7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Chương 57: Hứa Đồng khó xử

Ân Tầm

27/05/2015

Chớp mắt đã đến cuối tuần. Trời lại đổ mưa. Đường chân trời chìm trong màu sắc u ám đến đáng sợ. Những hạt mưa tí tách rơi. Là mùa xuân nhưng lại không có một chút hương xuân, Quỳnh Châu phố lớn ngõ nhỏ, những bông hoa tử đinh hương cũng bị gió mưa thổi xơ xác, hé lộ mấy chồi non mới nhú. Người ta thường nói, cuộc sống như đóa hoa mùa hạ nở sáng lạn. Nói vậy cũng không phải hâm mộ sự rực rỡ của những bông hoa mùa hạ, chỉ là ở nó mang một vẻ đẹp mà hoa xuân cũng chưa từng có. Cố Sơ vẫn cảm thấy, nếu như là một bông hoa mùa xuân thì thật thê lương, hoa lá không bao giờ gặp mặt, vừa nhìn thấy những đám lá xanh biếc, những đóa hoa cũng theo đó mà rơi rụng.

Lúc Cố Sơ mang tiền đến cho Sầm Vân, Hứa Đồng cũng đang ở nhà. Cô cảm thấy hơi khác lạ. Nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt không tình nguyện của Sầm Vân, cô liền hiểu ra nguyên nhân. Khi Sầm Vân nhận tiền từ tay Cố Sơ, Hứa Đồng đứng một bên nói: “Mẹ, nếu con còn nhìn thấy việc này, sau này mẹ đừng mong lấy được của Cố Sơ một đồng nào.” Sầm Vân ném phong bì tiền vào ngăn kéo, lẩm bẩm: “Nuôi nhằm một kẻ lang sói còn chưa đủ, giờ thêm đứa thứ hai. Được, mày cứ hiếu thuận với mẹ theo kiểu như vậy đi. Mày biết mẹ chỉ có một niềm ham mê này, bây giờ mày làm như vậy coi như bức chết mẹ mình! Cố Sơ nó đưa tiền cho mẹ mày là sai sao? Đó là vì nó thiếu mẹ!”

“Đúng! Khắp thiên hạ này, ai cũng nợ mẹ.” Hứa Đồng cau mày.

Cố Sơ liền vội vàng can ngăn: “Chị, dì nói đúng, chị đừng nổi nóng với dì.”

Sầm Vân tức giận vào phòng đóng sầm cửa. Hứa Đồng thấy thế lắc đầu ngao ngán, kéo tay Cố Sơ và nói: “Đi qua phòng chị nói chuyện.”

Vào phòng, Hứa Đồng lấy mấy trái cherry rửa sạch sẽ đặt vào chiếc dĩa. Cô nhanh chóng cắt táo, chuối và xoài. Tất cả đem đặt vào dĩa rồi mang ra ngoài. Cherry là loại trái cây mang tính ôn nóng, mỗi trái đỏ tươi như màu một viên đá quý, phối hợp với chiếc dĩa màu đen trông thật bắt mắt. Ở một dĩa khác lại là những loại trái mang tính hàn, ăn cùng với cherry là lựa chọn chính xác.



Vừa ngồi xuống, Hứa Đồng liền thở dài, Cố Sơ cũng hiểu chuyện nên nói: “Dì lại đi Ma Cao?”

“Thua hơn 10 vạn tệ, may mà vào mấy song nhỏ, lại không học theo mấy người kia đánh lớn, bằng không bán nhà cũng không trả nổi.” Hứa Đồng vẻ mặt mệt mỏi, đưa một cây tăm cho Cố Sơ: “Chị đang thấy kì lạ vì sao mấy ngày nay mẹ lại chịu yên tĩnh như vậy, hóa ra là ngâm mình trong sòng bạc. Nếu không phải bên đó gọi cho chị, chị cũng không hề biết là thiếu tiền bị người ta giữ lại.”

Cố Sơ không nói lời nào, cô không phải không biết dì ham mê bài bạc. Từ ngày dượng qua đời, dì đã ham mê trò này, nếu không có chuyện gì là cùng một đám bạn chơi mạt chược, sau này có chút tiền liền qua Ma Cao chơi. Chị họ luôn cố gắng kiếm tiền, hiện tại ngôi nhà của dì ở cũng do chị mua, số tiền chị gửi cho dì hàng tháng không biết là dì dùng vào việc gì. Qua nhiều năm như vậy, chị họ vì dì đã trả không biết bao nhiêu món nợ, nhưng mỗi một lần lên cơn nghiện bài bạc là không ai chịu nổi, người nào can ngăn là đòi sống đòi chết, dọa thắt cổ tự vẫn. Ban đầu, Cố Sơ cũng nghĩ là do dì buồn chán nên chơi cho khuây khỏa, nhưng sau đó cô bắt đầu lo lắng, chị họ có nhiều tiền đến cỡ nào cũng không nuôi nổi con ma cờ bạc như dì.

“Kỳ thực chị không ngại việc mẹ mình xài tiền, chị chỉ có một mình, làm việc kiếm tiền nuôi mẹ là việc đương nhiên. Nhưng nếu bà có niềm đam mê khác, ví như thích đi du lịch vòng quanh thế giới cũng được, nhưng tại sao lại ham mê cờ bạc? Hơn nữa nghiện càng ngày càng nặng.” Hứa Đồng đau đầu nói: “Kỳ thực chị chỉ nghĩ tội cho em, nếu bà không ham mê thói hư tật xấu này, em có lẽ không vất vả như thế, chị hoàn toàn có thể giúp em.”

“Chị, chị khó xử không phải em không biết. Hơn nữa, chị xem bây giờ em đâu có khổ cực gì. Chuyện nợ nần của gia đình, rồi còn công việc bên phía bệnh viện đều nhờ dì bỏ tiền ra giúp, em đã rất biết ơn, sao lại còn dám đòi thêm tiền của chị?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện 7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook