Quyển 1 - Chương 2: TRUYỀN THUYẾT, BẮT ĐẦU
Ngự Ngã
08/05/2014
“Đúng rồi, Tiểu Long Nữ, nghề nghiệp của bà là gì vậy?” Lại phải lôi móng vuốt sói của Tiểu Long Nữ đặt trên mông tôi ra. Tôi nghi hoặc. “Ma pháp sư? Linh mục?”
Tiểu Long Nữ cười haha chói tai. . . . . . Có lẽ nghề nghiệp của cô ấy là phù thủy! “Làm sao mà tôi chọn nghề nghiệp bình thường như vậy được. Nghề nghiệp tôi chọn là nghề có tiền đồ nhất trong game!”
Lòng hiếu kì của tôi lại được khơi lên: “Là gì thế?”
Cô ấy dùng mu bàn tay phải che miệng lại: “A ha ha ha ha a ~~~ Còn phải nói nữa sao, đương nhiên là . . . . . Đạo – Tặc”
“Ừm, rất có tiền đồ. Nhưng tổ đội bao gồm một chiến sĩ và một đạo tặc của chúng ta hình như không được lý tưởng lắm thì phải”
“Yên tâm đi! Từ từ rồi tôi sẽ dạy cho cậu cách chiến đấu chân chính, tiết kiệm máu tiết kiệm tiền tiết kiệm sức lực” Cô ấy nói với tôi với vẻ vô cùng tự tin.
Bình thường chỉ cần 15 phút là có thể đến bờ sông Dã Lang mà chúng tôi phải mất một tiếng. Bởi vì Tiểu Long Nữ lấy lí do ở quanh đây không có ai mà bắt tôi cởi mặt nạ ra. Rồi mắt của cô ấy biến thành hai hình trái tim, nhìn tôi chăm chú mười mấy phút. Cô ấy đưa cho tôi mượn gương, hại chính tôi cũng theo cô ấy, mắt biến thành hai hình trái tim mà nhìn chính mình. Híc ~~ Tại sao! Tại sao! Tại sao mà tôi lại đẹp trai như vậy cơ chứ, trời ạ. Trong số những người tôi đã gặp, chỉ có hai người đẹp trai đến mức khiến tôi phải ca ngợi, một là em trai tôi (không thể không thừa nhận, nó thật sự rất đẹp trai, mặc dù tính nó rất dở hơi), một người nữa là chính tôi. Trời ạ, chẳng lẽ tôi phải chọn lựa giữa yêu em trai và tự yêu mình sao? Haiz! Thở dài, trả gương lại cho Tiểu Long Nữ, đi luyện thôi! Tôi đang định đi đến chỗ sói gần đây để phát tiết mọi cảm xúc bất mãn thì Tiểu Long Nữ gọi tôi lại.
“Cậu xem tôi xử lý con sói thế nào nhé! Phải nhìn cho kỹ đó.” Cô ấy lấy chủy thủ ra, đi tới chỗ con sói.
“Cuộc sống thứ hai là một trò chơi rất chân thực, đánh vào những vị trí khác nhau thì thương tổn cũng khác. Cho nên, muốn đánh quái thì phải tìm điểm yếu của quái trước tiên.” Cô ấy vừa đi vừa giải thích. Nhưng điều này thì tôi biết, giống như làm thịt gà vịt cá thôi. Gà phải cắt cổ, cá phải mổ bụng, lần trước tôi cũng đánh sói theo nguyên tắc này.
Cô ấy nhẹ bước đi tới đằng sau con sói, không hổ là đạo tặc, con sói không hề hay biết. Tiểu Long Nữ dùng hết sức chém vào chân sau của con sói. Tuy nhiên, con sói lập tức quay đầu lại cắn, nhưng sao có thể chạm tới đạo tặc nổi tiếng vì tốc độ, hơn nữa lại chuẩn bị từ trước. Tiểu Long Nữ chạy nhanh vòng quanh con sói, con sói bị thương ở chân sau nên không thể đuổi kịp. Trong khi đó, thỉnh thoảng cô ấy còn xoay người lại chém con sói một nhát. Chém tầm năm sáu nhát thì sói cuối cùng cũng tuyên bố không chơi nữa, thăng thiên luôn
“Hơ, thế nào, không mất một giọt máu đó!” Cô ấy vênh mặt nói với vẻ kiêu ngạo “Kẻ có kỹ xảo chắc chắn sẽ khác biệt, cậu phải học hỏi nhiều đấy.”
. . . . . . Tôi gãi mặt, rút Hắc Đao ra. Tới chỗ con sói ở gần tôi nhất, đá lên một phát rồi đâm Hắc Đao từ dưới lên, chọc thủng bụng nó. Tôi quên mất không xem lực công kích của Hắc Đao là bao nhiêu, nhưng chắc là tốt hơn tiểu khảm đao rất nhiều. Bởi vì con sói đáng thương kia bị tôi xẻ làm hai nửa luôn. . . Ngủ yên em nhé!
“Chân. . .” Tiểu Long Nữ trợn mắt há mồm, thầm nghĩ rằng đây là kiểu đánh gì thế này? Chết tiệt, sao cô lại không biết cách đánh này chứ.
Tôi lại đi tới con sói tiếp theo, trong lòng vô cùng vui sướng. Tôi đã nghiên cứu các loại chiêu thức của King of Fighters. Cuối cùng có thể thử nghiệm rồi. Đá con sói lên trên không, tôi nhảy lên theo sau nó, nắm tay tôi làm thành một đường thẳng cùng với người, nhắm thẳng vào con sói phía trên tôi (Chẳng khác Thăng Long Quyền là mấy). Cuối cùng nhân lúc mình vẫn ở trên không trung thì giáng thêm một cú đá xoay.
“. . . . . . . . .” Tiểu Long Nữ không biết nói gì.
Nhưng khi tôi thử chiêu nổi tiếng nhất của Xuân Lệ, đầu lộn xuống đất chân chổng lên trời, hai chân mở ra, cả người giống như cánh quạt trực thăng; tôi phát hiện ra chiêu này phản lại sinh lý của cơ thể con người, chỉ làm màu chứ không thể dùng. . . Hại thắt lưng tôi đau điếng, đầu bị đụng, còn bị cắn một phát. Eo, nước bọt, tất cả mọi người phải biết lúc tôi dính phải nước bọt. . . . . . sẽ cáu tiết. Con sói chết tiệt nhà mày, dám nhỏ đầy nước bọt vào tay tao, đáng chết ~~ Tôi đá, Đãng Kiếm Thức, Độc Cô Cửu Kiếm, Bát Tửu Bôi, Bạt Đao Thuật, Đầu Chùy, Thập Tự Trảm, Qua Kiên Suất, Nữ Tử Phòng Thân Thuật. . . . . .
“Hoàng Tử, sao cậu lại đánh như vậy?” Cuối cùng Tiểu Long Nữ không khống chế được nữa. Cô không rõ mình đang chơi game online, hay chơi game chiến đấu nữa. . . . . . Hay là đang xem chiêu thức trong tiểu thuyết Kim Dung và manga?
Tôi sửng sốt. “Không thể đánh như vậy sao?”. Á ~ không ngờ con sói đang ghét lại thừa dịp tôi đang sửng sốt mà cắn trộm. Tôi lại lên cơn tiếp. . . . . .
Tiểu Long Nữ sốc nặng “Cũng. . . . . . Không phải là không thể.” Cô lẩm bẩm. Nhưng không ngờ có người lại chơi game online như vậy. . . Hơn nữa lại là một chiến sĩ tân thủ không hiểu gì cả. . .
“Có lẽ bởi vì không hiểu?” Dường như cô đã hiểu ra. Bởi vì không hiểu cách chơi chính thống như thế nào, cho nên hành vi của Hoàng Tử không có khuôn mẫu, không theo truyền thống, không có giới hạn và hệ thống. Cho nên có vô số khả năng và sự sáng tạo, đây mới chính là cách chơi game có độ chân thật 99% đích thực!
Nhìn tôi lên cơn giết sói, Tiểu Long Nữ mỉm cười bất đắt dĩ.
“Thật sự là . . . . . . cao thủ mù mờ”
Hình như Tiểu Long Nữ có nói gì đó, chém con sói ở gần người, đang định hỏi xem cô ấy nói gì thì phát hiện. . .
“Tiểu Long Nữ chạy mau, đằng sau bà. . .” Chưa kịp nói xong, một con sói to gấp ba lần con sói bình thường, toàn thân phủ lông trắng, đuổi tới từ phía sau Tiểu Long Nữ, cắn mạnh lên bả vai Tiểu Long Nữ. < Tiểu Long Nữ bị Lang Vương công kích, HP -150, 100/250>
“Aaaa.” Tiểu Long Nữ chịu đựng cơn đau trên vai, chạy nhanh tới chỗ tôi.
Tôi đứng chắn đằng trước Tiểu Long Nữ, cầm lấy Hắc Đao đương đầu với Lang Vương.. . . . . . Bộ lông trắng muốt đẹp quá, áo choàng trắng của tôi có hi vọng rồi. . . . . . Trong lúc tôi đang ảo tưởng, Lang Vương bổ nhào về phía tôi. Nhanh quá! Tôi gắng gượng dùng đao chắn trước mặt, lập tức lùi về sau mấy bước. Lúc nó tiến đánh một lần nữa, tôi quyết định đá xoay. Không hổ là Lang Vương, thân mình nặng lực phòng ngự cũng cao. Tôi đá hết sức mình, không ngờ nó chỉ lảo đảo bên trái hai bước, lập tức há mồm cắn tôi. Tôi nhất thời không kịp phản hứng, bị nó cắn vào tay trái.
“Đau. . .” Tôi nhấc đao đâm vào bụng nó. Trời ạ, da dày thật đấy, tôi chỉ có thể rạch được một vết. Nghe thông báo của hệ thống mà tôi muốn ngất. Mới giảm có 30 HP. Tôi bị nó cắn một nhát đã mất 80 HP, hơn nữa máu của Lang Vương nhiều hơn tôi bao nhiêu nữa. . . Xong đời, tôi khóc không ra nước mắt.
“Hoàng Tử, cố lên. Nếu không được thì qua đây đi” Tôi quay đầu lại nhìn. Wa! Tiểu Long Nữ, tốc độ của bà nhanh thật đất, chớp mắt một cái leo tót lên cây tị nạn rồi. . . . . . Tôi đành phải bình tĩnh lại, tự coi mình là Xuân Lệ máu thấp lực công kích yếu, mà đối diện là thằng em thao tác Yagami Iori(1) biến thái siêu mạnh. Ặc! Gay to rồi, với tình huống như vậy trong The King of Fighters, tôi chưa bao giờ thắng được. . . . . . Tóm lại, nguyên tắc là tuyệt đối không lấy cương đấu cương.
(1) Yagami Iori (八神 庵) là một nhân vật trong loạt game The King of Fighters thuộc hãng SNK Playmore. Xuất hiện lần đầu ở The King of Fighters ’95, là thủ lĩnh của phe đối đầu.
A, sói lại vọt tới đây rồi, tức quá. Tôi đá lên, nặng quá, hoàn toàn không đá lên nổi, chỉ có thể làm cho Lang Vương lùi về phía sau một chút. Tôi xông lên dùng hết sức bình sinh đâm đao vào bụng nó. Đâm đâm đâm! Không đâm thủng được! Híc~~~ Ngược lại Lang Vương cào tôi một nhát, mặt mày của tôi đầy vết xước, Híc!
“Hoàng Tử, lại đây trước đã” Tiểu Long Nữ cũng thay đổi sắc mặt.
Tôi vội vàng lao tới cái cây Tiểu Long Nữ đang trốn. Nhưng hình như tốc độc của tôi chậm hơn Lang Vương một chút, bị móng vuốt của nó quơ được hai lần. Rõ ràng là nếu tôi bị quơ thêm nhát nữa thì xong đời luôn. Nhưng mà trèo lên cây thì sẽ không tránh được bị quơ thêm nhát nữa. . . . . .
Lòng Tiểu Long Nữ nóng như lửa đốt. Đột nhiên trong đầu cô chợt lóe lên câu nói: không có giới hạn, không có hệ thống. Cô lập tức kẹp khoeo chân lên cành cây, lộn ngược người rồi thả hai tay xuống “Hoàng Tử, phi người lên không” Hoàng Tử nhất định sẽ hiểu được, cô nghĩ vậy.
Tôi thấy vậy, chạy lấy đà ra sức nhảy lên, bắt được tay cô ấy, dùng sức đu hơn nửa vòng, cuối cùng cũng lên được cây. Mà Lang Vương ở dưới đất ra ôm chầm lấy thân cây, may mà tôi đã xem xiếc rồi. . . . . . Phù ~~ phù, mệt quá, tôi thở hổn hển. Tiểu Long Nữ cũng kinh hoàng vỗ ngực, chúng tôi nhìn nhau.”Ha ha ha ha. . . Ha ha a.” Rồi cả hai người cùng bật cười.
“Mau uống dược thủy đi, rồi chúng ta cùng nghĩ xem làm thế nào để giết được tên Lang Vương đáng ghét này.” Tiểu Long Nữ nói.
“Ừ!” May mà vẫn còn mười bình dược thủy mua lúc trước. Tôi uống ừng ực hết năm bình mới đầy được máu. Tôi sờ liên mặt, phù, miệng vết thương đã biến mất rồi, may quá. Nhưng chỉ còn lại năm bình, đúng là ép người mà.
“Da con sói này dày lắm, chẳng có gì đâm nổi, lại còn nặng nữa, đá cũng không được luôn” Tôi càu nhàu, vậy thì phải đánh thế nào đây?
“Không có cách nào cả, cấp độ của chúng ta quá thấp” Tiểu Long Nữ cũng nhíu mày, không biết phải làm sao để giết được con BOSS Lang Vương trước mắt. Nhưng mà hiếm lắm mới gặp được một con BOSS, bỏ cuộc như vậy thì thật đáng tiếc “Tìm điểm yếu đi, chắc chắn nó có điểm yếu. Tấn công vào điểm yếu của nó, cho dù lực công kích của chúng ta không cao nhưng cũng có thể khiến nó mất rất nhiều máu.”
Con sói mình đồng da sắt này liệu có điểm yếu gì không? Tôi lẩm bẩm. A! Danh ngôn của tiểu thuyết võ hiệp! Dù có luyện thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể biến mắt thành sắt. Tôi mừng rỡ kêu lên. “Mắt.”
Tiểu Long Nữ gật đầu, thầm tính kế. Cô ấy mở túi lấy ra một đoạn dây thừng “Hoàng Tử, cậu xem phim cao bồi miền Tây của Mỹ chưa?”
“. . . . . . Xem rồi”
Tiểu Long Nữ cười với vẻ tràn đầy tin tưởng. “Vậy thì dễ rồi, chỉ đổi ngựa thành sói mà thôi. Hoàng Tử, cậu nhất định có thể.”
“. . . . . .Bà cũng tin tưởng tôi quá đi.” Nhưng mà tôi thì sợ muốn chết. Coi Lang Vương là ngựa đúng là liều mạng! Vừa nói tôi vừa buộc dây thừng thành thòng lọng. May là đã từng tham gia nữ hướng đạo(2), không thì cũng chẳng biết phải thắt thòng lọng thế nào.
(2) Hướng đạo (Scouting), hay còn được biết với tên là Phong trào Hướng đạo (Scout Movement), là một phong trào thanh thiếu niên có phạm vi toàn cầu với mục đích trợ giúp giới trẻ trong việc phát triển tinh thần, tâm trí và sức khỏe để góp phần xây dựng trong xã hội. Trẻ tham gia vào đoàn thể này sẽ được dạy những kỹ năng cơ bản như cắm trại, kỹ năng thoát hiểm, làm việc nhóm và tăng cường tính kỷ luật.
“Cậu quăng dây bắt nó từ phía sau, sau đó leo lên cây ngay, cố định dây thừng ở trên cây, làm cho con sói đần kia không thể động đậy được, rồi mặc cho chúng ta he he he!” . . . . . . Là tôi bị ảo giác hay nụ cười của Tiểu Long Nữ thật sự dâm đãng? Ảo giác! Nhất định là ảo giác!
Hít vào, thở ra, rồi lại hít vào, thở ra. Được rồi! Nhắm chuẩn Lang Vương, tôi nhảy khỏi cành cây, ngồi thăng bằng trên người Lang Vương. Tôi ôm chặt cái cổ lông lá của nó. Lang Vương có vẻ cực kỳ kinh hoàng, nhảy nhót loạn xị muốn quăng tôi xuống. Tôi suýt nữa bị quăng đi bởi động tác cuồng loạn của nó. Đùa chứ, bị quăng đi phát đảm bảo là tèo luôn, Lang Vương chết tiệt, cho mày xem ý chí của con gái khủng thế nào.
Ở trên cây, Tiểu Long Nữ thấy vậy thì tái mặt. Tôi bị Lang Vương lắc như vậy có hơi choáng váng, cho nên sắc mặt cũng rất khó coi.
Nhưng trong lúc lộn xộn, cuối cùng tôi cũng vòng được dây thừng lên cổ Lang Vương. Trong lúc trói nó, mu bàn tay của tôi bị quơ mấy phát, nhưng vết thương không nặng, cũng chỉ giảm đi 30~40 HP. Tiếp theo, tôi lập tức nhảy xuống ngựa, à không, là nhảy xuống sói, co cẳng chạy. Lang Vương cũng đuổi sát theo sau tôi.
Tiểu Long Nữ và tôi lại làm một màn phi người trên không, sau đó tôi kéo dây thừng nhảy khỏi cây. Dùng hết sức bình sinh, tôi treo Lang Vương lên. Tiểu Long Nữ khẽ hô một tiếng, dùng kĩ năng “Trí Mạng Nhất Kích” của vũ khí tiểu hình nhằm vào giữa mắt trái Lang Vương <Đánh trúng điểm yếu, Lang Vương -HP 300>. Lang Vương gào thét đau đớn, cho dù lúc này có nguyên lý đòn bẩy, tôi đã tiết kiệm được phần nào sức lực nhưng cũng không giữ dây được lâu nữa. Tiểu Long Nữ lập tức dùng Trí Mạng Nhất Kích lần nữa, lần này không đâm trúng mắt Lang Vương mà trúng giữa trán nó Lúc này dây thừng cũng đứt dưới ma xát kịch liệt. Lang Vương thoát được, lập tức xông đến kẻ thù Tiểu Long Nữ, cắn mạnh một nhát. Bị Lang Vương đè lên, cô không thể trốn thoát
“Tiểu Long Nữ ~~” Lúc này tôi cũng chạy đến phía sau Lang Vương, được chiêu Trí Mạng Nhất Kích vừa nãy của Tiểu Long Nữ nhắc nhở, tôi nhớ tới kỹ năng của mình ─ Hỏa Diễm Trảm. “Hỏa Diễm Trảm” Vừa hô to xong, Hắc Đao của tôi tuôn ra ngọn lửa, tôi chém mạnh xuống. Biết Lang Vương sẽ không chết vì một lượt Hỏa Diễm Trảm, tôi vừa chém một nhát rồi lật sống đao ngay, thêm một lượt Hỏa Diễm Trảm nữa, lại một lượt, lại . . . . . . Cuối cùng tôi chém hết năm lần, vừa hết MP.
Học được kỹ năng: Hỏa Diễm Ngũ Liên Trảm
Kỹ năng: Liên kích thăng cấp 5, tấn công liên tục 6 lần.
Vũ khí: Hắc Đao thăng cấp 2, lực công kích 15
Tôi lôi thi thể của Lang Vương ra, thấy Tiểu Long Nữ vẫn ổn (Chỉ hơi chật vật) thì thở phào một hơi. May là cô ấy không biến thành một luồng sáng bay đi.
Tiểu Long Nữ nằm dưới đất, khuôn mặt đầy mồ hôi, nhưng lại mỉm cười. Tôi cũng cười, tới nằm bên cạnh cô ấy, nhưng cô ấy lại đạp tôi một phát “Còn không mau đi xem đánh được gì đi?”
“Ờ” Tôi mệt mỏi ngồi dậy tìm kiếm, tìm được một quả trứng, một đôi giày, và một ít bạc.
Lúc này, Tiểu Long Nữ đột nhiên hét ầm lên, tôi giật cả mình. “Sao thế?” Lang Vương sống lại? Không thể nào!
“Vũ khí của cậu thăng cấp hả?” Bởi vì tổ đội nên Tiểu Long Nữ có thể thấy thông báo từ hệ thống của tôi.
Tôi xem Hắc Đao (Hắc Đao: cấp 2, lực công kích 15). “Đúng rồi, Cuộc sống thứ hai thật kì lạ, không ngờ vũ khí còn có thể thăng cấp”
Bị đập một phát, tôi lại hoa mắt chóng mặt, Tiểu Long Nữ rống lên “Vũ khí có thể trưởng thành mới thăng cấp được!”
“Ờ. . .” Người ta chưa xem qua trang chủ thôi! Bà cũng không phải không biết. . . Lại đánh vào đầu tôi, sẽ bị ngu đi đấy.
Tiểu Long Nữ nghe tiếng thấy tiếng lẩm bẩm tôi thì nhìn tôi khinh bỉ. “Cậu có biết vũ khí có thể trưởng thành quý thế nào không hả? Cái này có thể sánh ngang với thần khí đó! Ngẫm lại xem, vũ khí của cậu sẽ thăng cấp không ngừng, lực công kích tăng lên, sẽ có lợi thế nào hả?”
Wa! Vậy là không cần phải đổi vũ khí sao, luyện cấp thì vũ khí cũng tăng cấp lên theo, càng ngày càng mạnh hơn. Nghĩ đến đấy, mắt tôi tỏa sáng, vậy là có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền vũ khí.
Thấy ánh mắt chói lòa của tôi, Tiểu Long Nữ biết tôi đã hiểu. A! Phát tài rồi! Tôi vô cùng vui mừng.
*********
Bởi vì nhận được đôi giày, và cả trứng pet, tôi và Tiểu Long Nữ nóng lòng muốn biết rốt cuộc là bảo bối gì. Cho nên quyết định quay về thôn giám định giầy trước đã, nhận tiện tìm tiệm pet để ấp quả trứng này. Thế là, tôi cùng Tiểu Long Nữ hợp lực lột da Lang Vương (Không thể quên áo choàng của tôi, ha ha ha! ), rồi vô cùng vui vẻ quay về thôn. Vừa về đến cổng thôn, tôi phát hiện tôi sai rồi. Sai lầm thứ nhất là vô tâm, sai lầm thứ hai là ngu ngốc , hức ~~~ tôi là kẻ siêu ngu ngốc! Tôi lại có thể quên đeo mặt nạ, và còn vào thôn qua cổng lớn. Tôi nhấc chân lên, chuẩn bị chạy, nhưng mà Tiểu Long Nữ ở bên cạnh lại giữ chặt lấy tay tôi, cả người còn ngả vào lòng tôi.
“Ông ~~~ xã.” Cô ấy nói với giọng ngọt ngào chết người, nghe thấy vậy tôi rợn cả tóc gáy. “Anh nói xem, em có phải là bà đáng ~~ yêu nhất, xinh ~~ đẹp nhất của anh không?!” Vừa nói, vừa dùng ánh mắt thị uy nhìn đồng bào nữ tính xung quanh. Bị cô ấy trừng mắt, các cô đều bất giác co người lại. Cũng không biết làm thế nào, không có ai xinh đẹp như vậy.
Không thể phủ nhận, Tiểu Long Nữ chính xác người đẹp hiếm có. Gì cơ? Miêu tả hả? Dù sao vẫn là cái loại kia, cái loại khuôn mặt xinh đẹp trưởng thành hơn tôi, ngực lớn hơn tôi (So ra thì còn lớn hơn Hoa Hồng), eo nhỏ hơn tôi, chân dài hơn tôi, làn da trắng hơn tôi ý ~~~ Hức! Lòng tự trọng của tôi lại chịu tổn thương. Khi tôi đang suy nghĩ miên man, Tiểu Long Nữ cấu vào thắt lưng của tôi, đau! Tôi vội nói.”Đúng vậy! Đúng vậy! Em là bà xã đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất của anh.” Nói xong, lập tức có hơn chục ánh mắt thù hận bắn về phía Tiểu Long Nữ, nhưng Tiểu Long Nữ hiển nhiên không thèm để ý, hình như còn vô cùng vui vẻ. . . Toát mồ hôi!
Mặc dù tôi bị ép phải thừa nhận Tiểu Long Nữ là bà xã, nhưng cách này cũng có ưu điểm. Dù sao phụ nữ có điều kiện, có dũng khí tranh giành đàn ông với người đẹp Tiểu Long Nữ thật sự là không nhiều lắm. Cho nên, hơn chục con sói ngang ngạnh vốn đứng trước mặt tôi không cam lòng mà bỏ đi. Chúng tôi đã có an toàn để bước đi chậm rãi vào trong thôn rồi. Đi đến NPC Giám Định kia, tôi nhịn đau thanh toán 5 bạc để giám định giày. Là bốt thấp Phi Thiên phòng ngự +8, nhưng nhanh nhẹn +10, thích hợp cho nhu cầu nhanh nhẹn của đạo tặc, Tiểu Long Nữ dùng.
Ở tiệm pet, lại phải trả tiền. Tôi đau lòng trả 2 bạc. Tốn kém quá, thế là đã tiêu hết tiền số tiền thu được ở chỗ Lang Vương rồi “Mời chủ pet để lại máu trên pet, tiến hành trình tự nhận chủ” NPC Thương Nhân mặc trang phục hầu nữ dễ thương nói với bọn tôi.
Mặc dù tôi cũng rất muốn nuôi pet! Nhưng tôi nghĩ thế nào cũng thấy Tiểu Long Nữ phòng ngự không cao cần pet hơn tôi. Kiềm chế khát vọng trong lòng, tôi nói oai phong lẫm liệt. “Tiểu Long Nữ, bà nuôi pet nhé! Lần sau nhận được con khác rồi tôi nuôi cũng được.”
“Không cần đâu, tôi đã cầm giầy rồi.” Hiếm lắm Tiểu Long Nữ mới khiêm tốn như vậy. . . Nhưng nghĩ tới sức lực chiến đấu của đội ngũ, tôi vẫn quyết định để cô ấy nuôi. “Phòng ngự của bà không cao, có pet sẽ tăng sức mạnh cho bà.”
“Không cần. . .”
“Đừng ngượng mà!”
“Nói với cậu không cần thì là không cần thôi!” Tiểu Long Nữ đột nhiên lên cơn thét lên với tôi. Tôi giật mình, ngẩn ngơ không biết phản ứng thế nào. Rồi Tiểu Long Nữ có vẻ đã nguôi ngoai, nói với vẻ chán nản. “Tôi không thể nuôi pet!
Gì cơ? Tôi không hiểu!
“Trước kia tôi đã từng nuôi rất nhiều thú cưng rồi! Nhưng. . . Không hề có kết quả tốt đẹp” Cô ấy thuật lại lịch sử nuôi thú cưng của mình. . . .”Tôi từng nuôi cún con, mua được hai ngày, lúc tôi dắt chó đi dạo thì để lạc mất, từ đó nó không về nữa. Sau này tôi nuôi rùa, không cẩn thận đánh rơi nó từ tầng năm xuống tầng một. . . . Rồi tôi lại nuôi cá chọi. . .”
Chắc lần này không có vấn đề nhỉ? Tôi cũng từng nuôi cá chọi, dễ nuôi lắm!
“Sau khi nó chết tôi mới biết là phải thay nước cho cá. . .” . . . . . . Tôi không còn lời gì để nói.
“Cuối cùng, tôi trồng xương rồng. . .”
“Không phải chứ. . . Xương rồng mà bà cũng làm chết được sao?” Không thể nào?
Cô ấy nói với vẻ mặt vô tội “Làm sao tôi biết được xương rồng cũng cần tưới nước, tôi còn tưởng nó không cần tưới nước, ai biết nó chết toi luôn! Sau này, tôi thề rằng, bất kể thế nào thì tôi cũng không thú cưng nữa”
Đúng là lịch sử đẫm máu và nước mắt. . . . . . Dành cho những thú cưng vô tội ba giây bi ai. Tôi không hề do dự, cắn vào ngón tay, đau! Nhỏ máu lên trên. Đinh! Ấp trứng thành công. Lúc này vỏ trứng nứt ra, tôi và Tiểu Long Nữ hai người bốn mắt dán vào xem rốt cuộc là loại sủng vật gì!
Sốc! Sốc! Và sốc! Bởi vì không thể tin nổi.
“Cái này, cái này rốt cuộc là. . .” Tôi không thốt nên lời, con pet này thật sự là ngoài sức tưởng tượng. Cho dù là ấp được thần thú kì lân, phượng hoàng thậm chí là rồng, tôi cũng không thể giật mình bằng lúc này. Tôi tóm chặt lấy Tiểu Long Nữ ở bên cạnh, dùng ánh mắt kích động nhìn cô ấy, muốn biết cô ấy có nhìn thấy thứ giống với thứ tôi thấy không.
Vẻ mặt Tiểu Long Nữ đần ra, mồm cô ấy há hốc ra mất hết hình tượng. . . . . . Phải một lúc lâu sau, cuối cùng cô ấy cũng tỉnh táo “Hoàng Tử, cái này rốt cuộc là. . . Tôi nhìn thế nào cũng thấy cái này. . . . . . là bánh bao phải không?”
Sắc mặt tôi nặng nề! “Không phải, bà nhìn tử tế đi. Dáng vẻ và kích cỡ của cái thứ này đều vừa đúng, vỏ bóng loáng mềm mại, tròn xoe như thế này, còn thoảng mùi hương khiến mọi người trong vòng ba mét đều thèm nhỏ dãi. Tôi nghĩ, nó không chỉ là bánh bao mà tuyệt đối là bánh bao thịt!
“Cái gì!” Cô ấy sốc. . . . . . Rồi mới đập đầu tôi một phát “Ai quan tâm nó là bánh bao thịt hay là bánh bao rau! Quan trọng là tại sao trứng pet của chúng ta lại nở ra bánh bao?”
Ai da! Tôi xoa đầu, oán trách “Bà là GM ẩn còn không biết, tôi làm sao mà biết được!”
“Có phải là chương trình xảy ra lỗi không nhỉ” Cô ấy ngẫm nghĩ. Nếu thật sự là như vậy thì phải mau chóng báo cáo lên cấp trên, để tránh trứng pet của gamer khác cũng có lỗi.
Òng ọc! Mùi của bánh bao thịt. Tự dưng thấy đói quá, tôi nuốt nước bọt. . . Nhìn bánh bao thịt chăm chú. Đột nhiên, bánh bao thịt chuyển động, động tác kia hình như là. . . hình như nó đang lắc mông (nếu như bánh bao thịt cũng có mông). “Tiểu Long Nữ ~~~~~~~~~~~ bánh bao thịt chuyển động.”
“Cái gì!” Cô ấy lập tức đi tới, nhìn chằm chằm vào bánh bao thịt cùng với tôi.
Bánh bao thịt, bánh bao thịt lại có thể xoay người (bánh bao còn có mặt trước mặt sau nữa sao?). Còn vừa nhảy vừa xoay lại. Quay lại rồi. Một đôi mắt siêu to, ngập nước màu lam giống anime xuất hiện trước mắt chúng tôi. . . . . .”Bánh bao thịt có mắt. . . . . .” Tôi hoảng hốt!
Cuối cùng Tiểu Long Nữ không hổ là GM ẩn, đã thấy chuyện này rồi. Cô ấy tỉnh táo nói với tôi “Hoàng Tử, xem số liệu của nó đi”
Tôi giơ tay ra tóm lấy cái bánh bao thịt thơm ngào ngạt kia, kiềm chế cảm giác muốn ăn nó. . .
<Đinh! Hệ thống thông báo: Mời bạn đặt tên pet>
. . . . . . . . . Bánh Bao Thịt đi! Còn có tên nào thích hợp hơn tên này không?
Chủ pet: Hoàng Tử
Tên pet: Bánh Bao Thịt
Cấp bậc: 1
HP: 30
MP: 20
Đặc tính cơ bản:
Sức mạnh: 2
Thể chất: 5
Nhanh nhẹn: 10 (Không tin nổi, tốc độ của Bánh Bao Thịt còn nhanh hơn tôi?)
Trí lực: 6
Tinh thần: 7
Ngộ tính: 10 (Bánh Bao Thịt còn thông minh hơn tôi? Giận!)
Kỹ năng:
Đả Cẩu Thuật cấp 1: Kỹ năng công kích, mất 10 MP
Tỏa Hương cấp 1: Có thể hấp dẫn quái vật, mất 30 MP, thời gian 20 phút, phạm vi 10 m.<\p>
“Thế nào? Có phải là pet không?” Tiểu Long Nữ hỏi han cẩn thận.
“Ừ. . . Hình như vậy.”
“. . . . . . Lập trình viên cũng có khiếu hài hước đấy.” Mặt Tiểu Long Nữ không cảm xúc, khóe miệng giật giật.
“Có làm sao đâu, ít nhất. . . nó cũng đáng yêu!” Lúc này, Bánh Bao Thịt trong đang cọ cọ vào lòng bàn tay tôi, còn phát ra tiếng kêu rừ… rừ…., hình như đang làm nũng, dễ thương quá. . . Mặc dù cảm giác khi bị một cái bánh bao thịt làm nũng cũng có phần kỳ lạ.
“Nó có kỹ năng công kích không?”
“Có.” Đả Cẩu Thuật(3). . . . . .
(3) Đả Cẩu Thuật: Chiêu đánh chó
“Ừm, vậy chúng ta tìm mấy con Slime trên đường xem thử xem”
Trước khi xuất phát, Tiểu Long Nữ dùng kỹ năng sinh hoạt cấp 8 của cô ấy ─ may vá, làm mũ và quần áo từ da sói cho tôi. Cô ấy nhất quyết không chịu làm áo choàng cho tôi. Hức! Cô ấy nói “Cách đánh đấm của cậu cường điệu như vậy, động tác mạnh như vậy, mặc áo choàng chỉ vướng tay vướng chân!”
Tiếp theo chúng tôi lên triền núi có Slime, gặp lại Slime sau thời gian dài, cũng thấy nhớ nhung. . .
“Hoàng Tử, thử xem nào!” Tiểu Long Nữ nhìn Bánh Bao Thịt của tôi.
“Được!” Tôi quay đầu lại hô lên với Bánh Bao Thịt trên vai “Bánh Bao Thịt. . . Đả Cẩu Thuật.” . . . . . . Không đúng à? Tôi lại hô to một lần. “Bánh Bao Thịt, thi triển Đả Cẩu Thuật tới Slime phía trước.” Vẫn không nhúc nhích. . . . . . Tôi tức, tôi tức, tôi tức! Lẽ nào con pet này ngoài dễ thương, thật sự không có tác dụng nào khác sao? Mày chính là con pet đầu tiên của tao đấy!
Tôi giận! Tóm lấy Bánh Bao Thịt, ra sức ném nó về phía đám Slime. “Đi đánh Slime một mình đi, đánh thua thì đừng về gặp tao nữa!”
“Cậu tức giận với cái bánh bao để làm gì!” Tiểu Long Nữ buồn cười.
Lúc này, Bánh Bao Thịt bị tôi ném trúng Slime, lại còn phát ra âm thanh ping, làm tôi giật cả mình, vội vã nhìn xem Bánh Bao Thịt của tôi, sợ rằng con pet đầu tiên của tôi bị Slime ăn luôn.
. . . . . . Có người nói, dùng bánh bao ném chó, thì có đi mà không có về . . Nhưng mà, định luật này rõ ràng không đúng với Bánh Bao Thịt của tôi. Bởi vì nó đập Slime một phát, rồi xoay tròn trên không trung ba vòng, bình yên không việc gì trở về tay tôi. Nó còn phát ra tiếng kêu “Whee ~ whee!” giống như tiếng hoan hô, rõ ràng là cảm thấy rất vui vẻ. . . . . . Lúc này những con Slime còn sống xông lại đây muốn tấn công tôi, tôi ném Bánh Bao Thịt về phía con Slime theo phản xạ, còn hô lên theo bản năng “Bánh Bao Thịt. . . đánh chó.”
Cứ như vậy, tôi và con pet mạnh nhất Cuộc Sống Thứ Hai về sau này ─ Bánh Bao Thịt, hợp lực đánh bại con quái vật đầu tiên cùng khuôn mặt mờ mịt của tôi và tiếng cười vật vã của Tiểu Long Nữ. . . . . . . . .
*********
Tiếp theo, bọn tôi về bờ sông Dã Lang tiếp tục đánh đám sói hoang. Tôi tiếp tục dùng cách đá chân kết hợp với phương pháp mổ bụng, thỉnh thoảng cũng lôi Bánh Bao Thịt ra ngoài, để tránh cho nó không thăng cấp được bởi vì không đánh quái. Mà Tiểu Long Nữ nói với tôi rằng đã được truyền cảm hứng từ tôi (Tôi truyền cảm hứng cho cô ấy hả? Lúc nào chứ? Tôi rất ngờ vực), quyết định muốn học từ tôi, còn muốn tôi dạy cho cô ấy các động tác trong The King of Fighters. . . . . .
Trong những ngày tiếp theo, chúng tôi vẫn ở bờ sông Dã Lang, vô số hồn sói hi sinh dưới tay chúng tôi. Chúng tôi thăng khá nhiều cấp, còn dùng một cách giết Lang Vương đáng thương kia năm sáu lần mới chuyển đi đánh gấu cấp cao hơn chút. Lúc này cần phải nói rằng, chiêu Tỏa Hương của Bánh Bao Thịt, lúc đầu tôi tưởng là kỹ năng bỏ đi, nhưng sau vài lần dùng, cấp bậc thăng lên, phạm vi cũng tăng lên một trăm năm mươi mét vuông. Chúng tôi dựa vào kỹ năng này mà dẫn Lang Vương và Gấu tới, nếu không thật sự là không biết đi đâu tìm nó. Hơn nữa ngộ tính cơ bản còn là 10, Bánh Bao Thịt học kỹ năng mới rất dễ dàng, mặc dù tôi ngờ rằng nguyên nhân chủ yếu là tôi và Tiểu Long Nữ làm nhiều việc lạ. . . . . . Ví dụ như, có ngày Tiểu Long Nữ muốn thử xem kỹ năng chế độc dược cũng đã lên tới cấp 10 của cô ấy có thể tạo ra độc dược độc đến mức nào? Thế là cô ấy đổ độc dược lên người Bánh Bao Thịt, để sói tới ăn nó. . . . . . Sói trúng độc chết liền, mà Bánh Bao Thịt của tôi cũng học được kỹ năng mới ─ Bánh Bao Thịt Có Độc. Sau này, lại vô tình học được vài kỹ năng mới liên tục. Haiz! Bánh Bao Thịt mày thật sự là con pet tốt hiếm có.
Một ngày, tôi và Tiểu Long Nữ đánh quái mệt mỏi, nghỉ ngơi trên sườn núi lộng gió. Tiểu Long Nữ nằm, còn tôi đứng thẳng trong luồng gió mạnh, nhìn cảnh vật nhỏ bé bên dưới mà cảm thấy xúc động. Tôi đột nhiên nổi hứng hát hò: “Tiểu Long Nữ. . . Tôi muốn hát!”
“Hát đi!” Cô ấy trả lời miễn cưỡng.
“This ain’t a song for the broken-hearted
[Đây không là khúc ca cho những kẻ yếu đuối]
A silent prayer for the faith-departed
[Và cũng không phải là lời nguyện cầu cho những kẻ không còn niềm tin]
I ain’t gonna be just a face in the crowd
[Tôi không định trở thành một kẻ chìm giữa đám đông]
You’re gonna hear my voice
[Bạn sẽ nghe được giọng ca của tôi]
When I shout it out loud
[Khi tôi thét to lên]
It’s my life
[Đây là cuộc sống của tôi]
It’s now or never
[Bây giờ hoặc không bao giờ hết]
I ain’t gonna live forever
[Tôi sẽ không sống mãi]
I just want to live while I’m alive
[Tôi chỉ muốn sống khi tôi còn tồn tại]
(It’s my life)
[Đây là cuộc sống của tôi]
My heart is like an open highway
[Trái tim của tôi như đường cao tốc rộng mở]
Like Frankie said
[Như Frankie đã nói]
I did it my way
[Tôi làm mọi việc theo cách của riêng mình]
I just wanna live while I’m alive
[Tôi chỉ muốn sống khi tôi còn tồn tại]
It’s my life
[Đây là cuộc sống của tôi]
It’s my Life của Bon Jovi!
Tôi để mặc gió thổi tung mái tóc của mình.
“Tiểu Long Nữ!”
“Hử?”
“Có lẽ không phải vì lí do nhàm chán muốn đấu cùng thằng em mà tôi chọn trở thành nam giới.”
“Vậy, lý do thật sự là gì?”
“Có lẽ là bởi vì tôi không muốn phải tránh ở phía sau người khác nữa.
Tôi muốn tha hồ giết quái, dùng các loại chiêu thức cường điệu tôi nghĩ ra mà không bị gọi là cô gái bạo lực
Ở trong game, tôi muốn nói tục khi giết người, khi không vui hoặc bị chọc tức nhưng tôi không muốn bị gọi là nhân yêu
Khi nghe người khác nói chuyện cười tục tĩu thì tôi muốn được cười lớn thoải mái, thậm chí còn nói lại vài câu, mà không phải vì chứng tỏ chính mình ngây thơ mà phải mang vẻ mặt như không hiểu gì cả, nhưng tôi không muốn bị cho rằng là dâm phụ”
Tôi nói xong, Tiểu Long Nữ không nói gì. Tôi lẳng lặng nằm xuống đất, nhìn bầu trời mênh mông bát ngát.
Một lúc lâu sau. . . . . .
“Hoàng Tử.” Cô ấy đột nhiên xoay người, ngả lên người tôi.
“Huh?”
“Chúng ta cùng tạo nên truyền thuyết đi!”
“Truyền thuyết gì cơ?”
“Truyền thuyết của Hoàng Tử, người chơi đỉnh nhất Cuộc Sống Thứ Hai” Mắt của Tiểu Long Nữ lóe lên ánh sáng rực rỡ. “Chúng ta sẽ không tự hào khi trở thành bà xã của người đỉnh nhất, mà phải tự hào trở thành những người chơi đỉnh nhất”
Tôi muốn lập nên truyền thuyết! Cuối cùng tôi và Tiểu Long Nữ nhìn nhau cười
It’s my Life.
Truyền thuyết, bắt đầu.
Tiểu Long Nữ cười haha chói tai. . . . . . Có lẽ nghề nghiệp của cô ấy là phù thủy! “Làm sao mà tôi chọn nghề nghiệp bình thường như vậy được. Nghề nghiệp tôi chọn là nghề có tiền đồ nhất trong game!”
Lòng hiếu kì của tôi lại được khơi lên: “Là gì thế?”
Cô ấy dùng mu bàn tay phải che miệng lại: “A ha ha ha ha a ~~~ Còn phải nói nữa sao, đương nhiên là . . . . . Đạo – Tặc”
“Ừm, rất có tiền đồ. Nhưng tổ đội bao gồm một chiến sĩ và một đạo tặc của chúng ta hình như không được lý tưởng lắm thì phải”
“Yên tâm đi! Từ từ rồi tôi sẽ dạy cho cậu cách chiến đấu chân chính, tiết kiệm máu tiết kiệm tiền tiết kiệm sức lực” Cô ấy nói với tôi với vẻ vô cùng tự tin.
Bình thường chỉ cần 15 phút là có thể đến bờ sông Dã Lang mà chúng tôi phải mất một tiếng. Bởi vì Tiểu Long Nữ lấy lí do ở quanh đây không có ai mà bắt tôi cởi mặt nạ ra. Rồi mắt của cô ấy biến thành hai hình trái tim, nhìn tôi chăm chú mười mấy phút. Cô ấy đưa cho tôi mượn gương, hại chính tôi cũng theo cô ấy, mắt biến thành hai hình trái tim mà nhìn chính mình. Híc ~~ Tại sao! Tại sao! Tại sao mà tôi lại đẹp trai như vậy cơ chứ, trời ạ. Trong số những người tôi đã gặp, chỉ có hai người đẹp trai đến mức khiến tôi phải ca ngợi, một là em trai tôi (không thể không thừa nhận, nó thật sự rất đẹp trai, mặc dù tính nó rất dở hơi), một người nữa là chính tôi. Trời ạ, chẳng lẽ tôi phải chọn lựa giữa yêu em trai và tự yêu mình sao? Haiz! Thở dài, trả gương lại cho Tiểu Long Nữ, đi luyện thôi! Tôi đang định đi đến chỗ sói gần đây để phát tiết mọi cảm xúc bất mãn thì Tiểu Long Nữ gọi tôi lại.
“Cậu xem tôi xử lý con sói thế nào nhé! Phải nhìn cho kỹ đó.” Cô ấy lấy chủy thủ ra, đi tới chỗ con sói.
“Cuộc sống thứ hai là một trò chơi rất chân thực, đánh vào những vị trí khác nhau thì thương tổn cũng khác. Cho nên, muốn đánh quái thì phải tìm điểm yếu của quái trước tiên.” Cô ấy vừa đi vừa giải thích. Nhưng điều này thì tôi biết, giống như làm thịt gà vịt cá thôi. Gà phải cắt cổ, cá phải mổ bụng, lần trước tôi cũng đánh sói theo nguyên tắc này.
Cô ấy nhẹ bước đi tới đằng sau con sói, không hổ là đạo tặc, con sói không hề hay biết. Tiểu Long Nữ dùng hết sức chém vào chân sau của con sói
“Hơ, thế nào, không mất một giọt máu đó!” Cô ấy vênh mặt nói với vẻ kiêu ngạo “Kẻ có kỹ xảo chắc chắn sẽ khác biệt, cậu phải học hỏi nhiều đấy.”
. . . . . . Tôi gãi mặt, rút Hắc Đao ra. Tới chỗ con sói ở gần tôi nhất, đá lên một phát rồi đâm Hắc Đao từ dưới lên, chọc thủng bụng nó. Tôi quên mất không xem lực công kích của Hắc Đao là bao nhiêu, nhưng chắc là tốt hơn tiểu khảm đao rất nhiều. Bởi vì con sói đáng thương kia bị tôi xẻ làm hai nửa luôn. . . Ngủ yên em nhé!
“Chân. . .” Tiểu Long Nữ trợn mắt há mồm, thầm nghĩ rằng đây là kiểu đánh gì thế này? Chết tiệt, sao cô lại không biết cách đánh này chứ.
Tôi lại đi tới con sói tiếp theo, trong lòng vô cùng vui sướng. Tôi đã nghiên cứu các loại chiêu thức của King of Fighters. Cuối cùng có thể thử nghiệm rồi. Đá con sói lên trên không, tôi nhảy lên theo sau nó, nắm tay tôi làm thành một đường thẳng cùng với người, nhắm thẳng vào con sói phía trên tôi (Chẳng khác Thăng Long Quyền là mấy). Cuối cùng nhân lúc mình vẫn ở trên không trung thì giáng thêm một cú đá xoay.
“. . . . . . . . .” Tiểu Long Nữ không biết nói gì.
Nhưng khi tôi thử chiêu nổi tiếng nhất của Xuân Lệ, đầu lộn xuống đất chân chổng lên trời, hai chân mở ra, cả người giống như cánh quạt trực thăng; tôi phát hiện ra chiêu này phản lại sinh lý của cơ thể con người, chỉ làm màu chứ không thể dùng. . . Hại thắt lưng tôi đau điếng, đầu bị đụng, còn bị cắn một phát. Eo, nước bọt, tất cả mọi người phải biết lúc tôi dính phải nước bọt. . . . . . sẽ cáu tiết. Con sói chết tiệt nhà mày, dám nhỏ đầy nước bọt vào tay tao, đáng chết ~~ Tôi đá, Đãng Kiếm Thức, Độc Cô Cửu Kiếm, Bát Tửu Bôi, Bạt Đao Thuật, Đầu Chùy, Thập Tự Trảm, Qua Kiên Suất, Nữ Tử Phòng Thân Thuật. . . . . .
“Hoàng Tử, sao cậu lại đánh như vậy?” Cuối cùng Tiểu Long Nữ không khống chế được nữa. Cô không rõ mình đang chơi game online, hay chơi game chiến đấu nữa. . . . . . Hay là đang xem chiêu thức trong tiểu thuyết Kim Dung và manga?
Tôi sửng sốt. “Không thể đánh như vậy sao?”. Á ~ không ngờ con sói đang ghét lại thừa dịp tôi đang sửng sốt mà cắn trộm. Tôi lại lên cơn tiếp. . . . . .
Tiểu Long Nữ sốc nặng “Cũng. . . . . . Không phải là không thể.” Cô lẩm bẩm. Nhưng không ngờ có người lại chơi game online như vậy. . . Hơn nữa lại là một chiến sĩ tân thủ không hiểu gì cả. . .
“Có lẽ bởi vì không hiểu?” Dường như cô đã hiểu ra. Bởi vì không hiểu cách chơi chính thống như thế nào, cho nên hành vi của Hoàng Tử không có khuôn mẫu, không theo truyền thống, không có giới hạn và hệ thống. Cho nên có vô số khả năng và sự sáng tạo, đây mới chính là cách chơi game có độ chân thật 99% đích thực!
Nhìn tôi lên cơn giết sói, Tiểu Long Nữ mỉm cười bất đắt dĩ.
“Thật sự là . . . . . . cao thủ mù mờ”
Hình như Tiểu Long Nữ có nói gì đó, chém con sói ở gần người, đang định hỏi xem cô ấy nói gì thì phát hiện. . .
“Tiểu Long Nữ chạy mau, đằng sau bà. . .” Chưa kịp nói xong, một con sói to gấp ba lần con sói bình thường, toàn thân phủ lông trắng, đuổi tới từ phía sau Tiểu Long Nữ, cắn mạnh lên bả vai Tiểu Long Nữ. < Tiểu Long Nữ bị Lang Vương công kích, HP -150, 100/250>
“Aaaa.” Tiểu Long Nữ chịu đựng cơn đau trên vai, chạy nhanh tới chỗ tôi.
Tôi đứng chắn đằng trước Tiểu Long Nữ, cầm lấy Hắc Đao đương đầu với Lang Vương.. . . . . . Bộ lông trắng muốt đẹp quá, áo choàng trắng của tôi có hi vọng rồi. . . . . . Trong lúc tôi đang ảo tưởng, Lang Vương bổ nhào về phía tôi. Nhanh quá! Tôi gắng gượng dùng đao chắn trước mặt, lập tức lùi về sau mấy bước. Lúc nó tiến đánh một lần nữa, tôi quyết định đá xoay. Không hổ là Lang Vương, thân mình nặng lực phòng ngự cũng cao. Tôi đá hết sức mình, không ngờ nó chỉ lảo đảo bên trái hai bước, lập tức há mồm cắn tôi. Tôi nhất thời không kịp phản hứng, bị nó cắn vào tay trái.
“Đau. . .” Tôi nhấc đao đâm vào bụng nó. Trời ạ, da dày thật đấy, tôi chỉ có thể rạch được một vết.
“Hoàng Tử, cố lên. Nếu không được thì qua đây đi” Tôi quay đầu lại nhìn. Wa! Tiểu Long Nữ, tốc độ của bà nhanh thật đất, chớp mắt một cái leo tót lên cây tị nạn rồi. . . . . . Tôi đành phải bình tĩnh lại, tự coi mình là Xuân Lệ máu thấp lực công kích yếu, mà đối diện là thằng em thao tác Yagami Iori(1) biến thái siêu mạnh. Ặc! Gay to rồi, với tình huống như vậy trong The King of Fighters, tôi chưa bao giờ thắng được. . . . . . Tóm lại, nguyên tắc là tuyệt đối không lấy cương đấu cương.
(1) Yagami Iori (八神 庵) là một nhân vật trong loạt game The King of Fighters thuộc hãng SNK Playmore. Xuất hiện lần đầu ở The King of Fighters ’95, là thủ lĩnh của phe đối đầu.
A, sói lại vọt tới đây rồi, tức quá. Tôi đá lên, nặng quá, hoàn toàn không đá lên nổi, chỉ có thể làm cho Lang Vương lùi về phía sau một chút
“Hoàng Tử, lại đây trước đã” Tiểu Long Nữ cũng thay đổi sắc mặt.
Tôi vội vàng lao tới cái cây Tiểu Long Nữ đang trốn. Nhưng hình như tốc độc của tôi chậm hơn Lang Vương một chút, bị móng vuốt của nó quơ được hai lần.
Lòng Tiểu Long Nữ nóng như lửa đốt. Đột nhiên trong đầu cô chợt lóe lên câu nói: không có giới hạn, không có hệ thống. Cô lập tức kẹp khoeo chân lên cành cây, lộn ngược người rồi thả hai tay xuống “Hoàng Tử, phi người lên không” Hoàng Tử nhất định sẽ hiểu được, cô nghĩ vậy.
Tôi thấy vậy, chạy lấy đà ra sức nhảy lên, bắt được tay cô ấy, dùng sức đu hơn nửa vòng, cuối cùng cũng lên được cây. Mà Lang Vương ở dưới đất ra ôm chầm lấy thân cây, may mà tôi đã xem xiếc rồi. . . . . . Phù ~~ phù, mệt quá, tôi thở hổn hển. Tiểu Long Nữ cũng kinh hoàng vỗ ngực, chúng tôi nhìn nhau.”Ha ha ha ha. . . Ha ha a.” Rồi cả hai người cùng bật cười.
“Mau uống dược thủy đi, rồi chúng ta cùng nghĩ xem làm thế nào để giết được tên Lang Vương đáng ghét này.” Tiểu Long Nữ nói.
“Ừ!” May mà vẫn còn mười bình dược thủy mua lúc trước. Tôi uống ừng ực hết năm bình mới đầy được máu. Tôi sờ liên mặt, phù, miệng vết thương đã biến mất rồi, may quá. Nhưng chỉ còn lại năm bình, đúng là ép người mà.
“Da con sói này dày lắm, chẳng có gì đâm nổi, lại còn nặng nữa, đá cũng không được luôn” Tôi càu nhàu, vậy thì phải đánh thế nào đây?
“Không có cách nào cả, cấp độ của chúng ta quá thấp” Tiểu Long Nữ cũng nhíu mày, không biết phải làm sao để giết được con BOSS Lang Vương trước mắt. Nhưng mà hiếm lắm mới gặp được một con BOSS, bỏ cuộc như vậy thì thật đáng tiếc “Tìm điểm yếu đi, chắc chắn nó có điểm yếu. Tấn công vào điểm yếu của nó, cho dù lực công kích của chúng ta không cao nhưng cũng có thể khiến nó mất rất nhiều máu.”
Con sói mình đồng da sắt này liệu có điểm yếu gì không? Tôi lẩm bẩm. A! Danh ngôn của tiểu thuyết võ hiệp! Dù có luyện thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể biến mắt thành sắt. Tôi mừng rỡ kêu lên. “Mắt.”
Tiểu Long Nữ gật đầu, thầm tính kế. Cô ấy mở túi lấy ra một đoạn dây thừng “Hoàng Tử, cậu xem phim cao bồi miền Tây của Mỹ chưa?”
“. . . . . . Xem rồi”
Tiểu Long Nữ cười với vẻ tràn đầy tin tưởng. “Vậy thì dễ rồi, chỉ đổi ngựa thành sói mà thôi. Hoàng Tử, cậu nhất định có thể.”
“. . . . . .Bà cũng tin tưởng tôi quá đi.” Nhưng mà tôi thì sợ muốn chết. Coi Lang Vương là ngựa đúng là liều mạng! Vừa nói tôi vừa buộc dây thừng thành thòng lọng. May là đã từng tham gia nữ hướng đạo(2), không thì cũng chẳng biết phải thắt thòng lọng thế nào.
(2) Hướng đạo (Scouting), hay còn được biết với tên là Phong trào Hướng đạo (Scout Movement), là một phong trào thanh thiếu niên có phạm vi toàn cầu với mục đích trợ giúp giới trẻ trong việc phát triển tinh thần, tâm trí và sức khỏe để góp phần xây dựng trong xã hội. Trẻ tham gia vào đoàn thể này sẽ được dạy những kỹ năng cơ bản như cắm trại, kỹ năng thoát hiểm, làm việc nhóm và tăng cường tính kỷ luật.
“Cậu quăng dây bắt nó từ phía sau, sau đó leo lên cây ngay, cố định dây thừng ở trên cây, làm cho con sói đần kia không thể động đậy được, rồi mặc cho chúng ta he he he!” . . . . . . Là tôi bị ảo giác hay nụ cười của Tiểu Long Nữ thật sự dâm đãng? Ảo giác! Nhất định là ảo giác!
Hít vào, thở ra, rồi lại hít vào, thở ra. Được rồi! Nhắm chuẩn Lang Vương, tôi nhảy khỏi cành cây, ngồi thăng bằng trên người Lang Vương. Tôi ôm chặt cái cổ lông lá của nó. Lang Vương có vẻ cực kỳ kinh hoàng, nhảy nhót loạn xị muốn quăng tôi xuống. Tôi suýt nữa bị quăng đi bởi động tác cuồng loạn của nó. Đùa chứ, bị quăng đi phát đảm bảo là tèo luôn, Lang Vương chết tiệt, cho mày xem ý chí của con gái khủng thế nào.
Ở trên cây, Tiểu Long Nữ thấy vậy thì tái mặt. Tôi bị Lang Vương lắc như vậy có hơi choáng váng, cho nên sắc mặt cũng rất khó coi.
Nhưng trong lúc lộn xộn, cuối cùng tôi cũng vòng được dây thừng lên cổ Lang Vương. Trong lúc trói nó, mu bàn tay của tôi bị quơ mấy phát, nhưng vết thương không nặng, cũng chỉ giảm đi 30~40 HP. Tiếp theo, tôi lập tức nhảy xuống ngựa, à không, là nhảy xuống sói, co cẳng chạy. Lang Vương cũng đuổi sát theo sau tôi.
Tiểu Long Nữ và tôi lại làm một màn phi người trên không, sau đó tôi kéo dây thừng nhảy khỏi cây. Dùng hết sức bình sinh, tôi treo Lang Vương lên. Tiểu Long Nữ khẽ hô một tiếng, dùng kĩ năng “Trí Mạng Nhất Kích” của vũ khí tiểu hình nhằm vào giữa mắt trái Lang Vương <Đánh trúng điểm yếu, Lang Vương -HP 300>. Lang Vương gào thét đau đớn, cho dù lúc này có nguyên lý đòn bẩy, tôi đã tiết kiệm được phần nào sức lực nhưng cũng không giữ dây được lâu nữa. Tiểu Long Nữ lập tức dùng Trí Mạng Nhất Kích lần nữa, lần này không đâm trúng mắt Lang Vương mà trúng giữa trán nó
“Tiểu Long Nữ ~~” Lúc này tôi cũng chạy đến phía sau Lang Vương, được chiêu Trí Mạng Nhất Kích vừa nãy của Tiểu Long Nữ nhắc nhở, tôi nhớ tới kỹ năng của mình ─ Hỏa Diễm Trảm. “Hỏa Diễm Trảm” Vừa hô to xong, Hắc Đao của tôi tuôn ra ngọn lửa, tôi chém mạnh xuống. Biết Lang Vương sẽ không chết vì một lượt Hỏa Diễm Trảm, tôi vừa chém một nhát rồi lật sống đao ngay, thêm một lượt Hỏa Diễm Trảm nữa, lại một lượt, lại . . . . . . Cuối cùng tôi chém hết năm lần, vừa hết MP.
Học được kỹ năng: Hỏa Diễm Ngũ Liên Trảm
Kỹ năng: Liên kích thăng cấp 5, tấn công liên tục 6 lần.
Vũ khí: Hắc Đao thăng cấp 2, lực công kích 15
Tôi lôi thi thể của Lang Vương ra, thấy Tiểu Long Nữ vẫn ổn (Chỉ hơi chật vật) thì thở phào một hơi. May là cô ấy không biến thành một luồng sáng bay đi.
Tiểu Long Nữ nằm dưới đất, khuôn mặt đầy mồ hôi, nhưng lại mỉm cười. Tôi cũng cười, tới nằm bên cạnh cô ấy, nhưng cô ấy lại đạp tôi một phát “Còn không mau đi xem đánh được gì đi?”
“Ờ” Tôi mệt mỏi ngồi dậy tìm kiếm, tìm được một quả trứng, một đôi giày, và một ít bạc.
Lúc này, Tiểu Long Nữ đột nhiên hét ầm lên, tôi giật cả mình. “Sao thế?” Lang Vương sống lại? Không thể nào!
“Vũ khí của cậu thăng cấp hả?” Bởi vì tổ đội nên Tiểu Long Nữ có thể thấy thông báo từ hệ thống của tôi.
Tôi xem Hắc Đao (Hắc Đao: cấp 2, lực công kích 15). “Đúng rồi, Cuộc sống thứ hai thật kì lạ, không ngờ vũ khí còn có thể thăng cấp”
Bị đập một phát, tôi lại hoa mắt chóng mặt, Tiểu Long Nữ rống lên “Vũ khí có thể trưởng thành mới thăng cấp được!”
“Ờ. . .” Người ta chưa xem qua trang chủ thôi! Bà cũng không phải không biết. . . Lại đánh vào đầu tôi, sẽ bị ngu đi đấy.
Tiểu Long Nữ nghe tiếng thấy tiếng lẩm bẩm tôi thì nhìn tôi khinh bỉ. “Cậu có biết vũ khí có thể trưởng thành quý thế nào không hả? Cái này có thể sánh ngang với thần khí đó! Ngẫm lại xem, vũ khí của cậu sẽ thăng cấp không ngừng, lực công kích tăng lên, sẽ có lợi thế nào hả?”
Wa! Vậy là không cần phải đổi vũ khí sao, luyện cấp thì vũ khí cũng tăng cấp lên theo, càng ngày càng mạnh hơn. Nghĩ đến đấy, mắt tôi tỏa sáng, vậy là có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền vũ khí.
Thấy ánh mắt chói lòa của tôi, Tiểu Long Nữ biết tôi đã hiểu. A! Phát tài rồi! Tôi vô cùng vui mừng.
*********
Bởi vì nhận được đôi giày, và cả trứng pet, tôi và Tiểu Long Nữ nóng lòng muốn biết rốt cuộc là bảo bối gì. Cho nên quyết định quay về thôn giám định giầy trước đã, nhận tiện tìm tiệm pet để ấp quả trứng này. Thế là, tôi cùng Tiểu Long Nữ hợp lực lột da Lang Vương (Không thể quên áo choàng của tôi, ha ha ha! ), rồi vô cùng vui vẻ quay về thôn. Vừa về đến cổng thôn, tôi phát hiện tôi sai rồi. Sai lầm thứ nhất là vô tâm, sai lầm thứ hai là ngu ngốc , hức ~~~ tôi là kẻ siêu ngu ngốc! Tôi lại có thể quên đeo mặt nạ, và còn vào thôn qua cổng lớn. Tôi nhấc chân lên, chuẩn bị chạy, nhưng mà Tiểu Long Nữ ở bên cạnh lại giữ chặt lấy tay tôi, cả người còn ngả vào lòng tôi.
“Ông ~~~ xã.” Cô ấy nói với giọng ngọt ngào chết người, nghe thấy vậy tôi rợn cả tóc gáy. “Anh nói xem, em có phải là bà đáng ~~ yêu nhất, xinh ~~ đẹp nhất của anh không?!” Vừa nói, vừa dùng ánh mắt thị uy nhìn đồng bào nữ tính xung quanh. Bị cô ấy trừng mắt, các cô đều bất giác co người lại. Cũng không biết làm thế nào, không có ai xinh đẹp như vậy.
Không thể phủ nhận, Tiểu Long Nữ chính xác người đẹp hiếm có. Gì cơ? Miêu tả hả? Dù sao vẫn là cái loại kia, cái loại khuôn mặt xinh đẹp trưởng thành hơn tôi, ngực lớn hơn tôi (So ra thì còn lớn hơn Hoa Hồng), eo nhỏ hơn tôi, chân dài hơn tôi, làn da trắng hơn tôi ý ~~~ Hức! Lòng tự trọng của tôi lại chịu tổn thương. Khi tôi đang suy nghĩ miên man, Tiểu Long Nữ cấu vào thắt lưng của tôi, đau! Tôi vội nói.”Đúng vậy! Đúng vậy! Em là bà xã đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất của anh.” Nói xong, lập tức có hơn chục ánh mắt thù hận bắn về phía Tiểu Long Nữ, nhưng Tiểu Long Nữ hiển nhiên không thèm để ý, hình như còn vô cùng vui vẻ. . . Toát mồ hôi!
Mặc dù tôi bị ép phải thừa nhận Tiểu Long Nữ là bà xã, nhưng cách này cũng có ưu điểm. Dù sao phụ nữ có điều kiện, có dũng khí tranh giành đàn ông với người đẹp Tiểu Long Nữ thật sự là không nhiều lắm. Cho nên, hơn chục con sói ngang ngạnh vốn đứng trước mặt tôi không cam lòng mà bỏ đi. Chúng tôi đã có an toàn để bước đi chậm rãi vào trong thôn rồi. Đi đến NPC Giám Định kia, tôi nhịn đau thanh toán 5 bạc để giám định giày. Là bốt thấp Phi Thiên phòng ngự +8, nhưng nhanh nhẹn +10, thích hợp cho nhu cầu nhanh nhẹn của đạo tặc, Tiểu Long Nữ dùng.
Ở tiệm pet, lại phải trả tiền. Tôi đau lòng trả 2 bạc. Tốn kém quá, thế là đã tiêu hết tiền số tiền thu được ở chỗ Lang Vương rồi “Mời chủ pet để lại máu trên pet, tiến hành trình tự nhận chủ” NPC Thương Nhân mặc trang phục hầu nữ dễ thương nói với bọn tôi.
Mặc dù tôi cũng rất muốn nuôi pet! Nhưng tôi nghĩ thế nào cũng thấy Tiểu Long Nữ phòng ngự không cao cần pet hơn tôi. Kiềm chế khát vọng trong lòng, tôi nói oai phong lẫm liệt. “Tiểu Long Nữ, bà nuôi pet nhé! Lần sau nhận được con khác rồi tôi nuôi cũng được.”
“Không cần đâu, tôi đã cầm giầy rồi.” Hiếm lắm Tiểu Long Nữ mới khiêm tốn như vậy. . . Nhưng nghĩ tới sức lực chiến đấu của đội ngũ, tôi vẫn quyết định để cô ấy nuôi. “Phòng ngự của bà không cao, có pet sẽ tăng sức mạnh cho bà.”
“Không cần. . .”
“Đừng ngượng mà!”
“Nói với cậu không cần thì là không cần thôi!” Tiểu Long Nữ đột nhiên lên cơn thét lên với tôi. Tôi giật mình, ngẩn ngơ không biết phản ứng thế nào. Rồi Tiểu Long Nữ có vẻ đã nguôi ngoai, nói với vẻ chán nản. “Tôi không thể nuôi pet!
Gì cơ? Tôi không hiểu!
“Trước kia tôi đã từng nuôi rất nhiều thú cưng rồi! Nhưng. . . Không hề có kết quả tốt đẹp” Cô ấy thuật lại lịch sử nuôi thú cưng của mình. . . .”Tôi từng nuôi cún con, mua được hai ngày, lúc tôi dắt chó đi dạo thì để lạc mất, từ đó nó không về nữa. Sau này tôi nuôi rùa, không cẩn thận đánh rơi nó từ tầng năm xuống tầng một. . . . Rồi tôi lại nuôi cá chọi. . .”
Chắc lần này không có vấn đề nhỉ? Tôi cũng từng nuôi cá chọi, dễ nuôi lắm!
“Sau khi nó chết tôi mới biết là phải thay nước cho cá. . .” . . . . . . Tôi không còn lời gì để nói.
“Cuối cùng, tôi trồng xương rồng. . .”
“Không phải chứ. . . Xương rồng mà bà cũng làm chết được sao?” Không thể nào?
Cô ấy nói với vẻ mặt vô tội “Làm sao tôi biết được xương rồng cũng cần tưới nước, tôi còn tưởng nó không cần tưới nước, ai biết nó chết toi luôn! Sau này, tôi thề rằng, bất kể thế nào thì tôi cũng không thú cưng nữa”
Đúng là lịch sử đẫm máu và nước mắt. . . . . . Dành cho những thú cưng vô tội ba giây bi ai. Tôi không hề do dự, cắn vào ngón tay, đau! Nhỏ máu lên trên. Đinh! Ấp trứng thành công. Lúc này vỏ trứng nứt ra, tôi và Tiểu Long Nữ hai người bốn mắt dán vào xem rốt cuộc là loại sủng vật gì!
Sốc! Sốc! Và sốc! Bởi vì không thể tin nổi.
“Cái này, cái này rốt cuộc là. . .” Tôi không thốt nên lời, con pet này thật sự là ngoài sức tưởng tượng. Cho dù là ấp được thần thú kì lân, phượng hoàng thậm chí là rồng, tôi cũng không thể giật mình bằng lúc này. Tôi tóm chặt lấy Tiểu Long Nữ ở bên cạnh, dùng ánh mắt kích động nhìn cô ấy, muốn biết cô ấy có nhìn thấy thứ giống với thứ tôi thấy không.
Vẻ mặt Tiểu Long Nữ đần ra, mồm cô ấy há hốc ra mất hết hình tượng. . . . . . Phải một lúc lâu sau, cuối cùng cô ấy cũng tỉnh táo “Hoàng Tử, cái này rốt cuộc là. . . Tôi nhìn thế nào cũng thấy cái này. . . . . . là bánh bao phải không?”
Sắc mặt tôi nặng nề! “Không phải, bà nhìn tử tế đi. Dáng vẻ và kích cỡ của cái thứ này đều vừa đúng, vỏ bóng loáng mềm mại, tròn xoe như thế này, còn thoảng mùi hương khiến mọi người trong vòng ba mét đều thèm nhỏ dãi. Tôi nghĩ, nó không chỉ là bánh bao mà tuyệt đối là bánh bao thịt!
“Cái gì!” Cô ấy sốc. . . . . . Rồi mới đập đầu tôi một phát “Ai quan tâm nó là bánh bao thịt hay là bánh bao rau! Quan trọng là tại sao trứng pet của chúng ta lại nở ra bánh bao?”
Ai da! Tôi xoa đầu, oán trách “Bà là GM ẩn còn không biết, tôi làm sao mà biết được!”
“Có phải là chương trình xảy ra lỗi không nhỉ” Cô ấy ngẫm nghĩ. Nếu thật sự là như vậy thì phải mau chóng báo cáo lên cấp trên, để tránh trứng pet của gamer khác cũng có lỗi.
Òng ọc! Mùi của bánh bao thịt. Tự dưng thấy đói quá, tôi nuốt nước bọt. . . Nhìn bánh bao thịt chăm chú. Đột nhiên, bánh bao thịt chuyển động, động tác kia hình như là. . . hình như nó đang lắc mông (nếu như bánh bao thịt cũng có mông). “Tiểu Long Nữ ~~~~~~~~~~~ bánh bao thịt chuyển động.”
“Cái gì!” Cô ấy lập tức đi tới, nhìn chằm chằm vào bánh bao thịt cùng với tôi.
Bánh bao thịt, bánh bao thịt lại có thể xoay người (bánh bao còn có mặt trước mặt sau nữa sao?). Còn vừa nhảy vừa xoay lại. Quay lại rồi. Một đôi mắt siêu to, ngập nước màu lam giống anime xuất hiện trước mắt chúng tôi. . . . . .”Bánh bao thịt có mắt. . . . . .” Tôi hoảng hốt!
Cuối cùng Tiểu Long Nữ không hổ là GM ẩn, đã thấy chuyện này rồi. Cô ấy tỉnh táo nói với tôi “Hoàng Tử, xem số liệu của nó đi”
Tôi giơ tay ra tóm lấy cái bánh bao thịt thơm ngào ngạt kia, kiềm chế cảm giác muốn ăn nó. . .
<Đinh! Hệ thống thông báo: Mời bạn đặt tên pet>
. . . . . . . . . Bánh Bao Thịt đi! Còn có tên nào thích hợp hơn tên này không?
Chủ pet: Hoàng Tử
Tên pet: Bánh Bao Thịt
Cấp bậc: 1
HP: 30
MP: 20
Đặc tính cơ bản:
Sức mạnh: 2
Thể chất: 5
Nhanh nhẹn: 10 (Không tin nổi, tốc độ của Bánh Bao Thịt còn nhanh hơn tôi?)
Trí lực: 6
Tinh thần: 7
Ngộ tính: 10 (Bánh Bao Thịt còn thông minh hơn tôi? Giận!)
Kỹ năng:
Đả Cẩu Thuật cấp 1: Kỹ năng công kích, mất 10 MP
Tỏa Hương cấp 1: Có thể hấp dẫn quái vật, mất 30 MP, thời gian 20 phút, phạm vi 10 m.<\p>
“Thế nào? Có phải là pet không?” Tiểu Long Nữ hỏi han cẩn thận.
“Ừ. . . Hình như vậy.”
“. . . . . . Lập trình viên cũng có khiếu hài hước đấy.” Mặt Tiểu Long Nữ không cảm xúc, khóe miệng giật giật.
“Có làm sao đâu, ít nhất. . . nó cũng đáng yêu!” Lúc này, Bánh Bao Thịt trong đang cọ cọ vào lòng bàn tay tôi, còn phát ra tiếng kêu rừ… rừ…., hình như đang làm nũng, dễ thương quá. . . Mặc dù cảm giác khi bị một cái bánh bao thịt làm nũng cũng có phần kỳ lạ.
“Nó có kỹ năng công kích không?”
“Có.” Đả Cẩu Thuật(3). . . . . .
(3) Đả Cẩu Thuật: Chiêu đánh chó
“Ừm, vậy chúng ta tìm mấy con Slime trên đường xem thử xem”
Trước khi xuất phát, Tiểu Long Nữ dùng kỹ năng sinh hoạt cấp 8 của cô ấy ─ may vá, làm mũ và quần áo từ da sói cho tôi. Cô ấy nhất quyết không chịu làm áo choàng cho tôi. Hức! Cô ấy nói “Cách đánh đấm của cậu cường điệu như vậy, động tác mạnh như vậy, mặc áo choàng chỉ vướng tay vướng chân!”
Tiếp theo chúng tôi lên triền núi có Slime, gặp lại Slime sau thời gian dài, cũng thấy nhớ nhung. . .
“Hoàng Tử, thử xem nào!” Tiểu Long Nữ nhìn Bánh Bao Thịt của tôi.
“Được!” Tôi quay đầu lại hô lên với Bánh Bao Thịt trên vai “Bánh Bao Thịt. . . Đả Cẩu Thuật.” . . . . . . Không đúng à? Tôi lại hô to một lần. “Bánh Bao Thịt, thi triển Đả Cẩu Thuật tới Slime phía trước.” Vẫn không nhúc nhích. . . . . . Tôi tức, tôi tức, tôi tức! Lẽ nào con pet này ngoài dễ thương, thật sự không có tác dụng nào khác sao? Mày chính là con pet đầu tiên của tao đấy!
Tôi giận! Tóm lấy Bánh Bao Thịt, ra sức ném nó về phía đám Slime. “Đi đánh Slime một mình đi, đánh thua thì đừng về gặp tao nữa!”
“Cậu tức giận với cái bánh bao để làm gì!” Tiểu Long Nữ buồn cười.
Lúc này, Bánh Bao Thịt bị tôi ném trúng Slime, lại còn phát ra âm thanh ping, làm tôi giật cả mình, vội vã nhìn xem Bánh Bao Thịt của tôi, sợ rằng con pet đầu tiên của tôi bị Slime ăn luôn.
. . . . . . Có người nói, dùng bánh bao ném chó, thì có đi mà không có về . . Nhưng mà, định luật này rõ ràng không đúng với Bánh Bao Thịt của tôi. Bởi vì nó đập Slime một phát, rồi xoay tròn trên không trung ba vòng, bình yên không việc gì trở về tay tôi. Nó còn phát ra tiếng kêu “Whee ~ whee!” giống như tiếng hoan hô, rõ ràng là cảm thấy rất vui vẻ. . . . . . Lúc này những con Slime còn sống xông lại đây muốn tấn công tôi, tôi ném Bánh Bao Thịt về phía con Slime theo phản xạ, còn hô lên theo bản năng “Bánh Bao Thịt. . . đánh chó.”
Cứ như vậy, tôi và con pet mạnh nhất Cuộc Sống Thứ Hai về sau này ─ Bánh Bao Thịt, hợp lực đánh bại con quái vật đầu tiên cùng khuôn mặt mờ mịt của tôi và tiếng cười vật vã của Tiểu Long Nữ. . . . . . . . .
*********
Tiếp theo, bọn tôi về bờ sông Dã Lang tiếp tục đánh đám sói hoang. Tôi tiếp tục dùng cách đá chân kết hợp với phương pháp mổ bụng, thỉnh thoảng cũng lôi Bánh Bao Thịt ra ngoài, để tránh cho nó không thăng cấp được bởi vì không đánh quái. Mà Tiểu Long Nữ nói với tôi rằng đã được truyền cảm hứng từ tôi (Tôi truyền cảm hứng cho cô ấy hả? Lúc nào chứ? Tôi rất ngờ vực), quyết định muốn học từ tôi, còn muốn tôi dạy cho cô ấy các động tác trong The King of Fighters. . . . . .
Trong những ngày tiếp theo, chúng tôi vẫn ở bờ sông Dã Lang, vô số hồn sói hi sinh dưới tay chúng tôi. Chúng tôi thăng khá nhiều cấp, còn dùng một cách giết Lang Vương đáng thương kia năm sáu lần mới chuyển đi đánh gấu cấp cao hơn chút. Lúc này cần phải nói rằng, chiêu Tỏa Hương của Bánh Bao Thịt, lúc đầu tôi tưởng là kỹ năng bỏ đi, nhưng sau vài lần dùng, cấp bậc thăng lên, phạm vi cũng tăng lên một trăm năm mươi mét vuông. Chúng tôi dựa vào kỹ năng này mà dẫn Lang Vương và Gấu tới, nếu không thật sự là không biết đi đâu tìm nó. Hơn nữa ngộ tính cơ bản còn là 10, Bánh Bao Thịt học kỹ năng mới rất dễ dàng, mặc dù tôi ngờ rằng nguyên nhân chủ yếu là tôi và Tiểu Long Nữ làm nhiều việc lạ. . . . . . Ví dụ như, có ngày Tiểu Long Nữ muốn thử xem kỹ năng chế độc dược cũng đã lên tới cấp 10 của cô ấy có thể tạo ra độc dược độc đến mức nào? Thế là cô ấy đổ độc dược lên người Bánh Bao Thịt, để sói tới ăn nó. . . . . . Sói trúng độc chết liền, mà Bánh Bao Thịt của tôi cũng học được kỹ năng mới ─ Bánh Bao Thịt Có Độc. Sau này, lại vô tình học được vài kỹ năng mới liên tục. Haiz! Bánh Bao Thịt mày thật sự là con pet tốt hiếm có.
Một ngày, tôi và Tiểu Long Nữ đánh quái mệt mỏi, nghỉ ngơi trên sườn núi lộng gió. Tiểu Long Nữ nằm, còn tôi đứng thẳng trong luồng gió mạnh, nhìn cảnh vật nhỏ bé bên dưới mà cảm thấy xúc động. Tôi đột nhiên nổi hứng hát hò: “Tiểu Long Nữ. . . Tôi muốn hát!”
“Hát đi!” Cô ấy trả lời miễn cưỡng.
“This ain’t a song for the broken-hearted
[Đây không là khúc ca cho những kẻ yếu đuối]
A silent prayer for the faith-departed
[Và cũng không phải là lời nguyện cầu cho những kẻ không còn niềm tin]
I ain’t gonna be just a face in the crowd
[Tôi không định trở thành một kẻ chìm giữa đám đông]
You’re gonna hear my voice
[Bạn sẽ nghe được giọng ca của tôi]
When I shout it out loud
[Khi tôi thét to lên]
It’s my life
[Đây là cuộc sống của tôi]
It’s now or never
[Bây giờ hoặc không bao giờ hết]
I ain’t gonna live forever
[Tôi sẽ không sống mãi]
I just want to live while I’m alive
[Tôi chỉ muốn sống khi tôi còn tồn tại]
(It’s my life)
[Đây là cuộc sống của tôi]
My heart is like an open highway
[Trái tim của tôi như đường cao tốc rộng mở]
Like Frankie said
[Như Frankie đã nói]
I did it my way
[Tôi làm mọi việc theo cách của riêng mình]
I just wanna live while I’m alive
[Tôi chỉ muốn sống khi tôi còn tồn tại]
It’s my life
[Đây là cuộc sống của tôi]
It’s my Life của Bon Jovi!
Tôi để mặc gió thổi tung mái tóc của mình.
“Tiểu Long Nữ!”
“Hử?”
“Có lẽ không phải vì lí do nhàm chán muốn đấu cùng thằng em mà tôi chọn trở thành nam giới.”
“Vậy, lý do thật sự là gì?”
“Có lẽ là bởi vì tôi không muốn phải tránh ở phía sau người khác nữa.
Tôi muốn tha hồ giết quái, dùng các loại chiêu thức cường điệu tôi nghĩ ra mà không bị gọi là cô gái bạo lực
Ở trong game, tôi muốn nói tục khi giết người, khi không vui hoặc bị chọc tức nhưng tôi không muốn bị gọi là nhân yêu
Khi nghe người khác nói chuyện cười tục tĩu thì tôi muốn được cười lớn thoải mái, thậm chí còn nói lại vài câu, mà không phải vì chứng tỏ chính mình ngây thơ mà phải mang vẻ mặt như không hiểu gì cả, nhưng tôi không muốn bị cho rằng là dâm phụ”
Tôi nói xong, Tiểu Long Nữ không nói gì. Tôi lẳng lặng nằm xuống đất, nhìn bầu trời mênh mông bát ngát.
Một lúc lâu sau. . . . . .
“Hoàng Tử.” Cô ấy đột nhiên xoay người, ngả lên người tôi.
“Huh?”
“Chúng ta cùng tạo nên truyền thuyết đi!”
“Truyền thuyết gì cơ?”
“Truyền thuyết của Hoàng Tử, người chơi đỉnh nhất Cuộc Sống Thứ Hai” Mắt của Tiểu Long Nữ lóe lên ánh sáng rực rỡ. “Chúng ta sẽ không tự hào khi trở thành bà xã của người đỉnh nhất, mà phải tự hào trở thành những người chơi đỉnh nhất”
Tôi muốn lập nên truyền thuyết! Cuối cùng tôi và Tiểu Long Nữ nhìn nhau cười
It’s my Life.
Truyền thuyết, bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.