Chương 6: Cảm thấy có lỗi
Jolie Lâm
12/09/2023
Nhìn đồng hồ đã hơn 5h30 anh vẫn chưa tới và cũng không nhắn tin hay gọi điện cô nghĩ chắc anh đang có mối quan tâm khác. Cô tự bắt xe về nhà. Kết thúc buổi hẹn anh nhìn đồng hồ đã 6h anh vội vã chạy đến công ty cô, vừa lái xe anh vừa gọi cho cô nhưng lúc này cô đã về đến nhà và đang trong phòng tắm nên không nghe điện thoại của anh. Đến công ty mọi người đã về hết chỉ còn lại bảo vệ. Bác bảo vệ thấy xe của anh đến bèn chạy ra nói.
“Thưa tổng giám đốc cô chủ đã về rồi ạ”
“Ờ! Tôi biết rồi” nói rồi anh lái xe về nhà.
Về đến nhà thấy Ngọc đang ngồi ăn. Anh nói: “Hôm nay tôi có việc đột xuất, lúc bàn công việc không để ý đồng hồ nên đến trễ. Lúc nãy tôi có đến nhưng cô đã về rồi”
“Anh ngồi xuống ăn đi” cô bình thản nói
“Xin lỗi!” anh áy náy nhìn cô nói
“Quản gia dọn cơm cho anh Hoàng đi” cô không để tâm đến lời xin lỗi của anh.
“Cậu chủ ăn cơm ạ” quản gia dọn cơm cho anh
Anh ngồi xuống vừa cầm chén cơm cô đã dùng bữa xong liền đi lên phòng trước. Anh gắp được 2 đũa cũng buông chén cơm lên phòng. Thấy cô ngồi đọc sách anh hỏi “Lúc nãy ai đón con”
“Bà nội”
Anh im lặng không trả lời bước vào phòng tắm. Lúc ra thấy cô đã nằm ngủ. Anh cũng tắt đèn lên ngủ.
Hôm nay là thứ 7 Phan Kiên không đi học anh và cô cũng không đi làm. Cửa hàng của cô kinh doanh nguyên tuần nhưng cô chủ yếu chỉ đến trong tuần thôi, cuối tuần cô thường dành thời gian cho con trai. Hơn 7h Phan Kiên chạy qua gõ cửa phòng ba mẹ cả 2 vẫn còn ngủ vì hôm nay được nghỉ. Cậu bé ôm làm cô thức giấc. “Không đi học mà cục cưng dậy sớm vậy”.
“Không có ạ. Kiên qua đây ôm mẹ ngủ tiếp”. Cả gia đình 3 người cứ thế nướng tới 8h30 cũng đã chịu dậy anh vẫn ôm con trai, cô thì vào phòng tắm thay đồ chuẩn bị cuộc hẹn với Như Loan.
“Ba xin lỗi hôm qua không tới đón con được” anh vừa ôm cậu bé vừa nói.
“Không sao đâu ba. Hôm qua bà nội đón con rồi ạ”
“Hôm nay ba chở con đi chơi chuộc lỗi nha. Con muốn đi đâu”
“Hôm nay cả nhà mình đi sở thú đi ba”
“Hỏi xem mẹ có chịu đi cùng ba con mình không” anh muốn nhờ Phan Kiên để làm lành với cô.
“Vâng ạ. Kiên nghĩ chắc mẹ chịu đi á ba. Hôm nay mẹ không có đi làm”
“Mẹ ra kìa. Con hỏi đi” thấy cô bước ra anh liền nhướng mắt ra hiệu cho cậu bé.
“Mẹ chút ba chở gia đình mình đi sở thú nha mẹ” cậu bé nhìn cô nói.
“Mẹ có hẹn với mami của con rồi. 2 ba con đi chơi vui nha” (Như Loan nhận Phan Kiên làm con nuôi nên cậu bé gọi cô là mami)
Nghe cô trả lời vậy cả anh và con đều thất vọng.
“Vậy Kiên với ba đi. Lần sau mẹ đi cùng nha” cậu bé ngây ngô nói
“Được rồi lần sau mẹ sẽ đi cùng nha”
Thấy con trai bước vào phòng tắm anh bèn nói “Cuối tuần con mới được nghỉ. Cô không hẹn hôm khác được à”
“Không” cô lạnh lùng đáp. Anh biết cô đang giận nên cũng không nói gì.
Trang điểm xong cô xuống nhà nghe quản gia nói “Thưa cô chủ phu nhân vừa ra ngoài rồi. Bà nói chiều bà mới về nói cô và cậu chủ đưa Phan Kiên đi chơi ạ”
“Con có hẹn với bạn. Anh Hoàng sẽ đưa Kiên đi chơi” nói rồi cô bước ra cổng lúc này xe của Như Loan vừa đến. Cô bước lên xe anh thì đứng trên lầu quan sát đến khi xe chạy khỏi tầm mắt mới chịu đi vào. Thấy con trai đang thay quần áo anh hỏi “Mẹ không đi thế con có muốn đi sở thú nữa không”
Cậu bé suy nghĩ 1 lát rồi trả lời “Mình đi đá bóng nha ba”
“Ok con. Đợi ba thay đồ rồi mình đi” anh gật đầu nói.
Đưa con trai đến sân bóng mini. Ngồi ngoài sân anh vừa uống cafe vừa nhìn con trai đang đá bóng cùng bạn bè cùng trang lứa anh thầm nghĩ chắc là cô còn giận nên không đi cùng anh.
“Ba Kiên đã xong rồi” cậu bé chạy lại anh vừa thở vừa nói
“Uống nước đi con, ngồi nghỉ xíu tí nữa ba đưa con đi ăn nha”
“Vâng ạ” cậu bé gật đầu nói.
Ngồi đợi Như Loan ngoài hành lang cô cũng không khỏi lo lắng cho bạn mình. Thấy Loan bước ra cô liền hỏi “Kết quả sao rồi”
“Đi tìm quán ăn trước đã. Mày chưa ăn gì phải không” nói rồi cô kéo tay Ngọc đi
Cả 2 đều đã gọi món cô hỏi “Bác sĩ nói sao”
“Bác sĩ nói tao bình thường” Như Loan từ tốn trả lời
“Có nói nguyên nhân sao chưa có con không”
“Nói do tao quá căng thẳng kiu tao cứ thả lỏng bình thường đừng suy nghĩ nhiều”
“Vậy thì mày cứ thả lỏng đi. Đừng lo lắng nữa”
“Nhưng mà nếu vấn đề không phải ở tao có khi nào do....” cô nói rồi im lặng
Ngọc hiểu cô muốn nói gì “Tao nghĩ chắc vợ chồng mày không có vấn đề gì đâu. Giờ mày cứ nghe theo bác sĩ thả lỏng đi đừng áp lực nữa.”
Thấy Loan vẫn im lặng thở dài cô nói tiếp “Đi du lịch đi. Đổi không khí biết đâu sẽ tốt hơn”
“Ờ ha. Sao tao không nghĩ ra. Để tao nói ổng sắp xếp công việc rồi đi Đà Lạt. Vợ chồng mày đi cùng luôn cho vui”
“Thôi má vợ chồng mày đi đi rủ vợ chồng tao theo làm gì. Tao đâu muốn có con”
“Thì đi chơi xả stress biết đâu cải thiện được mối quan hệ của mày với Hoàng”
“Thôi cứ như vậy đi tao không có nhu cầu cải thiện”
“Lúc nào cũng cứng đầu” Như Loan lườm cô nói
Cả 2 ăn uống xong rồi cùng nhau đi shopping. Sau đó Loan đưa Ngọc về nhà.
“Thưa tổng giám đốc cô chủ đã về rồi ạ”
“Ờ! Tôi biết rồi” nói rồi anh lái xe về nhà.
Về đến nhà thấy Ngọc đang ngồi ăn. Anh nói: “Hôm nay tôi có việc đột xuất, lúc bàn công việc không để ý đồng hồ nên đến trễ. Lúc nãy tôi có đến nhưng cô đã về rồi”
“Anh ngồi xuống ăn đi” cô bình thản nói
“Xin lỗi!” anh áy náy nhìn cô nói
“Quản gia dọn cơm cho anh Hoàng đi” cô không để tâm đến lời xin lỗi của anh.
“Cậu chủ ăn cơm ạ” quản gia dọn cơm cho anh
Anh ngồi xuống vừa cầm chén cơm cô đã dùng bữa xong liền đi lên phòng trước. Anh gắp được 2 đũa cũng buông chén cơm lên phòng. Thấy cô ngồi đọc sách anh hỏi “Lúc nãy ai đón con”
“Bà nội”
Anh im lặng không trả lời bước vào phòng tắm. Lúc ra thấy cô đã nằm ngủ. Anh cũng tắt đèn lên ngủ.
Hôm nay là thứ 7 Phan Kiên không đi học anh và cô cũng không đi làm. Cửa hàng của cô kinh doanh nguyên tuần nhưng cô chủ yếu chỉ đến trong tuần thôi, cuối tuần cô thường dành thời gian cho con trai. Hơn 7h Phan Kiên chạy qua gõ cửa phòng ba mẹ cả 2 vẫn còn ngủ vì hôm nay được nghỉ. Cậu bé ôm làm cô thức giấc. “Không đi học mà cục cưng dậy sớm vậy”.
“Không có ạ. Kiên qua đây ôm mẹ ngủ tiếp”. Cả gia đình 3 người cứ thế nướng tới 8h30 cũng đã chịu dậy anh vẫn ôm con trai, cô thì vào phòng tắm thay đồ chuẩn bị cuộc hẹn với Như Loan.
“Ba xin lỗi hôm qua không tới đón con được” anh vừa ôm cậu bé vừa nói.
“Không sao đâu ba. Hôm qua bà nội đón con rồi ạ”
“Hôm nay ba chở con đi chơi chuộc lỗi nha. Con muốn đi đâu”
“Hôm nay cả nhà mình đi sở thú đi ba”
“Hỏi xem mẹ có chịu đi cùng ba con mình không” anh muốn nhờ Phan Kiên để làm lành với cô.
“Vâng ạ. Kiên nghĩ chắc mẹ chịu đi á ba. Hôm nay mẹ không có đi làm”
“Mẹ ra kìa. Con hỏi đi” thấy cô bước ra anh liền nhướng mắt ra hiệu cho cậu bé.
“Mẹ chút ba chở gia đình mình đi sở thú nha mẹ” cậu bé nhìn cô nói.
“Mẹ có hẹn với mami của con rồi. 2 ba con đi chơi vui nha” (Như Loan nhận Phan Kiên làm con nuôi nên cậu bé gọi cô là mami)
Nghe cô trả lời vậy cả anh và con đều thất vọng.
“Vậy Kiên với ba đi. Lần sau mẹ đi cùng nha” cậu bé ngây ngô nói
“Được rồi lần sau mẹ sẽ đi cùng nha”
Thấy con trai bước vào phòng tắm anh bèn nói “Cuối tuần con mới được nghỉ. Cô không hẹn hôm khác được à”
“Không” cô lạnh lùng đáp. Anh biết cô đang giận nên cũng không nói gì.
Trang điểm xong cô xuống nhà nghe quản gia nói “Thưa cô chủ phu nhân vừa ra ngoài rồi. Bà nói chiều bà mới về nói cô và cậu chủ đưa Phan Kiên đi chơi ạ”
“Con có hẹn với bạn. Anh Hoàng sẽ đưa Kiên đi chơi” nói rồi cô bước ra cổng lúc này xe của Như Loan vừa đến. Cô bước lên xe anh thì đứng trên lầu quan sát đến khi xe chạy khỏi tầm mắt mới chịu đi vào. Thấy con trai đang thay quần áo anh hỏi “Mẹ không đi thế con có muốn đi sở thú nữa không”
Cậu bé suy nghĩ 1 lát rồi trả lời “Mình đi đá bóng nha ba”
“Ok con. Đợi ba thay đồ rồi mình đi” anh gật đầu nói.
Đưa con trai đến sân bóng mini. Ngồi ngoài sân anh vừa uống cafe vừa nhìn con trai đang đá bóng cùng bạn bè cùng trang lứa anh thầm nghĩ chắc là cô còn giận nên không đi cùng anh.
“Ba Kiên đã xong rồi” cậu bé chạy lại anh vừa thở vừa nói
“Uống nước đi con, ngồi nghỉ xíu tí nữa ba đưa con đi ăn nha”
“Vâng ạ” cậu bé gật đầu nói.
Ngồi đợi Như Loan ngoài hành lang cô cũng không khỏi lo lắng cho bạn mình. Thấy Loan bước ra cô liền hỏi “Kết quả sao rồi”
“Đi tìm quán ăn trước đã. Mày chưa ăn gì phải không” nói rồi cô kéo tay Ngọc đi
Cả 2 đều đã gọi món cô hỏi “Bác sĩ nói sao”
“Bác sĩ nói tao bình thường” Như Loan từ tốn trả lời
“Có nói nguyên nhân sao chưa có con không”
“Nói do tao quá căng thẳng kiu tao cứ thả lỏng bình thường đừng suy nghĩ nhiều”
“Vậy thì mày cứ thả lỏng đi. Đừng lo lắng nữa”
“Nhưng mà nếu vấn đề không phải ở tao có khi nào do....” cô nói rồi im lặng
Ngọc hiểu cô muốn nói gì “Tao nghĩ chắc vợ chồng mày không có vấn đề gì đâu. Giờ mày cứ nghe theo bác sĩ thả lỏng đi đừng áp lực nữa.”
Thấy Loan vẫn im lặng thở dài cô nói tiếp “Đi du lịch đi. Đổi không khí biết đâu sẽ tốt hơn”
“Ờ ha. Sao tao không nghĩ ra. Để tao nói ổng sắp xếp công việc rồi đi Đà Lạt. Vợ chồng mày đi cùng luôn cho vui”
“Thôi má vợ chồng mày đi đi rủ vợ chồng tao theo làm gì. Tao đâu muốn có con”
“Thì đi chơi xả stress biết đâu cải thiện được mối quan hệ của mày với Hoàng”
“Thôi cứ như vậy đi tao không có nhu cầu cải thiện”
“Lúc nào cũng cứng đầu” Như Loan lườm cô nói
Cả 2 ăn uống xong rồi cùng nhau đi shopping. Sau đó Loan đưa Ngọc về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.