9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 775: Sau này con sẽ chăm sóc mẹ, chăm sóc ông bà nội, còn có cụ bà nữa
Nhất Phiến Thu Diệp
01/07/2021
Lý Mộc Tháp ngẩng đầu lên, hỏi với vẻ mặt nghỉ ngờ: “Anh hai đang ở thị trấn Hoa ‘Yên sao? Anh ấy ở đó làm gì thế ạ?”
Thẳng bé vừa hỏi, trong lòng Mạc Hân Hy càng cảm thấy khó chịu hơn, không nhịn được bật khóc.
Mẹ Lục vội vàng kéo Lý Mộc Tháp sang bên cạnh: “Mộc Tháp à, anh hai của con đã mất lúc còn nhỏ rồi. Năm đó, sau khi nó bị bọn buôn người bán đi thì bị hành hạ, sau đó, không, không qua khỏi”
Dứt lời, mẹ Lục không khỏi xót xa, nước mắt giàn giụa Tâm tư của Lý Mộc Tháp rất tinh tế, cậu bé nhanh chóng nhận ra mình đã hỏi ngay vấn đề không nên hỏi, cậu vội vã quay người cầm khăn giấy trên bàn thân thiết lau nước mắt cho.
Mạc Hân Hy: “Con xin lỗi mẹ, con không biết anh hai đã mất rồi”
Thấy con trai thân thiết hiểu chuyện như: vậy, Mạc Hân Hy ôm chặt lấy thãng bé.
“Mộc Tháp à, không sao đâu, mẹ không trách con. Con là con cháu là họ Lục, có có quyền biết sự thật”
“Mẹ ơi, mẹ đừng đau lòng nữa. Sau này con sẽ chăm sóc mẹ, chăm sóc ông bà nội, còn có cụ bà nữa”
Lời nói ngây thơ của Mộc Tháp chan chứa sự chân thành khiến trong lòng Mạc Hân Hy nóng lên.
“Mộc Tháp, con trai ngoan của mẹ”
họ, sau đó thuê thêm người giúp việc chăm sóc cô ta.”
Nói đến đây, mẹ Lục nhìn thoáng qua Lý Mộc Tháp, thở dài bất đắc dĩ: “Có điều, nói thế nào hai vợ chồng họ cũng không đồng ý, bọn họ sống ở nhà chúng ta, nếu không làm việc cô ta sẽ cảm thấy mất tự nhiên. Hai ngày nay, mẹ và bà nội con đều phát rầu vì chuyện này”
Lý Mộc Tháp nắm tay mẹ Lục, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ nghi ngờ: “Mẹ cháu không muốn dời đến chỗ gần bệnh viện phụ sản ạ?”
Chỉ là, hôm đó bọn họ bằng lòng với yêu cầu của Long Anh Vũ chuyển tới gần bệnh viện phụ sản, tại sao bây giờ lại từ chối?
“Đúng thế, họ luôn cảm thấy tự trách vì đã bị Long Anh Vũ lừa gạt! Mộc Tháp à, lát nữa con về hãy khuyên nhủ cô ta nhé. Phụ nữ mang thai cần nhất là tâm trạng luôn vui vẻ, thế mới có ích cho việc dưỡng thai!” Mẹ Lục nằm bàn tay nhỏ nhắn của Mộc Tháp rồi nói.
“Dạ, sau khi con về nhất định sẽ khuyên nhủ mẹ con” Lý Mộc Tháp ngoan ngoãn gật đầu.
Mọi người lại nói chuyện thêm một hồi, vì để Mạc Hân Hy nghỉ ngơi thật tốt, bố Lục và mẹ Lục dẫn theo Lý Mộc Tháp lưu luyến ra về.
Bác sĩ đã kiểm tra sức khỏe toàn thân giúp cậu, chỉ cần dùng thuốc đúng giờ, duy trì tâm trạng ổn định thì sức khỏe của cậu không có gì đáng ngại, có thể xuất viện được rồi.
“Mộc Tháp ơi, giờ chúng ta về chung cư Ánh Trăng trước. Anh trai, em trai và em gái con còn đang đi học, đến chủ nhật chúng ta sẽ đi gặp bố mẹ cháu được không?” Trên xe, bố Lục hỏi ý kiến Mộc Tháp.
“Dạ!”
Nghĩ đến việc sắp được gặp anh em bọn họ, Lý Mộc Tháp có chút kích động.
Hơn bốn giờ chiều, bọn trẻ Mạc Minh Húc được bố Lục và Lục Khải Vũ đón về đúng giờ.
Khi gặp thẳng hai ở cổng nhỏ, bố Lục cảm thấy hơi ngạc nhiên.
“Sao thẳng nhóc con lại rảnh rỗi như vậy?”
Bố Lục hỏi Lục Khải Dã.
Lục Khải Dã sờ mũi: “Bố này, bố nói sao ấy chứ? Gần đây anh cả bận rộn công việc, chị dâu thì bị thương nằm viện, người làm chú như con tới đón cháu trai tan học cũng là việc nên làm mà”
Thẳng bé vừa hỏi, trong lòng Mạc Hân Hy càng cảm thấy khó chịu hơn, không nhịn được bật khóc.
Mẹ Lục vội vàng kéo Lý Mộc Tháp sang bên cạnh: “Mộc Tháp à, anh hai của con đã mất lúc còn nhỏ rồi. Năm đó, sau khi nó bị bọn buôn người bán đi thì bị hành hạ, sau đó, không, không qua khỏi”
Dứt lời, mẹ Lục không khỏi xót xa, nước mắt giàn giụa Tâm tư của Lý Mộc Tháp rất tinh tế, cậu bé nhanh chóng nhận ra mình đã hỏi ngay vấn đề không nên hỏi, cậu vội vã quay người cầm khăn giấy trên bàn thân thiết lau nước mắt cho.
Mạc Hân Hy: “Con xin lỗi mẹ, con không biết anh hai đã mất rồi”
Thấy con trai thân thiết hiểu chuyện như: vậy, Mạc Hân Hy ôm chặt lấy thãng bé.
“Mộc Tháp à, không sao đâu, mẹ không trách con. Con là con cháu là họ Lục, có có quyền biết sự thật”
“Mẹ ơi, mẹ đừng đau lòng nữa. Sau này con sẽ chăm sóc mẹ, chăm sóc ông bà nội, còn có cụ bà nữa”
Lời nói ngây thơ của Mộc Tháp chan chứa sự chân thành khiến trong lòng Mạc Hân Hy nóng lên.
“Mộc Tháp, con trai ngoan của mẹ”
họ, sau đó thuê thêm người giúp việc chăm sóc cô ta.”
Nói đến đây, mẹ Lục nhìn thoáng qua Lý Mộc Tháp, thở dài bất đắc dĩ: “Có điều, nói thế nào hai vợ chồng họ cũng không đồng ý, bọn họ sống ở nhà chúng ta, nếu không làm việc cô ta sẽ cảm thấy mất tự nhiên. Hai ngày nay, mẹ và bà nội con đều phát rầu vì chuyện này”
Lý Mộc Tháp nắm tay mẹ Lục, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ nghi ngờ: “Mẹ cháu không muốn dời đến chỗ gần bệnh viện phụ sản ạ?”
Chỉ là, hôm đó bọn họ bằng lòng với yêu cầu của Long Anh Vũ chuyển tới gần bệnh viện phụ sản, tại sao bây giờ lại từ chối?
“Đúng thế, họ luôn cảm thấy tự trách vì đã bị Long Anh Vũ lừa gạt! Mộc Tháp à, lát nữa con về hãy khuyên nhủ cô ta nhé. Phụ nữ mang thai cần nhất là tâm trạng luôn vui vẻ, thế mới có ích cho việc dưỡng thai!” Mẹ Lục nằm bàn tay nhỏ nhắn của Mộc Tháp rồi nói.
“Dạ, sau khi con về nhất định sẽ khuyên nhủ mẹ con” Lý Mộc Tháp ngoan ngoãn gật đầu.
Mọi người lại nói chuyện thêm một hồi, vì để Mạc Hân Hy nghỉ ngơi thật tốt, bố Lục và mẹ Lục dẫn theo Lý Mộc Tháp lưu luyến ra về.
Bác sĩ đã kiểm tra sức khỏe toàn thân giúp cậu, chỉ cần dùng thuốc đúng giờ, duy trì tâm trạng ổn định thì sức khỏe của cậu không có gì đáng ngại, có thể xuất viện được rồi.
“Mộc Tháp ơi, giờ chúng ta về chung cư Ánh Trăng trước. Anh trai, em trai và em gái con còn đang đi học, đến chủ nhật chúng ta sẽ đi gặp bố mẹ cháu được không?” Trên xe, bố Lục hỏi ý kiến Mộc Tháp.
“Dạ!”
Nghĩ đến việc sắp được gặp anh em bọn họ, Lý Mộc Tháp có chút kích động.
Hơn bốn giờ chiều, bọn trẻ Mạc Minh Húc được bố Lục và Lục Khải Vũ đón về đúng giờ.
Khi gặp thẳng hai ở cổng nhỏ, bố Lục cảm thấy hơi ngạc nhiên.
“Sao thẳng nhóc con lại rảnh rỗi như vậy?”
Bố Lục hỏi Lục Khải Dã.
Lục Khải Dã sờ mũi: “Bố này, bố nói sao ấy chứ? Gần đây anh cả bận rộn công việc, chị dâu thì bị thương nằm viện, người làm chú như con tới đón cháu trai tan học cũng là việc nên làm mà”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.