Ác Hán

Chương 224: Hàn dữ mã (2)

Canh Tân

22/08/2014

Lưu Hồng leo lên Thái các Thái sử bộ, thoáng cái khơi ra lòng hiếu kỳ của người Lạc Dương.

Thiên tượng, sấm vĩ. . .

Trò này xuất hiện từ thời kì Tiên Tần, nói đến nó cũng huyền ảo quỷ quyệt, ít có người có thể minh bạch. Sau đó lại có Đổng Trọng Thư gia nhập thuyết Thiên nhân cảm ứng, đem sấm vĩ học thổi phồng càng thêm thần bí, càng thêm bí hiểm, khiến người khác khó có thể lý giải.

Nhưng càng như thế, lòng hiếu kỳ của mọi người lại càng mạnh.

Dù sao những thứ này không rõ ràng lắm, lại thêm lần trước sau một loạt sự kiện tại Kiến Xuân môn như Đổng Phi xé xác Hi Lự, Loan Vệ doanh đánh tan quan quân. Đừng nói là người Lạc Dương, trong nhất thời bách tính lê dân ở các khu vực Thanh, Duyễn, Dự, Ti cùng với Tam Phụ đều bị hấp dẫn, đều tập trung ánh mắt vào phía Lạc Dương.

Thế cho nên Trương Cử ở U Châu làm loạn, người Khương ở Lương Châu tạo phản, ngược lại không được mọi người quan tâm.

Thậm chí khi đầu của Trương Cử đưa đến Lạc Dương, cũng không có quá nhiều người vây xem, làm cho sứ giả Lưu Ngu đến truyền tin chiến thắng cảm thấy rất kỳ lạ.

Đầu của Trương Cử được đưa đến, nhưng không ai tiếp kiến hắn.

Sứ giả bất đắc dĩ, đành phải tạm thời ở lại trong một gian quán trọ ở Lạc Dương, chờ Hán Đế triệu kiến.

Tháng năm, nhiệt độ cao liên tục hơn 10 ngày đã qua, một trận mưa to tầm tả làm cho người Lạc Dương lại cảm nhận được cảm giác mát mẻ đã lâu không thấy.

Bên trong Loan Vệ doanh ở Tây viên, Đổng Phi ngồi ngay ngắn trong trung quân đại trướng, tay cầm một quyển binh thư, nhưng thần du thiên ngoại.

Giết Hi Lự, sau đó tỉ mỉ ngẫm lại, cảm thấy việc này hình như làm hơi quá. Nhưng giết cũng đã giết, cũng không có gì hối hận. . .Trong vài ngày Đổng Phi ở nhà giam, rốt cuộc đã suy nghĩ cẩn thận một vấn đề.

Trong Diễn nghĩa Bình Thư, vì sao cuối cùng Đổng Trác rơi vào tình cảnh nghìn người công kích?

Là hắn không biết thời vụ, không biết nhìn phân lượng của mình, thế cho nên làm ra việc phế lập, khiến cho người trong thiên hạ phản cảm. Dựa theo thuyết pháp trong diễn nghĩa, Hán Hiến Đế rõ ràng thông minh hơn Hán Thiếu Đế. Nếu như Đổng Trác thật muốn đoạt lấy Hán thất, là một đại gian thần, một Thiếu Đế nhu nhược vô năng tại vị, không phải là càng hữu dụng hơn một Hiến Đế thông minh sao?

Đương nhiên, phương diện này khẳng định không thiếu các sĩ tử lửa cháy thêm dầu.



Về phần Đổng Trác trên lịch sử, Đổng Phi đã không còn tin tưởng như vậy nữa.

Sách sử, còn không phải là sĩ tử văn nhân viết ra. Bên trong rốt cuộc có bao nhiêu chân thực, chỉ sợ ai cũng không nói rõ được.

Sĩ tử văn nhân, khả dụng mà bất khả tín!

Đây là Đổng Phi cho ra kết luận.

Tuy nhiên cũng không phải không có thu hoạch. . . Vốn tưởng rằng kết quả dữ nhiều lành ít, dưới lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Đổng Phi thỉnh cầu Nhậm Hồng Xương tháo mặt nạ xuống.

Vả lại bất luận nàng có phải là Điêu Thiền trên lịch sử hay không, Đổng Phi rốt cuộc cũng gặp được tuyệt sắc giai nhân trong truyền thuyết có dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn đó. Nếu như so sánh, dung mạo của Nhậm Hồng Xương và Thái Diễm cũng như nhau. Nếu như nói Thái Diễm giở tay nhấc chân đều toát ra một loại khí độ ung dung của tiểu thư khuê các, có dung mạo của tiên nhân, có phong thái thần tiên như không cốc u lan.

Như vậy Nhậm Hồng Xương, thật giống như thiên sứ rơi vào hồng trần, mang theo một loại yêu mị kiều diễm trời sinh, khiến nam tử thế gian phải khom mình.

Đem so sánh, Lục Nhi có vẻ có khí chất của con gái rượu hơn.

Trên dung mạo phải thua kém Nhậm Hồng Xương ba phần, đồng thời cũng thiếu đi cái loại mị sắc đầu độc chúng sinh.

Nhưng từ nội tâm mà nói, vẫn là Lục Nhi thân thiết hơn ba phần.

Nhậm Hồng Xương đẹp thật, đẹp khiến người ta sợ hãi. Mà Lục Nhi cho Đổng Phi cái cảm giác ấm áp của gia đình.

Sau khi về Loan Vệ doanh, sự ngăn cách với Nhậm Hồng Xương hình như thoáng cái nhỏ hơn rất nhiều.

Đổng Phi không thể ra ngoài, nhưng có Nhậm Hồng Xương làm bạn, cuộc sống cũng có vẻ rất có tư vị. Lục Nhi tinh về chiến trận, mà Nhậm Hồng Xương hình như sở trường luyện binh. Phần lớn thời gian ở đây nàng vẫn mang mặt nạ, để che đi dung nhan tuyệt thế của mình. Đương nhiên, chuyện này Lục Nhi và Thái Diễm cũng không biết. Coi như là bí mật giữa Nhậm Hồng Xương và Đổng Phi.

Ngoài trung quân đại trướng, vang lên tiếng la giết từng hồi.

Trời đã sáng, Nhậm Hồng Xương dẫn theo Lý Tín và Tư Mã Hương Nhi bắt đầu thao luyện nhân mã.

Bởi nữ tử trời sinh thể chất hạn chế, không có khả năng học tập như Cự Ma Sĩ, tập luyện trận pháp Tạc Xuyên cùng Kim Thang.



Việc đó yêu cầu thể lực cực kỳ cường hãn, còn phải có thân thể cường hãn làm cơ sở.

Ngẫm lại năm đó Bùi Nguyên Thiệu huấn luyện Cự Ma Sĩ, từ trong hơn 10 vạn người chọn ra một nghìn Cự Ma Sĩ. Mà Đổng Khí càng đáng sợ hơn, chỉ tuyển ra sáu bảy trăm người, có thể thấy được sự nghiêm ngặt của nó. Những nữ tử yêu kiều của Loan Vệ doanh tự nhiên không thể đánh đồng với các lực sĩ dũng mãnh ở biên cương phía tây. Vì vậy Đổng Phi đành phải lật xem binh thư Mã Viện để lại, lại cùng Nhậm Hồng Xương trải qua mười ngày khổ công nghiên cứu, rốt cuộc lựa chọn ra hai bộ trận pháp thích hợp với các nữ tử của Loan Vệ doanh.

Một cái tên là Lưu Phong, là kỵ chiến pháp.

Trên binh thư có nói, phong vô chính hình, phụ chi vu thiên. Biến nhi vi xà, kỳ ý tiệm huyền. Phong năng cổ vật, vạn vật nhiễu yên, xà năng vi nhiễu, tam quân cụ yên.

Mã Viện căn cứ vào những lời này, cũng mô phỏng theo thuật kỵ xạ của người Hồ, đã sáng tạo ra Lưu Phong chiến pháp.

Tỉ mỉ nghiên cứu, sẽ phát hiện chiến pháp này rất giống với chiến thuật du kỵ binh của hậu thế, lấy kỵ xạ là chủ, tới vô ảnh, đi vô tung, đánh vào chỗ yếu của địch, phiêu hốt bất định.

Hôm nay Loan Vệ doanh không thiếu ngựa, Đổng Phi đưa 300 con chiến mã y mang đến từ Tây Lương vào trong doanh trại, phối hợp Hổ Nữ doanh, tổng cộng 400 người.

Loại chiến trận thứ hai, tên là Vân Thùy.

Một nghìn nữ binh khổ luyện xạ thuật, đồng thời mỗi người cầm một câu tương, phối hợp đoản đao.

Cái gọi là câu tương, là một loại binh khí câu thuẫn kết hợp. Trên dưới có câu, thuẫn là một tấm sắt hình vuông mỏng, phía trước có gai nhô lên. Câu là thiết đĩnh hình trụ, hơi uốn cong về phía sau. Đỉnh thượng câu là gai nhọn, cuối hạ câu là quả cầu nhỏ, giữa hai câu là tay cầm nối liền với thuẫn.

Thuẫn dùng để ngăn cản, câu dùng để trói buộc

Phối hợp đoản đao, tay trái khóa trụ binh khí dài của địch nhân, đặc biệt là cực kỳ hữu hiệu đối với binh địch dùng kích, đao nơi tay phải đồng thời chém ra.

Vân Thùy chiến trận này có hai điểm then chốt, một là sử dụng tiễn thuật, hai là câu tương.

Mà câu tương chế tác cực kỳ phức tạp, giá thành cao. Chỉ có thân vệ quân của Hán Đế mới được phân phối.

Thế nhưng Đổng Phi có tiền, không cần lo lắng điều này. Từ mục trường Sắc Lặc xuyên cuồn cuộng không ngừng đưa tới gia cụ, do Mã Tung đứng ra, hôm nay đã mở cửa hàng ở trong thành Lạc Dương. Sinh ý thịnh vượng, mỗi ngày thu về cả đấu kim. Đừng thấy kiếp trước Đổng Phi chỉ là một nhân viên kiểm lâm, chưa thấy qua việc đời nhiều, nhưng quan niệm bất đồng, cũng đã tạo nên một phương thức thương nghiệp không tầm thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Hán

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook