Yêu Ư? Tôi Không Tin

Chương 21

Moonlight

11/11/2013

Sáng hôm sau

- Giỏi ha, các cậu dám thông đồng với nhau lừa tớ ha ? Rina gằn

- Ah… ah… Rina à… Không phải bây giờ cậu với Yuu tốt hơn rồi sao… Thế thì chuyện này là tốt đấy chứ… Nên cậu tha cho bọn tớ đi ha. Karen năn nỉ.

- Ai là người lập kế hoạch ?

- SUMII. Tất cả mọi người đồng thanh nói rồi chỉ tay về phía Sumii

- Ah… ah… Rina à, bớt giận bớt giận

- Tội cậu để sau, ai là người lên sáng kiến.

- MIKA. Tất cả mọi người đồng thanh tập hai rồi cũng chỉ tay về phía Mika

- Được, vậy những người còn lại đều là tòng phạm đúng không, còn bốn người kia nữa, đợi đấy, hôm nay đến trường các cậu biết tay tớ ?

- Ah… ah… Rina à, muộn rồi đi học đi.

- Ah… được rồi… nhưng còn sớm chán… để tớ vào ăn sáng còn các cậu nhịn lên thay quần áo đi

- RINA. Tất cả mọi người tiếp tục đồng thanh tập ba rồi nhìn Rina với ánh mắt vô tội

- Đừng nhìn tớ như thế à mà hôm nay mọi người đến trường cũng phải ở trong lớp nhé không được ra cateen đâu. Rina nói bình thản như không có gì

- HẢAAAAAAAAAAAAA. Tất cả mọi người há hốc mồm

- Rina, cậu tính giết người không cần dao à.

- À, quên hôm nay giờ ra chơi các cậu ra cateen với tớ nhé, nhưng mà tớ ăn thôi các cậu ngồi nhìn nhé *cười gian* Rina nói rồi để lại mấy khuôn mặt đang méo xệch há hốc mồm trong phòng khách

Đến lớp

- Bốn người giỏi ha ?

- Đâu… đâu có, Rina à (Sara)

- Không có à nhưng tớ lại thấy có đấy. Một câu nói rất bình thường nhưng mang tính sát thương rất cao

- Em… em bớt giận đi mèo con à.

- Anh im. Chưa xử tội anh là may đấy. Còn bốn người chịu phạt cùng mấy người kia nhá. Ah tớ nhắc lại hình phạt đầu tiên nhá: giờ ra chơi hôm nay các cậu ra cateen với tớ nhưng tớ ăn còn các cậu ngồi nhìn nhe *cười cười*

- “Thôi xong” Tất cả mọi người cùng nghĩ

Giờ ra chơi

- Nè ngồi xuống đi, sao mà nhìn tớ ghê vậy ?

- Híc Rina à, tha bọn tớ đi, cậu đã không cho bọn tớ ăn sáng rồi mà. Karen năn nỉ.

- Không là không, các cậu còn phải chịu phạt hết ngày hôm nay cơ, thế là nhẹ đấy. Rina vừa nói vừa điềm nhiên ngồi ăn

- Híc. Sumii than

- À, quên lát tất cả mọi người về biệt thự Angel một chuyến nhé, tất cả đấy.

- “Chết rồi, chọc giận ai không chọc lại đi chọc giận Rina/bà cô này/ Tuyết thì chết chắc rồi” Tất cả mọi người cùng nghĩ

Buổi chiều

- Ê, các cậu dọn dẹp hết biệt thự Angel đi nhé, lâu rồi chưa được lau chùi chắc bẩn lắm đấy, à quên lau dọn xong là các cậu phải đi nấu ăn đấy nhé. 7h là phải có cơm đấy. Tớ đi ngủ đây, thong thả làm việc, ngoại trừ tầng Colors Sweet nhé, không được ai vào đâu đấy, ngoại trừ con gái ra nhé. Thôi làm việc vui vẻ. Có cơm thì gọi nhé. Rina nói xòn đi lên gác ngủ để lại bao nhiêu khuôn mặt vẫn còn đang méo xệch ngơ ngác nhìn cô.

