Quyển 4 - Chương 31: Hoàn Toàn Là Của Anh.
Tô Tử
26/09/2019
Dục vọng từ vùng dưới bụng bắt đầu dâng lên cuồng cuộn mà nóng rực, Long
Cửu dùng sức ôm chặt Tang Trà Thanh, đổi bị động thành chủ động, lửa
nhiệt nồng nặc mùi vị của tình dục, xen lẫn luồng khí nguội lạnh đầy
mạnh mẽ và hung hãn, khiến Tang Trà Thanh không thể không thở dốc, phó
mặt cho hắn hoàn toàn cắn nuốt cô.
Cả hô hấp của Tang Trà Thanh toàn bộ bị hơi thở đầy nam tính và chiếm hữu của Long Cửu bao vây, một tầng một tầng bao quanh, khó có thể hô hấp, gương mặt lộ ra một mảng lớn đỏ ửng, cả người cũng có chút xụi lơ ở trong ngực của hắn.
Theo đà, bàn tay hắn nhẹ đẩy cô ngã xuống bàn làm việc, trong nháy mắt, mọi văn kiện trên bàn hoàn toàn rơi bừa bãi dưới sàn.
Một giây sau, đôi môi đói khát như điên cuồng không buông tha cho đôi môi anh đào của cô, vẫn tham lam hấp thụ mọi hương vị ngọt ngào trong miệng cô.
Cự vật tráng kiện mang theo hơi nóng của sự ham muốn tột độ dính sát ở giữa hai đùi Tang Trà Thanh, ngón tay thon dài của anh tham luyến di động, miêu tả từng đường nét trên cơ thể cô.
Tang Trà Thanh hé môi thở hổn hển, nhưng chỉ mấy giây sau đó, chưa kịp lên tiếng chống cự thì hô hấp lại một lần nữa bị tước đoạt, từng ngón tay vuốt ve, trêu đùa trước hai bầu ngực đẫy đà của cô, khi lại xoa nắn, khi lại dày vò khiến cô không khỏi run rẩy mãnh liệt.
Đôi môi nhẹ nhàng di chuyển lên hàng mày thanh tú của cô, sau đó là chóp mũi xinh đẹp tuyệt trần...
Kỹ xảo quyến rũ đối phương của anh hoàn toàn khiến đầu óc Tang Trà Thanh ngày càng mộng mị, khắp người cô run rẩy dưới những nụ hôn nhỏ vụn của anh, sâu trong đó còn mang theo ngọn lửa bỏng cháy.
Tiếp xúc ở khoảng cách da chạm da, thịt chạm thịt, cô có thể cảm nhận rõ ràng được vật kiêu ngạo của anh đã ở trạng thái cương cứng....
Trái tim dần trở nên cuồng loạn, khiến Tang Trà Thanh khó mà thích ứng được.
"Đừng . . ." Tang Trà Thanh hốt hoảng bật lên tiếng kháng cự, đôi môi mỏng của anh không biết tự khi nào đã dời xuống bầu ngực cô, cách lớp chất liệu vải, thích thú trêu chọc.
"Em xác định không muốn? " Giọng nói trầm khàn đầy gợi cảm của Long Cửu vừa lộ ra một chút ấm áp, nhưng lại cũng cứng nhắc, tựa như quyết định của Thẩm Phán, khiến đối phương không khỏi run rẩy.
"Đừng ở chỗ này. . ." Ánh mắt Tang Trà Thanh tối sầm lại, cô cắn môi nhẹ giọng nói.
"Tôi không thể không cảnh cáo cho em biết, một tiếng cầu xin của em, là bước thành công đầu tiên, khơi dục vọng trong người tôi. Như đã thỏa thuận, cách suy nhất để cứu lấy Bạch thị, đó chính là khiến tôi... vui vẻ." Long Cửu ôm lấy cơ thể xụi lơ của cô, đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
Lấy lòng anh . . .
Phải làm anh vui vẻ . . .
Không biết bao lần phải gần như bỏ mạng để chạy trốn khỏi ai, nào ngờ...
Lại một lần nữa, bị anh bắt trở về, đúng không?
Tang Trà Thanh mặc cho Long Cửu ôm mình vào phòng, cho đến khi anh nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường lớn mềm mại, ngay giây sau đó, anh lập tức đè cả người mình lên cô.
"Bây giờ là lúc em thực hiện chức trách tình nhân của mình, cởi đồ cho tôi." Long Cửu thấp cúi người, bờ môi anh nhẹ liếm lên đôi môi đỏ mọng của cô, khản đặc ra lệnh.
Hơi thở nam tính nồng nặc phả lên vành tai cô, khiến làn da trắng nõn của cô càng lúc càng trở nên nhạy cảm, cả người không khống chế được mà run rẩy.
Long Cửu kéo Tang Trà Thanh ôm vào trong ngực mình, sau đó ngồi trên giường, ánh mắt hơi híp lại, bên trong ẩn chứa một tia trêu chọc nguy hiểm, thậm chí còn có một tia nóng rực của dục vọng.
Bàn tay run rẩy nhẹ đưa ra, vô thức chạm vào cúc áo sơ mi đen của anh, cô chậm rãi cởi lớp áo với chất liệu quý giá rời khỏi người anh, rất nhanh, bờ ngực rắn chắc hiện ra ngay trước mắt, có lẽ vì ham muốn dục vọng của anh quá cường đại cho nên toàn thân đều vì lửa nóng mà đỏ bừng.
Tang Trà Thanh vội vàng thu tay về, đầu ngón tay hơi sượt qua làn da anh, quá nóng, nóng đến mức muốn thiêu đốt cô.
"Có phải nếu ngày hôm nay tôi lấy lòng anh thành công, Bạch thị sẽ khôi phục lại như trước?" Tang Trà Thanh bối rối ngẩng đầu, nhìn Long Cửu, âm thanh nhẹ nhàng tựa như tiếng nước chảy êm dịu nơi khe suối.
"Xem trình độ lấy lòng của em thế nào!" Nụ cười tà mị lập tức xuất hiện nơi khóe môi anh, trông anh giờ đây, nói anh là sói lang cũng không đúng, vì anh có một loại vẻ đẹp tựa như các vị thần, chỉ cần anh hơi cong khóe môi, huống chi là trong trường hợp dễ mất máu như hiện tại, thật sự anh quá hấp dẫn và quyến rũ.
"Được, tôi hy vọng anh nói được làm được." Tang Trà Thanh vừa dứt lên liền đứng lên, trái tim hơi co thắt lại, trong lòng thầm hạ quyết tâm, men theo cặp mắt ngờ vực của Long Cửu, cô rời khỏi phòng nghỉ ngơi.
Bầu không khí bên trong phòng nghỉ ngơi trở nên yên tĩnh, chỉ có khí lạnh bao trùm khắp nơi.
Long Cửu nhíu mày tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn, thời gian Tang Trà Thanh rời khỏi phòng nghỉ quá lâu, đến giờ vẫn chưa thấy trở lại, anh biết, cô không có rời khỏi phòng làm việc của anh, bởi vì anh không hề nghe thấy tiếng đóng cửa vang lên.
Thế nào? Hối hận sao? Em muốn rút lui sao?
Lên giường cùng tôi, em không muốn sao?
Nghĩ đến đây trong lòng Long Cửu đột nhiên dấy lên một loại cảm giác đau đớn, màu hổ phách trong đồng tử cũng bắn ra một tia tức giận.
Đang định đứng dậy thì cửa phòng nghỉ lập tức hé ra một cảnh tượng mỵ hoặc.
Hàng mày hơi động, con ngươi híp lại có chút không hiểu tình huống hiện tại, quan sát đối phương.
Mái tóc xoăn nhẹ hình tảo biển kết hợp với đôi mắt mơ màng của cô, làn môi hơi ướt đẫm, vẫn còn chút sưng đỏ vì bị anh hôn, hai gò má hơi ửng hồng, dáng người lả lướt chậm rãi tiến về phía anh, mùi hương quyến rũ nhàn nhạt lan tỏa khắp phòng khiến anh có chút khả nghi.
Tang Trà Thanh bước từng bước đi về phía Long Cửu, tầm mắt như bị phủ một lớp sương mù, cánh tay trắng nõn chậm rãi cởi bỏ bộ váy trên người mình, làn da tuyết trắng nhẵn nhụi hoàn toàn bại lộ trong không khí, nõn nà là một kiệt tác mà Thượng đế ban tặng cho cô.
"Đừng quên anh đã hứa gì với tôi..." Tang Trà Thanh áp cơ thể trần trụi của mình lên người Long Cửu, hai cánh tay giống như dây leo quấn lên cổ anh, cô dùng một tia lý trí cuối cùng của mình, nhẹ giọng nói.
"Đã hứa rồi là không được nuốt lời, tôi cũng sẽ cố gắng lấy lòng anh." Tang Trà Thanh mê ly ngẩng đầu lên, đưa đôi mắt mơ hồ nhìn anh, bờ môi tựa cánh hoa anh đào hé mở, hơi thở có chút dồn dập.
"Em...vừa nuốt gì đó?" Long Cửu không thể tưởng tượng nổi nhìn người con gái khỏa thân trong lòng mình, đối với anh mà nói, bộ dạng của cô bây giờ,
Quả là một đòn hấp dẫn chí mạng...
"Không quan trọng, đúng chứ?" Tang Trà Thanh thì thào một tiếng, lượng nhiệt nóng bỏng tích tụ trong cơ thể bắt đầu giải phóng, ý thức dần trở nên mơ hồ.
Long Cửu nhìn đôi môi đỏ mọng ướt át kiều diễm kia, khẽ hé mở giống như đang gọi mời anh thưởng thức ngay lập tức, mặc dù Long Cửu bị dục vọng dẫn dắt, nhưng trái tim anh cũng vì chính điều đó mà co rút lại, sự tức giận xông lên lồng ngực.
Cô dám dùng thuốc kích thích để lấy lòng anh...
Lẽ nào cam tâm tình nguyện phục vụ anh, khó với cô đến như vậy sao?
Long Cửu lật người cô đè dưới cơ thể rắn chắc của mình, vẻ mặt tràn đầy tức giận cùng khiếp sợ.
Đáng chết.
Tang Trà Thanh, em thật đáng chết.
Tang Trà Thanh cảm thấy cả người khó chịu cùng cực, vừa ngứa vừa hư không, hơn nữa trong cơ thể cô dường như có một loại lửa nóng nào đó đang muốn thiêu đốt cô, không thể đè nén cảm xúc này lâu, để giải phóng loại khó chịu này, cô chỉ muốn được ai đó an ủi.
Ôm lấy khuôn mặt của Long Cửu kéo xuống, cô không một chút do dự hôn lên đôi môi mỏng đang mím chặt vì tức giận kia.
Cảm giác được làn môi non nớt đang vờn quanh đầu môi mình, cả người Long Cửu như có một luồng điện đi qua.
"Ừm..." Âm thanh quyến rũ của Tang Trà Thanh pha thêm một chút ủy khuất nhẹ nhàng bật ra, ngón tay vuốt ve trên lồng ngực cứng rắn của Long Cửu, động tác lưu loát cởi sạch áo anh, thần thái mị hoặc mê ly, cơ thể mềm mại giống như con yêu xà quấn chặt lên người Long Cửu.
Một nụ hôn trúc trắc cùng với thứ xúc cảm cô cảm nhận được từ cơ thể anh không đủ để xua đi cảm giác hư không trong người cô, cô muốn nhiều, nhiều hơn thế nữa.
Không sai, trước khi đến đây cô đã chuẩn bị mị dược, chỉ có cách này mới có thể khiến cô phủ nhận với anh rằng, cơ thể và trái tim cô đã không còn thuộc về anh, chỉ có cách này mới khiến cô không phải xấu hổ khi bị anh khống chế, ít ra cô có thể lấy lý do vì mị dược nên mất đi lý trí...
Long Cửu khẽ rời môi cô, ánh mắt nóng rực hơi nheo lại, người con gái dưới thân mình, vừa tỏa ra một thứ mùi hương quyến rũ tràn đầy mị hoặc mà mê ly, còn có đôi đùi trần trụi thẳng đuột trắng nõn không tì vết đó, không khó nhận ra rằng dục hỏa đang ngày càng ăn mòn cô.
"Cửu Thiếu . . . . ." Tang Trà Thanh bày ra gương mặt mê mị đầy hấp dẫn, miệng mấp máy thủ thỉ gọi lên anh.
"Muốn tôi sao? " Âm thanh tựa như tiếng đàn vi-ô-lông-xen nhẹ nhàng kéo lên, chạm đến trái tim mềm yếu của cô.
"Muốn. . . . . ." Tang Trà Thanh khó chịu ưm một tiếng, cánh tay thon dài vòng qua thắt lưng cứng rắn, bắt đầu theo bản năng cảm thụ xúc cảm chậm rãi vuốt ve.
Mẹ nói, đáng chết.
So với cô khi uống mị dược thì anh còn khó chịu hơn cô.
Long Cửu nặng nề thở hổn hển, bụng dưới truyền tới một loại cảm giác căng tràn đến đau đớn.
Nhưng vừa nghĩ đến việc Tang Trà Thanh dám dùng thuốc để quan hệ với mình, bộ dáng yêu kiều quyến rũ của cô, vốn không hề xuất phát từ ham muốn và sự quyến luyến của cô dành cho anh, lửa giận bắt đầu nhen nhóm tán loạn.
Đột ngột anh đặt một nụ hôn cuồng nhiệt lên đóa anh đào căng mọng kia, cường hãn xâm chiếm, đầu lưỡi càng thêm bá đạo tiến quân thần tốc, toàn bộ lấp đầy khuôn miệng cô, hơi thở nam tính mang tính độc chiếm cũng ngập tràn cả chóp mũi cô.
"Ừm..." Tang Trà Thanh mở miệng thở gấp, giống như một đứa trẻ tham lam, cô liều mạng hôn đáp trả Long Cửu, ngón tay khó nhịn nhẹ bấu chặt tấm lưng đầy mồ hôi của anh.
"Em đúng là tiểu yêu tinh." Long Cửu há mồm ngậm lấy đóa hoa đã sớm đẫy đà, đầu lưỡi khẽ liếm, tay kia cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn.
"Ừm...Cửu Thiếu..." Tang Trà Thanh như tan chảy dưới lòng bàn tay anh, mê mang lẩm bẩm gọi tên anh.
"Thích không?" Long Cửu ghé sát vành tai cô nhẹ nhàng nói, hơi thở hung hãn bảo phủ lấy gò má cô, ngữ điệu trầm thấp giống như câu thần chú dụ hoặc người.
". . . . . ." Tang Trà Thanh mơ hồ híp mắt nhìn Long Cửu, môi dưới sưng lên vì sự mãnh liệt của anh, cô càn rỡ giơ nhẹ ngón tay phác hoạ từng góc cạnh trên gương mặt tuấn tú của anh.
Long Cửu nhìn bờ môi sưng mọng của cô thì bỗng nhiên bụng dưới chợt khó chịu, bàn tay bắt đầu di chuyển xuống, tiến nhập vào giữa hai đùi cô.
Cảm giác hư không khiến Tang Trà Thanh trong nháy mắt trở nên xụi lơ.
Ngón tay thon dài có chút thô ráp bỗng dưng đâm vào nơi cấm kỵ, chậm rãi tàn sát nơi khít khao ấy gây cho cô cảm giác run rẩy lạ thường.
"Trà Thanh, em càng ngày càng nhạy cảm a." Yết hầu chợt động, anh thấp giọng khản đặc nói một câu.
"Tôi muốn..." Cảm giác co rút khiến Tang Trà Thanh khổ sở quay mặt đi, nhắm mắt thì thào.
"Em muốn cái gì?" Long Cửu cố ý dừng mọi động tác, khàn giọng hỏi, mặc dù anh biết dục vọng bên dưới đang thét gào không ngừng, có nhịn thêm giây phút nào cũng vô ích, nhưng anh muốn nghe chính miệng cô một câu trả lời.
"Tôi muốn anh...." Tang Trà Thanh vô thức uốn éo người, dáng vẻ gợi cảm này của cô thật sự là muốn mạng Long Cửu, hai bầu ngực tròn trịa bắt đầu ma sát từng xúc cảm trên lồng ngực anh khiến anh không cách nào khống chế nó được nữa.
