm vào, như thể khi động vào cô sẽ vỡ ra.
Trong bóng đêm, chiếc cổ trắng của cô gần như trong suốt, Hoắc Thiệu Hàng đột nhiên nhớ tới nhớ tới ngày mà cô làm bữa sáng, dịu dàng an tĩnh, đường cong trên cổ sáng lên như một vầng hào quang mờ nhạt trong ánh mặt trời.
Ánh mắt anh hơi rối rắm, anh nhìn về phía trước, dường như anh ngày càng có hứng thú với cô.
Phạm Khuê Ân tổ chức tiệc sinh nhật ở một trang viên tư nhân, một tiếng sau hai người đến điểm đến, mà sau khi Nghê Hạ đến mới phát hiện có rất nhiều phóng viên ở bên ngoài, Nghê Hạ nhìn đám người đang chờ ở bên ngoài trang viên, khó xử xoay đầu lại: "Có phóng viên? Làm sao đây?"
Hoắc Thiệu Hàng nhìn cô một cái: "Xuống xe là ổn rồi, bảo vệ đều có mặt mà."
"Anh biết có phóng viên?"
"Bọn họ chỉ ở bên ngoài, không vào bên trong được nên cũng không chụp được." Hoắc Thiệu Hàng rất bình tĩnh nói.
"Không phải, đây không phải là trọng điểm." Nghê Hạ nhíu mày nói: "Anh xuống xe cùng tôi không có chuyện gì sao, anh không sợ bọn họ viết bậy gì sao?"
Hoắc Thiệu Hàng dừng một chút: "Không sao, tôi không để ý lắm."
"Khụ khụ, dạo gần đây nhận xét về em không tốt lắm, ừm......Bởi vì chuyện Lâm Ngộ Thành mà khu bình luận của em tất cả đều đang mắng người."
"Mắng em muốn quay lại với cậu ta, dây dưa với người ta có đúng không?" Hoắc Thiệu Hàng nói thẳng ra.
Nghê Hạ hoảng sợ: "Anh xem những bình luận đó rồi?"
Hoắc Thiệu Hàng không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ cười nhạt với cô: "Cho nên nếu em xuất hiện cùng tôi nói không chừng sẽ có thể giúp em rửa sạch tin tức em muốn dây dưa với Lâm Ngộ Thành."
"Anh......."
"Xuống xe thôi." Hoắc Thiệu Hàng nói xong liền một bước mở cửa xe trước cô, sau đó thời điểm phóng viên cùng nhân viên bảo vệ đi lên liền vòng qua đuôi xe mở cửa cho Nghê Hạ, anh vươn tay, ý bảo Nghê Hạ có thể dựa vào anh mà xuống xe.
Một đám paparazzi vốn muốn tiến lên chụp Hoắc Thiệu Hàng, căn bản không ngờ trong xe còn có người khác, càng không ngờ tới còn là một cô gái! Hoắc Thiệu Hàng thế mà lại đến đây cùng với bạn nữ! Tin lớn! Tin vô cùng lớn luôn!! Có nội dung cho trang đầu ngày mai rồi!
Trong lúc đó, đèn flash không ngừng, microphone cùng câu hỏi theo nhau mà đến.
"Hoắc tiên sinh, tại sao anh lại xuất hiện cùng với Nghê Hạ vậy?"
"Xin hỏi quan hệ của hai người có phải rất tốt không?"
"Nghê Hạ, nghe nói hiện tại cô còn thích Lâm Ngộ Thành, xin hỏi cô có phải giống như trên mạng nói muốn quay lại với anh ấy không?"
"Hoắc tiên sinh, anh có biết tai tiếng của Nghê tiểu thư và Lâm Ngộ Thành tiên sinh không?"
"......."
⛈⛈⛈⛈⛈⛈
"Ông như vậy khiến tôi rất khó xử." Xe từ từ di chuyển trên đường, Nghê Hạ lạnh lùng nhìn về phía trước nói.
Hạ Tông Nguyên thở dài: "Tiểu Hàm, bố chỉ muốn trò chuyện cùng con."
Nghê Hạ nhíu mày.
Hạ Tông Nguyên vội vàng nói: "Con yên tâm, trong xe không có người ngoài."
"Thầy Hạ, bây giờ tôi là một nữ diễn viên, vừa rồi ánh mắt của đạo diễn có chút kỳ quái, ông không sợ khi bị truyền ra sẽ có những thứ không dễ nghe?"
Hạ Tông Nguyên nhăn đầu: "Xin lỗi, vừa rồi bố không suy nghĩ kỹ, chỉ là rất lâu rồi không gặp con, bố....."
"Sau này chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội gặp gỡ ở trên đoàn phim." Nghê Hạ lạnh lùng ngắt lời ông "Nhưng tôi hy vọng đến lúc đó ông có thể không lộ ra dấu vết gì, chỉ đối xử với tôi như một vãn bối bình thường là được."
"Được, cái này thì bố biết." Hạ Tông Nguyên nhìn sườn mặt Nghê Hạ, muốn nói lại thôi.
Nghê Hạ nhìn về phía trước, không nhìn thấy được dáng vẻ ấy của ông, Hạ Tông Nguyên bất lực, cuối cùng vẫn hỏi ra: "Tiểu Hàm, con và Lâm Ngộ Thành kia, là tình huống gì vậy?"
Nghê Hạ không cảm xúc: "Tai tiếng trong giới giải trí luôn lên xuống lên xuống, điểm này ông không phải là người hiểu rõ nhất sao."
"Nhưng chuyện người yêu cũ là sự thật?"
Nghê Hạ không lên tiếng.
Hạ Tông Nguyên buồn bực một trận: "Chị con cũng vậy, chuyện này cũng không nói với bố, bây giờ chuyện đã lộ ra không phải đang làm phiền con sao?"
"Chị ấy không nói cho ông chỉ có thể giải thích rằng ông quan tâm chị ấy quá ít." Nghê Hạ mang theo chút trào phúng: "Mặt khác, chuyện này không phiền đến tôi, ông không cần nhọc lòng."
"Được, bố không nhọc lòng." Hạ Tông Nguyên nói: "Tiểu Hàm, dạo gần đây bố vẫn luôn liên lạc với chị con, nhưng không gọi được số điện thoại của con bé, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hiện tại con có thể nói cho bố biết không?"
"Nếu chị ấy muốn nói chị ấy sẽ nói, tóm lại, bây giờ chị ấy rất tốt."
"Này......"
Hạ Tông Nguyên vẫn rất lo lắng, Nghê Hạ nhìn thần sắc của ông, trong lòng mơ hồ có chút không đành lòng, nhưng cô lại kiềm chế không đi nói gì cả.
Lâu sau, Nghê Hạ mới nói: "Chị đổi số điện thoại rồi, tôi cho ông, ông tự hỏi đi."
"À được!" Hạ Tông Nguyên tâm hoa nộ phóng* ngay: "Vậy Tiểu Hàm, số điện thoại của con......"
*Tâm hoa nộ phóng: Cực kì vui mừng, suиɠ sướиɠ
Môi của Nghê Hạ mím lại thành một đường, sau một lúc im lặng, cô cúi đầu, sửa số của Hạ Dĩ San thành một tin nhắn và gửi cho Hạ Tông Nguyên.
Không biết cư dân mạng đào tài nguyên ở đâu ra, hình ảnh thời đại học của Nghê Hạ thế mà đều xông ra hết.
Nghê Hạ nhìn hình Hạ Dĩ San ngây ngô cùng với Lâm Ngộ Thành tuấn lãng, thật sự cạn lời. Nhìn vẻ mặt của Hạ Dĩ San, hai chữ si mê kia đều viết đầy trên mặt.
Cùng với những bức ảnh, có rất nhiều người tự nhận là cùng lớp cùng trường, thủ đoạn theo đuổi Lâm Ngộ Thành của Hạ Dĩ San bọn họ đều kể lại giống như đúc, có bao nhiêu gây cấn liền có bấy nhiêu. Càng chết người hơn là, Dương Văn thế mà còn "vô tình" tiết lộ trong một bài phỏng vấn rằng cô ta cũng là người từng biết về chuyện đó.
Ngay cả những minh tinh cũng nói như vậy, vậy những chuyện này đều là sự thật. Vì thế, khu bình luận của Nghê Hạ lại bị chà đạp đến mức thảm không nỡ nhìn. Rất nhiều fans của Lâm Ngộ Thành đều tới công kích cô không biết xấu hổ, đến bây giờ còn không biết đường chết mà quấn lấy Lâm Ngộ Thành cầu hợp lại.
Nghê Hạ không xem bình luận nhiều, cô chỉ là cảm thấy rất kì quái, các cư dân mạng rốt cuộc là ở phương diện nào nhìn ra cô quấn lấy Lâm Ngộ Thành cầu hợp lại?!
"Con nhỏ Dương Văn này, thật là thêm dầu vào lửa."
"Cô ta chắc chắn đang rất vui vẻ khi nhìn em khó chịu, nhìn em bị fans mắng. Haiz, giả bộ thật giỏi, còn làm ra vẻ bản thân không cẩn thận nói ra." Cảnh Tố nói.
"Thôi kệ đi." Nghê Hạ đau đầu.
"Vâng vâng vâng, ngày mai còn phải đi tiệc sinh nhật của đạo diễn Phạm đó. À đúng rồi, chị mang lễ phục qua đây rồi, em xem xem."
Đoàn phim cho nghỉ ba ngày vì trùng với sinh nhật của Phạm Khuê Ân. Anh ta tổ chức một bữa tiệc sinh nhật ở Thượng Hải, với tư cách là nữ chính trong bộ phim mới của anh ta Nghê Hạ tất nhiên có tên trong danh sách được mời.
"Không cần xem, cứ như vậy đi." Nghê Hạ làm tổ trên ghế sô pha: "Ngày mai đến đón em là được, bây giờ em muốn nghỉ ngơi."
Cảnh Tố nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Nghê Hạ, cũng không nói thêm gì nữa, bản thân rời đi.
Sau khi Cảnh Tố đi, căn nhà có vẻ rất yên tĩnh, Nghê Hạ mở phim truyền hình, trên TV chính là bộ phim cổ trang mà lúc trước Lâm Ngộ Thành đóng, Nghê Hạ tạm dừng hai giây, chuyển kênh.
Sau khi chuyển mấy kênh thì không còn tâm trạng để xem tiếp, thời điểm muốn tắt máy bỗng chuyển sang chương trình phỏng vấn, nữ MC vẻ mặt tò mò bát quái hỏi chuyện, mà người đàn ông đối diện lại từ đầu đến cuối cười nhạt đáp lại, làm cho người ta nhớ tới quân tử khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc.
Nghê Hạ buông remote xuống, salad trái cây trên tay, rất có hứng thú xem tiếp.
Đúng lúc này, chuông điện thoại vừa lúc vang lên, Nghê Hạ cũng không nhìn mà nhận điện thoại: "A lô."
"A lô."
Âm thanh từ tính thâm trầm, cô rất quen thuộc với giọng nói này. Nghê Hạ vô thức buông dĩa trái cây xuống, ngồi nghiêm chỉnh: "Ừm, có việc?"
"Đang làm gì vậy?" Thanh lãnh bằng phẳng, giọng điệu bình thường của Hoắc Thiệu Hàng.
Nghê Hạ nhìn người đang được phỏng vấn trên TV, trả lời: "Tôi đang....chuẩn bị lời thoại."
Vừa dứt lời, TV đột nhiên truyền ra âm thanh tê tâm liệt phế của fans, cùng với tiếng la hét là một số khẩu hiệu. Toàn bộ tinh thần của Nghê Hạ đều chấn động, hóa ra chương trình phỏng vấn đang trong phần hỏi nhanh đáp nhanh, Hoắc Thiệu Hàng không biết đã nói gì khiến các fans dưới khán đài lại thét lên liên tục.
Nghê Hạ vội vàng che microphone lại, chỉnh nhỏ tiếng.
