Ác Ma Tổng Tài – Mau Buông Mẹ Bé Nhỏ Ngốc Nghếch Của Bảo Bối Ra
Chương 13: CÔ THÍCH TÔI PHẢI KHÔNG?
Jea~Love
23/01/2016
Đằng Tử Hạo nhất thời ngẩn ra, rồi bất giác buông tay của Noãn noãn cúi đầu nói nhỏ “cậu à, con xin lỗi”.
“Hừm” Đằng Tại Hi hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn khuôn mặt đang tỏ ra hết
sức ủy khuất của Noãn Noãn, giọng trầm xuống tỏ ý không hài lòng “Noãn Noãn, cô phải nhớ kỹ thân phận của mình”.
Nói dứt lời, Đằng Tại Hi oai phong xoay người, mang theo sự cao ngạo rời khỏi phòng.
Noãn Noãn lúc này mới dám ngẩng đầu len
lén nhìn theo bóng lưng cao to của hắn, khẽ thở ra một hơi, sau đó xoay
người nhìn Đằng Tử Hạo khom người, cúi đầu nói “Xin lỗi, rất xin lỗi”. Đằng Tử Hạo không biết nói gì nên nhún nhún vai, vỗ vào vai của nàng, mỉm cười nói “không có việc gì, chúng ta ngồi xuống tiếp tục ăn đi”.
Hắn bảo tiếp tục ngồi xuống ăn sao?
Noãn Noãn ngay lập tức quyết định dứt khoát, nàng áy náy nói “Xin lỗi, tôi nghĩ mình phải quay về thôi! Xin lỗi”.
“Sao cơ?” Đằng Tử Hạo chưa kịp phản ứng gì, Noãn Noãn đã chạy khỏi nhà ăn.
Noãn Noãn cắm cúi chạy, nàng cần phải
nhanh chóng quay lại thư phòng để quét dọn, không sẽ chọc giận Đằng Tại
Hi rồi hắn đuổi nàng cùng bảo bối sẽ ra khỏi nhà mất thôi.
Không chú ý phía trước có bức tường thịt, nàng vô tình đụng trúng bị bắn trở lại, ngã ngồi trên mặt đất, đầu váng mắt hoa.
“Đau quá”. Noãn Noãn đưa tay xoa mông, lơ đãng ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng mở lớn
nhìn người đàn ông trước mắt, hối hả đứng dậy cúi người, “Xin lỗi, xin lỗi, tôi không chú ý phía trước có người, xin lỗi, tôi có làm anh bị đau không?”.
Hồi tưởng lại buổi sáng nay gặp người
đàn ông giúp nàng vào công ty gặp Đằng Tại Hi, lúc nàng vô tình chặn đầu xe của anh ta chú tài xế đã quở trách nàng dữ dội như thế nào.
Trong trí nhớ của Noãn Noãn, thân thể
của Tại Hi rất trân quý, tuyệt đối không thể để anh ta bị thương hay làm cho anh ta bị đau được.
Nàng đã lỡ đụng phải Đằng Tại Hi mất rồi, anh ta sẽ không nổi giận chứ?
Đằng Tại Hi xoa chiếc cằm trơn bóng của mình, nhìn nàng cười mà như không cười, Noãn Noãn phản
Như một phản ứng có điều kiện, Noãn Noãn cũng lập tức đứng lại, Đằng Tại Hi ôm chặt lấy eo nàng, làm cho cơ thể
của nàng sát lại với thân thể mình. Khuôn mặt nhỏ của Noãn Noãn đỏ ửng,
hai tay đặt trên ngực Đằng Tại Hi, cố gắng tạo khoảng cách, lắp bắp nói “Đằng tiên sinh, anh muốn làm gì vậy?”.
Đằng Tại Hi cúi người, ngón tay thon dài nâng cằm nàng, nhìn sâu vào đôi mắt sáng ngời đang tở ra kinh hoàng
nhưng vẫn cố kháng cự của nàng. Bỗng dưng, anh ta cười lên ha hả, ánh
mắt lộ vẻ hài hước, suy ngẫm một chút rồi nói “Sao lại đỏ mặt? thích tôi hả?”.
“Cái, cái gì?”. Hai mắt của Noãn Noãn mở trừng trừng, ngạc nhiên nhìn khuôn mặt xấu xa
đang tươi cười tỏ ra vô hại của anh ta, lập tức phục hồi tinh thần, nàng hiểu rõ nàng tuyệt đối không hề thích người này. Nhưng rất nhanh chóng, anh ta buông nàng ra, mang theo khuôn mặt với nụ cười như yêu ma xoay
người rời khỏi đó.
Không kịp giải thích, Noãn Noãn kinh
ngạc đứng nguyên tại chỗ, bàn tay nhỏ vô thức đưa lên vuốt ve khuôn mặt
mình, nàng cảm thấy rõ nó nóng bừng.
Vốn dĩ mặt của nàng không nóng như thế này đâu. Quan trọng nhất, nàng thật sự không có thích anh ta.
Anh rể của nàng, anh ấy có thể nghe nàng giải thích một chút không nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.