Yêu Vật

Quyển 12 - Chương 35

Quất Hoa Tán Lý

24/02/2014

Editor: đỗ béo Betor: mèomỡ

Nhiếp Tiểu Thiến nhanh chóng ngắt lời: “Con gà này là tay sai của lão yêu Hắc Sơn. Giờ tôi phản bội lão yêu Hắc Sơn, Yến Đại hiệp lại đánh ả bị thương, trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này tốt nhất nên đi nhanh đi.”

Ninh Thái Thần: “Nhưng…”

Bánh Chưng vỗ ngực cam đoan: “Ả ta mấy chục năm nữa cũng không làm được chuyện xấu nữa đâu!”

Ninh Thái Thần: “Nhưng…”

Nhiếp Tiểu Thiến nước mắt lưng tròng: “Công tử muốn cứu tôi, nếu để chị em lão yêu Hắc Sơn biết tôi phản bội, chắc chắn sẽ đuổi giết tôi.”

Đương nhiên, quá trình thương lượng này đều là họ nói với tôi, nội dung cụ thể còn phong phú hơn cả tôi nói. Chi tiết cho qua, tóm lại, Ninh Thái Thần thật sự nhìn trúng Nhiếp Tiểu Thiến có tình có nghĩa lại háo sắc, hơn nữa Bánh Chưng cố gắng ‘đẩy mạnh tiêu thụ’, quyết định dẫn cô ấy về. Đầu tiên là ở chung rồi kết hôn, tình tiết đằng sau cơ bản là na ná như nhau.

Nhiếp Tiểu Thiến thắp đèn Ninh Thái Thần miệt mài đọc sách, trai tài gái sắc, vô cùng hòa hợp, có lẽ trong tay họ thật sự có tơ hồng của Nguyệt Lão. Sau này Nhiếp Tiểu Thiến biết nếu thương thế của xà yêu khỏi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình, dứt khoát bỏ tu hành yêu quỷ, dùng thuốc Ngưng Hồn hóa thành người phàm, qua một đời một kiếp vợ chồng, rơi vào luân hồi.

Nhiếp Tiểu Thiến đi rồi, đột nhiên tôi có chút cô đơn.

Tôi quyết định làm cho cô ấy một việc cuối cùng, đánh con xà yêu không ngừng lằng nhằng kia đến mẹ nó cũng không nhận ra, hại hắn mất đi rất nhiều nguyên khí, không hơn trăm năm không thể khôi phục được, sau đó ở bên cạnh lớn tiếng cười nhạo.

Mặt xà yêu hết đỏ rồi lại đen, nằm úp sấp trên mặt đất, tức giận mắng: “Ngươi, con ác miêu kia, 300 năm trước, hại nghĩa huynh ta thân bại danh liệt, bị nhốt vào Hắc Ngục, nay còn hại ta!”

Nghĩa huynh của hắn là ai? Tôi suy nghĩ một lúc lâu mới nhớ ra, là một con rắn hai đầu một vạn năm đến cầu hôn từ rất nhiều năm trước, cũng liều chết làm phiền như thế này. Tôi ghét nhất cái loại yêu quái máu lạnh không lông này, từ chối đủ kiểu không có hiệu quả, đánh hắn vài lần cũng không có hiệu quả. Sau đó tôi thấy phiền, liền ra cho hắn một yêu cầu rất khó khăn. Tôi muốn ăn cá quý nhất thế giới, bảo hắn từ từ đi tìm. Mỗi lần tìm được, tôi đều nói không được. Không ngờ rằng, con rắn hai đầu kia lại chạy đến chỗ Bồ Tát trộm cá vàng trong hồ phóng sinh, kết quả bị phát hiện, thiên giới tức giận, nhốt vào thiên lao. Nghe nói trước khi đi vào hắn nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà tôi.

“Hắn không có đầu óc, liên quan gì đến ta?” Tôi chẳng hiểu gì cả, “Cũng chẳng phải là tôi muốn hắn trộm cá vàng, hơn nữa cá vàng cũng không thể ăn.”

Xà yêu nhổ ra ngụm nước miếng có máu: “Yên tâm, chờ huynh ấy ra rồi, nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ.”

Tôi nói: “Cung kính chờ.” Xà yêu mang vết thương đi khỏi.

Bánh Chưng ngồi xổm bên cạnh tôi, nhẹ nhàng hỏi tôi: “Cô không lo lắng sao?”

Tôi nói: “Dù là yêu hay hận, thứ tình cảm này, thời gian quá dài nên đã quên mất rồi.”



“Sẽ không đâu.” Bánh Chưng nói, anh ta nghĩ ngợi rồi bổ sung, “Nếu xà yêu hai đầu trở về, ta sẽ bảo vệ cô.”

Lòng tôi có chút ấm áp, mạnh miệng nói: “Xà yêu hai đầu về là chuyện mấy trăm năm sau, lúc đó anh đã sớm thành bộ xương trắng rồi.”

Bánh Chưng gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Vậy trước khi thành bộ xương trắng, ta sẽ chăm sóc mèo yêu xằng bậy là cô đã, ta rất sợ ngày nào đó cô gặp rắc rối bị bắt vào Hắc Ngục hoặc thiên lao.”

“Được, ” tôi do dự trong giây lát, đồng ý, “Huynh phụ trách nấu cơm rửa chén quét tước giặt quần áo, ta sẽ cho huynh ở lại cạnh ta…”

Bánh Chưng nói: “Được!”

