Chương 14: Em có hạnh phúc không?
Ngọc miêu
18/12/2016
Lâm Tịnh không ngờ anh lại hỏi thẳng như vậy ngập ngừng một lúc cô nói: "Sao anh biết? Em ở bên anh ta là bất đắc dĩ"
"Nếu bây giờ anh giúp em rời khỏi anh ta thì sao?"
Lâm Tịnh hoàn toàn bất ngờ trước đề nghị của anh, cô cụp mắt xuống nói: "Anh không cần phải như vậy, anh biết rõ rằng chúng ta không thể như xưa"
"Anh không quan tâm, em biết những gì anh muốn mà". Anh cố chấp nói
"Dương Sâm, anh nên cưới một người phụ nữ có thể sinh con cho anh". Cô ngắt lời anh, khi nói ra câu này lòng cô đau như dao cắt
"Tịnh, anh yêu là con người em. Anh sẽ không để tâm đến điều này". Dương Sâm cầm tay cô nói
"Anh không để tâm nhưng em thì có". Cô rút tay ra, có thể 1,2 năm anh sẽ không để ý nhưng ai sẽ chắc chắn rằng anh cả đời sẽ không để ý. Cô cầm túi đứng lên nói: "Muộn rồi em về đây".
Anh gọi với theo hỏi cô: "Em có hạnh phúc không?"
"Đời này em đã định là sẽ không có hạnh phúc vì vậy anh nhất định phải sống tốt phải hạnh phúc cho phần của em nữa". Cô mỉm cười rời đi
Năm xưa cô đã từ bỏ một người tốt là anh để chọn con người vô nhân tính kia. Bây giờ cô vô cùng hối hận, hối hận vì mình có mắt như mù yêu phải người đàn ông khốn nạn kia.
Cô còn nhớ như in những gì hắn đã cất công làm để theo đuổi cô, hoá ra tất cả là âm mưu đã được sắp đặt trước.
Sau hôm Phương Cảnh đưa cô về kể từ ngày đầu gặp mặt đó, anh ta như có 72 phép thuật của Tôn Ngộ Không vậy, những nơi cô đến và những người cô gặp anh ta đều biết
Hôm sau khi cô tan trường đã thấy anh ở cổng chờ, thấy cô ra anh liền đi lên nói: "Lên xe đi"
"Sao anh biết tôi học trường này". Cô tò mò hỏi.
Anh làm vẻ thần bí nói: "Bí mật. Em mau lên xe đi mọi người đang nhìn kìa". Anh tốt bụng nhắc cô
Lâm Tịnh thấy mọi người đều nhìn hai người thì thầm to nhỏ liền hiểu ra. Cũng không thể trách bọn họ, tự nhiên lại xuất hiện một người đàn ông đẹp trai đi một chiếc Lexus đắt tiền ở cổng trường thì ai cũng phải tò mò. Không muốn làm tâm điểm chú ý của mọi người cô buộc phải mở cửa ngồi vào ghế lái phụ.
Phương Cảnh thấy vậy liều vui vẻ ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn rồi khởi động xe để lại đằng sau bao sự tò mò của mọi người
"Nếu bây giờ anh giúp em rời khỏi anh ta thì sao?"
Lâm Tịnh hoàn toàn bất ngờ trước đề nghị của anh, cô cụp mắt xuống nói: "Anh không cần phải như vậy, anh biết rõ rằng chúng ta không thể như xưa"
"Anh không quan tâm, em biết những gì anh muốn mà". Anh cố chấp nói
"Dương Sâm, anh nên cưới một người phụ nữ có thể sinh con cho anh". Cô ngắt lời anh, khi nói ra câu này lòng cô đau như dao cắt
"Tịnh, anh yêu là con người em. Anh sẽ không để tâm đến điều này". Dương Sâm cầm tay cô nói
"Anh không để tâm nhưng em thì có". Cô rút tay ra, có thể 1,2 năm anh sẽ không để ý nhưng ai sẽ chắc chắn rằng anh cả đời sẽ không để ý. Cô cầm túi đứng lên nói: "Muộn rồi em về đây".
Anh gọi với theo hỏi cô: "Em có hạnh phúc không?"
"Đời này em đã định là sẽ không có hạnh phúc vì vậy anh nhất định phải sống tốt phải hạnh phúc cho phần của em nữa". Cô mỉm cười rời đi
Năm xưa cô đã từ bỏ một người tốt là anh để chọn con người vô nhân tính kia. Bây giờ cô vô cùng hối hận, hối hận vì mình có mắt như mù yêu phải người đàn ông khốn nạn kia.
Cô còn nhớ như in những gì hắn đã cất công làm để theo đuổi cô, hoá ra tất cả là âm mưu đã được sắp đặt trước.
Sau hôm Phương Cảnh đưa cô về kể từ ngày đầu gặp mặt đó, anh ta như có 72 phép thuật của Tôn Ngộ Không vậy, những nơi cô đến và những người cô gặp anh ta đều biết
Hôm sau khi cô tan trường đã thấy anh ở cổng chờ, thấy cô ra anh liền đi lên nói: "Lên xe đi"
"Sao anh biết tôi học trường này". Cô tò mò hỏi.
Anh làm vẻ thần bí nói: "Bí mật. Em mau lên xe đi mọi người đang nhìn kìa". Anh tốt bụng nhắc cô
Lâm Tịnh thấy mọi người đều nhìn hai người thì thầm to nhỏ liền hiểu ra. Cũng không thể trách bọn họ, tự nhiên lại xuất hiện một người đàn ông đẹp trai đi một chiếc Lexus đắt tiền ở cổng trường thì ai cũng phải tò mò. Không muốn làm tâm điểm chú ý của mọi người cô buộc phải mở cửa ngồi vào ghế lái phụ.
Phương Cảnh thấy vậy liều vui vẻ ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn rồi khởi động xe để lại đằng sau bao sự tò mò của mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.