Chương 6
Lê Tiêm
02/04/2015
edit: SunAe
beta: xanh xanh
Cô dâu vốn là người chị nay lại biến thành người em gái, quả nhiên khi quan khách biết chuyện có rất nhiều lời xì xào, bàn tán.
Người đại diện Văn Nhân gia làm công tác xã giao đối với quan khách dự lễ mà giải thích sự tình.
Văn Nhân Chấn cùng Khấu gia nhị tiểu thư từ sớm đã được đính ước với nhau, nhưng bởi vì Văn Nhân Chấn băn khoăn Khấu San Dung tuổi còn nhỏ, mà đại tiểu thư Khấu Thiên Dung cũng vì muốn bảo hộ em gái nên hai người mới liên thủ nhau giấu diếm trưởng bối hai nhà, chờ đến khi Khấu San Dung chuẩn bị tốt tâm lý mới công khai mối quan hệ của hai người ra bên ngoài.
Văn Nhân Chấn cùng Khấu Thiên Dung vốn là bạn bè thân thiết, cùng nhau sắp đặt mọi chuyện.
Cách nói quả thật khiến người khác không khỏi nghi ngờ, nhưng là — cũng có một nửa là thật.
“Hắn đã thành công.”
Ở buổi tiệc cưới chú rể vì bị chuốc quá nhiều rượu mừng khiến sắc mặt trở nên ửng hồng, cả người lâng lâng say, hắn là đang đứng ở ban công trong thư phòng, tay một bên cởi bỏ chiếc nơ còn một bên cầm lấy điện thoại, miệng khẽ cười, cái loại cảm giác thỏa mãn được ý đồ thực sự rất sảng khoái, tâm tình thật là vui vẻ.
“….” Bên kia điện thoại âm thanh tút tút kéo dài trầm mặc qua một hồi lâu mới truyền đến tiếng thở dài của một phụ nữ lên tiếng nói trước: “ Ta không nghĩ ngươi so với ta lại càng hiểu rõ em gái ta hơn, ta thật sự không biết mình hành động như vậy là đúng không nữa, Dung Dung – con bé nếu biết rõ câu chuyện cả đời này nó nhất định sẽ hận chết ngươi.”
“Đúng vậy cô ấy sẽ hận chết ta.” Văn Nhân Chấn khuôn mặt tuấn tú nổi lên một chút cười khổ.
Bàn tay hắn nắm chặt cái nơ nhớ lại ở buổi lễ cô gái nhỏ mặc bộ hỉ phục màu đỏ bằng tơ lụa, bàn tay nhỏ bé của cô dè dặt đặt lên tay của hắn.
Chiếc khăn voan màu trắng phủ lấy khuôn mặt cô, khiến người khác mơ hồ nhìn không rõ dung nhan hoàn mỹ, xinh đẹp của cô dâu, dù cô là tỏ vẻ trấn định vẫn không dấu được toàn thân cô đang run rẩy, lưng cố đứng thẳng để không quỵ ngã, tất cả đều đập vào mắt hắn người con gái ấy sao lại kiên cường đến vậy, tất cả đều do hắn gây ra cho cô.
“Bất quá, ta sẽ đối xử tốt với cô ấy.”
“Phải không? Ta thực hoài nghi Dung Dung có muốn nhận tấm lòng thành của ngươi không.” Khấu Thiên Dung biết em gái có bao nhiêu quật cường, nhịn không được vui sướng khi thấy người gặp họa mà cười to thành tiếng.
“Cũng nhờ ngươi tính kế tốt, Khấu Thiên Dung.” Văn Nhân Chấn đau đầu, hai tay xoa lấy huyệt thái dương.
“Ta chỉ là muốn tốt cho con bé thôi.”
“Thôi đi, ngươi và ta cùng là một loại người.” Hắn vạch trần bộ mặt ngụy trang của cô.
Hắn sinh ra ở Văn Nhân gia có thói quen để đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào mà Khấu Thiên Dung cùng với hắn đều giỏi ngụy trang, che dấu tính cách cùng kế hoạch của bản thân.