"Cầu xin tôi."Gương mặt Long Cửu đỏ bừng vì dục vọng, vầng trán cũng vì thế mà đẫm ướt mồ hôi.
"Cầu xin anh..." Tang Trà Thanh ngâm nga một tiếng, lập tức một cỗ vật thể thon dài tựa ngón tay anh mạnh mẽ thâm nhập vào cơ thể cô.
Hơi thở nồng đậm đặc trưng của người đàn ông cuốn lấy hô hấp của cô, hai người một yêu kiều nhỏ bé, một cường tráng to lớn, vẽ nên một bức tranh tình nhân hoàn hảo đến không ngờ.
"Cầu xin tôi cái gì? " Bàn tay rảnh còn lại chậm rãi di chuyển lên chiếc bụng bằng phẳng, đùa giỡn vuốt ve khiến cơ thể cô run rẩy kịch liệt hơn, anh nhanh chóng giải phóng cự vật đã sớm dựng thẳng thả ra ngoài.
Bàn tay cường lực dùng sức ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô gái, hung hăng dây dưa tứ chi của cô.
"Cầu xin anh muốn tôi...A..." Tang Trà Thanh khó khăn hít sâu một hơi, vừa mới mở miệng cầu xin, anh đã ngang trường ngặm nhấm cơ thể cô, tốc độ anh nhanh đến mức không cho cô có thời gian để hét lên.
Cảm giác hư không trong nháy mắt được lấp đầy, bốn năm chưa một ai khác giới chạm qua lập tức phải hứng chịu cảm giác đau đớn và căng đứt, hàng mi thanh tú cũng vì thế mà run lên.
"Đau quá. . . . . ."
Con người màu hổ phách nhuộm màu tình dục, anh như biến thành con sói hoang bị bỏ đói, nguy hiểm tấn công con mồi, anh điên cuồng ra vào bên trong cô, cảm giác thít chặt nơi vùng đất bí hiểm của cô suýt chút nữa đã lấy mạng anh.
"Chậm chút... Đau..." Tang Trà Thanh nhẹ vung cánh tay vỗ nhẹ Long Cửu, mặc cho vị trí giao hợp của hai người khiến cô cảm thấy thỏa mãn, tuy nhiên hạ thể vẫn truyền đến cảm giác đau đớn nhè nhẹ.
"Bộ dáng đói khát mới đây đâu mất rồi?" Long Cửu buông ra một câu khàn đặc, ngữ điệu có pha ý bỡn cợt, nhưng động tác bên hông lại chậm rãi ra vào, giống như đang giúp cô từ từ thích ứng.
Sau khi đau đớn đi qua, bên trong cơ thể Tang Trà Thanh bắt đầu nhen nhóm dục vọng nóng bỏng, cô cảm thấy không đủ với luật động chậm rãi của anh, cả cơ thể trần truồng dán chặt lên người anh, cuồng nhiệt thở dốc.
"Kêu lên, kêu lớn tiếng lên đi." Long Cửu nhìn bộ dáng đỏ bừng của cô, thấp giọng ra lệnh.
"Ưm..."
"Lớn một chút nữa. " Long Cửu vòng hai chân mảnh khảnh quanh hông anh, bàn tay cố định bờ mông đẫy đà, bắt đầu điên cuồng ra vào.
"A.." Không chịu nổi pha nước rút quá cuồng mãnh của anh, sự bá đạo và cường hãn công chiếm người cô khiến cô suýt chút nữa ngất đi.
Dục hỏa ở trong cơ thể cô nổ tung, đầu óc dần trở nên trống rỗng, cô không ý thức được hành vi của mình, nâng thân mình lên nghênh hướng về phía Long Cửu, hai chân không tự chủ mở ra hết mức để anh xâm nhập cô sâu hơn một chút. . . . .
Trong không khí tràn ngập dư vị của tình dục, tiết tấu của anh càng lúc càng nhanh, tiếng rên rỉ của cô bắt đầu nức nở, mỗi một lần đều như bị dục vọng anh nhấn chìm . . . . . .
Ngọn lửa kích tình đốt cháy hai người, hai cơ thể trần trụi không ngừng dây dưa, điên cuồng đòi hỏi đối phương, trận hoan ái kịch liệt này, dường như không có ý định kết thúc.
Cuối cùng, sau khi bắn cho cô mọi tinh hoa bên trong cô, Long Cửu ngã xuống lên người con gái lộ vẻ mệt mỏi đang hôn mê, ghé bên cổ cô, anh thô ráp thở hổn hển.
Long Cửu yêu thương vươn cánh tay ôm lấy Tang Trà Thành trần truồng với vết hôn khắp người vào trong ngực, anh ngưng mắt nhìn ngắm gò má cô, dư vị kích tình vẫn chưa hoàn toàn tan đi, ánh mắt anh chợt lóe lên một tia cưng chiều khó nhận ra.
Đưa tay cầm điện thoại di động, anh hững hờ mở miệng ra lệnh cho đối phương đầu dây bên kia: "Trước khi trời tối, tôi muốn thấy cổ phiếu của Bạch Thị tăng lên."
Cúp điện thoại, thuận thế nằm bên người Tang Trà Thanh, từng đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve âu yếm mái tóc bết ướt của cô, hưởng thụ chút cảm giác nhu thuận từ cô.
Ép buộc em thế này, hẳn là em hận anh lắm.
Hận anh cũng được, hận anh dùng thủ đoạn bỉ ổi cũng được, miễn rằng cả đời này, trong trái tim em chỉ có mỗi hình bóng anh, cả đời này em chỉ có thể thuộc về Long Cửu anh, anh sẽ khiến em, từ thể xác đến tinh thần, phải hoàn toàn là của anh.
