Chương 55: Tâm Động
Quỷ Quỷ Mộng Du
04/12/2016
Lên núi dễ, xuống núikhó, lại thêm trời tối, Trang Thư Tình giờ mới cảm nhận rõ ràng câu nói này.
Dù được Bạch Chiêm đỡ thì cơ hồ cũng bước ba bước ngã một bước.
Bạch Chiêm muốn cõng nàng, nhưng nghĩ lại, người ta nguyện ý để hắn đỡ đã là tốt lắm rồi.
Cả ngày hôm nay không tức không giận, chỉ có lo lắng và đau lòng, như vậy thu hoạch cũng không ít.
Thư Tình đút hắn ăn bánh, cho hắn uống nước, lại nắm tay dạy hắn cách sử dụng những dụng cụ kia, lúc ăn thỏ nướng, hắn lấy cớ không thể trì hoãn việc đang làm, để nhờ nàng đút cho hắn một chút, nàng cũng không từ chối, khi xuống núi còn để hắn đỡ, hôm nay Thư Tình quả thực thuận theo khiến hắn cứ ngỡ mìnhđang mơ một giấc mộng đẹp.
Lên xe ngựa rồi, Trang Thư Tình dựa vào thành xe không nhúc nhích nổi, bàn tay bị nhét vào lô giữ ấm, ánh mắt cũng không mở ra, chỉ có khóe miệng nâng lên một độ cong nhàn nhạt.
Tâm Bạch Chiêm nhất thời cảm thấy thật ngọt, rút thảm ở bên dưới sàn xe đắp cho nàng, trước tới nay thanh âm chưa bao giờ ôn nhu như vậy, "Ngủ đi, lúc đến ta gọi nàng."
Trang Thư Tình không có phản ứng, nàng đã ngủ.
Bạch Chiêm tận lực ngồi cách nàng càng gần càng tốt, nhiệt khí của hắn rất tốt, ngồi càng gần thì chung quanh càng có thể ấm áp một chút.
Cái gì cũng không cần làm, trong đầu cũng không cần nghĩ, cứ như vậy nhìn người đang thở ra hít vào đều đều, tâm liền cảm thấy an ổn, hận không thể khiến cho con đường này đi thật chậm, để hai người mãi yên bình thế này,vậy sẽ không như lời Hướng Tả, bởi vì hai người khác biệt, nên cuộc sống cũng có nhiều quan niệm bất đồng, nàng mỗi khi nhìn thấyhắn đều có xúc cảm mâu thuẫn chính nàng cũng không biết.
Lúc này cửa thành đã đóng. Xe ngựa dừngtrước cửa thành, sau khi kiểm tra lệnh bài, xe lại tiếp tục chuyển bánh vào thành.
Bạch Chiêm rốt cục đã nhận biết mùi vị tình yêu, bởi vì có sự khác biệt mà tâm sinh ra cảm xúc lo lắng, không biết lần sau gặp nàng có lại trở thành một nữtử luôn mâu thuẫn với hắn hay không,thật khiến hắn phát sầu, thời gian qua trôi qua quá chậm,thật hận không thể lập tức lấy nữ tử đa nghi này về nhà sớm một chút.
"Về sau không được hung dữ với ta, đừng ghét ta, tránh ta" Thấp giọng than thở một câu, chỉ nghĩ đến việc Thư Tình sẽ không xa lánh,đề phòng hắn nữa, Bạch Chiêm liền cao hứng trở lại.
Xe ngựa ngừng.
Bạch Chiêm còn địnhđể Thư Tình đang mệt mỏi tiếp tục ngủ một chút thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân của mấy người.
"Chu Thất, tỷ tỷ ở trong xe ngựa sao?"
Thanh âm Trang Thư Hàn bởi vì bị lo lắng mà có chút khàn, không có người nào biết lúc hắn mang theo lòng vui sướng trở về muốn chia sẻ cùng tỷ tỷ, nghĩ rằng tin tức này nhất định sẽ khiến tỷ tỷ vui mừng nhưng hắn thật hụt hẫng,hắn đợi rất lâu cũng không thấy tỷ tỷ trở về.
Hắn kém chút cho rằng tỷ tỷ đã bỏ hắn rời đi, không bao giờ trở lại nữa!
Hắn kém chút cho rằng về sau chỉ còn một mình hắn sống qua ngày!
Bên tai nghe được tiếng nói này khiến Trang Thư Tình không cần người khác kêu đã tự động đứng dậy, vén màn xe lên liền nhìn thấy ánh mắt Thư Hàn mông lung, vành mắt đỏ ửng. Nàng biết, nàng đã doạ đứa nhỏ này.
Đã từng bị vứt bỏ nên rất sợ cái cảm giác bơ vơ, lạc lỏng không người bên cạnh,đứa nhỏ này chỉ tin tưởng nàng,dựa vào nàng,hắn nhất định rất hoảng hốt khi không có nàng bên cạnh.
Đỡ tay Bảo Châu xuống xe ngựa, Trang Thư Tình không yên đi đến trước mặt đệ đệ."Thư Hàn..."
Chưa đợi nàng nói xong, thân thể đã bị một lồng ngực có vẻ non nớt ôm chặt lấy, rõ ràng khóc đến như vậy mà thân thể vẫn ôm chặt lấy nàng, cũng không có chút âm thanh nào truyền đến, Trang Thư Tình cũng đỏ hốc mắt, nhẹ vỗ lưng hắn, không tiếng động an ủi.
Việc này mặc kệ là nguyên nhân gì, nàng làm có bao nhiêu đúng, có bao nhiêu tận tâm với công việc của mình. Nhưng ở trước mặt đệ đệ mà nói nàng đều đã sai rồi.
Sau khi chuẩn bị xong nàng nên lưu lại lời nhắn cho hắn, nếu không hắn cũng sẽ không gấp thành như vậy.
Bạch Chiêm từ trên xe ngựa nhảy xuống, có chút khó chịu nhìn hai tỷ đệ đang ôm nhau. Hận không thể tiến đến đem hai người tách ra, nhưng hắn biết như vậy sẽ chọc giận Thư Tình nên không dám hành động, muốn kích thích Trang Thư Hàn vài câu, vừa mới há mồm liền nhìn thấy Trần Nguyên lắc mạnh đầu với hắn, nghĩ tới cái quân sư kiaởphương diện nàyrất có chủ ý, chỉ đành mất hứng ngặm miệng lại.
Bảo Châu động tác nhanh chóng liếc mắt nhìn công tử. Bước tới đem áo choàng khoát lên người tiểu thư, nhẹ giọng nói: "Tiểu thư, tiểu công tử, bên ngoài trời lạnh, có gì vào nhà rồi nói."
Tại thời điểm có ngoại nhân lại thất thố như vậy, đợi khi cảm xúc hơi bình ổn Trang Thư Hàn liền cảm thấy hoảng, khi nghĩ đến tỷ tỷ về trễlại ở cùng với nam nhân này, nếu như người không biết chuyện nhìn thấy, còn không biết sẽ bị đồn thành dạng gì, tỷ tỷ tuổi còn nhỏ nên không hiểu chuyện, Bạch công tử cũng không hiểu sao?
Tâm tư bảo hộ tỷ tỷ nhất thời khiến hắn tức giận, ngẩng đầu lên nhìn về phía nam nhân đối diện, vừa muốn nói lại nghĩ tới đây là ngoài cửa, bị người khác nghe thấy thì chịu khổ vẫn là tỷ tỷ nhà mình, chỉ đành cắn răng thấp giọng nói: "Bạch công tử chớ khi dễ hai tỷ đệ chúng ta không có nơi dựa vào..."
"Thư Hàn." Trang Thư Tình vội đánh gãy lời nói của hắn, xin lỗi cười cười với Bạch Chiêm, "Bạch công tử không có khi dễ tỷ tỷ, trở về phòng tỷ tỷ sẽ nói rõ với đệ mọi chuyệnxảy ra, trước xin lỗi với Bạch công tử."
Trang Thư Hàn nhìn về phía tỷ tỷ, mắt đầy nghi hoặc.
"Nghe lời, trở về phòng tỷ tỷ sẽ nói với đệ."
Tại trước mặt tỷ tỷ, Trang Thư Hàn đều một mực nghe lời, dù hắn thật sự không muốn xin lỗi, nhưng vẫn nghe lời tỷ tỷ tạ lỗi với Bạch Chiêm.
Trên mặt Bạch Chiêm không thèm để ý, nhưng thực tế trong lòng được Thư Tình bảo vệ mà đắc ý, "Không có việc gì, mau dẫn tỷ tỷ ngươi vào nhà đi, hôm nay nàng rất mệt."
Tiếp nhận dây cương Trần Nguyên đưa, sờ sờ đầu con ngựa mà hắn yêu quý, xoay mình lên ngựa, Bạch Chiêm từ trên cao nhìn xuống, tiếp tục nói: "Buổi sáng ngày mai ta lại tới, thuốc ta sẽ nói Thanh Dương Tử chuẩn bị tốt, nàng đừng làm việc quá sức."
"Đợi một chút." Thấy người đang muốn đi, Trang Thư Tình vội gọi lại, "Ta cần chỉ tang màu trắng, hiệu thuốc không biết có thể mua được hay không ?"
"Dùng làm gì?"
"Khâu miệng vết thương."
"Thanh Dương Tử nếu không làm được, ta rút gân hắn cho nàng dùng, sẽ không kém thứ kia."
Đợi người đã đi xa , Trang Thư Tình mới phản ứng kịp, nàng chẳng những không cự tuyệt Bạch Chiêm ngày mai cùng đi theo, còn mơ hồ giống nhưđương nhiên như vậy.
"Tỷ tỷ, trời lạnh, chúng ta vào thôi."
Dùng nước ấm tắm rửa, toàn thân đều ấm lại mới từ thùng gỗ bước ra, lại uống thêm chén trà nóng, ăn miếng cơm nóng, toàn thân từ trong ra ngoài đều ấm áp, Trang Thư Tình mới cảm thấy bây giờ mình như được sống lại.
Thân thể này lúc trước được chăm sóc không tốt, tâm mạch yếu nhược,sợ lạnh, cho nên vừa vào đông nàng rất ít đi ra ngoài, điều chế vài loại thuốc, mỗi ngày ở nhà điều trị cho bản thân, cũng may lúc trước bỏ công không uổng phí, bằng không hôm nay sẽ không chỉ đơn giản bị nhiễm lạnh như vậy.
"Tỷ tỷ, tỷ rốt cuộc đi đến nơi nào, thế nào khi trở về lại thành như vậy?" Nhịn lại nhịn, Trang Thư Hàn rốt cục nhịn không được hỏi.
"Nói hai ba câu không thể rõ ràng, đệ theo ta đến đây." Trang Thư Tình cầm lấy bao dụng cụ phẫu thuật đi đến phòng bên, nơi này Trang Thư Hàn ngày thường cũng không đến, bước vào mới phát hiện bên trong thế nhưng để rất nhiều vật dụng kỳ quái.
Đem những dụng cụ đặc chế đặt ở trên bàn, chưa kịp rửa lại, bên trên còn dính máu thịt và lông sói.
Đã sớm chuẩn bị tốt một nồi nước trên bếp, nước bên trong đã sôi.
Trang Thư Tình đem từng món dụng cụ bỏ vào, lại dùng một cái gậy tương đối lớn đảo qua, đợi đến cảm thấy thời gian đã đủ, nàng lại đem những dụng cụ kia lấy ra đặt ở cái khay lớn bên cạnh, bên trong là loại rượu nồng độ cao,gần giống như cồn,dùng đề khử trùng tiêu độc.
Trang Thư Hàn trầm mặc nhìn, không hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Hắn chỉ biết tỷ tỷ hiện tại lợi hại hơn nhiều so với tỷ tỷ nhát gan khiếp nhược lúc trước, hắn cảm thấy may mắn vì điều đó.
"Tỷ tỷ có thể nghe hiểu lời nói của động vật, hôm nay là vì tộc nhân Niệm Niệm bị thương, nên tỷ đi giúp, Bạch công tử không biết vì sao mà tìm được tỷ tỷ, luôn ở trên núi hỗ trợ tỷ, bằng không tối hôm nay sợ là đệ cũng không nhìn thấy được tỷ." Trang Thư Tình cười cười, mang theo chút xin lỗi, "Là tỷ tỷ không suy tính chu toàn, vốn tưởng rằng rất nhanh sẽ có thể trở về, không nghĩ lại ngoài ý muốn khiến đệ lo lắng, về sau sẽ không như vậy."
Chỉ cần không phải Bạch công tử khi dễ tỷ tỷ là tốt rồi, dù sao tỷ tỷ đã nói không gả cho người ta, nhưng dù thế nào thì tình huống như vậy cũng không tốt cho tỷ tỷ,còn một việc nữa,hắn rất tò mò chuyện tỷ tỷ vừa nói "Tỷ tỷ, tỷnói là có thể nghe hiểu được lời nói củaNiệm Niệm hay là có thể nghe hiểu được lời nói của động vật? Miêu miêu cẩu cẩu cũng có thể sao?"
" Lời nói của tộc nhân Niệm Niệm tỷ cũng có thể nghe hiểu, miêu miêu cẩu cẩu thì không biết, từ khi biết có khả năng này tỷ liền tận lực tránh những nơi chúng nó thường lui tới." Trang Thư Tình nghiêng đầu nhìn hắn, "Tỷ tỷ như vậy, đệ sợ sao?"
Trang Thư Hàn lắc đầu, cực kỳ thành thật nói: "Chỉ cần là tỷ tỷ, đệ sẽ không sợ."
Đã không phải tỷ tỷ trước kia đệ muốn bảo hộ, nhưng mà nhất định so với nàng càng thương đệ, so nàng càng có nhiều năng lực bảo hộ đệ, trong lòng Trang Thư Tình âm thầm tự nhủ, đến gần sửa lại cổ áo cho đệ đệ mình, "Có một số việc tỷ tỷ không thể giải thích rõ, nhưng mà tỷ tỷ sẽ nỗ lực làm một tỷ tỷ tốt, về sau nếu có chỗ đệ không thể giải thích, đệ cũng không cần hỏi nhiều, có được không? Tỷ tỷ dù có tự làm bản thân bị thương cũng tuyệt không làm đệ bị thương."
"Đệ tin tỷ tỷ." Tỷ tỷ có bí mật, Trang Thư Hàn đã sớm biết, có những việc không nên hỏi, hỏi rõ rồi có đôi khi khó đối mặt, cứ như bây giờ chẳng phải rất tốt sao!
Nghĩ đến mình còn có một việc vui chưa nói, đuôi mắt Trang Thư Hàn rốt cục hiện chút kiêu ngạo, "Tỷ tỷ, đệ đã là học tròcủa Tô tiên sinh, tại đó đã dập đầu kính trà, đáng tiếc tỷ tỷ không thấy."
"Thật sao?" Trang Thư Tình mừng rỡ, "Tỷ tỷ biết đệ nhất định có thể thành tài, ngày mai... Không được, ngày mai tỷ tỷ còn phải lên núi một lần nữa, ngày sau tỷ tỷ sẽ cùng đệ đi bái tạ tiên sinh, đúng, còn có học phí nữa, cái này phải chuẩn bị kĩ càng một chút mới được."
Nói liên miên một đống lời, Trang Thư Tình vẫn là không bình tĩnh được, vừa làm nhiều việc vừa nựng yêu gò má đệ đệ, "Đệ đệ tỷ thế nào lại lợi hại như vậy? Tỷ tỷ cũng phải trở nên lợi hại hơn mới được, bằng không sẽ không phải là tỷ bảo hộ đệ nữa rồi."
"Oa tỷ tỷ bắt nạt đệ!"
Hiểu được tình cảm của hắn dành cho nàng, Trang Thư Tình cười mị mắt, không có cha mẹ thì thế nào, có một đệ đệ vừa tài giỏi, ngoan ngoãn, lại rất yêu thương nàng đã đủ rồi, cuộc sống của nàng càng thêm có mục tiêu.
Đem mặt mình tránh ra, Trang Thư Hàn nhu nhu, khó nén lo lắng hỏi, "Ngày mai còn phải lên núi? Vừa rồi đi tuyết đã rơi rất nhiều, qua đêm nay không biết sẽ lạnh đến thế nào,tỷ không thể để một mìnhBạch công tử đi sao?"
"Việc này chỉ có tỷ tỷ hiểu rõ cách làm, hắn cũng không phải là người quan tâm đến những việc đó,chúng ta làm chuyện gì cũng phải có đầu có đuôi."
"Vậy hắn còn đi hỗ trợ!"
Bên tai phảng phất lại vang lên câu nòi ủy khuất "Về sau không được hung dữ với ta,đừng ghét ta, tránh ta", Trang Thư Tình cảm thấy có chút hoảng hốt, nam nhân này, lòng tham so với dự đoán của nàng càng nhiều hơn.
Rõ ràng là thiếu gia cao quý, lại không ngạimáu làm bẩn tay giúp nàng làm những việc đó, trong mắt không mang theo nửa phần chán ghét, ăn một cái bánh lạnh như vậy, uống nước từ tuyết không mấy sạch sẽ...