Văn Nhân Chấn không tin vào lòng dạ con người, cái gì là tình yêu nó chính là thứ quỷ ám bùa mê, lấy vợ cũng chính là rước phiền toái vào bản thân, nhất định sẽ hủy hoại tâm hắn, cuộc sống của hắn.
Hắn là người đàn ông vốn không an phận mà, cả đời không muốn nằm gọn trong tay của một người phụ nữ, cha, các chú, các bác và anh em họ của hắn đều rất phong lưu, là tấm gương cho hắn noi theo lại có bác hắn luôn dùng 160 triệu lời giáo huấn để mà nhắc nhở hắn phụ nữ là cái dạng như thế nào, hắn cư nhiên là không thoát khỏi lề lối của gia tộc mình.
Nếu có thể, hắn nguyện ý cả đời chỉ luyến ái duy nhất một người con gái, về phần tờ giấy kia hắn xin miễn không biết đến để khỏi phải phiền não như bây giờ.
Văn Nhân Chấn vốn từ đầu có đã có âm mưu, bề ngoài cùng với đại tiểu thư Khấu Thiên Dung ôn nhu, thuần khiết phối hợp với nhau diễn một màn kịch yêu thương lẫn nhau. Hắn không quan tâm đến hôn nhân, còn cô ta cần hôn nhân để ngụy trang bản thân vì vậy mà cả hai đạt thành hiệp nghị.
Vốn dĩ bọn họ hợp tác thật sự vui vẻ, hắn làm gì mặc hắn còn cô sắm vai bạn gái ôn nhu của đại thiếu gia, là vị hôn thê của hắn nhưng chỉ là hữu danh vô thực giống như hộp sôcôla kia hắn vĩnh viễn không biết khẩu vị tiếp theo mình muốn là gì.
Nhiều năm trôi qua, bản tính hắn chưa từng thay đổi, trong lòng hắn tình cảm thực không đáng tin cậy, trái tim hắn từ lâu đã khô héo không thể chữa lành được nữa.
“Ta đã nói qua với ngươi rất nhiều lần, Dung Dung tuy bề ngoài quật cường, mạnh mẽ nhưng so với ta rất dễ mềm lòng, so với ta coi trọng ý kiến cha mẹ hơn, cón có so với ta nhu mì hiếu thảo hơn, con bé nếu biết chân tướng sự thật, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ta, dù ta là chị gái của con bé, nhưng là để nó tha thứ cũng cần một ít thời gian, về phần ngươi thì…… Ta chỉ có thể nói ngươi tự giải quyết cho tốt đi, Dung Dung tuyệt đối là đối thủ mà ngươi chưa từng hiểu biết qua.”
“Loại sự tình này không cần ngươi nói cho ta biết.” Văn Nhân Chấn nghiêng đầu, vẻ mặt sáng lạn phấn khởi, lộ ra ý cười, không cho việc đó là khó khăn mà phiền não.
“ Ngưng ở đây vậy, ta phải lên máy bay còn phải ngồi đợi suốt hai mươi mấy tiếng đồng hồ mới đến đượcArgentina, là ta muốn nói với ngươi một câu này nữa thôi… A Chấn tính nhẫn nại của ngươi quả là xuất chúng, là chuyên gia siêu cấp kiên nhẫn nha, ta ngẫm lại thật ra ngươi đã chờ đợi bao lâu rồi…Năm năm rồi đúng không?
“Năm năm sao?” Nguyên lai là lâu đến như vậy a!
Ngay từ đầu hắn chỉ cảm thấy San Dung là cô gái có tính tình kiêu ngạo, nói chuyện thì lạnh lùng, gay gắt như muốn ăn tươi nốt sống hắn cho nên hắn lựa chọn cách tốt nhất vẫn là tránh mặt cô, tạo khoảng cách để cả hai không có cơ hội tiếp xúc với nhau.
Tình cờ hắn bị cô bắt gặp đang ăn vụng, lo lắng miệng cô rộng nói năng lung tung, nói cho Khấu Thiên Dung thì không sao, hai người bọn họ dù gì cũng còn cái hiệp nghị, nhưng chỉ sợ cô tức giận nói cho cha mẹ mình, khiến cho hai gia đình mất đi hòa khí thân thiết đã từ lâu vun đắp.
Hắn không hề nghĩ đến Khấu San Dung gặp ai đều không có nói, một mình cất giấu bí mật, việc cô làm chính là cảnh cáo hắn tuyệt đối không có tái diễn lần nữa.
Văn Nhân Chấn chỉ hỏi qua cô một lần: Vì sao không vạch trần bí mật của hắn?
“Tôi không nghĩ nhìn chị gái thương tâm, khó xử cũng vì vậy mà không nói! Ngươi tuyệt đối không thể làm cho chị đau lòng có nghe thấy không?”
Lý do của cô đơn giản chỉ có vậy bởi vì hắn không nghĩ từ miệng của cô lại nói ra những lời quan tâm như thế, quả thật tình hình thực tế trước mắt cô em gái nào cũng không muốn chị của mình phải khóc.
Từ lúc đó trở đi Văn Nhân Chấn liền đối với cô có cái nhìn khác hẳn.
Hắn đột nhiên thay đổi tâm, phi thường muốn theo đuổi cô, muốn ở cạnh cô, nhìn cô tức giận hắn đến trợn trừng hai mắt lớn, khuôn mặt vì thế mà ửng hồng lên thật là xinh đẹp. Dù thường bị cô khinh thường, lạnh nhạt nhưng một chút tức giận hắn cũng không có, đổi lại hắn lại càng yêu thích cô hơn, thật sâu trong lòng cảm thấy cô là một người cực kỳ thú vị và đáng yêu, một người con gái thiện lương, thuần khiết.
Hắn biết như vậy là rất nguy hiểm, là đùa với lửa nhưng mà hắn bất tri bất giác đã đánh mất trái tim mình rồi, hắn phát hiện cuộc sống của hắn từ nay không thể không có cô, là hắn phi thường khao khát muốn có cô bên cạnh hắn cả đời.
Khấu Thiên Dung chính là vật cản ở giữa khiến hắn không thể tiến gần đến cô.
“Từ khi Dung Dung mười chín tuổi đến bây giờ, đã là năm năm không phải sao? Ta là nghĩ như vậy, năm năm ngươi đều nguyện ý chờ, về sau nếu có cơ hội ở gần nhau ngươi trước hết là cùng Dung Dung bồi dưỡng tình cảm, cho nên có rất nhiều chuyện đừng có vì nóng vội nhất thời.. ngươi có hiểu ý ta hay không?”
“Ý của ngươi là……” Văn Nhân Chấn kỳ thật hiểu được cô ta là đang ám chỉ cái gì, lại cố ý giả ngu.
Người phụ nữ này…… Cô ta quả thật quá lo lắng bảo hộ hạnh phúc của em gái mình.
Có người chị nào lại không muốn em gái có bạn trai theo đuổi, vậy mà cô ta bắt hắn nhẫn nại chờ đợi suốt năm năm thời gian? Hắn đã chờ nhiều như vậy năm, hiện tại còn muốn hắn cưỡng chế tình cảm ư? Cô ta còn muốn hắn nhẫn nại nữa sao?
Cô không phải là phụ nữ mà…
“ Ngươi có biết ta muốn nói cái gì không, Dung Dung và ta không giống nhau, ta nhận biết bản thân rất lạnh lùng tâm sẽ không dễ dàng dao động nhưng mà con bé bề ngoài cứng rắn, làm bộ ngang tàng bất cần nhưng ở sâu bên trong nội tâm con bé rất là yếu đuối, rất dễ bị tổn thương… Ta muốn ngươi cam đoan không được ức hiếp con bé, không được miễn cưỡng con bé làm những gì nó không muốn, cho con bé một chút thời gian thích ứng, chờ đến khi trái tim con bé chân thành hướng về ngươi trước đó ngươi cần phải bảo trì khoảng cách với con bé, đồng ý chứ ?
Văn Nhân Chấn nghe ra Khấu Thiên Dung trong giọng nói ôn nhu nhưng ngữ khí phát ra hoàn toàn là muốn uy hiếp hắn. Chậc, người phụ nữ này đã trốn chạy rồi còn muốn điều khiển hắn, thật là phiền toái.
“Thiên Dung, ta thật sự không hy vọng làm thương tổn cô ấy.” Đây là những lời tâm huyết tận đáy lòng của hắn đồng thời cũng là lời hứa hẹn.
Khấu Thiên Dung vừa lòng tắt điện thoại, bước lên máy bay rời đi.
Nói về Văn Nhân Chấn ……
Đêm tân hôn, sao hắn lại phải ở ban công phòng sách mà cô đơn nghĩ như thế nào cũng là phiền muội cùng đau lòng, hắn nhịn không được cười khổ, than nhẹ một tiếng.
“ Hắn không nghĩ làm tổn thương cô a……”
Nhưng hắn lại chọn cách tệ hại nhất làm tổn thương tâm của cô, khiến cô đau lòng. Hắn bức cô cấp gả cho hắn, hắn muốn từ hôn nhân mà kéo gần khỏang cách giữa hai người họ, hắn là ở hôn lễ dùng thủ đoạn đem Khấu Thiên Dung đuổi ra nước ngoài, lấy Khấu phu nhân làm phương tiện bức ép cô phải chọn hắn.
Hại cô thương tâm khổ sở, làm cô không tình nguyện kết hôn với hắn, sau này hắn quyết bồi thường cho cô gấp bội phần, không để cô lại đau lòng?
Hai tay siết chặt lại, trán khẽ nhíu chặt, trầm tư suy nghĩ hắn sau này sẽ không hối hận ư?
Lần đầu tiên trong đời hắn được nếm qua tư vị tình yêu, hắn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, dù bị người khác chê cười, mỉa mai là cái đồ vô liêm sỉ, hắn một chút cũng không để ý, dù cho tình thế có quay ngược trăm lần hắn cũng sẽ lại hàng động như thế, hắn bình thường vốn đã có tác phong làm việc như vậy!
beta: xanh xanh
Cô dâu vốn là người chị nay lại biến thành người em gái, quả nhiên khi quan khách biết chuyện có rất nhiều lời xì xào, bàn tán.
Người đại diện Văn Nhân gia làm công tác xã giao đối với quan khách dự lễ mà giải thích sự tình.
Văn Nhân Chấn cùng Khấu gia nhị tiểu thư từ sớm đã được đính ước với nhau, nhưng bởi vì Văn Nhân Chấn băn khoăn Khấu San Dung tuổi còn nhỏ, mà đại tiểu thư Khấu Thiên Dung cũng vì muốn bảo hộ em gái nên hai người mới liên thủ nhau giấu diếm trưởng bối hai nhà, chờ đến khi Khấu San Dung chuẩn bị tốt tâm lý mới công khai mối quan hệ của hai người ra bên ngoài.
Văn Nhân Chấn cùng Khấu Thiên Dung vốn là bạn bè thân thiết, cùng nhau sắp đặt mọi chuyện.
Cách nói quả thật khiến người khác không khỏi nghi ngờ, nhưng là — cũng có một nửa là thật.
“Hắn đã thành công.”
Ở buổi tiệc cưới chú rể vì bị chuốc quá nhiều rượu mừng khiến sắc mặt trở nên ửng hồng, cả người lâng lâng say, hắn là đang đứng ở ban công trong thư phòng, tay một bên cởi bỏ chiếc nơ còn một bên cầm lấy điện thoại, miệng khẽ cười, cái loại cảm giác thỏa mãn được ý đồ thực sự rất sảng khoái, tâm tình thật là vui vẻ.
“….” Bên kia điện thoại âm thanh tút tút kéo dài trầm mặc qua một hồi lâu mới truyền đến tiếng thở dài của một phụ nữ lên tiếng nói trước: “ Ta không nghĩ ngươi so với ta lại càng hiểu rõ em gái ta hơn, ta thật sự không biết mình hành động như vậy là đúng không nữa, Dung Dung – con bé nếu biết rõ câu chuyện cả đời này nó nhất định sẽ hận chết ngươi.”
“Đúng vậy cô ấy sẽ hận chết ta.” Văn Nhân Chấn khuôn mặt tuấn tú nổi lên một chút cười khổ.
Bàn tay hắn nắm chặt cái nơ nhớ lại ở buổi lễ cô gái nhỏ mặc bộ hỉ phục màu đỏ bằng tơ lụa, bàn tay nhỏ bé của cô dè dặt đặt lên tay của hắn.
Chiếc khăn voan màu trắng phủ lấy khuôn mặt cô, khiến người khác mơ hồ nhìn không rõ dung nhan hoàn mỹ, xinh đẹp của cô dâu, dù cô là tỏ vẻ trấn định vẫn không dấu được toàn thân cô đang run rẩy, lưng cố đứng thẳng để không quỵ ngã, tất cả đều đập vào mắt hắn người con gái ấy sao lại kiên cường đến vậy, tất cả đều do hắn gây ra cho cô.
“Bất quá, ta sẽ đối xử tốt với cô ấy.”
“Phải không? Ta thực hoài nghi Dung Dung có muốn nhận tấm lòng thành của ngươi không.” Khấu Thiên Dung biết em gái có bao nhiêu quật cường, nhịn không được vui sướng khi thấy người gặp họa mà cười to thành tiếng.
“Cũng nhờ ngươi tính kế tốt, Khấu Thiên Dung.” Văn Nhân Chấn đau đầu, hai tay xoa lấy huyệt thái dương.
“Ta chỉ là muốn tốt cho con bé thôi.”
“Thôi đi, ngươi và ta cùng là một loại người.” Hắn vạch trần bộ mặt ngụy trang của cô.
Hắn sinh ra ở Văn Nhân gia có thói quen để đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào mà Khấu Thiên Dung cùng với hắn đều giỏi ngụy trang, che dấu tính cách cùng kế hoạch của bản thân.
Văn Nhân Chấn không tin vào lòng dạ con người, cái gì là tình yêu nó chính là thứ quỷ ám bùa mê, lấy vợ cũng chính là rước phiền toái vào bản thân, nhất định sẽ hủy hoại tâm hắn, cuộc sống của hắn.
Hắn là người đàn ông vốn không an phận mà, cả đời không muốn nằm gọn trong tay của một người phụ nữ, cha, các chú, các bác và anh em họ của hắn đều rất phong lưu, là tấm gương cho hắn noi theo lại có bác hắn luôn dùng 160 triệu lời giáo huấn để mà nhắc nhở hắn phụ nữ là cái dạng như thế nào, hắn cư nhiên là không thoát khỏi lề lối của gia tộc mình.
Nếu có thể, hắn nguyện ý cả đời chỉ luyến ái duy nhất một người con gái, về phần tờ giấy kia hắn xin miễn không biết đến để khỏi phải phiền não như bây giờ.
Văn Nhân Chấn vốn từ đầu có đã có âm mưu, bề ngoài cùng với đại tiểu thư Khấu Thiên Dung ôn nhu, thuần khiết phối hợp với nhau diễn một màn kịch yêu thương lẫn nhau. Hắn không quan tâm đến hôn nhân, còn cô ta cần hôn nhân để ngụy trang bản thân vì vậy mà cả hai đạt thành hiệp nghị.
Vốn dĩ bọn họ hợp tác thật sự vui vẻ, hắn làm gì mặc hắn còn cô sắm vai bạn gái ôn nhu của đại thiếu gia, là vị hôn thê của hắn nhưng chỉ là hữu danh vô thực giống như hộp sôcôla kia hắn vĩnh viễn không biết khẩu vị tiếp theo mình muốn là gì.
Nhiều năm trôi qua, bản tính hắn chưa từng thay đổi, trong lòng hắn tình cảm thực không đáng tin cậy, trái tim hắn từ lâu đã khô héo không thể chữa lành được nữa.
“Ta đã nói qua với ngươi rất nhiều lần, Dung Dung tuy bề ngoài quật cường, mạnh mẽ nhưng so với ta rất dễ mềm lòng, so với ta coi trọng ý kiến cha mẹ hơn, cón có so với ta nhu mì hiếu thảo hơn, con bé nếu biết chân tướng sự thật, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ta, dù ta là chị gái của con bé, nhưng là để nó tha thứ cũng cần một ít thời gian, về phần ngươi thì…… Ta chỉ có thể nói ngươi tự giải quyết cho tốt đi, Dung Dung tuyệt đối là đối thủ mà ngươi chưa từng hiểu biết qua.”
“Loại sự tình này không cần ngươi nói cho ta biết.” Văn Nhân Chấn nghiêng đầu, vẻ mặt sáng lạn phấn khởi, lộ ra ý cười, không cho việc đó là khó khăn mà phiền não.
“ Ngưng ở đây vậy, ta phải lên máy bay còn phải ngồi đợi suốt hai mươi mấy tiếng đồng hồ mới đến đượcArgentina, là ta muốn nói với ngươi một câu này nữa thôi… A Chấn tính nhẫn nại của ngươi quả là xuất chúng, là chuyên gia siêu cấp kiên nhẫn nha, ta ngẫm lại thật ra ngươi đã chờ đợi bao lâu rồi…Năm năm rồi đúng không?
“Năm năm sao?” Nguyên lai là lâu đến như vậy a!
Ngay từ đầu hắn chỉ cảm thấy San Dung là cô gái có tính tình kiêu ngạo, nói chuyện thì lạnh lùng, gay gắt như muốn ăn tươi nốt sống hắn cho nên hắn lựa chọn cách tốt nhất vẫn là tránh mặt cô, tạo khoảng cách để cả hai không có cơ hội tiếp xúc với nhau.
Tình cờ hắn bị cô bắt gặp đang ăn vụng, lo lắng miệng cô rộng nói năng lung tung, nói cho Khấu Thiên Dung thì không sao, hai người bọn họ dù gì cũng còn cái hiệp nghị, nhưng chỉ sợ cô tức giận nói cho cha mẹ mình, khiến cho hai gia đình mất đi hòa khí thân thiết đã từ lâu vun đắp.
Hắn không hề nghĩ đến Khấu San Dung gặp ai đều không có nói, một mình cất giấu bí mật, việc cô làm chính là cảnh cáo hắn tuyệt đối không có tái diễn lần nữa.
Văn Nhân Chấn chỉ hỏi qua cô một lần: Vì sao không vạch trần bí mật của hắn?
“Tôi không nghĩ nhìn chị gái thương tâm, khó xử cũng vì vậy mà không nói! Ngươi tuyệt đối không thể làm cho chị đau lòng có nghe thấy không?”
Lý do của cô đơn giản chỉ có vậy bởi vì hắn không nghĩ từ miệng của cô lại nói ra những lời quan tâm như thế, quả thật tình hình thực tế trước mắt cô em gái nào cũng không muốn chị của mình phải khóc.
Từ lúc đó trở đi Văn Nhân Chấn liền đối với cô có cái nhìn khác hẳn.
Hắn đột nhiên thay đổi tâm, phi thường muốn theo đuổi cô, muốn ở cạnh cô, nhìn cô tức giận hắn đến trợn trừng hai mắt lớn, khuôn mặt vì thế mà ửng hồng lên thật là xinh đẹp. Dù thường bị cô khinh thường, lạnh nhạt nhưng một chút tức giận hắn cũng không có, đổi lại hắn lại càng yêu thích cô hơn, thật sâu trong lòng cảm thấy cô là một người cực kỳ thú vị và đáng yêu, một người con gái thiện lương, thuần khiết.
Hắn biết như vậy là rất nguy hiểm, là đùa với lửa nhưng mà hắn bất tri bất giác đã đánh mất trái tim mình rồi, hắn phát hiện cuộc sống của hắn từ nay không thể không có cô, là hắn phi thường khao khát muốn có cô bên cạnh hắn cả đời.
Khấu Thiên Dung chính là vật cản ở giữa khiến hắn không thể tiến gần đến cô.
“Từ khi Dung Dung mười chín tuổi đến bây giờ, đã là năm năm không phải sao? Ta là nghĩ như vậy, năm năm ngươi đều nguyện ý chờ, về sau nếu có cơ hội ở gần nhau ngươi trước hết là cùng Dung Dung bồi dưỡng tình cảm, cho nên có rất nhiều chuyện đừng có vì nóng vội nhất thời.. ngươi có hiểu ý ta hay không?”
“Ý của ngươi là……” Văn Nhân Chấn kỳ thật hiểu được cô ta là đang ám chỉ cái gì, lại cố ý giả ngu.
Người phụ nữ này…… Cô ta quả thật quá lo lắng bảo hộ hạnh phúc của em gái mình.
Có người chị nào lại không muốn em gái có bạn trai theo đuổi, vậy mà cô ta bắt hắn nhẫn nại chờ đợi suốt năm năm thời gian? Hắn đã chờ nhiều như vậy năm, hiện tại còn muốn hắn cưỡng chế tình cảm ư? Cô ta còn muốn hắn nhẫn nại nữa sao?
Cô không phải là phụ nữ mà…
“ Ngươi có biết ta muốn nói cái gì không, Dung Dung và ta không giống nhau, ta nhận biết bản thân rất lạnh lùng tâm sẽ không dễ dàng dao động nhưng mà con bé bề ngoài cứng rắn, làm bộ ngang tàng bất cần nhưng ở sâu bên trong nội tâm con bé rất là yếu đuối, rất dễ bị tổn thương… Ta muốn ngươi cam đoan không được ức hiếp con bé, không được miễn cưỡng con bé làm những gì nó không muốn, cho con bé một chút thời gian thích ứng, chờ đến khi trái tim con bé chân thành hướng về ngươi trước đó ngươi cần phải bảo trì khoảng cách với con bé, đồng ý chứ ?
Văn Nhân Chấn nghe ra Khấu Thiên Dung trong giọng nói ôn nhu nhưng ngữ khí phát ra hoàn toàn là muốn uy hiếp hắn. Chậc, người phụ nữ này đã trốn chạy rồi còn muốn điều khiển hắn, thật là phiền toái.
“Thiên Dung, ta thật sự không hy vọng làm thương tổn cô ấy.” Đây là những lời tâm huyết tận đáy lòng của hắn đồng thời cũng là lời hứa hẹn.
Khấu Thiên Dung vừa lòng tắt điện thoại, bước lên máy bay rời đi.
Nói về Văn Nhân Chấn ……
Đêm tân hôn, sao hắn lại phải ở ban công phòng sách mà cô đơn nghĩ như thế nào cũng là phiền muội cùng đau lòng, hắn nhịn không được cười khổ, than nhẹ một tiếng.
“ Hắn không nghĩ làm tổn thương cô a……”
Nhưng hắn lại chọn cách tệ hại nhất làm tổn thương tâm của cô, khiến cô đau lòng. Hắn bức cô cấp gả cho hắn, hắn muốn từ hôn nhân mà kéo gần khỏang cách giữa hai người họ, hắn là ở hôn lễ dùng thủ đoạn đem Khấu Thiên Dung đuổi ra nước ngoài, lấy Khấu phu nhân làm phương tiện bức ép cô phải chọn hắn.
Hại cô thương tâm khổ sở, làm cô không tình nguyện kết hôn với hắn, sau này hắn quyết bồi thường cho cô gấp bội phần, không để cô lại đau lòng?
Hai tay siết chặt lại, trán khẽ nhíu chặt, trầm tư suy nghĩ hắn sau này sẽ không hối hận ư?
Lần đầu tiên trong đời hắn được nếm qua tư vị tình yêu, hắn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, dù bị người khác chê cười, mỉa mai là cái đồ vô liêm sỉ, hắn một chút cũng không để ý, dù cho tình thế có quay ngược trăm lần hắn cũng sẽ lại hàng động như thế, hắn bình thường vốn đã có tác phong làm việc như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.