12 Chòm Sao: Yêu? Nó Có Đem Đến Hạnh Phúc Không?
Chương 22
Cherry Lê
20/05/2018
"CỰ GIẢI" "Bùm"
Cự Giải nhắm nòng súng thẳng đến vai của Mĩ Nhân. Không phải Cự Giải không dám bắn thẳng vào đầu hoặc tim để giết chết cô ta, mà là Cự Giải nhìn thấy mặt sợ sệt này của cô ta thì đột nhiên muốn chơi với cô ta lâu dài một chút. Chứ giết chết cô ta ngay bây giờ thì đâu có gì vui.
Nhưng mà không như Cự Giải suy tính, viên đạn bay ra khỏi nòng súng thì đột nhiên bật lại, nhắm thẳng đến cửa kính phía sau Cự Giải.
"Thiên Yết?" Tấm khiên bóng tối chắn cho Mĩ Nhân khiến cho viên đạn bay hướng khác biến mất. Hóa ra Thiên Yết nhìn ra ý định của Cự Giải thì liền lao đến che cho Mĩ Nhân.
"Sao đây? Trúng tiếng sét ái tình của cô ta rồi sao?" Cự Giải nhếch môi cười nhạt, cất khẩu súng rồi hất mặt về phía Mĩ Nhân.
"Tất nhiên là không, chỉ không muốn vì vụ này mà cô ta tới làm phiền cậu thôi" Thiên Yết lấy tay phủi phủi quần áo, đứng dậy, đút hai tay vào túi quần trông thật ngầu rồi nhìn chằm chằm Cự Giải.
"Khỏi phải biện minh. Tôi đi cho hai người vui vẻ. Tạm biệt" Cự Giải chẳng thèm để tâm đến lời giải thích của Thiên Yết, nhanh chóng quay lưng rồi vẫy tay tạm biệt.
"Này này" Thiên Yết thở dài lâc đầu. Đáng lẽ lúc nãy không nên che cho cô ta làm gì, bây giờ để lại ấn tượng xấu với Cự Giải rồi. Thiên Yết nhanh chóng đuổi theo Cự Giải nhưng lại bị Mĩ Nhân giữ chân.
"Cảm ơn anh đã cứu em. Không có anh em nghĩ mình đã chết rồi. Em..." Mĩ Nhân ôm lấy chân của Thiên Yết như nhìn thấy đấng chúa trời, mãi không chịu buông khiến Thiên Yết tức đến nỗi thẳng chân đạp cô ta không thương tiếc.
"Này" Lúc này, Cự Giải đã đi được 1 đoạn xa nhưng Thiên Yết vẫn có thể đuổi kịp được. Thiên Yết đặt tay lên vai Cự Giải để gọi cô thì bị Cự Giải vòng tay lại, vật cho lăn cả xuống đất.
"Ồ, hóa ra là cậu" Cự Giải làm mặt tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra, khoanh tay nhìn Thiên Yết đang nằm dưới đất.
"Tôi có làm gì cậu đâu" Thiên Yết lồm cồm bò dậy, tay chống lưng như bà bầu nhăn nhó nói.
"Tôi tưởng biến thái thôi. Đối với những người phụ nữ thông minh, xinh đẹp lại tài năng như tôi thì cậu phải biết rằng có rất nhiều người đàn ông nhòm ngó. Vì vậy đi đường không tránh khỏi gặp biến thái" Cự Giải bắt đầu tự sướng về nhan sắc của mình, ngay sau đó quay về bộ mặt nghiêm túc "Tôi chỉ mới vật nhẹ cậu một chút, vậy mà đã ngã lăn ra, nhăn nhó như sắp thế kia. Tôi đang nghi ngờ về giới tính của cậu đấy".
"Nghi ngờ? Vậy để tôi chứng minh cho cậu xem nhé" Thiên Yết đột nhiên chuyển sang một bộ mặt cực kì nguy hiểm.
"Ok" Cự Giải nhún vai không hề chần chừ mà không nghĩ tới hậu quả sau này.
"Được thôi" Thiên Yết chỉ đợi câu nói này của Cự Giải mà tiến đến, nắm lấy gáy của Cự Giải rồi đặt môi mình lên môi cô.
"Sao, có cần phải chứng minh nữa không?" Thiên Yết nhếch môi cười hỏi.
"Mấy người con trai các cậu" Từ lúc bị Thiên Yết cưỡng hôn, Cự Giải vẫn không hề biểu hiện bất kì lời nói hay cử chỉ gì cho đến khi hai tay siết chặt lại, mặt ngẩng lên nhìn Thiên Yết "Tại sao luôn thích lợi dụng tôi đến như vậy?"
"Cự Giải" Thiên Yết sững người, không ngờ Cự Giải lại nói điều này. Nhưng tại sao cô ấy... lại nói như vậy. Chưa kịp định thần lại thì đã thấy Cự Giải ngã xuống nền đất lạnh cóng.
"Cự Giải. Cự Giải"
***********************
"Cự Giải không sao" Song Ngư sau khi kiểm tra qua cho Cự Giải, thấy cô không sao thì an tâm ra ngoài nói chuyện với Thiên Yết "Nhưng mà tôi có được biết lí do cậu ấy ngất là gì không?"
"Chỉ là một vài lí do cá nhân thôi. Nếu cậu muốn biết thì tôi có thể..." Thiên Yết gãi đầu cười ngượng, nếu Song Ngư mà nói muốn thì chắc cậu phải nói ra cái chuyện đáng xấu hổ này mất.
"À không không. Nếu là chuyện riêng của hai người thì tôi cũng đâu cần biết chứ" Song Ngư biết mình đã hỏi nhiều nên xua xua tay "Nhưng mà, tôi thật không hiểu lí do. Lúc cậu mới đưa Cự Giải về, nhịp tim cậu ấy rất yếu, sắc mặt lại vô cùng xanh xao, gân máu đồng loạt nổi hết lên. Hiện tượng như kiểu..."
"Nói mau đi chứ, đừng có ngập ngừng" Thiên Yết nổi đóa lên khi Song Ngư đang nói rồi đột nhiên dừng lại.
"Bình tĩnh đi, tôi cũng đâu phải bác sĩ nên cũng chỉ dựa theo trí nhớ và phỏng đoán thôi. Hiện tượng mà Cự Giải gặp vừa rồi giống như bị ai đó hút hết sinh lực" Song Ngư xoa cằm nói. Lúc trước có đọc qua một vài cuốn sách nói về hiện tượng này, không ngờ nó cũng có ích.
"Nói cụ thể ra đi" Thiên Yết có thể nói thẳng ra là một tên mù tịt về y học, dù có giảng bao nhiêu lần thì não của tên này cũng không đủ chứa mấy thứ phức tạp đó. Nhưng chuyện này liên quan đến Cự Giải, vậy nên Thiên Yết mới muốn nghe đến vậy.
"Để tôi nói đơn giản cho cậu hiểu nhé. Khi bị một người nào đó có khả năng hút sinh lực của người khác tác động vào cơ thể, các chất khí cần thiết và chất dinh dưỡng sẽ nhanh chóng bị hút ra ngoài bằng một con đường nào đấy tùy thuộc vào cơ thể bị tác động như thế nào. Còn nữa, những độc tố từ người có khả năng đó sẽ truyền hết vào cơ thể người bị hại. Vì vậy nếu không nhanh tách cả hai ra thì người bình thường sẽ chết. Còn người có khả năng kia có lẽ sẽ tăng được tuổi thọ của mình đấy" Song Ngư suy nghĩ một hồi rồi mới nói cho Thiên Yết. Nhưng phải đến vài phút sau, Thiên Yết mới kịp hiểu những gì Song Ngư vừa nói.
"Vậy... bằng những cách nào?" Thiên Yết hỏi không đầu không đuôi. Song Ngư lại giống Thiên Yết ban nãy, phải mất một hồi lâu để suy nghĩ.
"À, có nhiều cách lắm. Chỉ cần là động chạm thân thể thôi. Có thể là nắm tay nắm chân hoặc hôn môi. Nhưng nếu qua lớp quần áo thì không sao?" Song Ngư lẩm bẩm liệt kê, sau đó nói.
"Này, không phải cậu..." Song Ngư đột nhiên mắt mở to trừng trừng, miệng há hốc như thể nhìn thấy gì đó đáng sợ lắm.
"Đừng có tưởng tượng linh tinh" Thiên Yết lườm Song Ngư cháy mắt "Mà hình như cậu và Cự Giải rất thân phải không?"
"Cứ cho là vậy đi" Song Ngư nhún vai trả lời đại. Cũng có thể cho là thân hoặc là không cũng được. Chỉ là cậu và Cự Giải gia nhập nhóm cùng lúc, lại đều là lính mới nên nhiều lúc thông cảm cho nhau. Cả hai cũng có nhiều sở thích giống nhau nên chơi thân với nhau. Nhưng ở bên con nhỏ đó được một thời gian rồi, sao cậu vẫn không có một chút rung động nào nhỉ.
"Vậy cậu có biết những chuyện trước kia của Cự Giải không? Hay cậu ấy có ác cảm với tên con trai nào trước kia không?" Thiên Yết dò hỏi.
"Không có" Song Ngư lắc đầu nguầy nguậy. Thiên Yết còn tưởng cậu ta cố tính không muốn nói, nhưng nhìn cái kiểu lắc như muốn rụng đầu ra của cậu ta là biết cậu ta không nói dối rồi "Cự Giải chưa bao giờ kể cho tôi về quá khứ của cậu ấy. Sao? Cậu ấy nói gì à?"
"Không có. Chỉ là muốn biết một vài thứ về nhóm mấy cậu thôi" Thiên Yết bịa bừa ra cái lí do nghe vô cùng củ chuối này.
"Vậy để tôi tự giới thiệu luôn cho cậu đỡ phải đi tìm hiểu nhé. Tôi tên Song Ngư, là người hành tinh..." Song Ngư nghe lí do của Thiên Yết thì mừng phải biết, hớn hở giới thiệu về bản thân nhưng đáp lại là sự ghẻ lạnh của Thiên Yết.
"Cậu thì khỏi đi" Nói rồi Thiên Yết biến mất luôn, để lại Song Ngư bơ vơ nơi hành lang.
"Ơ. Nhưng mà.... băng ở tay cậu ta tan rồi sao? Vậy sao băng ở tay Xử Nữ chưa tan?"
*******************
Kim Ngưu đang cặm cụi trong bếp nấu đồ ăn cho 10 cái miệng ăn. Thiên Bình thì lâu rồi không về, Bạch Dương thì dạo này cũng mất tích theo luôn, thỉnh thoảng có về nhưng để lấy ít đồ rồi lại đi luôn. Cơ mà, con nhỏ Cự Giải và thằng cha Song Ngư thích nấu ăn đó đâu rồi. Những lúc cần thì không thấy đâu, những lúc không cần thì xuất hiện lù lù.
"Có cần giúp gì không?" Đột nhiên có giọng nói vang lên ở ngoài cửa. Kim Ngưu theo phản xạ ngoảnh lại đằng sau, hóa ra là Song Tử.
"Nếu cậu muốn" Kim Ngưu nhún vai, sau đó lại tiếp tục công việc nấu ăn của mình. Song Tử thấy Kim Ngưu không có ý kiến gì thì liền vén hai ông tay áo lên, bắt đầu công việc nhặt rau vô cùng cao cả.
"Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi và cậu nói chuyện với nhau nhỉ?" Song Tử bắt đầu mở lời trước.
"Phải. Và là lần nói chuyện nhạt nhất mà tôi từng nói" Kim Ngưu nói và không thèm nhìn Song Tử.
Bầu không gian bỗng trở nên yên ắng lạ thường vù cả hai chẳng biết nói chuyện gì nữa. Chỉ còn nghe tiếng nước xả ào ào, tiếng nhặt rau đều đều của Song Tử. Kim Ngưu khẽ liếc nhìn, Song Tử làm việc này vô cùng thuần thục, có lẽ cậu ta đã làm nhiều trước đây. Nhưng chỉ xét qua Song Tử, cậu ta không phải là kiểu người hay làm chuyện đó.
"À, về cô gái Mĩ Nhân đó" Kim Ngưu chợt nhớ ra một chuyện. Vừa nhắc đến hai từ "Mĩ Nhân", động tác của Song Tử dừng lại trong chốc lât rồi lại tiếp tục.
"Không lâu về trước tôi có gặp cô ta trên đường đi về. Cô ta có lẽ là đã làm phiền khá nhiều người ở đây nhưng họ không nói cho cậu. Cậu cũng biết những người tôi đang nói đến là ai mà phải không?" Kim Ngưu quay sang nhìn Song Tử, thấy cậu ta khẽ gật đầu rồi lại tiếp tục nói.
"Cậu có lẽ biết khả năng của tôi rồi đúng không, là đọc suy nghĩ của người khác đó. Lần đó tôi đã thử đọc suy nghĩ của cô ta. Vì vậy tôi khuyên cậu, chấm dứt hoàn toàn với cô ta đi" Kim Ngưu giọng chắc nịch nói.
"Tôi thực sự rất tò mò suy nghĩ của cô ấy mà cậu đọc được là gì. Nhưng nếu cậu không muốn nói thì cũng không sao?" Song Tử thành thật nói.
"Vậy tôi sẽ quyết định không nói. Coi như là để giữ lại chút danh dự cho cô ta đi" Kim Ngưu trả lời.
"Dù sao cũng cảm ơn. Tôi sẽ nghe lời khuyên của cậu. Nhưng chuyện này... khá là khó đấy" Song Tử tặc lưỡi.
"Cậu có thể nhờ bạn bè giúp" Kim Ngưu đưa ra ý kiến.
"Cậu luôn nói chuyện già dặn như vậy sao?" Song Tử đột ngột chuyển chủ đề khiến Kim Ngưu phải dừng mất mấy giây để load kịp.
"Không. Khi nói những chuyện quan trọng, tôi luôn cẩn trọng lời nói của mình" Kim Ngưu nói.
"Vậy chuyện này là chuyện quan trọng với cậu sao?" Song Tử mặt nguy hiểm nhìn Kim Ngưu. Con mồi sắp sập bẫy.
"Cứ cho là thế đi. Dù sao nếu cô ta lôi bớt đi một miệng ăn cũng tốt" Kim Ngưu trả lời câu hỏi một cách trôi chảy khiến Song Tử cạn lời.
"Cậu và Song Ngư... À mà thôi" Kim Ngưu định hỏi gì đó nhưng sau đó nghĩ lại.
"Cứ hỏi đi. Nếu về Song Ngư thì tôi biết khá rõ đấy. Coi như là trả ơn cho lời khuyên bổ ích của cậu vừa rồi đi" Song Tử hí hửng, phấn khởi đem rau đi rửa.
"Không có gì" Kim Ngưu nhàn nhạt trả lời.
"Cậu thích Song Ngư".
Cự Giải nhắm nòng súng thẳng đến vai của Mĩ Nhân. Không phải Cự Giải không dám bắn thẳng vào đầu hoặc tim để giết chết cô ta, mà là Cự Giải nhìn thấy mặt sợ sệt này của cô ta thì đột nhiên muốn chơi với cô ta lâu dài một chút. Chứ giết chết cô ta ngay bây giờ thì đâu có gì vui.
Nhưng mà không như Cự Giải suy tính, viên đạn bay ra khỏi nòng súng thì đột nhiên bật lại, nhắm thẳng đến cửa kính phía sau Cự Giải.
"Thiên Yết?" Tấm khiên bóng tối chắn cho Mĩ Nhân khiến cho viên đạn bay hướng khác biến mất. Hóa ra Thiên Yết nhìn ra ý định của Cự Giải thì liền lao đến che cho Mĩ Nhân.
"Sao đây? Trúng tiếng sét ái tình của cô ta rồi sao?" Cự Giải nhếch môi cười nhạt, cất khẩu súng rồi hất mặt về phía Mĩ Nhân.
"Tất nhiên là không, chỉ không muốn vì vụ này mà cô ta tới làm phiền cậu thôi" Thiên Yết lấy tay phủi phủi quần áo, đứng dậy, đút hai tay vào túi quần trông thật ngầu rồi nhìn chằm chằm Cự Giải.
"Khỏi phải biện minh. Tôi đi cho hai người vui vẻ. Tạm biệt" Cự Giải chẳng thèm để tâm đến lời giải thích của Thiên Yết, nhanh chóng quay lưng rồi vẫy tay tạm biệt.
"Này này" Thiên Yết thở dài lâc đầu. Đáng lẽ lúc nãy không nên che cho cô ta làm gì, bây giờ để lại ấn tượng xấu với Cự Giải rồi. Thiên Yết nhanh chóng đuổi theo Cự Giải nhưng lại bị Mĩ Nhân giữ chân.
"Cảm ơn anh đã cứu em. Không có anh em nghĩ mình đã chết rồi. Em..." Mĩ Nhân ôm lấy chân của Thiên Yết như nhìn thấy đấng chúa trời, mãi không chịu buông khiến Thiên Yết tức đến nỗi thẳng chân đạp cô ta không thương tiếc.
"Này" Lúc này, Cự Giải đã đi được 1 đoạn xa nhưng Thiên Yết vẫn có thể đuổi kịp được. Thiên Yết đặt tay lên vai Cự Giải để gọi cô thì bị Cự Giải vòng tay lại, vật cho lăn cả xuống đất.
"Ồ, hóa ra là cậu" Cự Giải làm mặt tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra, khoanh tay nhìn Thiên Yết đang nằm dưới đất.
"Tôi có làm gì cậu đâu" Thiên Yết lồm cồm bò dậy, tay chống lưng như bà bầu nhăn nhó nói.
"Tôi tưởng biến thái thôi. Đối với những người phụ nữ thông minh, xinh đẹp lại tài năng như tôi thì cậu phải biết rằng có rất nhiều người đàn ông nhòm ngó. Vì vậy đi đường không tránh khỏi gặp biến thái" Cự Giải bắt đầu tự sướng về nhan sắc của mình, ngay sau đó quay về bộ mặt nghiêm túc "Tôi chỉ mới vật nhẹ cậu một chút, vậy mà đã ngã lăn ra, nhăn nhó như sắp thế kia. Tôi đang nghi ngờ về giới tính của cậu đấy".
"Nghi ngờ? Vậy để tôi chứng minh cho cậu xem nhé" Thiên Yết đột nhiên chuyển sang một bộ mặt cực kì nguy hiểm.
"Ok" Cự Giải nhún vai không hề chần chừ mà không nghĩ tới hậu quả sau này.
"Được thôi" Thiên Yết chỉ đợi câu nói này của Cự Giải mà tiến đến, nắm lấy gáy của Cự Giải rồi đặt môi mình lên môi cô.
"Sao, có cần phải chứng minh nữa không?" Thiên Yết nhếch môi cười hỏi.
"Mấy người con trai các cậu" Từ lúc bị Thiên Yết cưỡng hôn, Cự Giải vẫn không hề biểu hiện bất kì lời nói hay cử chỉ gì cho đến khi hai tay siết chặt lại, mặt ngẩng lên nhìn Thiên Yết "Tại sao luôn thích lợi dụng tôi đến như vậy?"
"Cự Giải" Thiên Yết sững người, không ngờ Cự Giải lại nói điều này. Nhưng tại sao cô ấy... lại nói như vậy. Chưa kịp định thần lại thì đã thấy Cự Giải ngã xuống nền đất lạnh cóng.
"Cự Giải. Cự Giải"
***********************
"Cự Giải không sao" Song Ngư sau khi kiểm tra qua cho Cự Giải, thấy cô không sao thì an tâm ra ngoài nói chuyện với Thiên Yết "Nhưng mà tôi có được biết lí do cậu ấy ngất là gì không?"
"Chỉ là một vài lí do cá nhân thôi. Nếu cậu muốn biết thì tôi có thể..." Thiên Yết gãi đầu cười ngượng, nếu Song Ngư mà nói muốn thì chắc cậu phải nói ra cái chuyện đáng xấu hổ này mất.
"À không không. Nếu là chuyện riêng của hai người thì tôi cũng đâu cần biết chứ" Song Ngư biết mình đã hỏi nhiều nên xua xua tay "Nhưng mà, tôi thật không hiểu lí do. Lúc cậu mới đưa Cự Giải về, nhịp tim cậu ấy rất yếu, sắc mặt lại vô cùng xanh xao, gân máu đồng loạt nổi hết lên. Hiện tượng như kiểu..."
"Nói mau đi chứ, đừng có ngập ngừng" Thiên Yết nổi đóa lên khi Song Ngư đang nói rồi đột nhiên dừng lại.
"Bình tĩnh đi, tôi cũng đâu phải bác sĩ nên cũng chỉ dựa theo trí nhớ và phỏng đoán thôi. Hiện tượng mà Cự Giải gặp vừa rồi giống như bị ai đó hút hết sinh lực" Song Ngư xoa cằm nói. Lúc trước có đọc qua một vài cuốn sách nói về hiện tượng này, không ngờ nó cũng có ích.
"Nói cụ thể ra đi" Thiên Yết có thể nói thẳng ra là một tên mù tịt về y học, dù có giảng bao nhiêu lần thì não của tên này cũng không đủ chứa mấy thứ phức tạp đó. Nhưng chuyện này liên quan đến Cự Giải, vậy nên Thiên Yết mới muốn nghe đến vậy.
"Để tôi nói đơn giản cho cậu hiểu nhé. Khi bị một người nào đó có khả năng hút sinh lực của người khác tác động vào cơ thể, các chất khí cần thiết và chất dinh dưỡng sẽ nhanh chóng bị hút ra ngoài bằng một con đường nào đấy tùy thuộc vào cơ thể bị tác động như thế nào. Còn nữa, những độc tố từ người có khả năng đó sẽ truyền hết vào cơ thể người bị hại. Vì vậy nếu không nhanh tách cả hai ra thì người bình thường sẽ chết. Còn người có khả năng kia có lẽ sẽ tăng được tuổi thọ của mình đấy" Song Ngư suy nghĩ một hồi rồi mới nói cho Thiên Yết. Nhưng phải đến vài phút sau, Thiên Yết mới kịp hiểu những gì Song Ngư vừa nói.
"Vậy... bằng những cách nào?" Thiên Yết hỏi không đầu không đuôi. Song Ngư lại giống Thiên Yết ban nãy, phải mất một hồi lâu để suy nghĩ.
"À, có nhiều cách lắm. Chỉ cần là động chạm thân thể thôi. Có thể là nắm tay nắm chân hoặc hôn môi. Nhưng nếu qua lớp quần áo thì không sao?" Song Ngư lẩm bẩm liệt kê, sau đó nói.
"Này, không phải cậu..." Song Ngư đột nhiên mắt mở to trừng trừng, miệng há hốc như thể nhìn thấy gì đó đáng sợ lắm.
"Đừng có tưởng tượng linh tinh" Thiên Yết lườm Song Ngư cháy mắt "Mà hình như cậu và Cự Giải rất thân phải không?"
"Cứ cho là vậy đi" Song Ngư nhún vai trả lời đại. Cũng có thể cho là thân hoặc là không cũng được. Chỉ là cậu và Cự Giải gia nhập nhóm cùng lúc, lại đều là lính mới nên nhiều lúc thông cảm cho nhau. Cả hai cũng có nhiều sở thích giống nhau nên chơi thân với nhau. Nhưng ở bên con nhỏ đó được một thời gian rồi, sao cậu vẫn không có một chút rung động nào nhỉ.
"Vậy cậu có biết những chuyện trước kia của Cự Giải không? Hay cậu ấy có ác cảm với tên con trai nào trước kia không?" Thiên Yết dò hỏi.
"Không có" Song Ngư lắc đầu nguầy nguậy. Thiên Yết còn tưởng cậu ta cố tính không muốn nói, nhưng nhìn cái kiểu lắc như muốn rụng đầu ra của cậu ta là biết cậu ta không nói dối rồi "Cự Giải chưa bao giờ kể cho tôi về quá khứ của cậu ấy. Sao? Cậu ấy nói gì à?"
"Không có. Chỉ là muốn biết một vài thứ về nhóm mấy cậu thôi" Thiên Yết bịa bừa ra cái lí do nghe vô cùng củ chuối này.
"Vậy để tôi tự giới thiệu luôn cho cậu đỡ phải đi tìm hiểu nhé. Tôi tên Song Ngư, là người hành tinh..." Song Ngư nghe lí do của Thiên Yết thì mừng phải biết, hớn hở giới thiệu về bản thân nhưng đáp lại là sự ghẻ lạnh của Thiên Yết.
"Cậu thì khỏi đi" Nói rồi Thiên Yết biến mất luôn, để lại Song Ngư bơ vơ nơi hành lang.
"Ơ. Nhưng mà.... băng ở tay cậu ta tan rồi sao? Vậy sao băng ở tay Xử Nữ chưa tan?"
*******************
Kim Ngưu đang cặm cụi trong bếp nấu đồ ăn cho 10 cái miệng ăn. Thiên Bình thì lâu rồi không về, Bạch Dương thì dạo này cũng mất tích theo luôn, thỉnh thoảng có về nhưng để lấy ít đồ rồi lại đi luôn. Cơ mà, con nhỏ Cự Giải và thằng cha Song Ngư thích nấu ăn đó đâu rồi. Những lúc cần thì không thấy đâu, những lúc không cần thì xuất hiện lù lù.
"Có cần giúp gì không?" Đột nhiên có giọng nói vang lên ở ngoài cửa. Kim Ngưu theo phản xạ ngoảnh lại đằng sau, hóa ra là Song Tử.
"Nếu cậu muốn" Kim Ngưu nhún vai, sau đó lại tiếp tục công việc nấu ăn của mình. Song Tử thấy Kim Ngưu không có ý kiến gì thì liền vén hai ông tay áo lên, bắt đầu công việc nhặt rau vô cùng cao cả.
"Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi và cậu nói chuyện với nhau nhỉ?" Song Tử bắt đầu mở lời trước.
"Phải. Và là lần nói chuyện nhạt nhất mà tôi từng nói" Kim Ngưu nói và không thèm nhìn Song Tử.
Bầu không gian bỗng trở nên yên ắng lạ thường vù cả hai chẳng biết nói chuyện gì nữa. Chỉ còn nghe tiếng nước xả ào ào, tiếng nhặt rau đều đều của Song Tử. Kim Ngưu khẽ liếc nhìn, Song Tử làm việc này vô cùng thuần thục, có lẽ cậu ta đã làm nhiều trước đây. Nhưng chỉ xét qua Song Tử, cậu ta không phải là kiểu người hay làm chuyện đó.
"À, về cô gái Mĩ Nhân đó" Kim Ngưu chợt nhớ ra một chuyện. Vừa nhắc đến hai từ "Mĩ Nhân", động tác của Song Tử dừng lại trong chốc lât rồi lại tiếp tục.
"Không lâu về trước tôi có gặp cô ta trên đường đi về. Cô ta có lẽ là đã làm phiền khá nhiều người ở đây nhưng họ không nói cho cậu. Cậu cũng biết những người tôi đang nói đến là ai mà phải không?" Kim Ngưu quay sang nhìn Song Tử, thấy cậu ta khẽ gật đầu rồi lại tiếp tục nói.
"Cậu có lẽ biết khả năng của tôi rồi đúng không, là đọc suy nghĩ của người khác đó. Lần đó tôi đã thử đọc suy nghĩ của cô ta. Vì vậy tôi khuyên cậu, chấm dứt hoàn toàn với cô ta đi" Kim Ngưu giọng chắc nịch nói.
"Tôi thực sự rất tò mò suy nghĩ của cô ấy mà cậu đọc được là gì. Nhưng nếu cậu không muốn nói thì cũng không sao?" Song Tử thành thật nói.
"Vậy tôi sẽ quyết định không nói. Coi như là để giữ lại chút danh dự cho cô ta đi" Kim Ngưu trả lời.
"Dù sao cũng cảm ơn. Tôi sẽ nghe lời khuyên của cậu. Nhưng chuyện này... khá là khó đấy" Song Tử tặc lưỡi.
"Cậu có thể nhờ bạn bè giúp" Kim Ngưu đưa ra ý kiến.
"Cậu luôn nói chuyện già dặn như vậy sao?" Song Tử đột ngột chuyển chủ đề khiến Kim Ngưu phải dừng mất mấy giây để load kịp.
"Không. Khi nói những chuyện quan trọng, tôi luôn cẩn trọng lời nói của mình" Kim Ngưu nói.
"Vậy chuyện này là chuyện quan trọng với cậu sao?" Song Tử mặt nguy hiểm nhìn Kim Ngưu. Con mồi sắp sập bẫy.
"Cứ cho là thế đi. Dù sao nếu cô ta lôi bớt đi một miệng ăn cũng tốt" Kim Ngưu trả lời câu hỏi một cách trôi chảy khiến Song Tử cạn lời.
"Cậu và Song Ngư... À mà thôi" Kim Ngưu định hỏi gì đó nhưng sau đó nghĩ lại.
"Cứ hỏi đi. Nếu về Song Ngư thì tôi biết khá rõ đấy. Coi như là trả ơn cho lời khuyên bổ ích của cậu vừa rồi đi" Song Tử hí hửng, phấn khởi đem rau đi rửa.
"Không có gì" Kim Ngưu nhàn nhạt trả lời.
"Cậu thích Song Ngư".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.