Tất cả mọi người đều tất bật dọn nhà rồi nấu cơm. Hầu hết toàn là mấy nàng làm còn mấy chàng thì chỉ giỏi phá thế nên mấy nàng cứ vừa làm vừa chửi mấy chàng =))

Buổi tối

- Ai da, chán quá, à mà quên, hình phạt thứ hai các cậu làm rất tốt nhưng hình phạt thứ ba là tối nay các cậu phải đưa tớ đi bar nha *cười gian*

- Chỉ là đi bar thôi mà. Shun nhún vai

- Híc, em không biết rồi, cái Băng Anh nó đi bar tốn lắm tốn hơn cả đi xem phim với đi ăn nữa. Kana than

- Ah quên, đi là cũng có đôi có cặp ha, Shun à, cậu đèo Karen đi, Hiro – Yuri, Masa – Mika, Sumii – Kou, Yuki – Sara, anh Isa – chị Kana, anh John – chị Minori, còn Yuu, Ryan và tớ mỗi người một xe ha *cười cười*

- Mèo con sao anh không được chở em. Yuu bất mãn

- Bất mãn cái gì, có muốn tăng mức phạt không, chưa kể tội lúc nãy dọn nhà làm bể 3 cái chén, 4 cái đĩa, 2 lọ hoa, gãy một cái chổi, vứt phí 5 cái giẻ lau và làm đổ hết nước ra sàn đâu đấy. Ngoan ngoãn đi

- “Híc, ma nữ mà sao biết rõ thế” Mấy chàng cùng nghĩ

Quán bar

- Leon mang cho chị tất cả các loại rượu ra đây, càng nặng càng tốt, mỗi loại một ly. Rina nói

- Vâng

- Nè, gọi đồ đi đứng đấy làm gì. Rina hỏi khi thấy mấy người vẫn đang đứng trời trồng há hốc nhìn Rina. À mà bây giờ tha cho các anh đấy, thích ra tán gái thì ra đi, còn Yuu anh có muốn ra không ? Rina cười cười nhưng mang độ sát khí cực cao.

- Í, không, làm sao ra được, ở lại với mèo con của anh chứ *cười cười*

- Khỏi giả vờ, vừa vào quán đã có 20 cô vây quanh, 15 cô tán tỉnh, 10 cô xin số điện thoại, 5 cô xin hẹn hò, 3 cô bạn gái cũ hỏi thăm. Sao ? Muốn nghe, kể nốt không ?

- Mèo con, nè anh phải ở đây với em chứ, đi sao được, đi nhỡ thằng nào nó tán tỉnh em thì sao, anh không cho.

- Nhảm nhí (Rina)

- Nè, anh lo hão rồi, ai dám, vừa mới đứng cạnh đã bị đá xa ra trăm mét rồi. Yuri cười cười

- Nhưng dù sao cũng phải bảo quản, mèo con là của tôi. Yuu nói rồi ôm chặt Rina

- Ai là của anh, bỏ tay ra.

- Mèo con, em vô tình thế

- Tôi vô tình lâu rồi, bây giờ mới biết à ?

- Nè, Yuu em nói vậy với Rina, còn lâu mới được (Yuri)

- Toàn nói ngọt xót à, không được là phải. Kana bĩu môi

- Uống đi, nhiều chuyện quá à, còn anh ra kia tán gái đi

- Ấy, sao mau giận thế, anh ở lại với mèo con mà

- Xí

Sáng hôm sau tại lớp học

- Các em hôm nay lớp ta sẽ có học sinh mới

“Xì xầm”

- Trật tự, em vào lớp đi.

“Xì xầm, xì xầm”

Người học sinh mới vừa mới vào lớp thì người ngạc nhiên đầu tiên là Hiro rồi đến Shun và Yuu.

- Em hãy giới thiệu đi.

