Chương 26:
Hanh Hanh A
31/03/2024
“Uhm…ah…” Trần Chỉ Chỉ thoải mái vặn mình, phối hợp với Đặng Cảnh Trạch.
Sau đó, Đặng Cảnh Trạch lại nhét thêm một ngón tay vào, hai ngón tay phối hợp với nhau khuấy động bên bên trong hoa huyệt của Trần Chỉ Chỉ, nước dâm chảy ra càng lúc càng nhiều.
“Điếm nhỏ, dương vật còn chưa cho vào đâu mà đã chảy lắm nước thế này.” Đặng Cảnh Trạch nhỏ giọng nói, chầm chậm nhét vào ngón tay thứ ba.
Cũng phải mất chút sức lực mới có thể nhét ngón thứ ba vào, vừa nhét vào thì bị bóp chặt cứng, Đặng Cảnh Trạch lại xoa nắn âm vật của Trần Chỉ Chỉ khiến cô thả lỏng cơ thể, cho đến khi cảm thấy không còn chặt như trước nữa mới bắt đầu từ từ di chuyển.
Nhanh hơn chút nữa, Đặng Cảnh Trạch cảm thấy tiểu huyệt của Trần Chỉ Chỉ càng lúc càng bóp chặt hơn, theo tốc độ ngày càng nhanh của anh, từ huyệt nhỏ bắn ra một dòng nước.
Đặng Cảnh Trạch tách hai chân cô ra, để lên vai mình, nhìn chằm chằm vào hoa huyệt đang run rẩy.
Anh muốn xem quá trình cực khoái ở âm hộ của cô, giống như một bông hoa mong manh bị xối ướt bởi một cơn mưa rào, đến mức nhụy hoa cũng như bị ép xòe ra.
Màu sắc cực kỳ hồng hào, hạt đậu nhỏ căng trướng lên, giống như đang mời gọi anh đến xoa nắn.
Đợi đến lúc tiểu huyệt cuối cùng cũng không run rẩy nữa, Đặng Cảnh Trạch ôm Trần Chỉ Chỉ vào lòng, quy đầu lớn ấn lên lỗ huyệt của cô.
Đặng Cảnh Trạch có đủ lòng nhẫn nại, lần trước chính là vì quá gấp gáp mới khiến cô đau phát khóc, lần này anh càng phải cẩn thận hơn mới được.
Anh dùng quy đầu cọ xát vào lỗ huyệt của Trần Chỉ Chỉ, khiến hoa huyệt chảy ra càng nhiều dâm thủy.
Trần Chỉ Chỉ vẫn còn nhắm mắt, nhăn nhăn mày, dáng vẻ dường như rất không thoải mái, Đặng Cảnh Trạch lại ôm lấy cô, hai người đầu đối đầu, Đặng Cảnh Trạch hôn nhẹ lên trán cô, thanh âm khàn khàn nói: “Chỉ Chỉ, anh đi vào nhé.”
Dù biết Trần Chỉ Chỉ vẫn còn trong giấc mộng, nhưng Đặng Cảnh Trạch vẫn chân thành nói ra, giống như đang tuyên bố.
“Uhh–” Đặng Cảnh Trạch nhét quy đầu vào trong huyệt nhỏ của Trần Chỉ Chỉ, cho dù không phải là lần đầu nhưng anh vẫn bị siết chặt đến mức rên rỉ.
Trần Chỉ Chỉ trong vòng tay anh cũng mơ hồ tỉnh giấc vì bị đau, vừa mở mắt thì thấy bộ phận sinh dục của hai người đang dính vào nhau.
Một cái đầu của con cự long thâm tím đang chen chúc vào lỗ nhỏ của cô, phần thịt xung quanh lỗ nhỏ cũng bị căng đến trong suốt cả rồi.
Đặng Cảnh Trạch bị đau đến chảy mồ hôi hột to như hạt đỗ, nhìn thấy Trần Chỉ Chỉ đã tỉnh lại hôn hôn lên trán của Trần Chỉ Chỉ: “Chỉ Chỉ, nhịn một chút nhé.”
Trần Chỉ Chỉ ngoan ngoãn gật gật đầu, thực ra lần này đã tốt hơn lần trước nhiều rồi, lần này Đặng Cảnh Trạch đã làm đủ các bước dạo đầu, làm giảm sự đau đớn của Trần Chỉ Chỉ đến mức thấp nhất.
“Chỉ Chỉ, anh muốn làm rách màng trinh của em đây.” Vẫn là giọng điệu chân thành như lúc nãy.
Không đợi Trần Chỉ Chỉ đáp lời, Đặng Cảnh Trạch đã dùng sức lớn đẩy vào, cả căn dương vật trực tiếp đâm vào âm đạo của Trần Chỉ Chỉ.
“Ahhh–” Trần Chỉ Chỉ đau không nói lên lời, nước mắt trong vô thức đã chảy ra.
“Đừng khóc, Chỉ Chỉ, đừng khóc.” Đặng Cảnh Trạch cắn chặt răng nhịn sự đau đớn dưới thân, hôn sạch từng giọt nước mắt của Trần Chỉ Chỉ.
Không vội vã di chuyển, Đặng Cảnh Trạch cứ như vậy ôm lấy Trần Chỉ Chỉ, hai người không nói lời nào, chỉ có thể nghe thấy tiếng đối phương thở dốc vì đau.
Cho dù chỉ cắm vào để đấy như lúc này, Đặng Cảnh Trạch cũng có thể cảm nhận được một sự khoái cảm nhè nhẹ chuyền tới, âm đạo của thiếu nữ như có nhiều cái miệng đang mút chặt lấy dương vật của anh, Đặng Cảnh Trạch kiên cường nhẫn nhịn sự thoải mái của bản thân lại mới có thể áp chế ý muốn bắn tinh của bản thân lại.
Lại qua năm phút, Đặng Cảnh Trạch dùng cằm đụng nhẹ vào đầu của Trần Chỉ Chỉ: “Chỉ Chỉ, được chưa? Anh bắt đầu đây.”
Trần Chỉ Chỉ không hồi đáp ngay lập tức, lúc lâu sau mới thỏ thẻ nói một từ “được”.
Đặng Cảnh Trạch hôn lên mái tóc của Trần Chỉ Chỉ, bắt đầu chầm chậm di động.
Mỗi lần dương vật rút ra đều mang theo tơ máu, Trần Chỉ Chỉ vẫn rất đau, vẫn luôn cau mày.
Đặng Cảnh Trạch đau lòng vuốt lông mày của cô: “Chỉ Chỉ, thả lỏng chút nữa.”
Trong đầu Trần Chỉ Chỉ giờ đây chỉ toàn đau đớn, làm gì còn tâm trí thả lỏng, Đặng Cảnh Trạch chỉ đành nắm lấy tay nhỏ nhắn mềm mại của cô đặt ở nơi kết nối của hai người.
Lòng bàn tay đột nhiên chạm phải thứ gì đó nhớp nháp, Trần Chỉ Chỉ định thần lại, cúi đầu nhìn xuống, cảm giác công kích thị giác và cảm xúc nhớp nháp trên tay khiến cho huyệt nhỏ của cô lại phun ra một dòng mật dịch, cũng đã giảm bớt khá nhiều sự đau đớn.
Cảm giác Trần Chỉ Chỉ đã thích nghi trong tức khắc, Đặng Cảnh Trạch bắt đầu tăng tốc, rướn người hôn lên môi Trần Chỉ Chỉ, cạy hàm răng nghiến chặt vì đau của cô ra, cuốn lấy lưỡi của cô mút mát.
“Chỉ Chỉ, rên ra đi.” Thấy Trần Chỉ Chỉ không nghiến răng nữa, Đặng Cảnh Trạch thổi khí vào tai cô, dụ dỗ.
Lúc này Trần Chỉ Chỉ mặc dù không còn cảm thấy đau đớn về thể xác, nhưng về mặt tâm lý thì vẫn còn thấy đau, đương nhiên cũng không nghe lời như vậy. Đặng Cảnh Trạch mỗi lần đều đẩy sau vào cho đến khi cô ngoan ngoãn mở miệng rên rỉ.
“Ah uhmm…sâu quá…” Chỉ Chỉ thoải mái nheo nheo mắt.
