7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Chương 20: Với lấy chút ấm áp

Ân Tầm

27/05/2015

Lục Bắc Thần nhẫn nại chờ cô tiếp lời.

Những con số trên màn hình thang máy vẫn liên tục thay đổi, nhưng không gian của cô và anh như ngưng trệ. Anh vẫn đứng đó, bình tĩnh, yên lặng, chờ đợi cô. Còn Cố Sơ, nhìn thấy nét mặt thản nhiên của anh lại càng cảm thấy lúng túng.

Cửa thang máy mở ra.

Lục Bắc Thần vẫn đứng đó, không có ý định bước ra, nhìn cô. Cô lại càng luống cuống, muốn mở miệng nói gì đó, nhưng cổ họng như bị mắc nghẹn, không thốt nên lời.

Trên thang máy sáng đèn báo hiệu cửa sắp đóng. Cuối cùng, Lục Bắc Thần cũng không đợi được câu nói tiếp theo của cô, trước khi bước ra ngoài, ném lại một câu: “Nghĩ cho kỹ rồi đến tìm tôi nói chuyện, mặt khác, tôi là một pháp y, không phải là bác sĩ có thể chữa cảm sốt.”

Cố Sơ ù hết hai tai, đã từng có người nói với cô. Người ấy nói: Căn cứ vào việc một năm đều bị cảm lạnh đủ hết bốn mùa như em, chứng tỏ rõ ràng một việc em đang muốn tôi luyện anh thành một bác sĩ tài năng. Những lời này quanh quẩn trong đầu cô cùng với những lời nói vừa rồi của Lục Bắc Thần hòa vào làm một. Trong không khí, hơi thở của anh gần như tan biến, cô bất ngờ kịp phản ứng: “Này …!” nói với theo.

Kết quả, Cố Sơ bị ngăn lại ngoài cửa phòng tập VIP, chỉ có thể trơ mắt nhìn “tuấn nam mỹ nữ” ra ra vào vào. Phòng tập VIP bao gồm 2 tầng, diện tích vừa đủ, không lớn không nhỏ. Vừa mang lại sự riêng tư, vẫn trang bị đầy đủ máy móc cho khách tập luyện. Cô mấy lần muốn xông vào, đều bị bảo vệ phòng tập lịch sự mời ra.

Không thu được kết quả, Cố Sơ không cam lòng về tay không, liền tìm một góc sofa ngồi đợi.

Trong phòng tập, Lục Bắc Thần không lên bể bơi phía trên lầu như thường lệ, mà lại chọn chạy bộ phía dưới. Anh thiết đặt giờ trên máy. Từ góc độ này, thông qua hình ảnh phản xạ từ chiếc gương, anh có thể nhìn thấy người hình dáng người đang ngồi trong phòng nghỉ. Hình bóng nhỏ nhắn, hơi co ro, có lẽ là do bị nhiễm lạnh. Dù cách nhau khá xa, nhưng anh vẫn có thể nhìn rõ gương mặt tái nhợt nhưng vẫn phảng phất nét kiên cường của Cố Sơ.



Nhịp chạy của anh có chút rối loạn, Lục Bắc Thần thu lại ánh mắt, hít sâu một hơi để bình ổn tâm trạng. Một người phụ nữ xinh đẹp đến bắt chuyện, Lục Bắc Thần không quan tâm. Cô gái cảm thấy vô vị, mau chóng rời đi. Anh vẫn duy trì tốc độ chạy, có điều những con số trên màn hình lại không thu hút được sự chú ý của anh. Lục Bắc Thần lại liếc mắt nhìn gương, bóng dáng bé nhỏ hình như hắt hơi một cái, anh vô thức nhíu mày.

Không cần biết đợi bao lâu, Cố Sơ vẫn cương quyết chờ cho bằng được để gặp anh. Quần áo trên người có chút ẩm ướt, dính dớp. Cô cảm thấy hơi lạnh, đầu nặng trịch, vô thức nhích ra sát gần góc sofa cho ấm hơn một chút. Không biết qua bao lâu, hai mí mắt cô muốn sụp xuống, có một giọng nói lịch sự phía bên trên vang lên: “Thưa cô, cô có khỏe không ạ?”

Cố Sơ lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên nhìn người nhân viên phục vụ khách sạn. Anh ta mang một ly nước nóng, và một túi xách có logo của nhãn hàng Versace đưa cho cô và nói: “Có người gửi cho cô cái này.”

Cô kinh ngạc, nhận lấy túi đồ rồi mở ra xem. Là một áo sơ mi trắng đơn giản cùng chiếc quần jean kiểu dáng “kinh điển”.

“Những thứ này …”

“À, một người khách mang họ Lục yêu cầu chúng tôi chuẩn bị quần áo và nước nóng mang đến đưa cho cô”. Nhân viên phục vụ cười cười nói: “Tôi nghĩ cô nên đi thay quần áo trước, quần áo ẩm ướt rất dễ nhiễm lạnh.”

Cố Sơ ngẩn người, ôm chiếc túi đứng lên nhìn vào phòng tập nhưng không nhìn thấy bóng anh. Chạy đến phía cửa phòng, cô nhón chân tìm kiếm bỏ qua cái trừng mắt của nhân viên bảo vệ, rốt cuộc cô đã nhìn thấy bóng lưng anh đang đứng trên máy chạy bộ. Trái tim cô lại một lần nữa không giữ được tự chủ đập nhanh một nhịp, cô ra sức cảnh cáo chính mình: phải thật bình tĩnh, không được gấp gáp, không được gấp gáp.

Cô biết anh vẫn còn bên trong, nên nhất quyết không đi thay quần áo khô. Cô sợ, cô sợ chỉ cần chớp mắt cô sẽ một lần nữa mất anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện 7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook