Yêu Vợ Như Mạng: Ông Xã Thần Bí Hư Hỏng
Chương 54: Có Đi Học Hay Không…… Tùy Duyên Đi!
Giang Lưu Vân
16/05/2021
Cố Quân Trục kiều kiều khóe môi, vươn ngón út cùng cậu ngoéo một cái.
“Ba ba!” Cậu bé giơ hai tay ngắn nhỏ không muốn xa rời ôm eo Cố Quân Trục: “Buổi chiều ba ba dẫn Tiểu Thụ đến công viên giải trí chơi được không? Còn có vườn cây, vườn bách thú, ăn cơm dã ngoại, đi lên đỉnh núi xem ngôi sao, cưỡi ngựa, câu cá, trượt tuyết…… Thật nhiều thật nhiều thật nhiều! Ba mấy bạn kia đều mang theo mấy đó đi rồi, chỉ có ba Tiểu Thụ không có dẫn Tiểu Thụ đi!”
Diệp Tinh Bắc ở một bên nghe lại chua xót.
Những lời này, trước kia Tiểu Thụ của cô không hề nói với cô.
Cô hiện tại mới biết được, hóa ra Tiểu Thụ của cô hâm mộ các bạn nhỏ có ba dẫn ra ngoài chơi như vậy.
“Được!” Cố Quân Trục sủng nịch sờ sờ cái gáy của cậu bé: “Vậy buổi chiều Tiểu Thụ không đi học được không?”
“Ba xin nghỉ cho Tiểu Thụ nửa ngày được không?” Cậu bé ôm eo Cố Quân Trục làm nũng: “Những điều thầy dạy Tiểu Thụ đã sớm biết, Tiểu Thụ bảo đảm về sau mỗi lần thi cử đều đứng đầu được không? Nếu Tiểu Thụ không thi được đứng đầu, ba ba đánh mông Tiểu Thụ, Tiểu Thụ bảo đảm không khóc!”
Cậu bé mềm mụp dựa vào trong lồng ngực anh, dùng giọng nói mềm như bông làm nũng với anh, Cố Quân Trục vốn làm việc theo bản tính, không hề có nguyên tắc, lập tức gật đầu đồng ý: “Được, nghe Tiểu Thụ, ba xin nghỉ cho Tiểu Thụ, vậy buổi chiều chúng ta đến công viên giải trí hay là đến vườn bách thú, vườn cây?”
Diệp Tinh Bắc: “……”
Mọi người đều nói mẹ hiền chiều hư con.
Nhưng cô dự cảm nhà bọn họ về sau sẽ là cha chiều hư con?
Vì sao bỗng nhiên cảm thấy con nít có cha còn mệt hơn con nít không cha?
Con nít nói xin nghỉ liền xin nghỉ, con nít nói không đi học liền không học, cô này rốt cuộc tìm cho con mình một người cha không đáng tin cậy như thế nào đấy!
Cô đây còn chưa nói cái gì, trợ lý kiêm bảo tiêu tri kỷ siêu cấp Cố Trì, đã lấy điện thoại di động ra gọi cho chủ nhiệm lớp: “Thầy khỏe, xin hỏi là thấy Phương sao? Tôi muốn xin nghỉ cho bạn nhỏ Diệp Dập Dương lớp thấy nửa ngày……”
Diệp Tinh Bắc: “……”
Hỏi qua ý kiến của cô chưa?
Cô đồng ý chưa??
Còn có…… Cố gia kia sao ngay cả số di động của chủ nhiệm lớp con trai cô đều biết???
Cho nên ai tới nói cho cô, cô để Cố Quân Trục giả trang làm cha ruột cho con trai cô, rốt cuộc là đúng hay là sai?
Lúc này mới nửa ngày, trong chốc lát cô cảm thấy là đúng, trong chốc lát cảm thấy là sai, cô cảm thấy cô sâp bị tinh thần phân liệt!
Cô rất mệt, lười cùng Cố Quân Trục cãi cọ.
Dù sao con trai cô nói cũng không sai, trong trường học dạy những thứ mà con trai cô đã biết.
Năm tuổi lên lớp 3, quá nghịch thiên, cho dù có những thứ không biết, về sau học lại khóa một năm cũng không tồi.
Có đi học hay không…… Tùy duyên đi!
Sau khi mấy người dùng cơm xong, rời khỏi nhà ăn.
Diệp Tinh Bắc vẫn luôn nhìn đăm đăm cậu bé, kinh hồn táng đảm, e sợ cậu bé bị dị ứng hoặc là suyễn.
Dị ứng còn đỡ chút, uống chút thuốc dị ứng thì tốt rồi.
Sợ nhất chính là suyễn.
Lúc cậu bé bị suyễn, mặt nghẹn đỏ bừng, giống như không thở được, dọa trái tim cô sắp ngừng đập.
Diệp Tinh Bắc cứ như vậy lo lắng đề phòng cùng Cố Quân Từng chơi với cậu bé một buổi trưa, buổi tối lại thỏa mãn tâm ý cậu bé, đi ăn KFC, thẳng đến cô cùng Cố Quân Trục mang theo cậu bé trở lại biệt thự Cố gia, cậu bé không có chuyện gì cả.
Diệp Tinh Bắc: “……”
Cho nên cô đã nhiều năm nơm nớp lo sợ cái gì cũng không dám cho con trai bảo bối của cô ăn, chỉ dám để con trai cô ăn mấy thứ rau dưa trái cây cùng thịt đã biết là không dị ứng, rốt cuộc là vì sao?
“Ba ba!” Cậu bé giơ hai tay ngắn nhỏ không muốn xa rời ôm eo Cố Quân Trục: “Buổi chiều ba ba dẫn Tiểu Thụ đến công viên giải trí chơi được không? Còn có vườn cây, vườn bách thú, ăn cơm dã ngoại, đi lên đỉnh núi xem ngôi sao, cưỡi ngựa, câu cá, trượt tuyết…… Thật nhiều thật nhiều thật nhiều! Ba mấy bạn kia đều mang theo mấy đó đi rồi, chỉ có ba Tiểu Thụ không có dẫn Tiểu Thụ đi!”
Diệp Tinh Bắc ở một bên nghe lại chua xót.
Những lời này, trước kia Tiểu Thụ của cô không hề nói với cô.
Cô hiện tại mới biết được, hóa ra Tiểu Thụ của cô hâm mộ các bạn nhỏ có ba dẫn ra ngoài chơi như vậy.
“Được!” Cố Quân Trục sủng nịch sờ sờ cái gáy của cậu bé: “Vậy buổi chiều Tiểu Thụ không đi học được không?”
“Ba xin nghỉ cho Tiểu Thụ nửa ngày được không?” Cậu bé ôm eo Cố Quân Trục làm nũng: “Những điều thầy dạy Tiểu Thụ đã sớm biết, Tiểu Thụ bảo đảm về sau mỗi lần thi cử đều đứng đầu được không? Nếu Tiểu Thụ không thi được đứng đầu, ba ba đánh mông Tiểu Thụ, Tiểu Thụ bảo đảm không khóc!”
Cậu bé mềm mụp dựa vào trong lồng ngực anh, dùng giọng nói mềm như bông làm nũng với anh, Cố Quân Trục vốn làm việc theo bản tính, không hề có nguyên tắc, lập tức gật đầu đồng ý: “Được, nghe Tiểu Thụ, ba xin nghỉ cho Tiểu Thụ, vậy buổi chiều chúng ta đến công viên giải trí hay là đến vườn bách thú, vườn cây?”
Diệp Tinh Bắc: “……”
Mọi người đều nói mẹ hiền chiều hư con.
Nhưng cô dự cảm nhà bọn họ về sau sẽ là cha chiều hư con?
Vì sao bỗng nhiên cảm thấy con nít có cha còn mệt hơn con nít không cha?
Con nít nói xin nghỉ liền xin nghỉ, con nít nói không đi học liền không học, cô này rốt cuộc tìm cho con mình một người cha không đáng tin cậy như thế nào đấy!
Cô đây còn chưa nói cái gì, trợ lý kiêm bảo tiêu tri kỷ siêu cấp Cố Trì, đã lấy điện thoại di động ra gọi cho chủ nhiệm lớp: “Thầy khỏe, xin hỏi là thấy Phương sao? Tôi muốn xin nghỉ cho bạn nhỏ Diệp Dập Dương lớp thấy nửa ngày……”
Diệp Tinh Bắc: “……”
Hỏi qua ý kiến của cô chưa?
Cô đồng ý chưa??
Còn có…… Cố gia kia sao ngay cả số di động của chủ nhiệm lớp con trai cô đều biết???
Cho nên ai tới nói cho cô, cô để Cố Quân Trục giả trang làm cha ruột cho con trai cô, rốt cuộc là đúng hay là sai?
Lúc này mới nửa ngày, trong chốc lát cô cảm thấy là đúng, trong chốc lát cảm thấy là sai, cô cảm thấy cô sâp bị tinh thần phân liệt!
Cô rất mệt, lười cùng Cố Quân Trục cãi cọ.
Dù sao con trai cô nói cũng không sai, trong trường học dạy những thứ mà con trai cô đã biết.
Năm tuổi lên lớp 3, quá nghịch thiên, cho dù có những thứ không biết, về sau học lại khóa một năm cũng không tồi.
Có đi học hay không…… Tùy duyên đi!
Sau khi mấy người dùng cơm xong, rời khỏi nhà ăn.
Diệp Tinh Bắc vẫn luôn nhìn đăm đăm cậu bé, kinh hồn táng đảm, e sợ cậu bé bị dị ứng hoặc là suyễn.
Dị ứng còn đỡ chút, uống chút thuốc dị ứng thì tốt rồi.
Sợ nhất chính là suyễn.
Lúc cậu bé bị suyễn, mặt nghẹn đỏ bừng, giống như không thở được, dọa trái tim cô sắp ngừng đập.
Diệp Tinh Bắc cứ như vậy lo lắng đề phòng cùng Cố Quân Từng chơi với cậu bé một buổi trưa, buổi tối lại thỏa mãn tâm ý cậu bé, đi ăn KFC, thẳng đến cô cùng Cố Quân Trục mang theo cậu bé trở lại biệt thự Cố gia, cậu bé không có chuyện gì cả.
Diệp Tinh Bắc: “……”
Cho nên cô đã nhiều năm nơm nớp lo sợ cái gì cũng không dám cho con trai bảo bối của cô ăn, chỉ dám để con trai cô ăn mấy thứ rau dưa trái cây cùng thịt đã biết là không dị ứng, rốt cuộc là vì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.