Bên kia trầm mặc vài giây: "Chuẩn bị lời kịch sẵn tiện xem TV?"
"À.....TV mở đó."
"Em xem gì vậy?"
Nghê Hạ không biết tại sao buổi tối Hoắc Thiệu Hàng lại gọi điện đến, cô chỉ có thể mở chế độ hỏi đáp: "Xem tin tức, không phải mới bảy giờ sao...."
"À, bản tin thời sự."
".....Ừm."
"Nghê Hạ, tôi nghe được giọng nói của fans tôi." Trong giọng nói của Hoắc Thiệu Hàng có một tia ý cười: "Khẩu hiệu của các em ấy vẫn luôn không thay đổi."
"......."
"Em thiếu kĩ thuật nói dối."
"......."
Nghê Hạ 囧 lại 囧, cô thật là cảm động chỉ số thông minh của mình.
"Được rồi, trở lại chuyện chính." Hoắc Thiệu Hàng cũng không trêu ghẹo cô nữa, nhàn nhạt nói: "Ngày mai là sinh nhật của Phạm Khuê Ân, em có đi không?"
"Ừm, tôi có."
"Vậy tốt, vậy ngày mai tôi đến đón em, ở đâu?"
Nghê Hạ ngẩn người: "Tại sao anh phải đến đón tôi?"
Hoắc Thiệu Hàng: "Đón bạn nữ đi cùng của tôi, không phải rất bình thường sao?"
"Bạn nữ đi cùng?" Nghê Hạ nghi hoặc: "Từ khi nào mà tôi trở thành bạn....."
"Nghê Hạ, em nhớ lần trước em nói muốn chịu trách nhiệm chứ?" Hoắc Thiệu Hàng buồn bã nói: "Tôi nghĩ, không cần chịu trách nhiệm, em chỉ cần làm bạn nữ đi cùng của tôi là được, coi như là bù đắp lời xin lỗi về lần trước của em."
"......." Nghê Hạ há miệng thở dốc, không nói nên lời.
"Sao, đã có bạn nam đi cùng rồi?"
"Chưa......."
"Ừm, vậy thì được, địa chỉ ở đâu?"
Nghê Hạ phát ngốc nói địa chỉ nhà của Hạ Dĩ San. Thật lâu sau, bên kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút, Nghê Hạ buông di động, ngồi xụi lơ trên sô pha, cô nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử đã chết trên màn hình, tâm trạng lên xuống phập phồng, sao anh còn nhớ sự kiện cô hôn anh lần trước đó chứ......
Ngày hôm sau.
Nghê Hạ đi xuống lầu, nhìn thấy chiếc Maybach đỗ bên bồn hoa, cô do dự tiến lên vài bước, sau đó cửa kính xe hạ xuống. Ánh đèn trong xe, cô thấy được Hoắc Thiệu Hàng ngồi ở hàng ghế sau, ánh mắt bình tĩnh dừng trên người cô.
Anh mặt một bộ vest lịch sự, cà vạt xanh đậm, áo sơ mi trắng, áo khoác sẫm màu, bộ trang phục này càng làm cho anh trở nên nghiêm nghị, cũng càng đẹp trai hơn. Anh như vậy quá hấp dẫn người khác.
Nghê Hạ dừng vài giây, sau đó tiến lên mở cửa xe, bởi vì bên trong áo khoác chính là lễ phục cho nên có hơi bất tiện, cô thận trọng khi lên xe. Hoắc Thiệu Hàng có lẽ đã nhận ra, rất tự nhiên vươn tay giúp cô sửa lại quần áo, phong thái lịch lãm.
"Cảm ơn anh."
"Ừm." Hoắc Thiệu Hàng gật đầu, không nói nữa.
Suốt chặng đường, Nghê Hạ cũng muốn hỏi chút gì đó, nhưng ngại trợ lý lái xe nên đành nhịn xuống. Bên trong xe quá mức yên tĩnh, Nghê Hạ nhìn ngoài cửa xe, cố gắng xem nhẹ không khí lưu động trong xe.
Bởi vì góc độ này cho nên Nghê Hạ không nhận ra ánh Hoắc Thiệu Hàng đang nhìn cô.
Vì tiệc tối cho nên Nghê Hạ nghiêm túc trang điểm, cô ngồi yên tĩnh ở đó, giống như một con búp bê sứ tạc bằng ngọc, xinh đẹp đến mức người ta không dám chạm vào, như thể khi động vào cô sẽ vỡ ra.
Trong bóng đêm, chiếc cổ trắng của cô gần như trong suốt, Hoắc Thiệu Hàng đột nhiên nhớ tới nhớ tới ngày mà cô làm bữa sáng, dịu dàng an tĩnh, đường cong trên cổ sáng lên như một vầng hào quang mờ nhạt trong ánh mặt trời.
Ánh mắt anh hơi rối rắm, anh nhìn về phía trước, dường như anh ngày càng có hứng thú với cô.
Phạm Khuê Ân tổ chức tiệc sinh nhật ở một trang viên tư nhân, một tiếng sau hai người đến điểm đến, mà sau khi Nghê Hạ đến mới phát hiện có rất nhiều phóng viên ở bên ngoài, Nghê Hạ nhìn đám người đang chờ ở bên ngoài trang viên, khó xử xoay đầu lại: "Có phóng viên? Làm sao đây?"
Hoắc Thiệu Hàng nhìn cô một cái: "Xuống xe là ổn rồi, bảo vệ đều có mặt mà."
"Anh biết có phóng viên?"
"Bọn họ chỉ ở bên ngoài, không vào bên trong được nên cũng không chụp được." Hoắc Thiệu Hàng rất bình tĩnh nói.
"Không phải, đây không phải là trọng điểm." Nghê Hạ nhíu mày nói: "Anh xuống xe cùng tôi không có chuyện gì sao, anh không sợ bọn họ viết bậy gì sao?"
Hoắc Thiệu Hàng dừng một chút: "Không sao, tôi không để ý lắm."
"Khụ khụ, dạo gần đây nhận xét về em không tốt lắm, ừm......Bởi vì chuyện Lâm Ngộ Thành mà khu bình luận của em tất cả đều đang mắng người."
"Mắng em muốn quay lại với cậu ta, dây dưa với người ta có đúng không?" Hoắc Thiệu Hàng nói thẳng ra.
Nghê Hạ hoảng sợ: "Anh xem những bình luận đó rồi?"
Hoắc Thiệu Hàng không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ cười nhạt với cô: "Cho nên nếu em xuất hiện cùng tôi nói không chừng sẽ có thể giúp em rửa sạch tin tức em muốn dây dưa với Lâm Ngộ Thành."
"Anh......."
"Xuống xe thôi." Hoắc Thiệu Hàng nói xong liền một bước mở cửa xe trước cô, sau đó thời điểm phóng viên cùng nhân viên bảo vệ đi lên liền vòng qua đuôi xe mở cửa cho Nghê Hạ, anh vươn tay, ý bảo Nghê Hạ có thể dựa vào anh mà xuống xe.
Một đám paparazzi vốn muốn tiến lên chụp Hoắc Thiệu Hàng, căn bản không ngờ trong xe còn có người khác, càng không ngờ tới còn là một cô gái! Hoắc Thiệu Hàng thế mà lại đến đây cùng với bạn nữ! Tin lớn! Tin vô cùng lớn luôn!! Có nội dung cho trang đầu ngày mai rồi!
Trong lúc đó, đèn flash không ngừng, microphone cùng câu hỏi theo nhau mà đến.
"Hoắc tiên sinh, tại sao anh lại xuất hiện cùng với Nghê Hạ vậy?"
"Xin hỏi quan hệ của hai người có phải rất tốt không?"
"Nghê Hạ, nghe nói hiện tại cô còn thích Lâm Ngộ Thành, xin hỏi cô có phải giống như trên mạng nói muốn quay lại với anh ấy không?"
"Hoắc tiên sinh, anh có biết tai tiếng của Nghê tiểu thư và Lâm Ngộ Thành tiên sinh không?"
"......."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.