Chương 31
Ngọc Khánh
19/03/2017
YOU ARE MY EVERYTHING
Chap 31: Bánh bèo trở lại
Sau khi biết được thân phận thật của Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi, rất nhanh chóng tin tức đã lan truyền ra khắp cả trường chỉ trong vài phút :v. Kết thúc hai tiết đầu, tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Cả bọn chưa kịp bước ra đã có hàng ngàn học sinh đứng trước cửa lớp 11A1. Ai ai cũng tò mò về nhan sắc của hai cô con gái của hai tập đoàn hùng mạnh nhất trên thế giới. Bây giờ trước lớp của bọn nó, có một đám loi nhoi nhiều chuyện đang nháo nhào ngoài cửa khiến bọn nó không thể nào ra ngoài được. Cũng may nhờ có lực lượng bảo vệ của trường mà cả bọn mới an toàn bước xuống canteen.
Cứ tưởng như vậy là đã hòa bình, nào đâu khi vừa bước xuống, đã có hàng nghìn con mắt nhìn tụi nó khiến bọn nó cảm thấy hơi khó chịu. Những tiếng xì xào bàn tán xôn xao khắp nơi, những cái chỉ tay vào người khiến Cao Diệp Anh cảm thấy không thoải mái. Haizz không biết chuyện này sẽ đi về đâu nữa.
- Anh Anh ngồi ở đây nè- Tiếng của một bạn nữ vang lên
- Không được, Anh Anh ngồi ở đây với tớ nha- Một nam sinh lên tiếng
- Vân Nghi ơi, ngồi đây nè- Lại một giọng nói khác
- Tớ giữ chỗ cho cậu nè, Vân Nghi
Bla bla bla… Ở đâu cũng có thể nghe thấy tiếng giành người :v Bởi các học sinh ở dây đều muốn tạo tiếng tốt với hai tiểu thư danh giá này. Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi đã quá quen với những cảnh nịnh nọt này. Ngày trước, khi còn ở Anh Quốc, lần nào trong các buổi tiệc, các cô cũng đều nghe những tiếng khen ngợi về các cô, những lời nói giả tạo nhằm mục đích mong hai cô sẽ giúp đỡ họ. Gặp lại những cảnh này, họ chỉ biết thở dài.
Cả sáu đứa mặc cho những lời mời gọi, vẫn ngồi ở chiếc bàn quen thuộc. Bây giờ trước mặt các học sinh trường Hoàng Gia là con cái của sáu tập đoàn đứng đầu thế giới. Quả là trai tài gái sắc, ai ai cũng ngưỡng mộ, ghen tỵ không những về gia thế, sắc đẹp, mà còn về tài trí hơn người. Sáu người nói chuyện rôm rả, mặc những lời bàn tán xôn xao.
- Anh Anh, cậu với Vân Nghi quả thật rất nổi tiếng nha- Dương Ánh Linh lên tiếng
- Có gì đâu, không bằng được các cậu – Lục Vân Nghi nói
- Sau sự việc lần này, cuộc thi “ Nữ thần của năm” sẽ diễn ra quyết liệt cho mà xem
- Là sao Linh Linh?- Lục Vân Nghi ngây ngốc hỏi
- Là như mọi năm, sẽ có một cuộc bình chọn của các bạn nữ. Ai có số phiếu nhiều nhất sẽ trở thành nữ thần của năm học đó. Và đặc biệt là sẽ được khiêu vũ với một trong ba người này- Vừa nói, Dương Ánh Linh vừa chỉ vào TFBOYS
- Nếu số phiếu bằng nhau thì sao hở Linh Linh?- Lục Vân Nghi có vẻ rất hứng thú với chuyện này
- Ừm theo tớ được biết là sẽ tham gia một cuộc thi tài năng phụ nữa. Có thể là ca hát, nhảy, hoặc là đàn, vẽ gì đó
- Thú vị thật – Cao Diệp Anh nói
- Các cậu xem nè, hiện tại Anh Anh đang đứng đầu bảng bình chọn đó- Vừa nói Vương Nguyên vừa đưa điện thoại trước mặt cả đám
- Công nhận ghê thật, mới công khai thân phật thật thôi mà đã đứng đầu bảng xếp hạng rồi- Dịch Dương Thiên Tỉ nói
- Ủa vậy năm ngoái ai đứng nhất?! – Lục Vân Nghi hỏi
Tức thì cả bốn đứa kia bỗng im lặng, đặc biệt là Vương Tuấn Khải, sắc mặt của anh trông rất khó coi, hay nói chính xác hơn là một khuôn mặt lạnh lùng. Lục Vân Nghi và Cao Diệp Anh khó hiểu nhìn cả đám còn lại.
- Là Du Hoàng My- Dương Ánh Linh nói, sau một hồi im lặng
- Du Hoàng My? Là….- Lục Vân Nghi chưa nói hết câu, đã bị một giọng nói xen vào
- TUẤN KHẢIIIIIIIIIII – Một giọng nữ vang lên, cả đám quay lại thì thấy một cô gái đang chạy về phía họ.
Cô gái đó ôm chầm lấy Vương Tuấn Khải, cử chỉ vô cùng thân thiết: “ Tuấn Khải, em trở về rồi”
Cả bọn ngạc nhiên, nhất là Cao Diệp Anh. Cô gái này là ai? Vì sao lại hiên ngang ôm Vương Tuấn Khải trước mặt mọi người thế này. Ngoài ra, trước mặt họ, lại xuất hiện thêm hai cô gái nữa. Cả ba người họ trông rất xinh đẹp
- Thiên Tỉ chào cậu
- Châu Thanh Mỹ? Sao cậu lại ở đây?
- Tớ vừa mới chuyển về đây, mong cậu giúp đỡ nhé- Cô gái đó nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ bằng ánh mắt dịu dàng
- Thiên Tỉ cô gái này là ai?- Lục Vân Nghi hỏi
- À Nghi Nghi, đây là Thanh Mỹ, học nhảy cùng tớ. Thanh Mỹ, đây là Vân Nghi, cậu ấy là bạn gái tớ
- Ai…ai là bạn gái cậu chứ?- Lục Vân Nghi vừa nói vừa huých khuỷu tay vào người anh
- Thì là cậu chứ ai- Dịch Dương Thiên Tỉ nói. Cả hai người mặc cho Châu Thanh Mỹ đang bực tức
- Thôi tớ chào hai câu nhé, tớ lên phòng hiệu trưởng nhận lớp đây- Vừa nói Châu Thanh Mỹ rời đi, không quên nở một nụ cười thật tươi, nhưng liệu có ai biết nụ cười đó chỉ là một nụ cười giả tạo?
Lia máy quay qua bên kia xíu coi nà
- Vương Nguyên, cậu còn nhớ tớ chứ?- Người còn lại lên tiếng
- Cậu là…?
- Tớ là Tiểu Ly Ly của cậu đây
- Hàn Ngọc Ly? Là cậu thật sao?- Vương Nguyên nhìn cô gái đó
- Đúng vậy, tớ nhớ cậu lắm- Nói rồi cô bạn tên Hàn Ngọc Ly đó ôm chầm lấy Vương Nguyên. Việc này khiến cho một người rất tức giận
- Mau buông cậu ấy ra- Dương Ánh Linh nói, vừa nói cô vừa giành lấy Vương Nguyên- Nguyên Nguyên là của tôi, cậu không được đụng vào cậu ấy
- Cậu là ai vậy hả?
- Tôi là ai ư? Là bạn gái của Vương Nguyên- Cô nói trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người
- Vương Nguyên thật ư? Cậu đã quên tớ rồi ư?- Hàn Ngọc Ly vừa nói vừa rưng rưng nước mắt
- Ngọc Ly, đây là Linh Linh, cậu ấy chính là bạn gái của tớ- Vương Nguyên nói, nhìn qua Dương Ánh Linh trìu mến.
- Nguyên Nguyên, cậu là đồ độc ác- Vừa nói Hàn Ngọc Ly vừa chạy đi
- Ngọc Ly- Vương Nguyên chỉ kịp gọi với theo
Giờ mình qua bên cặp cuối cùng nè nha~~~
- Du Hoàng My? Sao cậu lại ở đây?- Dương Ánh Linh nói
- Tớ trở về bên Tuấn Khải mà~~~ Vừa nói Du Hoàng My vừa ôm lấy Vương Tuấn Khải, giọng nũng nịu
Vương Tuấn Khải đẩy Du Hoàng My ra, nói:
- Cô và tôi, không quen biết
- Tiểu Khải, em biết anh vẫn còn giận em vì đã ra đi mà không nói lời từ biệt với anh. Anh tha lỗi cho em nhé. Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm
- Chuyện giữa cô và tôi, đã kết thúc từ nửa năm trước rồi- Vương Tuấn Khải lạnh lùng nói
- Tiểu Khải, em biết anh vẫn còn yêu em, hai chúng ta trở về bên nhau, được không anh?- Vừa nói Du Hoàng My ôm lấy Vương Tuấn Khải nhưng anh đã né ra khỏi cô ta, kéo Cao Diệp Anh về phía mình và nói:
- Đây là người yêu của tôi. Từ giờ mong cô đừng diễn những trò làm cô ấy hiểu lầm
- Này, ai là người yêu….của anh hả tên kia?- Cao Diệp Anh đỏ mặt nói
- Là em – Vương Tuấn Khải mỉm cười ôn nhu nhìn cô khiến cô ngại ngùng
- Tuấn Khải, anh đang…đùa em…phải không? Hãy nói đây không phải sự thật đi, Tuấn Khải trò đùa này không vui đâu- Du Hoàng My nói, mặt trắng bệch
Vương Tuấn Khải nhìn cô gái trước mặt, miệng nở một nụ cười nửa miệng:
- Vậy sao? Thật tiếc, đây không phải là trò đùa. Du Hoàng My, cô nghe cho rõ đây, Vương Tuấn Khải tôi, đã kết thúc với cô từ nửa năm trước rồi. Và bây giờ người tôi yêu là Cao Diệp Anh- Nói rồi anh ôm cô vào lòng như đáng dấu chủ quyền
- Vậy ư? Vậy là em đã không còn là gì trong anh nữa ư? Xin lỗi anh, chúc anh và cô ấy hạnh phúc- Du Hoàng My cười khổ rồi vụt chạy đi
Sau một lúc, cả đám im lặng. Cao Diệp Anh định nói gì đó, nhưng thấy Vương Tuấn Khải đứng dậy, bước đi. Anh nói:
- Hôm nay anh cúp, lát rồi anh về nhà sau
Nhìn theo dáng lưng của Vương Tuấn Khải, Cao Diệp Anh cảm nhận rằng anh đang rất rối. Có điều gì đó khiến anh rối như vậy.
- Linh Linh, Du Hoàng My đó là ai vậy?- Cao Diệp Anh lên tiếng hỏi
- Đó là bạn thanh mai trúc mã của Tiểu Khải khi anh ấy còn sống ở nhà cũ. Cả hai bên gia đình đều rất thân thiết. Khải ca rất thích Hoàng My, và Hoàng My cũng thế. Nhưng đến giữa năm lớp 10 năm ngoái, Du Hoàng My bỏ đi sang Mỹ mà không nói một lý do nào với Tiểu Khải, chỉ để lại bức thư ghi vỏn vẹn vài chữ: “ Chúng ta chia tay đi”. Việc đó khiến Khải Ca rất sốc và hận Hoàng My. Giờ cậu ấy lại quay về khiến anh ấy nhất thời không thể chấp nhận được
- Tuấn Khải rất thích Hoàng My sao?- Cao Diệp Anh hỏi
- Đó là trước kia thôi, giờ anh ấy không phải rất thích cậu sao?- Dương Ánh Linh cười nói
Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn Vương Nguyên hỏi:
- Tại sao Hàn Ngọc Ly và Châu Thanh Mỹ lại xuất hiện ở đây nhỉ? Cả Du Hoàng My nữa, đột ngột trở về như vậy?
- Tớ không biết nữa. Nhưng liệu Khải Ca có sao không nhỉ?
- Chắc anh ấy sẽ ổn thôi. Anh ấy cần thời gian yên tĩnh lại
Tại công viên X:
“ Vì sao em lại trở về lúc này? Em đã khiến tôi đau khổ chưa đủ hay sao lại trở về lúc này?. Tôi đã tự hứa sẽ quên em, sẽ hận em. Tại sao em lại khiến tôi phải suy nghĩ về em thêm lần nữa? Tôi và em, có lẽ nên trở thành người xa lạ thì tốt hơn”
Tại một nơi khác:
“Vương Tuấn Khải, anh nhất định là của em. Thứ em không có được, thì người khác sẽ không có được. Chờ đó đi,em sẽ khiến anh quay trở về bên em. Còn Cao Diệp Anh ư? Cô ta không xứng ở bên anh, không xứng!!!”
“Lục Vân Nghi? Cô ta là ai chứ? Là ai mà dám giành cậu với tôi? Thiên Tỉ, nhất định cậu sẽ là của tôi. Sẽ không ai cướp cậu khỏi tay tôi đâu ,sẽ không ai cả. Những kẻ dám cướp cậu khỏi tôi, chắc chắn đều sẽ có kết cục không tốt”
“ Vương Nguyên, sao cậu lại quên tớ nhanh thế? Cậu đã hứa sẽ luôn bên tớ mà, sẽ luôn là người mà Tiểu Ly Ly thích mà, tại sao cậu lại độc ác với tớ như thế? Tớ không muốn làm hại Dương Ánh Linh đâu, nhưng xin lỗi Nguyên Nguyên, cậu là của tớ”
Hết chap 31
Chap 31: Bánh bèo trở lại
Sau khi biết được thân phận thật của Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi, rất nhanh chóng tin tức đã lan truyền ra khắp cả trường chỉ trong vài phút :v. Kết thúc hai tiết đầu, tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Cả bọn chưa kịp bước ra đã có hàng ngàn học sinh đứng trước cửa lớp 11A1. Ai ai cũng tò mò về nhan sắc của hai cô con gái của hai tập đoàn hùng mạnh nhất trên thế giới. Bây giờ trước lớp của bọn nó, có một đám loi nhoi nhiều chuyện đang nháo nhào ngoài cửa khiến bọn nó không thể nào ra ngoài được. Cũng may nhờ có lực lượng bảo vệ của trường mà cả bọn mới an toàn bước xuống canteen.
Cứ tưởng như vậy là đã hòa bình, nào đâu khi vừa bước xuống, đã có hàng nghìn con mắt nhìn tụi nó khiến bọn nó cảm thấy hơi khó chịu. Những tiếng xì xào bàn tán xôn xao khắp nơi, những cái chỉ tay vào người khiến Cao Diệp Anh cảm thấy không thoải mái. Haizz không biết chuyện này sẽ đi về đâu nữa.
- Anh Anh ngồi ở đây nè- Tiếng của một bạn nữ vang lên
- Không được, Anh Anh ngồi ở đây với tớ nha- Một nam sinh lên tiếng
- Vân Nghi ơi, ngồi đây nè- Lại một giọng nói khác
- Tớ giữ chỗ cho cậu nè, Vân Nghi
Bla bla bla… Ở đâu cũng có thể nghe thấy tiếng giành người :v Bởi các học sinh ở dây đều muốn tạo tiếng tốt với hai tiểu thư danh giá này. Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi đã quá quen với những cảnh nịnh nọt này. Ngày trước, khi còn ở Anh Quốc, lần nào trong các buổi tiệc, các cô cũng đều nghe những tiếng khen ngợi về các cô, những lời nói giả tạo nhằm mục đích mong hai cô sẽ giúp đỡ họ. Gặp lại những cảnh này, họ chỉ biết thở dài.