“Không sâu thì làm sao em sướng được?” Đặng Cảnh Trạch vừa nói vừa đâm mạnh vào trong: “Chỉ Chỉ, nói đi,, ai đang đụ em, hửm?”
“Chú…” Trần Chỉ Chỉ vô thức trả lời.
“Chú là ai?” Câu trả lời này không hề làm vừa lòng Đặng Cảnh Trạch, đổi lấy lại là vài lần đâm sâu vào.
“Là…là Đặng Cảnh Trạch ạ…” Trần Chỉ Chỉ lúc này lại nghe lời đến đáng sợ, câu nào cũng trả lời.
“Ừm…Đặng Cảnh Trạch đang làm gì?” Đặng Cảnh Trạch lại hỏi tiếp.
“Đặng Cảnh Trạch đang…đang…đang đụ bướm nhỏ của Chỉ Chỉ…” Trần Chỉ Chỉ cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời.
“Ngoan.” Sau đó, Đặng Cảnh Trạch mới hài lòng và tha cho Trần Chỉ Chỉ, không truy hỏi cô tiếp nữa.
Sự phù phiếm trong lòng Đặng Cảnh Trạch lúc này đạt được sự thỏa mãn cực lớn, anh bắt buộc phải để cho Trần Chỉ Chỉ ghi nhớ sâu sắc ai là người đã phá thân cô, là ai đang dùng sức đụ cô.
Tiếp theo đó là nhiều lần thúc mạnh bạo, Trần Chỉ Chỉ kêu lên một tiếng cao vút, âm hộ co rút dữ dội, Đặng Cảnh Trạch rút dương vật ra, một dòng tinh dịch đặc sệt bắn vào giữa hai chân Trần Chỉ Chỉ.
Đặng Cảnh Trạch ghé vào lỗ tai Trần Chỉ Chỉ thấp giọng cười nói: “Vật nhỏ, vẫn muốn thêm lần nữa sao?”
Trần Chỉ Chỉ trợn mắt đẩy Đặng Cảnh Trạch ra, làm ra vẻ vô tội.
Đặng Cảnh Trạch dừng việc trêu chọc cô lại, bế cô đi thẳng vào phòng tắm rửa sạch.
Dù sao, ngày vẫn còn dài.
Sau đó, Đặng Cảnh Trạch lại nhét thêm một ngón tay vào, hai ngón tay phối hợp với nhau khuấy động bên bên trong hoa huyệt của Trần Chỉ Chỉ, nước dâm chảy ra càng lúc càng nhiều.
“Điếm nhỏ, dương vật còn chưa cho vào đâu mà đã chảy lắm nước thế này.” Đặng Cảnh Trạch nhỏ giọng nói, chầm chậm nhét vào ngón tay thứ ba.
Cũng phải mất chút sức lực mới có thể nhét ngón thứ ba vào, vừa nhét vào thì bị bóp chặt cứng, Đặng Cảnh Trạch lại xoa nắn âm vật của Trần Chỉ Chỉ khiến cô thả lỏng cơ thể, cho đến khi cảm thấy không còn chặt như trước nữa mới bắt đầu từ từ di chuyển.
Nhanh hơn chút nữa, Đặng Cảnh Trạch cảm thấy tiểu huyệt của Trần Chỉ Chỉ càng lúc càng bóp chặt hơn, theo tốc độ ngày càng nhanh của anh, từ huyệt nhỏ bắn ra một dòng nước.
Đặng Cảnh Trạch tách hai chân cô ra, để lên vai mình, nhìn chằm chằm vào hoa huyệt đang run rẩy.
Anh muốn xem quá trình cực khoái ở âm hộ của cô, giống như một bông hoa mong manh bị xối ướt bởi một cơn mưa rào, đến mức nhụy hoa cũng như bị ép xòe ra.
Màu sắc cực kỳ hồng hào, hạt đậu nhỏ căng trướng lên, giống như đang mời gọi anh đến xoa nắn.
Đợi đến lúc tiểu huyệt cuối cùng cũng không run rẩy nữa, Đặng Cảnh Trạch ôm Trần Chỉ Chỉ vào lòng, quy đầu lớn ấn lên lỗ huyệt của cô.
