Chương 21: CẦN MỘT TRÁI TIM
Bạch Vân Tử Y
06/02/2015
Tập đoàn đá quý Eyes Sarphire
- Thám tử Liêu cậu yên tâm, tôi đã lo liệu xong hết rồi!
- [ Được thế thì tốt quá! Cảm ơn anh đã hợp tác cùng chúng tôi!]
- Đừng nói thế! Cậu đừng quên tôi chính là người mời cậu về đây đấy!
- [ Sao tôi có thể quên được chứ? Mà con mồi lần này là gì vậy?]
- Snow White!
Snow White là viên kim cương trắng tinh khiết được người ta tìm thấy trong khu rừng Amazon thuộc vùng Nam Mỹ. Chỉ nghe tới tên thôi hẳn mọi người cũng dần đoán được về truyền thuyết của viên đá ấy. Ngày xưa tại một vương quốc nọ có một vị vua anh minh và một vị hoàng hậu đức hạnh. Họ đã chờ đợi rất lâu nhưng chẳng có lấy một mụn con. Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng họ. Hoàng hậu sinh ra một nàng công chúa. Nàng có một làn da trắng như tuyết đầu mùa, có mái tóc đen như gỗ mun cùng đôi môi đỏ như máu. Nhưng đau lòng thay, hoàng hậu không bao lâu sau thì qua đời. Cô công chúa nhỏ được đặt tên là Snow White. Vì không muốn nàng thiếu tình thương của người mẹ nên quốc vương đã lấy một quý bà xinh đẹp về làm mẹ kế của nàng. Những ngài đâu ngờ rằng cái xinh đẹp kia chỉ là giả tạo, nhằm che đi những xấu xa cũng nhơ nhuốc của một phù thủy độc ác. Bà ta có một chiếc gương biết nói. Mụ luôn nhìn vào gương và hỏi rằng: " Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?" và chiếc gương luôn trả lời "Bà là người đẹp nhất!". Rồi năm tháng trôi đi, vị vua lâm bệnh mà qua đời, Snow White càng lớn càng thâp phần xinh đẹp. Như mọi lần, mụ phù thủy lại tới hỏi gương. Vẫn cùng một câu hỏi, nhưng nay câu tả lời đã khác: "Xưa kia bà đẹp nhất trần, ngày nay Snow White muôn phần đẹp hơn". Mụ rất tức giận, sai một tên thợ săn đem nàng vào rừng giết, sau đó đem tim của nàng về làm vật chứng. Người thợ săn làm theo lời mụ, nhưng đến khi muốn xuống tay kết liễu nàng lại làm không được, đành thả nàng đi, bảo nàng hãy chạy thật xa và đừng bao giờ để mụ hoàng hậu bắt được. Nhưng người thợ không thể tay không trở về, liền giết một con lợn, đem tim nó trở về giao cho mụ. Biết tin Snow White đã chết, lòng vô cùng sung sướng. Còn về Snow White, nàng chạy trong hoảng sợ, không biết chạy bao lâu nhưng đôi chân dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ. Đó là ngôi nhà của bảy chú lùn. Nàng vừa đói vừa mệt nên chọn bát súp to nhất để ăn, chọn chiếc giường to nhất để ngủ. Bảy chú lùn trở về phát giác nàng cũng không đuổi nàng đi, cho nàng ở lại. Snow White vô cùng biết ơn họ. Nhưng giấy không bọc được lửa, hoàng hậu phù thủy phát hiện nàng chưa chết, vô cùng tức giận. Mụ đến nơi sâu thẳm và tăm tối nhất của lâu đài, điều chế thuốc độc rồi nhỏ vào quả táo. Quả táo vốn xanh nhưng lại biến thành một màu đỏ hấp dẫn nhưng ẩn kín sự chết chóc. Hoàng hậu phù thủy tự biến mình thành một bà lão già nua cùng xấu xí, cho quả táo độc kia vảo giỏ và đi tới ngôi nhà của bảy chú lùn. Khi đó các chú lùn đều đã đi làm cả, Snow White ở nhà làm bánh cùng với muông thú trong rừng. Mụ đến nơi nhìn thấy nàng liền cười rợn lên, đi tới hỏi nàng có mua táo không. Mới đầu Snow White còn từ chối, nhưng vì mụ ta nói rằng quả táo này có thể đem tới điều ước. Chỉ cần cắn một miếng và ước, điều ước đó sẽ thành sự thật. Snow White nghe lời mụ và làm theo, cắn một miếng táo rồi khuỵu xuống. Snow White đã chết, hoàng hậu phù thủy vui sướng hiện nguyên hình. Đúng lúc ấy, bảy chú lùn trở về, đánh đuổi mụ cho tới khi mụ rơi xuống vực mà chết. Tiếc thương cho một hồng nhan, bảy chú lùn đóng một quan tài bằng kim cương và đặt Snow White vào trong ấy. Nhưng kì lạ là, khi vừa đóng nắp quan tài, thân xác Snow White liền biến thành một viên kim cương xinh đẹp. Viên kim cương suốt hơn trăm năm nằm trong quan tài dưới sự bảo hộ của bảy chú lùn. Đến khi người ta tìm được nó thì chỉ còn viên kim cương, còn quan tài thì tiêu thất.
Bởi "Snow White" được xếp trong top 10 đá quý đẹp nhất thế giới nên Thiên Yết đã tốn hơn tỉ đô để mua về. Dùng "Snow White" làm mồi câu, Thiên Yết muốn nhử siêu trộm Rin cùng hung thủ giết người thật sự. Đây cũng là kế hoạch của Sư Tử và Ma Kết.
FLASH BACK
Liêu gia, 2 ngày trước
- Rin không phải hung thủ giết người? - Thiên Yết không khỏi kinh ngạc trước lời khẳng định của Ma Kết và Sư Tử, tuy nhiên đó chỉ là chút lay động trong tâm còn ngoài mặt vẫn duy trì sự lạnh lùng thản nhiên vốn có.
- Đúng, chúng tôi có thể chắc chắn điều ấy! - Sư Tử gật đầu như thể xác định một lần nữa - Vì thế tôi muốn nhờ anh, dùng đá quý để như hung thủ ra mặt!
Sư Tử và Ma Kết liền nêu kế hoạch mà họ đã tốn gần một ngày để vạch ra. Mày Thiên Yết lúc nhíu lúc giãn. Sau khi nghe hết toàn bộ, xem như kế hoạch không tồi, Thiên Yết mới gật đầu là theo kế hoạch của họ.
END FLASH BACK
Thiên Yết thở dài. Lần này anh giúp họ ngoài một phần truy ra hung thủ thật sự còn muốn làm vui lòng cô em gái của anh. Anh biết Rin là thần tượng của nó. Nhắc đến em gái, tự dưng anh lại nhớ tới cô gái đó...
FLASH BACK
Thiên Yết vừa rời khỏi phòng Ma Kết thì nghe thấy tiếng đổ vỡ trong nhà bếp. Chả mất mấy thời gian để tìm ra chỗ đó, Thiên Yết kinh ngạc nhìn Cự Giải một tay ôm ngực ngồi dựa người vào tường, bên cạnh là khay trà bị đánh rơi với những mảnh sứ văng tung tóe. Sắc mặt cô rất không tốt, đến một chút huyết sắc cũng không có. Anh chạy tới ôm cô dậy, tránh những mảnh sứ dưới đất mà đưa cô tới bàn ngồi, hỏi:
- Cô sao vậy?
- Thuốc... thuốc... cho tôi thuốc - Cự Giải thều thào đáp. Cô vốn định pha trà đem tới phòng Ma Kết nhưng ngực lại lên cơn đau, đau đến cùng cực. Cô lại mang thuốc bên mình. Cũng may là Thiên Yết kịp thời nhìn thấy.
- Thuốc? Thuốc cô ở đâu? - Thiên Yết nhíu mày. Cô mắc bệnh sao? Trong lòng anh tự dưng dấy lên một chút đau lòng.
Theo sự chỉ dẫn của Cự Giải, Thiên Yết nhanh chóng lấy được lọ thuốc cho cô. Là thuốc trợ tim. Thì ra là bệnh tim. Anh đem thuốc tới cho cô uồng. Cự Giải sau khi uống thuốc thì cơn đau đã giảm, sắc mặt cũng dần dần hồng hào trở lại, Thiên Yết thấy vậy mới khẽ thở phào. Đúng lúc ấy Ma Kết cùng Sư Tử chạy tới, hỏi có chuyện gì. Cự Giải chỉ cười gượng, nói qua loa tình hình cho họ, bây giờ xem như đã ổn, tất cả cũng là nhờ có Thiên Yết.
END FLASH BACK
Sau này khi hỏi thử Ma Kết anh mới biết, Cự Giải bị bệnh tim giai đoạn cuối, giờ chỉ còn cách thay tim mới có thể sông tiếp. Nhưng điều khiến anh không ngờ nhất, Ma Kết nói cô có tình cảm với anh và anh chính là nguyên nhân khiến cho bệnh của cô trở nặng hơn. Cự Giải là cô gái có tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc nên rất dễ yêu và cũng dễ hận. Ma Kết còn nói rằng, từ khi có tình cảm với anh, Cự Giải bệnh càng thêm nặng. Ma Kết mong anh có thể ít tiếp xúc với Cự Giải, như vậy cô có thể quên anh đi.
Thiên Yết lôi điện thoại ra, bấm số gọi cho Nhiên Hạo.
- [ Alo?]
- Hiện tại tôi đang cần một trái tim, cậu tìm giúp tôi đi!
- [ Ách! Cậu nói gì mà ghê vậy? Cần trái tim để làm gì?]
- Có người cần thay tim!
-[ Ai thế?]
- Liêu Cự Giải!
- [CÁI GÌ? Sao lại thế? Không lẽ...]
- Phải tìm giúp mình đi, càng nhanh càng tốt. Cô ấy không còn chịu được bao lâu nữa...
- [ Mình hiểu nhưng cậu biết đấy! Số người hiến tim thì ít mà người cần thay thì nhiều, đâu dễ gì mà kiếm?]
- Mặc kệ cậu dùng cách gì, nhất định phải tìm được!
- [ Ok ok, chịu cậu rồi! Trước tiên cậu cú đưa cô ấy tới đây kiểm tra sơ bộ đã! Mà đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu lo lắng cho một người đấy!]
Lần đầu tiên... Thiên Yết lặng người đi. Quả đúng thật. Đây là lần đầu tiên anh vì một người mà mất bình tĩnh cùng lo lắng như vậy. Cả kể đứa em gái Nhân Mã anh cũng chưa từng trở thành. Vậy vì sao anh lại lo lắng cho cô? Người anh yêu đâu phải là cô? Là Song Ngư mà. Không lẽ là vì cô có nét giống Song Ngư sao? Hình như không phải vậy...
- [ Nè sao im hơi lặng tiếng rồi? Đi đâu rồi hay sao? Tút... tút...]
Nhiên Hạo không thấy Thiên Yết nói nữa liền trực tiếp ngắt máy, tay giữ điện thoại của Thiên Yết vẫn chưa hạ xuống, bên tai chỉ còn là những tiếng tút tút dài.
.
.
.
Biệt thự Athena
- Ma Kết vừa gọi cho tôi, Mạc Thiên Yết sẽ đem viên "Snow White" làm mồi nhử hung thủ ra mặt! - Thiên Bình tay cầm tách hồng trà chậm rãi nói.
- Snow White? - Rin nhướn mày rồi bật cười ha hả - Là nó sao? Ok, ok, đằng nào nó cũng không phải là thứ ta cần, lấy được hay không cũng chẳng sao.
- Ừm hai ngày tới "Snow White" sẽ được đem trưng bày trong viện bảo tàng Sakura, cô nên chuẩn bị tốt một chút, đối thủ lần này không tầm thường đâu! Đương nhiên lần này tôi sẽ tham gia còn Bạch Dương...
- Anh ấy vẫn nhốt mình trong phòng sao?
- Ừ, cứ kệ đi, để anh ấy một mình một thời gian xem chừng sẽ tốt lên thôi!
.
.
.
Viện pháp y Silver Bullet
Bảo Bình mấy ngày nay luôn nhốt mình trong phòng thí nghiệm. Ba mẹ gọi điện cho cô nhiều lần nhưng đều không hề nghe máy. Bảo Bình luôn chọn cách này để quên đi nỗi buồn của mình. Chỉ cần tập trung vào làm việc, thứ gì khác cũng không nghĩ tới, bao nhiêu phiền muộn sẽ nhờ đó mà tan biến. Nhưng có vẻ lần này không được như ý rồi. Bởi trong lòng không chỉ có buồn mà còn có cả đau nữa. Công việc dường như không thể giúp cô quên anh, khồng thể giúp cô vơi đi nỗi đau đang giằng xé trong cơ thể. Bảo Bình gạt hết tất cả đồ trên bàn xuống đất, lệ tràn hoen mi. Trái tim vô cùng nhức nhối.
CẠCH... Cự Giải mở cửa ra, hốt hoảng nhìn đống lộn xộn bên trong. Đưa mắt lên nhìn Bảo Bình, cô thở dài. Cô đã nghe chuyện của Bảo Bình và Bạch Dương. Trên đời đúng là lắm cái sự ngờ. Tình cờ đưa họ đến với nhau rồi thẳng tay chia cắt không chút lưu tình. Nhiều lúc cô thật chẳng hiểu ông trời đang nghĩ gì nữa.
Mà cô cũng đâu khá hơn. Yêu một người mà không thể nói ra, bởi mặc cảm về bệnh không thể chữa của mình. Sống thì chẳng còn bao lâu, nhưng tình cảm thì lại càng tăng lên theo ngày tháng. Cứ tưởng ròi xa sẽ dần quên đi, nhưng không ngờ lại càng nhớ da diết thêm. Hơn nữa có nói ra thì sao? Vì tình yêu của cô chỉ là thứ tình yêu đơn phương mà thôi.
Cự Giải đi đến bên cạnh Bảo Bình,dịu dàng đặt tay lên vai cô, mỉm cười nhẹ:
- Chúng ta đi xả stress nhé!
- Đi đâu... A... - Bảo Bình ngẩng đầy lên, mới ô a được vài tiếng đã bị Cự Giải kéo đi. Hai người vừa tới cổng thì bị Thiên Yết chặn lại. Cự Giải trợn mắt. Sao anh lại tới đây?
Thiên Yết không nói không rằng một mực tiến tơi kéo Cự Giải đi mặc cho Bảo Bình không hiều gì cả. Hai người này có quan hệ từ khi nào a?
- Mạc tổng, anh đưa tôi đi đâu vậy? - Cự Giải muốn rút tay mình ra khỏi tay anh nhưng không thể, cho đến khi bị nhét yên vị vào trong xe mới mở miệng hỏi. Cô đang rất giận nha~
- Đến bệnh viện, mà gọi tôi Thiên Yết được rồi! - Thiên Yết đáp gọn nhưng không còn vẻ lạnh lùng thường trực mà lai xen chút dịu dàng cùng quan tâm. Điều này làm cho Cự Giải không được tự nhiên.
- Đến bệnh viện? Làm gì?
Thiên Yết không trả lời mà tập trung lái xe.
.
.
.
Bệnh viên Lục Hoa
Hai người vừa đến thì đã thấy Nhiên Hạo đứng chờ trước cửa. Nhiên Hạo bảo bọn họ mau vào trong. Cự Giải rốt cục vẫn là không nhịn được liền hỏi:
- Viện trưởng Trương, chúng ta là đang đi đâu vậy?
- Phòng chụp citi! - Nhiên Hạo cười đáp.
Phòng chụp citi? Cự Giải khựng lại. Khi Thiên Yết bảo cô đến bệnh viện cô đã thấy ngờ ngợ. Vậy là anh đã biết bệnh tình của cô. Xem ra là từ cái miệng của ông anh trai đây mà. Cự Giải quay lừng lại và đi ra khỏi bệnh viện, Thiên Yết liền đuổi theo.
- Cô đi đâu vậy?
- Tôi biết hai anh muốn làm gì, nhưng tôi sẽ không làm - Cự Giải giận dự đáp. Kiểm tra làm gì chứ? Có kiểm tra hay không cũng như nhau cả thôi. Cô biết bệnh tình của mình thế nào mà.
- Cô phải kiểm tra mới tìm được tim thích hợp để thay chứ? Sao cô không có lòng tin vào cuộc sống thế? Chẳng lẽ cứ ngồi đấy chờ đợi cái chết hay sao? - Thiên Yết cũng bắt đầu tức giận. Cô không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ tới người xung quanh chứ? Cô yêu anh cũng được, hận anh cũng được, chỉ cần cô có thể tiếp tục sống.
Đột nhiên anh ôm cô vào lòng, dịu dàng nói:
- Tôi sẽ cho em một trái tim vì em cần nó. Nhưng tôi trước nay chưa cho không ai cái gì cả. Em phải trả nợ cho tôi, bằng một nửa cuộc đời còn lại của em. Tôi thích em, Cự Giải!
Anh... thích cô? Cự Giải chẳng dám tin vào tai mình nữa. Cô là đang nằm mơ chăng?
Thiên Yết cuối cùng đã lí giải được sự khúc mắc của mình. Thì ra anh đã đem lòng yêu cô gái này. Xem chừng tình yêu của anh với Song Ngư chỉ là tình anh em mà thôi. Đây mới thật sự là cô gái anh đem lòng yêu...
Lời của tác giả:
Ai ai, còn 4 chap nữa thôi a là end phần một rồi! Đọc đi đọc lại chương nay vẫn thấy tình cảm của Thiên Yết có hơi hời hợt hen. Nhưng yên tâm, về vấn đề này sẽ được giải thích kĩ càng ở phần hai á ~
- Thám tử Liêu cậu yên tâm, tôi đã lo liệu xong hết rồi!