Ánh mắt khi anh ta cười rộ lên sáng lấp lánh, vết sẹo xấu xí trên mặt không che lấp được hào quang bên trong, không oán hận thân hình không trọn vẹn, không phẫn nộ với ông trời bất công, không bất mãn khi tôi tùy ý bắt nạt anh ta, bên trong chỉ có sự dịu dàng như nước, tựa như biển lớn. Tấm lòng anh ta quả nhiên là rộng lớn nhất, lương thiện nhất, vĩnh viễn không có góc nào u tối.

Sau đó, chúng tôi ở cùng nhau rất nhiều năm, làm rất nhiều chuyện thú vị.

Anh ta là ăn mày, cũng là quân tử. Tôi tin từng câu hứa hẹn của anh ta.

Tuy cuộc đời con người ngắn ngủi, nhưng tôi không ghét anh ta, cảm thấy có thể vui vẻ như vậy mà sống.

Nhưng tôi không ngờ có một ngày, anh ta sẽ dùng ánh mắt nhìn người xa lạ nhìn tôi, xoay người vứt bỏ tôi. Phá vỡ mọi lời thề, phá bỏ mọi tín nhiệm, trở thành bóng tối không nhìn thấy tận cùng giam cầm tôi. Trong những năm tháng đáng ghét nhất kia, tôi cố gắng quên khuôn mặt của anh ta, nhưng tôi vẫn nhớ rõ ánh mắt ấm áp kia của anh ta.

Ánh mắt giống hệt William.

Chu Tư Tư bị sự thật của“Thiến Nữ U Hồn” đả kích, mãi không nói được gì.

Tôi nhanh chóng quăng tình cảm đau buồn linh tinh không cần thiết, khôi phục lại thành mèo vô tâm vô phế, mở DVD, bỏ đĩa phim vào đầu đĩa.

“Đợi đã! Sao bản mèo trong đấy lại là nhân vật phản diện chính! Còn xấu với khủng bố như vậy!”

“Thì ra nguyên hình của lão yêu Hắc Sơn là cô.”

“Nói bậy! Không phải! Tôi loli đáng yêu thuần khiết như thế! Tôi muốn kéo tên vô liêm sỉ họ Bồ kia ra ngoài giày xéo!”

“Bình tĩnh bình tĩnh! Đây là nghệ thuật sáng tác.”

“Nói bậy! Chắc chắn anh ta tức tôi trộm cá khô của anh ta, cố tình nói xấu tôi!”



“Dạ Đồng, cô nói Nhiếp Tiểu Thiến chuyển thế có thể nào là tôi không?”

“Cô đang kể truyện cười hài hước nhất trên đời đấy hả?”

“Dạ Đồng, Ninh Thái Thần có đẹp trai như Trương Quốc Vinh không?”

“Cô muốn ăn đòn à?”

“…”

Buồn bực xem phim xong, Chu Tư Tư thần thần bí bí thăm dò nói: “Dạ Đồng, tôi cũng nói một chuyện bí mật nhất cho cô nhé?”

Tôi nghi ngờ nhìn đần độn.

Chu Tư Tư lấy từ trong túi áo ra 2 tờ rơi nhỏ được gấp lại, vuốt phẳng đưa đến trước mặt tôi. Tôi nhìn qua tức giận đến mức lông cũng muốn nổ tung. Trên tờ rơi có ảnh chụp lúc tôi biến thành mèo, tiêu đề là “Thông báo tìm mèo”, nội dung: một con mèo nhà Trung Hoa lạc đường, dài 43 cm, cả người đen, mắt màu vàng. Tính cách kén ăn, kiêu ngạo, thích ngủ, bắt người, xấu tính, không nên giữ. Nếu nhìn thấy vui lòng gọi điện đến: 134XXXXXXXX, liên hệ: William. Cung cấp tin tức có ích, phát hiện ra tung tích của nó, tiền thưởng một vạn.

Còn có một cái là ảnh tôi biến thành người, tiêu đề là “Thông báo tìm người”, nội dung: một cô bé lạc đường, 14 tuổi, cao 1m58, tóc đen mắt đen, diện mạo đáng yêu đáng yêu siêu đáng yêu! Tính cách kén ăn, kiêu ngạo, thích ngủ, bắt người, xấu tính, không nên giữ. Nhìn thấy vui lòng gọi điện thông báo: 134XXXXXXXX, liên hệ: William. Cung cấp tin tức có ích, phát hiện ra tung tích của cô bé, tiền thưởng mười vạn.

“Cô âm thầm ra đi, William toàn ở ngoài đường tìm cô đấy,” Chu Tư Tư vui sướng khi người gặp họa, “Mấy hôm nay, đã gọi điện cho tôi bảy tám lần, nói chuyện giọng cũng nức nở, cậu ta sắp điên đến nơi rồi, sợ cô bị biến thái bắt cóc. Tờ rơi tìm mèo rồi tìm người được dán ở gần khu nhà tôi, mọi người đều bàn tán, ảnh chụp rất đẹp.”

Dạ Đồng tôi sao lại sợ biến thái?!

Mất mặt!

Tôi quả quyết đứng lên, xé nát tờ quảng cáo.

Quá mất mặt!

Tôi lấy tốc độ như gió lốc nhảy xuống nhà, chạy vội.

Cả đời chưa từng bị mất mặt như vậy!

Tôi muốn bắt con chó ngu xuẩn kia lại, đặt lên sô pha đánh nhừ tử!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook