7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Chương 44: Những năm tháng không biết chừng mực

Ân Tầm

27/05/2015

Ngày hôm đó nắng nhẹ, trời vào thu, bầu không khí mát lạnh, thơm ngát. Cố Sơ vẫn còn nhớ rõ, đó là mùa hương của hoa cúc. Sân trường của trường đại học y A có hai sân thể thao lớn: một là sân bóng rổ, hai là sân bóng đá. Còn lại đều là những sân tập nhỏ khác. Trong đó sân bóng rổ là náo nhiệt nhất, có lẽ phần lớn là do các nữ sinh thích nhìn những nam sinh có thân hình cao ráo, mang theo mình trái bóng, chốc chốc lại nhảy bật lên ném bóng. Khi trái bóng chuẩn xác vào rổ, hai bên là những tiếng hò reo không ngớt.

Về sau này Cố Sơ mới biết, lúc Lục Bắc Thâm chơi bóng là đông người xem nhất. Từ nghiên cứu sinh cho đến tân sinh viên, không ai không biết một nam sinh cao ráo chơi bóng rổ cực giỏi, xuất sắc trong các pha bóng “3 điểm”, đã mang về cho Đại học A không ít cup vô địch. Chỉ tiếc, ngay chính lúc đó, Cố Sơ không hề biết.

Lúc Cố Sơ chạy đến sân bóng rổ, Lục Bắc Thâm vừa ném thành công quả bóng 3 điểm. Tiếng reo hò ầm ĩ như xuyên thủng màng nhĩ Cố Sơ. Dưới ánh mặt trời là những cậu nam sinh đầy nhiệt huyết tuổi trẻ, bất thình lình lại xuất hiện một cô gái la hét khiến mọi người kinh ngạc tột độ.

Tất cả mọi người đều nhìn Cố Sơ, đám bạn chạy theo nhìn Cố Sơ đi thẳng vào sân bóng thì cực kỳ hoảng sợ, nhưng cũng không có ai dám tiến vào gọi Cố Sơ ra ngoài. Cố Sơ tìm đúng thân ảnh cao to, lấy tay chặn trước mặt anh. Lục Bắc Thần vừa vặn chạy đến, thiếu chút nữa đụng trúng người cô, may mắn thay anh dừng kịp lúc.

“Muốn làm cổ động viên, làm ơn ra phía ngoài biên!” Lục Bắc Thần thở dốc, giọng nói có chút khó chịu.

Các đội viên khác cũng ngừng chạy, tất cả đều hướng nhìn sang phía hai người.

“Thật làm anh thất vọng, con người tôi không hề thích bóng rổ.” Cố Sơ ngẩng đầu, giọng nói khiêu khích, vừa vặn đón toàn bộ ánh nắng tỏa xuống gương mặt trắng ngần của cô, xung quanh như tỏa ra chút ngọt ngào nồng đậm như mùi hương socola.

Lục Bắc Thâm khoát tay, ném bóng trả về cho đồng đội: “Vậy cô muốn gì?”

“Xin lỗi!”

“Cái gì?” Lục Bắc Thâm nhíu mày.

“Tiếng trung, phiên âm là “Daoqian”! Anh cũng có thể dùng tiếng anh, chỉ cần nói xin lỗi tôi là được.” Cố Sơ không sợ chiều cao của anh, càng không sợ anh chỉ cần một cái tát tai là cũng có thể ném cô bay ra xa.

Lục Bắc Thâm cười cười: “Sao cơ? Muốn tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô? Được, tôi chấp nhận, giờ cô có thể đi được rồi.”



Cố Sơ ghét nhất kiểu giả đò thế này, cô cắn răng, nói lớn tiếng: “Đừng giả bộ, tôi muốn anh xin lỗi tôi!”

Lần này không chỉ mình Lục Bắc Thâm, mà ngay cả những nữ sinh ngoài sân cũng đều nghe rõ mồn một. Có vài tiếng xì xào bàn tán, trên cầu trường mấy đồng đội thì đợi xem kịch vui. Lục Bắc Thâm không để ý đến ánh mắt của bọn họ, nở nụ cười nham hiểm, ngoáy ngoáy lỗ tai: “Cô nói sao? Nói lại lần nữa xem!”

“Tôi muốn anh xin lỗi tôi, bằng không sau này cũng đừng mong còn có thể chơi bóng được nữa. Nếu anh không thực hiện mỗi một ngày tôi cứ đều quấn lấy anh không buông.” Cố Sơ hừ lạnh.

“Cho tôi một lý do!”

“Xin lỗi vì đã làm nhục tôi!”

“Tôi làm nhục cô?” Lục Bắc Thâm giả ngây ngô, sau đó cười phá lên, hạ thấp giọng nói: “Ý cô nói là chúng ta ở trên giường …”

“Anh … anh …” Cố Sơ dù sao cũng còn nhỏ, cũng chưa từng có bạn trai, nên sau khi nghe mấy lời này thì mặt đỏ như gấc, liền chỉ thẳng mặt anh: “Anh là đồ lưu manh!”

Lục Bắc Thâm thấy cô đỏ mặt, liền biết mình trêu đùa hơi quá, nhún vai nói: “Coi như tôi chưa từng nói gì …”

“Những lời này coi như anh chưa từng nói, còn mấy câu trước thì sao?” Chút thiện cảm với anh bỗng chốc lại về số 0.

Lục Bắc Thâm nhíu mày.

“Anh trêu chọc hình dáng của tôi, kêu tôi tính tình đại tiểu thư, dám đặt cho tôi biệt danh là trái bí. Nghe nói anh trí nhớ siêu phàm, không lẽ những lời này đã mau chóng quên mất.” Cố Sơ níu chặt câu chuyện không buông.

“Muốn tôi xin lỗi cô?” Lục Bắc Thâm cười cười, bất thình lình cúi đầu sát vào cô, nói từng câu từng chữ: “Cô nằm mơ đi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện 7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook