Ác Phụ Thôn Lưu Manh

Chương 25:

Anh Đào

09/11/2024

Chỉ định đi trả cái thố, đến bờ sông đưa cho Tam Thái gia là xong, nhưng Trình Gia Hưng lại thành ra ăn trưa ở bên đó. Sáng sớm ăn sáng xong, đến giữa trưa vẫn chưa thấy về. Không cần người báo tin, bà Hoàng cũng biết thằng con út lại ăn cơm ở nhà vợ tương lai.

"Ngày hôm qua đem thỏ qua, ăn một bữa còn tạm được, nay đi tay không cũng dám ở lại ăn cơm? Lần này phải nói cho nó biết mặt," bà Hoàng lẩm bẩm.

Trình Gia Quý, anh hai của Gia Hưng, vừa nhai cơm vừa xen vào: "Mẹ nói ít đi được không? Nói bao nhiêu lần rồi, ba em nghe lọt tai được chút nào đâu?"

Bà Hoàng lườm anh, rồi lại tự an ủi: "Dù sao thì rể là nửa con trai, đã đính hôn rồi, ở nhà vợ ăn vài bữa cũng không sao."

Bà gắp thêm một đũa rau vào bát, thở dài: "Có điều, con mà không ở đó thì người ta ăn uống đơn giản cho qua bữa. Mà mỗi khi con đến, chẳng phải họ phải chuẩn bị đồ ăn ngon đón tiếp sao? Đến khi tự lập rồi mới biết, không ai chịu nổi cảnh phải chuẩn bị bữa ngon mời người hoài đâu, không sợ người ta chán à?"

Trình lão gia đặt đũa xuống, bảo bà: "Người ta còn chưa về mà bà đã lắm lời thế. Đợi Gia Hưng về rồi bảo nó một tiếng, nếu thấy ngại thì sau này mình kiếm cớ đáp lễ. Ăn hai bữa thì thôi."

Lời của lão gia có trọng lượng, bà Hoàng đành ngậm miệng. Bàn ăn cũng bớt ồn ào hơn. Ăn gần xong, chị dâu cả là Lưu thị nói rằng chiều tính ra sông giặt đồ.

Nghe thế, Châu thị - vợ của Trình Gia Quý - liền nuốt nhanh miếng cơm trong miệng rồi đáp: "Chiều nay ở nhà cũng chẳng có việc gì, em đi cùng chị nhé."

Hai người dọn dẹp bát đĩa rồi mang đồ ra bờ sông, bà Hoàng thì vào chuồng gà lấy hai quả trứng, lại ra chuồng heo kiểm tra máng ăn. Thấy vẫn còn thức ăn, bà quay ra sân ngồi phơi nắng, đợi mãi đến chiều mà chẳng thấy bóng dáng Trình Gia Hưng.

Cuối cùng, Trình Gia Hưng về, thấy mẹ đang ngồi phơi nắng ngoài sân liền chào một tiếng. Vừa dứt lời thì bị mẹ mắng cho một trận.

"Bảo mày trả cái thố rồi về mà mày lại la cà cả ngày, bây giờ là giờ nào rồi hả? Mày giỏi trốn việc lắm!"

Hồi nãy ra khỏi nhà họ Triệu, Kiều Hạnh cũng từng chống nạnh nói như thế với Gia Hưng, lúc đó anh chỉ thấy cô đáng yêu. Còn mẹ anh bây giờ thì khác hẳn, thấy bà làm thế là biết sắp ăn đòn. Anh không dám tiến lên nữa, ngạc nhiên hỏi: "Mẹ sao thế? Ai chọc mẹ giận?"

"Trừ mày ra còn ai vào đây! Mày lại ăn trưa bên nhà họ Hà hả? Hôm qua đem thỏ qua không ăn hết mà hôm nay còn đi tay không ăn ké?"



"Trưa nay có ăn thỏ đâu… à không, có ăn, nhưng món chính không phải thỏ."

"Còn có món chính khác hả?"

Trình Gia Hưng bèn nhớ lại: "Kiều Hạnh nấu gà, hầm một nồi canh gà to. Trước khi về còn ăn thêm một bát, trong đó có hai cái đùi gà, suýt nữa thì no quá không đi nổi."

Anh vẫn còn khoe khoang, bà Hoàng nghe mà giận run, không thốt nên lời, ngực như bị ai đè.

"Người ta nói sẽ giết gà mà mày còn ở lì không chịu về? Nhà này thiếu phần cơm của mày chắc?"

"Đâu có thiếu."

"Vậy mà mày cứ mặt dày ở đó làm gì? Đàn ông con trai mà ngày nào cũng sang nhà vợ ăn ké, không biết xấu hổ sao?"

"Con tính để cái thố rồi nói vài câu với Kiều Hạnh là về, ai ngờ trên đường gặp Triệu Lục, con với gã đánh nhau. Con gà này là nhà họ Triệu đền, không ăn thì phí."

Bà Hoàng ban đầu mắng là sợ con không biết chừng mực, bị nhà thông gia ghét. Nghe nói con trai đánh nhau bên kia sông, bà lập tức quên chuyện con ăn ké, xông tới kéo tay anh xem có bị thương không: "Con bị đánh trúng chỗ nào không? Có sao không?"

"Con thì không sao, người bị đánh là gã."

"Vậy mà gã còn bồi thường gà cho con à?"

"Gã nói năng bậy bạ, có đánh chết cũng đáng." Trình Gia Hưng đỡ mẹ ngồi xuống dưới hiên, rồi ngồi xổm bên cạnh, kể lại đầu đuôi câu chuyện ở làng Ngư Tuyền cho bà nghe. Bà Hoàng nghe đến đoạn vừa vào nhà họ Triệu là nhà họ Hà kéo đến giúp đỡ, trong lòng thấy yên tâm, nghĩ bụng bà mai quả thực mát tay, không chỉ con trai bà ưng ý, mà Kiều Hạnh cũng đảm đang, lại có gia đình vững vàng làm chỗ dựa.

"Nhưng sau này con bớt qua bên ấy đi, sang đó một lần là làm phiền người ta rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ác Phụ Thôn Lưu Manh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook