Chương 21: MUỐN ĐẤU VỚI TÔI, HAI NGƯỜI CÒN NON LẮM
Thu Hiền
24/03/2017
...
Anh Khang nhẹ nhàng đặt cô gái đó lên xe của mình, rồi cùng cô ta rời khỏi quán bar, hắn nhìn vào kính hậu thấy nó đứng phía sau với cánh tay thấm đẫm máu thì tim không tự chủ nhói lên.
-Anh biết tôi là ai rồi à?_Cô gái bí ẩn lên tiếng kéo hắn về với hiện tại.
-Ừ, lúc nãy...khi Phương Trúc đánh em gục, anh vô tình thấy được chiếc nhẫn khi xưa, anh nghĩ đó là em và...đúng thật là người con gái anh đang tìm kiếm bấy lâu nay.
-Anh tìm kiếm tôi à? Không ngờ đấy, anh là người khiến tôi mất đi tất cả, giờ cũng là người tìm tôi sao?
-chuyện của 1 năm trước anh xin lỗi, Quế Chi làm lại từ đầu với anh nhé?_Anh Khang dịu dàng với người con gái đã đối đầu với nó, ánh mắt chân thật, hắn chưa từng làm vậy với Phương Trúc.
Cô gái tên Quế Chi đó gỡ mặt nạ xuống, nở một nụ cười gian xảo rồi gật đầu với hắn.
*GTNV: Đinh Quế Chi, 17 tuổi, chị gái Đinh Bích Thảo, xinh đẹp theo kiểu gian xảo, ác độc.
...
1 năm trước, Quế Chi và Anh Khang học chung trường, Quế Chi lúc ấy hiền lành, tốt bụng, không may đã say nắng chàng trai đào hoa là hắn đây, năm đó hắn chỉ đùa giỡn với cô, cô biết, cô chấp nhận tất cả để đến với hắn nhưng hắn không để ý đến cô, cô quá mù quáng, để rồi vào cái đêm định mệnh, cô trao hắn lần đầu tiên của mình, sáng hôm sau hắn vứt bỏ cô không thương tiếc,từ đó cô biến mất khỏi cuộc đời hắn. Hắn thì tự nhiên thấy nhớ cô da diết, hắn hối hận khi đánh mất cô, hắn tìm kiếm cô khắp mọi nơi nhưng đến 1 tin tức về cô cũng không có.
Đến bây giờ Quế Chi quay lại trong hoàn cảnh Anh Khang quen Phương Trúc. Nhưng vì người con gái này nên hắn sẽ bằng lòng bỏ tất cả.
...
Sáng hôm sau.
Phương Trúc, Thiên Bảo và Mỹ Hà đi đến trường, hôm nay trong ngôi biệt thư vắng đi sự hiện diện của Anh Khang, tất cả đều biết vì lý do gì.
Tới cổng trường, cả 3 người bước xuống, đúng lúc đó hắn và Quế Chi cũng có mặt tại sân trường.
-Chào cô, tình nhân của bạn trai tôi, hân hạnh được làm quen, tôi là Đinh Quế Chi, còn cô, à cô là Trịnh Ngọc Hân hả?_Cô ta tuôn 1 tràng rồi cười khẩy. Nó buông ra 1 câu nói không liên quan khiến cô ta tức giận:
-Sáng chưa gặm xương à?
-Cô nói gì thế, cô giỏi lắm._Không để cô ta đụng tay, hắn giơ tay lên định tát cho nó một cái, lập tức nó né ra.
-Muốn đấu với tôi, 2 người còn non lắm._Nó khinh khỉnh nói rồi cùng 2 người kia vào lớp.
...
Quế Chi học cùng lớp với bọn nó, nó chuyển xuống chỗ Thiên Bảo và Mỹ Hà.
Bỗng đầu Phương Trúc đau dữ dội, nó nằm gục xuống bàn, cố ngăn cho nước mắt không rơi, đầu mỗi lúc một đau hơn, nó lấy hai tay ôm đầu, Thiên Bảo thấy vậy lo lắng:
-Trúc Nhi, em sao thế? Trả lời anh đi.
-Đau đầu._Nó mệt mỏi thốt ra hai từ.
-Chị, chị lên phòng y tế đi._Mỹ Hà cũng lo lắng không kém, tiếng nói của Mỹ Hà không nhỏ nên làm hắn chú ý, thấy nó ôm đầu, mặt tái mét thì có phần lo lắng, muốn chạy tới hỏi thăm nó nhưng bây giờ nó và hắn có là gì của nhau đâu.
-Thưa thầy, Phương Trúc không được khỏe, em xin dìu em ấy lên phòng y tế ạ._Thiên Bảo bỗng nói lớn rồi bế nó đi thẳng ra khỏi lớp.
...
Anh Khang nhẹ nhàng đặt cô gái đó lên xe của mình, rồi cùng cô ta rời khỏi quán bar, hắn nhìn vào kính hậu thấy nó đứng phía sau với cánh tay thấm đẫm máu thì tim không tự chủ nhói lên.
-Anh biết tôi là ai rồi à?_Cô gái bí ẩn lên tiếng kéo hắn về với hiện tại.
-Ừ, lúc nãy...khi Phương Trúc đánh em gục, anh vô tình thấy được chiếc nhẫn khi xưa, anh nghĩ đó là em và...đúng thật là người con gái anh đang tìm kiếm bấy lâu nay.
-Anh tìm kiếm tôi à? Không ngờ đấy, anh là người khiến tôi mất đi tất cả, giờ cũng là người tìm tôi sao?
-chuyện của 1 năm trước anh xin lỗi, Quế Chi làm lại từ đầu với anh nhé?_Anh Khang dịu dàng với người con gái đã đối đầu với nó, ánh mắt chân thật, hắn chưa từng làm vậy với Phương Trúc.
Cô gái tên Quế Chi đó gỡ mặt nạ xuống, nở một nụ cười gian xảo rồi gật đầu với hắn.
*GTNV: Đinh Quế Chi, 17 tuổi, chị gái Đinh Bích Thảo, xinh đẹp theo kiểu gian xảo, ác độc.
...
1 năm trước, Quế Chi và Anh Khang học chung trường, Quế Chi lúc ấy hiền lành, tốt bụng, không may đã say nắng chàng trai đào hoa là hắn đây, năm đó hắn chỉ đùa giỡn với cô, cô biết, cô chấp nhận tất cả để đến với hắn nhưng hắn không để ý đến cô, cô quá mù quáng, để rồi vào cái đêm định mệnh, cô trao hắn lần đầu tiên của mình, sáng hôm sau hắn vứt bỏ cô không thương tiếc,từ đó cô biến mất khỏi cuộc đời hắn. Hắn thì tự nhiên thấy nhớ cô da diết, hắn hối hận khi đánh mất cô, hắn tìm kiếm cô khắp mọi nơi nhưng đến 1 tin tức về cô cũng không có.
Đến bây giờ Quế Chi quay lại trong hoàn cảnh Anh Khang quen Phương Trúc. Nhưng vì người con gái này nên hắn sẽ bằng lòng bỏ tất cả.
...
Sáng hôm sau.
Phương Trúc, Thiên Bảo và Mỹ Hà đi đến trường, hôm nay trong ngôi biệt thư vắng đi sự hiện diện của Anh Khang, tất cả đều biết vì lý do gì.
Tới cổng trường, cả 3 người bước xuống, đúng lúc đó hắn và Quế Chi cũng có mặt tại sân trường.
-Chào cô, tình nhân của bạn trai tôi, hân hạnh được làm quen, tôi là Đinh Quế Chi, còn cô, à cô là Trịnh Ngọc Hân hả?_Cô ta tuôn 1 tràng rồi cười khẩy. Nó buông ra 1 câu nói không liên quan khiến cô ta tức giận:
-Sáng chưa gặm xương à?
-Cô nói gì thế, cô giỏi lắm._Không để cô ta đụng tay, hắn giơ tay lên định tát cho nó một cái, lập tức nó né ra.
-Muốn đấu với tôi, 2 người còn non lắm._Nó khinh khỉnh nói rồi cùng 2 người kia vào lớp.
...
Quế Chi học cùng lớp với bọn nó, nó chuyển xuống chỗ Thiên Bảo và Mỹ Hà.
Bỗng đầu Phương Trúc đau dữ dội, nó nằm gục xuống bàn, cố ngăn cho nước mắt không rơi, đầu mỗi lúc một đau hơn, nó lấy hai tay ôm đầu, Thiên Bảo thấy vậy lo lắng:
-Trúc Nhi, em sao thế? Trả lời anh đi.
-Đau đầu._Nó mệt mỏi thốt ra hai từ.
-Chị, chị lên phòng y tế đi._Mỹ Hà cũng lo lắng không kém, tiếng nói của Mỹ Hà không nhỏ nên làm hắn chú ý, thấy nó ôm đầu, mặt tái mét thì có phần lo lắng, muốn chạy tới hỏi thăm nó nhưng bây giờ nó và hắn có là gì của nhau đâu.
-Thưa thầy, Phương Trúc không được khỏe, em xin dìu em ấy lên phòng y tế ạ._Thiên Bảo bỗng nói lớn rồi bế nó đi thẳng ra khỏi lớp.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.