P/s: Nhờ có ai đó hỏi thăm truyện nên mới có động lực end xong chương này, thời hạn ra truyện này chắc không xác định được, nhưng không có ý định drop hắn nha...
Cả hô hấp của Tang Trà Thanh toàn bộ bị hơi thở đầy nam tính và chiếm hữu của Long Cửu bao vây, một tầng một tầng bao quanh, khó có thể hô hấp, gương mặt lộ ra một mảng lớn đỏ ửng, cả người cũng có chút xụi lơ ở trong ngực của hắn.
Theo đà, bàn tay hắn nhẹ đẩy cô ngã xuống bàn làm việc, trong nháy mắt, mọi văn kiện trên bàn hoàn toàn rơi bừa bãi dưới sàn.
Một giây sau, đôi môi đói khát như điên cuồng không buông tha cho đôi môi anh đào của cô, vẫn tham lam hấp thụ mọi hương vị ngọt ngào trong miệng cô.
Cự vật tráng kiện mang theo hơi nóng của sự ham muốn tột độ dính sát ở giữa hai đùi Tang Trà Thanh, ngón tay thon dài của anh tham luyến di động, miêu tả từng đường nét trên cơ thể cô.
Tang Trà Thanh hé môi thở hổn hển, nhưng chỉ mấy giây sau đó, chưa kịp lên tiếng chống cự thì hô hấp lại một lần nữa bị tước đoạt, từng ngón tay vuốt ve, trêu đùa trước hai bầu ngực đẫy đà của cô, khi lại xoa nắn, khi lại dày vò khiến cô không khỏi run rẩy mãnh liệt.
Đôi môi nhẹ nhàng di chuyển lên hàng mày thanh tú của cô, sau đó là chóp mũi xinh đẹp tuyệt trần...
Kỹ xảo quyến rũ đối phương của anh hoàn toàn khiến đầu óc Tang Trà Thanh ngày càng mộng mị, khắp người cô run rẩy dưới những nụ hôn nhỏ vụn của anh, sâu trong đó còn mang theo ngọn lửa bỏng cháy.
Tiếp xúc ở khoảng cách da chạm da, thịt chạm thịt, cô có thể cảm nhận rõ ràng được vật kiêu ngạo của anh đã ở trạng thái cương cứng....
Trái tim dần trở nên cuồng loạn, khiến Tang Trà Thanh khó mà thích ứng được.
"Đừng . . ." Tang Trà Thanh hốt hoảng bật lên tiếng kháng cự, đôi môi mỏng của anh không biết tự khi nào đã dời xuống bầu ngực cô, cách lớp chất liệu vải, thích thú trêu chọc.
"Em xác định không muốn? " Giọng nói trầm khàn đầy gợi cảm của Long Cửu vừa lộ ra một chút ấm áp, nhưng lại cũng cứng nhắc, tựa như quyết định của Thẩm Phán, khiến đối phương không khỏi run rẩy.
"Đừng ở chỗ này. . ." Ánh mắt Tang Trà Thanh tối sầm lại, cô cắn môi nhẹ giọng nói.
"Tôi không thể không cảnh cáo cho em biết, một tiếng cầu xin của em, là bước thành công đầu tiên, khơi dục vọng trong người tôi. Như đã thỏa thuận, cách suy nhất để cứu lấy Bạch thị, đó chính là khiến tôi... vui vẻ." Long Cửu ôm lấy cơ thể xụi lơ của cô, đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
Lấy lòng anh . . .
Phải làm anh vui vẻ . . .
Không biết bao lần phải gần như bỏ mạng để chạy trốn khỏi ai, nào ngờ...
Lại một lần nữa, bị anh bắt trở về, đúng không?
Tang Trà Thanh mặc cho Long Cửu ôm mình vào phòng, cho đến khi anh nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường lớn mềm mại, ngay giây sau đó, anh lập tức đè cả người mình lên cô.
"Bây giờ là lúc em thực hiện chức trách tình nhân của mình, cởi đồ cho tôi." Long Cửu thấp cúi người, bờ môi anh nhẹ liếm lên đôi môi đỏ mọng của cô, khản đặc ra lệnh.
Hơi thở nam tính nồng nặc phả lên vành tai cô, khiến làn da trắng nõn của cô càng lúc càng trở nên nhạy cảm, cả người không khống chế được mà run rẩy.
Long Cửu kéo Tang Trà Thanh ôm vào trong ngực mình, sau đó ngồi trên giường, ánh mắt hơi híp lại, bên trong ẩn chứa một tia trêu chọc nguy hiểm, thậm chí còn có một tia nóng rực của dục vọng.
Bàn tay run rẩy nhẹ đưa ra, vô thức chạm vào cúc áo sơ mi đen của anh, cô chậm rãi cởi lớp áo với chất liệu quý giá rời khỏi người anh, rất nhanh, bờ ngực rắn chắc hiện ra ngay trước mắt, có lẽ vì ham muốn dục vọng của anh quá cường đại cho nên toàn thân đều vì lửa nóng mà đỏ bừng.
Tang Trà Thanh vội vàng thu tay về, đầu ngón tay hơi sượt qua làn da anh, quá nóng, nóng đến mức muốn thiêu đốt cô.
"Có phải nếu ngày hôm nay tôi lấy lòng anh thành công, Bạch thị sẽ khôi phục lại như trước?" Tang Trà Thanh bối rối ngẩng đầu, nhìn Long Cửu, âm thanh nhẹ nhàng tựa như tiếng nước chảy êm dịu nơi khe suối.
"Xem trình độ lấy lòng của em thế nào!" Nụ cười tà mị lập tức xuất hiện nơi khóe môi anh, trông anh giờ đây, nói anh là sói lang cũng không đúng, vì anh có một loại vẻ đẹp tựa như các vị thần, chỉ cần anh hơi cong khóe môi, huống chi là trong trường hợp dễ mất máu như hiện tại, thật sự anh quá hấp dẫn và quyến rũ.
"Được, tôi hy vọng anh nói được làm được." Tang Trà Thanh vừa dứt lên liền đứng lên, trái tim hơi co thắt lại, trong lòng thầm hạ quyết tâm, men theo cặp mắt ngờ vực của Long Cửu, cô rời khỏi phòng nghỉ ngơi.
Bầu không khí bên trong phòng nghỉ ngơi trở nên yên tĩnh, chỉ có khí lạnh bao trùm khắp nơi.
Long Cửu nhíu mày tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn, thời gian Tang Trà Thanh rời khỏi phòng nghỉ quá lâu, đến giờ vẫn chưa thấy trở lại, anh biết, cô không có rời khỏi phòng làm việc của anh, bởi vì anh không hề nghe thấy tiếng đóng cửa vang lên.
Thế nào? Hối hận sao? Em muốn rút lui sao?
Lên giường cùng tôi, em không muốn sao?
Nghĩ đến đây trong lòng Long Cửu đột nhiên dấy lên một loại cảm giác đau đớn, màu hổ phách trong đồng tử cũng bắn ra một tia tức giận.
Đang định đứng dậy thì cửa phòng nghỉ lập tức hé ra một cảnh tượng mỵ hoặc.
Hàng mày hơi động, con ngươi híp lại có chút không hiểu tình huống hiện tại, quan sát đối phương.
Mái tóc xoăn nhẹ hình tảo biển kết hợp với đôi mắt mơ màng của cô, làn môi hơi ướt đẫm, vẫn còn chút sưng đỏ vì bị anh hôn, hai gò má hơi ửng hồng, dáng người lả lướt chậm rãi tiến về phía anh, mùi hương quyến rũ nhàn nhạt lan tỏa khắp phòng khiến anh có chút khả nghi.
Tang Trà Thanh bước từng bước đi về phía Long Cửu, tầm mắt như bị phủ một lớp sương mù, cánh tay trắng nõn chậm rãi cởi bỏ bộ váy trên người mình, làn da tuyết trắng nhẵn nhụi hoàn toàn bại lộ trong không khí, nõn nà là một kiệt tác mà Thượng đế ban tặng cho cô.
"Đừng quên anh đã hứa gì với tôi..." Tang Trà Thanh áp cơ thể trần trụi của mình lên người Long Cửu, hai cánh tay giống như dây leo quấn lên cổ anh, cô dùng một tia lý trí cuối cùng của mình, nhẹ giọng nói.
"Đã hứa rồi là không được nuốt lời, tôi cũng sẽ cố gắng lấy lòng anh." Tang Trà Thanh mê ly ngẩng đầu lên, đưa đôi mắt mơ hồ nhìn anh, bờ môi tựa cánh hoa anh đào hé mở, hơi thở có chút dồn dập.
"Em...vừa nuốt gì đó?" Long Cửu không thể tưởng tượng nổi nhìn người con gái khỏa thân trong lòng mình, đối với anh mà nói, bộ dạng của cô bây giờ,
Quả là một đòn hấp dẫn chí mạng...
"Không quan trọng, đúng chứ?" Tang Trà Thanh thì thào một tiếng, lượng nhiệt nóng bỏng tích tụ trong cơ thể bắt đầu giải phóng, ý thức dần trở nên mơ hồ.
Long Cửu nhìn đôi môi đỏ mọng ướt át kiều diễm kia, khẽ hé mở giống như đang gọi mời anh thưởng thức ngay lập tức, mặc dù Long Cửu bị dục vọng dẫn dắt, nhưng trái tim anh cũng vì chính điều đó mà co rút lại, sự tức giận xông lên lồng ngực.
Cô dám dùng thuốc kích thích để lấy lòng anh...
Lẽ nào cam tâm tình nguyện phục vụ anh, khó với cô đến như vậy sao?
Long Cửu lật người cô đè dưới cơ thể rắn chắc của mình, vẻ mặt tràn đầy tức giận cùng khiếp sợ.
Đáng chết.
Tang Trà Thanh, em thật đáng chết.
Tang Trà Thanh cảm thấy cả người khó chịu cùng cực, vừa ngứa vừa hư không, hơn nữa trong cơ thể cô dường như có một loại lửa nóng nào đó đang muốn thiêu đốt cô, không thể đè nén cảm xúc này lâu, để giải phóng loại khó chịu này, cô chỉ muốn được ai đó an ủi.
Ôm lấy khuôn mặt của Long Cửu kéo xuống, cô không một chút do dự hôn lên đôi môi mỏng đang mím chặt vì tức giận kia.
Cảm giác được làn môi non nớt đang vờn quanh đầu môi mình, cả người Long Cửu như có một luồng điện đi qua.
"Ừm..." Âm thanh quyến rũ của Tang Trà Thanh pha thêm một chút ủy khuất nhẹ nhàng bật ra, ngón tay vuốt ve trên lồng ngực cứng rắn của Long Cửu, động tác lưu loát cởi sạch áo anh, thần thái mị hoặc mê ly, cơ thể mềm mại giống như con yêu xà quấn chặt lên người Long Cửu.
Một nụ hôn trúc trắc cùng với thứ xúc cảm cô cảm nhận được từ cơ thể anh không đủ để xua đi cảm giác hư không trong người cô, cô muốn nhiều, nhiều hơn thế nữa.
Không sai, trước khi đến đây cô đã chuẩn bị mị dược, chỉ có cách này mới có thể khiến cô phủ nhận với anh rằng, cơ thể và trái tim cô đã không còn thuộc về anh, chỉ có cách này mới khiến cô không phải xấu hổ khi bị anh khống chế, ít ra cô có thể lấy lý do vì mị dược nên mất đi lý trí...
Long Cửu khẽ rời môi cô, ánh mắt nóng rực hơi nheo lại, người con gái dưới thân mình, vừa tỏa ra một thứ mùi hương quyến rũ tràn đầy mị hoặc mà mê ly, còn có đôi đùi trần trụi thẳng đuột trắng nõn không tì vết đó, không khó nhận ra rằng dục hỏa đang ngày càng ăn mòn cô.
"Cửu Thiếu . . . . ." Tang Trà Thanh bày ra gương mặt mê mị đầy hấp dẫn, miệng mấp máy thủ thỉ gọi lên anh.
"Muốn tôi sao? " Âm thanh tựa như tiếng đàn vi-ô-lông-xen nhẹ nhàng kéo lên, chạm đến trái tim mềm yếu của cô.
"Muốn. . . . . ." Tang Trà Thanh khó chịu ưm một tiếng, cánh tay thon dài vòng qua thắt lưng cứng rắn, bắt đầu theo bản năng cảm thụ xúc cảm chậm rãi vuốt ve.
Mẹ nói, đáng chết.
So với cô khi uống mị dược thì anh còn khó chịu hơn cô.
Long Cửu nặng nề thở hổn hển, bụng dưới truyền tới một loại cảm giác căng tràn đến đau đớn.
Nhưng vừa nghĩ đến việc Tang Trà Thanh dám dùng thuốc để quan hệ với mình, bộ dáng yêu kiều quyến rũ của cô, vốn không hề xuất phát từ ham muốn và sự quyến luyến của cô dành cho anh, lửa giận bắt đầu nhen nhóm tán loạn.
Đột ngột anh đặt một nụ hôn cuồng nhiệt lên đóa anh đào căng mọng kia, cường hãn xâm chiếm, đầu lưỡi càng thêm bá đạo tiến quân thần tốc, toàn bộ lấp đầy khuôn miệng cô, hơi thở nam tính mang tính độc chiếm cũng ngập tràn cả chóp mũi cô.
"Ừm..." Tang Trà Thanh mở miệng thở gấp, giống như một đứa trẻ tham lam, cô liều mạng hôn đáp trả Long Cửu, ngón tay khó nhịn nhẹ bấu chặt tấm lưng đầy mồ hôi của anh.
"Em đúng là tiểu yêu tinh." Long Cửu há mồm ngậm lấy đóa hoa đã sớm đẫy đà, đầu lưỡi khẽ liếm, tay kia cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn.
"Ừm...Cửu Thiếu..." Tang Trà Thanh như tan chảy dưới lòng bàn tay anh, mê mang lẩm bẩm gọi tên anh.
"Thích không?" Long Cửu ghé sát vành tai cô nhẹ nhàng nói, hơi thở hung hãn bảo phủ lấy gò má cô, ngữ điệu trầm thấp giống như câu thần chú dụ hoặc người.
". . . . . ." Tang Trà Thanh mơ hồ híp mắt nhìn Long Cửu, môi dưới sưng lên vì sự mãnh liệt của anh, cô càn rỡ giơ nhẹ ngón tay phác hoạ từng góc cạnh trên gương mặt tuấn tú của anh.
Long Cửu nhìn bờ môi sưng mọng của cô thì bỗng nhiên bụng dưới chợt khó chịu, bàn tay bắt đầu di chuyển xuống, tiến nhập vào giữa hai đùi cô.
Cảm giác hư không khiến Tang Trà Thanh trong nháy mắt trở nên xụi lơ.
Ngón tay thon dài có chút thô ráp bỗng dưng đâm vào nơi cấm kỵ, chậm rãi tàn sát nơi khít khao ấy gây cho cô cảm giác run rẩy lạ thường.
"Trà Thanh, em càng ngày càng nhạy cảm a." Yết hầu chợt động, anh thấp giọng khản đặc nói một câu.
"Tôi muốn..." Cảm giác co rút khiến Tang Trà Thanh khổ sở quay mặt đi, nhắm mắt thì thào.
"Em muốn cái gì?" Long Cửu cố ý dừng mọi động tác, khàn giọng hỏi, mặc dù anh biết dục vọng bên dưới đang thét gào không ngừng, có nhịn thêm giây phút nào cũng vô ích, nhưng anh muốn nghe chính miệng cô một câu trả lời.
"Tôi muốn anh...." Tang Trà Thanh vô thức uốn éo người, dáng vẻ gợi cảm này của cô thật sự là muốn mạng Long Cửu, hai bầu ngực tròn trịa bắt đầu ma sát từng xúc cảm trên lồng ngực anh khiến anh không cách nào khống chế nó được nữa.
"Cầu xin tôi."Gương mặt Long Cửu đỏ bừng vì dục vọng, vầng trán cũng vì thế mà đẫm ướt mồ hôi.
"Cầu xin anh..." Tang Trà Thanh ngâm nga một tiếng, lập tức một cỗ vật thể thon dài tựa ngón tay anh mạnh mẽ thâm nhập vào cơ thể cô.
Hơi thở nồng đậm đặc trưng của người đàn ông cuốn lấy hô hấp của cô, hai người một yêu kiều nhỏ bé, một cường tráng to lớn, vẽ nên một bức tranh tình nhân hoàn hảo đến không ngờ.
"Cầu xin tôi cái gì? " Bàn tay rảnh còn lại chậm rãi di chuyển lên chiếc bụng bằng phẳng, đùa giỡn vuốt ve khiến cơ thể cô run rẩy kịch liệt hơn, anh nhanh chóng giải phóng cự vật đã sớm dựng thẳng thả ra ngoài.
Bàn tay cường lực dùng sức ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô gái, hung hăng dây dưa tứ chi của cô.
"Cầu xin anh muốn tôi...A..." Tang Trà Thanh khó khăn hít sâu một hơi, vừa mới mở miệng cầu xin, anh đã ngang trường ngặm nhấm cơ thể cô, tốc độ anh nhanh đến mức không cho cô có thời gian để hét lên.
Cảm giác hư không trong nháy mắt được lấp đầy, bốn năm chưa một ai khác giới chạm qua lập tức phải hứng chịu cảm giác đau đớn và căng đứt, hàng mi thanh tú cũng vì thế mà run lên.
"Đau quá. . . . . ."
Con người màu hổ phách nhuộm màu tình dục, anh như biến thành con sói hoang bị bỏ đói, nguy hiểm tấn công con mồi, anh điên cuồng ra vào bên trong cô, cảm giác thít chặt nơi vùng đất bí hiểm của cô suýt chút nữa đã lấy mạng anh.
"Chậm chút... Đau..." Tang Trà Thanh nhẹ vung cánh tay vỗ nhẹ Long Cửu, mặc cho vị trí giao hợp của hai người khiến cô cảm thấy thỏa mãn, tuy nhiên hạ thể vẫn truyền đến cảm giác đau đớn nhè nhẹ.
"Bộ dáng đói khát mới đây đâu mất rồi?" Long Cửu buông ra một câu khàn đặc, ngữ điệu có pha ý bỡn cợt, nhưng động tác bên hông lại chậm rãi ra vào, giống như đang giúp cô từ từ thích ứng.
Sau khi đau đớn đi qua, bên trong cơ thể Tang Trà Thanh bắt đầu nhen nhóm dục vọng nóng bỏng, cô cảm thấy không đủ với luật động chậm rãi của anh, cả cơ thể trần truồng dán chặt lên người anh, cuồng nhiệt thở dốc.
"Kêu lên, kêu lớn tiếng lên đi." Long Cửu nhìn bộ dáng đỏ bừng của cô, thấp giọng ra lệnh.
"Ưm..."
"Lớn một chút nữa. " Long Cửu vòng hai chân mảnh khảnh quanh hông anh, bàn tay cố định bờ mông đẫy đà, bắt đầu điên cuồng ra vào.
"A.." Không chịu nổi pha nước rút quá cuồng mãnh của anh, sự bá đạo và cường hãn công chiếm người cô khiến cô suýt chút nữa ngất đi.
Dục hỏa ở trong cơ thể cô nổ tung, đầu óc dần trở nên trống rỗng, cô không ý thức được hành vi của mình, nâng thân mình lên nghênh hướng về phía Long Cửu, hai chân không tự chủ mở ra hết mức để anh xâm nhập cô sâu hơn một chút. . . . .
Trong không khí tràn ngập dư vị của tình dục, tiết tấu của anh càng lúc càng nhanh, tiếng rên rỉ của cô bắt đầu nức nở, mỗi một lần đều như bị dục vọng anh nhấn chìm . . . . . .
Ngọn lửa kích tình đốt cháy hai người, hai cơ thể trần trụi không ngừng dây dưa, điên cuồng đòi hỏi đối phương, trận hoan ái kịch liệt này, dường như không có ý định kết thúc.
Cuối cùng, sau khi bắn cho cô mọi tinh hoa bên trong cô, Long Cửu ngã xuống lên người con gái lộ vẻ mệt mỏi đang hôn mê, ghé bên cổ cô, anh thô ráp thở hổn hển.
Long Cửu yêu thương vươn cánh tay ôm lấy Tang Trà Thành trần truồng với vết hôn khắp người vào trong ngực, anh ngưng mắt nhìn ngắm gò má cô, dư vị kích tình vẫn chưa hoàn toàn tan đi, ánh mắt anh chợt lóe lên một tia cưng chiều khó nhận ra.
Đưa tay cầm điện thoại di động, anh hững hờ mở miệng ra lệnh cho đối phương đầu dây bên kia: "Trước khi trời tối, tôi muốn thấy cổ phiếu của Bạch Thị tăng lên."
Cúp điện thoại, thuận thế nằm bên người Tang Trà Thanh, từng đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve âu yếm mái tóc bết ướt của cô, hưởng thụ chút cảm giác nhu thuận từ cô.
Ép buộc em thế này, hẳn là em hận anh lắm.
Hận anh cũng được, hận anh dùng thủ đoạn bỉ ổi cũng được, miễn rằng cả đời này, trong trái tim em chỉ có mỗi hình bóng anh, cả đời này em chỉ có thể thuộc về Long Cửu anh, anh sẽ khiến em, từ thể xác đến tinh thần, phải hoàn toàn là của anh.
P/s: Nhờ có ai đó hỏi thăm truyện nên mới có động lực end xong chương này, thời hạn ra truyện này chắc không xác định được, nhưng không có ý định drop hắn nha...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.