- [ Được thế thì tốt quá! Cảm ơn anh đã hợp tác cùng chúng tôi!]
- Đừng nói thế! Cậu đừng quên tôi chính là người mời cậu về đây đấy!
- [ Sao tôi có thể quên được chứ? Mà con mồi lần này là gì vậy?]
- Snow White!
Snow White là viên kim cương trắng tinh khiết được người ta tìm thấy trong khu rừng Amazon thuộc vùng Nam Mỹ. Chỉ nghe tới tên thôi hẳn mọi người cũng dần đoán được về truyền thuyết của viên đá ấy. Ngày xưa tại một vương quốc nọ có một vị vua anh minh và một vị hoàng hậu đức hạnh. Họ đã chờ đợi rất lâu nhưng chẳng có lấy một mụn con. Cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng họ. Hoàng hậu sinh ra một nàng công chúa. Nàng có một làn da trắng như tuyết đầu mùa, có mái tóc đen như gỗ mun cùng đôi môi đỏ như máu. Nhưng đau lòng thay, hoàng hậu không bao lâu sau thì qua đời. Cô công chúa nhỏ được đặt tên là Snow White. Vì không muốn nàng thiếu tình thương của người mẹ nên quốc vương đã lấy một quý bà xinh đẹp về làm mẹ kế của nàng. Những ngài đâu ngờ rằng cái xinh đẹp kia chỉ là giả tạo, nhằm che đi những xấu xa cũng nhơ nhuốc của một phù thủy độc ác. Bà ta có một chiếc gương biết nói. Mụ luôn nhìn vào gương và hỏi rằng: " Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?" và chiếc gương luôn trả lời "Bà là người đẹp nhất!". Rồi năm tháng trôi đi, vị vua lâm bệnh mà qua đời, Snow White càng lớn càng thâp phần xinh đẹp. Như mọi lần, mụ phù thủy lại tới hỏi gương. Vẫn cùng một câu hỏi, nhưng nay câu tả lời đã khác: "Xưa kia bà đẹp nhất trần, ngày nay Snow White muôn phần đẹp hơn". Mụ rất tức giận, sai một tên thợ săn đem nàng vào rừng giết, sau đó đem tim của nàng về làm vật chứng. Người thợ săn làm theo lời mụ, nhưng đến khi muốn xuống tay kết liễu nàng lại làm không được, đành thả nàng đi, bảo nàng hãy chạy thật xa và đừng bao giờ để mụ hoàng hậu bắt được. Nhưng người thợ không thể tay không trở về, liền giết một con lợn, đem tim nó trở về giao cho mụ. Biết tin Snow White đã chết, lòng vô cùng sung sướng. Còn về Snow White, nàng chạy trong hoảng sợ, không biết chạy bao lâu nhưng đôi chân dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ. Đó là ngôi nhà của bảy chú lùn. Nàng vừa đói vừa mệt nên chọn bát súp to nhất để ăn, chọn chiếc giường to nhất để ngủ. Bảy chú lùn trở về phát giác nàng cũng không đuổi nàng đi, cho nàng ở lại. Snow White vô cùng biết ơn họ. Nhưng giấy không bọc được lửa, hoàng hậu phù thủy phát hiện nàng chưa chết, vô cùng tức giận. Mụ đến nơi sâu thẳm và tăm tối nhất của lâu đài, điều chế thuốc độc rồi nhỏ vào quả táo. Quả táo vốn xanh nhưng lại biến thành một màu đỏ hấp dẫn nhưng ẩn kín sự chết chóc. Hoàng hậu phù thủy tự biến mình thành một bà lão già nua cùng xấu xí, cho quả táo độc kia vảo giỏ và đi tới ngôi nhà của bảy chú lùn. Khi đó các chú lùn đều đã đi làm cả, Snow White ở nhà làm bánh cùng với muông thú trong rừng. Mụ đến nơi nhìn thấy nàng liền cười rợn lên, đi tới hỏi nàng có mua táo không. Mới đầu Snow White còn từ chối, nhưng vì mụ ta nói rằng quả táo này có thể đem tới điều ước. Chỉ cần cắn một miếng và ước, điều ước đó sẽ thành sự thật. Snow White nghe lời mụ và làm theo, cắn một miếng táo rồi khuỵu xuống. Snow White đã chết, hoàng hậu phù thủy vui sướng hiện nguyên hình. Đúng lúc ấy, bảy chú lùn trở về, đánh đuổi mụ cho tới khi mụ rơi xuống vực mà chết. Tiếc thương cho một hồng nhan, bảy chú lùn đóng một quan tài bằng kim cương và đặt Snow White vào trong ấy. Nhưng kì lạ là, khi vừa đóng nắp quan tài, thân xác Snow White liền biến thành một viên kim cương xinh đẹp. Viên kim cương suốt hơn trăm năm nằm trong quan tài dưới sự bảo hộ của bảy chú lùn. Đến khi người ta tìm được nó thì chỉ còn viên kim cương, còn quan tài thì tiêu thất.
Bởi "Snow White" được xếp trong top 10 đá quý đẹp nhất thế giới nên Thiên Yết đã tốn hơn tỉ đô để mua về. Dùng "Snow White" làm mồi câu, Thiên Yết muốn nhử siêu trộm Rin cùng hung thủ giết người thật sự. Đây cũng là kế hoạch của Sư Tử và Ma Kết.
FLASH BACK
Liêu gia, 2 ngày trước
- Rin không phải hung thủ giết người? - Thiên Yết không khỏi kinh ngạc trước lời khẳng định của Ma Kết và Sư Tử, tuy nhiên đó chỉ là chút lay động trong tâm còn ngoài mặt vẫn duy trì sự lạnh lùng thản nhiên vốn có.
- Đúng, chúng tôi có thể chắc chắn điều ấy! - Sư Tử gật đầu như thể xác định một lần nữa - Vì thế tôi muốn nhờ anh, dùng đá quý để như hung thủ ra mặt!
Sư Tử và Ma Kết liền nêu kế hoạch mà họ đã tốn gần một ngày để vạch ra. Mày Thiên Yết lúc nhíu lúc giãn. Sau khi nghe hết toàn bộ, xem như kế hoạch không tồi, Thiên Yết mới gật đầu là theo kế hoạch của họ.
END FLASH BACK
Thiên Yết thở dài. Lần này anh giúp họ ngoài một phần truy ra hung thủ thật sự còn muốn làm vui lòng cô em gái của anh. Anh biết Rin là thần tượng của nó. Nhắc đến em gái, tự dưng anh lại nhớ tới cô gái đó...
FLASH BACK
Thiên Yết vừa rời khỏi phòng Ma Kết thì nghe thấy tiếng đổ vỡ trong nhà bếp. Chả mất mấy thời gian để tìm ra chỗ đó, Thiên Yết kinh ngạc nhìn Cự Giải một tay ôm ngực ngồi dựa người vào tường, bên cạnh là khay trà bị đánh rơi với những mảnh sứ văng tung tóe. Sắc mặt cô rất không tốt, đến một chút huyết sắc cũng không có. Anh chạy tới ôm cô dậy, tránh những mảnh sứ dưới đất mà đưa cô tới bàn ngồi, hỏi:
- Cô sao vậy?
- Thuốc... thuốc... cho tôi thuốc - Cự Giải thều thào đáp. Cô vốn định pha trà đem tới phòng Ma Kết nhưng ngực lại lên cơn đau, đau đến cùng cực. Cô lại mang thuốc bên mình. Cũng may là Thiên Yết kịp thời nhìn thấy.
- Thuốc? Thuốc cô ở đâu? - Thiên Yết nhíu mày. Cô mắc bệnh sao? Trong lòng anh tự dưng dấy lên một chút đau lòng.
Theo sự chỉ dẫn của Cự Giải, Thiên Yết nhanh chóng lấy được lọ thuốc cho cô. Là thuốc trợ tim. Thì ra là bệnh tim. Anh đem thuốc tới cho cô uồng. Cự Giải sau khi uống thuốc thì cơn đau đã giảm, sắc mặt cũng dần dần hồng hào trở lại, Thiên Yết thấy vậy mới khẽ thở phào. Đúng lúc ấy Ma Kết cùng Sư Tử chạy tới, hỏi có chuyện gì. Cự Giải chỉ cười gượng, nói qua loa tình hình cho họ, bây giờ xem như đã ổn, tất cả cũng là nhờ có Thiên Yết.
END FLASH BACK
Sau này khi hỏi thử Ma Kết anh mới biết, Cự Giải bị bệnh tim giai đoạn cuối, giờ chỉ còn cách thay tim mới có thể sông tiếp. Nhưng điều khiến anh không ngờ nhất, Ma Kết nói cô có tình cảm với anh và anh chính là nguyên nhân khiến cho bệnh của cô trở nặng hơn. Cự Giải là cô gái có tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc nên rất dễ yêu và cũng dễ hận. Ma Kết còn nói rằng, từ khi có tình cảm với anh, Cự Giải bệnh càng thêm nặng. Ma Kết mong anh có thể ít tiếp xúc với Cự Giải, như vậy cô có thể quên anh đi.
Thiên Yết lôi điện thoại ra, bấm số gọi cho Nhiên Hạo.
- [ Alo?]
- Hiện tại tôi đang cần một trái tim, cậu tìm giúp tôi đi!
- [ Ách! Cậu nói gì mà ghê vậy? Cần trái tim để làm gì?]
- Có người cần thay tim!
-[ Ai thế?]
- Liêu Cự Giải!
- [CÁI GÌ? Sao lại thế? Không lẽ...]
- Phải tìm giúp mình đi, càng nhanh càng tốt. Cô ấy không còn chịu được bao lâu nữa...
- [ Mình hiểu nhưng cậu biết đấy! Số người hiến tim thì ít mà người cần thay thì nhiều, đâu dễ gì mà kiếm?]
- Mặc kệ cậu dùng cách gì, nhất định phải tìm được!
- [ Ok ok, chịu cậu rồi! Trước tiên cậu cú đưa cô ấy tới đây kiểm tra sơ bộ đã! Mà đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu lo lắng cho một người đấy!]
Lần đầu tiên... Thiên Yết lặng người đi. Quả đúng thật. Đây là lần đầu tiên anh vì một người mà mất bình tĩnh cùng lo lắng như vậy. Cả kể đứa em gái Nhân Mã anh cũng chưa từng trở thành. Vậy vì sao anh lại lo lắng cho cô? Người anh yêu đâu phải là cô? Là Song Ngư mà. Không lẽ là vì cô có nét giống Song Ngư sao? Hình như không phải vậy...
- [ Nè sao im hơi lặng tiếng rồi? Đi đâu rồi hay sao? Tút... tút...]
Nhiên Hạo không thấy Thiên Yết nói nữa liền trực tiếp ngắt máy, tay giữ điện thoại của Thiên Yết vẫn chưa hạ xuống, bên tai chỉ còn là những tiếng tút tút dài.
.
.
.
Biệt thự Athena
- Ma Kết vừa gọi cho tôi, Mạc Thiên Yết sẽ đem viên "Snow White" làm mồi nhử hung thủ ra mặt! - Thiên Bình tay cầm tách hồng trà chậm rãi nói.
- Snow White? - Rin nhướn mày rồi bật cười ha hả - Là nó sao? Ok, ok, đằng nào nó cũng không phải là thứ ta cần, lấy được hay không cũng chẳng sao.
- Ừm hai ngày tới "Snow White" sẽ được đem trưng bày trong viện bảo tàng Sakura, cô nên chuẩn bị tốt một chút, đối thủ lần này không tầm thường đâu! Đương nhiên lần này tôi sẽ tham gia còn Bạch Dương...
- Anh ấy vẫn nhốt mình trong phòng sao?
- Ừ, cứ kệ đi, để anh ấy một mình một thời gian xem chừng sẽ tốt lên thôi!
.
.
.
Viện pháp y Silver Bullet
Bảo Bình mấy ngày nay luôn nhốt mình trong phòng thí nghiệm. Ba mẹ gọi điện cho cô nhiều lần nhưng đều không hề nghe máy. Bảo Bình luôn chọn cách này để quên đi nỗi buồn của mình. Chỉ cần tập trung vào làm việc, thứ gì khác cũng không nghĩ tới, bao nhiêu phiền muộn sẽ nhờ đó mà tan biến. Nhưng có vẻ lần này không được như ý rồi. Bởi trong lòng không chỉ có buồn mà còn có cả đau nữa. Công việc dường như không thể giúp cô quên anh, khồng thể giúp cô vơi đi nỗi đau đang giằng xé trong cơ thể. Bảo Bình gạt hết tất cả đồ trên bàn xuống đất, lệ tràn hoen mi. Trái tim vô cùng nhức nhối.
CẠCH... Cự Giải mở cửa ra, hốt hoảng nhìn đống lộn xộn bên trong. Đưa mắt lên nhìn Bảo Bình, cô thở dài. Cô đã nghe chuyện của Bảo Bình và Bạch Dương. Trên đời đúng là lắm cái sự ngờ. Tình cờ đưa họ đến với nhau rồi thẳng tay chia cắt không chút lưu tình. Nhiều lúc cô thật chẳng hiểu ông trời đang nghĩ gì nữa.
Mà cô cũng đâu khá hơn. Yêu một người mà không thể nói ra, bởi mặc cảm về bệnh không thể chữa của mình. Sống thì chẳng còn bao lâu, nhưng tình cảm thì lại càng tăng lên theo ngày tháng. Cứ tưởng ròi xa sẽ dần quên đi, nhưng không ngờ lại càng nhớ da diết thêm. Hơn nữa có nói ra thì sao? Vì tình yêu của cô chỉ là thứ tình yêu đơn phương mà thôi.
Cự Giải đi đến bên cạnh Bảo Bình,dịu dàng đặt tay lên vai cô, mỉm cười nhẹ:
- Chúng ta đi xả stress nhé!
- Đi đâu... A... - Bảo Bình ngẩng đầy lên, mới ô a được vài tiếng đã bị Cự Giải kéo đi. Hai người vừa tới cổng thì bị Thiên Yết chặn lại. Cự Giải trợn mắt. Sao anh lại tới đây?
Thiên Yết không nói không rằng một mực tiến tơi kéo Cự Giải đi mặc cho Bảo Bình không hiều gì cả. Hai người này có quan hệ từ khi nào a?
- Mạc tổng, anh đưa tôi đi đâu vậy? - Cự Giải muốn rút tay mình ra khỏi tay anh nhưng không thể, cho đến khi bị nhét yên vị vào trong xe mới mở miệng hỏi. Cô đang rất giận nha~
- Đến bệnh viện, mà gọi tôi Thiên Yết được rồi! - Thiên Yết đáp gọn nhưng không còn vẻ lạnh lùng thường trực mà lai xen chút dịu dàng cùng quan tâm. Điều này làm cho Cự Giải không được tự nhiên.
- Đến bệnh viện? Làm gì?
Thiên Yết không trả lời mà tập trung lái xe.
.
.
.
Bệnh viên Lục Hoa
Hai người vừa đến thì đã thấy Nhiên Hạo đứng chờ trước cửa. Nhiên Hạo bảo bọn họ mau vào trong. Cự Giải rốt cục vẫn là không nhịn được liền hỏi:
- Viện trưởng Trương, chúng ta là đang đi đâu vậy?
- Phòng chụp citi! - Nhiên Hạo cười đáp.
Phòng chụp citi? Cự Giải khựng lại. Khi Thiên Yết bảo cô đến bệnh viện cô đã thấy ngờ ngợ. Vậy là anh đã biết bệnh tình của cô. Xem ra là từ cái miệng của ông anh trai đây mà. Cự Giải quay lừng lại và đi ra khỏi bệnh viện, Thiên Yết liền đuổi theo.
- Cô đi đâu vậy?
- Tôi biết hai anh muốn làm gì, nhưng tôi sẽ không làm - Cự Giải giận dự đáp. Kiểm tra làm gì chứ? Có kiểm tra hay không cũng như nhau cả thôi. Cô biết bệnh tình của mình thế nào mà.
- Cô phải kiểm tra mới tìm được tim thích hợp để thay chứ? Sao cô không có lòng tin vào cuộc sống thế? Chẳng lẽ cứ ngồi đấy chờ đợi cái chết hay sao? - Thiên Yết cũng bắt đầu tức giận. Cô không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ tới người xung quanh chứ? Cô yêu anh cũng được, hận anh cũng được, chỉ cần cô có thể tiếp tục sống.
Đột nhiên anh ôm cô vào lòng, dịu dàng nói:
- Tôi sẽ cho em một trái tim vì em cần nó. Nhưng tôi trước nay chưa cho không ai cái gì cả. Em phải trả nợ cho tôi, bằng một nửa cuộc đời còn lại của em. Tôi thích em, Cự Giải!
Anh... thích cô? Cự Giải chẳng dám tin vào tai mình nữa. Cô là đang nằm mơ chăng?
Thiên Yết cuối cùng đã lí giải được sự khúc mắc của mình. Thì ra anh đã đem lòng yêu cô gái này. Xem chừng tình yêu của anh với Song Ngư chỉ là tình anh em mà thôi. Đây mới thật sự là cô gái anh đem lòng yêu...
Lời của tác giả:
Ai ai, còn 4 chap nữa thôi a là end phần một rồi! Đọc đi đọc lại chương nay vẫn thấy tình cảm của Thiên Yết có hơi hời hợt hen. Nhưng yên tâm, về vấn đề này sẽ được giải thích kĩ càng ở phần hai á ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.