Nếu như nói trong lòng nàng không cảm động, tại sao lại thất thần như vậy?
Dù được Bạch Chiêm đỡ thì cơ hồ cũng bước ba bước ngã một bước.
Bạch Chiêm muốn cõng nàng, nhưng nghĩ lại, người ta nguyện ý để hắn đỡ đã là tốt lắm rồi.
Cả ngày hôm nay không tức không giận, chỉ có lo lắng và đau lòng, như vậy thu hoạch cũng không ít.
Thư Tình đút hắn ăn bánh, cho hắn uống nước, lại nắm tay dạy hắn cách sử dụng những dụng cụ kia, lúc ăn thỏ nướng, hắn lấy cớ không thể trì hoãn việc đang làm, để nhờ nàng đút cho hắn một chút, nàng cũng không từ chối, khi xuống núi còn để hắn đỡ, hôm nay Thư Tình quả thực thuận theo khiến hắn cứ ngỡ mìnhđang mơ một giấc mộng đẹp.
Lên xe ngựa rồi, Trang Thư Tình dựa vào thành xe không nhúc nhích nổi, bàn tay bị nhét vào lô giữ ấm, ánh mắt cũng không mở ra, chỉ có khóe miệng nâng lên một độ cong nhàn nhạt.
Tâm Bạch Chiêm nhất thời cảm thấy thật ngọt, rút thảm ở bên dưới sàn xe đắp cho nàng, trước tới nay thanh âm chưa bao giờ ôn nhu như vậy, "Ngủ đi, lúc đến ta gọi nàng."
Trang Thư Tình không có phản ứng, nàng đã ngủ.
Bạch Chiêm tận lực ngồi cách nàng càng gần càng tốt, nhiệt khí của hắn rất tốt, ngồi càng gần thì chung quanh càng có thể ấm áp một chút.
Cái gì cũng không cần làm, trong đầu cũng không cần nghĩ, cứ như vậy nhìn người đang thở ra hít vào đều đều, tâm liền cảm thấy an ổn, hận không thể khiến cho con đường này đi thật chậm, để hai người mãi yên bình thế này,vậy sẽ không như lời Hướng Tả, bởi vì hai người khác biệt, nên cuộc sống cũng có nhiều quan niệm bất đồng, nàng mỗi khi nhìn thấyhắn đều có xúc cảm mâu thuẫn chính nàng cũng không biết.
Lúc này cửa thành đã đóng. Xe ngựa dừngtrước cửa thành, sau khi kiểm tra lệnh bài, xe lại tiếp tục chuyển bánh vào thành.
Bạch Chiêm rốt cục đã nhận biết mùi vị tình yêu, bởi vì có sự khác biệt mà tâm sinh ra cảm xúc lo lắng, không biết lần sau gặp nàng có lại trở thành một nữtử luôn mâu thuẫn với hắn hay không,thật khiến hắn phát sầu, thời gian qua trôi qua quá chậm,thật hận không thể lập tức lấy nữ tử đa nghi này về nhà sớm một chút.
"Về sau không được hung dữ với ta, đừng ghét ta, tránh ta" Thấp giọng than thở một câu, chỉ nghĩ đến việc Thư Tình sẽ không xa lánh,đề phòng hắn nữa, Bạch Chiêm liền cao hứng trở lại.
Xe ngựa ngừng.
Bạch Chiêm còn địnhđể Thư Tình đang mệt mỏi tiếp tục ngủ một chút thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân của mấy người.
"Chu Thất, tỷ tỷ ở trong xe ngựa sao?"
Thanh âm Trang Thư Hàn bởi vì bị lo lắng mà có chút khàn, không có người nào biết lúc hắn mang theo lòng vui sướng trở về muốn chia sẻ cùng tỷ tỷ, nghĩ rằng tin tức này nhất định sẽ khiến tỷ tỷ vui mừng nhưng hắn thật hụt hẫng,hắn đợi rất lâu cũng không thấy tỷ tỷ trở về.
Hắn kém chút cho rằng tỷ tỷ đã bỏ hắn rời đi, không bao giờ trở lại nữa!
Hắn kém chút cho rằng về sau chỉ còn một mình hắn sống qua ngày!
Bên tai nghe được tiếng nói này khiến Trang Thư Tình không cần người khác kêu đã tự động đứng dậy, vén màn xe lên liền nhìn thấy ánh mắt Thư Hàn mông lung, vành mắt đỏ ửng. Nàng biết, nàng đã doạ đứa nhỏ này.
Đã từng bị vứt bỏ nên rất sợ cái cảm giác bơ vơ, lạc lỏng không người bên cạnh,đứa nhỏ này chỉ tin tưởng nàng,dựa vào nàng,hắn nhất định rất hoảng hốt khi không có nàng bên cạnh.
Đỡ tay Bảo Châu xuống xe ngựa, Trang Thư Tình không yên đi đến trước mặt đệ đệ."Thư Hàn..."
Chưa đợi nàng nói xong, thân thể đã bị một lồng ngực có vẻ non nớt ôm chặt lấy, rõ ràng khóc đến như vậy mà thân thể vẫn ôm chặt lấy nàng, cũng không có chút âm thanh nào truyền đến, Trang Thư Tình cũng đỏ hốc mắt, nhẹ vỗ lưng hắn, không tiếng động an ủi.
Việc này mặc kệ là nguyên nhân gì, nàng làm có bao nhiêu đúng, có bao nhiêu tận tâm với công việc của mình. Nhưng ở trước mặt đệ đệ mà nói nàng đều đã sai rồi.
Sau khi chuẩn bị xong nàng nên lưu lại lời nhắn cho hắn, nếu không hắn cũng sẽ không gấp thành như vậy.
Bạch Chiêm từ trên xe ngựa nhảy xuống, có chút khó chịu nhìn hai tỷ đệ đang ôm nhau. Hận không thể tiến đến đem hai người tách ra, nhưng hắn biết như vậy sẽ chọc giận Thư Tình nên không dám hành động, muốn kích thích Trang Thư Hàn vài câu, vừa mới há mồm liền nhìn thấy Trần Nguyên lắc mạnh đầu với hắn, nghĩ tới cái quân sư kiaởphương diện nàyrất có chủ ý, chỉ đành mất hứng ngặm miệng lại.
Bảo Châu động tác nhanh chóng liếc mắt nhìn công tử. Bước tới đem áo choàng khoát lên người tiểu thư, nhẹ giọng nói: "Tiểu thư, tiểu công tử, bên ngoài trời lạnh, có gì vào nhà rồi nói."
Tại thời điểm có ngoại nhân lại thất thố như vậy, đợi khi cảm xúc hơi bình ổn Trang Thư Hàn liền cảm thấy hoảng, khi nghĩ đến tỷ tỷ về trễlại ở cùng với nam nhân này, nếu như người không biết chuyện nhìn thấy, còn không biết sẽ bị đồn thành dạng gì, tỷ tỷ tuổi còn nhỏ nên không hiểu chuyện, Bạch công tử cũng không hiểu sao?
Tâm tư bảo hộ tỷ tỷ nhất thời khiến hắn tức giận, ngẩng đầu lên nhìn về phía nam nhân đối diện, vừa muốn nói lại nghĩ tới đây là ngoài cửa, bị người khác nghe thấy thì chịu khổ vẫn là tỷ tỷ nhà mình, chỉ đành cắn răng thấp giọng nói: "Bạch công tử chớ khi dễ hai tỷ đệ chúng ta không có nơi dựa vào..."
"Thư Hàn." Trang Thư Tình vội đánh gãy lời nói của hắn, xin lỗi cười cười với Bạch Chiêm, "Bạch công tử không có khi dễ tỷ tỷ, trở về phòng tỷ tỷ sẽ nói rõ với đệ mọi chuyệnxảy ra, trước xin lỗi với Bạch công tử."
Trang Thư Hàn nhìn về phía tỷ tỷ, mắt đầy nghi hoặc.
"Nghe lời, trở về phòng tỷ tỷ sẽ nói với đệ."
Tại trước mặt tỷ tỷ, Trang Thư Hàn đều một mực nghe lời, dù hắn thật sự không muốn xin lỗi, nhưng vẫn nghe lời tỷ tỷ tạ lỗi với Bạch Chiêm.
Trên mặt Bạch Chiêm không thèm để ý, nhưng thực tế trong lòng được Thư Tình bảo vệ mà đắc ý, "Không có việc gì, mau dẫn tỷ tỷ ngươi vào nhà đi, hôm nay nàng rất mệt."
Tiếp nhận dây cương Trần Nguyên đưa, sờ sờ đầu con ngựa mà hắn yêu quý, xoay mình lên ngựa, Bạch Chiêm từ trên cao nhìn xuống, tiếp tục nói: "Buổi sáng ngày mai ta lại tới, thuốc ta sẽ nói Thanh Dương Tử chuẩn bị tốt, nàng đừng làm việc quá sức."
"Đợi một chút." Thấy người đang muốn đi, Trang Thư Tình vội gọi lại, "Ta cần chỉ tang màu trắng, hiệu thuốc không biết có thể mua được hay không ?"
"Dùng làm gì?"
"Khâu miệng vết thương."
"Thanh Dương Tử nếu không làm được, ta rút gân hắn cho nàng dùng, sẽ không kém thứ kia."
Đợi người đã đi xa , Trang Thư Tình mới phản ứng kịp, nàng chẳng những không cự tuyệt Bạch Chiêm ngày mai cùng đi theo, còn mơ hồ giống nhưđương nhiên như vậy.
"Tỷ tỷ, trời lạnh, chúng ta vào thôi."
Dùng nước ấm tắm rửa, toàn thân đều ấm lại mới từ thùng gỗ bước ra, lại uống thêm chén trà nóng, ăn miếng cơm nóng, toàn thân từ trong ra ngoài đều ấm áp, Trang Thư Tình mới cảm thấy bây giờ mình như được sống lại.
Thân thể này lúc trước được chăm sóc không tốt, tâm mạch yếu nhược,sợ lạnh, cho nên vừa vào đông nàng rất ít đi ra ngoài, điều chế vài loại thuốc, mỗi ngày ở nhà điều trị cho bản thân, cũng may lúc trước bỏ công không uổng phí, bằng không hôm nay sẽ không chỉ đơn giản bị nhiễm lạnh như vậy.
"Tỷ tỷ, tỷ rốt cuộc đi đến nơi nào, thế nào khi trở về lại thành như vậy?" Nhịn lại nhịn, Trang Thư Hàn rốt cục nhịn không được hỏi.
"Nói hai ba câu không thể rõ ràng, đệ theo ta đến đây." Trang Thư Tình cầm lấy bao dụng cụ phẫu thuật đi đến phòng bên, nơi này Trang Thư Hàn ngày thường cũng không đến, bước vào mới phát hiện bên trong thế nhưng để rất nhiều vật dụng kỳ quái.
Đem những dụng cụ đặc chế đặt ở trên bàn, chưa kịp rửa lại, bên trên còn dính máu thịt và lông sói.
Đã sớm chuẩn bị tốt một nồi nước trên bếp, nước bên trong đã sôi.
Trang Thư Tình đem từng món dụng cụ bỏ vào, lại dùng một cái gậy tương đối lớn đảo qua, đợi đến cảm thấy thời gian đã đủ, nàng lại đem những dụng cụ kia lấy ra đặt ở cái khay lớn bên cạnh, bên trong là loại rượu nồng độ cao,gần giống như cồn,dùng đề khử trùng tiêu độc.
Trang Thư Hàn trầm mặc nhìn, không hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Hắn chỉ biết tỷ tỷ hiện tại lợi hại hơn nhiều so với tỷ tỷ nhát gan khiếp nhược lúc trước, hắn cảm thấy may mắn vì điều đó.
"Tỷ tỷ có thể nghe hiểu lời nói của động vật, hôm nay là vì tộc nhân Niệm Niệm bị thương, nên tỷ đi giúp, Bạch công tử không biết vì sao mà tìm được tỷ tỷ, luôn ở trên núi hỗ trợ tỷ, bằng không tối hôm nay sợ là đệ cũng không nhìn thấy được tỷ." Trang Thư Tình cười cười, mang theo chút xin lỗi, "Là tỷ tỷ không suy tính chu toàn, vốn tưởng rằng rất nhanh sẽ có thể trở về, không nghĩ lại ngoài ý muốn khiến đệ lo lắng, về sau sẽ không như vậy."
Chỉ cần không phải Bạch công tử khi dễ tỷ tỷ là tốt rồi, dù sao tỷ tỷ đã nói không gả cho người ta, nhưng dù thế nào thì tình huống như vậy cũng không tốt cho tỷ tỷ,còn một việc nữa,hắn rất tò mò chuyện tỷ tỷ vừa nói "Tỷ tỷ, tỷnói là có thể nghe hiểu được lời nói củaNiệm Niệm hay là có thể nghe hiểu được lời nói của động vật? Miêu miêu cẩu cẩu cũng có thể sao?"
" Lời nói của tộc nhân Niệm Niệm tỷ cũng có thể nghe hiểu, miêu miêu cẩu cẩu thì không biết, từ khi biết có khả năng này tỷ liền tận lực tránh những nơi chúng nó thường lui tới." Trang Thư Tình nghiêng đầu nhìn hắn, "Tỷ tỷ như vậy, đệ sợ sao?"
Trang Thư Hàn lắc đầu, cực kỳ thành thật nói: "Chỉ cần là tỷ tỷ, đệ sẽ không sợ."
Đã không phải tỷ tỷ trước kia đệ muốn bảo hộ, nhưng mà nhất định so với nàng càng thương đệ, so nàng càng có nhiều năng lực bảo hộ đệ, trong lòng Trang Thư Tình âm thầm tự nhủ, đến gần sửa lại cổ áo cho đệ đệ mình, "Có một số việc tỷ tỷ không thể giải thích rõ, nhưng mà tỷ tỷ sẽ nỗ lực làm một tỷ tỷ tốt, về sau nếu có chỗ đệ không thể giải thích, đệ cũng không cần hỏi nhiều, có được không? Tỷ tỷ dù có tự làm bản thân bị thương cũng tuyệt không làm đệ bị thương."
"Đệ tin tỷ tỷ." Tỷ tỷ có bí mật, Trang Thư Hàn đã sớm biết, có những việc không nên hỏi, hỏi rõ rồi có đôi khi khó đối mặt, cứ như bây giờ chẳng phải rất tốt sao!
Nghĩ đến mình còn có một việc vui chưa nói, đuôi mắt Trang Thư Hàn rốt cục hiện chút kiêu ngạo, "Tỷ tỷ, đệ đã là học tròcủa Tô tiên sinh, tại đó đã dập đầu kính trà, đáng tiếc tỷ tỷ không thấy."
"Thật sao?" Trang Thư Tình mừng rỡ, "Tỷ tỷ biết đệ nhất định có thể thành tài, ngày mai... Không được, ngày mai tỷ tỷ còn phải lên núi một lần nữa, ngày sau tỷ tỷ sẽ cùng đệ đi bái tạ tiên sinh, đúng, còn có học phí nữa, cái này phải chuẩn bị kĩ càng một chút mới được."
Nói liên miên một đống lời, Trang Thư Tình vẫn là không bình tĩnh được, vừa làm nhiều việc vừa nựng yêu gò má đệ đệ, "Đệ đệ tỷ thế nào lại lợi hại như vậy? Tỷ tỷ cũng phải trở nên lợi hại hơn mới được, bằng không sẽ không phải là tỷ bảo hộ đệ nữa rồi."
"Oa tỷ tỷ bắt nạt đệ!"
Hiểu được tình cảm của hắn dành cho nàng, Trang Thư Tình cười mị mắt, không có cha mẹ thì thế nào, có một đệ đệ vừa tài giỏi, ngoan ngoãn, lại rất yêu thương nàng đã đủ rồi, cuộc sống của nàng càng thêm có mục tiêu.
Đem mặt mình tránh ra, Trang Thư Hàn nhu nhu, khó nén lo lắng hỏi, "Ngày mai còn phải lên núi? Vừa rồi đi tuyết đã rơi rất nhiều, qua đêm nay không biết sẽ lạnh đến thế nào,tỷ không thể để một mìnhBạch công tử đi sao?"
"Việc này chỉ có tỷ tỷ hiểu rõ cách làm, hắn cũng không phải là người quan tâm đến những việc đó,chúng ta làm chuyện gì cũng phải có đầu có đuôi."
"Vậy hắn còn đi hỗ trợ!"
Bên tai phảng phất lại vang lên câu nòi ủy khuất "Về sau không được hung dữ với ta,đừng ghét ta, tránh ta", Trang Thư Tình cảm thấy có chút hoảng hốt, nam nhân này, lòng tham so với dự đoán của nàng càng nhiều hơn.
Rõ ràng là thiếu gia cao quý, lại không ngạimáu làm bẩn tay giúp nàng làm những việc đó, trong mắt không mang theo nửa phần chán ghét, ăn một cái bánh lạnh như vậy, uống nước từ tuyết không mấy sạch sẽ...
Nếu như nói trong lòng nàng không cảm động, tại sao lại thất thần như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.