12 Chòm Sao: Yêu? Nó Có Đem Đến Hạnh Phúc Không?
Chương 23
Cherry Lê
07/06/2018
"Cậu thích Song Ngư?" Song Tử đột ngột hỏi khiến Kim Ngưu sựng lại. Thích... Song Ngư sao?
"Cậu không cần lo, dạo này cái miệng của tôi cũng bớt rẻ tiền hơn rồi, nên nếu cậu nói cậu có thích Song Ngư đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không nói cho ai đâu" Song Tử lèm bèm nói, sợ rằng Kim Ngưu nghĩ cậu là một kẻ nhiều chuyện nên mới giải thích như vậy.
"Tôi... cũng chẳng biết là thích... hay không thích nữa?" Kim Ngưu ngập ngừng nói. Chẳng hiểu sao Kim Ngưu lại đem chuyện này nói thật với Song Tử - một tên nổi tiếng với cái miệng rẻ tiền nữa. Nhưng phải nói thật, sau một hồi nói chuyện, Song Tử lại đem đến cho Kim Ngưu cái cảm giác có thể tin tưởng, có thể chia sẻ mọi bí mật của mình.
"Hả? Không biết? Là như thế nào?" Song Tử há hốc mồm. Có phải con gái ai cũng thế không.
"Là kiểu thích nhưng không thích, nghĩ mình thích nhưng nghĩ kĩ lại thành ra không thích. Quan tâm cậu ấy rất nhiều nhưng nhìn thấy cậu ấy thân thiết với người khác lại chẳng có cảm xúc gì hết" Kim Ngưu nói hết nỗi lòng mình.
"À, ra là vậy" Song Tử nghe xong liền tỏ ra gật gù như vẻ hiểu chuyện "Nhưng trường hợp như cậu, tôi chưa từng gặp qua. Vì vậy nên tôi cũng chẳng thể hiểu nổi tình cảm của cậu dành cho Song Ngư, đơn giản như hai người bạn, hay đã phát triển thành tình yêu, hoặc là đang ở giữa ngưỡng tình bạn và tình yêu. Vì vậy tôi nghĩ cậu cần thêm thời gian suy nghĩ về chuyện này".
"Hai người đang nói chuyện gì vậy?" Song Ngư thản nhiên bước vào bếp với khuôn mặt ngây ngô không hiểu chuyện khiến Kim Ngưu và Song Tử giật nảy mình.
"Nói xấu cậu đó" Song Tử trả lời qua loa, sau đó đặt rổ rau đã rửa lên trên bàn "Trả cậu đó, tôi ra ngoài đây"
"Hai người vừa nói xấu tôi thật à?" Đợi Song Tử đi khuất hẳn, Song Ngư mới mon men lại gần chỗ Kim Ngưu để hỏi.
"Chắc là vậy" Kim Ngưu gật đầu trả lời khiến Song Ngư á khẩu.
"Sao lại chắc, chẳng phải vừa nãy cậu và Song Tử nói chuyện với nhau sao" Song Ngư bĩu môi nhìn Kim Ngưu. Thế này chắc chắn là nói xấu cậu rồi.
"Là cậu ta tự nói chuyện một mình đấy. Tôi đâu có rảnh" Kim Ngưu nói rồi đẩy Song Ngư ra ngoài "Tôi còn bận nấu ăn, nếu muốn giúp thì ở lại, còn không phiền ra ngoài"
Song Ngư chỉ tính trả cái cốc rồi đi ngay thôi, nhưng sao lại bị tên Song Tử kia nói xấu và cô bạn Kim Ngưu này xua đuổi chứ nhỉ.
"Mình sống tốt mà" Song Ngư nghiêng đầu khó hiểu.
***********************
Cốp cốp cốp ....
Xử Nữ vẫn miệt mài đập tay mình vào tảng đá lớn cạnh bờ sông, hay nói chính xác hơn là đập tảng băng đá khóa hai tay mình. Đã hai ngày rồi mà Thiên Bình vẫn chưa phá băng ra khiến Xử Nữ chịu vô số khó khăn: tắm cũng không thể tắm được, ăn cũng cần người bón, mặc quần áo cũng cần người giúp,... Chả bù cho tên Thiên Yết đó, ngay sau khi về nhà liền được phá băng, chạy nhảy tung tăng khắp nơi. Xử Nữ đã suy nghĩ kĩ rồi, cậu cũng đâu làm gì có lỗi quá với Thiên Bình đâu.
"Được rồi, có thông tin gì mới nhớ báo tôi" Ở bên kia đường, Thiên Bình đang từ quán Bar trở về. Hoạt động một mình có vẻ tốt hơn cho việc tìm tài liệu về quả cầu châu báu. Thiên Bình nói chuyện xong liền cất điện thoại vào túi áo rồi đi tiếp nhưng chẳng may bắt gặp cảnh Xử Nữ đang phá băng. Hình như Thiên Bình quên mất hôm đó cũng giữ tên này lại. Thảo nào.
"Cần người giúp không?" Xử Nữ đang làm việc rất chăm chỉ thì đột nhiên nghe thấy giọng nói cực kì quen thuộc.
"Tôi đang thắc mắc rằng tại sao cậu chưa phá băng cho tôi đấy" Xử Nữ ngước lên, cười khổ nhìn Thiên Bình.
Thiên Bình vẫn vậy, vẫn nhìn anh bằng con mắt xa lạ đó dù đã quen biết được khá lâu, hay do tính cách của cô ấy như vậy, không quen tin tưởng người khác vì sợ sẽ đau lòng.
"Quên mất là đã khóa cả anh" Nói rồi băng trên tay của Xử Nữ đã được phá. Cái cảm giác 10 ngón tay có thể cử động linh hoạt được này thật sảng khoái mà.
"Tại sao dạo này cậu không về?" Xử Nữ chống tay đứng dậy, sau đó nhìn Thiên Bình mà hỏi. Hình như Thiên Bình có vẻ gầy hơn lần trước cậu nhìn thấy.
"Chỗ ở cũng đã nhường các cậu rồi. Vả lại tôi không quen sống chung với nhiều người" Thiên Bình trả lời câu hỏi của Xử Nữ xong rồi quay gót bỏ đi. Ở đây nói chuyện với cậu ta cũng chỉ lãng phí thời gian, thà về nghỉ ngơi một chút rồi tìm tài liệu còn hơn.
"Nếu cậu không thích chúng tôi có thể dọn đi nơi khác. Dù sao đó cũng là nơi ở của cậu mà" Xử Nữ đuổi theo Thiên Bình rồi kéo tay cô lại.
"Không cần phiền phức như vậy, tôi thấy hoạt động một mình có thể nhanh giúp Bạch Dương tìm hơn. Với lại..." Nói đến đây, Thiên Bình giựt tay mình khỏi tay Xử Nữ, tay còn lại đưa lên bịt mũi "Mấy ngày rồi cậu chưa tắm thế. Mau biến đi cho tôi" Thiên Bình trợn trừng mắt lên giận dữ rồi tức tốc bỏ đi. Xử Nữ hai mắt tròn xoe đứng đó nhìn Thiên Bình bỏ đi rồi ngửi thử người mình, mũi cũng đâu quá nặng, sao Thiên Bình phản ứng mạnh thế nhỉ.
Ở một nơi cách đó không xa, người đàn ông ngồi nhầm nhi ly cà phê rồi nở một nụ cười có thể giết chết bất cứ phụ nữ nào khi nhìn thấy.
"Em có vẻ tin tưởng vào người khác nhiều hơn rồi đấy, Thiên Bình"
***********************
"Sư Tử à, mày đã ôm cái cột đó hơn 4 tiếng rồi đấy" Kim Ngưu không chịu được khi nhìn thấy cảnh Sư Tử không chịu làm gì mà ngồi ôm cột ở ngoài khoang thuyền, trong khi Kim Ngưu cô phải làm bục mặt ra.
"Kim Ngưu à, mày nói tao phải làm sao đây?" Sư Tử mếu máo nhìn Kim Ngưu. Eo, con bé bệnh hoạn này nói giọng mè nheo kìa. Quen nó đã hơn 5 năm, Kim Ngưu chỉ quen nghe thấy giọng nói to như cãi nhau bà tiếng cười long trời lở đất của Sư Tử.
"Có chuyện gì?" Nhận thấy tình hình có vê nghiêm trọng nên Sư Tử mới có bản mặt này, Kim Ngưu ngồi xuống bên cạnh Sư Tử mà tâm sự.
"Nhân Mã giận tao rồi, nó thật sự giận tao rồi. Mày nói tao phải làm sao đấy?" Sư Tử bắt đầu kể lể. Kim Ngưu mới à ra một tiếng, hóa ra đây là lí do Nhân Mã nối gót theo Thiên Bình 2 ngày rồi không trở về. Thật là, càng ngày mọi người rời khỏi lại càng nhiều, con thuyền bỗng nhiên chỉ còn tiếng thở dài, tiếng khóc, tiếng tức giận, thiếu vắng đi những tiếng cười đùa nói chuyện ngày xưa.
"Nói tao nghe xem sao nó lại giận mày" Kim Ngưu dẹp bỏ suy nghĩ của mình sang một bên rồi tiếp tục tâm sự với Sư Tử.
"Tao... chỉ vì tao ghen nên mới nói chuyện về Nhân Mộc với nó" Sư Tử lí nhí nói. Kim Ngưu nghe xong mắt mở to trợn trừng rồi lấy hai tay ôm đầu. Con bé này, sao tự dưng lại nói chuyện không nên nói chứ.
"Tao biết mình sai, tao cũng đã xin lỗi rồi. Nhưng mà... Nhân Mã chỉ im lặng thôi, nó không nói gì... rồi nó bỏ tao đi" Sư Tử nước mắt tuôn trào, trong lòng vốn đã cố gắng để nước mắt không rơi nhưng lại vẫn cứ rơi.
"Tao cũng không biết nội dung cuộc nói chuyện của hai đứa mày là gì, cũng chẳng biết nguyên nhân tại sao mày lại nói chuyện về con bé Nhân Mộc với Nhân Mã. Nhưng theo tao, Nhân Mã nó không hề giận mày. Chỉ là..." Kim Ngưu vỗ vai Sư Tử "Nó đang tự trách bản thân mình thôi, nó nghĩ rằng nó là một người anh trai tồi, đã không dạy dỗ em gái mình tốt, chính vì thế mới gây nên hậu quả mà không ai mong muốn" Kim Ngưu tiếp tục nói.
"Mày nói có thật không?" Sư Tử nhìn Kim Ngưu. Đáng lẽ ra, khi nghe những lời Kim Ngưu nói rằng Nhân Mã không hề giận mình, Sư Tử nên cảm thấy vui. Nhưng không, khi nghe rằng Nhân Mã đang tự trách mình, lòng Sư Tử lại càng nặng hơn. Cô thật sự đã làm sai rồi.
Sư Tử bắt đầu khóc lớn khiến Kim Ngưu bối rối không biết phải làm sao "Sao lại khóc chứ? Mày phải vui vì Nhân Mã không giận mày chứ?"
"Oa... tao thật sự đã làm sai rồi... Tao biết lỗi rồi mà... Sao tao lại làm thế chứ" Sư Tử vừa khóc vừa nói.
"Mày thích Nhân Mã phải không?" Trong khi Sư Tử còn khóc toáng lên, Kim Ngưu thận trọng hỏi một câu. Thực sự điều này Kim Ngưu chỉ mới nghĩ ra thôi.
"Tất nhiên là thích rồi. Cực kì cực kì thích nó ấy. Ngay từ lần đầu nhìn thấy đã thích rồi. Càng ở gần nhau lâu... lại càng thích nó hơn. Mày nói tao phải làm sao đây?" Kim Ngưu thực sự không ngờ Sư Tử lại trả lời thật luôn như vậy.
"Nhưng mày phải biết rằng, mối quan hệ giữa mày và Nhân Mã có một bức tường rất lớn, đó chính là Nhân Mộc đó. Là Nhân Mộc đó Sư Tử à. Nhân Mã thích Nhân Mộc, Nhân Mộc cũng như thế. Hai anh em nó thích nhau. Mày không nhận ra sao, mày ở bên cạnh nó lâu như vậy mà nó chỉ coi mày là bạn, chứng tỏ trong lòng nó chỉ có Nhân Mộc mà thôi" Kim Ngưu nắm vai Sư Tử rồi hét lớn.
"Kim Ngưu.." Sư Tử nín khóc, ngơ mặt nhìn Kim Ngưu. Nhân Mã thích Nhân Mộc, Nhân Mộc cũng thích Nhân Mã.
"Vì vậy cho nên, mày tìm cách chấm dứt cái thứ tình cảm đau khổ này đi. Tao là bạn của cả mày và Nhân Mã nên mới muốn tốt cho cả hai. Vậy đi, suy nghĩ lời tao vừa nói. Ta cũng sẽ tìm cách gặp Nhân Mã nói chuyện rõ ràng. Có vẻ chúng mày đã quên mất nhiệm vụ chính là gì nhỉ? Đừng để Bạch Dương phải thất vọng" Kim Ngưu thả Sư Tử ra, đứng dậy rồi đi vào, để Sư Tử ngồi bất động tại đó. Bây giờ có lẽ nên để Sư Tử ở một mình là tốt nhất cho nó.
Đột nhiên Kim Ngưu bật cười, là nụ cười tự giễu chính mình đây sao. Tình cảm của mình có thật hay không còn chưa xác định được, vậy mà còn lớn tiếng đi dạy người khác. Kim Ngưu à, mày cũng quá giả tạo rồi đó.
**********************
Tại một tiệm cà phê ở hành tinh Aqua.
"Tôi nghĩ chúng ta cần làm rõ chuyện này" Song Tử mặt nghiêm nghị. Anh đã nghĩ kĩ lời nói của Kim Ngưu rồi. Đúng, phải giải quyết chuyện này thật rõ ràng mới được.
"Song Tử à, thật ra lần đó em không cố ý, là em bị ép" Mĩ Nhân mềm giọng giải thích.
"Cô không cần giải thích gì nữa hết. Chuyện quá khứ cứ để cho nó qua đi, quan trọng là hiện tại. Và hiện tại, tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với cô nữa" Song Tử dứt khoát nói, trong lòng... hình như còn một chút gì đó vẫn luyến tiếc. Nhưng để không ảnh hưởng đến mọi người trong nhóm, Song Tử nghĩ điều này là đúng đắn.
"Em biết là anh vẫn còn yêu em mà Song Tử. Chúng ta quay lại với nhau đi, ha. Mấy lần trước tới làm phiền bạn anh, là em chỉ muốn gặp anh thôi, em không cố ý" Mĩ Nhân nghe Song Tử nói vậy thì hốt hoảng giải thích. Nếu bỏ lỡ con mồi ngon này thì Mĩ Nhân cô lại phải đi cặp kè với mấy ông doanh nhân bụng mỡ chết tiệt.
"Tôi nói rồi, tôi không muốn có bất cứ quan hệ nào với cô hết. Mĩ Nhân, cô cũng đâu phải dạng thất học, mà cô lại xinh đẹp như vậy, đi tìm một công việc ổn định rồi tìm bạch mã hoàng tử của cô đi. Tôi không xứng đâu, ha" Song Tử thành công cắt đuôi được Mĩ Nhân. Còn nhớ vẻ mặt cùng thần thái tự tin của cô ấy lúc mới gặp lại anh 2 tuần trước, liền so sánh với ánh mắt cầu xin vừa lúc nãy thật buồn cười. Nhưng vừa lúc nãy cô ta nói làm phiền bạn của mình, rốt cuộc là ai.
"Hừ, các người đừng hòng lấy được kể cả một 1Z từ tài sản của mẹ tôi"
"Cậu không cần lo, dạo này cái miệng của tôi cũng bớt rẻ tiền hơn rồi, nên nếu cậu nói cậu có thích Song Ngư đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không nói cho ai đâu" Song Tử lèm bèm nói, sợ rằng Kim Ngưu nghĩ cậu là một kẻ nhiều chuyện nên mới giải thích như vậy.
"Tôi... cũng chẳng biết là thích... hay không thích nữa?" Kim Ngưu ngập ngừng nói. Chẳng hiểu sao Kim Ngưu lại đem chuyện này nói thật với Song Tử - một tên nổi tiếng với cái miệng rẻ tiền nữa. Nhưng phải nói thật, sau một hồi nói chuyện, Song Tử lại đem đến cho Kim Ngưu cái cảm giác có thể tin tưởng, có thể chia sẻ mọi bí mật của mình.
"Hả? Không biết? Là như thế nào?" Song Tử há hốc mồm. Có phải con gái ai cũng thế không.
"Là kiểu thích nhưng không thích, nghĩ mình thích nhưng nghĩ kĩ lại thành ra không thích. Quan tâm cậu ấy rất nhiều nhưng nhìn thấy cậu ấy thân thiết với người khác lại chẳng có cảm xúc gì hết" Kim Ngưu nói hết nỗi lòng mình.
"À, ra là vậy" Song Tử nghe xong liền tỏ ra gật gù như vẻ hiểu chuyện "Nhưng trường hợp như cậu, tôi chưa từng gặp qua. Vì vậy nên tôi cũng chẳng thể hiểu nổi tình cảm của cậu dành cho Song Ngư, đơn giản như hai người bạn, hay đã phát triển thành tình yêu, hoặc là đang ở giữa ngưỡng tình bạn và tình yêu. Vì vậy tôi nghĩ cậu cần thêm thời gian suy nghĩ về chuyện này".
"Hai người đang nói chuyện gì vậy?" Song Ngư thản nhiên bước vào bếp với khuôn mặt ngây ngô không hiểu chuyện khiến Kim Ngưu và Song Tử giật nảy mình.
"Nói xấu cậu đó" Song Tử trả lời qua loa, sau đó đặt rổ rau đã rửa lên trên bàn "Trả cậu đó, tôi ra ngoài đây"
"Hai người vừa nói xấu tôi thật à?" Đợi Song Tử đi khuất hẳn, Song Ngư mới mon men lại gần chỗ Kim Ngưu để hỏi.
"Chắc là vậy" Kim Ngưu gật đầu trả lời khiến Song Ngư á khẩu.
"Sao lại chắc, chẳng phải vừa nãy cậu và Song Tử nói chuyện với nhau sao" Song Ngư bĩu môi nhìn Kim Ngưu. Thế này chắc chắn là nói xấu cậu rồi.
"Là cậu ta tự nói chuyện một mình đấy. Tôi đâu có rảnh" Kim Ngưu nói rồi đẩy Song Ngư ra ngoài "Tôi còn bận nấu ăn, nếu muốn giúp thì ở lại, còn không phiền ra ngoài"
Song Ngư chỉ tính trả cái cốc rồi đi ngay thôi, nhưng sao lại bị tên Song Tử kia nói xấu và cô bạn Kim Ngưu này xua đuổi chứ nhỉ.
"Mình sống tốt mà" Song Ngư nghiêng đầu khó hiểu.
***********************
Cốp cốp cốp ....
Xử Nữ vẫn miệt mài đập tay mình vào tảng đá lớn cạnh bờ sông, hay nói chính xác hơn là đập tảng băng đá khóa hai tay mình. Đã hai ngày rồi mà Thiên Bình vẫn chưa phá băng ra khiến Xử Nữ chịu vô số khó khăn: tắm cũng không thể tắm được, ăn cũng cần người bón, mặc quần áo cũng cần người giúp,... Chả bù cho tên Thiên Yết đó, ngay sau khi về nhà liền được phá băng, chạy nhảy tung tăng khắp nơi. Xử Nữ đã suy nghĩ kĩ rồi, cậu cũng đâu làm gì có lỗi quá với Thiên Bình đâu.
"Được rồi, có thông tin gì mới nhớ báo tôi" Ở bên kia đường, Thiên Bình đang từ quán Bar trở về. Hoạt động một mình có vẻ tốt hơn cho việc tìm tài liệu về quả cầu châu báu. Thiên Bình nói chuyện xong liền cất điện thoại vào túi áo rồi đi tiếp nhưng chẳng may bắt gặp cảnh Xử Nữ đang phá băng. Hình như Thiên Bình quên mất hôm đó cũng giữ tên này lại. Thảo nào.
"Cần người giúp không?" Xử Nữ đang làm việc rất chăm chỉ thì đột nhiên nghe thấy giọng nói cực kì quen thuộc.
"Tôi đang thắc mắc rằng tại sao cậu chưa phá băng cho tôi đấy" Xử Nữ ngước lên, cười khổ nhìn Thiên Bình.
Thiên Bình vẫn vậy, vẫn nhìn anh bằng con mắt xa lạ đó dù đã quen biết được khá lâu, hay do tính cách của cô ấy như vậy, không quen tin tưởng người khác vì sợ sẽ đau lòng.
"Quên mất là đã khóa cả anh" Nói rồi băng trên tay của Xử Nữ đã được phá. Cái cảm giác 10 ngón tay có thể cử động linh hoạt được này thật sảng khoái mà.
"Tại sao dạo này cậu không về?" Xử Nữ chống tay đứng dậy, sau đó nhìn Thiên Bình mà hỏi. Hình như Thiên Bình có vẻ gầy hơn lần trước cậu nhìn thấy.
"Chỗ ở cũng đã nhường các cậu rồi. Vả lại tôi không quen sống chung với nhiều người" Thiên Bình trả lời câu hỏi của Xử Nữ xong rồi quay gót bỏ đi. Ở đây nói chuyện với cậu ta cũng chỉ lãng phí thời gian, thà về nghỉ ngơi một chút rồi tìm tài liệu còn hơn.
"Nếu cậu không thích chúng tôi có thể dọn đi nơi khác. Dù sao đó cũng là nơi ở của cậu mà" Xử Nữ đuổi theo Thiên Bình rồi kéo tay cô lại.
"Không cần phiền phức như vậy, tôi thấy hoạt động một mình có thể nhanh giúp Bạch Dương tìm hơn. Với lại..." Nói đến đây, Thiên Bình giựt tay mình khỏi tay Xử Nữ, tay còn lại đưa lên bịt mũi "Mấy ngày rồi cậu chưa tắm thế. Mau biến đi cho tôi" Thiên Bình trợn trừng mắt lên giận dữ rồi tức tốc bỏ đi. Xử Nữ hai mắt tròn xoe đứng đó nhìn Thiên Bình bỏ đi rồi ngửi thử người mình, mũi cũng đâu quá nặng, sao Thiên Bình phản ứng mạnh thế nhỉ.
Ở một nơi cách đó không xa, người đàn ông ngồi nhầm nhi ly cà phê rồi nở một nụ cười có thể giết chết bất cứ phụ nữ nào khi nhìn thấy.
"Em có vẻ tin tưởng vào người khác nhiều hơn rồi đấy, Thiên Bình"
***********************
"Sư Tử à, mày đã ôm cái cột đó hơn 4 tiếng rồi đấy" Kim Ngưu không chịu được khi nhìn thấy cảnh Sư Tử không chịu làm gì mà ngồi ôm cột ở ngoài khoang thuyền, trong khi Kim Ngưu cô phải làm bục mặt ra.
"Kim Ngưu à, mày nói tao phải làm sao đây?" Sư Tử mếu máo nhìn Kim Ngưu. Eo, con bé bệnh hoạn này nói giọng mè nheo kìa. Quen nó đã hơn 5 năm, Kim Ngưu chỉ quen nghe thấy giọng nói to như cãi nhau bà tiếng cười long trời lở đất của Sư Tử.
"Có chuyện gì?" Nhận thấy tình hình có vê nghiêm trọng nên Sư Tử mới có bản mặt này, Kim Ngưu ngồi xuống bên cạnh Sư Tử mà tâm sự.
"Nhân Mã giận tao rồi, nó thật sự giận tao rồi. Mày nói tao phải làm sao đấy?" Sư Tử bắt đầu kể lể. Kim Ngưu mới à ra một tiếng, hóa ra đây là lí do Nhân Mã nối gót theo Thiên Bình 2 ngày rồi không trở về. Thật là, càng ngày mọi người rời khỏi lại càng nhiều, con thuyền bỗng nhiên chỉ còn tiếng thở dài, tiếng khóc, tiếng tức giận, thiếu vắng đi những tiếng cười đùa nói chuyện ngày xưa.
"Nói tao nghe xem sao nó lại giận mày" Kim Ngưu dẹp bỏ suy nghĩ của mình sang một bên rồi tiếp tục tâm sự với Sư Tử.
"Tao... chỉ vì tao ghen nên mới nói chuyện về Nhân Mộc với nó" Sư Tử lí nhí nói. Kim Ngưu nghe xong mắt mở to trợn trừng rồi lấy hai tay ôm đầu. Con bé này, sao tự dưng lại nói chuyện không nên nói chứ.
"Tao biết mình sai, tao cũng đã xin lỗi rồi. Nhưng mà... Nhân Mã chỉ im lặng thôi, nó không nói gì... rồi nó bỏ tao đi" Sư Tử nước mắt tuôn trào, trong lòng vốn đã cố gắng để nước mắt không rơi nhưng lại vẫn cứ rơi.
"Tao cũng không biết nội dung cuộc nói chuyện của hai đứa mày là gì, cũng chẳng biết nguyên nhân tại sao mày lại nói chuyện về con bé Nhân Mộc với Nhân Mã. Nhưng theo tao, Nhân Mã nó không hề giận mày. Chỉ là..." Kim Ngưu vỗ vai Sư Tử "Nó đang tự trách bản thân mình thôi, nó nghĩ rằng nó là một người anh trai tồi, đã không dạy dỗ em gái mình tốt, chính vì thế mới gây nên hậu quả mà không ai mong muốn" Kim Ngưu tiếp tục nói.
"Mày nói có thật không?" Sư Tử nhìn Kim Ngưu. Đáng lẽ ra, khi nghe những lời Kim Ngưu nói rằng Nhân Mã không hề giận mình, Sư Tử nên cảm thấy vui. Nhưng không, khi nghe rằng Nhân Mã đang tự trách mình, lòng Sư Tử lại càng nặng hơn. Cô thật sự đã làm sai rồi.
Sư Tử bắt đầu khóc lớn khiến Kim Ngưu bối rối không biết phải làm sao "Sao lại khóc chứ? Mày phải vui vì Nhân Mã không giận mày chứ?"
"Oa... tao thật sự đã làm sai rồi... Tao biết lỗi rồi mà... Sao tao lại làm thế chứ" Sư Tử vừa khóc vừa nói.
"Mày thích Nhân Mã phải không?" Trong khi Sư Tử còn khóc toáng lên, Kim Ngưu thận trọng hỏi một câu. Thực sự điều này Kim Ngưu chỉ mới nghĩ ra thôi.
"Tất nhiên là thích rồi. Cực kì cực kì thích nó ấy. Ngay từ lần đầu nhìn thấy đã thích rồi. Càng ở gần nhau lâu... lại càng thích nó hơn. Mày nói tao phải làm sao đây?" Kim Ngưu thực sự không ngờ Sư Tử lại trả lời thật luôn như vậy.
"Nhưng mày phải biết rằng, mối quan hệ giữa mày và Nhân Mã có một bức tường rất lớn, đó chính là Nhân Mộc đó. Là Nhân Mộc đó Sư Tử à. Nhân Mã thích Nhân Mộc, Nhân Mộc cũng như thế. Hai anh em nó thích nhau. Mày không nhận ra sao, mày ở bên cạnh nó lâu như vậy mà nó chỉ coi mày là bạn, chứng tỏ trong lòng nó chỉ có Nhân Mộc mà thôi" Kim Ngưu nắm vai Sư Tử rồi hét lớn.
"Kim Ngưu.." Sư Tử nín khóc, ngơ mặt nhìn Kim Ngưu. Nhân Mã thích Nhân Mộc, Nhân Mộc cũng thích Nhân Mã.
"Vì vậy cho nên, mày tìm cách chấm dứt cái thứ tình cảm đau khổ này đi. Tao là bạn của cả mày và Nhân Mã nên mới muốn tốt cho cả hai. Vậy đi, suy nghĩ lời tao vừa nói. Ta cũng sẽ tìm cách gặp Nhân Mã nói chuyện rõ ràng. Có vẻ chúng mày đã quên mất nhiệm vụ chính là gì nhỉ? Đừng để Bạch Dương phải thất vọng" Kim Ngưu thả Sư Tử ra, đứng dậy rồi đi vào, để Sư Tử ngồi bất động tại đó. Bây giờ có lẽ nên để Sư Tử ở một mình là tốt nhất cho nó.
Đột nhiên Kim Ngưu bật cười, là nụ cười tự giễu chính mình đây sao. Tình cảm của mình có thật hay không còn chưa xác định được, vậy mà còn lớn tiếng đi dạy người khác. Kim Ngưu à, mày cũng quá giả tạo rồi đó.
**********************
Tại một tiệm cà phê ở hành tinh Aqua.
"Tôi nghĩ chúng ta cần làm rõ chuyện này" Song Tử mặt nghiêm nghị. Anh đã nghĩ kĩ lời nói của Kim Ngưu rồi. Đúng, phải giải quyết chuyện này thật rõ ràng mới được.
"Song Tử à, thật ra lần đó em không cố ý, là em bị ép" Mĩ Nhân mềm giọng giải thích.
"Cô không cần giải thích gì nữa hết. Chuyện quá khứ cứ để cho nó qua đi, quan trọng là hiện tại. Và hiện tại, tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với cô nữa" Song Tử dứt khoát nói, trong lòng... hình như còn một chút gì đó vẫn luyến tiếc. Nhưng để không ảnh hưởng đến mọi người trong nhóm, Song Tử nghĩ điều này là đúng đắn.
"Em biết là anh vẫn còn yêu em mà Song Tử. Chúng ta quay lại với nhau đi, ha. Mấy lần trước tới làm phiền bạn anh, là em chỉ muốn gặp anh thôi, em không cố ý" Mĩ Nhân nghe Song Tử nói vậy thì hốt hoảng giải thích. Nếu bỏ lỡ con mồi ngon này thì Mĩ Nhân cô lại phải đi cặp kè với mấy ông doanh nhân bụng mỡ chết tiệt.
"Tôi nói rồi, tôi không muốn có bất cứ quan hệ nào với cô hết. Mĩ Nhân, cô cũng đâu phải dạng thất học, mà cô lại xinh đẹp như vậy, đi tìm một công việc ổn định rồi tìm bạch mã hoàng tử của cô đi. Tôi không xứng đâu, ha" Song Tử thành công cắt đuôi được Mĩ Nhân. Còn nhớ vẻ mặt cùng thần thái tự tin của cô ấy lúc mới gặp lại anh 2 tuần trước, liền so sánh với ánh mắt cầu xin vừa lúc nãy thật buồn cười. Nhưng vừa lúc nãy cô ta nói làm phiền bạn của mình, rốt cuộc là ai.
"Hừ, các người đừng hòng lấy được kể cả một 1Z từ tài sản của mẹ tôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.