Ác Nữ Trùng Sinh: Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia
Chương 73: Vân Nhược Vũ (1).
Hoả Liên Vũ Nguyệt
27/08/2021
Thiếu nữ cũng nhìn thấy Mặc Kinh Phong, nước mắt liền không nhịn được mà rơi xuống, nhưng cuối cùng vẫn quay đầu đi, không nhìn hắn nữa.
-" Vũ nhi ?"
Mặc Kinh Phong muốn tiến lên, muốn xác định mình không mơ, muốn xác định Vũ nhi còn sống, lại nhìn thấy một chiếc xe ngựa hoa lệ khác tiến tới. Vân Cảnh Tuyết một thân bạch y thêu mẫu đơn trắng thuần ưu nhã bước xuống, nhìn thấy hắn như thấy phu quân, vui vẻ chạy tới trước mặt hắn :
-" Phong ca ca."
Thiếu nữ bên kia nghe Vân Cảnh Tuyết gọi Phong ca ca, thân thể không tự chủ run rẩy. Mặc Nguyệt quan sát, thu biểu tình mỗi người vào trong mắt hết thảy, đưa ra một kết luận : Có - gian - tình !
Như Mộng theo sau, thì thầm vào tai nàng :
-" Tiểu thư, Vũ phi kia là Vân Nhược Vũ, nhị tiểu thư Vân Trang Tông."
Nhị tiểu thư Vân Trang Tông, người này nghe đồn đã chết rồi mà ? Mặc Nguyệt chấn động, người đã chết, sao lại xuất hiện ở đây ?
Mặc Kinh Phong thu lại toàn bộ biểu tình trên mặt, lạnh lùng nhìn nàng ta, sau đó không nhanh không chậm quay lại gật đầu với nàng, sải bước vào trong cung. Vân Cảnh Tuyết thấy bản thân bị nam nhân làm lơ, tức giận giậm chân, chỉ vào Vân Nhược Vũ hét lớn :
-" Phong ca, huynh chết tâm đi, tiện nhân đó sẽ gả cho hoàng thượng làm phi, cho dù huynh cố gắng thế nào thì kết cục cũng chỉ có một thôi !"
-" Mặc gia không vì một người mà làm tổn hại đến lợi ích của mình, huynh thân cô thế cô, đừng mong đấu lại được hoàng quyền, chỉ có thú muội, huynh....."
-" Đủ ! Đại tiểu thư, cho dù huynh ấy đồng ý thú ngươi, ta cũng quyết không đồng ý !"
Mặc Nguyệt mạnh mẽ ngắt lời Vân Cảnh Tuyết, kéo Mặc Kinh Phong đi khuất, để lại nàng ta mặt mày đỏ bừng vì giận !
Đi một đoạn khá xa, Mặc Nguyệt mới nhẹ nhàng hỏi Mặc Kinh Phong :
-" Kể cho muội nghe, thiếu nữ Vân Nhược Vũ đó là ai ?"
-" Nàng ấy, là nữ nhân ta yêu...."
Mặc Kinh Phong ngập ngừng, cuối cùng vẫn nói ra :
-" Kiếp trước, vào cái ngày khi muội gả cho Thất hoàng tử, huynh nhận được tin nàng ấy rớt xuống vực, sống chết không rõ. Huynh điên cuồng tìm kiếm cả khu vực đó một thời gian dài, cuối cùng vì thất vọng mà huynh quay về muốn tìm muội, lại biết muội bị đối xử bất công, liền muốn giết Thiên Dạ, ai ngờ không thành công, trọng thương, còn bị Mặc Liên thả ra tin tức nàng ấy ( Vân Nhược Vũ ) trở về, đang đợi huynh ở trên bờ vực mà nàng rơi xuống. Lúc đó huynh tính tình nóng nảy, liền bất chấp mà chạy tới chỗ đó, ai ngờ lại là cái bẫy của Mặc Liên và mấy kẻ chướng mắt huynh ở Vân Trang Tông, cuối cùng như muội biết đó, huynh chết. Linh hồn trôi dạt trong không gian. Kiếp này khi huynh trùng sinh thì quá muộn, nàng ấy đã chết rồi."
Mặc Nguyệt thật không ngờ ca ca nàng còn có một giai thoại tình yêu trắc trở như vậy, không khỏi thầm than :
-" Kiếp trước, huynh và muội có kết cục thật giống nhau nhỉ, và đó cũng là lý do huynh rời khỏi Vân Trang Tông ?"
Mất gia đình, mất người yêu, mất tất cả......
Mặc Kinh Phong gật đầu, tâm đau đớn không thôi :
-" Đúng vậy, nhưng huynh cũng không thể nào ngờ, nàng ấy bây giờ còn sống và trở thành Vũ phi."
Đúng vậy, đời người quả thật có nhiều chuyện không thể ngờ tới, cũng không thể tin rằng nó sẽ xảy ra. Người mình yêu cứ ngỡ đã chết, đột ngột xuất hiện trước mặt mình, lại trở thành nữ nhân cho nam nhân khác. Đả kích này, nếu là người bình thường sớm đã bị bức đến phát điên !