Đặng Cảnh Trạch có đủ lòng nhẫn nại, lần trước chính là vì quá gấp gáp mới khiến cô đau phát khóc, lần này anh càng phải cẩn thận hơn mới được.
Anh dùng quy đầu cọ xát vào lỗ huyệt của Trần Chỉ Chỉ, khiến hoa huyệt chảy ra càng nhiều dâm thủy.
Trần Chỉ Chỉ vẫn còn nhắm mắt, nhăn nhăn mày, dáng vẻ dường như rất không thoải mái, Đặng Cảnh Trạch lại ôm lấy cô, hai người đầu đối đầu, Đặng Cảnh Trạch hôn nhẹ lên trán cô, thanh âm khàn khàn nói: “Chỉ Chỉ, anh đi vào nhé.”
Dù biết Trần Chỉ Chỉ vẫn còn trong giấc mộng, nhưng Đặng Cảnh Trạch vẫn chân thành nói ra, giống như đang tuyên bố.
“Uhh–” Đặng Cảnh Trạch nhét quy đầu vào trong huyệt nhỏ của Trần Chỉ Chỉ, cho dù không phải là lần đầu nhưng anh vẫn bị siết chặt đến mức rên rỉ.
Trần Chỉ Chỉ trong vòng tay anh cũng mơ hồ tỉnh giấc vì bị đau, vừa mở mắt thì thấy bộ phận sinh dục của hai người đang dính vào nhau.
Một cái đầu của con cự long thâm tím đang chen chúc vào lỗ nhỏ của cô, phần thịt xung quanh lỗ nhỏ cũng bị căng đến trong suốt cả rồi.
Đặng Cảnh Trạch bị đau đến chảy mồ hôi hột to như hạt đỗ, nhìn thấy Trần Chỉ Chỉ đã tỉnh lại hôn hôn lên trán của Trần Chỉ Chỉ: “Chỉ Chỉ, nhịn một chút nhé.”
Trần Chỉ Chỉ ngoan ngoãn gật gật đầu, thực ra lần này đã tốt hơn lần trước nhiều rồi, lần này Đặng Cảnh Trạch đã làm đủ các bước dạo đầu, làm giảm sự đau đớn của Trần Chỉ Chỉ đến mức thấp nhất.
“Chỉ Chỉ, anh muốn làm rách màng trinh của em đây.” Vẫn là giọng điệu chân thành như lúc nãy.
Không đợi Trần Chỉ Chỉ đáp lời, Đặng Cảnh Trạch đã dùng sức lớn đẩy vào, cả căn dương vật trực tiếp đâm vào âm đạo của Trần Chỉ Chỉ.
“Ahhh–” Trần Chỉ Chỉ đau không nói lên lời, nước mắt trong vô thức đã chảy ra.
“Đừng khóc, Chỉ Chỉ, đừng khóc.” Đặng Cảnh Trạch cắn chặt răng nhịn sự đau đớn dưới thân, hôn sạch từng giọt nước mắt của Trần Chỉ Chỉ.
Không vội vã di chuyển, Đặng Cảnh Trạch cứ như vậy ôm lấy Trần Chỉ Chỉ, hai người không nói lời nào, chỉ có thể nghe thấy tiếng đối phương thở dốc vì đau.
Cho dù chỉ cắm vào để đấy như lúc này, Đặng Cảnh Trạch cũng có thể cảm nhận được một sự khoái cảm nhè nhẹ chuyền tới, âm đạo của thiếu nữ như có nhiều cái miệng đang mút chặt lấy dương vật của anh, Đặng Cảnh Trạch kiên cường nhẫn nhịn sự thoải mái của bản thân lại mới có thể áp chế ý muốn bắn tinh của bản thân lại.
Lại qua năm phút, Đặng Cảnh Trạch dùng cằm đụng nhẹ vào đầu của Trần Chỉ Chỉ: “Chỉ Chỉ, được chưa? Anh bắt đầu đây.”
Trần Chỉ Chỉ không hồi đáp ngay lập tức, lúc lâu sau mới thỏ thẻ nói một từ “được”.
Đặng Cảnh Trạch hôn lên mái tóc của Trần Chỉ Chỉ, bắt đầu chầm chậm di động.
Mỗi lần dương vật rút ra đều mang theo tơ máu, Trần Chỉ Chỉ vẫn rất đau, vẫn luôn cau mày.
Đặng Cảnh Trạch đau lòng vuốt lông mày của cô: “Chỉ Chỉ, thả lỏng chút nữa.”
Trong đầu Trần Chỉ Chỉ giờ đây chỉ toàn đau đớn, làm gì còn tâm trí thả lỏng, Đặng Cảnh Trạch chỉ đành nắm lấy tay nhỏ nhắn mềm mại của cô đặt ở nơi kết nối của hai người.
Lòng bàn tay đột nhiên chạm phải thứ gì đó nhớp nháp, Trần Chỉ Chỉ định thần lại, cúi đầu nhìn xuống, cảm giác công kích thị giác và cảm xúc nhớp nháp trên tay khiến cho huyệt nhỏ của cô lại phun ra một dòng mật dịch, cũng đã giảm bớt khá nhiều sự đau đớn.
Cảm giác Trần Chỉ Chỉ đã thích nghi trong tức khắc, Đặng Cảnh Trạch bắt đầu tăng tốc, rướn người hôn lên môi Trần Chỉ Chỉ, cạy hàm răng nghiến chặt vì đau của cô ra, cuốn lấy lưỡi của cô mút mát.
“Chỉ Chỉ, rên ra đi.” Thấy Trần Chỉ Chỉ không nghiến răng nữa, Đặng Cảnh Trạch thổi khí vào tai cô, dụ dỗ.
Lúc này Trần Chỉ Chỉ mặc dù không còn cảm thấy đau đớn về thể xác, nhưng về mặt tâm lý thì vẫn còn thấy đau, đương nhiên cũng không nghe lời như vậy. Đặng Cảnh Trạch mỗi lần đều đẩy sau vào cho đến khi cô ngoan ngoãn mở miệng rên rỉ.
“Ah uhmm…sâu quá…” Chỉ Chỉ thoải mái nheo nheo mắt.
“Không sâu thì làm sao em sướng được?” Đặng Cảnh Trạch vừa nói vừa đâm mạnh vào trong: “Chỉ Chỉ, nói đi,, ai đang đụ em, hửm?”
“Chú…” Trần Chỉ Chỉ vô thức trả lời.
“Chú là ai?” Câu trả lời này không hề làm vừa lòng Đặng Cảnh Trạch, đổi lấy lại là vài lần đâm sâu vào.
“Là…là Đặng Cảnh Trạch ạ…” Trần Chỉ Chỉ lúc này lại nghe lời đến đáng sợ, câu nào cũng trả lời.
“Ừm…Đặng Cảnh Trạch đang làm gì?” Đặng Cảnh Trạch lại hỏi tiếp.
“Đặng Cảnh Trạch đang…đang…đang đụ bướm nhỏ của Chỉ Chỉ…” Trần Chỉ Chỉ cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời.
“Ngoan.” Sau đó, Đặng Cảnh Trạch mới hài lòng và tha cho Trần Chỉ Chỉ, không truy hỏi cô tiếp nữa.
Sự phù phiếm trong lòng Đặng Cảnh Trạch lúc này đạt được sự thỏa mãn cực lớn, anh bắt buộc phải để cho Trần Chỉ Chỉ ghi nhớ sâu sắc ai là người đã phá thân cô, là ai đang dùng sức đụ cô.
Tiếp theo đó là nhiều lần thúc mạnh bạo, Trần Chỉ Chỉ kêu lên một tiếng cao vút, âm hộ co rút dữ dội, Đặng Cảnh Trạch rút dương vật ra, một dòng tinh dịch đặc sệt bắn vào giữa hai chân Trần Chỉ Chỉ.
Đặng Cảnh Trạch ghé vào lỗ tai Trần Chỉ Chỉ thấp giọng cười nói: “Vật nhỏ, vẫn muốn thêm lần nữa sao?”
Trần Chỉ Chỉ trợn mắt đẩy Đặng Cảnh Trạch ra, làm ra vẻ vô tội.
Đặng Cảnh Trạch dừng việc trêu chọc cô lại, bế cô đi thẳng vào phòng tắm rửa sạch.
Dù sao, ngày vẫn còn dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.