- Mình là Vương Thương Nga, gọi mình là Mie cũng được. Mình vừa mới du học về còn nhiều điều chưa biết mong giúp đỡ

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI:

Vương Thương Nga (Mimi - Mie ): bạn gái cũ Hiro, xinh đẹp, học giỏi, võ cũng giỏi, con gái tập đoàn họ Vương – lớn thứ tám thế giới – đồng hạng tập đoàn Vương Chính

- Uhm, bạn ấy đã giới thiệu xong, vậy để cô xem bạn í ngồi đâu ?

- Em thưa cô, em muốn ngồi cạnh Dũng *chỉ Hiro*

- Vậy thì…

- Em thưa cô em không muốn ngồi cạnh bạn ấy *lạnh lùng*

- Thôi được rồi cô sẽ xếp lại chỗ hai dãy bàn cũ: Tuyết – Dũng, Thanh Tuyền – Khang, Uyển Nhã – Thiên, Nga – Phong. Các em chuyển chỗ đi, còn Nga em về chỗ đi.

- Vâng

Giờ ra chơi

- Dũng, tớ có chuyện muốn nói với cậu. Mie nói

- Tôi không có chuyện gì để nói cả. Nếu đã đi sao cô còn về đây. Hiro lạnh lùng



- Cậu thực sự muốn nghe tớ nói.

- Không, năm xưa người có lỗi với tôi là cô.

- Nhưng năm đó thực sự là tớ…

- Đủ rồi.

- Hiro à, có chuyện gì vậy ? Yuri hỏi

- Ah, không có gì đâu ra cateen đi. Yuu nói rồi kéo tay Yuri đi

- Eh eh, còn mọi người. Yuri bị kéo đi hỏi

- Ra sau.

Yuri cứ thế mà bị kéo đi. Trong lớp lúc này cả nhóm người kia đang bàn tán với nhau.

- Ê này, Yuri bình thường thông minh lắm mà sao chuyện này cậu ấy khờ cậu ấy ngốc quá vậy. Sumii hỏi

- Cậu hỏi tớ thì tớ biết hỏi ai ? Sara nói

- Haizz cũng chả trách cậu ấy, sau chuyện của Rina với Yuki cậu ấy đã không tin vào tình yêu nữa, cậu ấy nghĩ con gái trong chuyện tình yêu luôn là chịu thiệt thòi nhất, luôn là người chịu hết đau khổ trong tình yêu. Karen nói

- Có giúp không ? Mika hỏi

- Không được đâu, giúp làm gì ? Rina thở dài.

- Mà xem ra cậu ấy còn hai đối thủ nữa kìa. Shun nói rồi nhìn Kou với Ryan

- CHÍNH XÁC. Tất cả mọi người đều nói (- Shun, Kou với Ryan) rồi giơ ngón tay trỏ lên

Sau khi Mie vừa nhìn thấy Hiro kéo tay Yuri đi cô liền nghĩ:

- “Cô ta là ai, tại sao cậu lại lạnh lùng với mình như thế ?”

Lúc sau mấy nàng mới tách nhóm ra bàn riêng mới nhau

- Nè chuyện Yuri í, không được cũng phải thử chứ ? Sumii gợi ý

- Uh, hay như thế này đi… thế này… thế này… thế này… Mika nói

- Được đấy. Karen reo lên.

- Hẹn ở đâu đây ? Sara hỏi

- Cho họ hẹn ở Sweet Cream đi. Rina nói

- O.K. Ah mà Sumii cậu viết thư đi cậu giỏi nhái chữ nhất (Karen)

- O.K. Không vấn đề.

Tình cờ lúc họ đang nói chuyện thì Mie đi qua đã nghe hết được mọi chuyện nên cô đã lên kế hoạch phá vỡ kế hoạch của họ. Kế hoạch của họ là thế này này: Sumii sẽ nhái bút viết hai bức thư ^ ^ một là Yuri gửi Hiro hai là Hiro gửi Yuri hẹn ở Sweet Cream 8h tối nay nhưng Mie đã lấy cắp bức thư của Hiro và đúng lúc 7h45 cô đã gọi điện cho Hiro kêu có chuyện cần nói ở Sweet Cream.

- Ủa bức thư của ai thế này. Là của Hiro sao hẹn mình nhỉ ? Thôi kệ, cứ tới đi.

Tối nay tại biệt thự Devil

“Sorry Sorry Sorry Sorry

Naega naega naega meonjeo

Nege nege nege ppajyeo

Ppajyeo ppajyeo beoryeo baby

Shawty Shawty Shawty Shawty

Nuni busyeo busyeo busyeo” Tiếng chuông điện thoại của Yuu reo lên.

(Sorry Sorry – Super Junior)

- Alo.

- Là tớ

- Cô gọi cho tôi có việc gì ?

- Tớ có chuyện muốn nói với cậu

- Tôi và cô không có chuyện gì cả.

- Chỉ một lần thôi hãy nghe tớ giải thích

- Được rồi ở đâu

- 7h45 tại Sweet Cream

- Được rồi. Tôi cúp máy

7h45 lại Sweet Cream

- Bây giờ cô có chuyện gì ?

- Cứ từ từ, gọi đồ uống trước đi. Chị phục vụ

- Quý khách uống gì ạ ?

- Tôi ly nước cam, còn cậu ?

- Café đen.

- Vâng xin quý khách đợi lát

- Bây giờ cô có chuyện gì nói đi.

- Đợi lát chờ đồ uống ra đã

- Rồi, bây giờ cô nói đi

- Cậu thực sự không tha thứ cho tớ.

- Cô vì danh lợi mà bỏ rơi tôi bây giờ cô nghĩ tôi tha thứ cho cô sao.

- Tớ xin lỗi, là tớ sai nhưng do tớ bị ép buộc.

- Cô nghĩ tôi sẽ tin nữa sao.

- Cậu không tin cũng được nhưng tớ về là để gặp cậu, cậu không tha thứ cho tớ được sao ?

- Xin lỗi nhưng tôi đã không còn yêu cô.

- Không phải sao. Tớ vẫn là tớ, tớ vẫn là Mimi mà cậu yêu ngày nào mà.

- Nhưng trái tim tôi đã không còn cô nữa mà nó đã thuộc về người khác lâu rồi.

- Là cô ta sao.

- Phải. Tôi yêu cô ấy.

- Được rồi, nếu cậu đã quyết đoán như vậy thì tớ sẽ bỏ cuộc nhưng tớ sẽ có món quà cho cậu.

Vừa nói xong Mie đứng lên cúi xuống hôn Hiro (chạm môt thôi nhá > <) cùng lúc đó thì Yuri cũng đi vào và trông thấy tất cả. Bỗng nhiên tim cô thấy nhói đau, nước mắt chảy không ngừng, cô vẫn đứng yên nhìn hai người trước mắt mà nước mắt cứ chảy hoài. Chính cô cũng không hiểu tại sao tim cô lại đau thế, chính anh hẹn cô ra mà, chẳng lẽ anh muốn cô thấy cảnh này sao, không phải từ trước cô vốn không tin vào hai chữ “tình yêu” sao mà sao bây giờ con tim lại không nghe lời cô nó lại đau như vậy. Nhưng thế có gì là sao không phải Mie chính là Mimi sao người mà anh ta yêu người mà anh ta hằng đêm lúc ngủ cũng mơ thấy. Họ hôn nhau đâu có gì lạ tại sao cô lại không muốn điều đó xảy ra. Cô chạy trong vô thức, cô chạy về biệt thự rồi lúc đang chạy cô va vào một người

- Xin lỗi

- Không sao… Ủa… Ơ là cậu à Yuri… Cậu sao vậy ? Ra là Sumii

- Híc… híc… Sumii ơi, tớ không biết, tớ không hiểu sao tim tớ lại đau như vậy, đau lắm, tại sao tớ nhìn thấy họ lại đau lòng như vậy Hu… hu… hu…

- Có chuyện gì vậy kể tớ nghe xem nào. Sumii kéo Yuri đến một chiếc ghế gần đó ngồi.

- Chuyện là thế này… Híc, Sumii à, tớ đã không tin vào hai chữ “tình yêu” nhưng tại sao vậy khi nhìn thấy hai người họ vậy tim tớ lại đau, nước mắt cứ chảy ra không ngừng không hề muốn nhìn.

- “Sao lại sai hết kế hoạch thế này. Aida” Sumii nghĩ. Uhm. Yuri à, tớ đưa cậu về nhà, đừng suy nghĩ nhiều nữa, sau này cậu sẽ hiểu.

Trên đường về biệt thự, Sumii đã gọi cho Kana kêu mọi người thu xếp sang phòng Minori ngủ còn hôm nay để Yuri một mình và cô đã nói về đến nhà sẽ nói mọi người biết chuyện gì xảy ra.

Tại phòng Hiro

“Cạch”

- Ai vậy ? Ra là cô à, Sumii, có chuyện gì vậy ?

- Tôi chỉ muốn hỏi anh một số chuyện thôi, thành thật trả lời nếu không anh sẽ hối hận đấy.

- Chuyện gì vậy ?



- Tối nay anh đi đâu ?

- Sao cô hỏi chuyện này

- Trả lời đi.

- Ah tôi có cuộc hẹn ở Sweet Dream

- Hẹn với ai ?

- Ah… ah… là… là… Mie

- Tốt vậy hai người đã làm gì trong quán ?

- Là cô kêu tôi ra có chuyện muốn nói. Chúng tôi ngồi uống nước rồi nói chuyện trong quán

- Thật chỉ vậy sao ?

- Ah… ah… th… thật.

- Vậy ư ? Vậy tôi hỏi anh điều cuối cùng anh có thích Yuri không ?

- Có. Tôi rất yêu cô ấy là đằng khác

- Thật sao ? Vậy để tôi kể cho anh nghe nhé, hôm nay trong quán Mie đã hôn anh đúng không ?

- Sao… sao cô biết ?

- Không cần hỏi tại sao anh biết tôi chỉ nói với anh rằng nếu anh yêu Yuri thì hãy bảo vệ cậu ấy và còn điều nữa, chuyện hôm nay ở quán Yuri đã thấy hết rồi đấy.

- Cô… cô ấy đã thấy ư ?

- Cậu ấy đang ngủ trong phòng đấy, vả lại bây giờ vị trí của anh chẳng của cậu ấy cả ngoài bạn bè. Anh muốn giải thích thế nào là tuỳ. Sumii nói xong rồi quay lưng đi

Tại phòng Yuri đang ngủ

- Tôi… tôi xin lỗi em. Yuu nói trong lúc Yuri đang ngủ.

Yuri đang ngủ thấy có tiếng động liền tỉnh dậy:

- Ai… ai đó ?... Là anh, sao anh lại ở đây.

- Ah, tôi… tôi có chuyện muốn nói với cô .

- Với tôi… mai được không ? Hôm nay tôi mệt, tôi muốn ngủ

- Xin lỗi… tôi xin lỗi

- Sao anh lại xin lỗi tôi, có chuyện gì sao ? Nước mắt cô trực trào nhưng cô đã có kìm nén lại.

- Chuyện hôm nay cô nhìn thấy ở quán không phải là thật đâu ? Đừng hiểu lầm.

- Tôi có nhìn thấy gì đâu chứ ? Sao lại giải thích với tôi.

- Tôi biết cô đã nhìn thấy mà. Yuu lay lay người cô.

- Phải, tôi đã thấy thì sao, sao anh lại giải thích với tôi làm gì, xin lỗi tôi, tôi có là gì của anh đâu mà anh xin lỗi. Yuri suýt đã không kìm được nước mắt.