Cả sáu đứa mặc cho những lời mời gọi, vẫn ngồi ở chiếc bàn quen thuộc. Bây giờ trước mặt các học sinh trường Hoàng Gia là con cái của sáu tập đoàn đứng đầu thế giới. Quả là trai tài gái sắc, ai ai cũng ngưỡng mộ, ghen tỵ không những về gia thế, sắc đẹp, mà còn về tài trí hơn người. Sáu người nói chuyện rôm rả, mặc những lời bàn tán xôn xao.
- Anh Anh, cậu với Vân Nghi quả thật rất nổi tiếng nha- Dương Ánh Linh lên tiếng
- Có gì đâu, không bằng được các cậu – Lục Vân Nghi nói
- Sau sự việc lần này, cuộc thi “ Nữ thần của năm” sẽ diễn ra quyết liệt cho mà xem
- Là sao Linh Linh?- Lục Vân Nghi ngây ngốc hỏi
- Là như mọi năm, sẽ có một cuộc bình chọn của các bạn nữ. Ai có số phiếu nhiều nhất sẽ trở thành nữ thần của năm học đó. Và đặc biệt là sẽ được khiêu vũ với một trong ba người này- Vừa nói, Dương Ánh Linh vừa chỉ vào TFBOYS
- Nếu số phiếu bằng nhau thì sao hở Linh Linh?- Lục Vân Nghi có vẻ rất hứng thú với chuyện này
- Ừm theo tớ được biết là sẽ tham gia một cuộc thi tài năng phụ nữa. Có thể là ca hát, nhảy, hoặc là đàn, vẽ gì đó
- Thú vị thật – Cao Diệp Anh nói
- Các cậu xem nè, hiện tại Anh Anh đang đứng đầu bảng bình chọn đó- Vừa nói Vương Nguyên vừa đưa điện thoại trước mặt cả đám
- Công nhận ghê thật, mới công khai thân phật thật thôi mà đã đứng đầu bảng xếp hạng rồi- Dịch Dương Thiên Tỉ nói
- Ủa vậy năm ngoái ai đứng nhất?! – Lục Vân Nghi hỏi
Tức thì cả bốn đứa kia bỗng im lặng, đặc biệt là Vương Tuấn Khải, sắc mặt của anh trông rất khó coi, hay nói chính xác hơn là một khuôn mặt lạnh lùng. Lục Vân Nghi và Cao Diệp Anh khó hiểu nhìn cả đám còn lại.
- Là Du Hoàng My- Dương Ánh Linh nói, sau một hồi im lặng
- Du Hoàng My? Là….- Lục Vân Nghi chưa nói hết câu, đã bị một giọng nói xen vào
- TUẤN KHẢIIIIIIIIIII – Một giọng nữ vang lên, cả đám quay lại thì thấy một cô gái đang chạy về phía họ.
Cô gái đó ôm chầm lấy Vương Tuấn Khải, cử chỉ vô cùng thân thiết: “ Tuấn Khải, em trở về rồi”
Cả bọn ngạc nhiên, nhất là Cao Diệp Anh. Cô gái này là ai? Vì sao lại hiên ngang ôm Vương Tuấn Khải trước mặt mọi người thế này. Ngoài ra, trước mặt họ, lại xuất hiện thêm hai cô gái nữa. Cả ba người họ trông rất xinh đẹp
- Thiên Tỉ chào cậu
- Châu Thanh Mỹ? Sao cậu lại ở đây?
- Tớ vừa mới chuyển về đây, mong cậu giúp đỡ nhé- Cô gái đó nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ bằng ánh mắt dịu dàng
- Thiên Tỉ cô gái này là ai?- Lục Vân Nghi hỏi
- À Nghi Nghi, đây là Thanh Mỹ, học nhảy cùng tớ. Thanh Mỹ, đây là Vân Nghi, cậu ấy là bạn gái tớ
- Ai…ai là bạn gái cậu chứ?- Lục Vân Nghi vừa nói vừa huých khuỷu tay vào người anh
- Thì là cậu chứ ai- Dịch Dương Thiên Tỉ nói. Cả hai người mặc cho Châu Thanh Mỹ đang bực tức
- Thôi tớ chào hai câu nhé, tớ lên phòng hiệu trưởng nhận lớp đây- Vừa nói Châu Thanh Mỹ rời đi, không quên nở một nụ cười thật tươi, nhưng liệu có ai biết nụ cười đó chỉ là một nụ cười giả tạo?
Lia máy quay qua bên kia xíu coi nà
- Vương Nguyên, cậu còn nhớ tớ chứ?- Người còn lại lên tiếng
- Cậu là…?
- Tớ là Tiểu Ly Ly của cậu đây
- Hàn Ngọc Ly? Là cậu thật sao?- Vương Nguyên nhìn cô gái đó
- Đúng vậy, tớ nhớ cậu lắm- Nói rồi cô bạn tên Hàn Ngọc Ly đó ôm chầm lấy Vương Nguyên. Việc này khiến cho một người rất tức giận
- Mau buông cậu ấy ra- Dương Ánh Linh nói, vừa nói cô vừa giành lấy Vương Nguyên- Nguyên Nguyên là của tôi, cậu không được đụng vào cậu ấy
- Cậu là ai vậy hả?
- Tôi là ai ư? Là bạn gái của Vương Nguyên- Cô nói trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người
- Vương Nguyên thật ư? Cậu đã quên tớ rồi ư?- Hàn Ngọc Ly vừa nói vừa rưng rưng nước mắt
- Ngọc Ly, đây là Linh Linh, cậu ấy chính là bạn gái của tớ- Vương Nguyên nói, nhìn qua Dương Ánh Linh trìu mến.
- Nguyên Nguyên, cậu là đồ độc ác- Vừa nói Hàn Ngọc Ly vừa chạy đi
- Ngọc Ly- Vương Nguyên chỉ kịp gọi với theo
Giờ mình qua bên cặp cuối cùng nè nha~~~
- Du Hoàng My? Sao cậu lại ở đây?- Dương Ánh Linh nói
- Tớ trở về bên Tuấn Khải mà~~~ Vừa nói Du Hoàng My vừa ôm lấy Vương Tuấn Khải, giọng nũng nịu
Vương Tuấn Khải đẩy Du Hoàng My ra, nói:
- Cô và tôi, không quen biết
- Tiểu Khải, em biết anh vẫn còn giận em vì đã ra đi mà không nói lời từ biệt với anh. Anh tha lỗi cho em nhé. Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm
- Chuyện giữa cô và tôi, đã kết thúc từ nửa năm trước rồi- Vương Tuấn Khải lạnh lùng nói
- Tiểu Khải, em biết anh vẫn còn yêu em, hai chúng ta trở về bên nhau, được không anh?- Vừa nói Du Hoàng My ôm lấy Vương Tuấn Khải nhưng anh đã né ra khỏi cô ta, kéo Cao Diệp Anh về phía mình và nói:
- Đây là người yêu của tôi. Từ giờ mong cô đừng diễn những trò làm cô ấy hiểu lầm
- Này, ai là người yêu….của anh hả tên kia?- Cao Diệp Anh đỏ mặt nói
- Là em – Vương Tuấn Khải mỉm cười ôn nhu nhìn cô khiến cô ngại ngùng
- Tuấn Khải, anh đang…đùa em…phải không? Hãy nói đây không phải sự thật đi, Tuấn Khải trò đùa này không vui đâu- Du Hoàng My nói, mặt trắng bệch
Vương Tuấn Khải nhìn cô gái trước mặt, miệng nở một nụ cười nửa miệng:
- Vậy sao? Thật tiếc, đây không phải là trò đùa. Du Hoàng My, cô nghe cho rõ đây, Vương Tuấn Khải tôi, đã kết thúc với cô từ nửa năm trước rồi. Và bây giờ người tôi yêu là Cao Diệp Anh- Nói rồi anh ôm cô vào lòng như đáng dấu chủ quyền
- Vậy ư? Vậy là em đã không còn là gì trong anh nữa ư? Xin lỗi anh, chúc anh và cô ấy hạnh phúc- Du Hoàng My cười khổ rồi vụt chạy đi
Sau một lúc, cả đám im lặng. Cao Diệp Anh định nói gì đó, nhưng thấy Vương Tuấn Khải đứng dậy, bước đi. Anh nói:
- Hôm nay anh cúp, lát rồi anh về nhà sau
Nhìn theo dáng lưng của Vương Tuấn Khải, Cao Diệp Anh cảm nhận rằng anh đang rất rối. Có điều gì đó khiến anh rối như vậy.
- Linh Linh, Du Hoàng My đó là ai vậy?- Cao Diệp Anh lên tiếng hỏi
- Đó là bạn thanh mai trúc mã của Tiểu Khải khi anh ấy còn sống ở nhà cũ. Cả hai bên gia đình đều rất thân thiết. Khải ca rất thích Hoàng My, và Hoàng My cũng thế. Nhưng đến giữa năm lớp 10 năm ngoái, Du Hoàng My bỏ đi sang Mỹ mà không nói một lý do nào với Tiểu Khải, chỉ để lại bức thư ghi vỏn vẹn vài chữ: “ Chúng ta chia tay đi”. Việc đó khiến Khải Ca rất sốc và hận Hoàng My. Giờ cậu ấy lại quay về khiến anh ấy nhất thời không thể chấp nhận được
- Tuấn Khải rất thích Hoàng My sao?- Cao Diệp Anh hỏi
- Đó là trước kia thôi, giờ anh ấy không phải rất thích cậu sao?- Dương Ánh Linh cười nói
Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn Vương Nguyên hỏi:
- Tại sao Hàn Ngọc Ly và Châu Thanh Mỹ lại xuất hiện ở đây nhỉ? Cả Du Hoàng My nữa, đột ngột trở về như vậy?
- Tớ không biết nữa. Nhưng liệu Khải Ca có sao không nhỉ?
- Chắc anh ấy sẽ ổn thôi. Anh ấy cần thời gian yên tĩnh lại
Tại công viên X:
“ Vì sao em lại trở về lúc này? Em đã khiến tôi đau khổ chưa đủ hay sao lại trở về lúc này?. Tôi đã tự hứa sẽ quên em, sẽ hận em. Tại sao em lại khiến tôi phải suy nghĩ về em thêm lần nữa? Tôi và em, có lẽ nên trở thành người xa lạ thì tốt hơn”
Tại một nơi khác:
“Vương Tuấn Khải, anh nhất định là của em. Thứ em không có được, thì người khác sẽ không có được. Chờ đó đi,em sẽ khiến anh quay trở về bên em. Còn Cao Diệp Anh ư? Cô ta không xứng ở bên anh, không xứng!!!”
“Lục Vân Nghi? Cô ta là ai chứ? Là ai mà dám giành cậu với tôi? Thiên Tỉ, nhất định cậu sẽ là của tôi. Sẽ không ai cướp cậu khỏi tay tôi đâu ,sẽ không ai cả. Những kẻ dám cướp cậu khỏi tôi, chắc chắn đều sẽ có kết cục không tốt”
“ Vương Nguyên, sao cậu lại quên tớ nhanh thế? Cậu đã hứa sẽ luôn bên tớ mà, sẽ luôn là người mà Tiểu Ly Ly thích mà, tại sao cậu lại độc ác với tớ như thế? Tớ không muốn làm hại Dương Ánh Linh đâu, nhưng xin lỗi Nguyên Nguyên, cậu là của tớ”
Hết chap 31
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.