Cũng may, Mặc Kinh Phong chết một lần đã đủ bình tĩnh, nếu lúc nãy trước mặt Vân Cảnh Tuyết mà ôm lấy Vân Nhược Vũ, không những sẽ khiến Vân Nhược Vũ gặp rắc rối, mà muốn tra chuyện của kiếp trước sẽ vô cùng khó khăn.
-" Muốn biết chuyện gì thì để sau hỏi Vân Nhược Vũ tiểu thư là đủ, bây giờ tiểu thư và thiếu gia nên tới gặp hoàng thượng trước đã, Vân Cảnh Tuyết nói Vân Nhược Vũ tiểu thư sẽ phải trở thành Vũ phi, nhưng mà nô tỳ nghe tên xa phu kia gọi là Vũ phi tương lai, có nghĩa nàng chưa trở thành Vũ phi chính thức, chỉ cần chúng ta làm thế này....sau đó thế này......."
Như Mộng đi phía sau phân tích vô cùng kỹ lưỡng, lại nêu ra một kế hoạch dắc mũi Vân Cảnh Tuyết. Mặc Nguyệt cười trộm, Như Mộng không tồi, rất thông minh.
Mặc Kinh Phong cũng rất bất ngờ, tỳ nữ bên người Mặc Nguyệt cũng thông minh đấy chứ ?
Trong cung của Thái hậu, Hoàng thượng và tân hoàng hậu đang ngồi trên cao, nhìn Vân Cảnh Tuyết bạch y thanh nhã, không khỏi có chút rối bời :
-" Không biết hôm nay đại tiểu thư tới, tiếp đón không chu đáo, mong đại tiểu thư tha thứ."
Nếu là trước đây, Thiên Huyết Tô thân là hoàng đế, đại tiểu thư Vân Trang Tông tới đều phải cúi đầu tiếp đãi, nhưng bây giờ có Đan Y Tông làm chỗ dựa, ông căn bản không còn sợ hãi thế lực này, liền lập tức bày ra một bộ dáng hoàng đế cao ngạo ngồi trên Long ỷ.
Một năm nay, mỗi lần Đan Y Tông tổ chức hội đấu giá đan dược, thiệp mời các thế lực lớn đều là Đan Y Tông giao cho Thiên Huyết Tô phát, cho nên ai cũng dễ dàng hiểu, Đan Y Tông là nơi dựa của Đế Nguyệt Quốc. Chính vì lý do đó Vân Cảnh Tuyết quen nhìn từ trên cao xuống có chút không thoải mái, nhưng phụ thân dặn dò nàng ta không được đắc tội Thiên Huyết Tô, nàng ta không thể làm khác.
-" Vũ nhi ?"
Mặc Kinh Phong muốn tiến lên, muốn xác định mình không mơ, muốn xác định Vũ nhi còn sống, lại nhìn thấy một chiếc xe ngựa hoa lệ khác tiến tới. Vân Cảnh Tuyết một thân bạch y thêu mẫu đơn trắng thuần ưu nhã bước xuống, nhìn thấy hắn như thấy phu quân, vui vẻ chạy tới trước mặt hắn :
-" Phong ca ca."
Thiếu nữ bên kia nghe Vân Cảnh Tuyết gọi Phong ca ca, thân thể không tự chủ run rẩy. Mặc Nguyệt quan sát, thu biểu tình mỗi người vào trong mắt hết thảy, đưa ra một kết luận : Có - gian - tình !
Như Mộng theo sau, thì thầm vào tai nàng :
-" Tiểu thư, Vũ phi kia là Vân Nhược Vũ, nhị tiểu thư Vân Trang Tông."
Nhị tiểu thư Vân Trang Tông, người này nghe đồn đã chết rồi mà ? Mặc Nguyệt chấn động, người đã chết, sao lại xuất hiện ở đây ?
Mặc Kinh Phong thu lại toàn bộ biểu tình trên mặt, lạnh lùng nhìn nàng ta, sau đó không nhanh không chậm quay lại gật đầu với nàng, sải bước vào trong cung. Vân Cảnh Tuyết thấy bản thân bị nam nhân làm lơ, tức giận giậm chân, chỉ vào Vân Nhược Vũ hét lớn :
-" Phong ca, huynh chết tâm đi, tiện nhân đó sẽ gả cho hoàng thượng làm phi, cho dù huynh cố gắng thế nào thì kết cục cũng chỉ có một thôi !"
-" Mặc gia không vì một người mà làm tổn hại đến lợi ích của mình, huynh thân cô thế cô, đừng mong đấu lại được hoàng quyền, chỉ có thú muội, huynh....."
-" Đủ ! Đại tiểu thư, cho dù huynh ấy đồng ý thú ngươi, ta cũng quyết không đồng ý !"
Mặc Nguyệt mạnh mẽ ngắt lời Vân Cảnh Tuyết, kéo Mặc Kinh Phong đi khuất, để lại nàng ta mặt mày đỏ bừng vì giận !
Đi một đoạn khá xa, Mặc Nguyệt mới nhẹ nhàng hỏi Mặc Kinh Phong :
-" Kể cho muội nghe, thiếu nữ Vân Nhược Vũ đó là ai ?"
-" Nàng ấy, là nữ nhân ta yêu...."
Mặc Kinh Phong ngập ngừng, cuối cùng vẫn nói ra :
-" Kiếp trước, vào cái ngày khi muội gả cho Thất hoàng tử, huynh nhận được tin nàng ấy rớt xuống vực, sống chết không rõ. Huynh điên cuồng tìm kiếm cả khu vực đó một thời gian dài, cuối cùng vì thất vọng mà huynh quay về muốn tìm muội, lại biết muội bị đối xử bất công, liền muốn giết Thiên Dạ, ai ngờ không thành công, trọng thương, còn bị Mặc Liên thả ra tin tức nàng ấy ( Vân Nhược Vũ ) trở về, đang đợi huynh ở trên bờ vực mà nàng rơi xuống. Lúc đó huynh tính tình nóng nảy, liền bất chấp mà chạy tới chỗ đó, ai ngờ lại là cái bẫy của Mặc Liên và mấy kẻ chướng mắt huynh ở Vân Trang Tông, cuối cùng như muội biết đó, huynh chết. Linh hồn trôi dạt trong không gian. Kiếp này khi huynh trùng sinh thì quá muộn, nàng ấy đã chết rồi."
Mặc Nguyệt thật không ngờ ca ca nàng còn có một giai thoại tình yêu trắc trở như vậy, không khỏi thầm than :
-" Kiếp trước, huynh và muội có kết cục thật giống nhau nhỉ, và đó cũng là lý do huynh rời khỏi Vân Trang Tông ?"
Mất gia đình, mất người yêu, mất tất cả......
Mặc Kinh Phong gật đầu, tâm đau đớn không thôi :
-" Đúng vậy, nhưng huynh cũng không thể nào ngờ, nàng ấy bây giờ còn sống và trở thành Vũ phi."
Đúng vậy, đời người quả thật có nhiều chuyện không thể ngờ tới, cũng không thể tin rằng nó sẽ xảy ra. Người mình yêu cứ ngỡ đã chết, đột ngột xuất hiện trước mặt mình, lại trở thành nữ nhân cho nam nhân khác. Đả kích này, nếu là người bình thường sớm đã bị bức đến phát điên !
Cũng may, Mặc Kinh Phong chết một lần đã đủ bình tĩnh, nếu lúc nãy trước mặt Vân Cảnh Tuyết mà ôm lấy Vân Nhược Vũ, không những sẽ khiến Vân Nhược Vũ gặp rắc rối, mà muốn tra chuyện của kiếp trước sẽ vô cùng khó khăn.
-" Muốn biết chuyện gì thì để sau hỏi Vân Nhược Vũ tiểu thư là đủ, bây giờ tiểu thư và thiếu gia nên tới gặp hoàng thượng trước đã, Vân Cảnh Tuyết nói Vân Nhược Vũ tiểu thư sẽ phải trở thành Vũ phi, nhưng mà nô tỳ nghe tên xa phu kia gọi là Vũ phi tương lai, có nghĩa nàng chưa trở thành Vũ phi chính thức, chỉ cần chúng ta làm thế này....sau đó thế này......."
Như Mộng đi phía sau phân tích vô cùng kỹ lưỡng, lại nêu ra một kế hoạch dắc mũi Vân Cảnh Tuyết. Mặc Nguyệt cười trộm, Như Mộng không tồi, rất thông minh.
Mặc Kinh Phong cũng rất bất ngờ, tỳ nữ bên người Mặc Nguyệt cũng thông minh đấy chứ ?
Trong cung của Thái hậu, Hoàng thượng và tân hoàng hậu đang ngồi trên cao, nhìn Vân Cảnh Tuyết bạch y thanh nhã, không khỏi có chút rối bời :
-" Không biết hôm nay đại tiểu thư tới, tiếp đón không chu đáo, mong đại tiểu thư tha thứ."
Nếu là trước đây, Thiên Huyết Tô thân là hoàng đế, đại tiểu thư Vân Trang Tông tới đều phải cúi đầu tiếp đãi, nhưng bây giờ có Đan Y Tông làm chỗ dựa, ông căn bản không còn sợ hãi thế lực này, liền lập tức bày ra một bộ dáng hoàng đế cao ngạo ngồi trên Long ỷ.
Một năm nay, mỗi lần Đan Y Tông tổ chức hội đấu giá đan dược, thiệp mời các thế lực lớn đều là Đan Y Tông giao cho Thiên Huyết Tô phát, cho nên ai cũng dễ dàng hiểu, Đan Y Tông là nơi dựa của Đế Nguyệt Quốc. Chính vì lý do đó Vân Cảnh Tuyết quen nhìn từ trên cao xuống có chút không thoải mái, nhưng phụ thân dặn dò nàng ta không được đắc tội Thiên Huyết Tô, nàng ta không thể làm khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.