- Tôi… tôi… vì… vì… tôi yêu em. Yuu kéo Yuri ôm vào lòng

- Anh… anh nói gì cơ… anh gạt tôi *đẩy ra*

- Sao em không tin tôi

- Yêu ư ? Tôi không tin. Anh biết không tôi đã không hề tin vào “tình yêu” đấy. Yêu là phải hi sinh ư, yêu là phải đâu khổ ư, tôi không muốn vậy, tôi không muốn giống Rina.

- Em sai rồi. Yêu là muốn mang lại cho người mình yêu những điều tốt đẹp nhất, là không mất trí, vẫn học quên mình, vẫn dành trái tim cho gia đình và bè bạn, là dành thời gian, công sức để tìm hiểu tâm hồn và tính cách của nhau, là dành thời gian và công sức để tìm hiểu và yêu quý những gì mà người con yêu gắn bó, là tin tưởng và hiểu biết lẫn nhau. Em biết không ?

- Nếu anh yêu tôi tại sao hôm nay ở trong quán anh lại…

- Tôi xin lỗi, là cô ấy hẹn anh ra, là cô ấy chủ động, anh không kịp phản ứng nhưng anh với cô ấy đã thực sự chia tay rồi, người tôi yêu bây giờ là em.

- Thật chứ ?

- Thật.

- Anh hứa

- Tôi hứa mà. Yuu ôm Yuri vào lòng

Yuri bây giờ thì đang mỉm cười hạnh phúc.

Tối hôm sau (Buổi sang + chiều chả có gì đặc biệt cả nên tua luôn nhé ^ ^)

“Sorry Sorry Sorry Sorry

Naega naega naega meonjeo

Nege nege nege ppajyeo

Ppajyeo ppajyeo beoryeo baby

Shawty Shawty Shawty Shawty

Nuni busyeo busyeo busyeo” Tiếng chuông điện thoại của Yuu reo lên.

(Sorry Sorry – Super Junior)

- Alo

- Hôm nay cậu ra bar một lát được không ?

- Làm gì ?

- Mình muốn nói chuyện với cậu, mình muốn hỏi cậu lần cuối.

- Rồi. Đợi tôi lát



- Có chuyện gì ?

- Ngồi xuống đi, đồ uống này.

- Rồi, cậu muốn nói gì ?

- Không có gì nhưng cậu sẽ biết ngay thôi. Sau lời nói của Mie thì bỗng Hiro ngủ gục đi. Ra

là hôm nay đến lớp Mie thấy không có tiến triển gì xấu mà ngược lại còn tốt hơn nên cô đã

lập kế hoạch cuối.

Sáng hôm sau

“Tít tít” Tiếng chuông báo tin nhắn của Yuri kêu “Em đến nhà địa chỉ xxx, tầng 3 nhé ^ ^”

Yuri thấy tin nhắn của Yuu thì mừng lắm. Cả đêm qua anh không về nhà làm cô rất lo lắng

nhưng vừa thấy tin nhắn của anh cô cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Cô liền lên thay quần áo

tới địa chỉ đó, vừa tới cửa phòng cô như chết lặng, cô đứng im nước mắt tuôn rơi không

ngừng, tim đau lắm, sao anh lại nói dối cô, trước mắt cô trên giường là một nam một nữ

đang nằm chung với nhau cùng trên một chiếc giường, chung một chiếc chăn, trên người

không mặc gì ngoài bộ đồ lót (> < xin lỗi, hơi thô thiển). Cô khóc nhiều lắm, cô quay đầu

chạy đi, trong vô thức cô chạy tới trường học, lúc này đang là giờ chuyển tiết

- Yuri sao vậy ? Karen hỏi

- Karen à, tớ đau, tớ đau lắm, sao anh ta nói dối tớ cơ chứ ?

- Rốt cuộc là có chuyện gì ? Rina hỏi rồi cùng mọi người kéo Yuri ra cateen.

- Sao anh ta dám lừa dối tớ. Chuyện là thế này…

- Thật ư ? Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Sumii lên tiếng

- Sumii à, cậu với mọi người đưa tớ tới công ty mẹ tớ được không, tớ có chuyện muốn nói

với mẹ

- Được

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Ư? Tôi Không Tin

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook