Quyển 1 - Chương 1: HOÀNG TỬ RA ĐỜI
Ngự Ngã
08/05/2014
Năm 2100 sau công nguyên, game online phát triển mạnh mẽ. Cùng với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, công nghệ thực tế ảo (1) được khai thác, máy chơi game trong lúc ngủ cũng được phát minh. Mức độ chân thật của game online từ 50% lên đến 60% …. 70% đến 80%. Hiện tại hai game Thế Giới và Nhân Sinh có mức độ chân thật lên tới 85% đang chiếm lĩnh thị trường, tỉ lệ người chơi đạt mức 80%. Làm quen với bạn mới thì câu hỏi phổ biến nhất là “Bạn chơi Thế Giới hay Nhân Sinh?” Nhưng giờ đây mọi việc đã đổi thay, công ty khoa học kỹ thuật Tuấn Vũ trải qua mười năm nghiên cứu phát triển đã cho ra đời game mới Cuộc Sống Thứ Hai với mức độ chân thật lên tới 99%. Tin tức vừa đưa ra đã trở thành đề tài nóng hổi, toàn Thế Giới đều nghển cổ mong ngóng.
(1) Thực tế ảo hay còn gọi là thực tại ảo (tiếng Anh là virtual reality, viết tắt là VR) là thuật ngữ miêu tả một môi trường mô phỏng bằng máy tính. Đa phần các môi trường thực tại ảo chủ yếu là hình ảnh hiển thị trên màn hình máy tính hay thông qua kính nhìn ba chiều, tuy nhiên một vài mô phỏng cũng có thêm các loại giác quan khác khác như âm thanh hay xúc giác.
Trong game Thế Giới
“Em trai, nhóc xem, đây là cái gì?”
Tôi là Phong Tiểu Tiểu, đang khoe khoang bảo vật Trượng ma pháp Trạm Lam Nữ Thần của cao thủ cho thằng em trai song sinh xem. Haha… Công kích ma pháp của nó là 120, thuộc tính là gia tăng công kích ma pháp + 20%. Thật đúng là vật báu của ma pháp sư. Nhưng tôi lại giành được ~~ Phải tốn bao công mới vòi vĩnh ông xã được đấy.
“Trạm Lam Nữ Thần? Woaaa, bà chị giàu thật đấy~~ Đến mức này thì giá thấp nhất cũng phải mười vạn vàng, bà lôi đâu ra thế?” Phong Vô Tình, chính là thằng em ngoài đời thật của tôi. Nhìn Trạm Lam Nữ Thần trong tay tôi bằng đôi mắt lóe sáng.
“Đương nhiên là ông xã cho chị rồi.” Tôi đắc ý khoe khoang.
“Lại là anh rể, con gái có khác, trang bị cũng không cần vất vả ra sức giành về, lại còn có người tự động dâng tới miệng.” Phong Vô Tình lẩm bẩm.
“Mày nói gì?!” Tôi cau mày, một chiêu ma pháp trung cấp ─ Băng Chùy nhằm thẳng vào người em tôi.
Là một chiến sĩ, phòng thủ ma pháp của Phong Vô Tình dĩ nhiên là thấp rồi, lượng máu hiện tại, cũng chính là HP, giảm xuống một nửa ngay lập tức. Tuy cảm giác đau trong game chỉ bằng 20% Thế Giới thật. Tính qua tính lại, chiêu Băng Chùy này có lẽ chỉ đau ngang vết dao cứa mà thôi! (Nghĩ lại thì cũng rất đau thì phải……!?)
“Oái, đau quá, đừng làm loạn nữa được không?” Nhìn thấy bản thân không còn đến một nửa lượng máu, Phong Vô Tình cầm lấy bình máu uống ừng ực “Bà chằn….”
“Gì cơ……?”
Dám chửi tôi là bà chằn, nói đúng ra là, một chiến sĩ cấp 95, lại dám chửi tôi – một ma pháp sư cấp 115, muốn chết rồi! Tôi tức giận chẳng cần để ý phía trước là ai, một chiêu ma pháp cao cấp Bạo Phong Tuyết cho nó out luôn. Tôi đánh xong mới nghĩ đến, gay to rồi, Vô Tình sẽ không mất mạng chứ?
“A……” Tiếng kêu thảm thiết của thằng em trai tôi vọng đến, chắc là phải đau lắm…… Xin lỗi em trai nhé.
“Bà đúng là bà chằn, cọp cái, bà già đáng chết, bà muốn giết tôi đấy à!” Phong Vô Tình đang nằm bẹp dưới đất thở hồng hộc, sống dở chết dở. May mà còn sống, mừng quá đi mất.
“Ai bảo mày chửi chị là bà chằn chứ. Hơn nữa cấp bậc thì thấp, trang bị cũng cũ mèm rồi, một phát Băng Chùy và Bạo Phong Tuyết cũng đủ làm cho mày nằm bẹp dưới đất. Nếu chị đạp mày một cước nữa, mày sẽ may mắn trở thành chiến sĩ đầu tiên bị ma pháp sư giẫm chết đấy.”
Thấy Vô Tình không chết, tôi không kiềm chế được lại cười nhạo nó vài câu.
Nằm bẹp dưới đất, hình như Phong Vô Tình cũng tức giận lắm, thế chỉ nói với tôi lạnh lùng: “Ai không biết xấu hổ giống bà chứ. Lúc nào bà cũng đòi người ta trang bị, còn đòi kéo bà đi thăng cấp nữa. Lúc tổ đội thì trốn tít đằng sau, vật phẩm ngon thì bà nhặt. Cấp bậc bà không cao, trang bị không tốt mới lạ đấy”
Tôi tức giận đến mức mặt đỏ bừng. “Chị…… chị.” Có chút tội lỗi >”<
Thấy tôi không nói nên lời, Phong Vô Tình lại càng giậu đổ bìm leo. Tôi nghi ngờ không biết nó có phải là em trai của tôi thật không nữa? Nói lời dữ dằn như vậy “Không có gì để nói chứ gì, con gái các người chỉ biết đòi người ta dẫn theo, đòi trang bị, lại còn chọn nhân vật có thể trốn ở đằng xa mà vẫn ăn được kinh nghiệm.”
Tôi giậm chân. “Không thì chúng ta luyện lại đi, xem ai luyện cấp nhanh hơn!”
Phong Vô Tình hừ vài tiếng. “Thôi bỏ đi, luyện lại thì có ích lợi gì, không phải anh rể sẽ giúp bà sao, hơn nữa không phải sẽ có một đống các anh trai muốn dẫn bà theo và cho bà trang bị sao?”
“Là do bọn họ muốn dẫn chị theo đấy chứ, liên quan gì tới chị!”
“Vậy thì bà đừng nhận nữa, tự luyện đi!”
“Không lấy thì phí của……” Tôi nói với vẻ tội lỗi.
“Hừ!” Phong Vô Tình nhìn tôi với vẻ lạnh lùng. Tôi nổi giận bừng bừng, đang định mở miệng cãi lại nó.
Một con BOSS Hỏa Hầu Vương nổi tiếng vì tốc độ lao đến từ sau lưng em tôi. Nó dùng tốc độ nhanh như chớp, một chưởng giáng xuống đầu em tôi (Chẳng lẽ là báo ứng……).
……Tôi ngây ngẩn cả người, trơ mắt nhìn em trai biến thành ánh sáng bay về trời (Trong game, sau khi chết sẽ biến thành ánh sáng trắng bay trở về điểm hồi sinh). Trời ơi! Thằng em tôi toi rồi. Xong đời, căn cứ theo quy định biến thái của game Thế Giới, khi bị quái vật đánh chết thì sẽ trở lại cấp 1. Nó mắng tôi chết mất, đầu tôi chợt đổ mồ hôi lạnh! Mà tôi lại quên mất con boss kia còn ở trước mặt, lại còn phát hiện ra một ma pháp sư không có chiến sĩ làm đệm thịt là tôi nữa chứ……
“A……” Tôi chưa chết bao giờ, lần đầu tiên được nếm mùi thì ra là khủng khiếp như vậy…… Tôi vội vàng bỏ mũ game ra rồi nôn khan.
“Bà toi rồi hả?” Vừa ngẩng đầu đã thấy vẻ mặt khó tin của thằng em trai, kẻ mới chạy tới chỗ tôi từ phòng nó, vốn định tới để mắng tôi vì tội hại nó rớt cấp, nhưng bây lại mắng: “Bà ngu ngốc thế hả, thấy tôi chết rồi sao còn không dùng sách hồi thành hả?”
“Chị thấy mày chết thì ngẩn cả người!”
Tôi nhìn nó với vẻ mặt tủi thân. Tôi nào biết mới có đơ ra một lát mà con boss đáng chết kia cùng với con cháu nhà nó đã biến tôi thành ánh sáng trắng trong chớp mắt. “Thật là ngại quá, hại mày mất mạng……”
“Thôi, dù sao tôi cũng không chơi Thế Giới nữa.”
“Gì cơ? Sao mày không chơi nữa?”
Em trai của tôi, nhân tiện nhắc tới, tên thật của nó là Phong Dương Danh còn tôi là Phong Lam. Nó nhìn tôi bằng vẻ mặt không đỡ được. “Bà không biết Cuộc Sống Thứ Hai sắp ra mắt sao?”
“Cuộc Sống Thứ Hai?” Tôi nhìn nó với vẻ khờ khạo.
Mặt thằng em tôi chợt lộ vẻ khinh bỉ……
“Cuộc Sống Thứ Hai là game thực tế ảo mới nhất, độ chân thật lên tới 99%. Nghe nói có thể cảm nhận được gió thổi trên mặt, tiếng kêu của côn trùng…. đến mức mà cảm giác gần như chân thật.”
Tôi nhíu nhíu mày. “Như vậy không phải là đau lắm sao? Nếu mà bị đánh thì ……”
“Hơ hơ ~~ con gái các người chỉ biết sợ đau, độ chân thật 99% đó, đau chút thì có hề gì?” Thằng em đáng đánh nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ, rồi chêm vào một câu. “Yên tâm đi bà, cảm giác đau cũng chỉ nâng cao tới 30% mà thôi.”
Tôi Ah~ một tiếng, lại không kìm được mà nghĩ, hừ ~ vừa nãy không phải kêu đau ầm ĩ sao, nếu mà tăng mức độ tới 99% thật, chị không đời nào tin mày dám nói đau chút thì có hề gì, chẳng qua vừa mới hại nó mất một mạng, bây giờ có tức điên lên cũng không dám ho he một tiếng.
“Mày không chơi Thế Giới nữa à?!”
“Làm ơn đi, bây giờ người chơi Thế Giới và Nhân Sinh đều đang chờ đợi Cuộc Sống Thứ Hai phát hành, sau khi Cuộc Sống Thứ Hai được phát hành, chắc là Thế Giới và Nhân Sinh cũng bị đóng cửa ngay thôi!”
“Vậy thì chắc chị cũng chơi” Độ chân thật lên đến 99% nghe hấp dẫn quá đi. Dù sao cũng phải luyện lại từ đầu, vậy thì đi luyện Cuộc Sống Thứ Hai cũng được.
“Lại muốn phát huy kỹ năng đòi trang bị và đòi người kéo của bà hả?”
Tôi giận: “Phong.Dương.Danh, chị cảnh cáo mày, lần này chị tuyệt đối không cần người kéo, cũng không đòi người ta trang bị. Đừng có luyện thua chị đấy nhá.”
“Còn lâu tôi mới luyện thua bà”. Ánh mắt thằng em của tôi bắn ra tia chớp. Mắt hai chị em tôi giao nhau tạo thành những tia lửa điện xoèn xoẹt.
*********
Cầm chip game trên tay, tôi lầu bầu tức tối. Thằng em xấu xa, chắc chắn chị sẽ thắng mày, chắc chắn ~~ sẽ khiến mày không biết nói gì luôn. Tôi tức tối nhét chip vào trong mũ chơi game. Nhìn đồng hồ đã chỉ đến giờ, tôi đội mũ game, định chạy ào vào luyện cấp cho nó khỏi đuổi kịp luôn. Nhưng mà tôi quên mất một chuyện. Để cho đúng giờ, tôi luôn đặt đồng hồ chạy nhanh 5 phút …… Sao lại đen thui thế kia? Trong khi đầu óc tôi đang đầy nghi vấn, trước mắt đột nhiên tỏa ánh sáng chói lòa. Một người đẹp lung linh xuất hiện trước mắt tôi. Hừ! Lại là người đẹp, tức chết đi được. Công ty game online không biết nữ giới cũng chơi game hả, tại sao không tạo ra một anh trai để làm vui lòng đồng bào nữ giới chứ?
“Chào mừng tới Cuộc Sống Thứ Hai. Xin chào. Đây là lần chơi đầu tiên của bạn. Phiền bạn đợi trong giây lát để chúng tôi dùng tia hồng ngoại quét hình dáng và ghi lại giọng nói của bạn. Những lần sau chỉ cần đội mũ game là bạn có thể vào thẳng trò chơi.”
Tôi lẳng lặng chờ quét xong.
“Đã xong. Bây giờ có thể bắt đầu tạo nhân vật. Trước khi tạo nhân vật, tôi xin nhắc nhở bạn, bạn chỉ có một cơ hội tạo nhân vật. Một khi đã tạo nhân vật, chủng tộc, tên truy cập, vẻ ngoài của bạn không thể sửa đổi.”
“Vậy là không thể tạo lại nhân vật sao?” Quy định nghiêm khắc như vậy không phải quá cười điệu sao?
“Để tạo nên sự chân thật cho Cuộc Sống Thứ Hai, mỗi người chỉ có một tài khoản duy nhất, chỉ có thể có một nhân vật mà không thể sửa đổi.”
“Vậy nếu nhân vật chết thì phải làm sao?” Tôi nghi hoặc, chả lẽ không thể chơi tiếp nữa sao ……
“Nhân vật tử vong sẽ trở lại điểm hồi sinh, trừng phạt giảm một cấp.” Quy định thật kì quặc, hoang mang quá.
“Xin hỏi bạn muốn bắt đầu tạo nhân vật chưa ạ?”
“Ờ, bắt đầu đi!”
“Mời lựa chọn chủng tộc.” Lời nói của NPC xinh đẹp vừa dứt, trên khoảng không trắng xóa đột nhiên xuất hiện mấy chục nhân vật sống động õng ẹo tạo dáng trước mặt tôi. Có tộc người, tộc tinh linh, tộc tinh linh đen, tộc người lùn, tộc ma, tộc thần, tộc người thú (Bao gồm tộc sói, tộc người có cánh, hổ báo vân vân mây mây…), tộc yêu quái (Tộc yêu quái còn chia thành mười tộc: thụ yêu, hoa yêu….) Hoa hết cả mắt. Trời ạ, thế nào đây? Một đống chủng tộc loạn xì ngậu lên hết cả thế kia là sao?
Thấy mắt tôi hiện những vòng xoáy mơ hồ, NPC xinh đẹp tốt bụng hướng dẫn tôi: “Bạn có thể chọn một tộc bạn thích nhất trước, tôi sẽ giải thích rõ hơn cho bạn. Bạn cứ từ từ chọn lựa bởi vì không thể sửa đổi được.”
Tôi nhìn người đẹp bằng ánh mắt biết ơn, thấy cô ấy còn xinh đẹp hơn lúc trước ……
“Tộc người có đặc điểm gì?”
“Đặc điểm của tộc người là cân bằng. Ví dụ như, thể chất của người không bằng người thú, nhanh nhẹn không bằng tinh linh, nhưng nhanh nhẹn hơn người thú, thể chất cao hơn tinh linh.”
“Ồhhh……” Đặc điểm cũng na ná các game online khác. Tôi bắt đầu thấy nhức đầu, không thể sửa đổi chủng tộc được. Tôi cố gắng tự hỏi nên chọn tộc gì đây? Lần này tôi phải làm chiến sĩ, bị thằng em nói khích …… Thằng em đáng chết, dám nói tôi chỉ biết sợ đau và trốn tránh, lần này chị chọn chiến sĩ cho mày xem. Nghe nói chiến sĩ thì tộc người hoặc người thú là tốt nhất……
“Vậy có thể cho tôi xem bản thân trong dạng người hoặc người thú có được không?” Đánh giá con người qua vẻ ngoài là không hay, nhưng bản chất của con gái là yêu cái đẹp……
“Có thể.” Người đẹp vừa dứt lời, hai hình ảnh của tôi liền xuất hiện. Rõ ràng là tôi là người thì đẹp hơn. Lúc tôi định chọn tộc người, lời nói của thằng em đáng chết chợt hiện lên trong đầu tôi: “Thôi bỏ đi, luyện lại thì có ích lợi gì, không phải anh rể sẽ giúp bà sao, hơn nữa không phải sẽ có một đống các anh trai muốn dẫn bà theo và cho bà trang bị sao?” Tức chết đi được. Nếu tôi lại xuất hiện trước mặt nó một cách đẹp đẽ, chắc chắn không tin tôi tự luyện. Nghĩ vậy tôi – tôi xúc động – thốt lên: “Có thể làm cho tôi trở nên nam tính chút không?”
“Bạn muốn chuyển thành nam giới sao?” Người đẹp ngẩn người, khuyên bảo tận tình: “Bạn nên suy nghĩ cẩn thận, bạn không thể thay đổi vẻ ngoài.”
Tôi hơi dao động……
“Ngoài ra nữ giới chơi game cũng dễ hơn, có người kéo lại có người thương yêu”
Nghe vậy, tôi càng giận ~~~ “Tôi mặc kệ.”
“Bạn đợi chút, tôi sẽ bàn bạc với cấp trên.” Người đẹp đột nhiên cứng đơ không nhúc nhích.
Thì ra là GM, biểu cảm thật gượng gạo, cứ tưởng là NPC cơ!
Một lát sau, người đẹp động đậy trở lại, sắc mặt do dự. “Vốn là không thể thay đổi giới tính, nhưng bạn là người chơi đầu tiên đăng nhập vào trò chơi. Lúc trước chúng tôi đã quyết định phần thường là sẽ thực hiện một yêu cầu thích đáng của người chơi đầu tiên. Còn về yêu cầu này…… chúng tôi vừa mới thảo luận qua. Dù sao bạn cũng là trường hợp đặc biệt duy nhất, nên không ảnh hưởng đến trò chơi, chúng tôi đồng ý với bạn.” Lời vừa nói xong, tôi lập tức biến thành một chàng trai thanh tú tuấn nhã. Woa, đẹp trai quá…… Xem ra tôi làm con trai còn hợp hơn làm con gái ý chứ ……
“Bạn quyết định đẹp lên 30% hay xấu đi 30%?”
Còn phải nói nữa sao, đương nhiên là…… “Đẹp lên 30%.”
Lời vừa dứt, một chàng trai đẹp lung linh lập tức xuất hiện trước mắt tôi. Tôi đây sao? Trời ơi, đẹp trai quá…… Tôi nhìn mình mà chảy nước miếng, là tộc người mà đẹp như vậy, vậy thì…… “Tôi muốn xem tôi trong dạng tinh linh.”
Một tinh linh với đôi tai thon dài xuất hiện tại trước mắt tôi. Dáng người cao cao thanh mảnh phối hợp với khuôn mặt điển trai thanh nhã …… “Đẹp trai quá…” GM xinh đẹp cất tiếng cảm thán cùng với tôi……
“Bạn còn do dự với việc chuyển giới tính không? Nếu bạn chuyển giới, tôi sẽ trở thành bạn gái của bạn ngay lập tức.” GM xinh đẹp không kiềm chế được mà nói với tôi.
Tôi nên nói gì đây……
“Được rồi, quyết định thế nhé, chọn tộc tinh linh!” Những lời này không phải tôi mà là GM xinh đẹp nói.
“Cái này……” Tôi ngẩn ngơ. “Cơ mà tôi muốn làm chiến sĩ……”
“Ai dà ~ được rồi, bạn thấy bạn đẹp trai như vậy, không làm tinh linh thật là phí của trời. Mặc kệ, bạn nhất định phải làm tinh linh.” GM xinh đẹp lại có thể làm nũng với tôi…… Tôi nổi hết cả da gà. Xem ra cô ấy đã không còn coi tôi là con gái nữa rồi…… Chẳng qua, tôi ngắm mình trong dạng nam giới, đẹp trai quá đi. Xong đời, tôi có thể vào game với việc duy nhất là soi gương được không?
“Quyết định như vậy đi, bạn có muốn thay đổi kiểu tóc hay chiều cao không?” Ê ê ê, không phải cô là GM sao? Sao lại quyết định thay tôi như đúng rồi vậy?
“Cô xem màu vàng được không?”…… Tôi bất đắc dĩ.
Trải qua hai giờ nói qua nói lại, hai người chúng tôi mới quyết định xong xuôi…… vẻ ngoài. GM xinh đẹp còn mỹ hóa tôi lên 40%. Tôi bắt đầu nghi ngờ không biết cô ấy có phải là GM thật không? Tôi nhìn tinh linh tóc ngắn màu bạch kim siêu đẹp trai, cho dù có là trong game thì tỉ lệ quay đầu cũng phải là 200%. Nhìn đi nhìn lại, mắt tôi biến thành hai hình trái tim. Trời ạ, đây có phải là tự luyến không?
“Xong. Thật hoàn mỹ”. Tiểu Long Nữ nói với vẻ hài lòng. Tiểu Long Nữ chính là tên của GM xinh đẹp….. Cô ấy nói với tôi nếu có rảnh thì nhất định phải PM cho cô ấy ……
“Làm ơn…… Chúng ta tới bước tiếp theo đi…… Tạo mỗi nhân vật mà hai tiếng còn chưa xong, từ trước đến nay chưa từng có.”
“Vậy…… Bạn muốn đặt tên là gì? Cảnh cáo bạn không được chọn mấy cái tên không hay đâu nhá!”
…… Lại còn cảnh cáo tôi. Tôi không nói gì. Gay to, trước nay mỗi khi chơi game tôi đều dùng tên Phong Tiểu Tiểu. Bây giờ xem ra là không thể dùng được nữa. “Bạch Mã Hoàng Tử nhé.”
Tiểu Long Nữ trừng mắt. “Bỉ quá đi, không được không được.”
“Vậy thì cô đặt tên giúp tôi đi”. Tôi tỏ thái độ bất cần, bây giờ ai mới là người chơi đây?
“Được rồi, bỏ chữ Bạch Mã đi, Hoàng Tử là được rồi! Ok, chọn vậy nhé.”
Nhìn trên đầu nhân vật nam của tôi hiện lên chữ “Hoàng Tử”, tôi…… không biết nói gì nữa.
“Bạn muốn xuất sinh ở đại lục nào? Có năm đại lục đông tây nam bắc trung.” Tiểu Long Nữ cười hì hì nói với tôi.
“Tùy cô…..”
“Được rồi, bạn có thể xuất sinh.” Cô ấy nói xong, nhân vật nam phía trước đột nhiên bổ nhào về phía tôi, rồi hợp nhất với tôi. Tôi cảm thấy mình bỗng rơi xuống…… “Ê, từ từ đã, tôi còn chưa phân phối điểm số?” Tôi hét lớn.
“Nhất định là bạn chưa xem trang web, điểm số phân phối random. Còn nữa, anh trai nhất định phải PM cho em đấy nha. PM rồi em sẽ thưởng choa!”
Tôi ngất đi ……
*********
Cuối cùng cũng rơi xuống đất, tôi hít một hơi, lập tức nhớ tới, bây giờ thứ cấp thiết nhất là…. gương. Gương đâu rồi? Tôi muốn xem thử mình có đẹp trai như vậy không……
“Anh trai à, đẹp trai thế!” Tôi quay lại theo tiếng nói thì thấy một cô gái đang nhìn về phía tôi bằng đôi mắt đã biến thành hình trái tim. Tôi nhìn trái nhìn phải theo phản xạ. Ở đâu? Trai đẹp ở đâu? Hóng với. Lúc tôi đang nhìn trái nhìn phải, chợt phát hiện có người nắm lấy tay tôi. Kẻ nào bất lịch sự như vậy? Không biết là không thể cầm tay con gái bữa bãi sao? Tôi gườm gườm nhìn về phía người không biết sống chết kia. Ah, là một cô gái đáng yêu. Hiểu lầm, tôi còn tưởng rằng là tên yêu râu xanh nào chứ!
“Uhmmm, em vùa mới chơi trò này, anh có thể dẫn em theo được không?” Cô gái đáng yêu nhìn tôi bằng đôi mắt khát vọng.
“Đây cũng là lần đầu tôi chơi trò này, e rằng không giúp gì được cho bạn.” Không phải trò chơi vừa mới mở được hai tiếng thôi sao, ai mà dẫn cô theo được chứ. Cô gái ngốc này chẳng chuyên nghiệp gì cả. Bây giờ việc nên làm là chạy đi luyện cấp ngay lập tức, phải có ông xã ngon, khuôn mặt là số một, cấp bậc là tất yếu, làm nũng phải vô đối, wa ha ha ha……(Phong Vô Tình: Tin tôi đi, đàn ông con trai trên Thế Giới tốt hơn là nên tránh xa chị tôi ra, nếu không thì anh sẽ bị bà ấy ăn dần ăn mòn, đến xương cũng chẳng còn……)
“Vậy chúng ta cùng luyện nhé.” Cô gái tỏ vẻ đáng thương.
“Em luyện với.”
“Em cũng muốn ~~”
Bây, bây giờ lại sao thế này? Tôi nhìn thấy một đống chị em giương lên đôi mắt đáng sợ, giống như sói đói nhìn thấy thịt bò. Rốt cuộc tôi cũng hiểu được tâm trạng của thịt bò, bình tĩnh bình tĩnh! Tôi nói với bản thân con gái luôn e thẹn, tuyệt~~ đối không bổ nhào vào tảng thịt bò như sói đói. (Đến lúc này, không cần gương tôi cũng biết mình chắc chắn rất đẹp trai.) Tôi hít một hơi thật sâu, nhắc nhở chính mình, bây giờ tôi là đàn ông (Phong Vô Tình: Bà là nhân yêu……) phải cho ra dáng đàn ông. Chẳng qua tôi thật sự không biết đàn ông khi bị các chị cho là thịt bò sẽ phản ứng thế nào?
Lúc này, tôi nghĩ tới tên mình ─ Hoàng Tử, một khi đã tên là Hoàng Tử, tôi nhất định phải có phong độ của quý ông, nếu không thì thật sự là đã làm nhục cái tên và khuôn mặt này. Tôi nở nụ cười mê người nhất, nói với giọng điệu dịu dàng nhất mà tôi có thể nghĩ tới: “Các vị tiểu thư, thật là ngại quá, tôi vừa mới vào game mà thôi. Tôi nghĩ trước tiên nên chém quái có cấp bậc thấp nhất như Slime chẳng hạn……”
“Trời ạ, đẹp trai quá đi ~~~” Tiếng thét thất thanh vang lên, đột nhiên có một cô gái di chuyển, lao tới miếng thịt bò của cô ta. Mà không! Là bổ nhào về phía tôi, tạo ra phản ứng dây chuyền. Trời ơi, mấy chục cô gái đang bổ nhào về phía tôi, một chàng trai sẽ phản ứng thế nào đây? Tôi không biết, nhưng mà…… Tôi nghĩ là chạy. “Cứu mạng ~~~” Tôi chạy, tôi chạy!
Trải qua mấy chục phút trốn ở một cửa hàng tạp hóa nho nhỏ, tôi vô cùng sợ hãi lén lút nhìn ra ngoài. Một đống con gái đang tụ tập ở Tân Nhân Thôn nho nhỏ tìm tôi. Tại sao lại nhiều con gái như vậy chứ? Lúc chạy trốn lòng vòng quanh thôn, tôi nhận thấy rằng đây là Tân Thủ Thôn của tinh linh, tụ tập người chơi tinh linh và nữ giới chiếm đại đa số.
“Xin hỏi quý khách cần gì?” Một giọng nói chợt vang lên sau lưng tôi.
Tôi quay đầu lại vừa thấy, trời ạ, là con gái. Tôi sợ tới mức dính chặt lên tường. Nhưng mà cô gái trước mắt lại nhìn tôi với vẻ tò mò, không phải là vẻ mê muội…… Căn cứ quan sát vừa nãy của tôi, cứ mười cô gái thì có đến mười cô bị tôi hấp dẫn, cho nên người trước mắt này tuyệt đối là……NPC. Tôi thở phào, chớ sợ chớ sợ, nhìn trái nhìn phải, lúc này mới phát hiện đây là cửa hàng bán thuốc. Thảo nào không có ai. Bây giờ chắc là vẫn chưa có ai mua dược thủy nhỉ? Haiz, chơi được hơn ba tiếng rồi mà tôi còn chưa đi luyện cấp được . Lát nữa out ra nhất định sẽ bị thằng em cười. Tức chết mất, đi luyện cấp thôi. Nhưng mà trước hết phải đi hỏi xem chỗ nào luyện cấp tốt đã. “Tiểu thư, xin hỏi cô có biết luyện cấp ở đâu tốt không?”
Bà cô NPC nghe xong biết không phải là khách nên sắc mặt không còn thiện ý, trả lời uể oải “Ngoài cửa Tinh Linh Thôn có Slime và Địa Tinh Xanh là có thể đánh. Cấp bậc của cậu chỉ có thể đánh những quái đó thôi.”
Nhìn thấy vẻ mặt “Đừng làm phiền tôi” của cô ta, tôi có xúc động muốn vội vã quay đầu bước đi, nhưng ngẫm lại…… Không nên bước bừa ra khỏi đây, tôi đành phải phát huy kỹ năng mặt dày, cố gắng mỉm cười. “Vậy xin hỏi cô biết làm thế nào để mở Menu hệ thống lên không?” Tôi muốn xem thuộc tính của mình như thế nào.
“Nói hệ thống là được, đơn giản như vậy mà cũng không biết”
NPC đáng chết. Tôi âm thầm thăm hỏi cha mẹ cô ta (Kỹ sư thiết kế chương trình?), nhưng ngoài mặt vẫn tiếp tục mỉm cười “Thật sự cảm ơn cô”
Vừa nói “Hệ thống” xong, mắt trái của tôi lập tức xuất hiện số liệu cơ bản.
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc:1
Chủng tộc: Tinh Linh
Nghề nghiệp: Không
Danh vọng: 0
HP: 60
MP: 20
Thuộc tính cơ bản:
Sức mạnh: 10 (……Sức mạnh của tinh linh là 10? Xem ra ông trời cũng muốn tôi trở thành chiến sĩ rồi, lại còn là kiểu chiến nữa chứ)
Thể chất: 6
Nhanh nhẹn: 9
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10 (…… Mị lực của tôi thật đúng là cao, liên quan tới ngoại hình thì phải? Tôi ngờ vực)
May mắn: Không xác định
Kỹ năng: Không
Tôi thở phào, các thuộc tính cơ bản max là 10. Xem ra thuộc tính của tôi cũng được, có tiềm năng của chiến sĩ.
Tôi mở túi ra. Bình thường tân thủ đều có trang bị cho tân thủ. Quả nhiên là có: một cái quần cộc phòng ngự +2, một áo khoác ngắn phòng ngự +1, và một thanh tiểu đao lực công kích +1 …… Đúng là một thanh tiểu đao, chiều dài chắc không quá 15 cm.
“Ê, nếu cậu không mua thì mau đi đi, cậu đang chắn đường đấy!” Á à, NPC này giỏi lắm!
Tôi sẽ nhịn bà cô này. Hừ! Gái tốt không đấu cùng NPC, tôi giữ nguyên phong độ của gái ngoan. À nhầm! Là phong độ của quý ông, khóe miệng nhếch lên 30°, nói dịu dàng. “Thật sự cảm ơn chỉ dẫn của cô.”
…… Sốc, kỹ năng quái gì vậy? Tôi vội vàng xem phần thuyết minh. Ngất mất thôi …… Mặc kệ, đi luyện cấp trước đã, bằng không sẽ bị thằng em cười chết mất. Tôi lén lút đi men theo rìa thôn, không dám đi đường lớn, đành phải vượt qua hàng rào. Hàng rào của Tân Thủ Thôn thấp đến mức gần như là không tồn tại. Men theo đường triền núi rời khỏi thôn, Slime, chị đến đây ~~
Nhìn thấy một con Slime. May mà chúng nó không thuộc dạng chủ động công kích, không thì liều mình xông lên như vậy, tôi chắc chắn sẽ sợ hãi mà chết mất. Nhìn tiểu đao trong tay, tôi phát hiện ra hình như mình không hề có kinh nghiệm về tấn công vật lý. Tôi rón ra rón rén tiến tới phía sau một con Slime, cầm tiểu đao đâm mạnh về phía nó……
Ya~~ công kích thành công, trời ơi, tôi cảm động quá. Tôi giỏi quá đi mất, xem ra tôi thật sự có tiềm năng trở thành chiến sĩ. Tôi mơ mộng về cảnh tượng mình khoác áo choàng màu trắng, tay cầm thánh kiếm màu trắng, giẫm nát thằng em dưới chân, wa ha ha ha…… Đau quá! Tay tôi đột ngột bị cắn một nhát.
Tôi đau chảy cả nước mắt, giơ tay lên thì thấy …… Trời ạ, nhiều nước bọt thế này. Tởm quá đê, Slime xx nhà mày, dám cắn tao, lại còn chảy nước bọt lên bàn tay hiền thục của tao nữa. Tôi, tôi giận, bất chấp trên tay còn một thanh đao, tôi giơ chân lên. Tôi giẫm! Tôi giẫm! Tôi giẫm giẫm giẫm! “Ai bảo mày dám nhỏ nước bọt, dám nhỏ nước bọt lên tay tao, mày không muốn sống nữa rồi, không nhịn được nữa rồi!” Tôi vừa giẫm vừa tức tối mắng mỏ.
(2) Bạo kích: Bạo kích thường xảy ra với xác suất nhất định. Một khi có bạo kích thì lực công kích – Damage sẽ tăng lên với trị số gấp bội
Vẫn chưa hết bực mình, tôi không thèm để ý tới kỹ năng mới, nhìn đám Slime la liệt trên núi, tôi nở nụ cười lạnh, cầm tiểu đao trong tay. Slime đáng chết, cho chúng mày nếm mùi. Đến mẹ tôi còn phải chào thua với công lực chặt chém của tôi. Slime hử? Wa ha ha, trong mắt tôi đã không còn là quái vật nữa rồi, chỉ là một đống rau củ mà thôi.
Tôi chém
Tôi chém
Tôi chém ~~~
“Wa ha ha, chúng mày biết sợ rồi sao! Xem chúng mày còn dám nhỏ nước bọt vào tao nữa không.” Tôi vừa đuổi theo đám Slime vừa gào thét.
Phù, mệt quá. Chém quái cũng hơi mệt, tôi ngồi xuống đất, nhìn sườn núi sạch bong không thấy bóng dáng Slime đâu cả thì hơi giật mình. Tôi không có . . . . . . khuynh hướng bạo lực chứ?! Quên đi, dù sao bây giờ tôi cũng là đàn ông (Phong Vô Tình: Là nhân yêu!). Lúc này quay đầu lại, tôi phát hiện ra vật phẩm trải đầy đất. Tôi nhặt lên vội vã. Đùa à, chỗ này đều là những đồng tiền đáng yêu! Tôi xem lại, mặc dù đều là đống đồ bỏ đi, nhưng cũng đủ dùng cho tân thủ như tôi. Tôi thay tiểu khảm đao(3) công kích +3, đi đôi xăng đan phòng ngự +1, hộ oản(3) lực công kích +5%, đội mũ phòng ngự +1, xỏ đôi tất dài phòng ngự +3, đeo hai chiếc nhẫn phòng ma pháp +1. Nhặt được hơn 100 đồng. Nghe nói đồ ăn rẻ tiền nhất ở đây là bánh bao, một chiếc cũng tốn 5 đồng. Slime nghèo quá đi mất. (1 pha lê = 10 vàng = 100 bạc = 1000 đồng. Tóm lại là các bạn cứ thêm một số 0 – Tác giả lười lắm . . )
(3) Tiểu khảm đao: Dao phay
(4) Hộ oản: Đồ bảo vệ cổ tay
Ngồi hóng gió cho đỡ toát mồ hôi, tôi bắt đầu thấy thích làm chiến sĩ. Cảm giác thật thoải mái. Giờ đây tôi cũng cảm thấy được điểm tốt của độ chân thật 99% này. Rạng mây trời chiều tuyệt đẹp như vậy. Nhưng tôi cũng phát hiện ra khuyết điểm của độ chân thật 99%. . . . . . Đói quá đi! Tôi lấy ra hai chiếc bánh bao trong túi tân thủ. Vừa gặm vừa nghĩ, không biết Slime có ăn được không . . . . . .
Tôi mở hệ thống ra, muốn xem thành quả cố gắng bấy lâu của mình.
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc: 8
Chủng tộc: Tinh linh
Nghề nghiệp: Không
Danh vọng: 0
HP: 140
MP: 45
Thuộc tính cơ bản: 21 điểm
Sức mạnh: 10
Thể chất: 6
Nhanh nhẹn: 9
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10
May mắn: Không xác định
Kỹ năng:
Mặt dày cấp 1: Mị lực +5%
Phật Sơn Vô Ảnh Thoái cấp 1: Kỹ năng khi sử dụng chân. Tỉ lệ sử dụng thành công: 10%. Lực công kích tăng lên gấp ba lần (Không cộng lực công kích của vũ khí)
Chặt cấp 3: Sử dụng khi chặt, lực công kích +10%
Liên kích cấp 3: Tấn công liên tục 4 lần
Đầu gấu cấp 1: Phòng ngự của kẻ địch – 10%
Tôi cân nhắc rồi phân phối lại 21 điểm, liền biến thành thế này. . .
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc: 8
Chủng tộc: Tinh Linh
Nghề nghiệp: Không
Danh vọng: 0
HP: 180
MP: 45
Thuộc tính cơ bản:
Sức mạnh: 20
Thể chất: 10
Nhanh nhẹn: 16
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10
May mắn: Không xác định
Hahaha, tôi muốn trở thành một chiến sĩ tinh linh vừa nhanh nhẹn vừa mạnh mẽ. Mặc dù tôi đã hạ quyết tâm là không được sợ đau, nhưng nếu tránh không để bị đánh thì vẫn là tốt hơn cả. Còn hai cấp nữa là có thể chọn nghề rồi. Nhìn đám Slime vừa mới xuất hiện, tôi nở nụ cười nhạt trên môi. . . . . .
*********
Không lâu sau, ha ha, cấp 10 rồi! Cuối cùng cũng có thể chuyển nghề, tâm trạng thật hớn hở không nói nên lời. Thì ra chuyển nghề nhờ vào sự cố gắng của chính mình mới thật sự đáng quý trọng, cũng được cũng được. Với một khởi đầu tốt thế này, chẳng bao lâu nữa tôi có thể đánh bại thằng em ngu ngốc kia. Vừa ngâm nga một bài hát, tôi vừa tiến vào cổng lớn Tân Thủ Thôn của tinh linh để tìm người hỏi thăm về cách chuyển nghề. Lúc này tôi phát hiện ra rằng mình đã phạm một đại sai lầm tày trời. . . . . . Tôi lại có thể đi thẳng vào cổng lớn Tân Thủ Thôn, trời ạ. Nhìn thấy mấy chục con sói đói trước mặt, tôi lại được trải nghiệm cảm giác được làm tảng thịt bò . . . . . .
Lần thứ hai trốn vào cửa hàng thuốc, tôi bi ai nghĩ rằng nếu tôi dùng thời gian làm tảng thịt bò để đi đánh quái thì bây giờ tôi có thể trở thành cao thủ số một rồi.
“Cậu đang làm gì thế?” Một giọng nam vang lên sau lưng tôi (Tôi đang ghé vào cạnh cửa, lén lút xem xét tình hình ngoài kia)
“Hihihi! Người này nhìn ngộ ghê”. Giọng nói của một cô gái đáng yêu cũng vang lên từ đằng sau. Con gái? Híc ~~ tôi không muốn quay đầu lại đâu.
“Xin hỏi quý khách muốn mua thuốc gì vậy?” Giọng nói này, là của mụ NPC siêu XX.
Không trốn được nữa, thế là tôi cúi gằm quay đầu lại, làm thành một mặt phẳng gần như song song với mặt đất. Từ từ quay về phía NPC “Xin hỏi, muốn chuyển nghề thì đi đâu đây?”
“Sao lại là cậu nữa, đây là nơi buôn bán thuốc chứ không phải nơi hướng dẫn tân thủ” Cái đồ lắm mồm, tôi thầm mắng trong lòng. Sau này lên cấp cao, tôi nhất định phải trở về giết bà một lần, NPC đáng chết.
“Bạn muốn chuyển nghề à?” Giọng nói của cô gái đáng yêu lại cất lên. “Bạn muốn chuyển nghề gì? Có lẽ chúng tôi có thể giúp bạn.”
“Ồhhh. . . . . . Tôi muốn làm chiến sĩ.” Tôi cúi thấp đầu, trộm ngắm mặt đất phía trước, khấu trừ NPC, tổng cộng có tám chân, cũng chính là của bốn người, ba nam một nữ.
“Lập dị. . .” Một chàng trai khác lầm bầm.
Cô gái lại cười khúc khích.“Bạn ngượng à? Sao lại cúi đầu thấp như vậy?”
Tôi biết phải nói gì đây? Haiz, nhanh nhanh hỏi xem chuyển nghề ở đâu đã, tôi muốn chạy biến ngay tức khắc. . . . . . Không, là đi chuyển nghề ngay tức khắc. “Xin hỏi muốn chuyển nghề thành chiến sĩ thì đi đâu?”
“Nếu muốn chuyển nghề thành chiến sĩ, đi tới phía tây nam quảng trường tìm NPC cầm kiếm và mặc trang phục võ sĩ.” Giọng của chàng trai đầu tiên, cũng là người hỏi tôi đang làm gì, tốt bụng nhắc nhỏ tôi. “Nhiệm vụ là đánh lấy 10 nanh sói, tốt nhất mang ít hồng dược thủy đi, nếu không thì cậu đánh xong một con đã phải nghỉ rồi.”
“Cảm ơn. . .” Tôi vội vàng mua mười bình hồng dược thủy loại nhỏ ở chỗ NPC XX, Haiz ~~ một trăm đồng của tôi. Nhét hồng dược thủy vào trong túi, tôi chuẩn bị chạy biến.
“Bạn có biết đi đâu để đánh sói không?” Cô gái tốt bụng hỏi tôi. Không đợi tôi trả lời, cô ấy nói tiếp “Đúng lúc chúng tôi cũng phải đi đánh sói luyện cấp, bạn đi cùng nhóm chúng tôi luôn! Bạn đi nhận nhiệm vụ trước, chúng tôi chờ bạn ở cửa hông phía tây, nhanh lên nhé!”
Cảm động quá. . . . . . Cô ấy đúng người tốt, tôi gật đầu lia lịa “Được”
*********
Tôi đi nghênh ngang đến quảng trường, tìm thấy NPC mặc trang phục võ sĩ, nhận nhiệm vụ chuyển nghề. . . . . . Gì cơ? Bạn nói làm thế nào mà tôi dám đi nghênh ngang tới quảng trường hả? Không sợ biến thành tảng thịt bò ư? Wa ha ha, bởi vì lúc tôi đến tiệm vũ khí bán một đống đồ bỏ đi, thì thấy họ có bán mặt nạ (loại che nửa mặt phía trên). . . . . . Phòng ngự còn +1 nữa chứ! Sợ bị đuổi lần nữa, đương nhiên phải vội vã mua luôn không cần suy nghĩ. Thật cảm động! Cuối cùng có thể thoải mái đi khắp mọi nơi rồi. Tôi đi đến cửa hông phía tây, từ đằng xa đã thấy ba nam một nữ đang đợi, tôi chạy vội tới. “Ngại quá, khiến mọi người đợi lâu”
“Không sao. Đầu tiên tôi xin được giới thiệu. Tôi là Hoa Hồng Tuyết Trắng, gọi tôi là Hoa Hồng cũng được. Tôi là ma pháp sư” Hoa Hồng cười hì hì nói với tôi.
Tôi quan sát kỹ càng. . . . . . Người đẹp! Người đẹp lung linh. Bản thân tôi cũng có thể được coi là xinh xắn, nhưng tôi không thể không thừa nhận, khuôn mặt của cô ấy xinh hơn tôi, ngực lớn hơn tôi, eo nhỏ hơn tôi, chân dài hơn tôi, da trắng hơn tôi. . . Haiz ~~~ Tôi muốn ngồi xổm trong góc vẽ vòng tròn quá. . . . . . Có sao đâu, Phong Lam, bây giờ mày là đàn ông (Phong Vô Tình: Đã nói bao lần rồi ~~ bà là nhân yêu), không so đo với gái khác.
“Legolas, cung thủ.” Người gầy nhất trong ba chàng trai nói với tôi.
“Tôi là Tinh Linh Cường Tráng Nhất, gọi tôi Tiểu Cường là được rồi (Anh là con gián hả?). Tôi là chiến sĩ, chiến sĩ là nghề nghiệp rất hay!” Tinh Linh Cường Tráng Nhất nói với tôi bằng vẻ mặt thân thiện.
“Tôi là Chuyên Buff(5) Máu, linh mục” Một nhóc non choẹt nhã nhặn.
(5) Buff: Tiếng lóng của các game thủ. Chỉ hành động hồi máu, gia tăng các trạng thái (lực công kích, phòng ngực, tốc độ….) cho đồng đội.
“Tôi là Hoàng Tử, chưa chuyển nghề. . . .” Tôi sợ hãi.
Hoa Hồng nhìn mặt nạ của tôi với vẻ tò mò. Bị cô ấy nhìn như vậy, tôi căng thẳng đến độ nuốt vài ngụm nước bọt.“Hoàng Tử, sao bạn lại đeo mặt nạ vậy?”
“Không. . . Không phải mặt nạ cũng tăng phòng ngự sao?” Tôi tỏ vẻ ngơ ngác, ha ha! Giả nai chính là thế mạnh của tôi “Cho nên tôi liền mua “
“Tôi thấy rõ ràng là muốn tỏ vẻ ngầu!” Legolas nói lạnh lùng.
Nghe lời này, tôi chỉ cười ngu ngơ. . . . . . Trong lòng thầm nghĩ mình đã quá đẹp trai rồi việc gì cần phải tỏ ra ngầu nữa chứ?
*********
“Được rồi, cuối cùng đã tới bờ sông Dã Lang. Buff Máu, trước hết cậu hãy gia tăng phòng ngự ma pháp cho Hoàng Tử đi! Giúp cậu ấy đánh xong mười con sói rồi trở về chuyển nghề.” Hoa Hồng tốt bụng suy nghĩ giùm tôi, trời ạ, tôi cảm động quá. Híc. . . Hoa Hồng, em muốn làm chị em tốt với chị (Phong Vô Tình:. . . . . . Lại biến thành con gái rồi?)
Sau khi nhóc baby niệm xong một đoạn chú, tôi cảm thấy lực phòng ngự đã tăng lên, không khỏi nói lời chân thành. “Cảm ơn.”
“Không có gì, đi đánh mau đi!” Nhóc baby trở lời lịch sự.
Tôi xác định một con sói lạc đàn, đi đến trước mặt nó, lúc này mới phát hiện. . . . . . Híc ~~~ Sói lớn quá nên hơi đáng sợ. Nó nhe răng trợn mắt nhìn tôi. Hiz, đáng sợ quá, nhất là còn chảy nước bọt nữa . . . . . Xong đời, da đầu tôi đã tê rần, bảo tôi đi chém Slime còn được, dù sao Slime cũng giống như rau củ đông lạnh, nhưng mà sói thì. . . . . . Tôi đã bao giờ dùng dao bếp chém…. đồ ăn sống bao giờ đâu, làm sao bây giờ ? A a! Sói. . . sói tới đây rồi, răng nanh miệng rộng chảy nước bọt tới đây rồi, đừng mà ~~~ Tôi lập tức xoay người, chạy!
“Hoàng Tử, bạn làm gì thế? Mau quay lại đánh đi, đừng sợ, kỹ năng của Chuyên Buff Máu tốt lắm, cậu ấy sẽ hồi máu cho bạn.” Hoa Hồng hét to với tôi.
Vấn đề không phải ở chỗ đó, tôi gào to ở trong lòng, tôi không muốn! Tôi không muốn! Tôi không muốn bị cái mõm sói khủng khiếp đó cắn phải.
“Cậu ta đang làm gì thế. . . . . .” Legolas trưng ra bộ mặt lạnh lùng.
“Cái này thì. . . Tôi cũng không biết!” Tiểu Cường ngẩn ngơ nhìn tôi chạy thoát thân bằng tốc độ như bay. “Nhưng mà tốc độ của cậu ta cũng nhanh thật, cấp 10 mà chạy thắng được sói”
“A. . .” Chạy quá nhanh, không cẩn thận trượt chân vấp phải đá. Độ chân thật 99% dở người này. . . . . . Lúc tôi còn đang tức tối, con sói đã tiến tới, cắn phập vào tay trái của tôi. Đau quá ~~ Híc híc híc ! Thật, thật lắm nước bọt, kinh quá đi! Lúc này, con sói lại há mồm, định cắn vào mặt tôi, nước bọt của nó lại có thể, lại có thể nhỏ lên mặt tôi. Không thể tha thứ được ~~~~ Phựt! Dường như tôi nghe thấy tiếng đứt phựt của thứ gọi là dây thần kinh lý trí ở trong não. Tôi giận! Tôi giận! Tôi giận! Lúc này, tôi nhớ đến mẹ tôi lúc giết gà đều cứa vào cổ gà, he he he!
“Hoàng Tử, chạy mau, nếu bị đánh vào điểm yếu thì cậu chết mất!” Hoa Hồng cùng ba chàng trai kia đều thay đổi sắc mặt, vội vàng chạy lại phía tôi. Đáng tiếc rằng chỗ của họ cách xa tôi quá.
Tiếp theo, tôi nắm chặt tiểu khảm đao, ra sức vung từ trái qua phải, chém bay đầu sói. Tôi bị con sói đè lên, bị máu sói bắn lên khắp người. Dòng máu ấm nóng cùng với mùi máu tươi thật đáng sợ! Khóe mắt tôi rưng rưng, trong đầu thầm nghĩ tới ba chữ kia, thầm hỏi lúc một người vô cùng sợ hãi thì sẽ xảy ra chuyện gì ? . . . . . . Đáp án: Sẽ đánh mất lý trí!
Tôi đứng lên chậm rãi, nắm chặt lấy tiểu khảm đao, nhìn thấy bên bờ sông chỉ có một con sói. Tôi nghĩ chẳng có gì phải sợ hết. Thứ này cũng chẳng khác thịt gà vịt cá là mấy, không làm khó được người giàu kinh nghiệm nấu nướng như tôi, đến đi! Nấu ăn thôi . . . Mắt tôi lộ vẻ hung ác, lao tới con sói ở gần nhất. Lúc tôi đang suy nghĩ xem phải xử lý nó như thế nào thì chợt nghĩ tới Phật Sơn Vô Ảnh Thoái, Liên Kích, và cả trò chơi chiến đấu tôi chơi với em trên PS13 dạo gần đây. Ba cái thứ này kết hợp với nhau thì tạo thành gì đây?
Tôi đá thốc lên cổ họng của con sói một phát, rồi đá từ phía bên, sau đó là đá xoay. Cuối cùng dùng gót chân đạp nó xuống đất, đột nhiên có cảm giác mình là Xuân Lệ(6) . . . . . .
(6) Xuân Lệ là một nhân vật trò chơi điện tử được sản xuất bởi Capcom . Cô được giới thiệu lần đầu tiên trong Street Fighter II: The World Warrior , sau đó xuất hiện như là một nhân vật chơi được trong hầu hết các phiên bản trò chơi tiếp theo.
Vẫn chưa chết? Tôi cầm tiểu khảm đao bằng hai tay, đâm xuống đầu con sói đang hấp hối . . .
Kỹ năng:
Phật Sơn Vô Ảnh Thoái thăng cấp 2, lực công kích +20
Liên kích thăng cấp 4, liên kích 5 lần.
“Trời ơi, không ngờ lại dùng chân. . .” Tiểu Cường nhìn tôi ngơ ngác, ánh mắt đầy vẻ sùng bái.
“Không thể tin nổi . . . . . .” Legolas méo miệng . . .
“Sao mà nó rất giống chiêu thức của nhân vật nào đó trong game chiến đấu. . .” Nhóc baby cũng chính là Chuyên Buff Máu nhịn cười.
“Đẹp trai quá. . .” Hoa Hồng nói. Tôi không khỏi rùng mình khi nghe được câu nói của cô ấy.
Đá như vậy thì mệt quá. Tôi lại nghĩ tới cách làm cá, chỉ cần rạch nhẹ dao vào bụng một phát, nội tạng rơi ra liền. Nghĩ đến đây, tôi nở ra nụ cười nhạt, tiến tới con tiếp theo. . . . . . . . . Đá tung con sói lên không trung rồi đâm tiểu khảm đao từ dưới lên trên. Thấy trên mặt đất đầy những thử đỏ đỏ trắng trắng, không biết ruột sói hầm có ngon hơn ruột heo không nhỉ? Tôi ngẫm nghĩ. . . . . . Rồi mới tiến tới con sói tiếp theo (Sau này hồi tưởng lại quá trình chiến đấu của tôi, không khỏi bội phục độ chân thật 99% của game Cuộc Sống Thứ Hai. Chỉ cần tốc độ nhanh và đánh trúng điểm yếu là có thể giải quyết đối thủ trong nháy mắt mà không tốn một giọt máu nào. Điều này đã mở lối cho cách thức chiến đấu sau này của tôi.)
Lúc này, khi Hoa Hồng thấy tôi phanh bụng con sói thứ nhất, đã che mắt lại, không dám nhìn nữa. Ba người kia thì nhìn tôi làm đồ ăn với sắc mặt tái nhợt . . . . . . À không, là giết quái. (Phong Vô Tình: Điều này đã dạy cho chúng tôi rằng đừng có bao giờ làm phụ nữ tức giận, nhất là phụ nữ nấu ăn giỏi, coi chừng cô ta sẽ xử lý bạn như đồ ăn. . . . . . )
<Đinh! Hệ thống thông báo: Hoàng Tử thăng cấp 11>
Thăng cấp rồi hả? Nhanh thế sao? Tôi xem qua túi, đã đánh được mười cái nanh sói rồi. Ahaha, có thể chuyển nghề rồi, vui quá! Tôi vui vẻ quay lại bên nhóm Hoa Hồng. Phù ~ nấu ăn đúng là việc mệt chết người, tôi mệt đến mức bước đi cũng loạng choạng, gọi to Hoa Hồng từ đằng xa: “Hoa Hồng, tôi hoàn thành nhiệm vụ rồi.”
Hoa Hồng buông hai tay bịt mắt xuống, trợn mắt há mồm nhìn xác chết la liệt khắp nơi, máu chảy thành sông (Máu sói nhuộm dòng sông nhỏ bên cạnh . . . . . . ), mấy thứ đỏ đỏ trắng trắng đầy đất, và cả một tinh linh khắp người đầy máu (chính là tôi), tay phải nắm đao, thong thả đi tới phía họ.“Tinh Linh. . . Đẫm Máu.” Cô ấy khẽ hô lên.
Về sau, khi tiếng tăm lan truyền khắp nơi, tôi có khá nhiều biệt danh. Nhưng có hai cái tên mà nhiều người biết đến nhất là, Hoàng Tử Siêu Đẹp Trai, và cả. . . . . . Tinh Linh Đẫm Máu.
*********
Tạm biệt hội Hoa Hồng Tuyết Trắng, một mình tôi trở lại thôn để chuyển nghề. Tiến vào cửa lớn, tôi vội vã đi tìm NPC chuyển nghề. “Bác à, tôi thu thập được mười cái nanh sói rồi, có thể chuyển nghề được chưa ạ?”
“Sao nhanh vậy, đúng Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết ở trên bãi cát. . . . . .” Thấy ông bác này hình như lại định lôi hết lý luận trong sách ra, tôi vội vã ngắt lời ông ấy.
“Vâng vâng vâng, lời bác nói đúng quá. Nhưng có thể chuyển nghề cho tôi trước được không?”
“Được rồi, được rồi! Người trẻ tuổi bây giờ thật là. . .” Ông bác NPC vừa nhận lấy nanh sói của tôi, vừa tiếp tục lảm nhảm.
Ánh sáng trắng bao lấy tôi, lúc này tôi nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống.
<Đinh! Hệ thống thông báo: Hoàng Tử đã chuyển nghề sang chiến sĩ thành công>
Tôi vội vã mở hệ thống ra:
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc:11
Chủng tộc: Tinh Linh
Nghề nghiệp: Chiến sĩ
Danh vọng:0
HP: 450
MP: 100
Thuộc tính cơ bản:
Sức mạnh: 25
Thể chất: 12
Nhanh nhẹn: 21
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10
May mắn: Không xác định
“Nhóc con, theo quy định cũ sẽ tặng nhóc một vũ khí. Còn có phụ tặng miễn phí ba kỹ năng nữa!” Ông bác NPC bổ sung. “Nhóc có thể lựa chọn chủng loại vũ khí như chủy thủ(7), đao, tế kiếm, song thủ kiếm, rìu…, nhận được cực phẩm hoặc phế phẩm là do số mệnh. Tổng cộng có mười kỹ năng, có kỹ năng bị động ─ Liên Kích, Gia Tăng Sức Mạnh, Gia Tăng Phòng Ngự, Kinh Thân Pháp, Tăng Chính Xác. Kỹ năng chủ động ─ Trọng Kích (Chuyên dùng cho vũ khí song thủ – hai tay, mất 20 MP), Hỏa Diễm Trảm (Vũ khí đan thủ – một tay, mất 20 MP), Trí Mạng Nhất Kích (Vũ khí loại nhỏ, mất 20 MP), Nhiên Thiêu Đấu Chí (Mất 80 MP, công kích x2, thời gian 20 phút), Phòng Ngự Bích (Mất 80 MP, phòng ngự x2, thời gian 20 phút).”
(7) Chủy thủ: Dao găm
“Vũ khí. . . . . . dao bếp?” Tôi mơ mơ màng màng
“Gì cơ?” Ông bác NPC ngẩn người.
“Ặc. . . . . . Đao.” Mặc dù tôi cảm thấy tôi dùng dao bếp chắc chắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Nhưng vì hình tượng tốt đẹp của tôi, tôi liền chịu thiệt dùng đao vậy.
“Tinh linh dùng đao, thật là hiếm thấy. Xong, đã bỏ vào nơi chứa đồ của nhóc rồi”
Nghe nói vậy, tôi vội vàng mở túi ra xem, lôi ra một thanh Hắc Đao. Tại sao lại gọi thứ đó là Hắc Đao ư? Bởi chuôi đao cùng vỏ đao đều đen xì? Không. . . . . . Nguyên nhân chủ yếu chính là … trên vỏ đao có hai chữ màu vàng ─ Hắc Đao.
Tôi nhớ tới đao khách thời cổ đại, những lúc như vậy sẽ rút đao ra từ từ chậm rãi, sau đó giơ đao lên cao. Dưới ánh sáng mặt trời, lưỡi đao sẽ phản xạ ánh sáng lung linh. Thật đẹp, cho nên, tôi cũng rút đao từ từ chậm rãi. Nhưng trong lúc rút đao, tôi chợt phát hiện ra thanh đao này, thật sự là không thể tin nổi. . . . . . Không thể ngờ rằng lưỡi đao đen xì. X nhà nó. Thế này thì làm thế nào mà phản xạ ánh sáng mặt trời được! Aaaaaa ~~ phá hoại mong muốn tỏ ra ngầu của tôi, tức chết đi được! Tôi tức tối thu đao lại.
“Tiểu huynh đệ, đã quyết định chọn kỹ năng nào chưa?”
“Chờ chút, để tôi suy nghĩ cái đã!” Gia Tăng Sức Mạnh, Khinh Thân Pháp, Tăng Chính Xác, và cả Hỏa Diễm Trảm là tôi muốn học. Nhưng mà chỉ có thể chọn ba loại thôi! Thật phiền phức, tôi nhướn mày “Vậy thì Gia Tăng Sức Mạnh, Khinh Thân Pháp, và Hỏa Diễm Trảm.” Ngẫm lại, lúc tôi đánh sói với hội Hoa Hồng, tôi chưa MISS(8) phát nào, tỉ lệ chính xác như vậy là đủ rồi.
(8) MISS và tỉ lệ chính xác: Thông thường các nhân vật công kích vật lý sẽ có tỉ lệ chính xác nhất định, không phải trăm phát trăm trúng.
<Đinh! Hệ thống thông báo: Hoàng Tử học kỹ năng: Gia Tăng Sức Mạnh cấp 1: Sức mạnh +5% | Khinh Thân Pháp cấp 1: Nhanh nhẹn +5% | Hỏa Diễm Trảm cấp 1>
Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tôi ngờ vực, nhưng vẫn ngoan ngoãn rời khỏi game, xem xem rốt cuộc là bị cái gì quấy nhiễu. Vừa mới cởi mũ game ra đã nghe thấy tiếng mắng nhiếc inh ỏi của thằng em tôi “Êeee ~~~ Chị có định nấu cơm hay không đây, chín giờ tối rồi đấy, bà muốn tôi chết đói à!”
Nói thêm cho rõ. Bây giờ là nghỉ hè, ba mẹ tôi lại ra nước ngoài nghỉ phép. Thế là còn lại hai chị em tôi nương tựa vào nhau mà sống. Hơn nữa, bảo tôi ăn cơm của em tôi nấu thì tôi thà … đi ăn Slime còn hơn. Em tôi cũng thấy thế. . . . . . Cho nên trách nhiệm nấu cơm nặng nề liền trút xuống đầu tôi “Được rồi, chị đi nấu mì được chưa!”
20 phút sau, tôi và em tôi ngồi đối diện ăn mì. Nhân tiện lảm nhảm về game.
“Bà chị, tôi lên cấp 15 rồi đấy! Bà cấp mấy rồi?” Tên Dương Danh đáng chết này. Ăn được mì rồi bắt đầu nói kháy tôi đây.
Tôi không cam tâm nói.“Cấp 11 thôi! Nhưng chị tự luyện đó.”
Nó cười ha ha. “Đã nói rồi mà, làm thế nào bà luyện thắng tôi được!”
“Hơ, nếu không phải vì đẹp trai quá thì làm sao mà chị luyện thua mày được?”
“Gì cơ? Đẹp trai quá? Bà nói gì thế?” Em tôi trưng lên bộ mặt khó hiểu.
Thế là, tôi kể cho em tôi nghe đầu đuôi câu chuyện . . . . . . Sau đó lại bị mắng. Híc híc híc! “Bà bị ngu à? Có nguyện vọng như vậy lại dùng để chuyển giới. Trời ơi là trời! Ít ra bà cũng phải đòi thần khí, thần sủng hoặc là điểm số cơ bản cao chứ! Không ngờ bà lại làm nhân yêu. . . . . .” Khuôn mặt của em tôi thật bi phẫn.
“He he! Không thể nói như vậy được. Thần khí sớm muộn gì cũng có người giành được, thần sủng sớm muộm cũng có người quơ được, điểm số cơ bản cũng có khi tăng cấp. Nhưng nhân yêu vĩnh viễn chỉ có mình chị mày thôi” Tôi cười ahaha.
“. . . . . . Haiz! Mặc kệ bà” Vẻ mặt của em tôi rất chán nản. Vì sao cậu không phải là người có được nguyện vọng? “Tên bà là gì? Ngày mai online tôi PM bà.”
“Không nói cho mày biết.”
“Vì sao?”
“Bởi vì mày sẽ dùng để uy hiếp chị. Ví dụ, nếu như chị không nấu cơm cho mày, mày sẽ uy hiếp chị, công khai chị chính là nhân yêu” Em trai à, chị hiểu mày rất rõ.
“Làm sao bà biết được. . . A! Không phải, làm sao mà bà lại không tin tưởng em trai ruột như vậy chứ!” Thằng em đáng chết giả đò bộ mặt thê lương. Hơ! Lừa mấy nhỏ nai tơ còn có thể, lừa bà chị đã sống cùng với mày mười chín năm ư, mơ đi nhá.
“Hừ!”
“Được rồi! Không nói thì thôi.” Phong Dương Danh sờ mũi. Xem ra kế hoạch uy hiếp thất bại rồi.
“Ăn xong thì mang bát đi rửa đi. Không thì mai không có bữa sáng mà ăn đâu!”
“Bà định đi chơi Cuộc Sống Thứ Hai à?”
“Không phải, chị muốn đi chơi The King of Fighters 100(9) trên PS13 của mày.” Tôi muốn đi nghiên cứu cẩn thận, khai phá ra thêm chiêu thức, để sống cùng với danh tiếng của Xuân Lệ.
(9) The King of Fighters (ザ•キング•オブ•ファイターズ Za Kingu obu Faitāzu), viết tắt là KOF, là loạt trò chơi đối kháng của hãng SNK Playmore. Ban đầu trò chơi được phát triển cho phần cứng Neo Geo MVS của SNK, phần cứng hiện tại của loạt trò chơi là Taito Type X2. Các phiên bản arcade và trò chơi The King of Fighters đầu tiên đã được phát triển trên một số hệ máy cầm tay.
Em tôi ngơ ngác nhìn tôi lôi PS13 ra chơi. Nó lầm bầm. “Quái, bà chị của mình thích chơi game đối kháng từ lúc nào vậy? Trước kia đều là bởi vì mình không tìm được người chơi cùng, bà ấy mới bị mình lôi kéo bắt đi chơi cùng đấy chứ. . . . . .”
*********
Trải qua hơn hai giờ nghiên cứu Xuân Lệ, tôi tràn đầy tin tưởng trở lại Cuộc Sống Thứ Hai, định bắt đầu thăng cấp điên cuồng. Hừ hừ, thằng em chết dẫm cứ từ từ chờ mà chờ chị vượt xa cấp của mày đi, xem mày còn dám cười chị nữa hay không! Đi thôi, đi nấu sói nào, à không, là giết sói. . . . . . Khi tôi định bước ra cửa hông phía tây, đột nhiên bị đập mạnh một phát vào đầu hoa mắt chóng mặt. Gì cơ? Tiểu Long Nữ. . . . . . X nhà nó, tôi muốn kháng nghị, GM đánh người! Đáng tiếc, tôi chưa kịp nói gì, Tiểu Long Nữ đã quát mắng ầm ĩ . . . . . .
“Tôi bảo cậu PM tôi mà cậu không thèm PM. Hại tôi tìm cậu cả ngày trời, lại còn mang cái mặt nạ này nữa. Nếu không phải chiều cao, dáng người và kiểu tóc này là do hai người chúng ta bàn bạc mất hai tiếng thì làm sao mà tôi nhận ra cậu được!”
Tôi quay đầu nhìn Tiểu Long Nữ thì thấy một người đẹp lung linh mặc trang phục tân thủ, không hề mang dáng vẻ GM. Tôi nghi ngờ, GM của game này sao lại bình thường như vậy nhỉ? Thế này thì phân biệt GM với gamer thế nào đây? “Tiểu Long Nữ, sao bà lại mặc thế này? Không phải bà là G. . . . . .” Còn chưa nói xong, Tiểu Long Nữ vội vàng chặn miệng tôi, kéo tôi vào khu rừng bên ngoài. . . . . . (Trời ơi, bà định làm gì thế?!)
“Im nào, cậu muốn cho cả Thế Giới biết tôi là GM hả!” Tiểu Long Nữ điên tiết nói.
GM lại sợ người ta biết mình GM? Chuyện gì thế này? Đầu tôi đầy nghi hoặc.
“Cậu hãy nghe cho kỹ đây, thật ra tôi là GM ẩn!” Tiểu Long Nữ biết tôi chưa xem trang chủ của game, cho nên cô ấy giải thích tỉ mỉ “GM ẩn thật ra cũng chỉ là một dạng gamer mà thôi, nhiệm vụ chủ yếu của chúng tôi là báo cáo những khuyết điểm trong quá trình chơi game, bức xúc của gamer, và cả BUG….., bởi vì chúng tôi xen lẫn trong giới gamer bình thường, cho nên có thể phát hiện ra những thứ mà GM bình thường không hay biết.”
“Như vậy không phải là rất bất công sao?” Tôi bực mình, vậy không phải top cao thủ đều là GM ẩn hết sao?
“Không đâu, mặc dù chúng tôi là GM ẩn, nhưng công ty game không hề cho chúng tôi quyền hạn đặc biệt gì cả. Chúng tôi gần giống gamer bình thường thôi.” Tiểu Long Nữ lại cốc đầu tôi một phát nữa
“Ồhhhh. . . . . .” Hiểu rồi. Nghĩa là Tiểu Long Nữ bây giờ cũng giống như gamer bình thường thôi. Ha ha ha, vậy tôi không sợ sẽ đắc tội cô ấy, he he he! “Vậy bà tìm tôi có việc gì thế?”
Tiểu Long Nữ đột nhiên giở giọng quyến rũ “Đương nhiên là tìm trai đẹp như anh để cùng luyện rồi!” Vừa nói vừa dựa thân hình cô ấy lên người tôi, ngón tay còn vẽ vòng tròn trước ngực tôi. . . . . . Híc híc híc, GM quấy rối tình dục tôi! Tôi vội vã lùi sau ba bước, tránh sau một thân cây.
Tiểu Long Nữ cười khúc khích.”Được rồi, nhìn cậu sợ hãi như vậy chắc chắn là bị con gái rượt đuổi rồi, còn đeo mặt nạ thế kia!”
Nghe vậy, mặt tôi liền xị xuống. Khóc lóc kể chuyện tảng thịt bò bi thương của tôi cho Tiểu Long Nữ, nhưng cô ấy chẳng tỏ thái độ đồng cảm mà còn cười từ đầu đến cuối. Thái độ gì đây. . .
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Tiểu Long Nữ vội nói.“Yên tâm đi, bây giờ có tôi bên cậu rồi, chắc chắn tôi sẽ cản đám ong bướm điên loạn kia lại cho cậu. Tôi nhất định sẽ bảo vệ trinh tiết cho cậu!”
. . . . . . Sao tôi lại cảm thấy có bà ở bên, trinh tiết của tôi lại càng nguy hiểm hơn!
“Hơn nữa, mặc dù tôi không có đặc quyền gì, nhưng mà tôi vô ~~~ cùng hiểu rõ game này. Có vấn đề gì cậu đều có thể hỏi tôi!” Tiểu Long Nữ bày ra khuôn mặt nịnh nọt.
Tôi lườm cô ấy. Dù tôi có nói gì đi nữa thì tôi vẫn không thoát được bàn tay của Tiểu Long Nữ.“Được rồi, cùng luyện thì cùng luyện.”
“Vạn tuế ~~~” Cô ấy reo hò ầm ĩ. Có cần phải vui như vậy không? Tôi nghi ngờ.
“Đi thôi! Đi thôi!” Tiểu Long Nữ ngang ngạnh tóm lấy cánh tay tôi.
“Đi thì đi, đừng có bám lấy tay tôi!“ Sắc mặt tôi trắng bệch
“Ê ~~ đừng vẽ vòng tròn trên ngực tôi nữa.”
“A! Đừng thổi vào tai tôi nữa”
“Bà mà sờ mông tôi nữa thì tôi sẽ trở mặt đấy!”
Híc ~~~ trinh tiết nguy hiểm của tôi, ai tới cứu tôi khỏi khỏi tay nữ sắc lang này đây!?
(1) Thực tế ảo hay còn gọi là thực tại ảo (tiếng Anh là virtual reality, viết tắt là VR) là thuật ngữ miêu tả một môi trường mô phỏng bằng máy tính. Đa phần các môi trường thực tại ảo chủ yếu là hình ảnh hiển thị trên màn hình máy tính hay thông qua kính nhìn ba chiều, tuy nhiên một vài mô phỏng cũng có thêm các loại giác quan khác khác như âm thanh hay xúc giác.
Trong game Thế Giới
“Em trai, nhóc xem, đây là cái gì?”
Tôi là Phong Tiểu Tiểu, đang khoe khoang bảo vật Trượng ma pháp Trạm Lam Nữ Thần của cao thủ cho thằng em trai song sinh xem. Haha… Công kích ma pháp của nó là 120, thuộc tính là gia tăng công kích ma pháp + 20%. Thật đúng là vật báu của ma pháp sư. Nhưng tôi lại giành được ~~ Phải tốn bao công mới vòi vĩnh ông xã được đấy.
“Trạm Lam Nữ Thần? Woaaa, bà chị giàu thật đấy~~ Đến mức này thì giá thấp nhất cũng phải mười vạn vàng, bà lôi đâu ra thế?” Phong Vô Tình, chính là thằng em ngoài đời thật của tôi. Nhìn Trạm Lam Nữ Thần trong tay tôi bằng đôi mắt lóe sáng.
“Đương nhiên là ông xã cho chị rồi.” Tôi đắc ý khoe khoang.
“Lại là anh rể, con gái có khác, trang bị cũng không cần vất vả ra sức giành về, lại còn có người tự động dâng tới miệng.” Phong Vô Tình lẩm bẩm.
“Mày nói gì?!” Tôi cau mày, một chiêu ma pháp trung cấp ─ Băng Chùy nhằm thẳng vào người em tôi.
Là một chiến sĩ, phòng thủ ma pháp của Phong Vô Tình dĩ nhiên là thấp rồi, lượng máu hiện tại, cũng chính là HP, giảm xuống một nửa ngay lập tức. Tuy cảm giác đau trong game chỉ bằng 20% Thế Giới thật. Tính qua tính lại, chiêu Băng Chùy này có lẽ chỉ đau ngang vết dao cứa mà thôi! (Nghĩ lại thì cũng rất đau thì phải……!?)
“Oái, đau quá, đừng làm loạn nữa được không?” Nhìn thấy bản thân không còn đến một nửa lượng máu, Phong Vô Tình cầm lấy bình máu uống ừng ực “Bà chằn….”
“Gì cơ……?”
Dám chửi tôi là bà chằn, nói đúng ra là, một chiến sĩ cấp 95, lại dám chửi tôi – một ma pháp sư cấp 115, muốn chết rồi! Tôi tức giận chẳng cần để ý phía trước là ai, một chiêu ma pháp cao cấp Bạo Phong Tuyết cho nó out luôn. Tôi đánh xong mới nghĩ đến, gay to rồi, Vô Tình sẽ không mất mạng chứ?
“A……” Tiếng kêu thảm thiết của thằng em trai tôi vọng đến, chắc là phải đau lắm…… Xin lỗi em trai nhé.
“Bà đúng là bà chằn, cọp cái, bà già đáng chết, bà muốn giết tôi đấy à!” Phong Vô Tình đang nằm bẹp dưới đất thở hồng hộc, sống dở chết dở. May mà còn sống, mừng quá đi mất.
“Ai bảo mày chửi chị là bà chằn chứ. Hơn nữa cấp bậc thì thấp, trang bị cũng cũ mèm rồi, một phát Băng Chùy và Bạo Phong Tuyết cũng đủ làm cho mày nằm bẹp dưới đất. Nếu chị đạp mày một cước nữa, mày sẽ may mắn trở thành chiến sĩ đầu tiên bị ma pháp sư giẫm chết đấy.”
Thấy Vô Tình không chết, tôi không kiềm chế được lại cười nhạo nó vài câu.
Nằm bẹp dưới đất, hình như Phong Vô Tình cũng tức giận lắm, thế chỉ nói với tôi lạnh lùng: “Ai không biết xấu hổ giống bà chứ. Lúc nào bà cũng đòi người ta trang bị, còn đòi kéo bà đi thăng cấp nữa. Lúc tổ đội thì trốn tít đằng sau, vật phẩm ngon thì bà nhặt. Cấp bậc bà không cao, trang bị không tốt mới lạ đấy”
Tôi tức giận đến mức mặt đỏ bừng. “Chị…… chị.” Có chút tội lỗi >”<
Thấy tôi không nói nên lời, Phong Vô Tình lại càng giậu đổ bìm leo. Tôi nghi ngờ không biết nó có phải là em trai của tôi thật không nữa? Nói lời dữ dằn như vậy “Không có gì để nói chứ gì, con gái các người chỉ biết đòi người ta dẫn theo, đòi trang bị, lại còn chọn nhân vật có thể trốn ở đằng xa mà vẫn ăn được kinh nghiệm.”
Tôi giậm chân. “Không thì chúng ta luyện lại đi, xem ai luyện cấp nhanh hơn!”
Phong Vô Tình hừ vài tiếng. “Thôi bỏ đi, luyện lại thì có ích lợi gì, không phải anh rể sẽ giúp bà sao, hơn nữa không phải sẽ có một đống các anh trai muốn dẫn bà theo và cho bà trang bị sao?”
“Là do bọn họ muốn dẫn chị theo đấy chứ, liên quan gì tới chị!”
“Vậy thì bà đừng nhận nữa, tự luyện đi!”
“Không lấy thì phí của……” Tôi nói với vẻ tội lỗi.
“Hừ!” Phong Vô Tình nhìn tôi với vẻ lạnh lùng. Tôi nổi giận bừng bừng, đang định mở miệng cãi lại nó.
Một con BOSS Hỏa Hầu Vương nổi tiếng vì tốc độ lao đến từ sau lưng em tôi. Nó dùng tốc độ nhanh như chớp, một chưởng giáng xuống đầu em tôi (Chẳng lẽ là báo ứng……).
……Tôi ngây ngẩn cả người, trơ mắt nhìn em trai biến thành ánh sáng bay về trời (Trong game, sau khi chết sẽ biến thành ánh sáng trắng bay trở về điểm hồi sinh). Trời ơi! Thằng em tôi toi rồi. Xong đời, căn cứ theo quy định biến thái của game Thế Giới, khi bị quái vật đánh chết thì sẽ trở lại cấp 1. Nó mắng tôi chết mất, đầu tôi chợt đổ mồ hôi lạnh! Mà tôi lại quên mất con boss kia còn ở trước mặt, lại còn phát hiện ra một ma pháp sư không có chiến sĩ làm đệm thịt là tôi nữa chứ……
“A……” Tôi chưa chết bao giờ, lần đầu tiên được nếm mùi thì ra là khủng khiếp như vậy…… Tôi vội vàng bỏ mũ game ra rồi nôn khan.
“Bà toi rồi hả?” Vừa ngẩng đầu đã thấy vẻ mặt khó tin của thằng em trai, kẻ mới chạy tới chỗ tôi từ phòng nó, vốn định tới để mắng tôi vì tội hại nó rớt cấp, nhưng bây lại mắng: “Bà ngu ngốc thế hả, thấy tôi chết rồi sao còn không dùng sách hồi thành hả?”
“Chị thấy mày chết thì ngẩn cả người!”
Tôi nhìn nó với vẻ mặt tủi thân. Tôi nào biết mới có đơ ra một lát mà con boss đáng chết kia cùng với con cháu nhà nó đã biến tôi thành ánh sáng trắng trong chớp mắt. “Thật là ngại quá, hại mày mất mạng……”
“Thôi, dù sao tôi cũng không chơi Thế Giới nữa.”
“Gì cơ? Sao mày không chơi nữa?”
Em trai của tôi, nhân tiện nhắc tới, tên thật của nó là Phong Dương Danh còn tôi là Phong Lam. Nó nhìn tôi bằng vẻ mặt không đỡ được. “Bà không biết Cuộc Sống Thứ Hai sắp ra mắt sao?”
“Cuộc Sống Thứ Hai?” Tôi nhìn nó với vẻ khờ khạo.
Mặt thằng em tôi chợt lộ vẻ khinh bỉ……
“Cuộc Sống Thứ Hai là game thực tế ảo mới nhất, độ chân thật lên tới 99%. Nghe nói có thể cảm nhận được gió thổi trên mặt, tiếng kêu của côn trùng…. đến mức mà cảm giác gần như chân thật.”
Tôi nhíu nhíu mày. “Như vậy không phải là đau lắm sao? Nếu mà bị đánh thì ……”
“Hơ hơ ~~ con gái các người chỉ biết sợ đau, độ chân thật 99% đó, đau chút thì có hề gì?” Thằng em đáng đánh nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ, rồi chêm vào một câu. “Yên tâm đi bà, cảm giác đau cũng chỉ nâng cao tới 30% mà thôi.”
Tôi Ah~ một tiếng, lại không kìm được mà nghĩ, hừ ~ vừa nãy không phải kêu đau ầm ĩ sao, nếu mà tăng mức độ tới 99% thật, chị không đời nào tin mày dám nói đau chút thì có hề gì, chẳng qua vừa mới hại nó mất một mạng, bây giờ có tức điên lên cũng không dám ho he một tiếng.
“Mày không chơi Thế Giới nữa à?!”
“Làm ơn đi, bây giờ người chơi Thế Giới và Nhân Sinh đều đang chờ đợi Cuộc Sống Thứ Hai phát hành, sau khi Cuộc Sống Thứ Hai được phát hành, chắc là Thế Giới và Nhân Sinh cũng bị đóng cửa ngay thôi!”
“Vậy thì chắc chị cũng chơi” Độ chân thật lên đến 99% nghe hấp dẫn quá đi. Dù sao cũng phải luyện lại từ đầu, vậy thì đi luyện Cuộc Sống Thứ Hai cũng được.
“Lại muốn phát huy kỹ năng đòi trang bị và đòi người kéo của bà hả?”
Tôi giận: “Phong.Dương.Danh, chị cảnh cáo mày, lần này chị tuyệt đối không cần người kéo, cũng không đòi người ta trang bị. Đừng có luyện thua chị đấy nhá.”
“Còn lâu tôi mới luyện thua bà”. Ánh mắt thằng em của tôi bắn ra tia chớp. Mắt hai chị em tôi giao nhau tạo thành những tia lửa điện xoèn xoẹt.
*********
Cầm chip game trên tay, tôi lầu bầu tức tối. Thằng em xấu xa, chắc chắn chị sẽ thắng mày, chắc chắn ~~ sẽ khiến mày không biết nói gì luôn. Tôi tức tối nhét chip vào trong mũ chơi game. Nhìn đồng hồ đã chỉ đến giờ, tôi đội mũ game, định chạy ào vào luyện cấp cho nó khỏi đuổi kịp luôn. Nhưng mà tôi quên mất một chuyện. Để cho đúng giờ, tôi luôn đặt đồng hồ chạy nhanh 5 phút …… Sao lại đen thui thế kia? Trong khi đầu óc tôi đang đầy nghi vấn, trước mắt đột nhiên tỏa ánh sáng chói lòa. Một người đẹp lung linh xuất hiện trước mắt tôi. Hừ! Lại là người đẹp, tức chết đi được. Công ty game online không biết nữ giới cũng chơi game hả, tại sao không tạo ra một anh trai để làm vui lòng đồng bào nữ giới chứ?
“Chào mừng tới Cuộc Sống Thứ Hai. Xin chào. Đây là lần chơi đầu tiên của bạn. Phiền bạn đợi trong giây lát để chúng tôi dùng tia hồng ngoại quét hình dáng và ghi lại giọng nói của bạn. Những lần sau chỉ cần đội mũ game là bạn có thể vào thẳng trò chơi.”
Tôi lẳng lặng chờ quét xong.
“Đã xong. Bây giờ có thể bắt đầu tạo nhân vật. Trước khi tạo nhân vật, tôi xin nhắc nhở bạn, bạn chỉ có một cơ hội tạo nhân vật. Một khi đã tạo nhân vật, chủng tộc, tên truy cập, vẻ ngoài của bạn không thể sửa đổi.”
“Vậy là không thể tạo lại nhân vật sao?” Quy định nghiêm khắc như vậy không phải quá cười điệu sao?
“Để tạo nên sự chân thật cho Cuộc Sống Thứ Hai, mỗi người chỉ có một tài khoản duy nhất, chỉ có thể có một nhân vật mà không thể sửa đổi.”
“Vậy nếu nhân vật chết thì phải làm sao?” Tôi nghi hoặc, chả lẽ không thể chơi tiếp nữa sao ……
“Nhân vật tử vong sẽ trở lại điểm hồi sinh, trừng phạt giảm một cấp.” Quy định thật kì quặc, hoang mang quá.
“Xin hỏi bạn muốn bắt đầu tạo nhân vật chưa ạ?”
“Ờ, bắt đầu đi!”
“Mời lựa chọn chủng tộc.” Lời nói của NPC xinh đẹp vừa dứt, trên khoảng không trắng xóa đột nhiên xuất hiện mấy chục nhân vật sống động õng ẹo tạo dáng trước mặt tôi. Có tộc người, tộc tinh linh, tộc tinh linh đen, tộc người lùn, tộc ma, tộc thần, tộc người thú (Bao gồm tộc sói, tộc người có cánh, hổ báo vân vân mây mây…), tộc yêu quái (Tộc yêu quái còn chia thành mười tộc: thụ yêu, hoa yêu….) Hoa hết cả mắt. Trời ạ, thế nào đây? Một đống chủng tộc loạn xì ngậu lên hết cả thế kia là sao?
Thấy mắt tôi hiện những vòng xoáy mơ hồ, NPC xinh đẹp tốt bụng hướng dẫn tôi: “Bạn có thể chọn một tộc bạn thích nhất trước, tôi sẽ giải thích rõ hơn cho bạn. Bạn cứ từ từ chọn lựa bởi vì không thể sửa đổi được.”
Tôi nhìn người đẹp bằng ánh mắt biết ơn, thấy cô ấy còn xinh đẹp hơn lúc trước ……
“Tộc người có đặc điểm gì?”
“Đặc điểm của tộc người là cân bằng. Ví dụ như, thể chất của người không bằng người thú, nhanh nhẹn không bằng tinh linh, nhưng nhanh nhẹn hơn người thú, thể chất cao hơn tinh linh.”
“Ồhhh……” Đặc điểm cũng na ná các game online khác. Tôi bắt đầu thấy nhức đầu, không thể sửa đổi chủng tộc được. Tôi cố gắng tự hỏi nên chọn tộc gì đây? Lần này tôi phải làm chiến sĩ, bị thằng em nói khích …… Thằng em đáng chết, dám nói tôi chỉ biết sợ đau và trốn tránh, lần này chị chọn chiến sĩ cho mày xem. Nghe nói chiến sĩ thì tộc người hoặc người thú là tốt nhất……
“Vậy có thể cho tôi xem bản thân trong dạng người hoặc người thú có được không?” Đánh giá con người qua vẻ ngoài là không hay, nhưng bản chất của con gái là yêu cái đẹp……
“Có thể.” Người đẹp vừa dứt lời, hai hình ảnh của tôi liền xuất hiện. Rõ ràng là tôi là người thì đẹp hơn. Lúc tôi định chọn tộc người, lời nói của thằng em đáng chết chợt hiện lên trong đầu tôi: “Thôi bỏ đi, luyện lại thì có ích lợi gì, không phải anh rể sẽ giúp bà sao, hơn nữa không phải sẽ có một đống các anh trai muốn dẫn bà theo và cho bà trang bị sao?” Tức chết đi được. Nếu tôi lại xuất hiện trước mặt nó một cách đẹp đẽ, chắc chắn không tin tôi tự luyện. Nghĩ vậy tôi – tôi xúc động – thốt lên: “Có thể làm cho tôi trở nên nam tính chút không?”
“Bạn muốn chuyển thành nam giới sao?” Người đẹp ngẩn người, khuyên bảo tận tình: “Bạn nên suy nghĩ cẩn thận, bạn không thể thay đổi vẻ ngoài.”
Tôi hơi dao động……
“Ngoài ra nữ giới chơi game cũng dễ hơn, có người kéo lại có người thương yêu”
Nghe vậy, tôi càng giận ~~~ “Tôi mặc kệ.”
“Bạn đợi chút, tôi sẽ bàn bạc với cấp trên.” Người đẹp đột nhiên cứng đơ không nhúc nhích.
Thì ra là GM, biểu cảm thật gượng gạo, cứ tưởng là NPC cơ!
Một lát sau, người đẹp động đậy trở lại, sắc mặt do dự. “Vốn là không thể thay đổi giới tính, nhưng bạn là người chơi đầu tiên đăng nhập vào trò chơi. Lúc trước chúng tôi đã quyết định phần thường là sẽ thực hiện một yêu cầu thích đáng của người chơi đầu tiên. Còn về yêu cầu này…… chúng tôi vừa mới thảo luận qua. Dù sao bạn cũng là trường hợp đặc biệt duy nhất, nên không ảnh hưởng đến trò chơi, chúng tôi đồng ý với bạn.” Lời vừa nói xong, tôi lập tức biến thành một chàng trai thanh tú tuấn nhã. Woa, đẹp trai quá…… Xem ra tôi làm con trai còn hợp hơn làm con gái ý chứ ……
“Bạn quyết định đẹp lên 30% hay xấu đi 30%?”
Còn phải nói nữa sao, đương nhiên là…… “Đẹp lên 30%.”
Lời vừa dứt, một chàng trai đẹp lung linh lập tức xuất hiện trước mắt tôi. Tôi đây sao? Trời ơi, đẹp trai quá…… Tôi nhìn mình mà chảy nước miếng, là tộc người mà đẹp như vậy, vậy thì…… “Tôi muốn xem tôi trong dạng tinh linh.”
Một tinh linh với đôi tai thon dài xuất hiện tại trước mắt tôi. Dáng người cao cao thanh mảnh phối hợp với khuôn mặt điển trai thanh nhã …… “Đẹp trai quá…” GM xinh đẹp cất tiếng cảm thán cùng với tôi……
“Bạn còn do dự với việc chuyển giới tính không? Nếu bạn chuyển giới, tôi sẽ trở thành bạn gái của bạn ngay lập tức.” GM xinh đẹp không kiềm chế được mà nói với tôi.
Tôi nên nói gì đây……
“Được rồi, quyết định thế nhé, chọn tộc tinh linh!” Những lời này không phải tôi mà là GM xinh đẹp nói.
“Cái này……” Tôi ngẩn ngơ. “Cơ mà tôi muốn làm chiến sĩ……”
“Ai dà ~ được rồi, bạn thấy bạn đẹp trai như vậy, không làm tinh linh thật là phí của trời. Mặc kệ, bạn nhất định phải làm tinh linh.” GM xinh đẹp lại có thể làm nũng với tôi…… Tôi nổi hết cả da gà. Xem ra cô ấy đã không còn coi tôi là con gái nữa rồi…… Chẳng qua, tôi ngắm mình trong dạng nam giới, đẹp trai quá đi. Xong đời, tôi có thể vào game với việc duy nhất là soi gương được không?
“Quyết định như vậy đi, bạn có muốn thay đổi kiểu tóc hay chiều cao không?” Ê ê ê, không phải cô là GM sao? Sao lại quyết định thay tôi như đúng rồi vậy?
“Cô xem màu vàng được không?”…… Tôi bất đắc dĩ.
Trải qua hai giờ nói qua nói lại, hai người chúng tôi mới quyết định xong xuôi…… vẻ ngoài. GM xinh đẹp còn mỹ hóa tôi lên 40%. Tôi bắt đầu nghi ngờ không biết cô ấy có phải là GM thật không? Tôi nhìn tinh linh tóc ngắn màu bạch kim siêu đẹp trai, cho dù có là trong game thì tỉ lệ quay đầu cũng phải là 200%. Nhìn đi nhìn lại, mắt tôi biến thành hai hình trái tim. Trời ạ, đây có phải là tự luyến không?
“Xong. Thật hoàn mỹ”. Tiểu Long Nữ nói với vẻ hài lòng. Tiểu Long Nữ chính là tên của GM xinh đẹp….. Cô ấy nói với tôi nếu có rảnh thì nhất định phải PM cho cô ấy ……
“Làm ơn…… Chúng ta tới bước tiếp theo đi…… Tạo mỗi nhân vật mà hai tiếng còn chưa xong, từ trước đến nay chưa từng có.”
“Vậy…… Bạn muốn đặt tên là gì? Cảnh cáo bạn không được chọn mấy cái tên không hay đâu nhá!”
…… Lại còn cảnh cáo tôi. Tôi không nói gì. Gay to, trước nay mỗi khi chơi game tôi đều dùng tên Phong Tiểu Tiểu. Bây giờ xem ra là không thể dùng được nữa. “Bạch Mã Hoàng Tử nhé.”
Tiểu Long Nữ trừng mắt. “Bỉ quá đi, không được không được.”
“Vậy thì cô đặt tên giúp tôi đi”. Tôi tỏ thái độ bất cần, bây giờ ai mới là người chơi đây?
“Được rồi, bỏ chữ Bạch Mã đi, Hoàng Tử là được rồi! Ok, chọn vậy nhé.”
Nhìn trên đầu nhân vật nam của tôi hiện lên chữ “Hoàng Tử”, tôi…… không biết nói gì nữa.
“Bạn muốn xuất sinh ở đại lục nào? Có năm đại lục đông tây nam bắc trung.” Tiểu Long Nữ cười hì hì nói với tôi.
“Tùy cô…..”
“Được rồi, bạn có thể xuất sinh.” Cô ấy nói xong, nhân vật nam phía trước đột nhiên bổ nhào về phía tôi, rồi hợp nhất với tôi. Tôi cảm thấy mình bỗng rơi xuống…… “Ê, từ từ đã, tôi còn chưa phân phối điểm số?” Tôi hét lớn.
“Nhất định là bạn chưa xem trang web, điểm số phân phối random. Còn nữa, anh trai nhất định phải PM cho em đấy nha. PM rồi em sẽ thưởng choa!”
Tôi ngất đi ……
*********
Cuối cùng cũng rơi xuống đất, tôi hít một hơi, lập tức nhớ tới, bây giờ thứ cấp thiết nhất là…. gương. Gương đâu rồi? Tôi muốn xem thử mình có đẹp trai như vậy không……
“Anh trai à, đẹp trai thế!” Tôi quay lại theo tiếng nói thì thấy một cô gái đang nhìn về phía tôi bằng đôi mắt đã biến thành hình trái tim. Tôi nhìn trái nhìn phải theo phản xạ. Ở đâu? Trai đẹp ở đâu? Hóng với. Lúc tôi đang nhìn trái nhìn phải, chợt phát hiện có người nắm lấy tay tôi. Kẻ nào bất lịch sự như vậy? Không biết là không thể cầm tay con gái bữa bãi sao? Tôi gườm gườm nhìn về phía người không biết sống chết kia. Ah, là một cô gái đáng yêu. Hiểu lầm, tôi còn tưởng rằng là tên yêu râu xanh nào chứ!
“Uhmmm, em vùa mới chơi trò này, anh có thể dẫn em theo được không?” Cô gái đáng yêu nhìn tôi bằng đôi mắt khát vọng.
“Đây cũng là lần đầu tôi chơi trò này, e rằng không giúp gì được cho bạn.” Không phải trò chơi vừa mới mở được hai tiếng thôi sao, ai mà dẫn cô theo được chứ. Cô gái ngốc này chẳng chuyên nghiệp gì cả. Bây giờ việc nên làm là chạy đi luyện cấp ngay lập tức, phải có ông xã ngon, khuôn mặt là số một, cấp bậc là tất yếu, làm nũng phải vô đối, wa ha ha ha……(Phong Vô Tình: Tin tôi đi, đàn ông con trai trên Thế Giới tốt hơn là nên tránh xa chị tôi ra, nếu không thì anh sẽ bị bà ấy ăn dần ăn mòn, đến xương cũng chẳng còn……)
“Vậy chúng ta cùng luyện nhé.” Cô gái tỏ vẻ đáng thương.
“Em luyện với.”
“Em cũng muốn ~~”
Bây, bây giờ lại sao thế này? Tôi nhìn thấy một đống chị em giương lên đôi mắt đáng sợ, giống như sói đói nhìn thấy thịt bò. Rốt cuộc tôi cũng hiểu được tâm trạng của thịt bò, bình tĩnh bình tĩnh! Tôi nói với bản thân con gái luôn e thẹn, tuyệt~~ đối không bổ nhào vào tảng thịt bò như sói đói. (Đến lúc này, không cần gương tôi cũng biết mình chắc chắn rất đẹp trai.) Tôi hít một hơi thật sâu, nhắc nhở chính mình, bây giờ tôi là đàn ông (Phong Vô Tình: Bà là nhân yêu……) phải cho ra dáng đàn ông. Chẳng qua tôi thật sự không biết đàn ông khi bị các chị cho là thịt bò sẽ phản ứng thế nào?
Lúc này, tôi nghĩ tới tên mình ─ Hoàng Tử, một khi đã tên là Hoàng Tử, tôi nhất định phải có phong độ của quý ông, nếu không thì thật sự là đã làm nhục cái tên và khuôn mặt này. Tôi nở nụ cười mê người nhất, nói với giọng điệu dịu dàng nhất mà tôi có thể nghĩ tới: “Các vị tiểu thư, thật là ngại quá, tôi vừa mới vào game mà thôi. Tôi nghĩ trước tiên nên chém quái có cấp bậc thấp nhất như Slime chẳng hạn……”
“Trời ạ, đẹp trai quá đi ~~~” Tiếng thét thất thanh vang lên, đột nhiên có một cô gái di chuyển, lao tới miếng thịt bò của cô ta. Mà không! Là bổ nhào về phía tôi, tạo ra phản ứng dây chuyền. Trời ơi, mấy chục cô gái đang bổ nhào về phía tôi, một chàng trai sẽ phản ứng thế nào đây? Tôi không biết, nhưng mà…… Tôi nghĩ là chạy. “Cứu mạng ~~~” Tôi chạy, tôi chạy!
Trải qua mấy chục phút trốn ở một cửa hàng tạp hóa nho nhỏ, tôi vô cùng sợ hãi lén lút nhìn ra ngoài. Một đống con gái đang tụ tập ở Tân Nhân Thôn nho nhỏ tìm tôi. Tại sao lại nhiều con gái như vậy chứ? Lúc chạy trốn lòng vòng quanh thôn, tôi nhận thấy rằng đây là Tân Thủ Thôn của tinh linh, tụ tập người chơi tinh linh và nữ giới chiếm đại đa số.
“Xin hỏi quý khách cần gì?” Một giọng nói chợt vang lên sau lưng tôi.
Tôi quay đầu lại vừa thấy, trời ạ, là con gái. Tôi sợ tới mức dính chặt lên tường. Nhưng mà cô gái trước mắt lại nhìn tôi với vẻ tò mò, không phải là vẻ mê muội…… Căn cứ quan sát vừa nãy của tôi, cứ mười cô gái thì có đến mười cô bị tôi hấp dẫn, cho nên người trước mắt này tuyệt đối là……NPC. Tôi thở phào, chớ sợ chớ sợ, nhìn trái nhìn phải, lúc này mới phát hiện đây là cửa hàng bán thuốc. Thảo nào không có ai. Bây giờ chắc là vẫn chưa có ai mua dược thủy nhỉ? Haiz, chơi được hơn ba tiếng rồi mà tôi còn chưa đi luyện cấp được . Lát nữa out ra nhất định sẽ bị thằng em cười. Tức chết mất, đi luyện cấp thôi. Nhưng mà trước hết phải đi hỏi xem chỗ nào luyện cấp tốt đã. “Tiểu thư, xin hỏi cô có biết luyện cấp ở đâu tốt không?”
Bà cô NPC nghe xong biết không phải là khách nên sắc mặt không còn thiện ý, trả lời uể oải “Ngoài cửa Tinh Linh Thôn có Slime và Địa Tinh Xanh là có thể đánh. Cấp bậc của cậu chỉ có thể đánh những quái đó thôi.”
Nhìn thấy vẻ mặt “Đừng làm phiền tôi” của cô ta, tôi có xúc động muốn vội vã quay đầu bước đi, nhưng ngẫm lại…… Không nên bước bừa ra khỏi đây, tôi đành phải phát huy kỹ năng mặt dày, cố gắng mỉm cười. “Vậy xin hỏi cô biết làm thế nào để mở Menu hệ thống lên không?” Tôi muốn xem thuộc tính của mình như thế nào.
“Nói hệ thống là được, đơn giản như vậy mà cũng không biết”
NPC đáng chết. Tôi âm thầm thăm hỏi cha mẹ cô ta (Kỹ sư thiết kế chương trình?), nhưng ngoài mặt vẫn tiếp tục mỉm cười “Thật sự cảm ơn cô”
Vừa nói “Hệ thống” xong, mắt trái của tôi lập tức xuất hiện số liệu cơ bản.
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc:1
Chủng tộc: Tinh Linh
Nghề nghiệp: Không
Danh vọng: 0
HP: 60
MP: 20
Thuộc tính cơ bản:
Sức mạnh: 10 (……Sức mạnh của tinh linh là 10? Xem ra ông trời cũng muốn tôi trở thành chiến sĩ rồi, lại còn là kiểu chiến nữa chứ)
Thể chất: 6
Nhanh nhẹn: 9
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10 (…… Mị lực của tôi thật đúng là cao, liên quan tới ngoại hình thì phải? Tôi ngờ vực)
May mắn: Không xác định
Kỹ năng: Không
Tôi thở phào, các thuộc tính cơ bản max là 10. Xem ra thuộc tính của tôi cũng được, có tiềm năng của chiến sĩ.
Tôi mở túi ra. Bình thường tân thủ đều có trang bị cho tân thủ. Quả nhiên là có: một cái quần cộc phòng ngự +2, một áo khoác ngắn phòng ngự +1, và một thanh tiểu đao lực công kích +1 …… Đúng là một thanh tiểu đao, chiều dài chắc không quá 15 cm.
“Ê, nếu cậu không mua thì mau đi đi, cậu đang chắn đường đấy!” Á à, NPC này giỏi lắm!
Tôi sẽ nhịn bà cô này. Hừ! Gái tốt không đấu cùng NPC, tôi giữ nguyên phong độ của gái ngoan. À nhầm! Là phong độ của quý ông, khóe miệng nhếch lên 30°, nói dịu dàng. “Thật sự cảm ơn chỉ dẫn của cô.”
…… Sốc, kỹ năng quái gì vậy? Tôi vội vàng xem phần thuyết minh.
Nhìn thấy một con Slime. May mà chúng nó không thuộc dạng chủ động công kích, không thì liều mình xông lên như vậy, tôi chắc chắn sẽ sợ hãi mà chết mất. Nhìn tiểu đao trong tay, tôi phát hiện ra hình như mình không hề có kinh nghiệm về tấn công vật lý. Tôi rón ra rón rén tiến tới phía sau một con Slime, cầm tiểu đao đâm mạnh về phía nó……
Ya~~ công kích thành công, trời ơi, tôi cảm động quá. Tôi giỏi quá đi mất, xem ra tôi thật sự có tiềm năng trở thành chiến sĩ. Tôi mơ mộng về cảnh tượng mình khoác áo choàng màu trắng, tay cầm thánh kiếm màu trắng, giẫm nát thằng em dưới chân, wa ha ha ha…… Đau quá! Tay tôi đột ngột bị cắn một nhát.
Tôi đau chảy cả nước mắt, giơ tay lên thì thấy …… Trời ạ, nhiều nước bọt thế này. Tởm quá đê, Slime xx nhà mày, dám cắn tao, lại còn chảy nước bọt lên bàn tay hiền thục của tao nữa. Tôi, tôi giận, bất chấp trên tay còn một thanh đao, tôi giơ chân lên. Tôi giẫm! Tôi giẫm! Tôi giẫm giẫm giẫm! “Ai bảo mày dám nhỏ nước bọt, dám nhỏ nước bọt lên tay tao, mày không muốn sống nữa rồi, không nhịn được nữa rồi!” Tôi vừa giẫm vừa tức tối mắng mỏ.
(2) Bạo kích: Bạo kích thường xảy ra với xác suất nhất định. Một khi có bạo kích thì lực công kích – Damage sẽ tăng lên với trị số gấp bội
Vẫn chưa hết bực mình, tôi không thèm để ý tới kỹ năng mới, nhìn đám Slime la liệt trên núi, tôi nở nụ cười lạnh, cầm tiểu đao trong tay. Slime đáng chết, cho chúng mày nếm mùi. Đến mẹ tôi còn phải chào thua với công lực chặt chém của tôi. Slime hử? Wa ha ha, trong mắt tôi đã không còn là quái vật nữa rồi, chỉ là một đống rau củ mà thôi.
Tôi chém
Tôi chém
Tôi chém ~~~
“Wa ha ha, chúng mày biết sợ rồi sao! Xem chúng mày còn dám nhỏ nước bọt vào tao nữa không.” Tôi vừa đuổi theo đám Slime vừa gào thét.
Phù, mệt quá. Chém quái cũng hơi mệt, tôi ngồi xuống đất, nhìn sườn núi sạch bong không thấy bóng dáng Slime đâu cả thì hơi giật mình. Tôi không có . . . . . . khuynh hướng bạo lực chứ?! Quên đi, dù sao bây giờ tôi cũng là đàn ông (Phong Vô Tình: Là nhân yêu!). Lúc này quay đầu lại, tôi phát hiện ra vật phẩm trải đầy đất. Tôi nhặt lên vội vã. Đùa à, chỗ này đều là những đồng tiền đáng yêu! Tôi xem lại, mặc dù đều là đống đồ bỏ đi, nhưng cũng đủ dùng cho tân thủ như tôi. Tôi thay tiểu khảm đao(3) công kích +3, đi đôi xăng đan phòng ngự +1, hộ oản(3) lực công kích +5%, đội mũ phòng ngự +1, xỏ đôi tất dài phòng ngự +3, đeo hai chiếc nhẫn phòng ma pháp +1. Nhặt được hơn 100 đồng. Nghe nói đồ ăn rẻ tiền nhất ở đây là bánh bao, một chiếc cũng tốn 5 đồng. Slime nghèo quá đi mất. (1 pha lê = 10 vàng = 100 bạc = 1000 đồng. Tóm lại là các bạn cứ thêm một số 0 – Tác giả lười lắm . . )
(3) Tiểu khảm đao: Dao phay
(4) Hộ oản: Đồ bảo vệ cổ tay
Ngồi hóng gió cho đỡ toát mồ hôi, tôi bắt đầu thấy thích làm chiến sĩ. Cảm giác thật thoải mái. Giờ đây tôi cũng cảm thấy được điểm tốt của độ chân thật 99% này. Rạng mây trời chiều tuyệt đẹp như vậy. Nhưng tôi cũng phát hiện ra khuyết điểm của độ chân thật 99%. . . . . . Đói quá đi! Tôi lấy ra hai chiếc bánh bao trong túi tân thủ. Vừa gặm vừa nghĩ, không biết Slime có ăn được không . . . . . .
Tôi mở hệ thống ra, muốn xem thành quả cố gắng bấy lâu của mình.
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc: 8
Chủng tộc: Tinh linh
Nghề nghiệp: Không
Danh vọng: 0
HP: 140
MP: 45
Thuộc tính cơ bản: 21 điểm
Sức mạnh: 10
Thể chất: 6
Nhanh nhẹn: 9
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10
May mắn: Không xác định
Kỹ năng:
Mặt dày cấp 1: Mị lực +5%
Phật Sơn Vô Ảnh Thoái cấp 1: Kỹ năng khi sử dụng chân. Tỉ lệ sử dụng thành công: 10%. Lực công kích tăng lên gấp ba lần (Không cộng lực công kích của vũ khí)
Chặt cấp 3: Sử dụng khi chặt, lực công kích +10%
Liên kích cấp 3: Tấn công liên tục 4 lần
Đầu gấu cấp 1: Phòng ngự của kẻ địch – 10%
Tôi cân nhắc rồi phân phối lại 21 điểm, liền biến thành thế này. . .
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc: 8
Chủng tộc: Tinh Linh
Nghề nghiệp: Không
Danh vọng: 0
HP: 180
MP: 45
Thuộc tính cơ bản:
Sức mạnh: 20
Thể chất: 10
Nhanh nhẹn: 16
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10
May mắn: Không xác định
Hahaha, tôi muốn trở thành một chiến sĩ tinh linh vừa nhanh nhẹn vừa mạnh mẽ. Mặc dù tôi đã hạ quyết tâm là không được sợ đau, nhưng nếu tránh không để bị đánh thì vẫn là tốt hơn cả. Còn hai cấp nữa là có thể chọn nghề rồi. Nhìn đám Slime vừa mới xuất hiện, tôi nở nụ cười nhạt trên môi. . . . . .
*********
Không lâu sau, ha ha, cấp 10 rồi! Cuối cùng cũng có thể chuyển nghề, tâm trạng thật hớn hở không nói nên lời. Thì ra chuyển nghề nhờ vào sự cố gắng của chính mình mới thật sự đáng quý trọng, cũng được cũng được. Với một khởi đầu tốt thế này, chẳng bao lâu nữa tôi có thể đánh bại thằng em ngu ngốc kia. Vừa ngâm nga một bài hát, tôi vừa tiến vào cổng lớn Tân Thủ Thôn của tinh linh để tìm người hỏi thăm về cách chuyển nghề. Lúc này tôi phát hiện ra rằng mình đã phạm một đại sai lầm tày trời. . . . . . Tôi lại có thể đi thẳng vào cổng lớn Tân Thủ Thôn, trời ạ. Nhìn thấy mấy chục con sói đói trước mặt, tôi lại được trải nghiệm cảm giác được làm tảng thịt bò . . . . . .
Lần thứ hai trốn vào cửa hàng thuốc, tôi bi ai nghĩ rằng nếu tôi dùng thời gian làm tảng thịt bò để đi đánh quái thì bây giờ tôi có thể trở thành cao thủ số một rồi.
“Cậu đang làm gì thế?” Một giọng nam vang lên sau lưng tôi (Tôi đang ghé vào cạnh cửa, lén lút xem xét tình hình ngoài kia)
“Hihihi! Người này nhìn ngộ ghê”. Giọng nói của một cô gái đáng yêu cũng vang lên từ đằng sau. Con gái? Híc ~~ tôi không muốn quay đầu lại đâu.
“Xin hỏi quý khách muốn mua thuốc gì vậy?” Giọng nói này, là của mụ NPC siêu XX.
Không trốn được nữa, thế là tôi cúi gằm quay đầu lại, làm thành một mặt phẳng gần như song song với mặt đất. Từ từ quay về phía NPC “Xin hỏi, muốn chuyển nghề thì đi đâu đây?”
“Sao lại là cậu nữa, đây là nơi buôn bán thuốc chứ không phải nơi hướng dẫn tân thủ” Cái đồ lắm mồm, tôi thầm mắng trong lòng. Sau này lên cấp cao, tôi nhất định phải trở về giết bà một lần, NPC đáng chết.
“Bạn muốn chuyển nghề à?” Giọng nói của cô gái đáng yêu lại cất lên. “Bạn muốn chuyển nghề gì? Có lẽ chúng tôi có thể giúp bạn.”
“Ồhhh. . . . . . Tôi muốn làm chiến sĩ.” Tôi cúi thấp đầu, trộm ngắm mặt đất phía trước, khấu trừ NPC, tổng cộng có tám chân, cũng chính là của bốn người, ba nam một nữ.
“Lập dị. . .” Một chàng trai khác lầm bầm.
Cô gái lại cười khúc khích.“Bạn ngượng à? Sao lại cúi đầu thấp như vậy?”
Tôi biết phải nói gì đây? Haiz, nhanh nhanh hỏi xem chuyển nghề ở đâu đã, tôi muốn chạy biến ngay tức khắc. . . . . . Không, là đi chuyển nghề ngay tức khắc. “Xin hỏi muốn chuyển nghề thành chiến sĩ thì đi đâu?”
“Nếu muốn chuyển nghề thành chiến sĩ, đi tới phía tây nam quảng trường tìm NPC cầm kiếm và mặc trang phục võ sĩ.” Giọng của chàng trai đầu tiên, cũng là người hỏi tôi đang làm gì, tốt bụng nhắc nhỏ tôi. “Nhiệm vụ là đánh lấy 10 nanh sói, tốt nhất mang ít hồng dược thủy đi, nếu không thì cậu đánh xong một con đã phải nghỉ rồi.”
“Cảm ơn. . .” Tôi vội vàng mua mười bình hồng dược thủy loại nhỏ ở chỗ NPC XX, Haiz ~~ một trăm đồng của tôi. Nhét hồng dược thủy vào trong túi, tôi chuẩn bị chạy biến.
“Bạn có biết đi đâu để đánh sói không?” Cô gái tốt bụng hỏi tôi. Không đợi tôi trả lời, cô ấy nói tiếp “Đúng lúc chúng tôi cũng phải đi đánh sói luyện cấp, bạn đi cùng nhóm chúng tôi luôn! Bạn đi nhận nhiệm vụ trước, chúng tôi chờ bạn ở cửa hông phía tây, nhanh lên nhé!”
Cảm động quá. . . . . . Cô ấy đúng người tốt, tôi gật đầu lia lịa “Được”
*********
Tôi đi nghênh ngang đến quảng trường, tìm thấy NPC mặc trang phục võ sĩ, nhận nhiệm vụ chuyển nghề. . . . . . Gì cơ? Bạn nói làm thế nào mà tôi dám đi nghênh ngang tới quảng trường hả? Không sợ biến thành tảng thịt bò ư? Wa ha ha, bởi vì lúc tôi đến tiệm vũ khí bán một đống đồ bỏ đi, thì thấy họ có bán mặt nạ (loại che nửa mặt phía trên). . . . . . Phòng ngự còn +1 nữa chứ! Sợ bị đuổi lần nữa, đương nhiên phải vội vã mua luôn không cần suy nghĩ. Thật cảm động! Cuối cùng có thể thoải mái đi khắp mọi nơi rồi. Tôi đi đến cửa hông phía tây, từ đằng xa đã thấy ba nam một nữ đang đợi, tôi chạy vội tới. “Ngại quá, khiến mọi người đợi lâu”
“Không sao. Đầu tiên tôi xin được giới thiệu. Tôi là Hoa Hồng Tuyết Trắng, gọi tôi là Hoa Hồng cũng được. Tôi là ma pháp sư” Hoa Hồng cười hì hì nói với tôi.
Tôi quan sát kỹ càng. . . . . . Người đẹp! Người đẹp lung linh. Bản thân tôi cũng có thể được coi là xinh xắn, nhưng tôi không thể không thừa nhận, khuôn mặt của cô ấy xinh hơn tôi, ngực lớn hơn tôi, eo nhỏ hơn tôi, chân dài hơn tôi, da trắng hơn tôi. . . Haiz ~~~ Tôi muốn ngồi xổm trong góc vẽ vòng tròn quá. . . . . . Có sao đâu, Phong Lam, bây giờ mày là đàn ông (Phong Vô Tình: Đã nói bao lần rồi ~~ bà là nhân yêu), không so đo với gái khác.
“Legolas, cung thủ.” Người gầy nhất trong ba chàng trai nói với tôi.
“Tôi là Tinh Linh Cường Tráng Nhất, gọi tôi Tiểu Cường là được rồi (Anh là con gián hả?). Tôi là chiến sĩ, chiến sĩ là nghề nghiệp rất hay!” Tinh Linh Cường Tráng Nhất nói với tôi bằng vẻ mặt thân thiện.
“Tôi là Chuyên Buff(5) Máu, linh mục” Một nhóc non choẹt nhã nhặn.
(5) Buff: Tiếng lóng của các game thủ. Chỉ hành động hồi máu, gia tăng các trạng thái (lực công kích, phòng ngực, tốc độ….) cho đồng đội.
“Tôi là Hoàng Tử, chưa chuyển nghề. . . .” Tôi sợ hãi.
Hoa Hồng nhìn mặt nạ của tôi với vẻ tò mò. Bị cô ấy nhìn như vậy, tôi căng thẳng đến độ nuốt vài ngụm nước bọt.“Hoàng Tử, sao bạn lại đeo mặt nạ vậy?”
“Không. . . Không phải mặt nạ cũng tăng phòng ngự sao?” Tôi tỏ vẻ ngơ ngác, ha ha! Giả nai chính là thế mạnh của tôi “Cho nên tôi liền mua “
“Tôi thấy rõ ràng là muốn tỏ vẻ ngầu!” Legolas nói lạnh lùng.
Nghe lời này, tôi chỉ cười ngu ngơ. . . . . . Trong lòng thầm nghĩ mình đã quá đẹp trai rồi việc gì cần phải tỏ ra ngầu nữa chứ?
*********
“Được rồi, cuối cùng đã tới bờ sông Dã Lang. Buff Máu, trước hết cậu hãy gia tăng phòng ngự ma pháp cho Hoàng Tử đi! Giúp cậu ấy đánh xong mười con sói rồi trở về chuyển nghề.” Hoa Hồng tốt bụng suy nghĩ giùm tôi, trời ạ, tôi cảm động quá. Híc. . . Hoa Hồng, em muốn làm chị em tốt với chị (Phong Vô Tình:. . . . . . Lại biến thành con gái rồi?)
Sau khi nhóc baby niệm xong một đoạn chú, tôi cảm thấy lực phòng ngự đã tăng lên, không khỏi nói lời chân thành. “Cảm ơn.”
“Không có gì, đi đánh mau đi!” Nhóc baby trở lời lịch sự.
Tôi xác định một con sói lạc đàn, đi đến trước mặt nó, lúc này mới phát hiện. . . . . . Híc ~~~ Sói lớn quá nên hơi đáng sợ. Nó nhe răng trợn mắt nhìn tôi. Hiz, đáng sợ quá, nhất là còn chảy nước bọt nữa . . . . . Xong đời, da đầu tôi đã tê rần, bảo tôi đi chém Slime còn được, dù sao Slime cũng giống như rau củ đông lạnh, nhưng mà sói thì. . . . . . Tôi đã bao giờ dùng dao bếp chém…. đồ ăn sống bao giờ đâu, làm sao bây giờ ? A a! Sói. . . sói tới đây rồi, răng nanh miệng rộng chảy nước bọt tới đây rồi, đừng mà ~~~ Tôi lập tức xoay người, chạy!
“Hoàng Tử, bạn làm gì thế? Mau quay lại đánh đi, đừng sợ, kỹ năng của Chuyên Buff Máu tốt lắm, cậu ấy sẽ hồi máu cho bạn.” Hoa Hồng hét to với tôi.
Vấn đề không phải ở chỗ đó, tôi gào to ở trong lòng, tôi không muốn! Tôi không muốn! Tôi không muốn bị cái mõm sói khủng khiếp đó cắn phải.
“Cậu ta đang làm gì thế. . . . . .” Legolas trưng ra bộ mặt lạnh lùng.
“Cái này thì. . . Tôi cũng không biết!” Tiểu Cường ngẩn ngơ nhìn tôi chạy thoát thân bằng tốc độ như bay. “Nhưng mà tốc độ của cậu ta cũng nhanh thật, cấp 10 mà chạy thắng được sói”
“A. . .” Chạy quá nhanh, không cẩn thận trượt chân vấp phải đá. Độ chân thật 99% dở người này. . . . . . Lúc tôi còn đang tức tối, con sói đã tiến tới, cắn phập vào tay trái của tôi.
“Hoàng Tử, chạy mau, nếu bị đánh vào điểm yếu thì cậu chết mất!” Hoa Hồng cùng ba chàng trai kia đều thay đổi sắc mặt, vội vàng chạy lại phía tôi. Đáng tiếc rằng chỗ của họ cách xa tôi quá.
Tiếp theo, tôi nắm chặt tiểu khảm đao, ra sức vung từ trái qua phải, chém bay đầu sói.
Tôi đứng lên chậm rãi, nắm chặt lấy tiểu khảm đao, nhìn thấy bên bờ sông chỉ có một con sói. Tôi nghĩ chẳng có gì phải sợ hết. Thứ này cũng chẳng khác thịt gà vịt cá là mấy, không làm khó được người giàu kinh nghiệm nấu nướng như tôi, đến đi! Nấu ăn thôi . . . Mắt tôi lộ vẻ hung ác, lao tới con sói ở gần nhất. Lúc tôi đang suy nghĩ xem phải xử lý nó như thế nào thì chợt nghĩ tới Phật Sơn Vô Ảnh Thoái, Liên Kích, và cả trò chơi chiến đấu tôi chơi với em trên PS13 dạo gần đây. Ba cái thứ này kết hợp với nhau thì tạo thành gì đây?
Tôi đá thốc lên cổ họng của con sói một phát, rồi đá từ phía bên, sau đó là đá xoay. Cuối cùng dùng gót chân đạp nó xuống đất, đột nhiên có cảm giác mình là Xuân Lệ(6) . . . . . .
(6) Xuân Lệ là một nhân vật trò chơi điện tử được sản xuất bởi Capcom . Cô được giới thiệu lần đầu tiên trong Street Fighter II: The World Warrior , sau đó xuất hiện như là một nhân vật chơi được trong hầu hết các phiên bản trò chơi tiếp theo.
Vẫn chưa chết? Tôi cầm tiểu khảm đao bằng hai tay, đâm xuống đầu con sói đang hấp hối . . .
Kỹ năng:
Phật Sơn Vô Ảnh Thoái thăng cấp 2, lực công kích +20
Liên kích thăng cấp 4, liên kích 5 lần.
“Trời ơi, không ngờ lại dùng chân. . .” Tiểu Cường nhìn tôi ngơ ngác, ánh mắt đầy vẻ sùng bái.
“Không thể tin nổi . . . . . .” Legolas méo miệng . . .
“Sao mà nó rất giống chiêu thức của nhân vật nào đó trong game chiến đấu. . .” Nhóc baby cũng chính là Chuyên Buff Máu nhịn cười.
“Đẹp trai quá. . .” Hoa Hồng nói. Tôi không khỏi rùng mình khi nghe được câu nói của cô ấy.
Đá như vậy thì mệt quá. Tôi lại nghĩ tới cách làm cá, chỉ cần rạch nhẹ dao vào bụng một phát, nội tạng rơi ra liền. Nghĩ đến đây, tôi nở ra nụ cười nhạt, tiến tới con tiếp theo. . . . . . . . . Đá tung con sói lên không trung rồi đâm tiểu khảm đao từ dưới lên trên. Thấy trên mặt đất đầy những thử đỏ đỏ trắng trắng, không biết ruột sói hầm có ngon hơn ruột heo không nhỉ? Tôi ngẫm nghĩ. . . . . . Rồi mới tiến tới con sói tiếp theo (Sau này hồi tưởng lại quá trình chiến đấu của tôi, không khỏi bội phục độ chân thật 99% của game Cuộc Sống Thứ Hai. Chỉ cần tốc độ nhanh và đánh trúng điểm yếu là có thể giải quyết đối thủ trong nháy mắt mà không tốn một giọt máu nào. Điều này đã mở lối cho cách thức chiến đấu sau này của tôi.)
Lúc này, khi Hoa Hồng thấy tôi phanh bụng con sói thứ nhất, đã che mắt lại, không dám nhìn nữa. Ba người kia thì nhìn tôi làm đồ ăn với sắc mặt tái nhợt . . . . . . À không, là giết quái. (Phong Vô Tình: Điều này đã dạy cho chúng tôi rằng đừng có bao giờ làm phụ nữ tức giận, nhất là phụ nữ nấu ăn giỏi, coi chừng cô ta sẽ xử lý bạn như đồ ăn. . . . . . )
<Đinh! Hệ thống thông báo: Hoàng Tử thăng cấp 11>
Thăng cấp rồi hả? Nhanh thế sao? Tôi xem qua túi, đã đánh được mười cái nanh sói rồi. Ahaha, có thể chuyển nghề rồi, vui quá! Tôi vui vẻ quay lại bên nhóm Hoa Hồng. Phù ~ nấu ăn đúng là việc mệt chết người, tôi mệt đến mức bước đi cũng loạng choạng, gọi to Hoa Hồng từ đằng xa: “Hoa Hồng, tôi hoàn thành nhiệm vụ rồi.”
Hoa Hồng buông hai tay bịt mắt xuống, trợn mắt há mồm nhìn xác chết la liệt khắp nơi, máu chảy thành sông (Máu sói nhuộm dòng sông nhỏ bên cạnh . . . . . . ), mấy thứ đỏ đỏ trắng trắng đầy đất, và cả một tinh linh khắp người đầy máu (chính là tôi), tay phải nắm đao, thong thả đi tới phía họ.“Tinh Linh. . . Đẫm Máu.” Cô ấy khẽ hô lên.
Về sau, khi tiếng tăm lan truyền khắp nơi, tôi có khá nhiều biệt danh. Nhưng có hai cái tên mà nhiều người biết đến nhất là, Hoàng Tử Siêu Đẹp Trai, và cả. . . . . . Tinh Linh Đẫm Máu.
*********
Tạm biệt hội Hoa Hồng Tuyết Trắng, một mình tôi trở lại thôn để chuyển nghề. Tiến vào cửa lớn, tôi vội vã đi tìm NPC chuyển nghề. “Bác à, tôi thu thập được mười cái nanh sói rồi, có thể chuyển nghề được chưa ạ?”
“Sao nhanh vậy, đúng Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết ở trên bãi cát. . . . . .” Thấy ông bác này hình như lại định lôi hết lý luận trong sách ra, tôi vội vã ngắt lời ông ấy.
“Vâng vâng vâng, lời bác nói đúng quá. Nhưng có thể chuyển nghề cho tôi trước được không?”
“Được rồi, được rồi! Người trẻ tuổi bây giờ thật là. . .” Ông bác NPC vừa nhận lấy nanh sói của tôi, vừa tiếp tục lảm nhảm.
Ánh sáng trắng bao lấy tôi, lúc này tôi nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống.
<Đinh! Hệ thống thông báo: Hoàng Tử đã chuyển nghề sang chiến sĩ thành công>
Tôi vội vã mở hệ thống ra:
Danh tính: Hoàng Tử
Giới tính: Nam
Cấp bậc:11
Chủng tộc: Tinh Linh
Nghề nghiệp: Chiến sĩ
Danh vọng:0
HP: 450
MP: 100
Thuộc tính cơ bản:
Sức mạnh: 25
Thể chất: 12
Nhanh nhẹn: 21
Trí lực: 6
Tinh thần: 4
Ngộ tính: 5
Mị lực: 10
May mắn: Không xác định
“Nhóc con, theo quy định cũ sẽ tặng nhóc một vũ khí. Còn có phụ tặng miễn phí ba kỹ năng nữa!” Ông bác NPC bổ sung. “Nhóc có thể lựa chọn chủng loại vũ khí như chủy thủ(7), đao, tế kiếm, song thủ kiếm, rìu…, nhận được cực phẩm hoặc phế phẩm là do số mệnh. Tổng cộng có mười kỹ năng, có kỹ năng bị động ─ Liên Kích, Gia Tăng Sức Mạnh, Gia Tăng Phòng Ngự, Kinh Thân Pháp, Tăng Chính Xác. Kỹ năng chủ động ─ Trọng Kích (Chuyên dùng cho vũ khí song thủ – hai tay, mất 20 MP), Hỏa Diễm Trảm (Vũ khí đan thủ – một tay, mất 20 MP), Trí Mạng Nhất Kích (Vũ khí loại nhỏ, mất 20 MP), Nhiên Thiêu Đấu Chí (Mất 80 MP, công kích x2, thời gian 20 phút), Phòng Ngự Bích (Mất 80 MP, phòng ngự x2, thời gian 20 phút).”
(7) Chủy thủ: Dao găm
“Vũ khí. . . . . . dao bếp?” Tôi mơ mơ màng màng
“Gì cơ?” Ông bác NPC ngẩn người.
“Ặc. . . . . . Đao.” Mặc dù tôi cảm thấy tôi dùng dao bếp chắc chắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Nhưng vì hình tượng tốt đẹp của tôi, tôi liền chịu thiệt dùng đao vậy.
“Tinh linh dùng đao, thật là hiếm thấy. Xong, đã bỏ vào nơi chứa đồ của nhóc rồi”
Nghe nói vậy, tôi vội vàng mở túi ra xem, lôi ra một thanh Hắc Đao. Tại sao lại gọi thứ đó là Hắc Đao ư? Bởi chuôi đao cùng vỏ đao đều đen xì? Không. . . . . . Nguyên nhân chủ yếu chính là … trên vỏ đao có hai chữ màu vàng ─ Hắc Đao.
Tôi nhớ tới đao khách thời cổ đại, những lúc như vậy sẽ rút đao ra từ từ chậm rãi, sau đó giơ đao lên cao. Dưới ánh sáng mặt trời, lưỡi đao sẽ phản xạ ánh sáng lung linh. Thật đẹp, cho nên, tôi cũng rút đao từ từ chậm rãi. Nhưng trong lúc rút đao, tôi chợt phát hiện ra thanh đao này, thật sự là không thể tin nổi. . . . . . Không thể ngờ rằng lưỡi đao đen xì. X nhà nó. Thế này thì làm thế nào mà phản xạ ánh sáng mặt trời được! Aaaaaa ~~ phá hoại mong muốn tỏ ra ngầu của tôi, tức chết đi được! Tôi tức tối thu đao lại.
“Tiểu huynh đệ, đã quyết định chọn kỹ năng nào chưa?”
“Chờ chút, để tôi suy nghĩ cái đã!” Gia Tăng Sức Mạnh, Khinh Thân Pháp, Tăng Chính Xác, và cả Hỏa Diễm Trảm là tôi muốn học. Nhưng mà chỉ có thể chọn ba loại thôi! Thật phiền phức, tôi nhướn mày “Vậy thì Gia Tăng Sức Mạnh, Khinh Thân Pháp, và Hỏa Diễm Trảm.” Ngẫm lại, lúc tôi đánh sói với hội Hoa Hồng, tôi chưa MISS(8) phát nào, tỉ lệ chính xác như vậy là đủ rồi.
(8) MISS và tỉ lệ chính xác: Thông thường các nhân vật công kích vật lý sẽ có tỉ lệ chính xác nhất định, không phải trăm phát trăm trúng.
<Đinh! Hệ thống thông báo: Hoàng Tử học kỹ năng: Gia Tăng Sức Mạnh cấp 1: Sức mạnh +5% | Khinh Thân Pháp cấp 1: Nhanh nhẹn +5% | Hỏa Diễm Trảm cấp 1>
Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tôi ngờ vực, nhưng vẫn ngoan ngoãn rời khỏi game, xem xem rốt cuộc là bị cái gì quấy nhiễu. Vừa mới cởi mũ game ra đã nghe thấy tiếng mắng nhiếc inh ỏi của thằng em tôi “Êeee ~~~ Chị có định nấu cơm hay không đây, chín giờ tối rồi đấy, bà muốn tôi chết đói à!”
Nói thêm cho rõ. Bây giờ là nghỉ hè, ba mẹ tôi lại ra nước ngoài nghỉ phép. Thế là còn lại hai chị em tôi nương tựa vào nhau mà sống. Hơn nữa, bảo tôi ăn cơm của em tôi nấu thì tôi thà … đi ăn Slime còn hơn. Em tôi cũng thấy thế. . . . . . Cho nên trách nhiệm nấu cơm nặng nề liền trút xuống đầu tôi “Được rồi, chị đi nấu mì được chưa!”
20 phút sau, tôi và em tôi ngồi đối diện ăn mì. Nhân tiện lảm nhảm về game.
“Bà chị, tôi lên cấp 15 rồi đấy! Bà cấp mấy rồi?” Tên Dương Danh đáng chết này. Ăn được mì rồi bắt đầu nói kháy tôi đây.
Tôi không cam tâm nói.“Cấp 11 thôi! Nhưng chị tự luyện đó.”
Nó cười ha ha. “Đã nói rồi mà, làm thế nào bà luyện thắng tôi được!”
“Hơ, nếu không phải vì đẹp trai quá thì làm sao mà chị luyện thua mày được?”
“Gì cơ? Đẹp trai quá? Bà nói gì thế?” Em tôi trưng lên bộ mặt khó hiểu.
Thế là, tôi kể cho em tôi nghe đầu đuôi câu chuyện . . . . . . Sau đó lại bị mắng. Híc híc híc! “Bà bị ngu à? Có nguyện vọng như vậy lại dùng để chuyển giới. Trời ơi là trời! Ít ra bà cũng phải đòi thần khí, thần sủng hoặc là điểm số cơ bản cao chứ! Không ngờ bà lại làm nhân yêu. . . . . .” Khuôn mặt của em tôi thật bi phẫn.
“He he! Không thể nói như vậy được. Thần khí sớm muộn gì cũng có người giành được, thần sủng sớm muộm cũng có người quơ được, điểm số cơ bản cũng có khi tăng cấp. Nhưng nhân yêu vĩnh viễn chỉ có mình chị mày thôi” Tôi cười ahaha.
“. . . . . . Haiz! Mặc kệ bà” Vẻ mặt của em tôi rất chán nản. Vì sao cậu không phải là người có được nguyện vọng? “Tên bà là gì? Ngày mai online tôi PM bà.”
“Không nói cho mày biết.”
“Vì sao?”
“Bởi vì mày sẽ dùng để uy hiếp chị. Ví dụ, nếu như chị không nấu cơm cho mày, mày sẽ uy hiếp chị, công khai chị chính là nhân yêu” Em trai à, chị hiểu mày rất rõ.
“Làm sao bà biết được. . . A! Không phải, làm sao mà bà lại không tin tưởng em trai ruột như vậy chứ!” Thằng em đáng chết giả đò bộ mặt thê lương. Hơ! Lừa mấy nhỏ nai tơ còn có thể, lừa bà chị đã sống cùng với mày mười chín năm ư, mơ đi nhá.
“Hừ!”
“Được rồi! Không nói thì thôi.” Phong Dương Danh sờ mũi. Xem ra kế hoạch uy hiếp thất bại rồi.
“Ăn xong thì mang bát đi rửa đi. Không thì mai không có bữa sáng mà ăn đâu!”
“Bà định đi chơi Cuộc Sống Thứ Hai à?”
“Không phải, chị muốn đi chơi The King of Fighters 100(9) trên PS13 của mày.” Tôi muốn đi nghiên cứu cẩn thận, khai phá ra thêm chiêu thức, để sống cùng với danh tiếng của Xuân Lệ.
(9) The King of Fighters (ザ•キング•オブ•ファイターズ Za Kingu obu Faitāzu), viết tắt là KOF, là loạt trò chơi đối kháng của hãng SNK Playmore. Ban đầu trò chơi được phát triển cho phần cứng Neo Geo MVS của SNK, phần cứng hiện tại của loạt trò chơi là Taito Type X2. Các phiên bản arcade và trò chơi The King of Fighters đầu tiên đã được phát triển trên một số hệ máy cầm tay.
Em tôi ngơ ngác nhìn tôi lôi PS13 ra chơi. Nó lầm bầm. “Quái, bà chị của mình thích chơi game đối kháng từ lúc nào vậy? Trước kia đều là bởi vì mình không tìm được người chơi cùng, bà ấy mới bị mình lôi kéo bắt đi chơi cùng đấy chứ. . . . . .”
*********
Trải qua hơn hai giờ nghiên cứu Xuân Lệ, tôi tràn đầy tin tưởng trở lại Cuộc Sống Thứ Hai, định bắt đầu thăng cấp điên cuồng. Hừ hừ, thằng em chết dẫm cứ từ từ chờ mà chờ chị vượt xa cấp của mày đi, xem mày còn dám cười chị nữa hay không! Đi thôi, đi nấu sói nào, à không, là giết sói. . . . . . Khi tôi định bước ra cửa hông phía tây, đột nhiên bị đập mạnh một phát vào đầu hoa mắt chóng mặt.
“Tôi bảo cậu PM tôi mà cậu không thèm PM. Hại tôi tìm cậu cả ngày trời, lại còn mang cái mặt nạ này nữa. Nếu không phải chiều cao, dáng người và kiểu tóc này là do hai người chúng ta bàn bạc mất hai tiếng thì làm sao mà tôi nhận ra cậu được!”
Tôi quay đầu nhìn Tiểu Long Nữ thì thấy một người đẹp lung linh mặc trang phục tân thủ, không hề mang dáng vẻ GM. Tôi nghi ngờ, GM của game này sao lại bình thường như vậy nhỉ? Thế này thì phân biệt GM với gamer thế nào đây? “Tiểu Long Nữ, sao bà lại mặc thế này? Không phải bà là G. . . . . .” Còn chưa nói xong, Tiểu Long Nữ vội vàng chặn miệng tôi, kéo tôi vào khu rừng bên ngoài. . . . . . (Trời ơi, bà định làm gì thế?!)
“Im nào, cậu muốn cho cả Thế Giới biết tôi là GM hả!” Tiểu Long Nữ điên tiết nói.
GM lại sợ người ta biết mình GM? Chuyện gì thế này? Đầu tôi đầy nghi hoặc.
“Cậu hãy nghe cho kỹ đây, thật ra tôi là GM ẩn!” Tiểu Long Nữ biết tôi chưa xem trang chủ của game, cho nên cô ấy giải thích tỉ mỉ “GM ẩn thật ra cũng chỉ là một dạng gamer mà thôi, nhiệm vụ chủ yếu của chúng tôi là báo cáo những khuyết điểm trong quá trình chơi game, bức xúc của gamer, và cả BUG….., bởi vì chúng tôi xen lẫn trong giới gamer bình thường, cho nên có thể phát hiện ra những thứ mà GM bình thường không hay biết.”
“Như vậy không phải là rất bất công sao?” Tôi bực mình, vậy không phải top cao thủ đều là GM ẩn hết sao?
“Không đâu, mặc dù chúng tôi là GM ẩn, nhưng công ty game không hề cho chúng tôi quyền hạn đặc biệt gì cả. Chúng tôi gần giống gamer bình thường thôi.” Tiểu Long Nữ lại cốc đầu tôi một phát nữa
“Ồhhhh. . . . . .” Hiểu rồi. Nghĩa là Tiểu Long Nữ bây giờ cũng giống như gamer bình thường thôi. Ha ha ha, vậy tôi không sợ sẽ đắc tội cô ấy, he he he! “Vậy bà tìm tôi có việc gì thế?”
Tiểu Long Nữ đột nhiên giở giọng quyến rũ “Đương nhiên là tìm trai đẹp như anh để cùng luyện rồi!” Vừa nói vừa dựa thân hình cô ấy lên người tôi, ngón tay còn vẽ vòng tròn trước ngực tôi. . . . . . Híc híc híc, GM quấy rối tình dục tôi! Tôi vội vã lùi sau ba bước, tránh sau một thân cây.
Tiểu Long Nữ cười khúc khích.”Được rồi, nhìn cậu sợ hãi như vậy chắc chắn là bị con gái rượt đuổi rồi, còn đeo mặt nạ thế kia!”
Nghe vậy, mặt tôi liền xị xuống. Khóc lóc kể chuyện tảng thịt bò bi thương của tôi cho Tiểu Long Nữ, nhưng cô ấy chẳng tỏ thái độ đồng cảm mà còn cười từ đầu đến cuối. Thái độ gì đây. . .
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Tiểu Long Nữ vội nói.“Yên tâm đi, bây giờ có tôi bên cậu rồi, chắc chắn tôi sẽ cản đám ong bướm điên loạn kia lại cho cậu. Tôi nhất định sẽ bảo vệ trinh tiết cho cậu!”
. . . . . . Sao tôi lại cảm thấy có bà ở bên, trinh tiết của tôi lại càng nguy hiểm hơn!
“Hơn nữa, mặc dù tôi không có đặc quyền gì, nhưng mà tôi vô ~~~ cùng hiểu rõ game này. Có vấn đề gì cậu đều có thể hỏi tôi!” Tiểu Long Nữ bày ra khuôn mặt nịnh nọt.
Tôi lườm cô ấy. Dù tôi có nói gì đi nữa thì tôi vẫn không thoát được bàn tay của Tiểu Long Nữ.“Được rồi, cùng luyện thì cùng luyện.”
“Vạn tuế ~~~” Cô ấy reo hò ầm ĩ. Có cần phải vui như vậy không? Tôi nghi ngờ.
“Đi thôi! Đi thôi!” Tiểu Long Nữ ngang ngạnh tóm lấy cánh tay tôi.
“Đi thì đi, đừng có bám lấy tay tôi!“ Sắc mặt tôi trắng bệch
“Ê ~~ đừng vẽ vòng tròn trên ngực tôi nữa.”
“A! Đừng thổi vào tai tôi nữa”
“Bà mà sờ mông tôi nữa thì tôi sẽ trở mặt đấy!”
Híc ~~~ trinh tiết nguy hiểm của tôi, ai tới cứu tôi khỏi khỏi tay nữ sắc lang này đây!?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.