Chương 15
Moonlight
11/11/2013
Sáng hôm sau
- Karen, hôm nay cậu đi tìm việc đi (Rina)
- Uhm. Rồi để tớ đi.
- Tìm được công việc nào cả 4 cùng làm thì càng tốt nha (Kana)
- Lương ít nhât 8 triệu/tháng đó nha (Yuri)
- Rồi rồi.
- Ủa, mà sao mấy cậu đi tìm việc làm chi vậy. Sumii hỏi
- Híc, lệnh của Pama bọn chị. Tuần sau họ chuyển qua nhà khác sống còn tuần sau nữa bọn chị phải đi kiếm việc làm và toàn bộ quản gia với người hầu cũng bị chuyển đi hết trơn lun. Karen than vãn
- May là chỉ có 2 tháng thôi không thì chết mất (Kana)
- Tội nghiệp mí chị, thôi cố gắng lên.
- Bây giờ Karen đi xin việc còn tớ cũng có việc phải đi nên các cậu cứ ở nhà nhé, không thì nếu mà ra ngoài thì vào gara lấy xe của tớ mà đi. Tớ đi taxi, còn chìa khoá thì bảo quản gia. Thế nhé, pp. Yuri vừa nói xong không để mọi người kịp trả lời đã chạy biến đi.
- Chạy gì mà nhanh dữ zậy.
- Tớ đi dạo phố đây (Rina)
- Còn chị cũng ra ngoài chơi đây.
- Uầy, mí người đi hết rồi à… Híc… híc… (Mika)
- Ay, Mika hay hai chị em mình rủ Masa đi shopping đi. Sumii nháy mắt
- Ah, chuẩn í em. Thôi hai chị em mình đi thay quần áo đi nửa tiếng sau gặp tại phòng khách, em lên lôi ck em dậy đây… hi…hi…
- Uh. Chị lên thay quần áo đấy.
Lúc vừa ra tới cổng thì Yuri đã thấy Kou đứng trước cổng cùng với chiếc xe.
- Ủa, sao cậu ở đây vậy. Chẳng phải hẹn nhau ở café Sweet sao.
- Tại tớ muốn đón cậu mà *cười nhăn răng*
- Uhm, nhưng mà nè chạy chậm thôi nha.
- Rồi rồi. Kou phì cười
Lúc này Karen tại trung tâm xin việc làm
- Thưa chị, em muốn tìm việc cho người, nếu được làm chung thì càng tốt, thời gian làm việc là từ 15h-22h
- 4 người hả em, các em bao nhiêu tuổi rồi, giới tính.
- Dạ đều là nữ ạ, 3 người 17 và 1 người 18 ạ.
- Uhm vậy em muốn lương là bao nhiêu để chị tìm công việc cho phù hợp.
- Dạ ít nhất là 8 triệu/ tháng ạ.
- Uhm rồi. Vậy thì số điện thoại của em là bao nhiêu để có gì chị còn liên lạc.
- Dạ đây. Karen nói rồi chìa một tấm card ra.
- Rồi, có gì chị sẽ liên lạc cho em sau
- Dạ, nhưng chị cố gắng liên lạc cho bọn em trong tuần sau nhé.
- Uhm, chị biết rồi.
- Dạ em chào chị.
Karen vừa rời khỏi trung tâm đã tung tăng vào một quán café gần đó.
- Ê, heo con sao cô ở đây vậy ?
- Huh ? Karen nghe thấy giọng quen quen mới quay đầu lại.
- Đúng là cô rồi heo con. Ra là chàng Shun nhà ta
- Eh. Sao anh lại ở đây vậy, anh cứ như ma vậy á, sao tôi đi đâu cũng gặp anh thế đồ oan gia.
- Tôi với cô mà là oan gia đã tốt
- Anh nói thế là í gì con tinh tinh kia, mà từ nay về sau cấm gọi tôi là heo con nghe chưa ?
- Nè tôi nói cô mứi đúng, sao cô dám gọi tôi là tinh tinh, đường đường là đại thiếu gia đây mà là tinh tinh à.
- Kệ anh, ai kêu anh gọi tôi là heo con trước. Karen lè lưỡi. Không nói với anh nữa, tôi đi ăn đây đừng bám tôi như con ma nữa. Karen nói xong đi thẳng vào quán café rồi chọn cái bàn gần cửa. Chẳng hiểu sao mà Shun cũng theo vào rồi ngồi luôn bàn đó
- Hello.
- Waa. Tôi đã nói đừng có theo tôi như con ma nữa rồi cơ mà. Nếu anh cũng muốn ăn ở đây thì ra bàn khác đi. Karen hơi tức giận
- Nhưng tôi thích ngồi bàn này. Shun trêu chọc
- Anh…
- Rồi tôi cho anh bàn này tôi ra bàn khác đây. Karen toan ra bàn khác thì Shun giữ côi lại.
- Way, đi thật hả, thôi ngồi xuống đây với tôi đi, ngồi mình chán lắm. Sau khi Shun nói xong thì Karen ngồi lại xuống chỗ
- Coi như nể mặt anh đấy nhưng thù hôm qua tôi chưa quên đâu đợi đấy.
- Tôi vẫn đợi này.
- Xin lỗi nhưng quý khách chọn gì ạ. Chị phục vụ từ đâu đến chen ngang giữa cuộc cãi nhau của hai người
- Uhm em 2 miếng bánh chocolate và straberry sweet, 2 bánh flan, một sữa chua đánh đá với cà phê và một kem hạnh nhân.
- Café loại nặng
Chị phục vụ vẫn còn đang mải mê ngắm Shun nhà ta, chị ta chỉ tỉnh lại khi Karen nói:
- Chị ơi, bọn em gọi xong rồi.
- Ah… Uh… Quý khách đợi một lát ạ.
- Nè sao cô ăn như heo thế hả. Bình thường ăn ít lắm mà.
- Mắc mớ gì anh mà mọi hôm là tôi giữ hình tượng ở trường thôi.
- Gọi cô là heo con là đúng rồi còn gì.
- Xí, mặc kệ anh
Lát sau chị phục vụ bê đồ ăn ra.
- Wa, sao anh không uống đi mà cứ ngồi nhìn tôi thế
- Thích thế. Không được sao.
- Không thích
- Nè, heo con, tôi ăn với.
- Thích thì gọi đĩa khác đi
- Nhưng tôi thích của cô hơn. Đút tôi đi.
- Không mà đầu óc anh vấn đề nặng à.
- Không, đút tôi ăn đi.
- Đi gọi đĩa khác đi mà gọi mấy cô bạn gái của anh đến đi.
- Làm gì có mà cô ghen hả.
- Còn lâu. Xí, ai thèm
- Thế đút tôi ăn
- Không.
- Thế thì tôi hét lên cô là đồ ki bo nhé ^ ^
- Anh dám.
- Dám, không thì đút tôi ăn đi
- Không, không nói lại lần 2
- KA... Chưa nói hết câu thì anh đã bị Karen đưa nguyen cái dĩa có miếng bánh ngọt vô mồm
- Anh điên hả ?
- Bánh ngon ghê.
- Nữa đi. Shun há mồm
- Anh… Karen yếu thế nên nghe lời
- Nè, ăn đi.
Lúc này Rina sao nhỉ ^ ^
Cô đang đi dạo bên Hồ Gươm rồi nghe thấy tiếng gọi mình thì liền quay đầu lại:
- Ê, mèo con, là cô hả. Chàng Yuu đó ^ ^
- Sao anh ở đây zậy ?
- Chán quá nên tôi ra đây khuây khoả một lát. Còn cô mèo con ?
- Đi bộ thôi. Mà tôi đã cấm anh không được gọi tôi là mèo con mà.
- Hi… hi… hi tôi thích thế mà với lại trông cô dễ xương như mèo con í.
- Tầm bậy. Rina bất giác hơi đỏ mặt quay đi.
- Dễ xương thật mà *cười nhăn răng*
- “Chẳng lẽ mình thích anh ta, không không thể nào, mình chỉ yêu mỗi Yuta thôi, mặc dù cậu ấy phản bội mình nhưng mình chỉ yêu mỗi cậu ấy thôi” Rina vừa nghĩ vừa lắc đầu nguầy nguậy.
- Mèo con, sao cô cứ lắc đầu vậy.
- Không… không có gì.
- Nè sao mặt cô đỏ hết cả lên thế kia.
- Chẳng sao cả mà… mà tôi đi đây. Rina toan đi thì Yuu giữ tay cô
- Nè, cô đi đâu vậy. Đi một mình buồn lắm.
- Anh buồn nhưng tôi không buồn. Thả tay tôi ra.
- Nè, sao cô lạnh dữ zậy
- Kệ tôi. Rina rút tay ra định bỏ đi thì bỗng cô kêu lên. Yaaaaaa, anh làm gì thế, bỏ tôi xuống, muốn chết à. Rina hét
- Đưa cô đi ăn thôi, ăn một mình buồn lắm
- Yaaaa, bỏ tôi xuống, anh muốn chết à.
- Không thích.
- Yaaaaaaa, anh… bỏ tôi xuống mọi người đang nhìn kìa.
- Kệ mọi người..
- Ya, anh có bỏ tôi xuống không thì bảo, bỏ tôi xuống bỏ tôi xuống tôi đi với anh là được chứ gì. Rina xuống nước
- Thật chứ ? Yuu hạ cô xuống
- Bắt ép người khác. Ra kia đi. Rina nói rồi chỉ vào một hàng kem gần đấy.
- Hi…hi… hi… *cười nhăn răng*
Cả hai cùng đi vào quán kem, vừa đi vào Rina chỉ ngay vào cái bàn màu xanh ngọc.
- Ra bàn kia đia tôi thích cái bàn đấy.
- Tuỳ cô.
- Chị ơi. Rina vừa ngồi vào bàn đã gọi chị phục vụ.
- Chào quý khách, quý khách muốn ăn gì ?
- Cho em 2 kem hạnh nhân 2 socola, 2 kem ý chua, 2 kem í ngọt và 1 trà sữa socola. Tôi kêu xong rồi tới lượt anh đấy
- 1 kem hạnh nhân.
- Karen, hôm nay cậu đi tìm việc đi (Rina)
- Uhm. Rồi để tớ đi.
- Tìm được công việc nào cả 4 cùng làm thì càng tốt nha (Kana)
- Lương ít nhât 8 triệu/tháng đó nha (Yuri)
- Rồi rồi.
- Ủa, mà sao mấy cậu đi tìm việc làm chi vậy. Sumii hỏi
- Híc, lệnh của Pama bọn chị. Tuần sau họ chuyển qua nhà khác sống còn tuần sau nữa bọn chị phải đi kiếm việc làm và toàn bộ quản gia với người hầu cũng bị chuyển đi hết trơn lun. Karen than vãn
- May là chỉ có 2 tháng thôi không thì chết mất (Kana)
- Tội nghiệp mí chị, thôi cố gắng lên.
- Bây giờ Karen đi xin việc còn tớ cũng có việc phải đi nên các cậu cứ ở nhà nhé, không thì nếu mà ra ngoài thì vào gara lấy xe của tớ mà đi. Tớ đi taxi, còn chìa khoá thì bảo quản gia. Thế nhé, pp. Yuri vừa nói xong không để mọi người kịp trả lời đã chạy biến đi.
- Chạy gì mà nhanh dữ zậy.
- Tớ đi dạo phố đây (Rina)
- Còn chị cũng ra ngoài chơi đây.
- Uầy, mí người đi hết rồi à… Híc… híc… (Mika)
- Ay, Mika hay hai chị em mình rủ Masa đi shopping đi. Sumii nháy mắt
- Ah, chuẩn í em. Thôi hai chị em mình đi thay quần áo đi nửa tiếng sau gặp tại phòng khách, em lên lôi ck em dậy đây… hi…hi…
- Uh. Chị lên thay quần áo đấy.
Lúc vừa ra tới cổng thì Yuri đã thấy Kou đứng trước cổng cùng với chiếc xe.
- Ủa, sao cậu ở đây vậy. Chẳng phải hẹn nhau ở café Sweet sao.
- Tại tớ muốn đón cậu mà *cười nhăn răng*
- Uhm, nhưng mà nè chạy chậm thôi nha.
- Rồi rồi. Kou phì cười
Lúc này Karen tại trung tâm xin việc làm
- Thưa chị, em muốn tìm việc cho người, nếu được làm chung thì càng tốt, thời gian làm việc là từ 15h-22h
- 4 người hả em, các em bao nhiêu tuổi rồi, giới tính.
- Dạ đều là nữ ạ, 3 người 17 và 1 người 18 ạ.
- Uhm vậy em muốn lương là bao nhiêu để chị tìm công việc cho phù hợp.
- Dạ ít nhất là 8 triệu/ tháng ạ.
- Uhm rồi. Vậy thì số điện thoại của em là bao nhiêu để có gì chị còn liên lạc.
- Dạ đây. Karen nói rồi chìa một tấm card ra.
- Rồi, có gì chị sẽ liên lạc cho em sau
- Dạ, nhưng chị cố gắng liên lạc cho bọn em trong tuần sau nhé.
- Uhm, chị biết rồi.
- Dạ em chào chị.
Karen vừa rời khỏi trung tâm đã tung tăng vào một quán café gần đó.
- Ê, heo con sao cô ở đây vậy ?
- Huh ? Karen nghe thấy giọng quen quen mới quay đầu lại.
- Đúng là cô rồi heo con. Ra là chàng Shun nhà ta
- Eh. Sao anh lại ở đây vậy, anh cứ như ma vậy á, sao tôi đi đâu cũng gặp anh thế đồ oan gia.
- Tôi với cô mà là oan gia đã tốt
- Anh nói thế là í gì con tinh tinh kia, mà từ nay về sau cấm gọi tôi là heo con nghe chưa ?
- Nè tôi nói cô mứi đúng, sao cô dám gọi tôi là tinh tinh, đường đường là đại thiếu gia đây mà là tinh tinh à.
- Kệ anh, ai kêu anh gọi tôi là heo con trước. Karen lè lưỡi. Không nói với anh nữa, tôi đi ăn đây đừng bám tôi như con ma nữa. Karen nói xong đi thẳng vào quán café rồi chọn cái bàn gần cửa. Chẳng hiểu sao mà Shun cũng theo vào rồi ngồi luôn bàn đó
- Hello.
- Waa. Tôi đã nói đừng có theo tôi như con ma nữa rồi cơ mà. Nếu anh cũng muốn ăn ở đây thì ra bàn khác đi. Karen hơi tức giận
- Nhưng tôi thích ngồi bàn này. Shun trêu chọc
- Anh…
- Rồi tôi cho anh bàn này tôi ra bàn khác đây. Karen toan ra bàn khác thì Shun giữ côi lại.
- Way, đi thật hả, thôi ngồi xuống đây với tôi đi, ngồi mình chán lắm. Sau khi Shun nói xong thì Karen ngồi lại xuống chỗ
- Coi như nể mặt anh đấy nhưng thù hôm qua tôi chưa quên đâu đợi đấy.
- Tôi vẫn đợi này.
- Xin lỗi nhưng quý khách chọn gì ạ. Chị phục vụ từ đâu đến chen ngang giữa cuộc cãi nhau của hai người
- Uhm em 2 miếng bánh chocolate và straberry sweet, 2 bánh flan, một sữa chua đánh đá với cà phê và một kem hạnh nhân.
- Café loại nặng
Chị phục vụ vẫn còn đang mải mê ngắm Shun nhà ta, chị ta chỉ tỉnh lại khi Karen nói:
- Chị ơi, bọn em gọi xong rồi.
- Ah… Uh… Quý khách đợi một lát ạ.
- Nè sao cô ăn như heo thế hả. Bình thường ăn ít lắm mà.
- Mắc mớ gì anh mà mọi hôm là tôi giữ hình tượng ở trường thôi.
- Gọi cô là heo con là đúng rồi còn gì.
- Xí, mặc kệ anh
Lát sau chị phục vụ bê đồ ăn ra.
- Wa, sao anh không uống đi mà cứ ngồi nhìn tôi thế
- Thích thế. Không được sao.
- Không thích
- Nè, heo con, tôi ăn với.
- Thích thì gọi đĩa khác đi
- Nhưng tôi thích của cô hơn. Đút tôi đi.
- Không mà đầu óc anh vấn đề nặng à.
- Không, đút tôi ăn đi.
- Đi gọi đĩa khác đi mà gọi mấy cô bạn gái của anh đến đi.
- Làm gì có mà cô ghen hả.
- Còn lâu. Xí, ai thèm
- Thế đút tôi ăn
- Không.
- Thế thì tôi hét lên cô là đồ ki bo nhé ^ ^
- Anh dám.
- Dám, không thì đút tôi ăn đi
- Không, không nói lại lần 2
- KA... Chưa nói hết câu thì anh đã bị Karen đưa nguyen cái dĩa có miếng bánh ngọt vô mồm
- Anh điên hả ?
- Bánh ngon ghê.
- Nữa đi. Shun há mồm
- Anh… Karen yếu thế nên nghe lời
- Nè, ăn đi.
Lúc này Rina sao nhỉ ^ ^
Cô đang đi dạo bên Hồ Gươm rồi nghe thấy tiếng gọi mình thì liền quay đầu lại:
- Ê, mèo con, là cô hả. Chàng Yuu đó ^ ^
- Sao anh ở đây zậy ?
- Chán quá nên tôi ra đây khuây khoả một lát. Còn cô mèo con ?
- Đi bộ thôi. Mà tôi đã cấm anh không được gọi tôi là mèo con mà.
- Hi… hi… hi tôi thích thế mà với lại trông cô dễ xương như mèo con í.
- Tầm bậy. Rina bất giác hơi đỏ mặt quay đi.
- Dễ xương thật mà *cười nhăn răng*
- “Chẳng lẽ mình thích anh ta, không không thể nào, mình chỉ yêu mỗi Yuta thôi, mặc dù cậu ấy phản bội mình nhưng mình chỉ yêu mỗi cậu ấy thôi” Rina vừa nghĩ vừa lắc đầu nguầy nguậy.
- Mèo con, sao cô cứ lắc đầu vậy.
- Không… không có gì.
- Nè sao mặt cô đỏ hết cả lên thế kia.
- Chẳng sao cả mà… mà tôi đi đây. Rina toan đi thì Yuu giữ tay cô
- Nè, cô đi đâu vậy. Đi một mình buồn lắm.
- Anh buồn nhưng tôi không buồn. Thả tay tôi ra.
- Nè, sao cô lạnh dữ zậy
- Kệ tôi. Rina rút tay ra định bỏ đi thì bỗng cô kêu lên. Yaaaaaa, anh làm gì thế, bỏ tôi xuống, muốn chết à. Rina hét
- Đưa cô đi ăn thôi, ăn một mình buồn lắm
- Yaaaa, bỏ tôi xuống, anh muốn chết à.
- Không thích.
- Yaaaaaaa, anh… bỏ tôi xuống mọi người đang nhìn kìa.
- Kệ mọi người..
- Ya, anh có bỏ tôi xuống không thì bảo, bỏ tôi xuống bỏ tôi xuống tôi đi với anh là được chứ gì. Rina xuống nước
- Thật chứ ? Yuu hạ cô xuống
- Bắt ép người khác. Ra kia đi. Rina nói rồi chỉ vào một hàng kem gần đấy.
- Hi…hi… hi… *cười nhăn răng*
Cả hai cùng đi vào quán kem, vừa đi vào Rina chỉ ngay vào cái bàn màu xanh ngọc.
- Ra bàn kia đia tôi thích cái bàn đấy.
- Tuỳ cô.
- Chị ơi. Rina vừa ngồi vào bàn đã gọi chị phục vụ.
- Chào quý khách, quý khách muốn ăn gì ?
- Cho em 2 kem hạnh nhân 2 socola, 2 kem ý chua, 2 kem í ngọt và 1 trà sữa socola. Tôi kêu xong rồi tới lượt anh đấy
- 1 kem hạnh nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.