Ác Hán

Chương 10: Phục Di Bảo Khố

Canh Tân

09/04/2013

Về cuộc nói chuyện giữa Đổng Phi và Lão phu nhân toàn bộ Đổng gia không có ai biết nên cũng không có ghi lại sử sách.

Tin tức Đổng Trác được bổ nhiệm làm Thái thú Hà Đông rất nhanh đã truyền khắp Đổng gia .Tất cả mọi người đều rất cao hứng, Tục ngữ nói rất đúng , một người làm quan cả họ được nhờ. Chủ nhân thăng chức thì người hầu cũng theo nươc lên thuyền lên. Nhưng khi lão phu nhân nghe được tin tức này cũng không có lộ ra vẻ tươi cười, Tương phản . Bà ngồi trên thạch đôn ngơ ngác một hồi, hồi lâu mới thở dài một hơi chống Long đầu quải trượng run rẩy đi vào phòng.

Vài ngày sau thiên sứ triều đình đến tuyên thánh chỉ .

Đổng Trác lập tứ theo an bài của triều đình, sau đó mang theo Ngưu Phụ đến các bộ lạc của Khương nhân , cả đi cả về cũng hơn ba mươi ngày.Sau khi từ các bộ lạc Khương nhân trở về, Đổng Trác ngựa không dừng vó mang theo Lý Nho, Đổng Mân là các gia tướng tâm phúc đi theo đến Hà Đông.

Ngưu Phụ ở lại Lâm Thao, Lão Phu Nhân cùng với Đổng Phi cũng ở lại Lâm Thao, Đổng thị cùng với Đổng Viện cũng lưu lại Lâm Thao .

Đổng Trác còn không có phát hiện, trước thời điểm hắn đi Lâm Thao thì bên người Đổng Phi đã xuất hiện thêm một người.

Sự kiện Diễn võ trường qua đi , Cuộc sống Đổng phi vẫn giống như trước kia .

Mọi người trong phủ đối vắi hắn càng thêm sợ hãi, thậm chí thấy mặt hắn là sắc mặt trắng bệch, Đổng Phi biết nhưnữg người này cho hắn chính là yêu quái chuyển thế,bất quá hắn không không có chấp nhất gì , kiếp trước hắn làm phòng hộ viên cũng là luôn ở một mình và cô độc hay sao?

Sự cô độc không thể sợ , đáng sợ là chính ngươi không dám đối mặt với nó.

Đổng Phi vẫn như mọi ngày, sáng sớm luyện tập khí lực , luyện tập quyền cước. Lão phu nhân đã vì hắn mà mời mấy vị sư phụ cùng với lão sư dạy hắn đọc sách viết chữ. Trong thời gian này Lý Nho cũng đến gặp hắn hai lần, nhưng chính là hai người ngồi đối mặt nhưng ngồi cả nửa ngày cũng không ai nói với ai câu gì .

Đổng Phi biết ngày đó tại diễn vũ trường trong lúc hắn nổi điên liền ca một tiểu khúc đã khiến cho Lý Nho chú ý .

Không ở Tam quốc ngươi vĩnh viên không thể lý giải ý tường của người thời tam quốc.



Bài thơ kia thơ không giống thơ, Nhưng những từ trong ấy lại chất chứa nhưng từ mà khiến cho người ở thời đại đó khó có thể chấp nhận, Từ khi thành lập Đại Hán thì tư tưởng Nho giáo rất phát triển , tuy không có phô trương như các thời đại sau này là mở miệng là nho ngậm miệng cũng là Nho, nhưng thời Tam quốc Nho giáo cũng cực kỳ phát triển quyết không cho phép người ta khinh nhờn

Mà thủ ca kia của Đổng Phi hoàn toàn bị Nho giáo khinh nhờn.Cũng may những người trong diễn võ trường đã nghe khúc thủ ca này đều chết hết, Đổng Hoàng thì đến hôm nay vẫn còn ngơ ngác, phỏng chừng còn rất lâu mới tỉnh được, Mà Lý Nho tại thời tam quốc là người được lưu danh, cũng không phải là loại người theo lề thói cũ. Hắn tìm đến Đổng Phi thì chúng tỏ trong khúc thủ ca kia đã có gì hấp dẫn hắn .

Đổng Phi cũng muốn học các nhân vật xuyên qua , đầu tiên là bốc phét một trận , sau đó nói một câu:” Quân không thấy, thiên hạ đại loạn , Hán thất tức Vong”* ( Vua như mù , Thiên hạ đại loạn, Hán thất liền vong) Làm cho đối phương quỳ xuống dưới chân hô to chủ công cao minh.Đã sống ở thời đại này một thời gian, Đổng Phi rất rõ ràng người thời đại này có ý tưởng gì. Mặc dù lão cha sau này sẽ làm loạn triều cương, nhưng giờ phút này vẫn nguyện trung thành với Hán thất, Mặc dù Lý Nho rất phản nghịch nhưng Đổng Phi vẫn không dám thử.Cho nên hắn đành phải dùng thái độ trầm mặc để đối phó.

Mà hắn càng trầm mặc thì càng gia tăng sự tò của Lý Nho đối với hắn.

Thật tốt , Ít nhất tỷ phu cũng đã bắt đầu chú ý đến ta, tương lai nếu co chuyện gì hắn nhất định sẽ nhớ tới ta.

Đổng Phi an ủi mình một lát rồi cầm thư lên bắt đầu học .

Vài ngày sau Đổng Trác mang theo Ngưu Phụ đi các bộ lạc Khương nhân, còn Đổng Phi thì vẫn luyện võ tại diễn võ trường .

Lúc này phía ngoài diễn võ trường đi tới một vị tiểu cô nương ước chừng khoảng mười tuổi mặc một chiếc váy dài màu xanh biếc, một thân trang phục thị nữ, Nàng có chút sợ hãi bước vào diễn võ trường, nhưng cuối cùng cắn răng bước tới.

“ Lục Y, có chuyện gì sao?”

Tiểu nha đầu này chính là nữ tỳ mà Đổng thị cấp cho Đổng Phi. Chưa đến mười tuổi, là người Lâm Thao, bởi vì gia cảnh bần hàn liền bị mẫu thân bán vào Đổng gia.Hiện giờ mẫu thân của Nàng đã qua đời chỉ còn một mình Lục Y ở trên đời.

Lục Y là một cô nương rất thông minh và lanh lợi, rất được Đổng thị yêu thích.

Đổng thị cho Lục Y tới hầu hạ Đổng phi chính là một tín hiệu giảng hoà, dù sao Đổng thị cũng không tin chuyện yêu quái, nhưng Vũ dũng của Đổng Phi lại làm cho Nàng khắc sâu ấn tượng, Lúc này Đổng Phi còn chưa đến bảy tuổi, nếu sau này A Sửu trưởng thành thì anh hùng thiên hạ có mấy người là đối thủ của hắn .

Đổng thị xuất thân Khương nhân, là chủng tộc rất thích người vũ dũng, nếu không năm đó nàng cũng không chịu gả cho Đổng Trác.



Đối với chuyện của Lục Y , Đổng Phi đã thỉnh giáo lão phu nhân.

Lão phu nhân nói: “ Con là người của Đổng gia, cho dù con có hay không thích phụ thân con, nhưng dòng máu của con là của Đổng gia, con không thể trốn tránh, cho nên con phải quan hệ tốt với mọi người , nương của con đây là muốn giải hoà với con, nếu con không muốn tiếp thu thì tất nhiên sẽ đắc tội với nàng, thì cuộc sống ngày sau sẽ rất khó khăn, Con hãy thu nha đầu kia rồi đến thỉnh an nương ….. A Sửu, mọi việc đều phải có chừng mực, nếu cứ cậy mạnh thì sau này sẽ khó làm đươc đại sự.”

Nếu nhưng lời nói này với một cái bảy tuổi hài tử khác thì chưa chắc đã hiểu. Nhưng Đông Phi hiểu được, mà lão phu nhân cũng tin rằng Đổng Phi có thể hiểu được, không có một đứa bé nào có kiến thức giống A Sửu , A Sửu có thể nói những lời nói kia thì tựu đủ chứng minh A Sửu không phải là người bình thường .

Vì thế Lục Y trở thành nha hoàn của Đổng Phi.

Bất quá có thể nhìn ra được, Lục Y cũng không thích đi theo Đổng Phi thậm chí có chút sợ hãi đối với Đổng Phi.Không sao cả , sợ hãi thì cứ sợ hãi, ít nhất có thể cho nha đầu này biết ai mới chính thức là chủ nhân .

Nghe được câu hỏi của Đổng Phi, Lục Y sợ hãi nói: “ Công tử, Lão phu nhân tìm ngài.”

Đổng Phi lấy cái khăn treo trên giá binh khí , xoa xoa mồ hôi trên trán cầm lấy quần áo hướng về phía ngoài diễn vũ trường đi ra .

Lục Y đi theo phía sau Đổng Phi, Nhìn bóng dáng tiểu chủ nhân mà người trong Phủ đều sợ hãi

Hắn không đến bảy tuổi mà so còn khôi ngô cường tráng hơn những đứa trẻ mười hai , mười ba tuổi , Da thịt khoẻ mạnh mang màu cổ đồng, những phân cơ trên người trông cũng không quá doạ người, tương phản làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác nhu hoà nhưng trong sự nhu hoà ấy lại cómột loại lực lượng luôn muốn bùng nổ, nếu không phải diện mạo quá xấu thì nhất định sẽ hấp dân được rất nhiều nữ hài tử.

Lục Y đã được mười tuổi, nhưng vì làm nha hoàn nên tâm trí cũng đã có chút thành thục.

Đi theo phía sau Đổng Phi, khuôn mặt xinh đẹp của Nàng đỏ bừng, trái tim không ngừng tăng nhịp đập.

Công tử tuy bộ dạng hung ác, nhưng cũng không đáng sợ như trong lời đồn. Tương phản hắn rất hoà khí, thậm chí so với bọn gia đinh luôn cáo mượn oai hùng còn muốn hoà khí hơn.Chẳng biết tại sao Lục Y lại nhớ những gì trước kia Phu nhân đã nói với nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Hán

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook