Quyển 3 - Chương 18: Núi lượn đường quanh, thay đổi chiến tuyến
Thủy tụ nhân gia
01/04/2014
Gia Tuấn lại dẫn cô ta đến phòng làm việc, tôi chân thành nói rõ với anh, khi tôi dịu dàng giữ anh lại, vậy mà anh vẫn còn vấn vương với người phụ nữ ấy không dứt ra được, giờ khắc này, tôi đột nhiên sinh ra cảm giác căm hận Gia Tuấn mạnh liệt, có bạn gái cũng không đáng nói, đàn ông đều có bản năng động vật và dục vọng chiếm hữu, trước đây tôi nghĩ Gia Tuấn của tôi không phải là người đàn ông như thế, anh phong lưu nho nhã, nhưng hiện tại tôi đánh giá anh cao hơn, anh cũng là lưu manh quân tử.
Trong trận chiến ly hôn này, tôi yếu, tôi khóc sướt mướt, bởi vì tôi vẫn còn tôn sùng và yêu say đắm Gia Tuấn, nhưng hiện giờ tôi bỗng nhiên tỉnh táo, thực ra Gia Tuấn tuy là ưu tú, nhưng anh vẫn là một người đàn ông, đàn ông có lúc sẽ phạm sai lầm, sẽ không tránh khỏi những cám dỗ, nếu như tôi một mực tỏ ra yếu thế nữa, tiếp tục chiều theo anh, sẽ chỉ khiến anh càng ngày càng tự phụ, càng ngày càng ngông cuồng tự cao tự đại.
Không được, tôi không muốn tiếp tục nhu nhược, không muôn tiếp tục chiều theo anh nữa.
Xe taxi dừng lại, sắc mặt tôi không chút thay đổi bước lên xe, nói với tài xế địa chỉ nhà cha mẹ tôi.
Trên đường đi, lòng tôi như sóng dâng trào.
Mẹ tôi ra mở cửa, vừa nhìn thấy tôi, mẹ vô cùng kinh ngạc: “Đinh Đinh!”
Bởi vì sắc mặt của tôi rất kém, trắng bệt như giấy, tôi chỉ yếu ớt đáp lại mẹ một câu: “Mẹ.” Tất cả mặt nạ gỡ xuống toàn bộ, tôi ngã vào trong lòng mẹ.
Cha mẹ đều ở nhà, sau khi đỡ tôi đến sô pha, cha lập tức đi rót nước, còn mẹ thì lo lắng ôm tôi.
“Đinh Đinh, nói cho mẹ biết, đã xảy ra chuyện gì?”
Tôi không có cách nào để tiếp tục che giấu tâm sự nữa, vô cùng đau khổ, yếu ớt trả lời: “Mẹ, Gia Tuấn có phụ nữ bên ngoài, anh ấy muốn ly hôn với con!”
Cha mẹ đồng thanh hét lên: “Con nói cái gì?”
Câu trả lời này thật khiến cho cha mẹ sửng sốt, cha mẹ đồn thời kinh sợ, đột nhiên mẹ nổi giận, “Phó Gia Tuấn thực sự làm như vậy?”
Nước mắt tôi chảy ròng ròng, cuối cùng nói liên miên chuyện cãi nhau với Gia Tuấn, chúng tôi còn chiến tranh lạnh, còn có chuyện tôi gặp phải kẻ thứ ba, nói hết cho cha mẹ nghe.
Cha mẹ im lặng, rất lâu sau, cha đột nhiên nở nụ cười, cha hỏi tôi: “Đinh Đinh, con thực sự trừng trị người phụ nữ ở bên ngoài của Gia Tuấn ngay tại phòng làm việc?”
Tôi lơ đãng gật gật đầu.
Cha thở phào nhẹ nhõm, lại có thể ung dung bỏ đi sang phòng khách bật tivi lên xem, mẹ đuổi theo qua đó, mẹ tức giận trách cha: “Lão già kia, con gái ông bị người khác trách mắng như vậy, ông lại còn tâm trạng để xem tivi, mau lên, thay quần áo cho tôi, chúng ta đi tìm Phó Gia Tuấn, tôi không thể để mặc nó ức hiếp con gái mình.”
Cha nhìn mẹ tức giận khó giải, cha chỉ bình tĩnh nói: “Cho dù tôi và bà đi tìm Gia Tuấn thì thế nào? Nếu như vợ chồng chúng nó thực sự hết duyên phận, bà nghĩ những lời khuyên nhủ của chúng ta sẽ có tác dụng sao? Muốn tháo chuông phải tìm người buộc chuông.”
Mẹ liền ngạc nhiên, mẹ ấm ức nói: “Lẽ nào tôi để mặc Phó Gia Tuấn ức hiếp con gái tôi như vậy?”
Cha trầm giọng nói: “Đinh Đinh không còn nhỏ nữa, nó có thể làm được như vậy, chứng tỏ trong đầu nó đã nắm chắc, nếu như Gia Tuấn thực sự dám khi dễ con tôi, tôi đương nhiên sẽ không tha cho nó, nhưng hiện tại, tôi để cho vợ chồng chúng nó tự kiểm điểm lại bản thân trước.”
Mẹ rất không hiểu ý tứ của cha.
Tôi mệt mỏi, nói xong những lời này tôi cảm thấy có chút hối hận, Gia Tuấn nói đúng, ly hôn là chuyện giữa vợ chồng chúng tôi, tại sao lại khiến cho cha mẹ già phải bận tâm chứ?
Tôi đứng dậy, đẩy cửa phòng Đinh Đang ra, buông mình xuống giường của nó.
Không cần biết cha mẹ nói chuyện gì ở bên ngoài, tôi chỉ muốn ngủ thôi.
Cuối cùng Đinh Đang cũng về nhà, nó vào phòng, thấy tôi nằm trên giường, lập tức vội vàng nói với tôi: “Chị, em tìm được người tình của anh rể rồi.”
Trong trận chiến ly hôn này, tôi yếu, tôi khóc sướt mướt, bởi vì tôi vẫn còn tôn sùng và yêu say đắm Gia Tuấn, nhưng hiện giờ tôi bỗng nhiên tỉnh táo, thực ra Gia Tuấn tuy là ưu tú, nhưng anh vẫn là một người đàn ông, đàn ông có lúc sẽ phạm sai lầm, sẽ không tránh khỏi những cám dỗ, nếu như tôi một mực tỏ ra yếu thế nữa, tiếp tục chiều theo anh, sẽ chỉ khiến anh càng ngày càng tự phụ, càng ngày càng ngông cuồng tự cao tự đại.
Không được, tôi không muốn tiếp tục nhu nhược, không muôn tiếp tục chiều theo anh nữa.
Xe taxi dừng lại, sắc mặt tôi không chút thay đổi bước lên xe, nói với tài xế địa chỉ nhà cha mẹ tôi.
Trên đường đi, lòng tôi như sóng dâng trào.
Mẹ tôi ra mở cửa, vừa nhìn thấy tôi, mẹ vô cùng kinh ngạc: “Đinh Đinh!”
Bởi vì sắc mặt của tôi rất kém, trắng bệt như giấy, tôi chỉ yếu ớt đáp lại mẹ một câu: “Mẹ.” Tất cả mặt nạ gỡ xuống toàn bộ, tôi ngã vào trong lòng mẹ.
Cha mẹ đều ở nhà, sau khi đỡ tôi đến sô pha, cha lập tức đi rót nước, còn mẹ thì lo lắng ôm tôi.
“Đinh Đinh, nói cho mẹ biết, đã xảy ra chuyện gì?”
Tôi không có cách nào để tiếp tục che giấu tâm sự nữa, vô cùng đau khổ, yếu ớt trả lời: “Mẹ, Gia Tuấn có phụ nữ bên ngoài, anh ấy muốn ly hôn với con!”
Cha mẹ đồng thanh hét lên: “Con nói cái gì?”
Câu trả lời này thật khiến cho cha mẹ sửng sốt, cha mẹ đồn thời kinh sợ, đột nhiên mẹ nổi giận, “Phó Gia Tuấn thực sự làm như vậy?”
Nước mắt tôi chảy ròng ròng, cuối cùng nói liên miên chuyện cãi nhau với Gia Tuấn, chúng tôi còn chiến tranh lạnh, còn có chuyện tôi gặp phải kẻ thứ ba, nói hết cho cha mẹ nghe.
Cha mẹ im lặng, rất lâu sau, cha đột nhiên nở nụ cười, cha hỏi tôi: “Đinh Đinh, con thực sự trừng trị người phụ nữ ở bên ngoài của Gia Tuấn ngay tại phòng làm việc?”
Tôi lơ đãng gật gật đầu.
Cha thở phào nhẹ nhõm, lại có thể ung dung bỏ đi sang phòng khách bật tivi lên xem, mẹ đuổi theo qua đó, mẹ tức giận trách cha: “Lão già kia, con gái ông bị người khác trách mắng như vậy, ông lại còn tâm trạng để xem tivi, mau lên, thay quần áo cho tôi, chúng ta đi tìm Phó Gia Tuấn, tôi không thể để mặc nó ức hiếp con gái mình.”
Cha nhìn mẹ tức giận khó giải, cha chỉ bình tĩnh nói: “Cho dù tôi và bà đi tìm Gia Tuấn thì thế nào? Nếu như vợ chồng chúng nó thực sự hết duyên phận, bà nghĩ những lời khuyên nhủ của chúng ta sẽ có tác dụng sao? Muốn tháo chuông phải tìm người buộc chuông.”
Mẹ liền ngạc nhiên, mẹ ấm ức nói: “Lẽ nào tôi để mặc Phó Gia Tuấn ức hiếp con gái tôi như vậy?”
Cha trầm giọng nói: “Đinh Đinh không còn nhỏ nữa, nó có thể làm được như vậy, chứng tỏ trong đầu nó đã nắm chắc, nếu như Gia Tuấn thực sự dám khi dễ con tôi, tôi đương nhiên sẽ không tha cho nó, nhưng hiện tại, tôi để cho vợ chồng chúng nó tự kiểm điểm lại bản thân trước.”
Mẹ rất không hiểu ý tứ của cha.
Tôi mệt mỏi, nói xong những lời này tôi cảm thấy có chút hối hận, Gia Tuấn nói đúng, ly hôn là chuyện giữa vợ chồng chúng tôi, tại sao lại khiến cho cha mẹ già phải bận tâm chứ?
Tôi đứng dậy, đẩy cửa phòng Đinh Đang ra, buông mình xuống giường của nó.
Không cần biết cha mẹ nói chuyện gì ở bên ngoài, tôi chỉ muốn ngủ thôi.
Cuối cùng Đinh Đang cũng về nhà, nó vào phòng, thấy tôi nằm trên giường, lập tức vội vàng nói với tôi: “Chị, em tìm được người tình của anh rể rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.